Ở ngọc trụ thứ mười tám.
Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú, độ tương thích ba thước rưỡi, thượng đặng trong thượng đẳng!
Có thật này?!
Trương Cảnh vội vàng móc chìa bạch ngọc từ trong ngực ra.
Hô hô…
Âm thanh từ bước chân chậm chạp của Trương Cảnh đột ngột biến mất, thậm chí cả hơi thở cũng trở nên khó cảm nhận.
Trong hầm truyền thừa vô tận mà không ai biết đến biên giới, lại một lần nữa chìm vào sự tĩnh lặng giống như chết. Trong đó, Trong số đó, một cây cột ngọc trắng từ từ tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Một dòng chữ nhỏ lặng lẽ xuất hiện trên tấm ngọc phù hư ảo.
[Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú chưa nhập môn (0/70)]
Trương Cảnh bắt đầu cảm nhận một cách cẩn thận thông tin về phương pháp tu luyện vừa mới nhận được, sau đấy, trong mắt lóe lên một chút cảm xúc kỳ lạ.
"Đúng là phương pháp tu luyện thuộc hệ Thủy. Ngũ Tàng, tức là ngũ tạng và ngũ hành. Linh lực hóa thành một dòng sông dài, ngũ hành luân chuyển, bắt đầu từ ‘thận’ thủy, kết thúc ở ‘phổi’ kim, sau đó lại trở về ‘thận’ thủy, hóa thành linh lực thuần khiết dung nhập vào đan điền.”
“Bằng cách này, ngũ tạng sẽ không ngừng phát triển, linh lực sẽ không ngừng lưu chuyển. Hơn nữa, khi tu vi càng cao, ngũ tạng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, linh lực sẽ luân chuyển như một dòng sông, đan điền sẽ hùng vĩ như đại dương.”
"Đây là... Phương pháp tu luyện trung phẩm sao? Thật lợi hại!"
Trong ánh mắt của Trương Cảnh không thể tránh khỏi sự sửng sốt.
Giờ khắc này, hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng được linh lực trong cơ thể tu sĩ tu luyện Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú đến cấp cao nhất sẽ khủng bố đến chừng nào, một khi kích hoạt sẽ trải dài và vô tận như nước sông cuồn cuộn.
Bị đối thủ dùng linh lực thuần khiết và hùng vĩ như vậy nghiền nát sẽ là trải nghiệm tuyệt vọng như thế nào?
Trương Cảnh không biết, hắn cũng không cần biết.
Bởi vì hắn chính là một trong những đi nghiền nát ấy!
Vậy nên câu hỏi này nên để cho đối thủ trong tương lai lo lắng đi. Ấy không đúng, Trương mỗ luôn là người tốt thích làm việc tốt, làm sao có thể có đối thủ chứ?
Ánh mắt hắn hơi cụp xuống.
Chìa khóa ngọc đã mất đi ánh sáng, trên cây trụ ngọc ghi chép về truyền thừa của Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú cũng mấy đi hào quang, trở lại như vẻ ban đầu.
Cũng đủ rồi.
Lưu sư huynh chắc đang chờ sốt ruột lắm?
Trương Cảnh lắc đầu cười, kìm lại niềm phấn khích trong lòng, chậm rãi đi về phía cánh cửa thanh đồng cách đó không xa.
Nhưng còn chưa đi được bao xa.
Bước chân của Trương Cảnh bỗng khựng lại, sau đó từ từ lui lại, cuối cùng dừng ở bên cạnh cột ngọc thứ ba bên tay phải.
Hắn hít sâu một hơi, xoay người rồi đi thẳng vào trong.
Không sai! Chính là cảm giác này!
Khi khoảng cách ngày càng được thu ngắn lại, Trương Cảnh có thể cảm nhận rõ ràng U Giao Thôn Hư Đạo Vận vốn yên tĩnh dần trở nên sinh đọng hơn, như thế đang cộng hưởng với một thứ gì đó.
Cuối cùng.
Trương Cảnh dừng lại ở nơi có tần số rung động cao nhất rồi ngước mắt lên nhìn.
Truyền thừa thượng phẩm --- Phúc Hải Giao Long Nhiếp Hư Chân Pháp.
“Phúc Hải Giao Long Nhiếp Hư Chân Pháp, U Giao Thôn Hư Đạo Vận, giữa hai thứ này chắc chắn có một mối quan hệ gì đó. Hay đơn giản U Giao Thôn Hư Đạo Vận chính là sản phẩm diễn sinh của bộ công pháp thượng phẩm này?”
Trương Cảnh như có điều suy nghĩ.
Nếu nghĩ như trên vậy thì sự tàn khuyết của U Giao Thôn Hư Đạo Vận và sự cộng hưởng giữa hai công pháp cũng đã có lời giải thích hợp lý.
Tuy nhiên, biết thì biết vậy đấy, nhưng hiện tại Trương Cảnh không thể làm gì được cả.
Hắn cũng muốn lấy bộ phương pháp tu hành thượng phẩm này.
Dù sao hắn mới được nhìn thấy sức mạnh đáng kinh ngạc của Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú, trung phẩm đã vậy, thượng phẩm cao hơn đương nhiên càng khiến Trương Cảnh mơ ước.
Đợi đã, ta đây là…
Trương Cảnh nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Sau đấy hắn để ý trong lúc vô thức mình đã đến gần rất ngọc trụ của Phúc Hải Giao Long Nhiếp Hư Chân Pháp.
Khoảng cách giữa hai bên chỉ còn chưa đến một thước!
Lưu sư huynh từng nói, người có độ tương thích cực cao là tồn tại trong vạn người chưa chắc đã tìm được một, hơn nữa còn với truyền thừa thường phẩm…
Thịch thịch thịch!
Trái tim của Trương Cảnh đột nhiên nhảy lên đến cổ họng.
“Mình nhất định phải tìm cách lấy được bộ truyền thừa thượng phẩm này, nhất định!”
Hắn hét lớn trong lòng.
Thời gian từ từ trôi qua.
Suy nghĩ của Trương Cảnh cũng dần trở nên bình tĩnh hơn.
Chỉ thấy hắn lưu luyến không rời nhìn Phúc Hải Giao Long Nhiếp Hư Chân Pháp một cái.
Rồi dứt khooát xay người rời đi.
Không có chìa ngọc để mở ngọc trụ, cho dù mình có ở đây thủ một trăm năm thì có ích lợi gì?
Chỉ được nhìn mà không được ăn, vậy thì thà không nhìn còn hơn.
Tránh mất thời gian!
Bên ngoài cửa thanh đồng.
“Sư huynh.”
Trương Cảnh đi tới chỗ của Lưu sư huynh.
“Ta chọn xong rồi.”
“Xem ra lần này Trương sư đệ đã tìm được truyền thừa thích hợp với mình nhất rồi.”
Lưu sư huynh nở một nụ cười ấm áp, lời nói lại mang ý khẳng định.
“Không dám giấu sư huynh, ta đã thử qua tất cả truyền thừa trung phẩm một lần, cuối cùng lựa được cái thích hợp nhất với mình là Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú.”
Trương Cảnh trả lời.
“Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú?”
Lưu sư huynh nghe vậy thì sờ sờ cằm, tán thưởng nói:
"Phương pháp này quả thực rất tốt, là một trong những phương pháp tu luyện hệ Thủy công chính nhất.”
Sau đó, như nghĩ đến đặc tính của bộ truyền thừa Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú này.
Ánh mắt mà Lưu sư huynh nhìn Trương Cảnh vô thức trở nên có chút kỳ lạ.
Giờ phút này.
"Sư huynh, ta muốn..."
Trương Cảnh nói và sau đó lặng thinh.
Trương Cảnh muốn nói lại thôi.
Hắn nghĩ tới Phúc Hải Giao Long Nhiếp Hư Chân Pháp, có ý muốn hỏi Lưu sư huynh cách đổi lấy nó, cần bao nhiêu đạo công, nhưng lại không biết mở miệng thế nào.
Dù sao thì hắn cũng chỉ mới là thí sinh vượt qua bài đánh giá đầu vào.
“Sư đệ có gì thì cứ nói thẳng.”