Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 351 - Chương 351: Cái Chùy Trong Lòng Ta. (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 351: Cái chùy trong lòng ta. (2)

Suy nghĩ tìm tòi một lúc, nói: “Nếu ngươi định thiết kế thành như vậy, vật liệu chuôi chùy và dây xích sẽ suy nghĩ kĩ càng thêm, kim loại thông thường chắc chắn không đạt tới độ vững chắc ngươi yêu cầu... Ta phải suy nghĩ nghiêm túc, nhưng vẫn là có thể làm được, độ khó không lớn!”

“Độ khó không lớn là tốt rồi.”

Tả Tiểu Đa vui vẻ ra mặt: “Sau đó chúng ta lại nói về thiết kế chùy của ta...”

Hai mắt Ngô Thiết Giang lồi lên: Ngươi nói nửa ngày như vậy nhưng vẫn không phải là thiết kế chùy của bản thân?

Chuyện này... Ta có linh cảm không tốt...

Tả Tiểu Đa tràn đầy phấn khởi: “Ta định làm một cái chùy rỗng ruột, chính là loại chùy ở giữa thân là ruột đặc, một khối lớn, sau đó ở giữa một khối lớn và mặt chùy phải có khe hở...”

“Khe hở?” Hai mắt Ngô Thiết Giang lập tức trừng lớn.

Chùy rỗng ruột cũng đã đủ tán dóc, còn muốn làm khe hở gì nữa, đây vẫn là chùy sao?!

“Đúng, chính là muốn giữ lại khe hở, chùy này không phải là Bách Diện Chùy sao? Phía trước chùy và hai bên trái phải, có khoảng chừng 70 mặt? Mỗi mặt đều có hai lỗ xạ kích... Sau đó thiết lập cơ quan ở trong này, một mặt chùy hai cái lỗ, một lỗ trong đó là kim châm, trong một lỗ khác là kim châm hình dùi, chỉ cần chân khí kích động thì có thể lựa chọn bắn một cái hay bắn liên tục, bên trong lỗ chứa kim châm có hai ba mươi cây, bên trong lỗ chứa kim châm hình dùi nó mười cây là đủ...”

Tả Tiểu Đa Tả Tiểu Đa hắng giọng một cái: “Cái này không khó chứ chú Ngô?”

Lúc này toàn thân Ngô Thiết Giang đang cảm thấy không ổn, rất choáng váng.

Ông đây làm chùy cả đời!

Đây là lần đầu tiên nghe nói tới loại chùy này!

“Trời ạ... m... m hiểm thành Tổ Sư Gia rồi!”

Ngô Thiết Giang quay đầu nhìn Tả Trường Lộ, bắp thịt trên mặt co giật liên tục, cuối cùng hỏi: “Tả ca... Đây thật sự là con trai của ngươi á? Con ruột á?!”

Sắc mặt Tả Trường Lộ đã đen đi: “Nếu không thì sao?!... Ngươi có muốn buổi tối đến nhà ăn cơm hay không?”

Sắc mặt Ngô Thiết Giang lập tức cứng ngắc, một lát sau, vừa cười vừa nói: “Không không không, không cần đâu không cần đâu, ăn cơm thì miễn đi, ta còn phải chuyên tâm làm vũ khí cho bọn nhỏ, chuyện này phân thành nặng nhẹ...”

Tả Tiểu Đa thay thế gương mặt thiếu niên thanh xuân, hiền lành, ngây thơ, hỏi: “Chú Ngô, người xem chùy này có thể làm không?”

“Có thể làm...”

Sắc mặt Ngô Thiết Giang đã bắt đầu vặn vẹo: “Nhưng một tháng là làm chưa xong... Yêu cầu này của ngươi quá nhiều quá phức tạp, ta phải cẩn thận, cân nhắc, nghiên cứu tường tận thêm.”

“Đâu có phức tạp lắm đâu.”

Tả Tiểu Đa tùy tiện tìm một tờ giấy, bắt đầu vẽ bản vẽ phác thảo: “Ngươi xem, chú Ngô, trước tiên ngươi làm mặt chùy như vậy, sau đó làm bên trong, giữa bên trong chùy và mặt chùy dĩ nhiên không thể rỗng ruột, dùng loại hình trụ đứng này cố định, hàn chết....”

“Sau đó thiết kế cơ quan từng ô vuông trong này, thật ra chỉ cần chuẩn bị hai loại cơ quan là được rồi, chỉ cần làm cụm thứ nhất, xây khuôn, những cái khác không phải đều rõ ràng nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo... Rất dễ dàng.”

“Còn cơ quan này, cũng không cần quá mạnh mẽ, kim châm có thể bắn ra năm mươi mét bên trong có lực sát thương là được rồi, mà kim châm hình dùi đạt đến tầm bắn 300 mét là được rồi, không có vấn đề gì lớn chứ?”

Tả Tiểu Đa hỏi.

“Làm không được, việc nay ta làm không được.”

Ngô Thiết Giang lắc đầu như trống bỏi.

Đùa gì thế? Kim châm chỉ dùng sức lực của cơ quan phóng ra, có thể bắn ra năm mươi mét lại còn phải có lực sát thương? Ngươi biết cái gì gọi là kim châm không?

Đồ vật so với bông liễu cũng không nặng hơn bao nhiêu mà có thể bắn ra năm mươi mét?

Nói linh tinh gì chứ?!

“Ơ... Vậy ngươi có thể làm ra cơ quan bắn bao nhiêu mét?”

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa tỏ ra vẻ hơi thất vọng, cảm thấy người được gọi là thợ ưu tú nhất mà lão gia tử giới thiệu ngoài lắc đầu ra, có vẻ như không có đặc điểm gì khác.

Lúc này mới không quá mười phút, mấy câu kiểu 'việc này ta không làm được' 'mời người tài giỏi khác' đã nói hẳn mấy lần.

Chút việc này cũng không làm được, ngươi còn làm thợ rèn cái gì?

Có thể xứng với danh hiệu người thợ giỏi hay sao?

Nếu như Ngô Thiết Giang biết Tả Tiểu Đa bây giờ đang suy nghĩ gì, nhất định sẽ túm lên phòng chứa lò luyện thép đập cái đầu của cái tên này ra!

Nung toàn bộ nước trong đầu của cái tên này ra rồi nói!

Công việc ngươi nói, toàn bộ Đại lục, toàn bộ vũ trụ, dải ngân hà cũng chưa chắc có thể có người làm được!

Này đơn thuần là đang làm khó dễ người khác!

“Dựa vào hiểu biết của ta, kim châm này, trong phạm vi toàn bộ Tinh Hồn Đại Lục, vượt qua mười mét còn có lực sát thương cũng đã là giới hạn! Hơn nữa điểm đến còn phải lộ ra da thịt.”

Ngô Thiết Giang uể oải nói.

“Vậy thì lắp đặt cơ quan có thể bắn ra mười mét là được rồi.”

Tả Tiểu Đa nói: “Đúng rồi, thêm sức mạnh chân khí có thể tăng cường tầm bắn không ít?”

“Cơ quan điều khiển, không thể vượt ngoài định mức rồi thêm chân khí.” Ngô Thiết Giang phẫn nộ.

“Hả hả.” Tả Tiểu Đa có chút thất vọng, lại nói một câu hạng người vô năng ở trong lòng một lần nữa, lập tức hỏi: “Kim châm hình dùi thì sao.”

“Kim châm hình dùi làm được một ít, có thể bảo đảm năm mươi mét vẫn có lực sát thương.” Ngô Thiết Giang tính toán một chút nói.

“Mặt chùy đục lỗ sẽ không biến hình trong lúc đánh nhau trong môi trường trọng lực chứ?” Tả Tiểu Đa lại hỏi.

“Phải xem vật liệu, chất liệu Thiên Huyễn Kim tuy tốt nhưng vẫn không làm được chuyện không biến hình, ngoại trừ Bất Diệt Kim.” Ngô Thiết Giang phẫn nộ.

“Mặt chùy này sẽ dùng Bất Diệt Kim!”

Ngô Thiết Giang mệt mỏi nói: “Một kg Thiên Huyễn Kim, nhiều nhất chỉ có thể tinh chế ra 25 gam Bất Diệt Kim... đã là cực hạn...”

“Có thể làm được là tốt rồi, vật liệu không thành vấn đề!”

Tả Tiểu Đa giàu nứt đố đổ vách, nói: “Vật liệu có rất nhiều, đầy đủ đầy đủ.”

Đầy đủ đầy đủ!?

Ánh mắt Ngô Thiết Giang nhìn về phía Tả Trường Lộ đầy nghi hoặc, Tả Trường Lộ hắng giọng một cái, không thể không giúp đỡ con trai giảng hòa: “Đúng là đầy đủ, trước đó vài ngày tiểu Nam đã đưa một vài thứ qua...”

Ngô Thiết Giang nói với giọng tràn đầy đồng tình: “Tiểu Nam cũng thật là số khổ.”

Lập tức nhìn thấy ánh mắt nghiêm khắc nhắc nhở của Tả Trường Lộ, và, một thư mời sẽ đưa đến nhà ăn cơm.

Ngô Thiết Giang biết vậy nên lạnh cả người.

“Vật liệu cũng không thành vấn đề, nhất định có thể làm chứ?” Tả Tiểu Đa ân cần hỏi.

Bình Luận (0)
Comment