Một thanh niên châu Á, vẻ mặt tuấn lãng, tuổi tầm hai mươi tám hai mươi chín, đang mở ra lá thư có địa chỉ ghi bằng mực xanh ngọc bích.
Gửi ngài Trần Lâm,
Bộ phận Quái thú, Cục Quy Chế và Kiểm soát Sinh vật Huyền bí, Bộ Pháp Thuật Anh Quốc.
Người thanh niên nhoẻn miệng cười, bàn tay phải có xăm trổ hình sáu viên ngọc nhanh như chớp rút thư ra đọc.
HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
Hiệu trưởng: Albus Dumbledore
(Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, đại phù thủy, tổng Warlock, trọng nhân tối cao, Liên đoàn phù thủy quốc tế)
Kính gửi ngài Trần Lâm,
Chúng tôi hân hạnh thông báo cho ngài biết rằng đơn ứng tuyển vào vị trí Giáo Sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của ngài đã được chúng tôi xem xét.
Chúng tôi xin trân trọng kính mời ngài Trần Lâm đến tham gia phỏng vấn tại Học viện của chúng tôi vào lúc 10h ngày 15 tháng 7 năm 1992.
Ngài vui lòng phản hồi lại cho chúng tôi trước ngày này để xác nhận khả năng tham gia buổi phỏng vấn.
Chúng tôi rất mong sớm được gặp và trò chuyện với ngài.
Trân trọng.
Giáo sư McGonagall
Phó Hiệu Trưởng
Đọc qua lá thư một lượt, Trần Lâm vẻ mặt không giấu được vẻ vui mừng, cười nói.
“ Ta rốt cục cũng được mời phỏng vấn”
Ở bàn làm việc bên cạnh, một người đàn ông trung niên đeo kính thấy biểu lộ mừng ra mặt của Trần Lâm thì ngạc nhiên hỏi.
“ Lâm, có chuyện gì mà vui vậy ?”
“ À … Amos, có thể tuần sau tôi sẽ không còn làm việc ở Cục Quy Chế và Kiểm soát Sinh vật Huyền bí nữa” Trần Lâm cười nói.
Amos Diggory nghe Trần Lâm nói vậy thì giật mình, vẻ mặt nghiêm túc nói.
“ Sao vậy Lâm ? Cậu tính thuyên chuyển đến đâu ? Phòng Thực Thi Pháp Luật Phép thuật ?”
Trần Lâm lắc đầu nói.
“ Không phải Amos, ý tôi là không còn làm việc ở Bộ Pháp thuật nữa”
“ Nghỉ việc tại Bộ Pháp Thuật ? Cậu tính đi đâu ?”
Amos Diggory vẻ mặt ngạc nhiên tột độ, làm việc ở Bộ Pháp thuật, ở ma pháp giới bên trong, là rất nhiều người mong mà không được.
“ Tôi dự định đến Hogwarts làm giáo sư, hôm nay thư mời ứng tuyển cũng đã đến” Trần Lâm vừa nói vừa phe phẩy lá thư bìa vàng cho Amos thấy.
“ Cậu suy nghĩ kỹ chưa ? Cậu đã công tác ở đây gần 10 năm, hiện cậu đã là nhóm trưởng Bộ phận Quái thú, một thời gian nữa Cục trưởng Gethsemane rất có thể để lại vị trí này cho cậu … cần gì chạy đến Hogwarts làm cái gì giáo sư chứ ?”
Amos ánh mắt lộ vẻ kỳ dị nhìn Trần Lâm nói.
Trần Lâm cười cười, cũng không biết giải thích thế nào với Amos. Nếu năm ngày trước hắn không khôi phục ký ức bị phong ấn thì chắc giờ này hắn vẫn an an ổn ổn làm Trưởng nhóm Bộ phận quái thú của Cục Quy Chế và Kiểm soát Sinh vật Huyền bí. Thêm vài năm nữa hắn có thể thăng cấp Cục Trưởng cũng không biết chừng, bởi hắn làm việc thập phần xuất sắc.
Nhưng hắn đã biết hắn là ai, hắn là Trần Lâm, một Thượng Vị Thần nắm giữ Găng Tay Vô Cực, quyền năng tột bậc trong đa vũ trụ.
Hai mươi tám năm trước, khi hệ thống dịch chuyển Trần Lâm đến vị diện này để làm nhiệm vụ, Trần Lâm đã bị Thiên đạo tại đây phát hiện và bài xích.
Nhiệm vụ hệ thống giao cho hắn lần này là trải qua nội dung cốt truyện trong thế giới Harry Potter mà không có sự trợ giúp từ hệ thống như những nhiệm vụ trước, Trần Lâm sẽ phải tự tìm cách giải quyết vấn đề bị ý chí thế giới hay được gọi là Thiên đạo bài xích.
Nhiệm vụ thành công, hắn sẽ có thể chưởng khống cả thế giới Harry Potter này, ngược lại nếu làm thế giới sụp đổ thì nhiệm vụ được xem như thất bại, hắn sẽ bị xóa bỏ.
Trần Lâm với thực lực Vũ Trụ Cấp 4, chưởng khống 5 chiều thời không, tuy có thể cường thế xâm nhập, nhưng sẽ bị Thiên đạo liều mạng phản kháng. Lôi điện diệt thế đánh xuống không làm ảnh hưởng đến hắn nhưng những sinh linh trên vị diện này sẽ vì thế mà diệt vong, thế giới sụp đổ. Trần Lâm hoàn toàn không muốn như vậy.
Qua mấy lần bị Thiên đạo đuổi ra khỏi vị diện, Trần Lâm đành phải phong ấn lại Thần lực, Găng Tay Vô Cực lẫn ký ức của bản thân, hóa thân thành một đứa trẻ sơ sinh mồ côi ở thành Luân Đôn. Chỉ có như vậy, Thiên đạo mới để yên cho hắn hòa nhập vào vị diện.
Mang trong mình ma lực mạnh mẽ, mười tuổi năm đó, Trần Lâm được Giáo sư McGonagall tìm đến và mang hắn ra khỏi cô nhi viện. Hắn đã trở thành học sinh nhà Hufflepuff của học viện pháp thuật và ma thuật Hogwarts nổi tiếng.
Trong thời gian Trần Lâm học ở Hogwarts, Anh Quốc xảy ra chiến tranh thế giới phù thủy vô cùng khốc liệt, làm cho rất nhiều phù thủy ngã xuống, mà đầu xỏ là Voldemort và đám Tử Thần Thực Tử của hắn.
Cho đến năm học thứ bảy, chiến tranh giới phù thủy mới kết thúc, công đầu đương nhiên là cậu bé được chọn, Harry Potter, thiên mệnh chi tử của vị diện này. Trần Lâm vì thế yên ổn tốt nghiệp, với thành tích cuộc thi N.E.W.T đạt kết quả xuất sắc, hắn được tuyển vào làm việc tại Cục Quy Chế và Kiểm soát Sinh vật Huyền bí, Bộ Pháp Thuật cho đến hiện tại.
Năm ngày trước, Trần Lâm khôi phục ký ức, nhưng hắn không dám giải phong ấn Thần Lực và Găng Tay Vô Cực, hắn biết rằng chỉ cần hắn giải phong ấn dù chỉ một chút thôi, Thiên đạo cũng sẽ nhận ra và đánh đuổi hắn ra khỏi vị diện ngay lập tức.
Việc đầu tiên hắn làm chỉ là gửi thư cho Albus Dumbledore ngỏ ý muốn làm giáo sư bộ môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám và kết quả là được mời phỏng vấn.
“ Tôi từ trước đến giờ vẫn mong muốn làm một vị giáo sư trường Hogwarts, tuy ở đây phúc lợi khá tốt nhưng thôi vậy” Trần Lâm vỗ vai Amos cười nói.
“ Thật không hiểu nổi cậu, tương lai tươi sáng như vậy mà cậu đạp đổ … nếu tôi có tài bằng một nửa như cậu thì không bao giờ tôi quyết định như vậy” Amos Diggory nhìn Trần Lâm, vẻ mặt kiểu tiếc rẻ cho việc rèn sắt không thành thép.
“ À mà cậu ứng tuyển bộ môn gì ?”
“ Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám”
Amos nghe Trần Lâm nói vậy thì lắc đầu cười nói.
“ Trần Lâm, cậu thật sự là điên rồi … thôi, thôi … tôi không nói nữa”
Amos phất tay đi về chỗ ngồi.
“ Ha ha … Amos này, con trai anh cũng đang học ở Hogwarts phải không ? Có cần tôi trông chừng nó cho anh không ?”
“ Vậy nhờ cậu”
“ À … Trần Lâm, cậu đã nói với Cục Trưởng chưa ?”
“ Rồi, tôi đã gửi đơn từ chức năm ngày trước”
“ Cục trưởng Gethsemane chắc rất buồn, cậu là cánh tay đắc lực của cô ấy mà”
Trần Lâm nghe vậy thì cười cười không nói gì, hắn lẳng lặng thu dọn các vật dụng trên bàn làm việc và hộc tủ, công tác ở đây gần 10 năm, hắn cũng có không ít đồ đạc.
Ngày hôm sau, Trần Lâm được mời lên văn phòng của Cục trưởng Cục Quy Chế và Kiểm soát Sinh vật Huyền bí, Gethsemane Prickle.
“ Cốc … Cốc … Cốc …”
“ Mời vào”
Trần Lâm nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, văn phòng rộng rãi và sạch sẽ, ngồi sau bàn làm việc là một phụ nữ trung niên có mái tóc xám dài vừa phải, da trắng và mắt xanh lục với kính gọng nâu, trên cổ đeo một chiếc vòng cổ đính cườm màu đỏ tươi, trên cánh tay và bàn tay đeo nhiều vòng tay và nhẫn có màu sắc rực rỡ.
Trên vai cô chiễm chệ đậu một con Augurey, với bộ lông màu đen xanh và cái mỏ nhọn. Con Augurey khi thấy Trần Lâm tiến đến thì hót lên ríu rít.
Trần Lâm nhanh chóng ngồi vào ghế đối diện người phụ nữ này.
Trong ký ức của Trần Lâm, Gethsemane Prickle là một cấp trên tốt, nàng tuy trong công việc rất nghiêm khắc nhưng lại thân thiện với cấp dưới, lại rất hay cất nhắc và giúp đỡ hắn.
Gethsemane Prickle vuốt vuốt bộ lông trên cổ Augurey, ánh mắt xuyên thấu qua kính mắt mảnh ngóng nhìn Trần Lâm cười nói.
“ Trần Lâm, cậu nhất định phải từ chức sao ?”
“ Vâng, thưa Cục trưởng”
“ Cậu có thể nói với ta vì sao cậu muốn đến Hogwarts để dạy học không ?” Gethsemane Prickle nhẹ nhàng nói.
Trần Lâm mỉm cười, ôn tồn nói.
“ Cục trưởng cũng biết tôi tốt nghiệp từ Hogwarts, từ nhỏ tôi đã có mong ước trở thành một vị giáo sư để day dỗ các em học sinh, nhưng suốt mười năm qua ước muốn đó vẫn chưa thực hiện được … tuổi tôi cũng đã lớn, tôi thấy mình nên thực hiện nó ngay lúc này”
Gethsemane Prickle gật đầu, ra vẻ đã hiểu.
“ Trần Lâm, từ trước đến nay cậu làm việc ta rất an tâm … ta cũng cân nhắc để cậu thay thế vị trí của ta khi ta nghỉ hưu … nhưng nếu dạy học là mong ước của cậu thì ta chấp thuận”
“ Ta chúc cậu thành công đảm nhiệm giáo sư Hogwarts”
“ Cám ơn Cục trưởng”
Gethsemane Prickle cười nói.
“ Chà … chà … không có cậu, từ nay công việc sẽ nặng nề đây … Amos tuy thành thật nhưng không nhạy bén như cậu, mấy người khác thì ta không an tâm … Nếu việc dạy học có vấn đề thì cứ về đây, Cục này nếu một ngày nào còn ta thì sẽ luôn rộng cửa đón chào cậu”
“ Cám ơn Cục trưởng”