Cũng vì như vậy, Đạo Tổ biết rõ không gian Huyết Hải sẽ có trận quyết chiến cuối cùng, nhưng vẫn tham dự hội nghị.
Một mặt, Đạo Tổ khá tự tin về thực lực của mình, mặt khác cũng kiêng sợ khí số của Tả Tiểu Đa thực quá dồi dào, lại cho hắn thời gian thăng cấp dư dả, biết đâu ngày nào đó thăng cấp đến bằng trình độ của mình. Cho dù chỉ là một phương thế giới viên mãn trong tay, Đạo Tổ cũng không chịu nổi.
Vì một phương thế giới viên mãn, Đạo Tổ sẽ không thể hủy diệt được Tả Tiểu Đa!
Cho nên nói, trận chiến cuối cùng, dĩ nhiên là chiến dịch ba tộc lập mưu, đồng lòng tiêu diệt Đạo Tổ, đồng thời cũng là cục diện Đạo Tổ giết ngược lại!
Đáng tiếc, trong cuộc chiến cuối cùng này, nhiều biến cố xảy ra, không chỉ Đại Vu Đan Không có không gian độc hữu hy sinh chính mình, đổi lấy tất cả tiểu thế giới viên mãn cho Tả Tiểu Đa, lại có Tổ Vu Hậu Thổ tái hiện, dùng vô lượng công đức cản trở Đạo Tổ, cùng với sự phản bội cuối cùng của Ma Tổ, mới khiến Đạo Tổ thất bại hoàn toàn, quay về tịch diệt!
Ngày đó tình thế mạnh hơn người, Linh Hoàng nhận ý tốt của Đạo Tổ, nhưng cũng dựa vào lý do điều phối quân đội, kéo dài kỳ hạn gia nhập trận chiến đến mười ngày.
Sau mười ngày, tình thế lại thay đổi, mọi thứ đã kết thúc, cái gọi là gia nhập trận chiến tranh bá đã trở thành hoa vàng hôm qua.
Nhưng cũng vì như vậy, trong Thanh Thiên kiếp lần này, linh tộc bị hao tổn ít nhất, gần như từ đầu đến cuối hoàn toàn không tham chiến.
Với sự hoàn chỉnh của linh tộc, Yêu tộc và Vu tộc đều bày tỏ sự ngưỡng mộ từ đáy lòng.
Vận may này cũng quá tốt rồi.
Ánh mắt Linh Hoàng lại đầy lòng biết ơn nhìn chăm chú Vạn Dân Sinh bên cạnh. Nếu không phải Vạn Dân Sinh hết lòng ngăn cản, cho dù linh tộc suy tính thế nào, cũng không tránh khỏi hạo kiếp dây vào người này.
Mà chỉ cần có một đội nhân mã tiến vào chiến trường, chỉ cần tạo thành bất cứ thương vong nào, với thân hình nhỏ nhắn của linh tộc, họa diệt tộc cũng theo đó mà đến.
Xem thử đi, Nhân tộc, Yêu tộc, Vu tộc, Ma tộc....
Bốn quần tộc này, dù cho hao binh tổn tướng, chúng ta vẫn là đối tượng không thể trêu vào như cũ!
“Ba ngày sau, Yêu tộc bọn ta sẽ rời khỏi thế giới này, tất cả Yêu tộc trên Phi Thiên đều sẽ được dẫn đi.”
Yêu hoàng Đế Tuấn rất sảng khoái nói: “Nhưng dưới Phi Thiên, vẫn sẽ ở lại thế giới này, làm người bản địa của thế giới này.”
Đây là chuyện không có cách nào.
Dù cho có Hà Đồ Lạc Thư có thể chứa đựng Yêu tộc, nhưng tuyệt đối không thể dẫn đi tất cả Yêu tộc, đương nhiên chỉ có thể mang theo Yêu tộc đạt tu vi đến một trình độ nhất định.
“Được.” Tả Trường Lộ gật đầu.
“Ngoài ra, ta hy vọng một bộ phận Yêu tộc, mang theo truyền thừa của Yêu tộc, tiến vào thế giới kia của Tiểu Đa. Một bộ phận này, do cao thủ truyền thừa dưới trướng tướng soái tứ phương Thanh Long, Huyền Vũ, Chu Tước, Bạch Hổ dẫn đầu. Số lượng một phần Yêu tộc này, đại khái có khoảng ba mươi triệu yêu, không biết có được không?”
Đông Hoàng nhìn Tả Tiểu Đa.
“Không thành vấn đề, hoàn toàn không thành vấn đề.” Tả Tiểu Đa suy nghĩ một lát.
Đối với chuyện Yêu tộc định cư ở tiểu thế giới, hắn sớm trao đổi với khí vận Tiểu Long và Tiểu Tiểu, Nhã Quỳnh rồi. Thiên địa viên mãn mới ra đời, chính là lúc đất rộng người thưa, thiếu sức sống, có rất nhiều Yêu tộc định cư này, có trăm lợi mà không một hại. Dù có chuyện sau này, tự nhiên có Tiểu Tiểu đảm nhiệm cân bằng, không cần Tả Tiểu Đa hao tổn tâm trí.
“Ừm, sau khi những con dân yên tộc này tiến vào tân thế giới, tương lai thế nào, xem tạo hóa của bản thân bọn họ vậy.”
Yêu hoàng thở dài.
“Bảy ngày sau Vu tộc chúng ta rời khỏi.” Hồng Thủy nói: “Bên phía chúng ta cũng có ba mươi triệu con dân Vu tộc tiến vào tân thế giới giống vậy, với người dẫn đầu là đám người Hải Hồn Sơn, Lôi Năng Miêu, Sa Điêu. Những người này vẫn là các anh em của ngươi nhỉ.”
“Chuyện này..... không thể nói.”
Yêu hoàng nhìn Hổng Thủy, không khỏi cười khổ.
Quả nhiên bất kì lúc nào, Vu tộc luôn muốn cạnh tranh với Yêu tộc.
Vốn còn cho rằng có tầng quan hệ này của Tiểu Tiểu, định cư trong thế giới đó, tự sẽ có vố liếng, tình cảm, không ngờ Vu tộc càng ác hơn, không chỉ kéo lão tử ra, còn lấy ra nhiều anh em như vậy, thật sự được lắm!
“Nhưng có chuyện ta phải nói rõ, Nhân tộc Tinh Hồn bọn ta sẽ không tiến vào tân thế giới, ta sẽ sáng tạo một bộ phận người bản địa. Hơn nữa ta cũng không tham gia quản lý tân thế giới, mọi người ở trong đó sống ra thế gì, đều dựa vào bản lĩnh của mọi người, sẽ không có bất cứ sự thiên vị nào.”
Tả Tiểu Đa nói.
“Đó là đương nhiên, sao thần Sáng Thế có thể đích thân ra trận chém giết được.”
Mọi người đều tỏ ra hiểu rõ. Vốn nên như vậy.
Ma Tổ La Hầu nhàn nhạt nói: “Ta muốn mang một phần tâm ma vô hình gia nhập tân thế giới, còn về những Ma tộc bên ngoài... hầu hết đều biến mất rồi. Thực ra bổn tọa lười dẫn theo bọn họ đánh thiên hạ nữa.... quá xấu, quá bẩn, quá hôi rồi... cả triệu năm không phát huy được cái mông gì. Đến cả chút bóng dáng văn minh cũng không tạo ra được... quần tộc như vậy, có gì mà thương tiếc?”
Ma Tổ quyết định rõ ràng, nhưng sắc mặt lại sa sút chưa từng thấy.
Mọi người kinh ngạc một hồi, nhưng không nhịn được muốn cười.
Ma Tổ La Hầu than thở, thật sự không có cách nào không ủ rủ.
Tương tự là quần tộc phát triển từ viễn cổ đến nay, nhìn Yêu tộc người ta đi, ít nhất đã hình thành quy mô, cũng sáng tạo ra phát minh thích hợp, tự tạo thành hệ thống.
Vu tộc càng khỏi phải nói, sớm đã phổ biến hiện đại hoá.
Trâu nhất vẫn là Nhân tộc, thậm chí đã phát triển đến mức chỉ cần người có tiền thì có thể nằm trên giường giải quyết mọi thứ....
Đương nhiên loại hành vi này không được khuyến khích.
Nhưng sau khi Ma Tổ La Hầu tiến vào sống trong thế giới nhân loại mấy ngày, từng khoảng khắc đều cảm thấy quần tộc Ma tộc thực sự không thể cứu chữa được nữa, hết thuốc chữa rồi, không có tác dụng gì.
Không nói chuyện khác, chỉ riêng mùi tanh hôi trên thân thể mỗi người, đến cả chút nước hoa cũng không phát minh ra được....
Ừm, quả thật không thể tưởng tượng!
Bản thân Ma Tổ La Hầu là người vô tình, đương nhiên không có gì không thể vứt bỏ, chưa kể bản thân hắn lại chán ghét như vậy. Ma tộc bị vứt bỏ là chuyện thuận lý thành chương.
Mà đối với quần tộc Ma tộc này, Tả Tiểu Đa không mềm lòng chút nào. Vạn Dân Sinh đã sống vô số năm tháng, muốn giáo hóa ma chúng của rừng rậm ma linh, trước sau hoàn toàn không có thu hoạch gì, thậm chí còn có nguy cơ bị cắn trả. Lúc đầu nếu không phải Chiến Tuyết Quân bất ngờ vào cuộc, vật tế mà trưởng lão chúng ma linh chọn phải là lão Vạn.