Tà Đạo Tu Tiên Lục

Chương 2

Thì ra chưởng môn Thanh Phong đạo quán là do tiên thú tu hành vạn năm hóa thành. Hơn ba ngàn năm trước, vì vi phạm thiên điều, mà hắn bị thiên giới trục xuất, bị đánh hiện nguyên hình, phải tu luyện lại.

Thế gian vạn vật lúc đó được phân chia thành nhân giới, yêu ma giới, thần giới. Do thần giới nắm trong tay toàn quyền sinh sát.

Các chủng loại thú và ác nhân của yêu ma giới cũng có thể thông qua tu luyện mà đắc thành chánh quả, phi thăng thành tiên. Gọi ác nhân, là do thần giới gọi, chứ thật sự bọn họ có thật sự là ác nhân hay không, cũng không ai biết.

Thú vật bình thường thông qua tu luyện mà có pháp lực, sẽ bị thần giới khống chế, đăng nhập danh sách, sau đó bị đưa đến yêu ma giới, tiếp tục tu luyện cho đến khi thành tiên. Quá trình này, ngắn cũng vài ngàn năm, dài thì vài vạn năm. Thật ra, các loài thú tu hành trên vạn năm ở yêu ma giới, pháp lực đã vượt qua cả thượng tiên trên thần giới, chỉ là bọn chúng bị bức bách phải chịu sự giam cầm của thần khí, không thể sử dụng toàn bộ pháp lực cường đại của bản thân.

Số chủng loại thú vật trong yêu ma giới lên đến hàng vạn, có thể dùng từ vô số để mà hình dung các chủng loài chim, thú kì dị có thể bắt gặp ở bất kỳ đâu. Sinh sống tăng trưởng qua nhiều năm, người và các chủng loại thú ở yêu ma giới không muốn chịu sự khống chế của thần giới nữa, từ đó cùng với thần giới phát sinh xung đột. Sau đó, thần giới vì muốn tránh mầm tai họa từ yêu ma giới đã dùng năng lực của các tiên, nhờ vào pháp khí, đã thiết lập ra hộ tiên tiết giới.

Trong tiết giới, chỉ có người của thần giới. Ngươì thần giới cũng có phân chia cấp bậc, đại khái chia làm ba cấp, gồm có: thượng tiên, hạ tiên, du tiên. Thượng tiên đảm nhận các bộ phận quản lý, hạ tiên phụ trách các công tác bảo vệ, v.v.. du tiên vài người là binh sĩ bình thường của thần giới và vài người là tiên nhân phụ trách các công việc lặt vặt.

Sau khi tiết giới được tạo thành,thần giới còn tạo ra một ngọn núi có cảnh sắc u nhã, phong cảnh mĩ lệ động lòng người. Ngọn núi đó chính là thánh sơn. Kì thật thánh sơn chính là lối vào duy nhất đến thần giới. Thánh sơn còn có một bí mật, đó là phong ấn linh lực của người và thú ở yêu ma giới, khiến cho yêu ma giới không thể cùng với thần giới tranh giành quyền lực.

Sau khi có thánh sơn, yêu ma giới đã trở thành một thế giới bị cô lập bởi thần giới, chỉ cần tiên nhân hay tiên thú phạm vào thiên điều, sẽ bị áp giải đến đây, hơn nữa mãi mãi không thoát ra được.

Thánh sơn này có một điểm yếu cực lớn, đó là không thể chịu được sự phá hủy của phàm nhân bình thường, ngay cả khi bị người đào mất một miếng đất, hoặc nhổ một ngọn cỏ, cả tòa thánh sơn sẽ bị sụp đổ, và hộ tiên tiết giới cũng sẽ biến mất. Một khi hộ tiên tiết giới biến mất, thánh sơn sụp đổ, người của yêu ma giới sẽ có thể sử dụng toàn bộ pháp lực, cũng như sẽ có thể tự do ra vào nhân giới, thần giới.

Nếu có điểm yếu to lớn như vây, sao lại phải mở cổng thánh sơn, lý do cực kì đơn giản, là để nghênh tiếp người đã tu thành chánh quả trong nhân giới. Đương nhiên, thời gian và địa phương khai mở thánh sơn cực kì bí mật. Chỉ có người tu thành chánh quả mới biết được. Cửa thánh sơn, thật ra cứ cách ba trăm năm thì khai mở một lần, chỉ là chưởng môn Thanh Phong đạo quán không biết mà thôi. Lần khai mở này, nhờ lão hao tổn nhiều năm nghiên cứu, mới tính ra được. Hắn vốn bị áp giải đến thụ hình ở yêu ma giới. Không ngờ tiểu tiên áp giải lại sơ xuất để cho hắn chạy thoát đến nhân giới. Tiểu tiên áp giải khi về đến thần giới không dám báo cáo lại sự thật, nhờ vậy, hắn mới có thể ẩn náu và tu hành được đến bây giờ.

Lúc này, hắn đang ở trên không trung, phấn khởi nhìn biến hóa khi thánh sơn sắp xuất hiện. Thánh sơn không phải lúc nào cũng có thể thấy được, chỉ khi nào cổng thánh sơn đến thời điểm mở ra, cảnh tượng tựa như ảo ảnh sẽ xuất hiện, dãy núi trong cảnh tượng ấy chính là thánh sơn. Truyện được copy tại Truyện FULL

Trên bờ cát, nơi giao nhau giữa núi cao, biển lớn, vả sa mạc, đã có một biển người. Lúc này, tiếng người nói vang lên rầm ĩ, ồn ào và hỗn tạp, Bãi cát như bị thiêu đốt dưới sự chiếu rọi của mặt trời, khiến cho lớp cát trên bề mặt trở nên nóng bỏng. Những người đứng trên bãi cát giống như đang đứng trên than hồng, quần áo trên thân thể bọn họ không cái nào còn khô ráo. Mồ hôi trên thân bọn họ rơi xuống mặt cát, phát ra thanh âm lộp độp. Những người có phần chân bị nắng rọi vào, trên chân bắt đầu nổi mụn nước. Có thể thấy được sự độc hại của ánh nắng là vô cùng, thời tiết cực kì khắc nghiệt. Mặc dù như vậy, bọn họ vẫn tình nguyện chờ đợi. Điều này cho thấy khát vọng thành tiên của họ cực kì mãnh liệt.

Gió quét qua mặt biển, làm nổi lên hàng hàng lớp lớp con sóng lớn nhỏ, nhanh chóng tiến vào bờ. Không trung truyền lại vài tiếng kêu dài của những loài chim lạ, theo sau là đàn đàn phi cầm lần lượt xuất hiện trên bầu trời, dang rộng cánh bay lượn trên đầu đám người, lũ chim, con thì nhằm hướng trời cao, con thì xẹt qua mặt biển, khiến cho nơi này vốn đã không yên tĩnh lại thêm phần nhiệt náo, góp phần gia tăng hỗn loạn ồn ào.

Đám người lơ đãng nhìn lũ chim bay lượn, đột nhiên bọn người đứng trên bờ biển run lên nhè nhẹ, hàng loạt tiếng chấn động "ầm ầm" truyền đến.

Không đến một khắc, các chủng loại thú vật đã bắt đầu xuất hiện phía xa bờ biển,những tiếng kêu gầm hỗn tạp vang lên không dứt bên tai. Các loại dã thú, cùng với cái loại thú lớn nhỏ khác cùng đạp trên bụi mờ phóng tới.

Khi đám mãnh thú đến, khiến đám người cảm thấy kinh khủng vạn phần, sắc mặt hoảng sợ.Khung cảnh thật kinh tâm liệt phách.

Thú vật đến cách đám người vài thước thì dừng lại, cất tiếng gầm gừ, bốn chân đạp đất, ra dáng như đang chuẩn bị xông vào, giương mắt nhìn đám người.

Lần này, nhìn bọn chúng có vẻ như muốn nói với đám người, tốt nhất là hãy tránh đường cho bọn chúng.

Đám người tuy sợ hãi, nhưng vẫn không hề có ý muốn nhường đường.

Bọn họ nhận thấy, chiếm được địa thế có lợi thì khả năng thành công sẽ tăng thêm một phần.

Bọn thú vật, "gào gào" gầm nhẹ một hồi, thấy đám người tuyệt không hề nhường đường cho chúng, lập tức từng con há to miệng, bắt đầu rống to lên, đột nhiên chúng bắt đầu tấn công, nhằm hướng đám người vọt mạnh tới.

Đám người lúc này dường như đã không còn sợ nữa, từng người một bạt đao, nghênh đón đám thú vật.

Tình thế cực kì hỗn loạn.

Thú rống, chim kêu, người thét,..., các loại âm thanh, theo đó vang lên không ngớt.

Không biết mất bao lâu, trên mặt đất đã có vô số thi thể người và thú, Người còn sống phải đứng trên các thi thể người, thú. Thân thể, y phục bọn họ dính đầy máu trở thành đỏ sậm, trên mặt, mồ hôi và máu trộn đã hòa lẫn vào nhau.

Tiên thú đang ẩn nấp sau tầng mây vui mừng hí hửng, hắn cười to, thân thể rung lên, cực kì hưng phấn trước tai ương của kẻ khác.

Hắn cười thầm trong bụng: "Hỗn đản thần tiên, thứ đồ chó đẻ ngay cả heo chó cũng không bằng, ta xem coi các ngươi có còn khoa trương nữa không, các ngươi xem xem, tình huống trước mắt rất hứng thú, mới mẻ, ta chờ xem các ngươi xử lí mớ hỗn loạn sắp phát sanh này thế nào."

Đột nhiên, trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, sấm rung chớp giật, cuồng phong gào thét.

Vài tia chớp đánh xuống mặt biển, một khối đá to lớn, từ từ dưới nước yên lặng trồi lên.

Nước biển nhanh chóng dâng cao, khối đá khổng lồ chia cắt mặt biển ra làm đôi trước mắt mọi người. Khối đá dâng cao khoảng nửa thước thì ngừng lại.

Lúc này, trước mặt mọi người xuất hiện một thạch lộ hướng về phía xa.

Sau khi thạch lộ hình thành cảnh tượng không trung chớp mắt đã biến mất, tại đầu phía xa của thạch lộ, xuất hiện một tòa núi cao to lớn với mây mù bao phủ xung quanh.

Trên núi có vô số vòng hào quang kim sắc chớp sáng rực rỡ, nhìn qua như một tòa bảo sơn.

Trên núi cũng có đầy đủ sắc xuân, sắc màu hòa quyện, diễm lệ phi thường.

Đám người và thú vật, nhìn thấy cảnh này đã đình chỉ đánh nhau, đều có chút u mê si ngốc, đứng yên một chỗ, giương mắt nhìn tòa núi đang phát tán kim quang trước mắt không dời.

"Đấy là Thánh Sơn, đấy là Thánh Sơn, chúng ta cuối cùng cũng thấy Thánh Sơn xuất hiện rồi, mọi người lên đi." Một người cao giọng hô to lên.

Có người nhắc nhở, đám người và thú vật, chim chóc trên bầu trơì, đều hướng về phía tòa núi đang chớp sáng kim quang phóng vọt tới.

Bình Luận (0)
Comment