"Ngươi muốn nói cái gì?" Hắn bình tĩnh hỏi.
"Tiên trưởng đại nhân." sau khi nha dịch nhìn thấy Trương Cảnh, trên mặt hắn không khỏi lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, thấp giọng nói: "Huyện Tôn đại nhân của ta nói ở trong huyện thành có yêu ma, mà lại ngay tại trong huyện nha. Các ngài có thể nhất định phải cẩn thận!"
"Yêu ma đâu?"
Trương Cảnh nhìn vào mắt đối phương, dò xét.
Nhưng đột nhiên, ta thấy rằng hình ảnh phản chiếu bên trong ngày càng lớn hơn, và nó ngày càng trở nên méo mó hơn.
"Những con yêu ma đang ở… Trước mắt tiên trưởng!"
Giọng nói của nha dịch lập tức trở nên âm trầm.
Trong lúc đó.
Có một âm thanh xé vải vang lên.
Trong tầm mắt, làn da của nha dịch trong nháy mắt mờ dần, trở nên giống như giấy da khô. Một đôi bàn tay người tái nhợt duỗi ra khỏi mắt, trực tiếp xé rách da người.
Một khuôn mặt oán độc xuất hiện từ vết nứt.
Ngay khi khuôn mặt người xuất hiện, nó lao về phía Trương Cảnh đang ở gần trong tầm tay.
Tuy nhiên, thật bất ngờ.
Đối mặt với cảnh tượng đáng sợ như vậy, Trương Cảnh phát hiện trong lòng mình rất bình tĩnh.
Có lẽ vì... Có lẽ vì nó không phải là mối đe dọa đối với hắn.
Hắn thầm nghĩ.
Ngũ Pháp Linh Hà lặng yên xuất hiện.
Một con cá pháp thuật với ánh sáng xanh băng giá nhảy lên khỏi mặt nước và hóa thành linh quang hộ thể của Trương Cảnh.
Rầm…
Khuôn mặt tái nhợt đánh thẳng vào linh quang hộ thể của Trương Cảnh, nhưng lại giống như đụng phải một bức tường đồng, toàn bộ khuôn mặt trực tiếp biến dạng, nhưng linh quang hộ thể không dao động dù chỉ một chút.
"Khí tức đại khái là Luyện Khí một tầng, nhưng ẩn giấu năng lực có chút cường hãn. Nếu nó không chủ động xé toạc da, ta sẽ không nhận ra."
Lông mày Trương Cảnh hơi nhíu lại.
Con yêu ma đầu tiên hắn thực sự nhìn thấy lại ra oai với hắn.
Nhìn khuôn mặt xấu xí và méo mó này, hắn lắc đầu, giơ tay phải lên, ngón trỏ vượt qua Ngũ Pháp Linh Hà, nhẹ nhàng chỉ về phía trước.
Một lưỡi dao sắc bén đột nhiên xuất hiện trên đầu ngón tay hắn, quấn trong hào quang đáng sợ, bắn về phía mặt người.
[Ngưng Băng Hóa Phong Thuật cấp năm (87/360)]
Kỹ năng đặc tính: Sắc bén (cấp thấp), về sát (cấp thấp)
Sau đó, chỉ có thể nghe thấy âm thanh của một bong bóng vỡ.
Bóng dáng tái nhợt sắp chạy trốn bị cắt làm đôi và biến thành tro bụi.
"Còn ai nữa không?"
Nhìn theo hướng yêu ma sắc mặt tái nhợt chạy trốn, Trương Cảnh đột nhiên phát hiện phía sau màn sương trắng mờ ảo có ba thân ảnh.
Chính là bọn họ!
Hắn lập tức nhớ tới ba tán tu Luyện Khí sơ kỳ mà hắn đã thấy trong huyện nha hôm nay.
"Nhất định phải hết sức cẩn thận, tuyệt đối không thể chủ quan!"
Lời nói của Đinh sư huynh lại vang lên bên tai hắn.
Linh thức của Trương Cảnh quét qua không gian Linh đeo, mấy chục phù lục được đặt gọn gàng.
Trong Ngũ Pháp Linh Hà, ba con cá pháp thuẩ có hình dạng như Hắc Giao Long toát ra hào quang dữ dội, và bảy con cá pháp thuật màu xanh băng đang háo hức muốn thử.
Bảy đạo Băng Quang chú chồng hợp lại cùng nhau phụ thêm [Trọng Quang] cùng [cứng cỏi] được áp đặt, khả năng phòng ngự của chúng mạnh đến mức nào, dù là thời khắc này Trương Cảnh cũng không rõ ràng.
Nhưng điều duy nhất hắn biết là.
Với những đặc tính [Sắc bén] và [Quy Sát] bổ sung, cũng như U Giao Thôn Hư Đạo Vận Ngưng Băng Hóa Phong Thuật, trên cơ sở sức mạnh đã đạt đến luyện khí tầng bốn, ngay cả ba phát bắn liên tiếp cũng không thể lay chuyển bảy tầng Băng Quang chú.
Chuẩn bị tốt cho mình! Không bất cẩn! Hẳn là có thể đối đầu với ba tán tu kia!
Trương Cảnh hít sâu một hơi.
Một tia nước dâng lên từ dưới chân hắn, thân thể hắn bộc phát, đuổi theo ba tán tu với tốc độ cực nhanh.
Vù vù --
Ba tán tu đang liều mạng chạy về phía trước, thân thể nhanh như gió, khí tức lập lòe dưới chân, chỉ trong một bước nhảy đã cách xa bảy tám thước.
Sương trắng cực kỳ dày đặc bị đẩy về phía trước, từng đợt sương mù phân tán ra mọi hướng.
Cảm giác được linh lực trong cơ thể nhanh chóng cạn kiệt, người đàn ông vạm vỡ ở phía sau không khỏi kêu khổ:
“Bà nội nó, bọn chúng đều bảo chênh lệch giữa tán tu chúng ta và những tu sĩ đạo viện rất kinh khủng, hôm nay cuối cùng cũng thấy rồi. Trành Bì Quỷ của Âm Lão Gia nói thế nào cũng so được với tu sĩ luyện khí tầng 1 tầng 2, sao có thể bị một đạo pháp thuật của một tiểu quyết luyện khí sơ kỳ trực tiếp đánh cho hôi phi yên diệt?"
"Hắn mới bao nhiêu tuổi?"
Nói đến đây, người đàn ông vạm vỡ chợt nhận ra luồng khí nguy hiểm sau lưng đang nhanh chóng đến gần, hắn không khỏi thay đổi sắc mặt, tốc độ lập tức được nâng cao, vèo một cái đã vuượt mặt ông già.
"Chết tiệt, tính toán sai lầm."
Người đàn ông có nốt ruồi đen chạy trước nhất nói với vẻ mặt u ám:
"Ta vốn tưởng rằng ba người chúng ta cùng hợp tác thì nhất định thành công."
Nói đến đây, hắn không khỏi nhớ tới luồng khí tràn ngập sát khí lạnh lẽo đó, lập tức rùng mình một cái.
"Lão đại, làm sao bây giờ?"
"Tiểu tử kia sắp đuổi tới rồi. Ta không muốn ăn đòn pháp thuật kia của hắn, chết người thật đấy."
Người đàn ông vạm vỡ hét lên, tốc độ lại bí mật tăng lên, mơ hồ có xu hướng vượt mặt người đàn ông có nốt ruồi đen dẫn đầu.
"Tiếp tục chạy về phía đông.”
Người đàn ông có nốt ruồi đen hung ác nói:
"Chúng ta cố gắng dẫn đi càng xa càng tốt. . Đến lúc đó ta sẽ sử dụng pháp khí, dù hắn có mạnh đến đâu thì cũng chỉ là một luyện khí sơ kỳ, đối mặt với đòn đánh của Âm Lão Gia thì không chết cũng muốn tàn."
Vừa nói dứt lời.
Người đàn ông có nốt ruồi đen liếc nhìn người đàn ông lực lưỡng bên cạnh đang chuẩn bị vượt qua mình, đột nhiên đưa tay ra vỗ mạnh vào vai người đàn ông, lén lút đẩy hắn ra sau, đồng thời nói đầy ẩn ý:
"Trên người của những đệ tử đạo viện này có không ít đồ tốt."
"Đợi khi ta sử dụng pháp khí giết chết tiểu tư kia, ngươi đừng quên lấy túi trữ vật của hắn. Sau đó chúng ta trực tiếp đi xuống tìm Âm Lão Gia."