Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 76 - Bế Quan Bí Thuật

Hôm nay, Harry và tụi bạn học buổi đầu tiên môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám do thầy Alastor Moody dạy, trái với vẻ ngoài dữ tợn và dị họm, nhóm Harry lại thấy thầy Moody rất hiền từ với bọn chúng.

“ Thầy phải nó cánh cửa ảo giác này rất tuyệt vời, Bộ Trưởng Trần Lâm đã đạt đến cảnh giới giả kim mà thầy không thể tưởng tượng nổi, chỉ cần thường xuyên luyện tập cánh cửa này, thầy tin chắc các em sẽ có một trình độ chiến đấu tuyệt vời”

Thầy Moody say sưa nói sau khi đã xem xét cánh cửa ảo cảnh mà Trần Lâm để lại trong phòng học Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám.

“ Có cánh cửa này thầy dạy học sẽ nhàn nhã hơn rất nhiều, được rồi … các trò xếp hàng lần lượt vào ảo cảnh trải nghiệm … nhanh, ai muốn sau này làm Thần Sáng thì tranh thủ tập luyện đi”

Đám Harry nghe vậy thì không khỏi ôm lấy hy vọng trở thành Thần Sáng, đứa nào cũng hăng hái hơn hẳn.

Vào buổi trưa, Harry và nhóm bạn học buổi đầu tiên bộ môn Độc Dược của giáo sư Horace Slughorn. Harry và Ron không biết loay hoay thế nào đã bị trễ giờ học khiến hai đứa phải chạy như điên đến lớp.

Khi thấy Harry vào lớp, giáo sư Horace Slughorn lập tức nói.

“ Harry, thầy bắt đầu thấy lo khi không thấy trò đấy … à trò dẫn theo ai đây”

“ Dạ Ron thưa thầy” Ron lí nhí nói.

Giáo sư Horace Slughorn dường như không quan tâm gì đến Ron mà chỉ nhìn Harry nói.

“ Được rồi, hai trò vào đi … lấy sách ra, học môn của thầy cần cuốn Độc Dược Thường Thức Và Chuyên Sâu”

“ Em và Ron chưa có sách này thưa thầy” Harry thành thật nói.

Giáo sư Horace Slughorn phất tay nói. “ Vậy lấy sách cũ trong tủ đi”

Sau đó lại quay về lớp học. “ Như đã nói, sáng nay thầy đã chuẩn bị vài hỗn hợp, có ai biết chúng là gì không ?”

Hermione ngay lập tức giơ tay lên, giáo sư Horace Slughorn mỉm cười chỉ tay về phía cô bé. “Uhm, trò đó ?”

“ Dạ Ganger thưa thầy … cái dung dịch này là Veritaserum, nói thật dược tề, còn đó là thuốc đa dịch, cái này là Amortentia, một loại tình dược ạ” Hermione lần lượt chỉ tay về các loại dung dịch trước mặt.

Lúc này Harry và Ron cũng chọn sách xong, Ron nhanh tay hơn nên lấy được cuốn sách mới còn Harry chỉ lấy được cuốn sách cũ kỹ đã bong chỉ.

“ Amortentia không tạo nên tình yêu thực sự, giống như trăng trong gương thôi nhé các con … nhưng để lại hậu quả nặng nề lắm” giáo sư Horace Slughorn vừa nói vừa mỉm cười nhìn các cô gái nhỏ đang háo hức ra mặt.

“ Thưa thầy, còn cái lọ nhỏ này là thuốc gì ?” một nữ học sinh nói.

Thầy Horace Slughorn cầm lên cái lọ thủy tinh nhỏ xíu, chứa một loại chất lỏng trong suốt, mỉm cười nói.

“ À phải rồi, thứ các em đang nhìn đây được gọi là Phúc Lạc Dược, chất lỏng may mắn … vô cùng khó bào chế, các em thấy đấy thầy chỉ có một lọ nhỏ 50ml này … và đây cũng là phần thưởng cho trò nào điều chế được liều thuốc của Tử Thần trong vòng 1 giờ còn lại … các trò bắt tay vào làm đi, công thức trong sách đó, trang 10”

“ Thầy nói lại, chỉ có một trò điều chế được vạc thuốc chất lượng nhất mới lấy được phần thưởng này … chúc các em may mắn”

Đám học sinh háo hức mở sách ra và bắt tay vào bào chế, Harry cũng trong số đó.

Nó để ý thấy cuốn sách của nó là của một người tên là Hoàng Tử Lai, trong sách ghi chi chít chú giải và tâm đắc của vị Hoàng Tử Lai này, cách bào chế thuốc ở trang 10 cũng không ngoại lệ.

Harry dựa theo cách của Hoàng Tử Lai thì thấy điều chế dễ dàng hơn rất nhiều, trong khi Hermione dựa theo sách thì lại trầy trật phát thương.

Đến cuối buổi, vạc thuốc tử thần của Harry được giáo sư Horace Slughorn tâm đắc nhất.

“ Trời ơi, hoàn hảo quá … hoàn hảo đến mức thầy dám khẳng định một giọt thôi cũng đủ giết chết tất cả chúng ta”

“ Và đây, như đã hứa … một lọ Phúc Lạc Dược cho trò Harry, tất cả vỗ tay”

Harry vui mừng nhận lấy lọ Phúc Lạc Dược trước sự tức tối của Hermione và đám bạn.

Mấy ngày sau đó, Harry vẫn dựa vào quyển sách của Hoàng Tử Lai để đạt thêm nhiều thành công trong lớp học độc dược của giáo sư Horace Slughorn.

Hôm nay, Harry được cụ Dumbledore gọi vào văn phòng hiệu trưởng.

“ Khỏe không Harry” cụ Dumbledore mỉm cười nhìn Harry qua cặp kính nửa vầng trăng.

Harry gật đầu nói. “Dạ khỏe thưa thầy” không hiểu sao Harry cảm thấy thầy Dumbledore trông già yếu hơn trước rất nhiều, cụ rõ ràng ốm hơn hẳn.

“ Các tiết học vui chứ con ? … thầy biết giáo sư Horace Slughorn cho con ấn tượng nhiều nhất”

“ Con nghĩ thầy ấy tâng bốc con hơi quá thưa thầy” Harry thành thật nói.

Cụ Dumbledore mỉm cười sau đó nói. “ Dạo này con còn nằm mơ thấy mình biến thành rắn không Harry ?”

“ Sao thầy lại biết ạ ?” Harry ngạc nhiên.

Cụ Dumbledore mỉm cười bước ra khỏi chỗ ngồi. “Đương nhiên là Sirius nói với ta”

Harry gật đầu ra vẻ đã hiểu.

“ Thì ra là vậy … con vẫn thường xuyên mơ thấy như vậy thưa thầy”

Cụ Dumbledore tiến lại, nhìn vào mắt Harry nói vẻ nghiêm túc.

“ Con còn nhớ sự việc con kết nối đũa phép với Voldemort không? Việc đó không phải ngẫu nhiên đâu Harry, do một nguyên nhân nào đó mà một chút tinh thần ấn ký của Voldemort đã xâm nhập vào trong cơ thể con … thầy đoán, đôi khi con và Voldemort có thể trao đổi tầm nhìn cho nhau, nhưng Voldemort là một con cáo già, hắn sẽ lợi dụng điều này để gây bất lợi cho con. Cách duy nhất để ngăn chặn hắn đọc suy nghĩ của con là con phải rành về Bế Quan Bí Thuật … từ hôm nay, cứ giờ này mỗi tuần, ta sẽ dạy cho con Bế Quan Bí Thuật”

“ Học Bế Quan Bí Thuật là như thế nào thưa thầy ?” Harry lo lắng nói. Nó đã lờ mờ đoán ra nó bị Voldemort ám nhưng không tưởng tượng được lại bết bát đến tình trạng như thầy Dumbledore nói. Nó cảm thấy mình bẩn thỉu, ô uế, giống như nó đang chứa trong mình mầm mống của chết chóc, cảm thấy không xứng đáng để được học ở Hogwarts, được làm bạn với những con người trong sạch, vô tội, mà cả linh hồn và thể xác đều không bị ràng buộc bởi sự nhơ bẩn của Voldermort.

Thấy vẻ mặt khổ sở của Harry, cụ Dumbledore đặt hai bàn tay lên vai Harry, trầm tĩnh nói.

“ Con không nên suy nghĩ tiêu cực Harry, con nên nhớ rằng, lúc nào con cũng có các bạn thân, các thầy cô và ta ở bên cạnh, con không hề đơn độc đâu Harry, đừng bao giờ suy nghĩ và hành động theo hướng cực đoan, con hứa với ta đi”

Harry run rẩy nói. “Dạ con hứa”

“ Con hãy ngồi đây Harry” cụ Dumbledore biến ra hai cái ghế đối diện nhau, cụ ngồi xuống và nói.

Harry nhanh chóng ngồi xuống ghế.

“ Bế Quan Bí Thuật – Occlumency là một loại phép thuật bảo vệ trí óc chống lại sự xâm nhập và ảnh hưởng ma thuật. Nó là cách để đối đầu với những người thông thạo Triết Tâm Trí Thuật – Legilimency, giống như Chúa Tể Hắc Ám” cụ Dumbledore ôn tồn giảng giải.

Harry nói. “ Vậy cũng giống như kỹ năng ngoại cảm ?”

“ Cũng có thể nói như vậy, trí óc không phải là một quyển sách, dùng để mở ra và tra cứu lúc rãnh rỗi hay bị rà soát bởi bất kỳ kẻ xâm nhập nào. Trí óc là một thứ phức tạp và nhiều tầng lớp, ở mức độ tối thiểu, hầu hết trí óc đều như vậy … nhưng những ai thành thạo Triết Tâm Trí Thuật - Legilimency có khả năng, với một số điều kiện, đào bới trong đầu óc nạn nhân của chúng và hiểu được chính xác những gì chúng cần tìm. Chúa Tể Hắc ám chẳng hạn, hắn luôn biết được ai đang nói dối hắn. Chỉ có những người thành thạo Bế Quan Bí Thuật - Occlumency mới có thể đẩy lùi những cảm giác và kí ức mà lời nói dối thể hiện ra và có thể nói dối mà không bị phát hiện” Cụ Dumbledore mỉm cười nói.

“Vậy bây giờ hắn có biết được những gì chúng ta đang làm không ? Thưa thầy ?” Harry lo lắng hỏi.

Cụ Dumbledore lắc đầu nói. “Chúa Tể Hắc ám đang ở rất xa và những bức tường và khuôn viên của trường Hogwarts được bảo vệ bởi rất nhiều thần chú và phép thuật có thể đảm bảo an toàn cho thân xác và tinh thần những người ở đây … nhưng đã có một liên kết giữa con và Voldemort, khi trí óc trở nên thư thả và có thể bị tổn thương, lúc con ngủ chẳng hạn, con sẽ tham gia vào những suy nghĩ và cảm xúc của Chúa Tể Hắc ám và ngược lại … điều này rất nguy hiểm Harry”

“ Như thế nào thưa thầy ?” Harry gấp gáp hỏi.

“Chúa Tể Hắc ám đã nhận biết được con đã tiếp cận được những cảm giác và suy nghĩ của hắn. Hắn cũng suy luận ra tiến trình này có làm ngược lại, có nghĩa là, hắn biết rằng hắn có thể tiếp cận những cảm xúc và suy nghĩ của con theo chiều ngược lại … về lâu dài rất có thể hắn sẽ bắt con làm điều hắn muốn … đó là nguyên nhân con phải học rành Bế Quan Bí Thuật – Occlumency”

Bình Luận (0)
Comment