Tảng đá kỳ lạ theo kiếm đi vào bên trong không gian Diệt Không Tháp.
Mà khoảnh khắc đi vào...
Sau khi một phần ba long mạch địa khí kia đi vào, Tả Tiểu Đa đã vất vả chăm chút hàng trăm mầm linh quả cấp thấp, bây giờ những cây con đang có dấu hiệu sinh trưởng mạnh... ngay lập tức héo rũ, tất cả đều bị chôn vùi!
Sau đó, người què Tả Tiểu Đa lấy tốc độ không nên xuất hiện ở một con người, rời đi rất nhanh.
Nhưng vài giây sau, rất nhiều học sinh thí luyện cũng đã tập trung lại bên cạnh dòng suối nhỏ, tất cả đều tập trung vào làn hơi nước đang từ từ tiêu tán, một lúc lâu sau, tất cả đều ù ù cạc cạc đưa mắt nhìn nhau...
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Cái này không phải là... rất bình thường sao?
Tả Tiểu Đa nhanh chóng nhảy một chân vào một rừng cây, tiện tay quét sạch vài tinh thú đui mù chủ động đến công kích, sau khi biến chúng thành điểm của trường, hắn lập tức đi vào Diệt Không Tháp.
Bên trong, hơi nóng đã hầm hập từ lâu, loạn xị bát nháo!
“Ta đệch!”
Tả Tiểu Đa vừa mới đi vào thì tóc và lông mi của hắn lập tức bị cháy một chút. Viêm Dương Chân Kinh trong cơ thể trong nháy mắt lại có thể lưu động.
“Nhiệt độ thật sự là kinh người!”
Tả Tiều Đa không dám lơ là, lập tức chuyển vận Viêm Dương Chân Kinh trạng thái đại viên mãn tầng thứ nhất lên đến cực hạn, đồng thời lấy công pháp đặc thù hấp thụ cỗ nhiệt lượng dồi dào này, một lúc lâu sau mới dừng động tác lại.
Mặc dù bên trong Diệt Không Tháp vẫn cuồn cuộn sóng nhiệt, nhưng cuối cùng vẫn là phạm vi mà Tả Tiểu Đa có thể chấp nhận được.
Viêm Dương Chân Kinh ấy thế mà lại rất thâm hậu!
Phát hiện này làm cho Tả Tiểu Đa ngạc nhiên không thôi!
Khối thiên thạch kỳ lạ nọ vẫn tiếp tục tỏa ra nhiệt...
Nhưng trong không gian đặc biệt này, Tả Tiểu Đa đã có thể nhìn thấy dáng vẻ thật sự của viên đá.
Chỉ thấy tảng đá này toàn thân đỏ rực, dường như có một tầng vật chất ở bên ngoài, bên trong mơ hồ để lộ một màu sắc đỏ rực chói mắt hơn, dường như không ngừng cuồn cuộn sôi trào...
Nếu để cho Tả Tiểu Đa miêu tả, giống như là... đó chính là tinh hoa nham thạch nóng chảy không biết sôi trào bao nhiêu nghìn năm trong lòng đất, bị phong ấn vào trong viên đá nho nhỏ này.
Chẳng qua luồng nhiệt lượng này, khiến cho Viêm Dương Chân Kinh trong cơ thể linh hoạt lên.
Điều này khiến cho Tả Tiểu Đa mừng rỡ.
Viêm Dương Chân Kinh đạt đỉnh cấp thứ nhất từ rất sớm, vẫn không có đột phá. Giờ phút này, tảng đá này, lại giống như mang đến cơ hội thay đổi!
“Đồ chơi này lộ ra tính chất quỷ quái như vậy, trước tiên tạm thời mặc kệ, chờ hoàn thành thí luyện, trở về nhà mình rồi nói.”
Tả Tiểu Đa lại không do dự, tự ý đi ra Diệt Không Tháp, bây giờ cũng không phải là lúc nghiên cứu vật kì lạ, chờ sau khi về nhà sẽ giải quyết.
Mặc dù xác thực vẫn chưa biết tác dụng thực tế của thứ đồ chơi này, nhưng chỉ để lộ ra luồng nhiệt lượng kia, rất có ích với tu hành Viêm Dương Thần Công của mình, tính như thế nào tính cũng không thiệt thòi!
Ba ngày thí luyện.
Ngày đầu tiên Tả Tiểu Đa thu hoạch được đủ khiến Long Huyết phi đao no căng, chiều ngày đó vừa mới bắt đầu hành động đã bị thiên thạch đập bị thương, uống xong mấy bình linh dịch sinh mệnh rất nhanh đã phục hồi hơn một nửa, với thực lực của hắn, cho dù sức mạnh không đầy đủ, chỉ một nửa, vẫn đủ vượt xa những người khác như cũ, tuyệt không ngang tay.
Sự thật đúng là như thế, ngày thứ hai kế tiếp bắt đầu hành động một lần nữa, rất nhanh lấy được số liệu lợi ích nhiều hơn gấp đôi so với tên thứ hai.
Ngày thứ ba lập tức bị bắt buộc rời khỏi trận trước thời hạn...
Đây là mệnh lệnh Hạng Cuồng Nhân tuyên bố, mệnh lệnh nhắm vào một mình hắn.
“Tả Tiểu Đa, cút trở về đi!”
Hạng Cuồng Nhân nhạy bén nhận thấy được, quỹ đạo di chuyển chậm rãi của tiểu tử này, giống như có mục tiêu... Nếu kéo dài như vậy, rõ ràng chính là đi về phía Nam thành, cũng chính là di chuyển về hướng rừng rậm lần trước Lôi Điện Bạch Hổ tụ tập...
Tiểu tử này rõ ràng được ăn ngon ngọt, điệu bộ còn muốn thử một lần nữa?
Hi vọng là mù trái tim của ngươi!
Hạng Cuồng Nhân quyết định thật nhanh, lập tức đuổi người đi!
Bắt đầu nói đùa cái gì.
Nếu để cho người này lại đến một lần, chỉ sợ đàn tộc Lôi Điện Bạch Hổ bên này, không muốn đổi chỗ cũng phải đổi... Cao Võ Tiềm Long còn chơi đùa cái rắm?
Tả Tiểu Đa bị đuổi đi biểu cảm giả bộ có vẻ không vui.
Trên thực tế... Ta mới không muốn đi bắt đâu, bắt một lần nữa chỉ sợ ta có thể bị đánh chết, ta chỉ là tìm cái cớ, trước tiên trở về nghiên cứu viên đá cổ quái này một chút mà thôi...
Quả nhiên bị đuổi đi, mưu kế đã thực hiện được, thật là vui vẻ!
Ha Ha!
Ha Ha!
...
Trở lại biệt thự, Tả Tiểu Đa lập tức đi tìm bà Thạch.
Hắn vừa mới chạy đến cửa căn nhà nhỏ, lại phát hiện bà Thạch đang từ cửa lớn biệt thự đi vào, hóa ra trước đó bà Thạch cũng đi ra ngoài, chỉ là không biết đi làm gì, lại đúng lúc này trở về, hai người vừa lúc chạm mặt ở cửa.
“Bà Thạch.”
“Làm sao?”
Bà Thạch xụ mặt giáo huấn: “Thành thật chút, đứa nhỏ lớn mười tám tuổi, làm sao lại không thể đứng đắn chút.”
“Dạ dạ, ta rất đứng đắn.”
Tả Tiểu Đa cười hì hì, nói: “Ta nhặt được một thứ đồ tốt, mời ngài đưa lòng bàn tay.”
“Là đồ vật gì?”
Bà Thạch không dấu vết đảo cặp mắt trắng dã.
Nàng đi trên đường, đã sớm nhìn thấy tình hình tiểu tử này làm ở bên kia, chẳng qua không có cảm ứng được hơi thở nguy hiểm, thế cho nên cách khá xa, thật đúng là không biết thứ tốt trong lời Tả Tiểu Đa chính là cái gì.
Tả Tiểu Đa lôi kéo ống tay áo của bà Thạch, lén lút kéo vào trong sân.
“Ôi... Ngươi đứa nhỏ này.” Bà Thạch thực bất đắc dĩ bị hắn kéo đi qua.
“Chính là cái này... Nóng quá!”
“Từ trên trời rơi xuống, ngài nhìn xem.”
Người Tả Tiểu Đa nhanh nhẹn nhanh chân lấy tảng đá kia từ trong không gian ra, đặt ở trên một cái giá sắt ngôi sao, chợt thấy hơi nóng bốc lên, chẳng qua chỉ trong nháy mắt, nhiệt độ giữa căn nhà nhỏ còn muốn cao hơn nhiệt độ nóng nhất giữa mùa hè mấy lần.
Vẻ mặt bà Thạch lập tức trở nên cẩn thận, tiện tay vung lên, toàn bộ biệt thự đã bị một vầng sáng như có như không bao lại, ngay cả hơi nóng như sôi, cuối cùng cũng không sợ tỏa ra bên ngoài dù chỉ một chút.
“Thật đúng là đồ tốt!”
Bà Thạch hít sâu một hơi, nói: “Đây là Tinh Hồn Ngọc cực phẩm hệ hỏa, không đúng, đây là... Liệt Dương Chi Tâm! Toàn bộ đại lục, đã rất lâu không có rơi xuống loại đồ này...”