"Nếu như trên việc tu hành gặp được vấn đề nan giải gì, thời điểm mỗi tháng đến nơi này của sư huynh nhận lấy Thủy Nguyên đan, cũng có thể đưa ra câu hỏi, sư huynh nhất định biết gì nói nấy. "
Sau khi nghe xong.
Trong mắt Trương Cảnh không khỏi hiện lên vẻ kinh ngạc.
Trước đó hắn vẫn còn đang suy đoán, đội trưởng sẽ cho chính mình bao nhiêu hỗ trợ.
Cũng không nghĩ đến mỗi ngày lại được một viên Thủy Nguyên đan.
Cái này cả trước cả sau cộng lại là bao nhiêu đạo công đây?
"Đa tạ sư huynh! "
"Ha ha, sau khi sư đệ trở về chăm chỉ tu hành chính là cảm tạ lớn nhất đối với sư huynh. Ngàn vạn lần nhớ kỹ, một khắc cũng không thể lười biếng! "
"Sư đệ xin nghe phân phó của sư huynh. "
Trương Cảnh nghiêm túc nói.
...
Từ La Đô lâu đi ra.
Liếc nhìn sắc trời.
Hoàng hôn thâm trầm.
Trương Cảnh vốn dĩ còn dự định đi kho tài nguyên, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể quay trở về động phủ.
Vào giờ này, bên kia sớm đã không còn ai.
Hắn tự nhiên sẽ không đi một chuyến về tay không.
...
Trong động phủ.
Bộp bộp--
Nương theo tiếng bước chân nhè nhẹ vang lên, tiếng ngáy vốn dĩ vang động trời bỗng nhiên biến mất.
Sau một khắc, liền thấy cái đầu to của Lộc Tam Thập Bát trong phòng linh thú nhô ra nhô ra, trong mắt chờ mong nhìn về phía Trương Cảnh: "Lão gia,
ngài mua bảo mệnh hoàn cho ta rồi sao?"
Trương Cảnh hơi dở khóc dở cười.
Làm một con yêu thú, suốt ngày suốt ngày muốn đeo linh thú hoàn, Lộc Tam Thập Bát cũng coi như là rất đặc biệt.
"Ngày hôm nay ta rất bận, ngày khác lại nói."
"Vâng... vâng." Lộc Tam Thập Bát thất vọng đem đầu rụt trở về, sau đó lại không nhịn được nhỏ giọng nhắc nhở: "Mà lão gia ngài tuyệt đối đừng quên nha."
"Không quên được đâu."
Trương Cảnh tức giận hô.
Bất giác đêm đã khuya.
Trong phòng tu luyện.
An thần hương thả ra từng luồng hương thơm điềm đạm.
Trương Cảnh khoanh chân ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn từ từ mở mắt, khóe mắt không khỏi hiện ra một vòng ý cười.
Tu vi lại có một tia tinh tiến rõ ràng.
Ban ngày sau khi rời khỏi La Đô lâu.
Trương Cảnh thuận tiện mang đi ba bình Thủy Nguyên đan Lê sư huynh đã nói trước đó. Vừa nãy hắn chính là đã uống Thủy Nguyên đan rồi tu hành.
Giống như trải nghiệm trước đó.
Linh đan cao cấp không hổ là linh đan cao cấp, hiệu quả vượt xa Tử Linh đan.
Nếu như lại tăng thêm những linh dược thuộc tính thủy trong tay kia nữa thì.
Theo như Trương Cảnh thấy.
Nếu như cứ hoàn thành từng bước mà kéo dài tu luyện tiếp như vậy, tu vi bước vào luyện khí tầng mười trước khi Vạn Thần Tiểu Hư Thiên mở ra, đã là chuyện tình tám chín phần mười.
Chẳng qua --
Như vậy cũng chỉ là có khả năng rất lớn thôi, cũng không phải là trăm phần trăm.
Hình như hắn nghĩ đến cái gì, ánh mắt đột nhiên ngưng lại ngưng lại.
Đồng dạng đều là luyện khí tầng mười.
Trương Cảnh cũng không nghĩ dùng tu vi luyện khí tầng mười bước vào Vạn Thần Tiểu Hư Thiên, cùng Lê sư huynh có tu vi khủng bố như vậy bước vào Vạn Thần Tiểu Hư Thiên, sẽ là hai chuyện giống nhau.
Cho nên lần này, mặc dù Lê sư huynh yêu cầu là bước vào luyện khí tầng mười, nhưng mục tiêu của Trương Cảnh lại hoàn toàn không chỉ như thế.
Hắn muốn phải nhiều hơn thế nữa.
"Xem ra, việc đổi được Thượng Phẩm Tu Hành Pháp là vô cùng cấp bách. "Trương Cảnh thầm nghĩ ở trong lòng.
Từ trên người Trần Tiên Đạo và Thẩm Thanh Thanh bọn họ liền có thể thấy được.
Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú mà trước mắt bản thân đang tu hành hoàn toàn không thể so sánh với tốc độ tu luyện của Thượng Phẩm Tu Hành Pháp.
Chênh lệch giữa hai bên thậm chí có thể nói là gấp mười lần.
Nếu không Nếu không Giáp đẳng yêu nghiệt dựa vào cái gì mà dưới tình huống bình thường, chỉ cần ba đến năm năm thì có thể đột phá luyện khí tầng mười?
Ở trong đó tất nhiên có nhân tố là thiên phú tu hành.
Nhưng Trương Cảnh cảm thấy Thượng Phẩm Tu Hành Pháp càng có thể là nhân tố quyết định.
Dù sao trong khảo hạch trước đó, hắn đã từng gặp qua đạo vận tăng phúc toàn bộ phương vị đối với tu hành, chớ nói chi là đạo vận hoàn chỉnh!
Ngoài ra.
Còn có yêu đan!
Thời điểm mới bắt đầu tu luyện, hắn tiến hành qua so sánh đơn giản.
Ở dưới tình huống tu hành có Ngũ Bảo Linh Hà ' Tiêu hóa yêu đan'.
Nói đến hiệu quả, khoảng ba viên Thủy Nguyên đan mới miễn cưỡng tương đương với một viên yêu đan luyện khí tầng một thuộc tính thủy.
Nghĩ đến tới đây.
Dù là Trương Cảnh có nguyên phù trong lòng cũng không khỏi líu lưỡi không nói nên lời một hồi.
Mặc dù hắn không rõ ràng lợi nhuận mà đan sư luyện chế linh đan rốt cuộc có được bao nhiêu, nhưng chỉ từ kết quả bản thân so sánh được cho thấy, cho dù tính cả vật liệu luyện đan thất bại làm tiêu hao, thì cũng chắc chắn là lời to tận mấy lần thậm chí mấy chục lần.
Dù sao thì giá cả một viên Thủy Nguyên đan cũng đủ để mua hai viên yêu đan tinh khiết luyện khí tầng một.
Suy nghĩ quay lại hiện thực.
Ánh mắt Trương Cảnh dần dần kiên định.
Kế hoạch lặng lẽ thành hình trong lòng.
Ngày mai đi đến kho tài nguyên trước, cầm tất cả linh dược cùng với yêu đan tinh khiết không cần trong tay đem bán đi hết, gom góp lại đạo công đi đổi truyền thừa thượng phẩm.
Sau đó.
Chính là mau chóng xin thân phận chấp sự.
Chỉ cần trở thành chấp sự.
Một mặt là có thể dùng giá tiền càng thấp đổi thiên tài địa bảo thuộc tính thủy trong kho tiểu đội.
Vè mặt còn lại kia, cũng là điều mà Trương Cảnh coi trọng nhất.
Hắn có thể tuyên bố nhiệm vụ cá nhân để thu thập lượng lớn yêu đan thuộc tính thủy cùng với các loại thiên tài địa bảo thuộc tính thủy.
Chỉ cần giá cả đủ cao.
Trương Cảnh tin có thể điều động đầy đủ lực lượng khổng lồ của các tiểu đội trước hạng mười của ngoại viện.
Về phần những thứ này sẽ xuất hiện ảnh hưởng gì, đắc tội người nào, hắn cũng không quá quan tâm.
Trương Cảnh thấy rất rõ ràng.