Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 175 - Chương 175. Lời Mời Của Sư Huynh

Chương 175. Lời mời của sư huynh
Chương 175. Lời mời của sư huynh

Nhẹ nhàng rơi xuống đất.

Trương Cảnh một mặt quan sát tình huống chung quanh, một mặt đi dạo về phía trước.

Có lẽ là liên quan đến ban ngày đều đi ra ngoài săn giết yêu linh.

Người lưu lại chỗ này cũng không nhiều.

Chỉ có linh tinh mấy đạo khí tức cường đại, rải rác tại các góc khác nhau.

Đang lúc hắn đánh giá chung quanh.

"Trương sư đệ?"

Một đạo thanh âm kinh nghi bỗng nhiên vang lên sau lưng.

Bước chân chậm rãi dừng lại.

Trương Cảnh quay đầu.

Sau khi thấy rõ người đi tới.

Trên mặt hắn không khỏi lộ ra một tia ý cười nhàn nhạt.

"Thu sư huynh, lâu rồi không gặp! "Trương Cảnh tiến lên nghênh đón nói: "Không ngờ rằng sư đệ mới vừa tiến vào Đệ Lục Hư Thiên này thì liền gặp phải sư huynh ngươi. "

Mà ở đối diện.

Thu Tu Quân nhìn về phía Trương Cảnh, trong ánh mắt mang theo một chút ngỡ ngàng.

Thực ra thời điểm lần đầu Trương Cảnh thử vượt ải cầu thang đăng thiên, hắn đã sớm bắt đầu chú ý tới.

Một lần kia quả thực là khiến hắn giật nảy cả mình.

Không nghĩ tới Trương Cảnh sư đệ lại một mạch xông vào Đệ Tam Hư Thiên, trực tiếp đứng hạng nhất trong toàn bộ ngoại viện, đồng thời bỏ rơi tên hạng hai một khoảng cách rất xa.

Mấu chốt là phía sau cái thành tích này.

Cho thấy được trình độ lĩnh ngộ đáng sợ của đối phương đối với đạo vận.

Thu Tu Quân cũng không có quên.

Các chủ cùng các vị thủ lĩnh nhà mình còn đang kỳ vọng Trương Cảnh chuyển tu trận phù nhất đạo.

Lúc đó hắn còn có chút lo lắng, nhỡ đâu Trương Cảnh sư đệ lĩnh ngộ đạo ý thì phải làm sao đây?

Nhưng biểu hiện giống như gian lận của Trương Cảnh trong hai tháng sau đó trực tiếp đánh nát tất cả lo lắng của Thu Tu Quân.

Vì cái 'nhỡ đâu' kia của hắn đã thành sự thật rồi!

Chỉ là --

Sắc mặt Thu Tu Quân đột nhiên trở nên kỳ lạ.

Cho dù trong hai tháng này, hắn đã thành thói quen đối với trình độ quái vật của vị sư đệ này.

Nhưng một luyện khí cảnh như ngươi lại chạy đến Đệ Lục Hư Thiên, có phải có chút không lễ phép đối với những sư huynh trúc cơ cảnh như chúng ta... hay không?

...

Không bao lâu.

"Sư đệ, chính là chỗ này, tự chọn một cái đi."

"Dù sao cũng là trong Vạn Thần Tiểu Hư Thiên, săn giết yêu linh gom góp tích luỹ Linh Uẩn mới là chuyện chính. Cái chỗ này chẳng qua dùng để sau khi tâm thần mệt mỏi, quay về ngồi xuống để nghỉ ngơi."

Thu Tu Quân chỉ lên một tòa thạch ốc tinh xảo ở trước mặt, vừa cười vừa nói.

"Đa tạ sư huynh, có thể có một thạch ốc che gió che mưa, sư đệ đã rất cảm kích. "

Trương Cảnh khách khí nói.

"Sư đệ không chê là được. "

Thu Tu Quân tiếp tục chỉ chỉ thạch ốc nhỏ cách đó không xa, hào sảng nói:

"Sư đệ, chỗ đó chính là nơi sư huynh đang ở. Nếu như sư đệ có gì không hiểu, hay là có chuyện cần sư huynh trợ giúp thì cứ đến tìm sư huynh là được."

"Nếu là sư huynh ta không có ở đây, sư đệ ngươi cứ dùng linh lực khắc tên mình lên vách tường là được."

"Sau khi nhìn thấy, sư huynnh tự nhiên sẽ đến tìm ngươi."

Thu Tu Quân dặn dò.

"Đa tạ sư huynh."

...

Năm ngày sau.

Hoàng hôn dần dần buông xuống, ánh sáng bắt đầu ảm đạm đi.

Ở một chỗ đồng hoang nào đó.

Bên này là phía Đông, bị bóng của quả núi lớn bao phủ, so với nơi khác càng tối tăm hơn.

Nhưng mà sự u ám này không có kéo dài bao lâu, liền bị từng đạo pháp thuật linh quang chói mắt chiếu sáng.

Linh lực ba động dữ dội, khiến mặt đất cũng mơ hồ bắt đầu rung động.

Mấy tức qua đi.

Gào! Nương theo một tiếng gào thét mười phần hung lệ của giao long.

Pháp thuật linh quang lại biến mất.

Tất cả trở nên yên ắng.

Tâm thần Trương Cảnh câu thông với đạo văn trong lòng bàn tay, trên mặt không khỏi lộ ra một tia vui mừng.

Linh Uẩn tăng thêm ba ngàn năm trăm!

[ Linh Uẩn: Bốn trăm hai mươi tám nghìn năm trăm]

Chẳng qua mới có năm ngày.

Hắn liền thu hoạch gần mười ba vạn Linh Uẩn.

Mà sở dĩ có được thu hoạch như vậy.

Một mặt là vì từ trong mỗi con yêu linh đạt được khá nhiều Linh Uẩn.

Mặt khác thì tổng kết lại, toàn bộ Đệ Lục Hư Thiên đã bị rất nhiều nhóm nội viện của ba tòa đạo quán dựa theo thực lực và nhân số khác nhau phân chia ra ba khu vực săn giết yêu linh lớn nhỏ không giống nhau.

Mọi người nước sông không phạm nước giếng.

Sau khi phân bổ tài nguyên một cách hợp lý.

Mới không có xuất hiện loại tình huống mấy người tranh đoạt một đám yêu linh.

...

Ngắm nhìn sắc trời ảm đạm.

Một luồng cảm giác mệt mỏi tự nhiên sinh ra.

"Đã ra ngoài năm ngày rồi, đi về trước tịnh dưỡng một phen đã."

Trương Cảnh thầm nghĩ trong lòng.

Ngay sau đó thân hóa hồng quang lấp lóe bay về hướng đông.

Ở ngay đó.

Một con mãng yêu màu xanh biếc to bằng vại nước, thân thể rách nát không chịu nổi vặn vẹo mà nằm ngang trên mặt đất, nó chậm rãi hóa thành linh quang nhỏ vụn.

...

Ban đêm.

Cửa phòng bị gõ nhẹ.

"Trương Cảnh sư đệ có ở đây không? "

Âm thanh của Thu Tu Quân vang lên.

Trương Cảnh đang tĩnh tọa mở mắt ra, trên mặt không khỏi lộ ra một tia khó hiểu.

"Thu sư huynh mời vào." Hắn khẽ nói.

Sau khi nhận được lời mời.

Cửa gỗ chậm rãi đẩy ra.

Thu Tu Quân chậm rãi đi vào, nhìn về phía Trương Cảnh cười, tựa như phàn nàn lại như là khâm phục nói:

"Sư đệ ngươi đây cũng quá liều mạng rồi, vừa đi ra ngoài săn giết yêu linh, liền đi một mạch tận năm ngày. Sư huynh đợi ngươi chừng hai ngày mới nhìn thấy ngươi quay về. "

"Chẳng qua là đi ra ngoài dạo chơi thôi, làm cho sư huynh chê cười. "

Trương Cảnh hơi cười một chút, chợt hiếu kỳ hỏi:

"Sư huynh có chuyện phải tìm ta vậy?"

"Đúng vậy, sư đệ ngươi trở về vừa đúng lúc. "Nói đến chuyện chính, nét mặt Thu Tu Quân trở nên nghiêm túc, nói thẳng: "Sư đệ có chỗ không biết, mấy ngày hôm trước Tề sư huynh của Linh Đạo Các phát hiện một cái bảo tàng yêu linh, thực lực hơi mạnh, với lại vị trí cũng đặc biệt, hắn không có nắm chắc, cho nên muốn mời một ít sư huynh đệ tiến đến trợ trận. "

Hết chương 175.
Bình Luận (0)
Comment