Phó Sinh Hàn: "2"
Một lúc lâu sau, Vân Chiếu Ly mới quay lại.
Hắn nhíu mày, giọng điệu lạnh lùng hỏi Thẩm Dao Chu: "Ngươi có thể chữa khỏi cho A Vẫn không?”
Thẩm Dao Chu hỏi ngược lại: "Vân tôn giả, ngài có biết linh mạch trong cơ thể của Ân tỷ tỷ đều bị đứt không?"
Vân Chiếu Ly sửng sốt một chút: "Ngươi biết bệnh của nàng?!"
Nhận ra Thẩm Dao Chu thực sự có chút bản lĩnh, giọng điệu của Vân Chiếu Ly lập tức dịu đi: "Sau khi ta và A Vãn thành thân, nàng liền mắc phải căn bệnh quái lạ này, linh mạch thường xuyên đứt một cách khó hiểu, cho dù đã dùng đan dược thì không lâu sau vẫn bị thương, lâu dần, ngay cả đan dược cũng không thể chữa khỏi hoàn toàn cho nàng."
"A Vấn vốn là y tu có thiên phú cực cao, ngay cả bản thân nàng cũng không thể tự chữa khỏi cho mình, những năm qua, ta cũng đã tìm những y tu khác đến chữa bệnh cho A Vẫn nhưng cũng vô dụng, mỗi lần tưởng chừng đã chữa khỏi, không lâu sau lại tái phát."
"Lần này vốn dĩ nàng đã rất lâu không phát bệnh, ai ngờ lại....
Thẩm Dao Chu nhíu mày.
Bệnh chứng này cũng kỳ lạ quá, linh mạch tuy rằng yếu ớt nhưng lại được bảo vệ rất kỹ, không dễ bị thương, thế nhưng Ân Vãn lại không có chút dấu hiệu nào, linh mạch đột nhiên đứt đoạn.
Rốt cuộc là vì sao? Vân Chiếu Ly vẻ mặt đau khổ: "Những năm qua ta luôn chinh chiến bên ngoài, A Vấn mang bệnh đi theo ta nhưng ta lại không thể chăm sóc nàng chu đáo, là ta có lỗi với nàng. Sau khi nhìn thấy sự đau đớn của A Vẫn, ta quyết định buông bỏ mọi thứ để ở bên nàng, dốc hết sức mình, nhất định phải chữa khỏi cho nàng."
Truyền thuyết kể rằng, thê tử của Vân Chiếu Ly bị bệnh nặng, nhưng hắn vì thiên hạ thương sanh mà không thể chăm sóc thê tử, cuối cùng Ân Vãn qua đời, Vân Chiếu Ly tâm ma quấn thân không thể phi thăng.
Mà giờ đây Vân Chiếu Ly lại canh giữ bên cạnh Ân Vấn, xem ra đây hẳn là tâm kết của Vân Chiếu Ly, là do hắn tưởng tượng ra.
Vân Chiếu Ly nói với Thẩm Dao Chu: "Nếu ngươi có thể chữa khỏi cho A Vẫn, phần ân tình này ta nhất định ghi nhớ trong lòng, sẽ báo đáp ngươi thật tốt.
Đây chính là lời hứa của Kiếm Thánh Vân Chiếu Ly, dù là ngàn năm trước hay bây giờ, lời hứa này cũng không hề nhẹ.
Nhưng dù là Thẩm Dao Chu hay Phó Sinh Hàn thì biểu cảm đều rất bình tính.
Bởi vì bọn họ đều biết, muốn có được lời hứa của Vân Chiếu Ly, trước tiên phải chữa khỏi cho Ân Vấn.
Ngược lại, nếu không chữa khỏi cho Ân Vãn, tâm kết của Vân Chiếu Ly không thể giải tỏa, e rằng bọn họ cũng không thể rời khỏi Lan Nhân bí cảnh.
Thẩm Dao Chu cẩn thận kiểm tra Ân Vãn một lượt, từ những gì hiện tại thấy được, đúng là nàng ta chỉ bị đứt linh mạch đơn thuần, nếu phẫu thuật khâu lại thì hẳn là có thể chữa khỏi rất dễ dàng.
Mặc dù trong tiềm thức cảm thấy hệ thống đưa ra rương báu vàng, căn bệnh này hẳn sẽ không đơn giản như vậy, nhưng cho dù Thẩm Dao Chu kiểm tra thế nào thì kết luận vẫn như cũ.
Vì vậy Thẩm Dao Chu chỉ có thể tin vào kết quả chẩn đoán.
Nàng nói lại toàn bộ quá trình phẫu thuật cho Ân Vãn và Vân Chiếu Ly.
Ân Vấn mở to mắt: "Ta chưa từng nghe nói đến y thuật này, Dao Chu muội muội quả nhiên lợi hại."
Nhưng Vân Chiếu Ly vẫn luôn nhíu chặt mày, không thể chấp nhận việc rạch da, khâu lại linh mạch.