Hoàng Nguyệt Ly cười nói: "Vậy là tốt rồi, ta chắc chắn sẽ tin tưởng mọi người. Thải Vi, mau đi lấy giấy bút tới!"
"Vâng, tiểu thư!"
Thải Vi nhanh chóng chạy vào thư phòng, chỉ chốc lát sau, đã trở lại với giấy, bút và mực.
Hoàng Nguyệt Ly nâng bút, s
oạt soạt soạt, nhanh chóng viết xong một tờ giấy nợ.
"Được rồi, Thải Vi, hãy mời các vị đại ca thị vệ ký tên của mình vào, bắt đầu từ thống lĩnh đại nhân thì tốt. Mọi người yên tâm, ký tên xong, ta sẽ cùng các ngươi đi tới Hầu phủ!"
"Tam tiểu thư, ngài thật sự là quá tốt......"
"Tam tiểu thư vừa xinh đẹp, lại lương thiện, thật sự xứng danh với tiểu thư khuê các!"
Mọi người âm thầm nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nịnh hót lấy lòng, dùng rất nhiều từ ngữ khen ngợi, giống như là không cần tiền, liều mạng mà ném ra bên ngoài!
Hoàng Nguyệt Ly hơi cong môi, gật gật đầu. Giống như rất vừa lòng với những lời ca ngợi của mọi người.
Thải Vi cầm giấy nợ, đầu tiên đưa đến trước mặt thống lĩnh thị vệ: "Thống lĩnh đại nhân, phiền ngài ký tên ở chỗ này trước đi."
"Được, không thành vấn đề!" Thống lĩnh thị vệ vỗ bộ ngực đáp ứng, không chút do dự tiếp nhận bút, ở phía dưới giấy nợ viết chữ tên mình thật lớn.
Vừa viết, còn vừa khen: "Chữ viết của Tam tiểu thư rất đẹp, bút lượn như rồng rắn, khí thế hùng vĩ, không hổ là thiên kim tiểu thư Hầu phủ, quận chúa cao quý, thật sự rất khác biệt! Thuộc hạ còn chưa từng gặp qua chữ đẹp như vậy!"
"Quá khen, quá khen, thống lĩnh đại nhân quá khách khí!"
Khi giấy nợ được truyền qua tay trước mặt bọn thị vệ, tất cả mọi người gấp không chờ nổi và ký tên ở mặt trên, sợ Hoàng Nguyệt Ly bỗng nhiên suy nghĩ cẩn thận, sẽ đổi ý không cho bọn họ viết giấy nợ.
......
Edit & Dịch: Emily Ton......
Hoàng Nguyệt Ly tiếp nhận tờ giấy Thải Vi đưa tới, nhìn nhìn, vừa lòng cười nói: "Thật tốt quá, các vị đều là người trung thực và thẳng thắn! Vậy dựa theo ước định của chúng ta, các ngươi trong vòng 10 ngày hãy gom góp 400 lượng bạc, đưa đến nơi này của ta. Bằng không, ta sẽ đưa tờ giấy này đến Hầu phủ, để nhị thúc ta nhìn xem, các ngươi đã nói sau lưng hắn như thế nào!"
"Cái gì? Có quan hệ gì với Hầu gia?"
Thống lĩnh thị vệ cảm thấy những lời này có chút quái lạ, có chút kỳ quái hỏi.
Hoàng Nguyệt Ly cười tủm tỉm nói: "Lúc trước ta cũng không biết, nguyên lai các ngươi lại có nhiều bất mãn đối với Hầu gia như vậy! Còn phàn nàn hắn đưa tiền ít quá, lại phàn nàn hắn quá khắt khe với thuộc hạ, còn muốn đi cáo ngự trạng với hoàng thượng và tố giác hắn!"
"Cái gì?!"
"Có ý gì?"
"Ta ta...... ta vì sao nghe không hiểu vậy?"
Hoàng Nguyệt Ly cầm tờ giấy, đến gần một chút, để bọn thị vệ có thể xem rõ ràng hơn.
Chờ mọi người tập trung nhìn vào, thiếu chút nữa liền phun ra một búng máu tươi!
Làm sao mà đây được xem như tờ giấy nợ? Đây là một phong trạng thư của tập thể đội thân vệ Võ Uy Hầu phủ cáo trạng Hầu gia làm việc trái pháp luật! Trên đó tràn đầy những hành động đen tối của Bạch Lưu Cảnh, những loại từ ngữ quái gở đều có, quả thực là liều mạng đổ một bát nước bẩn trên đầu hắn!
Hơn nữa, ngay tại phía dưới giấy trạng thư, có chữ ký tên mười người rất gọn gàng, đúng là 10 tên thành viên của đội thân vệ, một người cũng không thiếu!
"Ngươi...... ngươi......"
Thống lĩnh thị vệ suýt nữa không thể thở nổi một hơi.
Tam tiểu thư lại lừa bọn họ một phen như vậy, nàng cho bọn hắn ký tên, căn bản không phải là giấy nợ!
Hoàng Nguyệt Ly thu hồi tờ giấy, dịu dàng nói: "Không ngờ, nhị thúc ta lại đối xử với thủ hạ không tốt như vậy, các vị thật sự vất vả quá. Chư vị yên tâm, chỉ cần các ngươi có yêu cầu, ta nhất định sẽ giúp các ngươi mang trạng thư này tiến cung, để hoàng thượng chủ trì công đạo cho các ngươi! Mọi người hãy yên tâm đi!"
Không người trả lời.
Hoàng Nguyệt Ly kỳ quái quay đầu lại nhìn xem, phát hiện đa số thị vệ đã hôn mê tại chỗ!