Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2725 - Chương 2723: Lôi Đình Lấn Tới

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2723: Lôi đình lấn tới

Suy cho cùng đối với hắn, cho dù là Vu tộc, Yêu tộc, lực chiến đấu tổng hợp đều trên Nhân tộc, sao Nhân tộc lại định trước là chủ thiên địa rồi?

“Vô cùng xác thực! Nhân tộc ắt thắng! Đây chính là xu thế tất yếu. Cơ bản sự tồn tại của Vu tộc, Yêu tộc đã có khuyết điểm khổng lồ, vận số lại càng không đủ, hoàn toàn không có bất kỳ hy vọng chiến thắng nào!”

“Vậy....”

“Cho nên chúng ta mới phải thay đổi kết cuộc này.”

“Ngươi nói tất cả đều là xu thế tất yếu, vậy phải thay đổi thế nào?”

Trong lòng Ma Tổ La Hầu thổn thức khó hiểu, cảm thán không thôi.

Không có người nào hiểu rõ ý nghĩa của bốn chữ “xu thế tất yếu” hơn bọn họ.

Đây thật sự là hồng hoang mênh mông, không có cách nào thay đổi bất cứ chuyện gì.

Thậm chí, ngay cả một cá thể duy nhất, cũng không có cách nào thay đổi.

“Cục diện này mười phần đã chắc được tám phần, đại thế quả thật đã định, nhưng cho dù là vận mệnh đã định, thì vẫn có thể có biến số quấy nhiễu, làm loạn đại thế. Đương nhiên sẽ không dễ dàng, nhưng nói tuyệt đối không có khả năng thì cũng chưa chắc. Ví dụ như.... chỉ cần thay đổi cục diện Nhân tộc ắt thắng, có thể khiến hạo kiếp này tiếp tục kéo dài, đương nhiên có thể thay đổi từ trong đó.”

“Tiếp tục kéo dài? Ngươi dự định kéo dài bao lâu? Phải thay đổi thế nào?”

“Có thể vĩnh viễn không định được kết quả.”

“Cũng có thể thay đổi kết quả thắng thua bằng nhân lực, khiến Vu tộc hoặc Yêu tộc giành được thắng lợi cuối cùng, như vậy sẽ sửa được vận mạng, đương nhiên sẽ xảy ra thay đổi.”

Thanh niên thở dài nặng nề.

“Nhưng ta nhớ, năm đó trong lượng kiếp Vu – Yêu, Yêu tộc giành chiến thắng, cảnh tượng cường thịnh biết bao. Thế nhưng lại bị một tên như ngươi cứng rắn đánh sập, bằng không cũng là đi chệch vận mệnh, tự nhiên sinh biến cố?” La Hầu lộ vẻ châm biếm.

“Liệu cơm gắp mắm, tùy cơ ứng biến mà thôi, thiên địa không nên có chủ nhân vĩnh hằng hay chủ nhân vĩnh cửu, như thế chẳng phải là bất di bất dịch sao?”

“Đừng nói với ta những đạo lý lớn như đúng mà như sai của ngươi, ngươi mau nói bây giờ nên làm thế nào đi?”

“Bây giờ nên... nhanh chóng để bọn họ khai chiến!”

“Nhanh chóng khai chiến?” Trong lòng La Hầu đầy hoang mang.

Không phải nói phải cố gắng trì hoãn tiến vào tuần hoàn sao? Sao bây giờ lại phải nhanh chóng khai chiến?

Há không phải là trước sau bất nhất, không cách nào tự bào chữa sao?

“Nếu một khoảng thời gian nữa không khai chiến, thiên vận chi tử của đại lục Tinh Hồn... ước chừng phải tu luyện đến trình độ một mình đẩy lui hai tộc Vu, Yêu....”

Thanh niên thở dài: “Thật sự đến lúc đó.... chỉ e ngươi và ta đều không phải đối thủ của hắn.”

“! !! !”

Lần này Ma Tổ La Hầu thật sự khiếp sợ.

“Ngươi nói thật sao, thật sự có thể mạnh như vậy sao?”

“Thằng nhóc này khí vận vượt qua trời, đoạt vô lượng khí vận của thế giới này vào thân, dựa vào khí số này, hắn có thể diễn hóa một không gian cực kì bình thường thăng cấp đến trình độ đứng đầu thế giới, điều đó là vượt ra khỏi thiên đạo của thế giới này, là cấp bậc tự tạo nên tất cả.”

Thanh niên bất đắc dĩ cười nói: “Đây cũng chính là nguyên nhân ta không cách nào ngăn cản.”

Hắn dùng tay cắt lên không gian phía trước.

Lập tức giống như một cái gương, bên trong xuất hiện một người.

Đương nhiên đó là Tả Tiểu Đa.

Chỉ là bây giờ, trên đỉnh đầu Tả Tiểu Đa, khí tướng bảy màu bao phủ dày đặc, bầu trời trên đỉnh đầu hắn ngưng tụ thành một chiếc ô khổng lồ hơn mười ngàn mét, tự mình chậm rãi chuyển động.

Theo chuyển động, khí vận rơi rải rác giữa trời đất đều nhanh chóng tụ lại trong chiếc ô đó.

Chỉ là nhìn bằng mắt.

La Hầu đã bị kinh ngạc rồi, hoàn toàn sững sờ tại chỗ, một lúc lâu không lên tiếng.

“Đây là... đây là khí vận Vạn Cổ... thậm chí, số lượng khí vận khổng lồ này đã vượt qua tổng hợp của cả đại lục... vượt qua khí vận thiên đạo, đây là vì sao? Sao có thể chứ?”

Thanh niên không trả lời, chỉ cười khổ một tiếng: “Nhiều năm qua, con đường mà ta vất vả tìm kiếm, thì ra có người sớm đã đi thông rồi, còn đi xa tít ngay trước mắt ta.”

Ma Tổ La Hầu nhìn thanh niên vung tay, một mảng khí vận tử sắc xông ra, muốn phá vỡ chiếc ô, hoặc là mạnh mẽ hấp thu, nhưng mà... cho dù khí vận tử sắc có hoạt động thế nào thì cũng khó mà tạo ra bất kì ảnh hưởng gì đến chiếc ô.

Dây dưa một lúc như vậy, tử khí khó hành động chỉ có thể rời đi, nhưng trong lúc dây dưa vô hình đó, lại tổn thất một phần nhỏ khí vận, điển hình cho câu không trộm được gà còn mất nắm thóc!

“Như vậy, ngươi có thể nhìn rõ không?”

Thanh niên nhìn chằm chằm vào hư không, hình tượng Tả Tiểu Đa trong kính Hư Không dần dần mờ đi.

“Khí số như vậy, quả thật không cách nào ngăn cản, ta quan sát thằng nhóc này đã thành thành tựu lớn, muốn phá vỡ, e rằng phải bỏ ra một cái giá khổng lồ.”

“Muốn có thu hoạch, đương nhiên phải không tiếc trả giá, chỉ là cái giá lớn đó một mình ta không trả nổi. Bằng không, sao ta lại phải tìm ngươi?”

La Hầu do dự một lát, nói: “Chuyện thành, đương nhiên ngươi lần nữa quản lý thiên đạo, độc tôn thế giới, nhưng với ta thì có chỗ gì tốt? Vĩnh tịch nghe ra thì đáng sợ, nhưng phân tích tỉ mỉ, chỉ cần ta cam tâm vứt bỏ toàn bộ Ma tộc, đơn độc đi Tinh Hải, chưa chắc đã không thể lo cho thân mình. Cùng đường với ngươi, trái lại có thể sẽ không có đường về!”

Thanh niên nói: “Gần đây ngươi đã có cảm ngộ tương đối, đại khái là tìm được chút phương hướng tiến lên, đây đều là nguyên nhân ta chủ động tìm đến ngươi. Con đường phía trước mà ngươi định đi, sai lầm rồi, nếu chuyện này thành, ta giúp ngươi đột phá ràng buộc bình cảnh, đạt đến cảnh giới mới, đó mới là ngày ngày ngao du thật sự, vạn kiếp bất diệt!”

Hắn ngừng một lát, nói: “Cho dù gặp phải... nhiều cảnh giới thật sự cao hơn cảnh giới của chúng ta... thì cũng có thể đảm bảo dưới bất kì tình huống nào, ngươi đều bảo toàn được tính mạng, không chết không diệt!”

La Hầu nhíu mày: “Dưới bất kì tình huống nào đều không chết không diệt?”

“Không sai.”

“Chỗ tốt ngươi cho vượt xa tưởng tượng của ta, ta cần thực tế chứng minh, chỉ nói thôi thì có lợi gì với ta?”

“Ma của ngươi bây giờ, chỉ có ma tính và một vài thủ đoạn không phù hợp với thời đại mà thôi.”

Bình Luận (0)
Comment