Vạn Lý Tú giãy dụa mà lên tiếng, cơ thể lăn lộn một vòng, ngay lập tức rời khỏi chiến trường, hiện tại bản thân đang bị thương rất nặng, sức chiến đấu còn chưa tới mười phần trăm, còn có thể đến quá gần vòng chiến, miễn cưỡng ở lại đó sẽ chỉ liên lụy đến sức lực của phe mình, đặc biệt là sự chú ý của Long Vũ Sinh.
Tiếng gào thét kịch liệt kết thúc, Chúc Cửu m theo bước chân của Vạn Lý Tú, sau khi bị đánh bay ra ngoài, phun ra từng ngụm máu, sau đó còn Cường Lương Tổ Vu, ngực chịu một chưởng, khoa chân múa tay bay ra ngoài.
Hạng Xung rên rỉ, lảo đảo lùi lại, Bá Vương kích trong tay bị gãy làm mười bảy mười tám đoạn, vừa lui lại vừa nôn ra máu.
Bách Chiến Thương của Chiến Tuyết Quân đâm một nhát vào lòng bàn tay của Đạo Tổ, nhưng lại giống như là đâm vào kim thiết trên núi, phản lực mạnh mẽ khiến Chiến Tuyết Quân đứng không vững, lảo đảo lùi lại, trường thương trong tay hắn phát ra tiếng rung ong ong, ma khí nồng nặc, lượn lờ quanh mũi thương.
Cho đến giờ phút này, sau khi Đạo Tổ lần lượt thành công, cuối cùng cũng không thể không quay đầu lại nhìn, vẻ mặt có chút nghi ngờ, trong mắt chọt lóe lên: Đó là... Thí Thần Thương?
Bách Chiến Thương của Chiến Tuyết Quân đương nhiên không phải là Thí Thần Thương, nhưng nó được luyện chế Thần Dị Huyền Kim, có thể đạt đến cấp độ Thần Binh, nhưng vẫn còn cách cấp Tiên Thiên Linh Bảo khoảng cách rất lớn.
Để duy trì quỷ khí trên người để có thể ôn dưỡng cây thương này quanh năm, Chiến Tuyết Quân đã trải qua sự cố ở rừng rậm Ma Linh kia, quỷ khí sinh sôi trên thân của nó về căn bản không giống với ma khí của Thí Thần Thương, dựa vào việc được ôn dưỡng lâu ngày, tất nhiên là Bách Chiến Thương sẽ có vài phần giống với khí tướng của Thí Thần Thương, nhưng nếu xét về căn bản thì vẫn có khác biệt cực kỳ lớn, không thể so sánh được.
Nhưng dù sao Đạo Tổ cũng không phải là Ma Tổ, vừa rồi chỉ mới tiếp xúc với Bách Chiến Thương trong chớp mắt, cũng khó hiểu thêm được nên mới có chút phán đoán sai lầm.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Thiên Thủy của Cộng Công Tổ Vu lại đập xuống từ trên đỉnh đầu, thân hình Đạo Tổ lóe lên, đã thoát khỏi phạm vi công kích của nó, sự mãnh liệt lóe lên trong mắt, phất trần trong tay quét ngang, ngàn vạn sợi tơ trực tiếp bay ra từ trong phất trần.
“A...”
Nhưng lại nghe thấy Cú Mang Tổ Vu hét lên một tiếng kêu thê lương không giống tiếng người, cả người giống như một con nhím khổng lồ, mỗi một sợi tơ xuyên qua cơ thể Tổ Vu cực kỳ mạnh mẽ của hắn!
Dưới một đòn này, ngay cả linh hồn cũng bị đóng đinh!
Vô số sợi tơ, từ mắt của hắn, từ trán, từ cổ họng của hắn, cũng như từ đan điền và tim... Tất cả các điểm quan trọng trong cơ thể đều trúng, tất cả đều là từ trước ra sau, phía trước và phía sau đều thông nhau!
Còn có đạo uẩn vô biên, đi lên theo sợi tơ, phá hủy Thần Cung, xuyên qua thức hải, đóng đinh linh hồn, hoàn toàn hủy diệt thể xác!
Trong tiếng gầm thét của Cú Mang Tổ Vu, toàn thân trong nháy mắt biến thành từng miếng từng miếng thịt vụn, trong bán kính một trăm mét, chỉ còn lại một màu đỏ như máu!
Đạo Tổ đột nhiên ra sát chiêu, ngay lập tức tiêu diệt Cú Mang Tổ Vu, thân hình vốn ban đầu đang di chuyển nhanh cuối cùng cũng dừng lại trong giây lát, đúng lúc, Chuông Đông Hoàng của Đông Hoàng nhân cơ hội mà xông vào, ầm ầm đánh lên người Đạo Tổ, trực tiếp đánh cho Đạo Tổ lảo đảo, Tả Trường Lộ theo sau dùng một đao tấn công, thế tới mạnh mẽ, va chạm với chuôi của phất trần trống rỗng, sau đó là một tiếng nổ ầm vang.
Tả Trường Lộ rên lên một tiếng, bị phản chấn đẩy lui.
Vậy mà Đạo Tổ cũng rên lên, một vệt máu chảy ra từ trong lỗ mũi.
Mà chuôi của phất trần là trung tâm của vụ va chạm, đã biến thành bụi!
Sau khi mất đi sức mạnh gia tăng từ lực khí vận của Không Gian Công Đức, Tiên Tinh Linh Bảo này, sau khi dùng sức mạnh này để giết Cú Mang Tổ Vu thì bị mọi người đánh cho nổ tung!
Mà các đòn tấn công tiếp theo cũng lần lượt xuất hiện, đầu tiên là Du Mạc Ngôn và Độc Cô Nhạn Nhi mạnh mẽ lao ra từ cơn mưa máu của Cú Mang Tổ Vu, hai người song kiếm, cùng nhau đâm xuyên qua ngực của Đạo Tổ!
Vĩnh kết đồng tâm, chung hiệu vu phi!
Hai người bọn họ bỉ dực song phi, đồng tu tâm pháp trong hàng ngàn năm, đã đại công cáo thành, đạt đến đỉnh cao từ lâu, sau đó đồng tâm chung đạo, linh tê nhất ý, song kiếm hợp bích, uy năng hợp lại với nhau không chỉ đơn giản như một cộng một bằng hai, mà là hai nhân hai lớn hơn bốn, bốn lần sức mạnh của hai gộp lại với nhau!
Linh khí nổ ầm vang, một lỗ hổng lớn đột nhiên xuất hiện trên ngực Đạo Tổ.
Đạo Tổ hừ lạnh một tiếng, hai tay vung ra như tia chớp, cả hai thanh kiếm đều bị gãy, Dư Mạc Ngôn và Độc Cô Nhạn Nhi đồng thời hét lên thảm thiết, bay ngược về phía sau, máu phun ra dữ dội!
Cho dù sức mạnh của hai người lúc hợp lực gấp bốn lần, nhưng dù sao thì tu vi của hai người cũng không đủ mạnh, nếu hai thanh kiếm này được Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm kết hợp với nhau, thì ít nhất cũng có thể tiêu diệt một phân thân khác của Đạo Tổ, mà bọn họ, có thể gây ra một vết thương lớn đã là cực hạn!
May mắn là bọn họ không đơn độc, kiếm lưu của Yêu Hoàng giống như sao băng đuổi theo mặt trăng, đâm thẳng vào vết thương trước ngực Đạo Tổ, ánh sáng trắng nhấp nháy dữ dội, thân kiếm tỏa ánh sáng, phản chiếu sơn hà càn khôn!
Ầm...
Đạo Tổ cuối cùng cũng rên lên một tiếng, một lỗ lớn trong suốt bị mở ra trên ngực!
Kiếm của Yêu Hoàng mạnh mẽ xuyên thủng hàng phòng ngự, trực tiếp xuyên qua.
Ngay lập tức, Đế Giang, Chúc Cữu m, Thiên Ngô, và các Tổ Vu khác cùng nhau tấn công với sự bi phẫn, vô cùng mãnh liệt!
Cũng với một tiếng nổ vang, phân thân này của Đạo Tổ cuối cùng đã biến thành bột phấn với một tiếng thở dài.
Thời gian từ khi bắt đầu chiến đầu cho đến bây giờ rất ngắn, tổng thời gian cũng chỉ có mấy trăm giây, quy ra thời gian cụ thể thì vẫn không đến bảy phút.
Nhưng những thay đổi trong đó lại nghiêng trời lệch đất với những thiệt hại thảm khốc trong trận chiến khiến trái tim của mọi người đập loạn nhịp và rùng mình.
Ba phân thân của Đạo Tổ lần lượt bị nổ tung; tuy nhiên, về phía liên minh, đã có Thiềm Thánh, Vô Độc Đại Vu, Cú Mang phải trả giá rất đắt bằng cái chết của bọn họ!