Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 4 - Thần Linh Sức Mạnh

“ Không có gì, thuận tiện giải thích một chút mà thôi, ta còn đang muốn làm một cuộc giao dịch với tiểu hữu đây” Eywa cười đáp

“ Không biết tiền bối muốn giao dịch cái gì”

“ Tiểu hữu cũng biết bản thể của ta đã rời khỏi vũ trụ này, ta chỉ là một hình chiếu nên không thể giúp đỡ gì nhiều, nếu thần thụ bị hủy thì sinh vật trên hành tinh này sẽ rất khổ sở, cho nên ta muốn tiểu hữu giúp ta bảo vệ thần thụ này khi có nguy hiểm đổi lại ta sẽ truyền cho tiểu hữu linh hồn pháp tắc mà ta sở trường nhất, tiểu hữu thấy thế nào”

Trần Lâm âm thầm suy nghĩ, về linh hồn pháp tắc thì hắn cũng có nhờ Viên đá linh hồn, nhưng không vận dụng được nhiều do còn rất nhiều chỗ chưa thấu hiểu. Đây đúng là một cơ hội trời cho, hắn phải nắm bắt lấy.

“ Giao dịch này ta nhận”

“ Tốt, đây là linh hồn pháp tắc mà ta đã tỉm hiểu từ trước đến nay” một vầng sáng từ trên đỉnh đầu Eywa xuất ra bay thẳng đền mi tâm của Trần Lâm, trong phút chốc từ chỗ hiểu biết một cách nông cạn về linh hồn pháp tắc Trần Lâm đã thông suốt, từ nay hắn đã hoàn toàn nắm giữ được Viên đá linh hồn.

“ Đa tạ tiền bối”

“ Không cần khách sáo, ta tin tưởng tiểu hữu sẽ giữ lời, ta đi đây” nói xong Eywa cũng tan biến vào hư không như chưa từng tồn tại.

“ Chủ nhân, ngài làm sao vậy ?” Alexstraza thấy Trần Lâm bỗng ngây người khi chạm vào thần thụ thì lo lắng hỏi.

“ Không có gì” lúc này Trần Lâm cũng đã đi ra khỏi thần quốc của Eywa, mọi chuyện xảy ra giữa Trần Lâm với Eywa đối với bên ngoài thì chỉ trong chớp mắt mà thôi.

“ Thưa chủ nhân, tộc người Na’vi đang tiến đến đây, ngài có muốn thuộc hạ ngăn chúng lại không” Simba hùng hổ nói.

“ Không cần, ngươi nói họ tiến lại gần ta” Trần Lâm ra lệnh cho Simba.

Cả tộc người Na’vi vô cùng hốt hoảng khi thấy một con Thanator cao hơn 100 mét tiến đến, một vài phụ nữ đã ngất xỉu vì quá sợ.

“ Không cần sợ hãi, ta là thần thú Simba, chủ nhân của ta muốn gặp các ngươi” giọng Simba ồm ồm vang lên.

“ Ngài thần thú đã nói chuyện với chúng ta, các tộc nhân hãy quỳ bái ngài thần thú, cầu xin ngài bảo hộ cho chúng ta” tộc trưởng Eytukan hô lên trong kích động.

“ Này Jake, chúng ta hãy quỳ bái ngài thần thú” Neytiri nắm tay Jake nói.

Jake lúc này vẫn còn chưa hết choáng về con Thanator vô cùng to lớn mà lại còn biết nói chuyện nên tay chân cứng ngắc không biết lảm gì, đền khi Neyriti nhắc lần thứ hai thì hắn mới tỉnh và lồm cồm quỳ xuống theo.

“ Bọn ngu ngốc này tại sao lại quỳ ở đó, mau đi theo ta, chủ nhân đang đợi” Simba rống lên.

“ Xin ngài thần thú bớt giận, mọi người nhanh chóng theo sau ngài thần thú” Eytukan vội vã nói, trong lòng hắn nổi lên sóng to gió lớn, chủ nhân của ngài thần thú là bậc toàn năng gì, hắn cảm thấy hôm nay nếu không phải là một cơ hội thì chắc chắn toàn tộc phải chết không thể nghi ngờ.

Jake lúc này vô cùng lo lắng cho Neyriti, hắn không biết con quái vật không tưởng này sẽ làm gì tiếp theo. Jake nhìn sang giáo sư Grace và ra hiệu.

“ Chúng ta nên làm gì đây giáo sư ?” Jake thì thầm.

“ Tùy cơ ứng biến thôi Jake, đã quá sức của chúng ta rồi, là một nhà khoa học lần đầu tiên ta lại thấy phấn khích đến như vậy, có thể hôm nay con người sẽ thấy tận mắt thần linh” Grace cười nói.

Đoàn người theo Eytukan đi đến gần thì thấy ở giữa hai con thú to lớn là một người khổng lồ da xanh, cao khoảng 10 mét đang khoanh tay, đứng lơ lửng trên không trung, người này gương mặt bặm trợn, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, mặc một bộ áo giáp bằng vàng óng ánh.

“ Chào tộc người Na’vi, ta tên Trần Lâm, ta đã được nữ thần Eywa nhờ bảo vệ thần thụ và sinh vật nơi đây. Cho nên kể từ hôm nay, hành tinh này sẽ nằm dưới sự bảo hộ của ta, nếu có kẻ nào dám xâm phạm thần thụ và làm ảnh hưởng đến sinh vật nơi đây sẽ chịu sự trừng phạt khủng khiếp nhất từ ta. Các ngươi không cần sợ hãi hai con thú này, chúng là thuộc hạ của ta kêu là Simba và Alexstraza, bọn chúng cũng được ta yêu cầu phải bảo vệ cho các ngươi” lời nói của Trần Lâm vang vọng toàn bộ hành tinh Pandora, khiến cho ở vị trí nào cũng có thể nghe được.

“ Nữ thần Eywa, nữ thần Eywa đã nghe lời cầu khẩn từ chúng ta” Mo’at ở sau lưng tộc trưởng Eytukan kích động hét lên.

Eytukan liếc nhìn Mo’at, ra hiệu cho nàng im lặng rồi hướng Trần Lâm quỳ bái, thấy tộc trưởng quỳ xuống các người Na’vi khác cũng lần lượt quỳ theo.

“ Thưa ngài Trần Lâm, xin tha lỗi cho tiểu nhân to gan, ngài là một vị thần có phải không ?” Eytukan lấy hết can đảm hỏi.

Trần Lâm biết chắc thế nào người Na’vi cũng hỏi mình như vậy nên cười đáp:

“ Cũng có thể nói như vậy, ta với nữ thần Eywa cũng cùng một cấp độ”.

“ Đội ơn thần, tiểu nhân thay mặt cho toàn bộ người Na’vi cảm tạ ân đức của thần, chúng tiểu nhân nguyện được ngài sai xử” Eytukan vui mừng thốt lên.

“ Được rồi, tất cả đứng lên hết đi, không cần đa lễ. Ta bảo hộ cho các ngươi cũng bởi vì đã có giao kèo với nữ thần Eywa mà thôi” Trần Lâm cười nói.

“ Thưa ngài, bọn tiểu nhân thật là vô cùng may mắn khi được nữ thần Eywa lắng nghe khẩn cầu và được ngài để mắt đến” Eytukan nói.

“ Thôi không nhiều lời nữa, ta còn có việc với bọn người trái đất” Trần Lâm giơ tay lên ra hiệu cho Eytukan dừng lại.

“ Dạ, thưa ngài” Eytukan rối rít nói.

“ Người trái đất, hãy đến đây” Trần Lâm vừa nói vừa định vị hết tất cả người trái đất trên hành tinh Pandora và dịch chuyển đến ngay trước mặt hắn.

Một khung cảnh kỳ diệu xảy ra.

“ Ôi chúa tôi, chuyện gì xảy ra, sao tôi lại đến nơi này, a ... a ... quái vật khổng lồ, ... người Na’vi”

“ Không có mặt nạ dưỡng khí, không ... không ... tôi sắp chết sao ... tại sao tôi vẫn thở được trong môi trường này ?”

“ Chúng ta đang ở nơi quái quỷ gì vậy”

“ Tôi không biết, một giây trước tôi còn điều khiển xe ủi đất giây sau lại đến đây rồi”

“ Tôi cũng đang ở trong văn phòng thì bị chuyển đến đây”

“ Tôi thì đang lái máy bay”

“ Tôi đang lái con AMP thì đến đây”

“ Súng trường và dao găm của tôi không thấy đâu cả”

“ Tôi cũng vậy, vũ khí bị mất hết”

...

“ Quaritch, anh cũng ở đây, thật tốt quá” Parker vui mừng nói.

“ Giám đốc, xem ra tất cả chúng ta đã bị dịch chuyển đến đây, mọi người chỉ còn lại quân phục, toàn bộ vũ khí bị mất sạch” Quaritch nhíu mày nói.

“ Vừa nãy ta nghe có người nói bảo hộ gì đó thì bị chuyển ra đây, có lẻ liên quan đến người ở giữa hai con quái thú khổng lồ đó, thật không thể tin được” Parker lo lắng nói.

“Jake, cô Grace! Hai người làm sau vậy” Neyriti hét lên khi thấy hai người đứng kế mình bỗng nhiên ngất xỉu.

“ Neyriti, Neyriti, anh ở đây, anh, Jake đây” Jake lúc này đã ra khỏi Avatar trở lại với thể trạng bại liệt nên đi lại khó khăn, chỉ có thể cố hét lớn và vẫy tay gọi Neyriti ở giữa một dòng người nhốn nháo.

“ Em đã tìm thấy anh” Neyriti vui mừng chạy đến bên Jake và chạm tay vào gương mặt của Jake.

“ Anh đã nhìn thấy em” Jake hạnh phúc khi được nhìn thấy Neytiri một cách trực tiếp mà không phải qua Avatar.

Bình Luận (0)
Comment