Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2719 - Chương 2717: Rời Đi Và Lựa Chọn (5)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2717: Rời đi và lựa chọn (5)

Ví dụ như chủ thế giới là Tạo Hóa Ngọc Điệp biến ra Tam Thiên Đại Đạo, mà đến lúc đó, Tiểu Long có biến hoá ra bao nhiêu Đại Đạo, cái này cũng không ai biết được.

Tả Tiểu Đa đã chôn tất cả truyền thừa của Thông Thiên Giáo Chủ và truyền thừa Chuẩn Đề đưa cho hắn vào trong tân thế giới từ sớm.

Còn có tất cả Ngọc Giản truyền thừa mà chính hắn lấy được trong khoảng thời gian này, tất cả đều được phong ấn lại, rải ra ngoài.

“Có thể lại được nhìn thấy ánh mặt trời hay không, thì phải xem vận may của riêng các ngươi nữa.”

Tả Tiểu Đa nói thầm trong lòng.

Bởi vì hắn biết rõ ràng, đợi đến thế giới chính thức thành hình xong, ắt sẽ có vụ long trời lở đất, lực phá hoại lúc đó khó đong đếm được.

Mà những ngọc giản kia chắc chắn sẽ một phần bị hư hao.

Đến cuối cùng còn lại được bao nhiêu phải xem số phận rồi.

“Đây là một thế giới hỗn độn... Ta sẽ không chế tạo bất kỳ quy tắc nào cho cái thế giới này. Tất cả đều chờ đợi kẻ đến sau tự mình tạo ra quy tắc.”

Tả Tiểu Đa không muốn động não một chút nào.

Hắn không chỉ mặc kệ quy tắc trần gian của cái thế giới này, mà cả phép tắc của Thiên Đạo hắn cũng kệ luôn.

Tiểu Long và Oa Hoàng kiếm, còn có Tiểu Tiểu, các ngươi bàn bạc đi.

Tất cả mọi chuyện, ta không phụ trách nữa.

Về phần truyền thừa của bản thân, Niệm Niệm mèo, Lý Thành Long v.v... Tả Tiểu Đa cũng không bỏ vào trong Diệt Không Tháp.

Bởi vì vùng không gian này là hắn sáng tạo ra, truyền thừa của hắn ở bên trong, tự nhiên sẽ vô địch. Cho dù là Oa Hoàng kiếm hay là Tiểu Long, cũng sẽ cố ý che chở...

Tả Tiểu Đa suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn bỏ qua.

“Vạn vật đều kiếm tìm một cuộc sống tự do.... Ai chìm ai nổi, kết quả tất nhiên là cá lớn nuốt cá bé.”

“Công bằng!”

Tả Tiểu Đa có thể cảm giác được tu vi của bản thân, đã sắp đến cực hạn của cái thế giới này rồi. Có lẽ chờ đến khoảnh khắc bản thân hắn đột phá thì chính là thời điểm vùng không gian này hoàn toàn thành hình...

Vậy có lẽ, còn cần sự dung nhập cuối cùng của Tạo Hóa Ngọc Điệp nữa...

Chuyện sắp xếp không gian này, Tả Tiểu Đa không để cho bất cứ kẻ nào được nhúng tay vào.

Ngay cả Tả Tiểu Niệm cũng không được phép.

Hắn biết rõ rằng bản thân đang làm cái gì.

Nhưng hắn lại không rõ, sau khi hắn hoàn thành thế giới này, thì có ý nghĩa như thế nào.

...

Trong khoảng thời gian này, Tam Thanh Thánh Nhân, Tây Phương Nhị Thánh, Oa Hoàng Thánh Nhân đã rời đi, có vẻ bầu không khí dần khôi phục một ít bình tĩnh.

Mà hình như quá trình dung hợp của Thiên Đạo đang tăng nhanh; chín đại Thiên Đạo đã dần có dị tượng thống nhất.

Người bình thường không cảm giác được gì, nhưng ở trong lòng người tu vi trên Đại La, dù sao cũng cảm giác được loáng thoáng rằng sắp xảy ra chuyện gì đó...

Hình như, có cái gì... Đang chậm rãi hồi phục...

...

Lãnh đạo cấp cao các tộc đều đang rối rắm, đều đang nắm đầu tóc hết lần này tới lần khác, lương tâm, đạo đức, tình cảm, tình bạn, quá khứ... Tất cả thứ này đang ràng buộc lẫn nhau...

Hình như Nhân tộc, Vu tộc và Yêu tộc đều không có ý muốn ra tay với nhau...

Nhưng mà...

Dù là Vu tộc, Yêu tộc, hay là Nhân tộc, bọn họ đều đồng loạt chuyển tất cả chiến lực về hướng đến tiền tuyến!

Có một số việc, không làm không được.

...

Vốn Hồng Thủy Đại Vu cứ cách một khoảng thời gian, sẽ đến đại lục Tinh Hồn dạo vài vòng.

Uống chút rượu, nói chuyện phiếm.

Kể lể nỗi khổ của bản thân với cả sự bất lực gì gì đó.

Dâng hương cho những linh hồn của đám Hữu Lộ Thiên Vương đã bỏ mình ở chiến dịch mười phương vây sát.

Ngoài ra còn đi theo Tả Tiểu Đa cọ xát một chút, trải nghiệm thử bầu không khí và chiến lực của cái gọi là cấp độ cao hơn, suy cho cùng mặc dù hắn vẫn còn cách cái cảnh giới kia một chút, nhưng cũng không phải không thể thực hiện được, phóng tầm mắt nhìn khắp cả Vu tộc, cũng chỉ có mỗi hắn là có hi vọng đạt đến cái cảnh giới đó nhất.

Cọ xát với Tả Tiểu Đa là chuyện mà Hồng Thủy Đại Vu yêu thích nhất, cả hai đều không phân cao thấp, đánh lâu rồi, Tả Tiểu Đa có hơi chiếm thế thượng phong.

Dù sao nó cũng mang lại cho Hồng Thủy Đại Vu nhiều cảm ngộ.

Nhưng khoảng thời này hắn không tới nữa.

Một là vì đến thì hắn cũng không biết nói cái gì, chẳng nhẽ lại nói loại lời... Qua mấy ngày nữa chúng ta quyết chiến sinh tử đi à?

Hai là, không có mặt mũi để tới, không có mặt mũi đến ké cửa buổi bồi luyện của Tả Tiểu Đa, một người làm cha... Cha đỡ đầu cũng là cha, tình cảm mà Hồng Thủy Đại Vu dành cho Tả Tiểu Đa cũng chỉ kém mỗi quan hệ ruột thịt máu mủ mà thôi!

Một người làm cha nuôi, thấy sắp phải vật nhau sống mái với tộc đàn của con trai nuôi, không biết đi tránh tị hiềm, lại còn phải nhờ vào con trai nuôi để nâng cao tu cảnh của bản thân mình. Hồng Thủy Đại Vu cũng không phải là cái đám nhân vật phản diện Băng Minh Đại Vu không biết xấu hổ kia, thật lòng thì hắn không thể làm ra được loại chuyện này!

Chuyện này, không thể chấp nhận được đâu!

Một ngày này, bỗng nhiên Hồng Thủy Đại Vu nghĩ ra một ý tưởng rất kỳ lạ.

Nếu khi Thanh Thiên kiếp qua đi vẫn có tới mấy tộc tồn tại được như cũ, không chọn ra được kẻ thống trị, vậy thì sẽ thế nào?

Lẽ nào, sự tồn tại vượt ra khỏi Thiên Đạo kia còn có thể tiêu diệt toàn bộ cả đại lục hay sao?

Lại nói, có vẻ như cũng không có ai quy định, Thanh Thiên Kiếp bắt buộc phải kết thúc trong bao lâu.

Nói về chuyện kéo dài trận chiến này, Hồng Thủy Đại Vu tự nhận bản thân là người giỏi trò này nhất Tổ Địa, tuyệt đối không một ai có thể so được. Dù cho là nhóm người Tả Trường Lộ, Du Tinh Thần, Lôi Đạo Nhân, bọn họ cũng phải kém mấy phần. Hoặc là bọn họ là người đến sau, hoặc là thế hệ tầm thường, thật sự chẳng có một ai có thể so sánh được với Hồng Thủy Đại Vu hắn cả!

Khoảnh khắc hiểu ra ấy, Hồng Thủy Đại Vu cảm thấy bản thân có vẻ như đã nắm được cái điểm mấu chốt gì đó....

Cầm lòng không đặng ngẩng đầu ngước nhìn trời, kết hợp với Vọng Khí thuật, quan sát tinh đẩu, nghĩ tới nghĩ lui tính khả thi khi làm như vậy....

Cùng lúc đó, Yêu Hoàng Đế Tuấn cũng đang suy nghĩ đến loại khả năng này...

Bình Luận (0)
Comment