Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 2 - Hành Tinh Pandora

Trần Lâm lúc này đang xuất hiện trong khu rừng rậm rạp, các loài động thực vật ở đây rất kỳ lạ, hắn chưa từng thấy qua ở bất kỳ nơi đâu.

Trần Lâm giơ lên tay trái, trên bàn tay trái đeo một găng tay bằng hoàng kim sáng bóng, trên găng tay có nạm tất cả 6 viên đá phát sáng với 6 màu sắc khác nhau, lần lượt là màu tím, màu cam, màu xanh lục, màu vàng, màu đỏ và màu xanh lam.

Găng tay hoàng kim này gọi là Găng Tay Vô Cực, 6 viên đá phát sáng này là 6 viên đá vô cực, vật phẩm mà hắn thu được khi quay thưởng.

Găng Tay Vô Cực hay 6 viên đá vô cực thì Trần Lâm cũng biết, hắn có xem qua phim siêu anh hùng của Marvel, Găng Tay Vô Cực với 6 viên đá vô cực đầy đủ được biết có sức mạnh kinh khủng đến nổi có thể làm bất cứ điều gì người đeo yêu cầu. Trong phim siêu anh hùng Marvel, gã titan tím với găng tay này đã xóa sổ một nửa dân số toàn cả vũ trụ.

Trần Lâm được Hệ thống cho biết là đã vô cùng may mắn khi quay thưởng được Găng Tay Vô Cực, bởi vì găng tay này đã được gia trì sức mạnh của hệ thống nên không bị ảnh hưởng bởi dòng thời không Marvel, hay bất cứ kết giới Time Varience Authority nào, hắn có thể sử dụng nó ở khắp chư thiên vạn giới.

Nhiệm vụ của hắn lần này là dùng năng lực của Găng Tay Vô Cực để bảo vệ cho chủng tộc người da xanh Na’vi trên hành tinh Pandora.

“ Nơi này đúng là mặt trăng Pandora trong phim Avatar”, Trần Lâm nhàn nhạt nói.

Avatar là bộ phim mà để lại cho hắn ấn tượng rất sâu thời hắn còn là sinh viên đại học, hắn cũng từng ao ước có thể một lần bước chân lên hành tinh này như nhân vật chính trong phim, đến lúc này thì mơ ước của hắn đã thành hiện thực.

Đúng lúc này, Trần Lâm phát hiện sau lưng có thứ gì đó đang hung hăng chạy về phía mình. Nhìn kỹ lại thì hắn thấy đó là một con thú to lớn vừa giống báo vừa giống sói, lại có đến 6 chân.

“ Muốn tấn công ta à, tìm nhằm đối tượng rồi đó” Trần Lâm cười bí hiểm và giơ tay trái lên. Con thú lập tức bị một lực lượng nâng bổng lên và nổi lơ lửng cách mặt đất, mặc cho nó cố gắng quơ mạnh 6 chân rắn chắc nhưng cũng không có hiệu quả gì.

“ Ta vừa đến đây, ngươi đã đến trình diện, xem ra cũng có duyên. Từ nay ngươi sẽ là thú nuôi của ta”, Trần Lâm vừa nói vừa thực hiện linh hồn trói buộc lên con thú.

Con thú gào rú rồi lập tức cúi cái đầu to lớn xuống dưới chân Trần Lâm tỏ ra vẻ thần phục.

“ Ta ban cho ngươi trí tuệ, có thể hiểu và nói được tiếng người, ta ban cho ngươi sức mạnh gấp vạn lần”, Găng Tay Vô Cực trên tay Trần Lâm sáng chói lên, một luồng sáng đánh vào người con thú.

Sau khi nhận lấy chùm sáng, con thú trở nên quằn quại và thống khổ, lăn lộn trên mặt đất. Cơ thể của nó nhanh chóng to lớn một cách cực kỳ khủng bố, cho đến khi đạt chiều cao trên 100 mét thì mới dừng lại. Bây giờ con thú đã đồ sộ như một ngọn núi, cây cối xung quanh đều bị đè bẹp dưới cơ thể to lớn của con vật.

“ Cám ơn chủ nhân ban cho” Con thú cúi đầu trước Trần Lâm và cất lên tiếng nói trầm bổng của một người đàn ông.

“ Ngươi có tên không” Trần Lâm cười nói.

“ Xin chủ nhân ban tên cho” Con thú ngước cặp mắt to lớn tỏ vẻ vui mừng nhìn Trần Lâm.

“ Thôi được rồi, từ nay tên của ngươi sẽ gọi là Simba” Trần Lâm nhớ tới một con vật hoạt hình hắn từng xem ở kiếp trước nên thuận miệng nói.

“ Simba, Simba, ta đã có tên rồi, ha ha, cám ơn chủ nhân rất nhiều” Con thú kích động dậm chân làm cho đất đá và cây cối xung quanh rung lên từng đợt.

“ Ngươi đã mạnh hơn rất nhiều so với các con vật trên hành tinh này cho nên không được cậy mạnh mà ức hiếp mọi loài, khi nào cần thiết mới sử dụng sức mạnh, có biết chưa ?” Trần Lâm nghiêm mặt nói.

“ Thuộc hạ đã rõ, thưa chủ nhân” Simba gật gật cái đầu to lớn.

“ Rất tốt, từ bây giờ ngươi hãy ở bên cạnh ta, sau này sẽ rời khỏi hành tinh này, cho nên ngươi hãy chuẩn bị tốt cho giống loài của mình” Trần Lâm cười nói.

“ Chủ nhân, người có phải là thần linh không” Simba thành kính hỏi.

Trần Lâm trầm mặc giây lát rồi nói : “ Cũng có thể nói như vậy, ta chính là thần linh trên hành tinh này”. Trần Lâm nghĩ với khả năng của hắn bây giờ, gọi hắn là thần cũng không sai.

“ Thuộc hạ đã biết người chính là thần linh mà, thuộc hạ là thú nuôi của ngài thì cũng là thần thú rồi, ha ha ha” Simba đắc ý cười lên ha hả.

“ Thôi ngạo mạn đi, nói cho ta biết trên hành tinh này có một tộc người da xanh phải không?” Trần Lâm nghiêm mặt nói.

“ Dạ, thưa chủ nhân, ngài có phải nói là những kẻ yếu ớt đi bằng hai chân, cầm những cây gậy nhỏ buộc dây ở hai đầu không ? Thuộc hạ vẫn thưởng hay gặp chúng lảng vãng trong rừng”.

“ Đúng vậy, họ cũng thuộc sự bảo hộ của ta, ngươi từ bây giờ nếu thấy họ thì cũng phải bảo vệ, có biết chưa?”

“ Dạ rõ, thưa chủ nhân” Simba bất đắc dĩ nói.

“ Ta cũng biết trên hành tinh này có một giống loài biết bay, da màu cam có vằn đen, gọi là Toruk, ngươi biết chúng ở đâu không ?” Trần Lâm hỏi Simba, hắn cũng muốn tìm một con Toruk để làm vật cưỡi, giống như nhân vật chính Jake ở cuối phim. Hắn nghĩ rằng đã đến mặt trăng Pandora thì cưỡi một con Toruk là oai nhất.

“ Thuộc hạ biết chỗ bọn chúng, để thuộc hạ dẫn người đi. Giống loài thuộc hạ rất hay bị bọn chúng ăn thịt, nếu trước đây thuộc hạ sẽ không đánh lại chúng nhưng bây giờ thì ha ha ...”

Trần Lâm cũng không biết nói gì, trong tự nhiên thì mạnh được yếu thua, đó là quy luật của chuỗi thức ăn, có nó thì hệ sinh thái mới được cân bằng.

Trần Lâm ngồi trên lưng của Simba bay trên cánh rừng với vận tốc khá nhanh, chỉ khoảng một tiếng là đã tìm đến hang của một con Toruk.

“ Simba, lên trước bắt nó ra khỏi hang”

“ Dạ, thưa chủ nhân”

Simba đến trước cửa hang, cái hang đường kính khoảng 50 mét đối với Simba bây giờ thì quả thật quá nhỏ, không thể bò vào được.

Simba há rộng cái mồm to lớn mà rống từng hồi rê rợn vào trong hang, trong chốc lát cái hang run bần bật, bụi bay mù mịt, cây cối ngã đỗ. Một bóng dáng màu cam bay ra khỏi hang với tốc độ nhanh như tia chớp.

Con Toruk bay rất nhanh nhưng vẫn không thể thoát khỏi một trảo của Simba, chỉ với một trảo cánh của con Toruk đã bị đứt lìa, con Toruk mất một cánh lập tức mất thăng bằng rơi nặng nề trên đất, ánh mắt hãi hùng, kêu lên thảm thiết.

“ Simba, dừng lại, đừng giết nó” Trần Lâm lập tức ra lệnh.

Simba vâng dạ rồi lùi xuống, Trần Lâm tiến đến con Toruk, nhìn thẳng vào mắt nó và sử dụng ngay linh hồn trói buộc.

“ Từ nay ngươi đã là thú nuôi của ta, ta ban cho ngươi phục hồi như cũ, ta ban cho ngươi trí tuệ có thể hiểu và nói chuyện, ta ban cho ngươi sức mạnh gấp vạn lần” Trần Lâm vừa nói vừa hướng bàn tay trái về phía con Toruk, một chùm sáng đánh thẳng vào cơ thể của nó. Trong phút chốc, cánh con Toruk dài ra và cơ thể từ từ cao lớn một cách kinh khủng, cho đến khi sải cánh đạt chiều dài khoảng 300 mét thì mới dừng lại.

“ Đa tạ chủ nhân ân đức” Con Toruk cúi đầu hướng phía Trần Lâm và cất lên giọng của một người phụ nữ.

“ Thì ra ngươi là giống cái, được rồi, ngươi có tên gọi không” Trần Lâm ngạc nhiên khi nghe con Toruk phát ra giọng phụ nữ.

“ Tên là gì, nghe rất hay, xin chủ nhân ban cho” Con Toruk nhẹ nhàng đáp.

“ Được rồi, để ta xem, ...từ nay tên của ngươi sẽ là Alexstraza” Trần Lâm nhớ tới tên một con rồng trong game WOW mà hắn từng chơi nên thuận miệng nói.

“ Đa tạ chủ nhân ban tên, từ nay ta tên là Alexstraza” Con Toruk vui mừng nói.

“ Tốt, đây là Simba, cũng là thú nuôi của ta, ngươi với hắn phải hòa thuận với nhau, không được gây sự, có biết chưa” Trần Lâm nghiêm mặt nói.

Bình Luận (0)
Comment