“Như vậy nói ra, há không phải là hiềm nghi của Nhân tộc lớn nhất.”
“...”
Thảo luận dần dần biến thành tranh cãi, tranh cãi biến thành tranh chấp gay gắt, cuối cùng là suýt nữa đánh nhau.
Hồng Thủy Đại Vu kiên quyết không nhận, luôn miệng khẳng định, chuyện này tuyệt đối không phải đám cao thủ Tinh Hồn của Tả Tiểu Đa làm.
“Haha, dù sao người chết là anh em ngươi, nếu ngươi đã khẳng định Nhân tộc vô tội, không thể làm chuyện này, vậy ta muốn xem thử cuối cùng ngươi muốn báo thù cho anh em ngươi thế nào!”
Từ lần trước sau khi Cường Lương Tổ Vu bị Hồng Thủy đánh một trận, đối với người mới nổi này, trong lòng ý kiến rất lớn.
Đến nay, lần nghị sự này, mọi người chẳng vui vẻ mà về.
Hồng Thủy dẫn vợ chồng Liệt Hỏa, Băng Minh, Phong Đế, Đan Không, Kim Lân, Tây Hải, Vô Đan, trở về chỗ của mình.
“Đại ca!”
Khuôn mặt đám người Liệt Hỏa đau thương.
Ánh mắt Hồng Thủy đảo một vòng trên mặt bảy anh em, khóe mắt dần ửng đỏ, nước mắt suýt nữa rơi xuống.
Mười hai Đại Vu đã từng uy chấn thiên hạ, khí số viên mãn, hôm nay... chỉ còn lại tám người!
“Các ngươi thì sao? Cuối cùng nghĩ thế nào?”
Hồng Thủy hỏi.
“Lão đại, lời Tả Tiểu Đa nói, ta vẫn tin, mặc dù thằng nhóc đó có chút đê tiện, nhưng thủ đoạn âm mưu đánh lén vô liêm sỉ như vậy, có lẽ vẫn không làm ra được.” Kim Lân Đại Vu.
“Đúng vậy, mặc dù cả nhà bọn họ đê tiện lại còn keo kiệt, nhưng nói đến tật xấu khác vẫn thật sự không có, cho dù là đê tiện và keo kiệt thì cũng đều ngay thẳng, mọi thứ đều đặt ngoài sáng.” Phong Đế Đại Vu.
“Ta đồng ý, Tả Tiểu Đa sẽ không làm chuyện vô liêm sỉ như vậy, mặc dù mỗi lần hắn có thể tiện đến chảy máu mặt ngươi, nhưng cũng chỉ có tiện mà thôi....” Băng Minh Đại Vu gật đầu.
Mọi người nhìn nhau.
Con mẹ nó, lẽ nào trên thế giới này còn có người còn tiện hơn ngươi? Sao ngươi không biết xấu hổ mà nói chứ?
Nếu không phải tâm trạng bây giờ quá nặng nề, chỉ là câu nói này của Băng Minh Đại Vu đã đủ khiến mọi người bật cười một trận.
“Đại ca, ngươi nói có người khiêu khích, cuối cùng là ai khiêu khích?”
“Liên quan trọng đại, chuyện này thật sự không thể nói với các ngươi.” Hồng Thủy Đại Vu thở dài, nói: “Ta chỉ có thể nói... hiện tại, rất nguy hiểm, mọi người đều rất nguy hiểm.”
“Cái chết của Vô Biên... nếu ta không đoán sai, có lẽ là do bên đó ra tay.” Trong ánh mắt Hồng Thủy giống như có lửa đang cháy.
“Bên nào?” Đám người Liệt Hỏa cùng nhau kích động.
Hồng Thủy trầm ngâm một lát, nói: “Cho dù hiện tại Vô Biên ngã xuống, hiện thực sờ sờ trước mắt, ta vẫn cảm thấy... không chân thực.... Sao... sao hắn có thể.... thật sự....”
Mọi người đều bối rối.
Đồng thanh yêu cầu Hồng Thủy nói rõ, nhưng trước sau Hồng Thủy không nói.
Vì hắn thực sự không dám tin, càng không muốn tin, người đó, lại có thể làm loại chuyện này!
Sau đó, Hồng Thủy đi thẳng về phía Cộng Công.
Đúng như hắn dự đoán, các Tổ Vu đang tụ họp ở trong, hơn nữa là che chắn tất cả, trở thành nơi cực kì riêng tư độc lập với trời đất...
“Ta không tin Đạo Tổ sẽ làm loại chuyện này!” Thái độ của Đế Giang Tổ Vu rất rõ ràng.
Những Tổ Vu khác cũng liên tục gật đầu.
Đây là sự bất đồng.
Đám người Hồng Thủy, Liệt Hỏa tin tưởng Nhân tộc Tinh Hồn, tin tưởng tin tức mà Tả Tiểu Đa đưa cho.
Mà đám người Đế Giang, Cộng Công càng tin tưởng Đạo Tổ.
Thông báo nhận từ Tả Tiểu Đa, khiến mọi người rất khó chịu.
Đạo Tổ là loại người nào, chẳng lẽ là loại người như ngươi nói?
Quả thực là chuyện hoang đường trên thế giới!
Điều này cũng dẫn đến niềm tin của mỗi người, sự kiên định của mỗi người, khó mà đưa ra kết luận!
Ngoài ra, như Câu Mang Tổ Vu và Chúc Cửu m Tổ Vu, trước sau kiên định cho rằng, chuyện này chính là do Yêu tộc ra tay, nhưng bọn họ càng không nắm chắc.
Muốn báo thù, nhưng không có cơ hội xuất binh, không cách nào ra tay.
....
Bên phía Vu tộc đang mở cuộc họp, bên phía Yêu tộc lại càng hỗn loạn.
Trước sau có ba Yêu soái bị người ta ám sát mất mạng, mạnh như Chu Tước thánh quân, vì bị kẻ địch tấn công bất ngờ, gấp gáp phản ứng đối phó, nhưng không chống đỡ được, khiến thân mang trọng thương!
Đợi đến khi quan sát tỉ mỉ vết thương, chúng cấp cao yêu tộc tức giận không thôi.
Đó là một vết đao sâu khổng lồ, mà nhìn khắp thế giới hiện nay, có thể dùng đao đánh một kích trọng thương Chu Tước thánh quân, chỉ có một người – người đứng đầu Tinh Hồn, Tuần Thiên Ngự Tọa, Tả Trường Lộ!
Mặc dù Yêu hoàng Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất kiên quyết cho rằng, nhất định không phải là Tả Trường Lộ làm, nhưng yêu chúng bên dưới đã quá kích động, khó mà khống chế.
Một cơn sóng ngầm, nổi lên từng chút, từ từ dâng trào..
Bên phía đại lục Tinh Hồn, sau mấy đêm yên tĩnh, cuối cùng cũng xảy ra chuyện.
Chính là bên phía Đạo Minh gặp phải tập kích, một trong ngũ lão còn tồn tại của Đạo Minh Sương Đạo Nhân, bị giết tại chỗ, cùng chết còn có một vị Thiên Vương và mấy chục cao thủ của Đạo Minh.
Thủ đoạn giết người, chính là dùng sức mạnh thuần túy, mạnh mẽ giết chết!
Mà lúc đó người thành thạo loại thủ đoạn này nhất, trong các vị Tổ Vu, Đại Vu của xá Vu Minh là ai?
Đám người Lôi đạo nhân chứng kiến người anh em cũ ngã xuống, cực kì đau lòng, lòng người xao động.
Đồng loạt thề với trời, ý muốn báo thù cho anh em.
Đạo Minh xoay tay, chiến ý xông thiên....
Tiếp theo, liên tục xảy ra chuyện, giống như tất cả mọi chuyện, tất cả sự bất ngờ, đều có chỉ hướng, tất cả đều có mục tiêu giết người đúng với kế hoạch của người đó.
Thiên Vương Vu tộc mấy lần liên tục bị giết, hung thủ đều chạy trốn đến phía Tinh Hồn.
Còn có phía Yêu tộc, cũng gặp tình huống không khác gì...
Mà bên phía Nhân tộc, truy tra dấu vết cuối cùng của hung thủ, hoặc là tra đến sở chỉ huy yêu tộc, hoặc là sở chỉ huy Vu tộc, rõ ràng bất ngờ....
Dưới sự tích lũy không ngừng như vậy.... sự bất đồng càng ngày càng mãnh liệt, dần dà tích lũy đến mức cấp cao ba tộc cũng không áp chế nổi.
Những người thân, tâm phúc, huynh đệ... của Thiên Vương hy sinh.
Người nhà, tâm phúc, huynh đệ, thuộc hạ... của Đại Vu qua đời.
Vô số việc như vậy, phẫn nộ, bi thương lâu dài tích thêm dũng khí, đã hoàn toàn không áp chế nổi.
Cuối cùng một ngày này...
Ở Vu tộc sau khi lại có một Thiên Vương bị giết...