"Cái gì!" Tiểu hài tử thiếu chút nữa là nhảy dựng lên, "Sao ngươi có thể làm như vậy!"
Hoàng Nguyệt Ly cười thầm trong bụng, vươn ngón tay ngọc thon dài, quơ quơ ở trước mắt hắn.
"Chỉ bằng ta là chủ nhân của ngươi!"
"Là heo*...... nhân tài mới đúng!" Tiểu hài tử lẩm bẩm nói.
*Trong phiên âm tiếng Trung, từ chủ nhân được tạo bởi zhu ren (主人
). Bởi vì heo cũng là zhu (猪
), nên khi dùng cách chơi chữ có thể nói zhu như là... đầu heo/người.Hoàng Nguyệt Ly nhướng mày, "Ngươi nói gì?"
"Không...... chưa nói gì......" Tiểu hài tử mếu máo, niêm phong miệng nhỏ, dùng cằm hướng về phía chiếc hộp "Cái hộp kia, thật ra nó không phải là hộp liền mạch giống như ngươi nói, mà nó gọi là hộp Huyết Vũ Khiên Ty. Khi ta còn là một con phượng hoàng nhỏ, đã từng nhìn thấy nó ở Thần giới, không nghĩ tới ở Đại Lục Thiên Lăng các ngươi cũng có!"
Hoàng Nguyệt Ly ngẩn ra, "Thần giới?"
Sao lại là Thần giới?Khó trách trước đây nàng chưa từng nhìn thấy qua thủ pháp làm cho hộp liền mạch như vậy, thì ra...... Đây là thủ pháp truyền tới từ Thần giới sao?
Tuy nhiên, Bạch Lưu Phong bất quá chỉ là một Hầu tước ở tiểu quốc mà thôi, hắn làm thế nào mà có một cái hộp như vậy?
Tiểu phượng hoàng lại nói: "Ngươi cầm lấy chiếc hộp, nhìn kỹ trong ánh sáng, có phải sẽ phát hiện, ở trên nắp hộp có một mảnh đồ án có hình dạng lông chim hay không?"
Hoàng Nguyệt Ly theo lời hành sự, đối chiếu với ánh sáng mặt trời chiếu hơn nửa ngày, mới ở một góc độ nhất định, nhìn thấy được một mảng đồ án mờ nhạt, nếu không có người nhắc nhở, căn bản không thể nhìn ra.
"Không sai, sau đó thì sao?"
"Loại hộp như Huyết Vũ Khiên Ty, chủ yếu là để người bên trong gia tộc dùng để truyền lại tin tức, cho nên, chỉ có những người có cùng huyết mạch, mới có thể mở ra. Tích máu của ngươi trên cái lông chim này, hộp lập tức mở ra. Nếu không, mặc kệ ngươi lăn lộn như thế nào, đều đừng nghĩ mở nó ra, hơn nữa sau khi thử qua ba lần, nó liền sẽ tự phát nổ! Đồ vật bên trong cũng bị tiêu hủy cùng."
Hoàng Nguyệt Ly nghe vậy, đặt chiếc hộp lại trên bàn, dùng móng tay cắt trên ngón tay.
Một giọt máu đỏ tươi từ đầu ngón tay trắng nõn mượt mà thấm ra ngoài, rơi xuống trên nắp hộp.
Lần này, không phát sinh điều gì ngoài ý muốn.
Một tiếng "tách" nhỏ vang lên, nắp hộp văng ra về phía trước.
Hoàng Nguyệt Ly nở nụ cười, cao hứng vỗ vỗ đầu tiểu hài tử.
"Thật sự rất ngoan! Tiếp tục đi ăn chân gà của ngươi đi! Ngày mai tỷ tỷ sẽ mua một đống lớn chân gà cho ngươi, không chỉ nướng cho ngươi ăn, còn có thể hấp, nấu thịt kho tàu, chiên dầu......"
Nước miếng của tiểu hài tử đều đã rơi xuống trên mặt đất.
Hạnh phúc tới quá đột nhiên nha!
Giờ khắc này, nữ ma đầu vạn ác ở trong mắt hắn, cũng phá lệ trở nên cao lớn, mỹ mạo, đáng yêu! Chỉ đứng phía sau đùi gà!
"...... Ta đây còn muốn cánh gà!"
"Được!"
Hoàng Nguyệt Ly tâm tình rất tốt, vung tay lên, lập tức đáp ứng.
Tiểu hài tử biến trở về thành con chim nhỏ có màu vàng đỏ, vui sướng bay ra ngoài.
.....
Edit & Dịch: Emily Ton.....
Lúc này Hoàng Nguyệt Ly mới đi đến bên cạnh bàn, xem vật bên trong chiếc hộp.
Trong hộp gỗ đỏ nho nhỏ, lẳng lặng nằm yên một quyển trục.
Hoàng Nguyệt Ly cũng không xa lạ với điều này, đây là Hải Sa Thảo (海沙草) đã trải qua luyện chế được khắc vào một loại giấy. Công hiệu đặc thù của nó chính là chỉ có thể đọc một lần, hơn nữa có thể bảo tồn trong thời gian dài, cho dù hơn một ngàn năm cũng sẽ không bị thối rữa.
Nói chung, đều là công pháp mà đại tông môn dùng để truyền thừa ký lục.
Nàng duỗi tay nhặt quyển trục lên, chậm rãi mở ra.
Trên quyển trục trục dày đặc chữ, đều là những ký tự phiêu dật tiêu sái như nước chảy mây. Khi người nhìn đến chữ viết sáng sủa trước mắt, đều có thể tưởng tượng ra, người đã viết xuống những văn tự này, nhất định là một nhân vật phong lưu phóng khoáng, trời quang trăng sáng.
"Gửi tới ái nữ Nhược Ly......"
Khi dòng chữ đầu tiên ánh vào mi mắt, khiến cho tinh thần Hoàng Nguyệt Ly chấn động.
Đây quả nhiên là bức thư mà Bạch Lưu Phong cha nàng đã để lại cho nàng!