Lý Thành Long nói: “Tả lão đại, ngươi nói xem sao Hạng Xung và Hạng Băng chưa xuất hiện nữa?”
“Ước chừng ngày mai xong chuyện, hai người họ xem như là nhân vật có liên quan đến biến cố lần này, nếu hiện thân sớm, có vài chuyện vẫn không nói rõ được.”
Lần này Tả Tiểu Đa cũng thấp thỏm trong lòng vô cùng, Diệt Không Tháp của ta… haizz, sao vẫn chưa về!
Ế, sẽ không chiếm luôn thật chứ?
“Ơ…”
Lý Thành Long làm việc trước máy tính đột nhiên hơi ngẩn người, nói: “Tả lão đại, bây giờ ngươi rất hot đó…”
“Hả?”
Trước giờ Tả Tiểu Đa không quan tâm tin tức trên mạng, vốn không lên mạng, nghe tin cũng hơi ngớ ra: “Sao cơ?”
Vẻ mặt Lý Thành Long rất kỳ lạ.
“Phải nói là hai chúng ta đều hot.”
“Cuộc sống Cao Võ của giáo chủ… đậu má… gì đây…” Tả Tiểu Đa đến gần xem thử, bức tranh full HD Lý Thành Long đang điên cuồng đè đánh Hạng Băng.
Bên cạnh còn có ảnh vô cùng xinh đẹp của Hạng Băng, sau đó sau đó là bức ảnh Lý Thành Long đấm một cái lên gương mặt tuyệt sắc làm máu văng tung tóe, ngũ quan vặn vẹo...
“Đù má…” Tả Tiểu Đa nhe răng trợn mắt: “Không phải lúc chúng ta vào tiết thầy Văn không cho đứng nhìn sao? Mấy cái này đâu ra?”
Lý Thành Long ho một tiếng: “Cái này không phải lúc học…”
“Hai người các ngươi lén tẩn nhau à?” Tả Tiểu Đa lộ vẻ hóng biến.
“... Gì mà lén tẩn nhau…” Lý Thành Long rất bất mãn.
Xem cuộc sống Cao Võ của giáo chủ, từng bức từng bức, ở nhà ăn, ở trên đường, ở…
Rất nhiều tấm đều có nửa người Tả Tiểu Đa, hoặc có nửa mặt, vì vậy đám người bên dưới đang thuận theo: Kiếm Vương cũng ở đó!
“Kiếm Vương!”
“Hình như ta thấy Kiếm Vương!”
“Gì mà hình như, có dũng khí thì bỏ hai chữ này đi!”
Sau đó Tả Tiểu Đa đánh nhau ở nhà ăn, vẻ mặt Ngô Vân Hải bên cạnh lo lắng.
Sau đó Tả Tiểu Đa nói chuyện với Ngô Vân Hải, lại có cả video, tuy không nét nhưng có thể nghe được cuộc đối thoại.
Bên dưới có một đám người đang bình luận: “Ta cứ nghĩ Kiếm Vương đi Phong Hải chắc chắn sẽ đánh nhau với nhà họ Ngô long trời lở đất… lại giết tộc nhân thiên tài nhà người ta…”
Bên dưới có người dè bĩu: “Nhóc con ngươi quá ngây ngô, nhà họ Ngô là gia tộc lớn bao nhiêu năm? Không hiểu quan hệ này à? Nếu bây giờ Kiếm Vương xảy ra chuyện, bọn họ tránh khỏi liên quan? Huống chi sao ngươi biết không nhân đỉnh? Thật sự quá ngu ngốc, quá ngây thơ rồi.”
“Chẳng lẽ chuyện trước đây cứ bỏ qua như vậy?”
“Chậc, có thể làm bạn với thiên tài như Kiếm Vương, tương lai chỉ có lợi thôi hiểu chưa?”
“Lầu trên đỉnh vãi!”
“+1”
“+2”
“...”
Sau đó là từng cảnh từng cảnh…
Tả Tiểu Đa và Ngô Vân Hải, Tả Tiểu Đa và Ngô Kình, Tả Tiểu Đa và Cao Thành Tường, Tả Tiểu Đa và Cao Thành Vân…
Tất cả nói chuyện với nhau rất vui vẻ, biểu cảm chân thành…
Thậm chí có thể thấy trong mấy đôi mắt những thay đổi ánh mắt bên ngoài và trong bức ảnh.
Bên dưới rất nhiều người đang giải thích.
Lý Thành Long vô cùng khó hiểu: “Đây là cuộc sống của giáo chủ hay cuộc sống của Kiếm Vương? Sao trong chủ đề cuộc sống Cao Võ của giáo chủ ta đây mà nội dung của ngươi còn nhiều hơn của ta? Cái này là giọng khách át giọng chủ, tu hú sẵn tổ, mận chết thay đào, râu ông nọ cắm cằm bà kia, không phải, là mũ của Lý mà Tả đội!”
Tả Tiểu Đa thờ ơ cười, lướt xuống từng trang từng trang xem.
Mãi đến khi thấy bức ảnh tối đó… hai người mình gặp ba anh em Cao Thành Tường.
Cao Xảo Nhi cười cười trông chờ nhìn mình, gương mặt xinh đẹp, tính tình thanh thuần, vóc người hoàng hảo, tôn lên tinh tế như mơ như ảo dưới ánh đèn neon…
Dưới khu vực bình luận là một mảng gào rú!
“Yêu rồi, yêu rồi!”
“Thật xinh đẹp!”
“Đẹp thật!”
“Kiếm Vương, diễm phúc ngang trời, đây là đóa hoa tuyệt sắc nhà họ Cao đấy, một trong tứ đại mỹ nhân được thành Phong Hải công nhận…”
“Có thể thấy rõ, cô Xảo Nhi này để ý Kiếm Vương…”
“Hu hu hu, Xảo Nhi nhìn ta một cái…”
“Haizz, nhà họ Ngô vẫn không được, nhìn nhà họ Cao người ta, dùng cả mỹ nhân kế rồi… Xem ra muốn trở thành người một nhà với Kiếm Vương thật.”
“Nhưng sao ta cảm thấy vẫn rất kỳ lạ… Mấy gia tộc lớn, tập đoàn lớn này đều làm việc như vậy sao?”
“Người anh em, ta nói ngươi nghe, nhân mạng có là gì? Lợi ích mới là nhất! Chỉ cần có lợi lâu dài, an nguy trong phút chốc có là gì? Vì một người chết mà so đo đến cùng? Trước giờ người chủ của gia tộc lớn luôn biết lựa chọn thế nào!”
“Nói chuẩn đấy!”
“Kiếm Vương thật hạnh phúc, một đám thiên tài kết bạn, đại mỹ nhân một trái một phải phát huy mỹ nhân kế, ôi… ghen tị, hâm mộ quá.”
“Đúng vậy, cuộc sống thiên tài của Kiếm Vương chính là bình lặng nhạt nhẽo, khô khan vậy đó.”
“Lầu trên biến mẹ đi!”
“Ta cũng muốn có cuộc sống nhạt nhẽo như vậy…”
“+1”
“+2”
Xem bình luận đã lan đến mấy chục nghìn rồi…
Vốn dưới mỗi kỳ đều có mấy chục nghìn bình luận, cả đống lượt chia sẻ, đăng lại.
Cũng có người tốt dứt khoát mở chủ đề “Cuộc sống Cao Võ của Kiếm Vương khô khan nhạt nhẽo như vậy đấy”, cũng rất hot…
Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long đến gần trước máy tính, hai người đều trưng ra vẻ mặt vi diệu.
“Chậc chậc… thành người nổi tiếng rồi…”
Tùy tiện tìm “Kiếm Vương” là hiện ra hơn bảy mươi triệu kết quả tìm kiếm ngay.
Hơn mấy nghìn trang đầu đều là Tả Tiểu Đa!
“Cái này không bình thường lắm nhỉ?” Trong lòng Tả Tiểu Đa hoang mang, vò vò đầu.
Lý Thành Long cũng gãi đầu: “Dù là quá trình trực tiếp của tỉ thí Trung Nguyên … cũng không thể có lượt tìm kiếm như vậy! Quả thật quá nhiều… trong đây có vết tích và không gian của thao tác.”
“Mục đích là gì, ý nghĩa của việc này là gì?”
“Cũng có thể là kiếm tiền? Lượng phủ sóng lớn như vậy thu được rất nhiều.”
Lý Thành Long nói: “Nhưng cũng có thể là nhà họ Cao và nhà họ Ngô… bây giờ tiếp xúc với nhà họ Ngô nhà họ Cao không nhiều, nhưng đã có tin tức liên quan nhiều như vậy…”
“Chuyện quan trọng hơn là trong bình luận cũng lờ mờ nhịp nhàng…”
Lý Thành Long chỉ tay, nói: “Cái này, cái này, cái này… nếu phân tích tỉ mỉ có thể thấy được chỉ là không rõ ràng thôi, đương nhiên, chỉ cần không liên tục thì không có vấn đề.”
“Nói cách khác, đây là thủ đoạn cao siêu.”
Tả Tiểu Đa nói: “Dù là vậy, dẫn dắt tiết tấu có thể mang đến lợi ích gì?”
“Khống chế hướng dư luận, chuyển thành mặt có lợi cho bản thân.”
“Vậy bây giờ tiết tấu có lợi cho ai?”
“…”