“Nhưng nếu mảnh trời đất này thay đổi.... đường mà các cường giả đi không có điểm cuối, chỉ cần tu vi đạt được, cảm ngộ đạt được, công đức đạt được, thì có thể thoát khỏi mảnh trời đất này, trở thành cường giả tinh không cấp độ cao hơn...”
“Nhưng.... thật sự Đạo Tổ sẽ trơ mắt nhìn từng thế hệ siêu thoát giả, từng người nối tiếp nhau siêu thoát mà đi sao? Một mình kẻ trèo lên đỉnh cao nhất như hắn, chỉ có ở lại đây giậm chân tại chỗ mà bất khả chiến bại?”
“Nếu ngươi là Đạo Tổ, ngươi cam tâm như vậy sao?”
Tả Tiểu Đa gãi đầu, nói: “Cũng chưa chắc đâu? Nếu tất cả hạn chế bị phá vỡ, vậy thì có lẽ Đạo Tổ cũng có cơ hội siêu thoát mới phải chứ.”
Lý Thành Long mơ hồ, một lúc lâu sau mới nói: “Chưa hẳn!”
“Hơn nữa, trước đây hắn có thể không chế toàn bộ thế giới, nhưng mà đột nhiên biến thành người ngoài cuộc... không còn quyền lực cụ thể nữa, từ cửu ngũ chi tôn, chợt biến thành vương gia nhàn rỗi.... đây là điều một người không thể chịu được đúng không?”
Lý Thành Long nói.
“Lời này cũng có lý.”
“Nhưng cho dù nói thế nào, bây giờ Đạo Tổ không hy vọng Nhân tộc trở thành chủ nhân, đây đã là điều chắc như đinh đóng cột.”
Lý Thành Long lại im lặng một lúc lâu: “Tiếp theo đây... thật sự là khó làm.”
Tả Tiểu Đa nói: “Nếu ngươi là Đạo Tổ, ngươi sẽ làm thế nào?”
“Còn có thể làm thế nào?”
Lý Thành Long trợn mắt: “Đương nhiên để các bên đánh nhau trước rồi nói.”
Tả Tiểu Đa trợn mắt.
“Nắm chắc thời gian tiếp tục luyện tập đi, chỉ cần các tộc bắt đầu chiến sự lần nữa, há không phải sẽ biến thành ngăn cản chúng ta tu luyện sao....”
....
Ba ngày sau.
Tổng chỉ huy quân sự Bạch Vân Đình của Vu tộc, lúc đang điều động quân đội, đột nhiên bị người ta ám sát!
Hồn bay phách tán tại chỗ, xương cốt không còn.
Lúc đó, Băng Minh Đại Vu và Liệt Hỏa Đại Vu cách vị trí Bạch Vân Đình không đến một ngàn mét.
Nhưng mà thẳng đến khi Bạch Vân Đình hóa thành tro bụi, trong chốc lát cao thủ Vu Minh xung quanh đã tử thương cả trăm, hai người khó khăn lắm mới tới được, hung thủ sớm đã cao chạy xa bay rồi.
Trên dưới Vu Minh, tức giận đùng đùng.
Gần như cùng lúc đó, bên phía liên minh Yêu tộc, Tam hoàng tử Yêu hoàng Thúc Côn, bị đánh lén bỏ mạng, hơn một ngàn cao thủ yêu tộc người hầu đi cùng, đều hóa thành phấn vụn.
Hung thủ đồng thời không để lại chút dấu vết, cũng không để lại bất kì manh mối gì, không chút tung tích!
Con trai ruột mất mạng, làm sao Yêu hoàng không nổi giận đùng đùng, hạ lệnh truy bắt hung thủ, điều tra lai lịch hung thủ. Tra tới tra lui nhưng trước sau không bắt được điểm quan trọng, không có bất kì đầu mối nào.
Mà bầu không khí Yêu Đình thoáng chốc trở nên căng thẳng.
Ai có thể ám sát Yêu Thái tử trong đại quân tập hợp hàng tỉ quân Yêu tộc?
Nhưng Tam thái tử Yêu Hoàng là cường giả cấp bậc Đại La, gặp phải ám sát, đến mất mạng, không những không thể cảnh báo, mà ngay cả cơ hội đánh trả cũng không có.
Điều đó chẳng phải đã chứng minh thực lực đối phương cao thâm khó lường, mạnh vượt ngoài sức tưởng tượng sao?
Nhưng những người ngang ngược đương thời, có thể làm được tương tự chỉ có vài người!
Trong lòng hai tộc Vu, Yêu nghi ngờ đối phương, không hẹn mà cùng đặt mục tiêu lên người đối phương.
Tất cả chư thánh rời đi, tộc A Tu La trải qua một đợt mười phương vây giết, đã tạo thành suy thoái, thực lực Minh Hà lão tổ bị dập tắt, nói câu khó nghe, đã không còn đủ điều kiện gây án.
Mặc dù Ma Tổ La Hầu sở hữu đủ thực lực gây án, nhưng người này... từ Thái Cổ đến bây giờ, từ xưa đến nay, chưa từng làm mấy thủ đoạn ám sát, tập kích, huống chi là ám sát một hậu bối, khả năng là hung thủ rất nhỏ....
Sau đó là Nhân tộc... mặc dù khí thế Nhân tộc lớn mạnh, nhưng quan sát toàn bộ Nhân tộc, người sở hữu năng lực này, không có ai ngoài gia đình Tả Trường Lộ. Hơn nữa hai tộc Vu, Yêu hiểu rõ nhà này, không thể do bọn họ ra tay!
Tính tới tính lui như vậy, chỉ còn lại kẻ thù cũ Vu tộc và Yêu tộc, trừ đối phương ra, không có đối tượng nghi ngờ nào đáng nghi hơn!
Ừm, hai tộc Vu, Yêu cố ý phớt lờ Linh tộc, xưa nay Linh tộc không có cường giả, cho dù có động cơ gây xích mích, cũng không có thực lực gây án, đương nhiên có thể bỏ qua không tính!
Hồng Thủy Đại Vu nổi giận đùng đùng.
Bạch Vân Đình là sư đệ của hắn, mặc dù xưa nay, hắn và vị sư đệ này có rất nhiều quan điểm xung đột với nhau.
Ví dụ Hồng Thủy hướng tới chủ trương ngay thẳng, mà Bạch Vân Đình lại cho rằng chiến tranh, vì chiến thắng mà không từ thủ đoạn nào mới là đạo của nhà binh.
m mưu quỷ kể, phô trương thanh thế trong chiến đấu quần tộc mới là vương đạo!
Đối với Hồng Thủy Đại Vu cái gọi là người thông minh trân trọng nhau, cái gọi là anh hùng trọng anh hùng thì Bạch Vân Đình trước giờ đều là xì mũi coi thường, chẳng thèm ngó tới, thậm chí tố cáo thẳng thừng, mệt mình mệt người.
Nhưng tài năng chỉ huy chiến đấu của Bạch Vân Đình lại là người đầu tiên mà Vu Minh công nhận. Hắn là một quân sư tài năng, không gì sánh được.
Nói không chút khoa trương, nếu toàn bộ chiến lực quân đội Vu Minh do Bạch Vân Đình chỉ huy, chư vị Tổ Vu đều không cần tốn chút sức nào, chỉ cần không cản trở tay chân, thậm chí vật tay với Lý Thành Long cũng không khó.
Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến nhiều năm như vậy, rất nhiều lần Hồng Thủy Đại Vu đã trục xuất Bạch Vân Đình!
Bởi vì tài năng chỉ huy của Bạch Vân Đình thực tế quá trâu bò, đối phó với Đông Phương Chính Dương thống soái thân kinh bách chiến, hắn tùy tiện cũng có thể đánh đến vô cùng đẹp, tài năng chỉ huy, tài năng quân sư, lờ mờ có dấu hiệu vượt lên trên, nhưng mà... chiến lực tổng hợp của Vu Minh lại cao hơn Tinh Hồn rất nhiều....
Nếu Bạch Vân Đình thuần túy tự do phát huy, e rằng Tinh Hồn đã sớm bị diệt rồi, cơ bản là không phù hợp với việc dùng chiến tranh nuôi chiến tranh để tích lũy thực lực, không phù hợp với phương châm tiêu chuẩn để đáp ứng tương việc đối phó với Yêu tộc trong tương lai.
Hôm nay, chính là điểm mấu chốt sinh tử tồn vong của Vu, Yêu, cơ hội tuyệt vời để phát huy triển khai hết tài năng thực lực của Bạch Vân Đình, cho nên lần trước sau khi Đế Giang Tổ Vu phạm phải sai lầm chỉ huy nghiêm trọng, Hồng Thủy Đại Vu đã liên hiệp tất cả Tổ Vu, cùng bộ phận Tổ Vu cưỡng chế cách chức chỉ huy của Đế Giang Tổ Vu.