Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2626 - Chương 2624: Thánh Nhân Tính Kế (3)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2624: Thánh Nhân tính kế (3)

Ngô Vũ Đình và Tả Trường Lộ bị sặc, gần như trước sau ho ra.

“....”

Yêu Hoàng, Yêu Hậu, Đông Hoàng dều đồng loạt trợn mắt.

Thằng nhóc này nói ra câu cực kí có lý, nhưng câu tiếp theo lại nói đến cực kì khốn nạn!

Cmn sao ngươi không nói đến lúc đó rất nhiều nhân tộc đã bị giết sạch sẽ đi?

Quả thực khiến người ta tức chết!

“Tiểu Đa thật sự rất thẳng thắn, nhanh mồm nhanh miệng.” Yêu Hậu miễn cưỡng cười một tiếng, vội vàng thay đổi chủ đề.

“Tiểu Đa, lúc đó ở trong học cung thái tử ngươi phát hiện ra Nhã Quỳnh.... là phát hiện thế nào? Với tỉ mỉ với bọn ta đi, đầu mối gì đó cũng được, ngươi cứ nói chi tiết, đủ mọi chuyện vụn vặt không đáng kể bọn ta tự sẽ phán đoán.”

Tả Tiểu Đa nghỉ một lát, phát hiện chuyện này vẫn nên nói thẳng từ đầu, lúc đó đầu tiên là mình phát hiện Oa Hoàng Kiếm, sau đó mới.....

Sau đó nhíu mày suy nghĩ, nửa ngày mới nói: “Lúc đó bầu không khí đặc biệt, nguy cơ bốn phía... lúc đó phần lớn suy nghĩ của ta đều đặt ở chạy trốn thế nào, đối với đầu mối, chuyện vụn vặt gì đó, nói thật, là thật lòng không quan tâm.”

“Không có phát hiện cái gì?”

“Bỏ đi, ta vẫn nên bắt đầu từ đầu, có nội hàm hay không, tự các ngươi phán đoán, ngươi kêu ta nói có gì kì quái, ta thật sự không nói được, có lẽ nói là khắp nơi đều kì quái, khắp nơi đều vượt quá nhận thức của ta! Nhớ vào lúc đó ta tiến vào rèn luyện...”

Tình huống lúc đó, quả thực là vô cùng nguy hiểm, có thể gọi là từng bước nguy hiểm, thời khắc tử vong.

Trên ý nghĩa nghiêm túc mà nói, lần gặp gỡ đó có thể nói là quá trình nguy hiểm nhất mà cả đời này Tả Tiểu Đa gặp phải, có một không hai.

Cho dù bây giờ nhớ lại, chính là trong lòng vẫn chưa hết sợ hãi, đương nhiên trải nghiệm lúc đó, nhớ lại như mới xảy ra.

Mà lúc đó một đám hộ vệ trung thành bảo vệ thất thái tử, đối với Tả Tiểu Đa mà nói, là một chấn động tương tự.

Cho nên hắn thật sự nhớ rất rõ ràng.

“Sau khi ta phát hiện Oa Hoàng kiếm, bên trong còn có mấy tin tức cầu cứu của yêu thần, sau đó mới trong trí nhớ sót lại của Oa Hoàng kiếm phát lại... nhớ lúc đó không phải là không gửi đi tin tức, khởi điểm bị cầm tù, nơi hỗn độn đó, Oa Hoàng kiếm đã mang tin tức xông ra...”

“Nhưng mà vào lúc cuối cùng, có một ngón tay, đột nhiên từ hư không xuất hiện, đánh bay Oa Hoàng kiếm sắp đột phá vòng vây, mang theo một thủ đoạn giấu kín gì đó.... tóm lại chính là khiến cho sau khi Oa Hoàng kiếm đã trải qua hỗn độn hỗn loạn xông ra, trực tiếp rơi vào một ngọn núi lớn, thì kiệt sức, rơi vào sâu trong núi, người ngoài khó mà phát hiện...”

“Một ngón tay?” Yêu Hoàng, Đông Hoàng, Yêu Hậu đồng thời trở nên căng thẳng, đồng thanh truy hỏi: “Ngón tay như thế nào?”

“Ngón tay... chính là một ngón tay, ngón tay trắng như tuyết... ồ, đúng rồi, hình như có một vòng bạch quang quanh quẩn phía trên....”

“Còn có đặc điểm gì khác không?”

“Cái khác... hình như, thật sự có...”

Tả Tiểu Đa nhớ lại, nói: “Ngón tay đó... lúc đang rút Oa Hoàng kiếm ra, hình như nói mấy chữ...”

“Mấy chữ?” Đôi mắt Yêu Hoàng sắc bén: “Chữ gì?”

“A Di...”

Tả Tiểu Đa nói: “Mấy chữ chưa đầy đủ.”

“A Di....” Đông Hoàng, Yêu Hoàng, Yêu Hậu đồng thời hừ lạnh một tiếng, trong mắt lóe hung quang!

“Rốp!”

Yêu Hoàng bốp vỡ ly trà trong tay, nghiến răng nghiến lợi: “Quả nhiên lại là đám lừa hói hại người! Ngươi còn muốn tính kế đến khi nào! Trước đó xa xôi như vậy bố trí sát cục, là táng tâm điên cuồng! Đế Tuấn ta, đời này không cùng tồn tại, không cùng đội trời với ngươi!”

Chính vì chuyện Nhã Quỳnh lần này, Yêu Sư Côn Bằng của yêu tộc gần như bị ép buộc rời đi. Yêu Đình cũng suýt nữa sụp đổ.

Nếu không phải Yêu Hoàng tin chắc Yêu Sư Côn Bằng sẽ không làm chuyện này, lần đó, Yêu Sư phải hàm oan mà đi!

Bây giờ nghĩ tới chuyện này, ba người đứng đầu yêu tộc nào lòng có thể không phẫn nộ sôi sục.

Đối với chuyện này, hai bên nhiều lần xác nhận, nhiều lần suy nghĩ.

Tả Tiểu Đa cũng dứt khoát gọi Oa Hoàng kiếm ra kiểm chứng, đối với tất cả chất chứa những năm qua, gần như đầu xuôi đuôi lọt.

Yêu Hoàng Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất, đều thở dài không ngừng.

“Không biết bây giờ Tiểu Nhi....” Yêu Hậu có chút mong đợi và hy vọng.

Tả Tiểu Đa ho một tiếng, nói: “Bây giờ Tiểu Tiểu xuất hiện, tinh thần các ngươi dao động, gặp lại nhau sau thời gian dài, ước chừng có nói cũng không nói hết... bây giờ ta ở đây còn có chuyện khác, còn chưa xong chuyện... chi bằng....”

“Còn có chuyện gì?”

“Lúc đầu ta rèn luyện sơn xuyên, dưới Bạch Đầu Sơn, tình cờ phát hiện Thanh Long thánh điện, Thanh Long Thánh Quân bên trong, chỉ còn lại tàn hồn, lúc đó mấy người bọn ta, cũng lấy được một chút truyền thừa của Thanh Long Thánh Quân.”

Tả Tiểu Đa nói: “Lúc Thánh Quân sắp mất, có một câu, mong ta gửi cho Yêu Hoàng.”

Hai mắt Yêu Hoàng Đế Tuấn tập trung, lẩm bẩm nói: “Thanh Long Thánh Quân, Thanh Long...”

Hít sâu một hơi, nói: “Thanh Long sau cùng, nói cái gì?”

“Thanh Long Thánh Quân kêu ta nói với ngươi, cả đời Thanh Long, không hổ thẹn với ngươi.”

Tả Tiểu Đa phát âm rõ ràng từng chữ.

“Cả đời Thanh Long, không hổ thẹn với ngươi.”

Yêu Hoàng buồn rầu thở dài.

“Ta sớm nên nghĩ tới là câu này.”

“Năm đó Yêu Đình mới lập, tứ cực bất ổn, vì thế sắc lập tứ phương Thánh Quân, chính là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, trong lúc sắc phong Thanh Long, vì Thanh Long là long tộc, cho nên trong lòng ít nhiều có chút không tin tưởng.”

“Lúc đầu, trẫm nói một câu. Trẫm nói: Thanh Long, hôm nay bổ nhiệm ngươi là Thanh Long Thánh Quân, trời có tứ cực, Thanh Long trấn đông. Chỉ hy vọng, cả đời này của ngươi, đừng có lỗi với sự tin tưởng hôm nay.”

“Sau đó, Thanh Long cẩn thận tận tụy, bảo vệ phía đông trong tứ cực, trung thành tận tụy, khiến phía đông trong tứ cực, trở thành trung tâm của bốn hướng, một vòng vững chắc, công cao cái thế.”

“Mà câu nói năm đó trẫm nói với Thanh Long, nhưng vẫn canh cánh trong lòng.”

Yêu Hoàng đứng dậy, nâng ly rượu, mặt hướng về phía đông.

“Thanh Long, người anh em, cả đời này của ngươi, không hổ thẹn với ta!”

Nhẹ nhàng vẩy ly rượu này xuống đất, nhẹ giọng nói: “Trẫm hy vọng bao nhiêu, câu nói này, là ở trước mặt ta, ngươi đích thân nói với ta.”

Đổ đầy ly rượu cho mình, một hơi cạn sạch.

Bình Luận (0)
Comment