Tà Đế Cuồng Phi: Phế Tài Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư

Chương 161

Ngay nháy mắt ngàn cân treo sợi tóc, Hoàng Nguyệt Ly bỗng nhiên dùng sức, một phen đẩy ở trên ngực nam nhân, đẩy hắn ngã về phía sau ở trên trường kỷ bên phải.

Nam nhân cũng không nghĩ tới nàng sẽ có phản ứng thế này, hơi sửng sốt một chút.

"Vật nhỏ, ngươi đang muốn ôm ấp...... Ngô??"

Cánh môi ngọt ngào mềm mại tự dán lên môi hắn, ngăn chặn những lời hắn chưa nói hết.

Trên mặt nam nhân hiếm khi lộ ra thần sắc vô cùng kinh ngạc, hắn như thế nào cũng không dự đoán được, chính mình sẽ gặp vận đào hoa như vậy!

Tiểu hồ ly ngày thường chạm vào một chạm sẽ lập tức nổi giận, tránh né hắn chỉ e không kịp, hiện tại không ngờ lại đẩy hắn ngã, tự quăng mình vào trong lòng ngực hắn, hơn nữa còn chủ động hôn hắn!

Hơi thở thiếu nữ ngọt ngào lập tức quanh quẩn ở trên mũi hắn, nơi mềm mại của thân thể vô cùng phù hợp dán ở trên người hắn.

Các chủ vươn một cánh tay mạnh mẽ hữu lực, ôm chặt tiểu hồ ly vào trong lòng ngực mình.

Một tay có thể ôm hết eo thon, chặt đến mức phảng phất sẽ bị hắn bẻ gãy.

Khác với ngày thường giương nanh múa vuốt, bộ dáng giảo hoạt kiêu ngạo, giờ khắc này vật nhỏ ở trong lòng ngực hắn, nhỏ như thế, mềm như thế, ở trước mặt lực lượng nam tính của hắn, không có bất luận khả năng phản kháng gì......

Sự tương phản lớn như vậy, khiến ngọn lửa trong lòng nam nhân lập tức bùng cháy.

Hoàng Nguyệt Ly tuy rằng chủ động hiến hôn, nhưng nàng chỉ nhẹ nhàng dán sát vào môi nam nhân, sau đó vẫn không nhúc nhích.

Đây giống như gãi không đúng chỗ ngứa, khiến trái tim nam nhân ngứa ngáy khó nhịn.

Cánh tay hắn ôm Hoàng Nguyệt Ly càng thu càng chặt lại, đảo khách thành chủ, khẽ cắn cánh môi Hoàng Nguyệt Ly, sau đó mới thừa dịp nháy mắt nàng thấp giọng hô đau, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, tham nhập vào trong miệng nàng, tùy ý xâm chiếm.

Nụ hôn nóng rực, cường thế bá đạo, không ai bì nổi.

Hoàng Nguyệt Ly "Ngô" một tiếng, muốn lui ra sau, nhưng căn bản không có đường lui!

.....Edit & Dịch: Emily Ton.....

"Rầm! Rầm! Rầm!"

Một tiếng vang lớn, Kim Vũ Vệ thét to vài tiếng ngoài cửa, không đợi người trong phòng trả lời, trực tiếp một chân đá trên cửa phòng.

Cửa phòng tuy dùng vật liệu là gỗ rắn chắc chế thành, nhưng cũng không có khả năng chịu được va chạm của võ giả Ngự Huyền Cảnh, rất nhanh đã bị đá văng.

"Người nào đang trốn ở trong phòng? Mau cút ra ngoài!"

"Tìm kiếm, tìm kiếm! Quốc sư có lệnh, ai dám có can đảm chứa chấp thích khách, tất cả đều bị chém đầu thị chúng!"

Kim Vũ Vệ bước nhanh tiến vào, khí thế kiêu ngạo.

"Di? Các ngươi mau xem, đôi cẩu nam nữ đang làm gì ở đây?"

"Oa, đây là...... các ngươi là người cung nào? Thật to gan! Dám yêu đương vụng trộm trong cung?!"

Hoàng Nguyệt Ly dưới tình thế cấp bách, trực tiếp cưỡng hôn các chủ đại nhân, bởi vì đây là biện pháp duy nhất mà lúc ấy nàng có thể nghĩ đến.

Bởi vì Kim Vũ Vệ đã ra nghiêm lệnh trong cung, cung nữ thái giám phải chủ động rời khỏi phòng, thuận tiện cho bọn họ tìm kiếm, mà nàng và các chủ vẫn luôn không ra, điều này vốn dĩ sẽ rất có khả nghi, tuyệt đối sẽ bị trực tiếp bắt lại.

Nhưng nếu như bây giờ, sẽ có thể ngụy trang thành một đôi tiểu tình lữ, tránh ở nơi cung thất không có người ở, yêu đương vụng trộm.

Trong cung, cung nữ và thị vệ có tư tình là sự tình rất thường thấy, tuy rằng trái với cung quy, khẳng định sẽ bị phạt, nhưng so với trực tiếp bị bại lộ thì vẫn tốt hơn.

Hiện tại Kim Vũ Vệ đều vội vàng bắt "tiểu tặc", khẳng định cũng không rảnh để xử trí bọn họ, nhiều nhất nếu bị bắt được sẽ dùng hình tư nhốt lại, loại địa phương này căn bản ngăn không được bọn họ, thực dễ dàng có thể đào tẩu.

Hoàng Nguyệt Ly khi lâm thời có thể nghĩ đến, cũng chỉ có chủ ý như thế, nhưng vẫn rất có tính khả thi.

Duy nhất khiến người buồn bực chính là, xú nam nhân không biết xấu hổ lại nhân cơ hội ăn đậu hủ nàng, hơn nữa không chút khách khí, triệt để hôn đôi môi nàng lần nữa.
Bình Luận (0)
Comment