Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 916 - Chương 917: Đánh Cược Một Trận

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 917: Đánh cược một trận

“Chính là cược một bữa tiệc hạng nhất ba đại lục!”

Đồng tử của Hạng Cuồng Nhân đột ngột co lại, đập bàn một cái, nói: “Cược!”

Cấp cao của trường mở cuộc họp, người tham gia gần đủ ba mươi người, lúc này, hơn tám phần mười số người đều cảm giác mình hôm nay giống như nhà sư sờ không thấy tóc, cảm thấy có thể là trong giấc mơ, nếu không làm sao lại nghe được vụ cá cược kích thích đến vậy.

Nội dung cá cược vốn đã đủ kích thích, nhưng tiền cược sau đó còn chấn động hơn!

Một bữa tiệc cao cấp ba đại lục!

Bữa tiệc này chính là bàn tiệc đỉnh nhất toàn thiên hạ, bình thường khó mà gặp được, được gọi là mười năm cũng chưa chắc có người ăn được một lần, trên thực tế, đâu chỉ có mười năm khó gặp một lần, bữa tiệc như vậy xuất hiện lần gần đây nhất, đã là năm mươi năm trước!

Mà cái gọi là bữa tiệc cao cấp nhất ba đại lục, chính là tập hợp những món ngon vật lạ tinh hoa mỹ vị cực phẩm của ba đại lục Vu Minh, Tinh Hồn, Đạo Minh, tất cả nguyên liệu món ăn được sử dụng, thấp nhất chính là thịt Tinh Thú cấp bậc Hóa Vân, dùng chín Tinh Thú quý hiếm của mỗi đại lục làm nguyên liệu chính, mỗi con chỉ nửa cân ở phần thịt tinh hoa nhất trên cơ thể nó.

Thiên tài địa bảo có thể dùng làm thức ăn cao cấp nhất của ba đại lục, mỗi đại lục chín loại, mỗi loại một đĩa.

Còn có Tinh Thú trên biển của ba đại lục, chính là mỗi đại lục chín loại, mỗi loại lấy nửa kí tinh hoa.

Chín loại thiên tài địa bảo trên biển dùng làm thức ăn của ba đại lục, mỗi loại một đĩa.

Tinh Thú trên trời của ba đại lục, mỗi đại lục chín loại, mỗi loại lấy nửa kí tinh hoa nhất.

Cuối cùng, còn có linh tửu dùng thiên tài địa bảo cao cấp nhất của ba đại lục nấu thành, mỗi đại lục chín loại rượu, chỉ có điều cái này…. là không có giới hạn!

Một bàn tiệc rượu như vậy, gia tộc cổ võ thông thường, thậm chí có hơn ngàn năm lai lịch, nhưng cũng chưa chắc có thể ăn được một lần!

Hai người này, vậy mà dùng để đánh cược!?

Trận này, cho dù ai thua ai thắng, với xuất thân của hai nhà bọn họ, sau một bữa tiệc, ít nhất cũng phải nguyên khí đại thương, chính xác là dễ dàng bị thiệt hại nặng nề, không gượng dậy nổi!

“Cược cái gì? Như thế nào thì tính là thắng?”

Văn Hành Thiên ở bên cạnh thêm vào một câu, haha cười nói: “Ta đến làm trọng tài, cuối cùng lúc ăn tiệc, tính cho ta một phần là được.”

Mọi người lũ lượt trợn mắt.

Đậu xanh, ta mới tính nói, lại bị tên này giành trước.

Thân phận trọng tài đáng giá này, không cần trả cái gì, lại có thể nhập tiệc, thắng thua đều có thể ăn, khẳng định có thể thơm lây!

Nhưng mọi người không nghe ra, trong nội tâm Văn Hành Thiên lời này là đang giúp đỡ Hạng Cuồng Nhân, vừa nãy tuy trong lời nói của hiệu phó Cao khẳng khái, nhưng nếu thiết lập bẫy cũng không phải không thể.

Lúc này vả lại nội dung cụ thể của cá cược, lại muốn phơi bày hàm ý bên trong, hiện tại trước mặt mọi người, hắn còn cướp đoạt thân phận trọng tài, chính là muốn nhúng tay vào trong đó, không để tình hình mất cân bằng.

Nói đến cùng, trong lòng Văn Hành Thiên vẫn không tin tưởng hiệu phó Cao.

“Vậy thì cược….”

Hiệu phó Cao hít sâu một hơi, giọng nói sắp bùng nổ: “Trong đám con cháu của Cao Chí Vân ta, xuất hiện tướng quân hay không! Hạng Cuồng Nhân, ngươi có thể chọn xuất hiện, cũng có thể chọn không xuất hiện!”

Hạng Cuồng Nhân đảo mắt, nói: “Ta cược xuất hiện!”

Hiệu phó Cao nghe vậy sững sờ, cáu gắt nói: “Vậy ta đành phải cược không xuất hiện!”

“Không xuất hiện ngươi mời! Xuất hiện ta mời!”

“Được! Quyết định vậy đi!”

Tiếng cười của Hạng Cuồng Nhân càng thêm cởi mở.

Toàn bộ quá trình, Diệp Trường Thanh không nói chuyện, trên mặt vẫn luôn mỉm cười quan sát, không nói một tiếng, không tỏ thái độ.

Mà đám người hiệu phó Vệ, hiệu phó Ngô, hiệu phó Lữ, sắc mặt lại luôn u ám.

Biểu hiện hôm nay của Cao Chí Vân…… có chút khác thường!

Đây là chuyện gì vậy?

Sao đánh một trận, tên này lại biểu hiện ra ý đồ thay đổi chiến tuyến rồi?

Vào các ngày trong tuần, bọn họ tuyệt đối không nói quá nhiều, sao hôm nay biến thành thế này chứ?

Hạng Cuồng Nhân điên cuồng cười haha : “Cao Chí Vân, đến hôm nay lão tử vẫn là coi thường ngươi, nhưng hôm nay ngươi dám nói muốn đưa con cháu của mình lên chiến trường, còn dám mở cá cược như vậy, vậy vẫn xem như là đàn ông, vẫn có dũng khí! Cho nên ta đồng ý cá cược với ngươi!”

“Nhưng... con cháu nhà ngươi được nuông chiều từ nhỏ nhiều năm, khó chống chọi mưa gió. Lần này lên đường, e rằng... sẽ có nhiều tổn hại. Cho dù ngươi tàn nhẫn, con cháu cũng không thể chịu được. Đợi sau này để bọn họ đến Tiềm Long, làm tân binh huấn luyện! Luyện đến tháng mười hai, ít nhiều cũng có thể thêm chút vốn liếng bảo vệ tính mạng, dù cho lâm trận mới mài gươm thì dù không sắc vẫn có thể sáng!”

“Cảm ơn!” Hiệu phó Cao đứng lên: “Cảm ơn hiệu phó Hạng cao thượng!”

“Hừ, lão tử cũng không phải vì ngươi, hễ là dám lên chiến trường, chính là đáng mặt đàn ông của Viêm Võ ta, dốc hết toàn lực sức mạnh không bằng người vẫn bị giết, chúng ta không nói nên lời, nhưng trực tiếp ném đám người yếu đuối vào, để bọn họ trực tiếp tìm đường chết, nhưng không phải là đang làm cho thế hệ của ta! Bởi vì đó là hãm hại, nào phải hy sinh!”

Hạng Cuồng Nhân hừ một tiếng: “Ngày mai đến báo danh đi! Lão tử sẽ loại bỏ sạch sẽ bệnh tật hôi thối trên người đám trẻ này, sừng trên người đều nhổ ra, bằng không, chỉ là những tật đó cũng khiến tướng sĩ biên quan, cười nhạo Phong Hải chúng ta không có người, đưa đám vô dụng quần là áo lụa như vậy đến cho đủ số, làm trò cười cho thiên hạ!”

“Được!”

“Còn có nhà ai muốn đi nữa, bây giờ có thể đưa vào một lượt!” Hạng Cuồng Nhân trực tiếp đập bàn.

Tháng mười hai mỗi năm, năm hết tết đến, chính là thời gian nghỉ lễ của lượng lớn quân nhân ở Nhật Nguyệt Quan, trở về nhà đón năm mới, là thời gian sum họp với người nhà.

Đây cũng là truyền thống của Bộ Quân, để những chiến sĩ vì quốc gia trấn thủ biên cương tròn một năm, trở về nhà một chuyến.

Trở về nhà, đi xem thử, người thân mà bọn họ bảo vệ, quốc gia mà bọn họ canh phòng, xem thử thời hoàng kim mà bọn họ bảo vệ!

Nhưng khoảng thời gian này, chắn chắc sẽ xuất hiện thời kì trống nhất định!

Bình Luận (0)
Comment