Thoáng một cái lại qua một tháng.
Nhờ vào linh dược thuộc tính thủy phong phú cung ứng, lại thêm tốc độ tu luyện đáng sợ của Phúc Hải Giao Long Nhiếp Hư Chân Pháp tốc độ tu luyện cuối cùng Trương Cảnh vào một đêm mây đen gió lớn, tu vi thành công đột phá đến luyện khí tầng sáu.
Cái giá phải trả chính là linh dược thuộc tính thủy trong tay hắn tiêu hao gần như không còn.
Cái này cũng khiến trong lòng Trương Cảnh phủ lên một tầng u ám.
Vốn dĩ hắn còn cho rằng linh dược trong tay chí ít có thể chèo chống đến luyện khí tầng bảy.
Hiện tại xem ra.
Lúc trước có lẽ hắn đã quá lạc quan rồi.
Tất nhiên, ở trong đó cũng có một phần là do Phúc Hải Giao Long Nhiếp Hư Chân Pháp.
Linh lực phẩm chất quá cao.
Dẫn đến tu vi tăng lên ngang nhau, đòi hỏi tiêu hao càng nhiều tài nguyên.
...
Ngày hôm đó.
Trương Cảnh nhẹ bước ra khỏi tu luyện thất.
Cho tới ngày hôm nay, hắn đã có thể khống chế hoàn mỹ man lực của giao long chất chứa trong thân thể. Cho dù thân thể nặng nề như sắt, đi qua trên mặt đất cũng không có để lại nửa cái dấu chân.
Thời điểm đi ngang qua linh thực thất.
"Lão gia, linh dược của ta trồng đã nảy mầm rồi."
Lộc Tam Thập Bát phát hiện ra hắn, nó nhô đầu ra, bản thân phấn khích không chịu nổi.
"Tam Thập Bát, ngươi đột phá luyện khí tầng bảy à?"
Trương Cảnh không trả lời, trên mặt đầy vẻ ngạc nhiên hỏi.
"Nhờ phúc của lão gia, linh khí ở đây quá sung túc, ta nằm ngủ một hồi liền phát hiện tu vi không hiểu sao lại đột phá."
Lộc Tam Thập Bát vui tươi hớn hở hồi đáp.
"Vậy là tốt rồi, chúc mừng! "Trương Cảnh gật đầu cười.
Tu vi đột phá rồi, tốt quá!
Cứ như vậy, hắn cũng sẽ không sợ Lộc Tam Thập Bát cố quá sức để chở bản thân.
Đi vào linh thực thất.
Trương Cảnh phát hiện bên trong quả nhiên mọc ra hơn mười gốc mầm nhỏ.
Hình như nhớ ra cái gì, hắn quay đầu nhìn về phía Lộc Tam Thập Bát hỏi: "Tam Thập Bát, cái mảnh lụa trước kia ta để cho ngươi giữ đâu rồi?"
"Ở đây nè lão gia."
Lộc Tam Thập Bát nghe vậy, vội vàng dùng lực lắc đầu mấy cái.
Không bao lâu, một tấm vải lụa từ trên cái sừng hưu giống như vương miện của nó rớt xuống.
Trương Cảnh thuận thế nhận lấy.
Tấm vải vốn dĩ rất là nặng, lần này nằm trong tay hắn lại nhẹ nhàng giống như là lông hồng vậy.
Hắn đi thẳng tới vị trí trung tâm giữa những gốc mầm linh dược kia, nhẹ nhàng đào đất, đem mảnh vải kia chôn xuống đất.
Trong nháy mắt.
Trương Cảnh liền cảm giác được có từng tia từng tia linh khí tụ tập mà đến.
"Có tác dụng! "
Khóe mắt của hắn bất giác hiện lên ý cười.
Lộc Tam Thập Bát ở bên cạnh, hình như cũng cảm giác được loại biến hóa này, đồng dạng im lặng mà cười, lộ ra hai hàng răng hàm trắng như tuyết.
"Tam Thập Bát, về sau linh dược hẳn là sẽ sinh trưởng càng nhanh hơn, ngày thường ngươi chú ý tới nó một chút."
"Sau khi những linh dược này trưởng thành, nói không chừng sẽ có thể đem đi đổi lấy tu hành pháp cho ngươi."
Trương Cảnh khích lệ nói.
"Ta đã hiểu, lão gia! Ta bảo đảm sẽ chăm sóc thật tốt cho những linh dược này. "
Nghe nói những linh dược này liên quan đến phương pháp tu hành trong tương lai của mình, âm thanh Lộc Tam Thập Bát lập tức trở nên mạnh mẽ.
Nó đứng dậy, đôi mắt to hóa thành hai ngọn đèn lớn sáng ngời vô cùng, càng không ngừng đi tới đi lui trong linh thực thất.
Thấy cảnh này.
Trương Cảnh không nói thêm gì, chỉ là lặng lẽ đi ra động phủ.
Tính toán thời gian nên đi gặp Lê sư huynh rồi.
...
La Đô lâu.
Vẫn là gian tĩnh thất lần trước.
"Ha ha, lần này sư đệ quả thực cho ta niềm vui bất ngờ mà! Lúc này mới ngắn ngủi hơn một tháng, tu vi từ luyện khí tầng năm nhảy đến luyện khí tầng sáu, lợi hại."
Khắp khuôn mặt Lê sư huynh là ý cười vui sướng đến cực điểm.
Chớ thấy lần trước tại nơi này, lúc hắn nói muốn Trương Cảnh tu luyện tới luyện khí tầng mười trước khi Vạn Thần Tiểu Hư Thiên mở , giọng điệu cũng phóng khoáng kiên định như vậy.
Nhưng trên thực tế trong lòng có mấy phần lực lượng cũng chỉ có hắn tự mình biết.
Mãi đến bây giờ.
Đích thân chứng kiến vị Trương sư đệ này chỉ dùng một tháng liền từ luyện khí tầng năm tu luyện tới luyện khí tầng sáu Lê sư huynh rốt cục hơi yên lòng.
Hắn âm thầm quyết định.
Sau khi sư đệ Trương Cảnh đột phá luyện khí tầng bảy, nếu như đối phương cần thêm tài nguyên, cường độ hỗ trợ có thể lại thêm một phần lớn.
Dù sao thì càng về sau tốc độ tu vi tăng lên càng chậm.
Nhất là luyện khí hậu kỳ.
Nhưng vẫn còn thời gian mười sáu tháng trước lúc đó.
Lấy tốc độ tu luyện của đối phương biểu hiện ra, chỉ cần có tài nguyên theo kịp, có khả năng rất lớn.
Nhân tố duy nhất không xác định được, cũng là chỗ cần thiết phải chú ý, chính là hai đại bình cảnh giữa luyện khí trung kỳ đến luyện khí hậu kỳ, cùng với luyện khí tầng chín và luyện khí tầng mười.
Nghĩ đến đây.
Chân mày Lê sư huynh hơi nhíu lại.
Hắn không khỏi nhìn về phía Trương Cảnh, môi khẽ động, dường như đang sắp xếp lại từ ngữ.
Mà ở đối diện.
Trương Cảnh đồng dạng phát giác được bầu không khí chợt ngưng trọng.
Một lúc lâu.
"Sư đệ." Lê sư huynh nói khẽ: "Bước kế tiếp của ngươi chính là muốn đánh sâu vào luyện khí tầng bảy. Ở trong đó có một ít chỗ, sư huynh cần phải nhắc nhở ngươi một chút."
"Sư huynh mời nói. "
Trương Cảnh tự nhiên sinh ra một tia căng thẳng.
"Đây là cửa ải khi từ luyện khí trung kỳ bước về phía luyện khí hậu kỳ, cũng là một trận lột xác, cho nên... Gặp được bình cảnh, tu vi không tiến thêm được là bình thường, đến lúc đó nghìn vạn lần không vội vàng được, cần phải giữ tâm trạng thật bình tĩnh!"
"Thời điểm đó ngươi hiển nhiên sẽ căng thẳng, thế nhưng tuyệt đối không được vội vàng . "
"Nếu cảm giác gặp phải bình cảnh, nhớ kỹ phải đến tìm sư huynh."
Lê sư huynh lời ít mà ý nhiều nói.
"Sư đệ đã hiểu, đa tạ sư huynh. "
Trương Cảnh cảm kích nói.
Hóa ra là chuyện về bình cảnh.