Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 134 - Chương 134. Đập Nồi Bán Sắt

Chương 134. Đập nồi bán sắt
Chương 134. Đập nồi bán sắt

Ánh mắt không khỏi tập trung ở số lượng yêu đan đông đảo bên trên.

"Vị sư đệ này, xin chờ chốc lát, để ta đi kiểm kê cái đã." Hắn đè nén kích động trong lòng xuống, khách khí nói.

Dứt lời.

Ánh mắt không quan tâm đến Trương Cảnh ở bên cạnh nữa.

Lão giả duỗi bàn tay run rẩy ra, bắt đầu cẩn thận kiểm tra yêu đan trên bàn, một viên lại một viên, không dám sơ suất chút nào.

Sau thời gian một chén trà.

Lão giả thở dài một hơi, sắc mặt thành khẩn giải thích nói:

"Sư đệ, trong này có chín mươi lăm viên yêu đan luyện khí sơ kỳ, trong đó luyện khí tầng một hai mươi ba viên, luyện khí tầng hai bốn mươi bảy viên, luyện khí tầng ba hai mươi lăm viên. "

"Yêu đan luyện khí trung kỳ có chín viên."

"Các loại yêu đan tinh khiết ở đây tổng cộng một trăm lẻ bốn viên, giá trị ba ngàn một trăm năm mươi đạo công, sư đệ còn có gì thắc mắc không?"

Lúc này đây.

Hắn không những không có ép giá giống mọi khi, trái lại đem giá thu mua nâng lên đẳng cấp cao nhất ở trong phạm vi quyền hạn bản thân.

Mặc dù làm như vậy sẽ khiến ban thưởng trích phần trăm của bản thân ít đi, nhưng trong lòng lão giả không chút do dự.

Muốn hợp tác lâu dài, dù sao cũng phải làm cho đối phương nhìn thấy thành ý của mình đã.

Đối diện.

Trương Cảnh khẽ gật đầu, trong ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc không dễ dàng phát giác.

Giá cả đối phương đưa ra, nếu so với giá cả trước khi hắn vừa tới tính ra, cao hơn ước chừng một trăm đạo công.

Đây coi như là niềm vui ngoài ý muốn.

"Sư huynh, vậy thì cứ theo giá cả mà ngươi nói đi."

Trên mặt hắn không biểu hiện ra chút khác thường nào.

Vừa dứt lời.

Lão giả ngay lập tức đem yêu đan trên bàn thu vào tay, đồng thời cười nhắc nhở: "Sư đệ, phiền ngươi đem ngọc bài thân phận cho sư huynh một chút, ta sẽ đem đạo công chuyển cho ngươi. "

"Cái này không vội, còn xin sư huynh giúp sư đệ nhìn xem những linh dược này một chút. "

Lúc đang nói chuyện.

Trương Cảnh lại lần nữa từ trong không gian trữ vật lấy ra linh dược, để một đống lên trên bàn.

Một luồng hương khí nồng đậm đến từ linh dược đột nhiên tràn ngập cả gian mật thất.

Đồng tử lão già hơi co lại.

...

Thời gian chầm chậm trôi qua.

"Sư đệ, linh đan và linh dược cộng lại với nhau, tổng cộng bảy ngàn ba trăm năm mươi bảy đạo công, có phải chắc chắn bán không?"

Ánh mắt lão giả đầy phức tạp nhìn về phía Trương Cảnh, âm thanh run nhè nhẹ.

Hôm nay coi như là đại khai nhãn giới.

Vậy mà thấy được có người chỉ bán tài nguyên một lần duy nhất mà vượt quá bảy ngàn đạo công.

Vị sư đệ lạ lẫm trước mặt này, rốt cục là thần thánh phương nào?

Chẳng lẽ là thời điểm đội ngũ của bọn họ đang thi hành nhiệm vụ, phát hiện một chỗ di tích bí cảnh? Bằng không những linh dược này nên giải thích thế nào?

Chờ chút, di tích?

Phương pháp tịnh hóa yêu đan?

Linh quang lão giả lập tức bừng tỉnh, chỉ cảm thấy mọi thứ đều liên quan với nhau.

Mà giờ khắc này.

Trong mắt Trương Cảnh lộ ra một tia xoắn xuýt.

Chiếm được từ Liễu sư tỷ một viên yêu đan luyện khí tầng chín thuộc tính thủy có thể ngộ nhưng không thể cầu kia, hắn định lưu lại chờ tu hành tới luyện khí hậu kỳ sẽ sử dụng, cũng không nghĩ đến chuyện đem nó đi bán ra ngoài.

Chỉ bất quá bây giờ đạo công còn thiếu hơn một ngàn, cũng không dễ dàng kiếm được trong thời gian ngắn.

Về phần Linh Thần Dịch.

Cách dùng tốt tất chính là như lần trước kia, dùng để đổi yêu đan luyện khí tầng chín.

Bằng không sẽ lỗ vốn rất nhiều.

Nhưng mà vừa nghĩ tới thời gian Vạn Thần Tiểu Hư Thiên sắp mở ra càng ngày càng gần.

Trương Cảnh lập tức phản ứng.

Thời gian và lợi ích trong lúc đó, dù sao vẫn chọn lấy một trong hai.

Cho dù Linh Thần Dịch có thể đổi được yêu đan luyện khí tầng chín, nhưng cần có thời gian bao lâu thì không ai nói rõ được, có thể là một ngày, cũng có thể là một tháng.

Thời gian đối với hắn bây giờ cực kỳ quý giá, chậm trễ một chút cũng không được.

"Các ngươi có mua Linh Thần Dịch có thu hay không? "

Ánh mắt bình tĩnh của Trương Cảnh rơi vào trên người lão giả đối diện.

...

Hai ngày sau.

Phần đạo công còn thiếu cuối cùng cũng bị Trương Cảnh dùng cách vẽ phù lục để bù lại.

Đến lúc này, kiếp sống đập nồi bán sắt góp đạo công chính thức tuyên bố kết thúc.

Trong động phủ.

Cổ tay Trương Cảnh xoay chuyển, linh lập tức bội thân phận màu tím nhạt xuất hiện trước mắt, linh quang phía trên lấp loé không yên.

Họ tên: Trương Cảnh

Thân phận: đệ tử ngoại viện

Đạo công: Chín ngàn một trăm tám mươi ba

Nhìn con số đạo công phía sau hơi có chút khoa trương.

Khóe mắt Trương Cảnh không tự chủ được mà hiện ra một tia ý cười, càng ngày càng đậm, cuối cùng là biến thành một tiếng cười to.

Hắn chờ giờ khắc này dường như đã rất lâu rồi...

...

Linh Thú Thất.

Lộc Tam Thập Bát đang loay hoay nhìn linh thú hoàn tử kim trên cổ, trên mặt hươu hiện ra một tia biểu cảm thỏa mãn.

Lần này triệt để an toàn.

Cho dù ra khỏi động phủ cũng không sợ nữa.

Chẳng qua có câu nói rằng: Nghĩ cái gì liền đến cái đó.

"Tam Thập Bát, theo ta ra ngoài một chuyến. "

Âm thanh của Trương Cảnh bỗng dưng vang lên ở trong đầu Lộc Tam Thập Bát.

Đây chính là một tác dụng trong cái linh thú hoàn siêu cấp cực kỳ xa hoa mà hắn mua cho nó.

Thực ra trước đây Trương Cảnh nghĩ, tùy tiện mua một cái linh thú hoàn bình thường là được rồi.

Nhưng mà... Mắt thấy tu vi củ Lộc Tam Thập Bát chính thức muốn đi vào luyện khí tầng bảy, linh thú hoàn bình thường đã không thích hợp nữa rồi.

Rơi vào đường cùng, hắn mới phải mua một linh thú hoàn cao cấp.

Cũng may là đáng giá.

Nếu không thì Trương Cảnh sẽ cân nhắc thuyết phục Lộc Tam Thập Bát đi kiếm đạo công.

Ví dụ như --

Đi khai thông đảo La Đô - Truyền Thừa Các và đảo La Đô - Làm linh thú kéo xe riêng cho Thiên Pháp Các, một ngày một lần, giá cả nhất định phải cao!

Nói cho cùng đường đường là linh thú luyện khí hậu kỳ, quỷ nghèo không xứng cưỡi.

Đến lúc đó.

Hết chương 134.
Bình Luận (0)
Comment