Khuôn mặt dài có chút mạnh mẽ trung tính, nhưng càng nhìn càng hấp dẫn, càng nhìn mắt càng sáng; Trong tay cầm một cây trường thương, dài tới năm mét, đầu cây thương sắc bén, dài tới nửa mét, hình giọt nước, lấp lánh hàn quang.
Vừa nhìn đã biết là một đại sát khí.
Chân mang giày chiến đấu, mặc trên người quân trang, quần che kín mắt cá chân. Hai chân to, dài, hình giọt nước, thon dài cân xứng, thẳng tắp mạnh mẽ.
Chỉ sải bước đi tới như vậy nhưng lại giống như thiên quân vạn mã cùng nhau xung phong, mang theo một luồng khí thế bức người!
“Một cô nương đầy phóng khoáng!”
Tả Tiểu Đa cũng không nhịn được khen ngợi một tiếng.
Đúng lúc đó, trong lòng lại thở dài một tiếng.
Có một số việc đúng là không thể tránh khỏi.
Nữ sinh này đi tới trước mặt Tả Tiểu Đa, chống trường thương trên mặt đất, mặc dù chỉ là một tiếng bịch rất nhỏ nhẹ vang lên nhưng mọi người lại cảm thấy mặt đất dưới chân cũng vì đó mà lắc lư một chút.
“Lớp trưởng Tả, ta tên là Chiến Tuyết Quân!”
Chiến Tuyết Quân gọn gàng dứt khoát, cứ như vậy chỉ thẳng đầu ngón tay vào Hạng Xung nói: “Cái tên này là chồng chưa cưới mà gia tộc quyết định cho ta, ngươi xem hắn có lấy ta hay không?!”
Tả Tiểu Đa nghe vậy khuôn mặt lập tức trở nên thừ ra, trong lòng lại liên tiêp kêu khổ.
Hai mắt Hạng Xung đã đứng tròng; Vợ chưa cưới? Gia tộc quyết định cho ta? Em gái này... Thật hợp với tâm ý của ta... Chà chà...
Hạng Xung lập tức cảm thấy bản thân mình đã động lòng, ta yêu rồi... Hú hú!
Hạng Băng ở bên cạnh cũng như vậy, khuôn mặt thừ ra giống như Tả Tiểu Đa, hai mắt đều đứng tròng.
Số mệnh Tả lão đại phán cho anh trai, ta vừa mới nói với mọi người trong nhà, không phải mọi người nói là rất coi trọng sao?
Sao bây giờ tự nhiên lại xuất hiện một ‘chị dâu’ như vậy?
Mọi người nghĩ sao vậy?
Danh tiếng của Chiến Tuyết Quân ở Cao Võ Tiềm Long rất lớn, là học sinh năm ba, lớp trưởng lớp một năm ba, có thể nói là thanh danh hiển hách ở Cao Võ Tiềm Long, nghe nói rất nhiều học trưởng năm bốn cũng không phải là đối thủ của nàng, có thể nói là một trong những nhân vật nổi tiếng ở Cao Võ Tiềm Long.
Bây giờ, nói thẳng ra một câu như vậy, nhất thời khiến mọi người cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Em gái này lại cứng rắn như vậy?
“Khụ khụ khụ...” Tả Tiểu Đa ho khan liên tiếp.
Chiến Tuyết Quân này nếu như không có nhân tố chiến tranh cũng có thể nói là rất hợp với Hạng Xung.
Tính cách thẳng thắn, cởi mở, tướng mạo oai hùng, khiến người ta vừa nhìn đã ngưỡng mộ.
Nhưng... chiến tranh, cả người Chiến Tuyết Quân này bị bao quanh bởi ý vị tối nghĩa, sát khí xông thẳng lên Thiên Môn, tử khí sinh ra từ lòng bàn chân, hạ xuống từ Thiên Linh; Trên dưới thông suốt!
Khí vận này kém đến cực điểm, chắc chắn không phải là... tướng trường thọ!
Tả Tiểu Đa vừa mới nhìn thấy Chiến Tuyết Quân đi tới thì đã biết kiếp số của Hạng Xung đến rồi!
Nhưng loại con gái này, người phụ nữ này đối với Hạng Xung mà nói lại chính là thuốc độc do số mệnh an bài!
Nhưng chuyện như vậy, hắn thật lòng không ngăn cản được!
“Ho khan cái gì? Có chuyện gì cứ nói thẳng!”
Chiến Tuyết Quân chau mày, quát lên: “Đừng có dông dài, sao lại giống như đàn bà vậy!”
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa bất đắc dĩ: “Chuyện này ngươi nên hỏi chính hắn mới phải.”
“Được!”
Chiến Tuyết Quân la to một tiếng, lập tức ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Hạng Xung, quát lên: “Hạng Xung! Ngươi dám cưới ta không?!”
“Dám!”
Gương mặt của Hạng Xung đều đang phát sáng, cũng bước tới một bước kêu răng rắc như thế, chiều cao hai mét hai lại còn ưỡn ngực, ưỡn thẳng người, lớn tiếng: “Ta lấy ngươi! Ta dám!”
Bốn phía lập tức vang lên tiếng kêu kì quái kéo dài không dứt.
“Hả!”
“Oa oa oa...”
Lý Thành Long vỗ tay, vỗ đến mức tê rần.
Biến cố này xảy ra thật sự là quá mạnh mẽ!
Rõ ràng Chiến Tuyết Quân cũng không ngờ Hạng Xung lại gọn gàng dứt khoát như vậy, nhất thời ngẩn người, quát lên: “Nhưng bây giờ ngươi vẫn chưa đủ tư cách!”
Hạng Xung hằm hè: “Như thế nào mới có thể đủ tư cách!”
“Người đàn ông của ta phải đánh thắng ta! Người đàn ông của ta phải giết địch nhiều hơn ta! Chức vị trong quân đội người đàn ông của ta phải cao hơn ta! Công trạng người đàn ông của ta phải nhiều hơn ta!”
Chiến Tuyết Quân quát lên: “Người ta muốn tìm là nam tử hán, không phải là tiểu nam nhân!”
Hạng Xung cười hô hố: “Chỉ thế thôi sao? Yên tâm đi, một ngày nào đó ta sẽ dùng ba quyền hai cước đánh ngươi ngất xỉu rồi khiêng về nhà!”
Chiến Tuyết Quân cười gằn: “Nếu đã như thế, tạm thời không nhắc tới hôn ước, chờ ngươi đạt đến mức độ này rồi nói?”
“Đương nhiên!”
Hạng Xung ngạo nghễ nói: “Cho dù bây giờ ngươi muốn gả cho ta, ta cũng không lấy! Truyền thống nhà họ Hạng là đánh vợ vào đêm động phòng! Ta cũng không muốn bị vợ đánh vào đêm động phòng!”
Gương mặt Chiến Tuyết Quân dường như có chút đỏ, cắn răng nói: “Được, ta chờ ngươi đến đánh ta!”
Tả Tiểu Đa tức xạm mặt lại, nói: “Hạng Xung, về truyền thống của nhà các ngươi... có phải ngươi nghe nhầm một chữ không?”
Hạng Xung: “...”
Hạng Băng: “...”
Lý Thành Long: “...”
Tất cả người nghe: “...”
Mặt Chiến Tuyết Quân lập tức đỏ lên, hung hăn lườm Tả Tiểu Đa một cái, sau đó nhìn kĩ Hạng Xung một lúc, đưa tay quơ lấy cây thương lớn, vác lên vai, xoay người bước nhanh đi!
Hạng Xung nhìn Chiến Tuyết Quân rời đi một cách hùng dũng oai vệ, mãi cho đến khi đối phương đã rẽ ngoặt không nhìn thấy được nữa, nhưng vẫn mở to hai mắt nhìn rất lâu, cười ha ha ha: “Ta khá là hài lòng với cách gia tộc làm việc lần này, người vợ này, ta rất hài lòng!”
Tả Tiểu Đa ngửa mặt lên trời thở dài.
Tả Tiểu Đa chán nản!
Này quả thật là khó xử Tả đại sư ta!
Ta làm sao lại gặp phải đôi trai gái độc đáo đến như vậy!
Người lớn nhà họ Hạng cũng thật độc đáo, không biết tới lời tiên tri của ta sao, làm sao lại còn tùy tiện định ra hôn ước, điển hình cho việc tự mình tìm phiền toái cho chính mình mà!
Tả Tiểu Đa cảm thấy buồn bực, cũng không còn có tâm tình xem tướng.
Hắn lặng im một lát, lộ vẻ tâm sự tầng tầng lớp lớp muôn phần mà kéo Hạng Băng qua một bên: “Này… sao lại thế này?”
Hạng Băng cũng rất lờ mờ đối với câu hỏi của Tả Tiểu Đa: “Cái gì mà sao lại thế này?”
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa buồn bực, trừng mắt nói: “Lời ta phán cho anh của ngươi lúc ấy không phải ngươi nghe được rồi sao? Ta thấy ngươi còn ghi chép lại, ta cảm thấy ta ám chỉ cho ngươi đã rất rõ ràng rồi mà? sao đột nhiên…”
Hạng Băng đối với điều này lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nói: “Ta mới vừa hỏi qua cha ta, cha ta nói phân tích ra ý tứ của ngươi, hẳn là không thể để hắn tự do yêu đương… Theo quan điểm này gia tộc dứt khoát quyết định một mối hôn nhân, giải quyết từ gốc rễ. Hoàn toàn cắt đứt con đường tự do yêu đương của hắn. Cha ta nói mọi người đã nhất trí cho rằng nếu Tả đại sư đã nói như vậy, rõ ràng để gia tộc quyết đinh, tuyệt đối không có sơ hở gì…”