Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 290 - Chương 290. Trúc Cơ Cửu Phẩm, Có Thể Sánh Với Vương Tộc

Chương 290. Trúc Cơ cửu phẩm, có thể sánh với vương tộc
Chương 290. Trúc Cơ cửu phẩm, có thể sánh với vương tộc

Trương Cảnh tầm mắt ngưng tụ.

Trong lòng bỗng nhiên sinh ra mấy phần tò mò.

Nghĩ đến đây.

Thân hình trong nháy mắt dừng lại.

Chỉ một thoáng.

Một bàn tay của hắn chậm rãi duỗi ra phía trước, trực tiếp lộ ra linh quang hộ thể, nhắm vào một luồng tốn phong chộp tới.

Trên bàn tay thon dài trắng muốt.

Địa Hỏa Phong Thủy bốn loại đạo ý lưu chuyển không ngừng, trong nháy mắt hóa thành một lồng giam không thể phá vỡ.

Giờ khắc này.

Tốn phong đen nhánh khủng bố dị thường, tránh không kịp trong mắt người thường, thì trong tay Trương Cảnh lại là hóa thành một tiểu xà nhỏ yếu điềm đạm đáng yêu.

Tiểu Xà trong tay điên cuồng giãy dụa.

Nhưng hết thảy đều chỉ là phí công.

Oanh!

Năm ngón tay nắm chặt.

Trong lòng ban tay.

Địa Hỏa Phong Thủy bốn loại đạo ý chậm rãi lấp đầy, diễn sinh ra một tia Hỗn Độn chi sắc cực kỳ mỏng manh, trong nháy mắt nghiền nát luồng tốn phong đen kịt kia.

Từng tia hàm ý chậm rãi phát ra. ‌

Sau đầu.

Một đóa Khánh Vân lóe lên sắc thái hư huyễn mê mông từ từ dâng lên, ngũ sắc quang hoa không ngừng lưu chuyển, chốc lát liền bao phủ lấy Trương Cảnh .

Khánh Vân thời khắc này. ‌

Quan sát từ phía trước, vậy mà mơ hồ nhiều hơn một vệt ánh vàng nhàn nhạt.

. . .

Không biết qua bao lâu.

Đạo Nguyên Khánh Vânsau đầu đã sớm biến mất không còn tung tích.

Trương Cảnh từ từ mở mắt.

Trong ánh mắt không khỏi lóe lên một tia minh ngộ và kinh hỉ.

Bên trong tốn phong này thế mà dung hợp một luồng đạo ý thuộc tính thủy, vì vậy khiến bên trong tốn phong cương mãnh nhiều thêm một đạo lực lượng thẩm thấu ăn mòn đặc hữu của thuộc tính thủy.

Dưới tác dụng hỗ trợ lẫn nhau của hai thứ.

Cuối cùng khiến uy năng phát ra của tốn phong tăng lên mấy lần.

"Phong sinh thủy khởi!"

Trong lòng Trương Cảnh giống như mở ‌ra một cánh cửa lớn.

Cái này không giống với cách ‌mình dựa vào ngọc phù, đơn giản thô bạo đem hai loại thậm chí nhiều loại đạo ý hòa làm một.

Đây chính là một con đường khác để dung hợp đạo ý.

Một đạo lộ đáng sợ không cần sức mạnh to lớn của ngọc phù, liền có thể đem đạo ý dung hợp với nhau.

Điều này hoàn toàn dựa vào trình độ nhận thức và lĩnh ngộ thâm sâu của tu hành giả đối với đạo ý.

Nói cách khác.

Là thể ngộ sâu sắc với đạo lý vận hành của thiên địa.

Chỉ là trong tốn phong thôi đã bao hàm phong thủy dung hợp tương sinh chi đạo, ở trong cảm nhận của Trương Cảnh chính là huyền diệu tới cực điểm.

Tựa hồ ý thức được cái gì.

Trương Cảnh không khỏi ngẩng đầu.

Ánh mắt tựa như xuyên thấu qua đại dương tốn phong vô biên vô hạn, trực tiếp rơi vào Âm Hỏa, Xích Lôi và Hoàng Sa ở chỗ cao hơn.

"Bởi vậy nghĩ đến, nơi đó có lẽ cũng ẩn chứa đạo ý dung hợp chi đạo khác nhau đi."

Trong ánh mắt hắn tràn đầy chờ mong.

Tầng tầng chướng ngại này.

Ở trong mắt Trương Cảnh.

Lại là lão sư tốt nhất.

Có thể không chút nào giữ lại, bày ra cho hắn đạo và lý mức độ sâu hơn giấu ở trong quá trình dung hợp đạo ý.

Trong lòng hơi động.

Trương Cảnh lại lần nữa hóa thành một đạo hồng quang sáng ngời, cực tốc bay lên phía tteen.

Tầng Âm Hỏa!

Tầng Xích Lôi !

Tầng Hoàng Sa!

Như Trương Cảnh đã dự đoán, lực lượng tràn ngập trong mỗi tầng, bản chất trung tâm của nó đều là xen lẫn nhiều loại đạo ý pháp lý.

Cho nên uy năng mới ‌có thể vượt xa lực lượng cực hạn của chính nó!

Mà những thứ này.

Đều mang đến cho Trương Cảnh vô hạn gợi ý. . . .

Trong vòm trời cách Nhân Kiệt Đảo nghìn trượng.

Hàng ngàn hàng vạn tu sĩ đứng lặng hồi lâu, chỗ đứng chỉnh tề vô cùng, như có một bức tường vô hình ngăn cản.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào hàng chục bóng người phía trước.

Trong ánh mắt toát ra vẻ kiêng kị nồng đậm.

"Không đúng a, bọn họ rõ ràng dựa theo đường đi của nữ tử kia, không sai chút nào, nhưng vì sao vẫn là nửa đường mất phương hướng trong đó?"

Trong đám đông.

Có người con ngươi hơi co lại nhìn một màn trước mắt, không dám tin hô lên.

"Chẳng lẽ. . . . . Nhớ sai rồi?"

Một người khác lẩm bẩm nói.

Trong giọng nói lộ ra một tia thấp thỏm lo lắng.

Tình huống. . . Tựa hồ có khác biệt với tưởng tượng trước đó của đám người.

Mà vào lúc này.

Một đạo hồng quang kim sắc rực rỡ đột nhiên xuất hiện từ phía dưới, đi đến khu vực mọi người dừng lại, tốc độ đúng là không giảm chút nào, lập tức đụng vào không gian quỷ dị nghìn trượng bên dưới Nhân Kiệt Đảo.

Sau đó.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Hồng quang kim sắc tựa như không bị ảnh hưởng chút nào, chớp mắt lướt qua khoảng cách ngàn trượng, rơi vào trong Nhân Kiệt Đảo, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

Xem khí thế của hắn.

Không hề thua kém nữ tử thần bí lúc trước.

Mắt thấy một màn này. ‌

Mọi người ngay cả hô hấp cũng không tự giác dừng lại mấy hơi.

Bầu không khí an tĩnh đến quỷ dị, đột nhiên bắt đầu lan tràn bốn phương tám hướng.

Thật lâu sau.

"Vị kia. . ‌ . Là ai?"

Một thanh âm hơi khàn khàn vang lên, nhưng lại không có người nào đáp lại.

Đám người ở một góc nào đó.

Một đạo thân ảnh mặc long bào rủ xuống ánh mắt phức tạp.

"Đây là thực lực Trúc Cơ cửu phẩm sao? Khó trách Hoàng huynh không đem nhắc nhở lần trước của mình để trong lòng."

"Bên trong bí cảnh, duy nhất có thể làm đối thủ của hắn, có lẽ chỉ còn lại nữ tử Thái Âm Ngọc Thỏ nhất tộc kia."

Cơ Cửu Lâm nhớ tới căn dặn lúc trước của Hoàng huynh, không khỏi cười khổ một tiếng.

Nhưng hắn cảm thấy cũng không thể trách bản thân.

Dù sao ai nào sẽ biết.

Vị hoàng huynh này vậy mà trong lúc vô thanh vô tức đã đem một thân thực lực tăng lên tới trình độ Trúc Cơ cửu phẩm đâu?

Đây chính là Trúc Cơ cửu phẩm a!

Cho dù thiên kiêu yêu nghiệt của Nhân Hoàng Vạn Đình có thể tính hàng vạn hàng tỷ, nhưng ở Trúc Cơ cảnh có thể đi đến thực lực Trúc Cơ cửu phẩm, mấy vạn thậm chí mấy chục vạn năm có lẽ mới có thể ra một người.

Hết chương 290.
Bình Luận (0)
Comment