"Sư đệ khách khí."
Người đàn ông nhận linh thạch.
Sau đấy hắn lấy từ túi trữ vật ra một cái vòng tay màu đen, đưa nó cho Trương Cảnh, đồng thời chỉ tay vào một con linh hạc trong vườn, giới thiệu.
“Sư đệ, truyền linh thức vào vòng tay là có thể khống chế được linh hạc.”
“Cảm ơn sư huynh.”
Trương Cảnh nhận vòng tay, truyền linh thức vào trong, quả nhiên cảm ứng được một ý thức mỏng manh.
“Lại đây.”
Linh thức của Trương Cảnh rung lên.
Trong nháy mắt, một con linh hạc ngừng động tác, ngẩng đầu nhìn Trương Cảnh một cái rồi đi thẳng về phía hắn.
“Sư huynh, các ngươi có bán linh hạc không?”
Sau khi cảm nhận được chỗ tốt của linh hạc, Trương Cảnh có chút động lòng, hắn hỏi.
Dù sao trong động phủ cũng có nơi nuôi dưỡng linh thú, nếu có thể nuôi được một con linh hạc ngoan ngoãn như này thì việc đi lại chẳng phải sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, câu trả lời của người đàn ông mặc áo xanh gần như khiến Trương Cảnh từ bỏ ý định hấp dẫn này.
"Sư đệ, linh hạc này đương nhiên là bán, chỉ cần một trăm đạo công là ngươi có thể đem nó đi.”
Một trăm đạo công? Đắt đến tận trời rồi!
Bảo hắn dùng đạo công để mua hắn chắc chắn là không nỡ, nhưng nếu có thể dùng linh thạch thì hắn còn có thể cân nhắc, Dù sao linh thạch cũng không giống đạo công, có rất nhiều cách để có được chúng.
"Sư huynh, ta có thể sử dụng linh thạch sao?"
Trương Cảnh không cam lòng hỏi.
Bắt gặp ánh mắt của hắn, người đàn ông khẽ mỉm cười.
…….
…….
"Sư đệ, ngươi chắc chắn chứ?"
Trong Truyền Thừa Các, Lưu sư huynh cầm trên tay phiếu trao đổi truyền thừa trung phẩm, ngạc nhìn nhìn Trương Cảnh hỏi.
Trương Cảnh dùng sức gật đầu, hồi đáp:
"Sư huynh, ta chắc chắn."
"Sư đệ, trước đó không phải ta đã nói, việc duy nhất ngươi cần làm bây giờ chính là chuyên tâm tu luyện, không nên lãng phí thời gian vào việc khác. Truyền thừa như chế tạo bùa rất tốn thời gian và tinh lực. Những người có thể kiếm đạo công bằng cách chế phù ai mà không phải là kẻ có thiên phú, đồng thời trải qua nhiều năm khổ luyện mới thành tài.”
Lưu sư huynh nhìn Trương Cảnh với vẻ mặt phức tạp.
Hắn có lòng muốn khuyên thêm, nhưng khi nhận thấy ánh mắt kiên định của Trương Cảnh, trong lòng hắn biết dùng lần này hắn có nói gì đi chăng nữa, đối phương cũng sẽ không bỏ cuộc.
Sau một thời gian dài im lặng.
Lưu sư huynh thở dài, sau đó dùng giọng nghiêm túc nhắc nhở Trương Cảnh:
"Sư đệ, nếu ngươi quyết tâm muốn trao đổi thì sư huynh cũng không ngăn cản ngươi. Chỉ hy vọng ngươi luôn nhớ kỹ rằng tu vi mới là gốc rễ. chỉ khi ngươi vào được nội viện thì mới chân chính bước vào con đường trường sinh, mới biết thế giới này rộng lớn đến thế nào!”
“Sư đệ nhất định sẽ ghi nhớ lời dạy của sư huynh.”
Trương Cảnh cúi đầu thật sâu và nói một cách chân thành.
“Hầy, nếu ngươi có thể nhớ kỹ sư huynh dạy dỗ, hôm nay ngươi sẽ không tới đây để đổi truyền thừa chế phù!”
Lưu sư huynh tức giận nói.
Trương Cảnh không trả lời, chỉ đứng đó cười ngượng ngùng.
“Để sư huynh ngẫm lại xem, phiếu trao đổi truyền thừatrung phẩm…”
Lưu sư huynh nhìn Trương Cảnh, kiên nhẫn giải thích:
“Sư đệ, truyền thừa chế phù của Luyện Khí kỳ không phân chia cấp bậc phẩm chất như pháp cụ, điểm chủ yếu nằm ở phương pháp ghi chép chế tạo các loại bùa."
“Nếu như dùng đạo công để trao đổi đồng giá thì… Có rồi, sư đệ chờ ột lát.
Lưu sư huynh nói xong liền xoay người đi vào sâu trong Truyền Thừa Các.
Không lâu sau.
Hắn lại xuất hiện và đi thẳng đến chỗ Trương Cảnh, trên tay thì cầm thêm một miếng ngọc giản.
"Đây là 【 Cửu Diễn Linh Tinh Pháp Lục . Nó chủ yếu ghi lại các kỹ thuật chế tạo bùa, cũng như các phương pháp chế tạo một số bùa ở mỗi cấp độ. Hẳn là phù hợp yêu cầu của ngươi."
“Bộ truyền thừa này cũng được coi là truyền thừa thượng đẳng, có giá trị tương đương với phiếu trao đổi truyền thừa trung cấp của ngươi.”
"Cám ơn sư huynh!"
Trương Cảnh cảm kích nói.
Sau đó vội vàng cầm lấy ngọc giản rồi vô thức truyền linh thức vào trong để thăm dò.
Đúng như dự đoán, truyền thừa ghi lại thuật chế tạo bùa, cũng như gần hai mươi loại phương pháp chế tạo bùa ở các cấp độ khác nhau.
"Sư đệ."
Lưu sư huynh đột nhiên nói:
"Truyền thừa chế phù đã được giao cho ngươi, sư huynh còn có việc, xin rời đi trước."
"Sư huynh đi thong thả!'
Trương Cảnh cất ngọc giản đi.
Mãi đến khi Lưu sư huynh khuất bóng, hắn mới quay người bước ra ngoài.
Điểm dừng tiếp theo là Thiên Pháp các.
vừa hay nhân lúc đi mua tài liệu chế bùa thì ghé sang Thiên Pháp các một chút.
Linh hạc chở Trương Cảnh bay lên trời.
Sau khi xác định phương hướng trên không, một người một hạc bay thẳng về phía Thiên Pháp Các.
…….
Nửa giờ sau.
Trước một cung điện bằng thanh đồng cao lớn và tráng lệ.
Trương Cảnh nhẹ nhàng nhảy xuống lưng linh hạc.
Không giống như truyền thừa các vắng vẻ, mặt tiền của Thiên Pháp Các vô cùng náo nhiệt, đệ tử đạo viện ra vào không dứt.
Sau khi đậu linh hạc cẩn thận.
Trương Cảnh hít một hơi, sau đó đi theo những người khác đi thẳng vào trong.
Lọt vào trong tầm mắt là một đại sảnh cực kỳ rộng rãi, ở một bên là một cánh cửa thanh kim tản ra khí tức tang thương đang đứng sừng sững.
Cánh cửa khổng lồ mở ra phía ngoài.
Nhưng luồng khí lập lòe bên trong khiến người ta khó có thể nhìn rõ khung cảnh bên trong.
Tuy nhiên hắn chú ý tới các sư huynh sư tỷ sau khi đi vào Thiên Pháp các thì hầu như đều ngựa quen đường cũ bước qua cánh cửa lớn và đi vào trong.
“Nơi bán pháp khí bùa chú trong Thiên Pháp các hẳn là ở chỗ này.”
Trương Cảnh không do dự đi theo vào trong.