Nhưng nhìn kỹ lại... Đây cũng không giống nguyên đan do Đan Nguyên cảnh ngưng kết thành mà...
Hai người không dám chậm trễ, động tác vốn đã cẩn thận rồi giờ lại cẩn thận hơn vài phần, xem xét hơn nữa ngày, còn tự đưa tu vi của bản thân đưa vào, sau khi cẩn thận quan sát đủ loại dấu hiệu sau khi xác nhận động hóa...
Rốt cuộc Diệp Trường Thanh cũng thở phào: “Quả thật là Thai Tức, không sai đâu.”
Văn Hành Thiên cũng là người tu hành lão luyện, sau khi tra xét một lát, xác nhận tình huống, nhưng khi đã nhìn ra rõ ràng rồi, hai người vẫn bốn mắt nhìn nhau, đúng là càng ngơ ngác hơn!
Trên đời này nào có Thai Tức như vậy?
Cái gọi là Thai Tức chính là một hình thành một dòng khí ở trong đan điền, ở giữa nhìn như có vật, nhưng trên thực tế lại không có gì, chỉ là một dòng khí mà thôi.
Còn Đan Nguyên, nó tạo ra một luồng khí dạng mây ở trong đan điền; kéo sương mù trong đan điền chuyển động, khiến vật trong đó dần ngưng thành hình; nhưng luồng khí dạng đám mây này thật sự vẫn không phải vật thật như cũ!
Chỉ là nhìn giống vật thật mà thôi, nói cho cùng vẫn khác xa vật thật.
Cao thêm một bậc là cảnh giới Anh Biến, đó là thật sự giống như một vật bình thường, nhưng nó phát triển theo tu vi tăng trưởng; đến bước này rồi, tu luyện mới xem như có căn cơ.
Loại tình huống này giống như phụ nữ có thai, thai nhi đang dần hình thành...
Mà tình huống trong đan điền Tả Tiểu Đa lúc này khác xa miêu tả một trời một vực, cũng chính là cực kỳ sai lệch với nhận thức của người tu hành.
Cái này nhìn như hạt châu nhưng trên thực tế lại không phải, thậm chí cũng không phải luồng khí trạng thái đám mây, mà nó vẫn ở trạng thái luồng khí sương mù.
Bản chất vẫn là trình tự của Thai Tức cảnh.
Nhưng rốt cuộc luồng khí này ngưng tụ thành thật như thế nào?
Rõ ràng nhìn chân thật như vậy, không có chuyện là giả!
Màu đỏ... Nghĩ đến có lẽ là vì Viêm Dương Chân Kinh, nhưng cảm giác này... Cũng quá mức nồng đậm nhỉ?
Vượt xa võ giả cảnh giới Thai Tức bình thường gấp trăm lần!
Diệp Trường Thanh cân nhắc nửa ngày, cuối cùng quay đầu liếc nhìn Văn Hành Thiên: “Không phải ngươi nói hắn vừa tấn thăng lên Thai Tức trung kỳ à? Đây căn bản là Thai Tức hậu kỳ, sắp lên đỉnh rồi!”
Văn Hành Thiên ngơ ngác: “Hôm trước ta kiểm tra qua, quả thật mới vừa tiến vào trung kỳ, một tháng trước hắn đột phá bình cảnh Tiên Thiên, ta cũng có báo lại cho ngươi...”
Diệp Trường Thanh nhăn mày nói: “Thôi, gắn kết sợi dây trắc nghiệm Tinh Hồn đi, xác nhận xem trạng thái Tinh Hồn của hắn bây giờ thế nào.”
Văn Hành Thiên nói: “Có cần cắt đứt đoạn dây phía trên, tạm thời giữ lại tin tức hiện có của hắn không?”
Diệp Trường Thanh nhíu mày: “Ừm, tạm cắt đứt một lúc đi, chờ kiểm tra xong lại nối lại, tạm thời tình huống hiện tại của thằng nhóc này cũng chỉ chúng ta biết, đừng để có thêm nhiều người biết.”
“Sau khi kiểm tra xong lại quyết định vấn đề có báo lên hay không. Nếu không sẽ gặp phiền toái.”
Ngay sau đó, một đầu sợi dây gắn kết với cái khay ngọc được đặt vào tay Tả Tiểu Đa.
“Mở lòng bàn tay ra, năm ngón tay mở rộng, dán lòng bàn tay lên đây.” Văn Hành Thiên trầm giọng.
Tả Tiểu Đa ngoan ngoãn nghe theo.
Tuy rằng bây giờ cái miệng của hắn đã được giải cấm chế nhưng Tả Tiểu Đa vẫn không dám nói dù chỉ một câu.
Hắn cảm nhận được rõ ràng, nếu mình còn nói lời nào nữa, e rằng... Thật sự phải thừa nhận một trận đòn hỗn hợp thê thảm!
Mượn gió bẻ măng, lấy mắt nhìn người, đây là kỹ năng cơ bản nhất để bảo mệnh của Tả Tiểu Đa, làm sao giờ phút này có thể không cần được?
Máy trắc nghiệm Tinh Hồn ở chỗ Diệp Trường Thanh có thể nói là tân tiến nhất cả Phong Hải, một bên kết nối với một cái lồng lớn tinh không trong suốt làm từ thủy tinh, bán kính ước chừng ba mét.
Bên trong có một vật màu đen tuyền, tên là ánh sáng Tinh Hồn, chỉ cần tiếp xúc với sức mạnh Tinh Hồn là nó sẽ lóe sáng.
Tiếp đó, mặt trên kết nối với một cây cột không biết làm từ chất liệu gì, mặt ngoài có khắc vạch đo kéo dài đến vị trí trên cùng.
Chỉ cần sức mạnh Tinh Hồn của người trắc nghiệm làm nó sáng lên, cường độ càng cao sẽ càng hướng lên trên.
Mức cao nhất là chín mươi chín, cũng chính là cái được gọi là chính chín Tinh Hồn.
Người bình thường, người không có tư chất đặt tay lên, ánh sáng Tinh Hồn sẽ không có phản ứng gì.
Bàn tay Tả Tiểu Đa vừa dán lên, vật đen tuyền kia lập tức lóe sáng!
Hơn nữa còn phát ra hào quang chói mắt mãnh liệt chưa từng có.
“Màu tím...”
Khóe miệng Diệp Trường Thanh hơi run.
Màu tím... Chưa từng thấy bao giờ; đã mấy chục nghìn năm, hoặc là vì có liên quan đến thuộc tính, có màu hồng, màu xanh, màu đen...
Nhưng màu tím là từ đâu mà có?
Ngay sau đó, hào quang hào quang chói mắt kia nhưng bùng nổ lần thứ hai, càng sáng chói hơn.
Hào quang vô cùng rực rỡ, ánh tím bùng nổ, cả văn phòng đều biến thành màu tím!
Vạch đo trên cây cột tức khắc tăng vọt lên như hỏa tiễn.
Văn Hành Thiên và Diệp Trường Thanh thậm chí còn chưa kịp phản ứng, vạch đo thủy ngân kia trực tiếp dao động lên đến đỉnh, khí thế mạnh mẽ phá tan giới hạn chín mươi chín, tiếp tục lao lên phía trên...
Bùm!
Thủy ngân trực tiếp phá tan cầu thủy tinh.
Bùm!
Viên cầu nổ.
Cái máy trắc nghiệm Tinh Hồn được xưng là tân tiến nhất này, phát nổ... Tại chỗ!
Phát nổ?!!
Tận mắt chứng kiến cảnh tượng này, Văn Hành Thiên và Diệp Trường Thanh ngây ra như phỗng, sững sờ ngay tại chỗ, sau một lúc lâu cũng không nói được gì, miệng câm như hến!
Giống như người bình thường nhìn thấy quỷ.
Máy móc nổ!?
Đây là loại máy tân tiến nhất đó!!!
Sau khi tiếp xúc với Tinh Hồn của Tả Tiểu Đa, độ đo lường tức khắc đạt tới đỉnh ở ngay thời khắc đó!
Sau đó mạnh mẽ đột phá giới hạn, xông thẳng ra ngoài, đó chính là phá hủy luôn cả dụng cụ, nguyên động lực này là thế nào đây?!
Hai người đồng thời quay đầu, hai đôi mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt cũng đang dại ra của Tả Tiểu Đa rồi nuốt một ngụm nước bọt gần như bản năng.
Tả Tiểu Đa cũng khó hiểu.
Tình huống gì thế này?
Ta... Ta không biết đâu... Cái thứ này, bị nổ rồi, chắc là... Sẽ không bắt ta đền chứ?
Văn phòng yên lặng đến mức nghe được cả tiếng kim rơi!
Thật lâu thật lâu sau, Diệp Trường Thanh ho khan một tiếng, khô cằn nói: “Cũng không tệ lắm, cửu lục tinh hồn.”