Nàng không có hứng thú chậm rãi đi đến đệ nhất Hư Thiên.
...
Thời gian chậm rãi đi qua.
Đông đảo nội viện đã nhao nhao bước lên đăng thiên giai thê, Linh Uẩn Bảng bắt đầu điên cuồng lóe lên.
Mà giờ khắc này.
Trương Cảnh đã nghỉ ngơi xong, đồng dạng muốn tiến lên thang trời tử một lần.
Kết quả cước bộ vừa mới bước ra, đã bị một giọng nói phía sau gọi lại.
"Trương... Sư huynh."
Hắn quay đầu nhìn lại, người đến vậy mà lại là Trương Dưỡng Sơ sư huynh.
Chẳng qua nghe được xưng hô của đối phương, trên mặt Trương Cảnh không khỏi lộ ra vẻ cổ quái, bất đắc dĩ nói:
"Dưỡng Sơ sư huynh, ngươi gọi như vậy là đang cười nhạo sư đệ."
Thấy Trương Cảnh thái độ trước sau như một.
Trương Dưỡng Sơ không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Trương sư huynh, quy củ đạo viện vẫn phải tuân thủ. Trước khi đến Lê sư huynh cũng nói với ta, tu vi của ngươi hiện không sai biệt lắm với hắn, cho nên ta kêu ngươi một tiếng sư huynh quả thật không thành vấn đề."
"Aizz~ "
Mắt thấy không thuyết phục được đối phương.
Trương Cảnh cũng chỉ được thở dài một hơi.
"Vậy thôi đi, Dưỡng Sơ sư huynh, hai người chúng ta mỗi bên đều gọi như vậy đi."
"Sư huynh định đoạt! Ta tới chậm một chút, cho nên ở bên ngoài không nhìn thấy sư huynh ngươi. Mới vừa rồi thật vất vả nhìn thấy, định đi lên chào hỏi, kết quả Du sư huynh đã tới."
Trương Dưỡng Sơ cười giải thích.
Nhìn gương mặt trẻ tuổi của Trương Cảnh, lại liên tưởng đến sau khi đối phương tiến vào đạo viện, tốc độ trưởng thành có thể nói là biến thái, trong lòng hắn không khỏi cảm khái vạn phần.
May mà ban đầu lúc thu nhận Trương Cảnh sư huynh vào La Đô tiểu đội, chính mình đủ quyết đoán, thái độ cũng đủ kiên định.
Nếu không —— làm sao có cơ hội tiến vào Vạn Thần Tiểu Hư Thiên?
Không sai.
Trương Dưỡng Sơ có thể đi vào Vạn Thần Tiểu Hư Thiên, thuần túy là bởi vì ban đầu có công thu nhận Trương Cảnh, được Lê sư huynh thưởng cho đại lượng tài nguyên tu hành.
Cuối cùng nửa tháng trước khi Vạn Thần Tiểu Hư Thiên mở ra, thành công thăng cấp Luyện Khí tần mười.
"Thì ra là như vậy, " Trương Cảnh ở bên nghe xong giải thích, hiểu ý cười một tiếng, thuận miệng hỏi: "Dưỡng Sơ sư huynh thử đăng thiên giai thê không?"
Thanh âm rơi xuống.
Trương Dưỡng Sơ lắc đầu, cười khổ nói:
"Không dối gạt sư huynh, ta vừa rồi vô tình phát hiện một con yêu linh, đem hết toàn lực mới miễn cưỡng đánh chết, kết quả chỉ đạt được 1 điểm Linh Uẩn ."
"Đăng thiên giai thê càng không dám suy nghĩ."
"Vậy Dưỡng Sơ sư huynh kế tiếp định làm thế nào? " Trương Cảnh quan tâm hỏi.
Về phần tình huống đối phương vừa nói, hắn cũng không kinh ngạc.
Dù sao Vạn Thần Tiểu Hư Thiên mở ra cho nhóm Trúc Cơ, nguồn gốc Linh Uẩn bên trong tất nhiên không yếu.
Tu vi tương đồng, có đạo vận gia trì hay không đều là khác biệt nghiêng trời, càng đừng nói đạo cơ huyền diệu khó lường, liên quan đến thiên địa pháp lý.
"Ta chuẩn bị ở chỗ này từ từ săn giết yêu linh, tích góp Linh Uẩn, hy vọng lúc rời đi có thể đổi được một chút đồ tốt trong Vạn Thần Bảo Khố ."
Trương Dưỡng Sơ sảng lãng cười nói.
"Vậy Dưỡng Sơ sư huynh mọi sự cẩn thận, Trương Cảnh đi lên đăng thiên giai thê thử một chút."
"Sư huynh đi thong thả."
...
Phía dưới đăng thiên giai thê.
Giờ phút này ở lại, cũng chỉ còn lại đệ tử ngoại viện của ba tòa đạo viện.
Trần Tiên Đạo sắc mặt tái nhợt từ trên đăng thiên giai thê đi xuống.
Dẫn tới một trận thất vọng của những đệ tử ngoại viện Long Hồ Đạo Viện.
"Như thế nào? " Thẩm Thanh Thanh vội hỏi.
"Bậc thang thứ bảy. "
Hắn lắc đầu, không cam lòng nói.
Hai người bên cạnh.
"Hai vị không cần chán nản, nghe nói các ngươi mới tiến vào đạo viện tu hành chưa đến hai năm, không sánh bằng sư huynh sư tỷ Giáp đẳng của Huyền Quang Đạo Viện và Thần Tiêu Đạo Viện chúng ta cũng là bình thường."
Một nam tử đầy mặt tự hào nói, đồng thời chăm chú nhìn Linh Uẩn Bảng, trong tay đang không ngừng ghi chép cái gì.
"Vị sư huynh này, ngươi đang làm cái gì vậy?"
Thẩm Thanh Thanh đột nhiên hỏi.
"Hắc hắc, đương nhiên là thiên tài bảng trong biên chế ngoại viện! " Nam tử cười ha ha đáp.
Nhưng đúng lúc này.
Một đạo thân ảnh quen thuộc đột nhiên xông vào tầm mắt Thẩm Thanh Thanh.
Trên mặt nàng không khỏi hiện lên vẻ mong đợi.
"Trương sư huynh!"
Mắt thấy Trương Cảnh tới đây, Trần Tiên Đạo và Thẩm Thanh Thanh đồng thanh hô lên.
Thanh âm của hai người bọn họ nhất thời khiến cho những đệ tử ngoại viện xung quanh chú ý, không khỏi dồn dập nhìn về phía Trương Cảnh.
Bất đồng là.
Ánh mắt đệ tử hai đạo viện Thần Tiêu và Huyền Quang đều tràn ngập hiếu kỳ.
Mà trong ánh mắt những đệ tử ngoại viện Long Hồ Đạo Viện, vừa có chờ đợi, vừa có thấp thỏm.
Vừa rồi hai vị Giáp đẳng đạo viện nhà mình thử xông lên Đệ Nhị Hư Thiên đều thất bại, Trương Cảnh đã thành hy vọng cuối cùng của bọn họ.
Nhưng Trương Cảnh sư huynh chung quy cũng giống như hai vị Giáp đẳng, tiến vào đạo viện tu luyện thời gian ngắn.
Ngộ nhỡ đối phương cũng thất bại.
Vậy những đệ tử Long Hồ Đạo Viện bọn họ, liền thật sự không thể ngẩng đầu trước mặt những đệ tử ngoại viện của hai đạo viện khác.
Biểu cảm trên mặt những đệ tự Long Hồ Đạo Viện ánh vào trong mắt những đệ tử của hai đạo viện kia, cũng làm cho bọn họ càng thêm tò mò thân phận người tới.
Nam tử lúc trước nói muốn sắp xếp Ngoại Viện Thiên Tài Bảng, không khỏi dừng lại động tác trong tay, thẳng tắp nhìn về phía Trương Cảnh đang càng lúc càng gần.
"Xin hỏi một chút, vị sư huynh này là ai a? Để cho các ngươi —— "
"Tạm thời bảo mật."
Thẩm Thanh Thanh lộ ra một tia giảo hoạt.
...
"Trần huynh, Thẩm tiên tử, các ngươi đã thử khiêu chiến Đăng Thiên Giai Thê chưa?"
Trương Cảnh cước bộ chậm rãi dừng lại, cười hỏi.
Trực tiếp xem nhẹ hơn mười đạo ánh mắt khác nhau tập trung trên người mình.
"Trương sư huynh, những hình chiếu Linh Thần này rất mạnh, ngươi ngàn vạn cẩn thận. " Thẩm Thanh Thanh nhìn về phía Trương Cảnh, trong mắt đẹp lộ ra vẻ lo lắng.
Rất rõ ràng.