Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 267 - Chương 267: Mười Chuyện! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 267: Mười chuyện! (2)

“Ta cũng nghĩ như vậy.”

Lam Thư nói: “Cho nên, ta nghi ngờ, Phượng chủ... rất có thể ở trong thành!”

Hà Viên Nguyệt đột nhiên sững sờ giống như người bình thường bị sét đánh vậy.

“Bên trong thành?”

“Đúng vậy, đúng vậy...”

Hà Viên Nguyệt tự lẩm bẩm một mình: “Ta vẫn nghĩ, Vọng Khí Thuật luôn nói nơi có núi sông đẹp... Có Long cung Phượng chủ; vì thế cho tới tận giờ ta luôn xem trọng bên ngoài, mà bỏ qua bản thân thành Phượng Hoàng!”

“Nhưng nếu Phượng chủ thật sự nằm trong thành...”

Ánh mắt của Hà Viên Nguyệt đột nhiên sắc bén: “Lam Thư, ngươi muốn nói gì?”

Lam Thư suy nghĩ một chút, do dự nói: “Ta nghi ngờ, vị trí của Phượng chủ, hẳn là... đã bị người chú ý từ lâu, chẳng qua là bọn họ đã dùng kiến trúc để che đậy, ít nhất cũng có thể làm việc gì đó.”

Ánh mắt của Hà Viên Nguyệt lại trở nên sắc bén: “Nói thẳng nghi ngờ của ngươi đi.”

Lam Thư nói: “Nhà họ Ninh với cả nhà họ Mộng, đều đáng nghi.”

“Nhà họ Ninh? Nhà họ Mộng? Bọn họ đáng nghi ở đâu, động cơ nào?”

“Ninh Tùy Phong, gia chủ nhà họ Ninh, tuổi thật của hắn phải gần 200 tuổi. Theo điều tra của ta, hắn có mấy người con gái không nhập đạo tu hành, đã chết vì tuổi già từ lâu. Và Ninh Khuynh Thành năm nay mới mười chín tuổi, là con gái ruột của Ninh Tùy Phong.”

Lam Thư nói: “Thiên phú của Ninh Khuynh Thành, Cửu Thất Tinh Hồn.”

Sắc mặt của Hà Viên Nguyệt dần trở nên khó coi.

“Còn có Mộng Thiên Nguyệt của tập đoàn Mộng Thị.”

Lam Thư chậm rãi nói: “Nếu ta nhớ không lầm, Mộng Thiên Nguyệt cũng hơn một trăm tuổi rồi. Năm đó hắn từ thành Nam Kế đi vào thành Phượng Hoàng, lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, gây dựng nên tập đoàn Mộng Thị, trở thành người giàu nhất thành Phượng Hoàng.”

“Mà con hắn - Mộng Trầm Thiên... Nghe nói đã bái cao nhân làm thầy, luôn không ở bên cạnh hắn; mới xuất hiện cách đây vài năm, nói với bên ngoài là ba mươi ba tuổi, nhưng ta luôn cảm thấy tuổi tác của kẻ này không phải là ba mươi ba, tuổi thật phải là tám mươi ba.”

Lam Thư chậm rãi nói.

Ánh mặt của Hà Viên Nguyệt trở nên tăm tối.

“Mà Mộng Trầm Ngư kia, năm nay thật sự mới mười tám tuổi, Cửu Ngũ Tinh Hồn!”

Lam Thư thản nhiên nói: “Nếu xâu chuỗi tất cả những nghi ngờ của ta lại... cho thấy năm đó Ninh Tùy Phong là trâu già gặm cỏ non, cưới mẹ của Ninh Khuynh Thành, sinh ra Ninh Khuynh Thành...”

“Còn có, Mộng Thiên Nguyệt đã hơn trăm tuổi, tìm một người phụ nữ bình thường xinh đẹp, sinh ra Mộng Trầm Ngư... Nếu như nghiên cứu kỹ, chuyện bên trong thật ra đều rất cổ quái.”

“Đương nhiên có thể nói là đàn ông thành đạt thích phụ nữ trẻ tuổi, xem như giữ thể diện cho mình, nhưng nếu như xem xét tính toán cả Phượng Mạch, thì lại là một chuyện khác, bất kể là Ninh Khuynh Thành hay là Mộng Trầm Ngư, đều có thể là ứng cử viên xuất sắc để tiếp nối Phượng Mạch Chi Lực.”

“Hơn nữa tư chất này, thật sự là rất tuyệt vời, đã có rất nhiều nữ thiên tài xuất hiện ở thành Phượng Hoàng trong nhiều năm như vậy, nhưng có mấy người, có thể đạt tới tư chất này? Nhưng nếu thể chất của hai nàng, được xếp vào Phượng chủ hoặc là Phượng mạch trực tiếp trợ phát, lại có thể giải thích được.”

“Ngoài ra tuổi tác, thời gian, đều vừa khớp. Như vậy, thì đã có động cơ rồi!”

Hà Viên Nguyệt sắc mặt âm trầm, nói: “Nhưng mà chỉ có một Phượng chủ, vậy trong hai nhà này sẽ có một nhà vô tội?”

“Chưa chắc.”

Lam Thư lắc đầu.

Hà Viên Nguyệt lại im lặng suy nghĩ.

Lam Thư cũng không nói nữa.

“Nhiều năm như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên ngươi nói nhiều như vậy.”

Hà Viên Nguyệt khẽ thở dài.

“Mà lần này nói nhiều như vậy, ta biết ngươi đang nghĩ gì, ngươi muốn ta buông bỏ sao?” Hà Viên Nguyệt hỏi.

“Đúng vậy, hiện tại xem ra, giữa hai nhà này đều không có liên quan với Vu Minh. Nếu bọn họ chỉ đơn thuần là vì Phượng mạch, chỉ cần bọn họ không liên quan gì tới Vu Minh, không cấu kết là được... Mà Ninh Khuynh Thành và Mộng Trầm Ngư, theo một nghĩa nào đó, đều là đệ tử của ngươi.”

“Phượng Mạch Xung Hồn, mặc kệ là Linh Niệm, hay là Mộng Trầm Ngư, hoặc là Ninh Khuynh Thành... Thật ra, chỉ cần một người thành công. Đó vẫn là thắng lợi của đại lục Tinh Hồn!”

Lam Thư nói: “Ta biết ngươi xem trọng Linh Niệm nhất, nhưng tình hình hiện tại quá hiểm ác... Nếu đặt hết hy vọng vào Linh Niệm, hoặc là mất cái này còn cái kia, mệnh cách của Mộng Trầm Ngư và Ninh Khuynh Thành, cũng được số mệnh Thiên Đạo của đại lục Tinh Hồn bảo vệ.”

“Ta cũng rất xem trọng Linh Niệm.” Lam Thư nói: “Cô bé này cũng là người mà ta yêu thích nhất.”

“Nhưng mà chúng ta đều hiểu, Phượng Mạch Xung Hồn, liên quan tới một phần số mệnh của Thiên Đạo, ngàn vạn lần không thể làm theo cảm tính, cần cố gắng làm. Theo thực tế hiện tại, bất kể là ai trong ba cô nhóc này thành công, chúng ta đều có thể yên tâm, chỉ cần không bị Vu Minh chiếm đoạt, chúng ta đều thắng lợi!”

“Có lẽ nhà họ Mộng và nhà họ Ninh đều có mục đích riêng, nhưng chỉ cần không cấu kết với Vu Minh, ta cảm thấy theo tiền đề chung, đều có thể chấp nhận. Dù sao ba người vẫn an toàn hơn một người.”

“Chúng ta vì sự an toàn của đại lục, chứ không phải vì sự an toàn của một cô nhóc.”

Lam Thư nói xong những lời này, thì không nói thêm gì nữa.

Nàng biết, mọi thứ đã được nói rõ ràng và rành mạch.

Còn lại, chỉ xem Hà Viên Nguyệt lựa chọn như thế nào.

Và cho dù Hà Viên Nguyệt lựa chọn như thế nào, Lam Thư đều sẽ ủng hộ vô điều kiện!

“Hiện tại, ta không thể xác định, hai nhà bọn họ có liên quan tới Vu Minh hay không, chuyện này vô cùng quan trọng.”

Vẻ mệt mỏi và lạnh lẽo trong mắt Hà Viên Nguyệt càng sâu đậm hơn.

Lam Thư đứng lặng lẽ.

“Có một số chuyện, ngươi hãy nhanh chóng điều tra xác minh giúp ta.” Giọng nói của Hà Viên gần như lạnh lùng không chút cảm xúc.

“Cô chủ ngươi cứ nói.”

“Chuyện thứ nhất, liệu có mối quan hệ giữa nhà họ Mộng, nhà họ Ninh và Vu Minh hay không.”

“Chuyện thứ hai, Phượng chủ, rốt cuộc nằm ở nhà nào trong hai nhà?”

“Chuyện thứ ba, ngày sinh của Mộng Trầm Ngư và Ninh Khuynh Thành, có phải là ngày sinh thật của bọn họ hay không, đây là điều quan trọng nhất, phải lấy được bằng tốc độ nhanh nhất.”

“Chuyện thứ tư, nơi ở của mẹ ruột Mộng Trầm Ngư và Ninh Khuynh Thành.”

“Chuyện thứ năm, ta muốn gặp Mục Yên Yên.”

“Chuyện thứ sáu, ta muốn gặp Tả Tiểu Đa.”

“Chuyện thứ bảy... Hồng Hạc Tử của Thành Phượng Hoàng, ta cũng muốn gặp mặt hắn một lần.”

Bình Luận (0)
Comment