"Họ tên": Tô Mục
"Thân phận": Lưu dân (người không có việc làm, nay đây mai đó)
"Nghề nghiệp": Người đàn ông nông dân (Nông phu)
"Cấp": Cấp 1. Kinh nghiệm: 0/20
"Thuộc tính": Chỉ huy 2, Sức mạnh 5, Trí tuệ 8, Chính trị 6
"Kỹ năng": Tạm thờ chưa có.
…
“Đây là trò chơi thật sao?!”
Mắt liếc nhìn giao diện thuộc tính trong tầm mắt, Tô Mục không nhịn được thở dài.
Tỉnh lại sau giấc ngủ, hắn phát hiện mình đã xuyên không.
Nhưng mà…
Hắn không xuyên đến quá khứ hay tương lai, cũng không xuyên đến thế giới song song hay thế giới khác, mà là xuyên vào một trò chơi!
Hai ngôi nhà tranh, một phòng làm việc cho thôn trưởng, cùng với một hàng rào thấp bé thưa thớt… Đây là toàn bộ kiến trúc tại thôn nhỏ mà hắn ra đời.
Lúc này, Tô Mục đang đứng bên ngoài một ngôi nhà tranh… Nhà dân.
Vài giây trước đó, hắn vừa khôi phục ý thức chính là đi ra từ phía sau ngôi nhà dân này.
“Vậy nên…”
Nhìn thoáng qua chín người đàn ông nông dân đi từ trong nhà ra, Tô Mục thấy có chút dở khóc dở cười: “Mình là một trong 10 nông phu hệ thống đưa tặng mở đầu game?”
“Một… NPC lưu dân?”
Đối với chuyện xuyên không Tô Mục không ghét bỏ.
Kiếp trước không ràng buộc gì, xơi đủ các loại tẩy não của tiểu thuyết online, hắn trái lại còn hoan nghênh những chuyện như thế này.
Nhưng xuyên vào trò chơi thì không tốt chút nào.
Hơn thế thân phận của hắn trong game còn là nông dân tầng chót nhất! Chỉ biết mỗi chút kỹ năng sinh hoạt, sức chiến đấu không hề có! Chỉ cần xảy ra chiến tranh thì kiểu nông dân như hắn sẽ không có chút sức nào để tự vệ!
Người chơi chết còn có thể sống lại.
Hắn chết… rất có thể cả hồn lẫn xác đều mất, hoàn toàn biến mất ở trong thế giới trò chơi!
“Phiền rồi đây.”
Một lần nữa sắp xếp lại những thông tin mình nắm được, Tô Mục nhức đầu tự nhủ một câu: “Hi vọng thân phận NPC trong trò chơi này không phải cố định… Bằng không sẽ rất phiền toái.”
Ngay khi Tô Mục đang khổ sở suy nghĩ, trong thôn nhỏ cũng có thay đổi mới.
Mười nông phu bao gồm cả Tô Mục sau khi ra khỏi nhà dân không bao lâu, một bé gái da trắng trông rất dịu dàng, mười bảy mười tám tuổi bước chân sáo từ phòng thôn trưởng đi ra.
Đều là áo ngắn như nhau, nhưng quần áo trên người cô bé rõ ràng có chất liệu tốt hơn nhiều so với áo ngắn trên đám người Tô Mục.
Cô bé đáng yêu này chính là lãnh chúa của thôn.
Cũng chính là người chơi.
Khi cô bé chạy ra từ phòng làm việc của thôn trưởng, trừ Tô Mục thì chín nông phu còn lại đều kính cẩn chào: “Thảo dân Triệu Đại (Vương Nhị, Trương Tam, Lý Tứ…) bái kiến Lãnh chúa đại nhân!”
Thời điểm chín người đàn ông nông dân hành lễ, cô bé dịu dàng cũng đáp lại từng người: “Chào Triệu Đại, chào Vương Nhị, chào Trương Tam, chào Lý Tứ…”
Một bước đi là một lần đáp.
Khi đáp lại chín người kia xong xuôi, cũng là lúc cô bé bước tới trước mặt Tô Mục.
Sau đó…
“Ô?”
Cô bé dịu dàng ngây ra một lúc, trên khuôn mặt tinh xảo phấn điêu ngọc trác hiện lên vẻ mờ mịt: “Chào Tô… Tô Mục, ngươi có phải có không hài lòng gì với thôn chúng ta không…”
“Không hài lòng?” Tô Mục nhíu mày, “Không có.”
“Vậy, vậy…”
Cô bé dịu dàng ấp úng nửa ngày, bứt rứt nói một câu: “Vậy vì sao ngươi không muốn gia nhập Phượng Vũ thôn?”
“Phượng Vũ thôn, đây là tên của cái thôn này à?”
Mặc niệm trong lòng một câu, Tô Mục thấy dáng vẻ ngơ ngác ngốc ngốc của cô bé thì không nhịn được cười, hỏi: “Gia nhập Phượng Vũ thôn thì có chỗ tốt gì với ta?”
“Gia nhập Phượng Vũ thôn…”
Cô bé hơi do dự, hình như đang nhớ lại điều gì đó: “Gia nhập Phượng Vũ thôn, ngươi có thể thu hoạch đồ ăn và có chỗ ở, không phải trở thành lưu dân lang thang khắp nơi, ăn mặc đói rách. Lúc có địch tập kích, cũng sẽ có dân binh bảo vệ các ngươi…”
“Đúng rồi!”
“Đợi đến khi binh doanh được dựng lên, nông phu còn có thể chuyển chức thành dân binh!”
“Đến lúc đó ngươi có thể tự bảo vệ mình, cũng bảo hộ được cho thôn chúng ta!”
Nhớ ra cái gì đó, cô bé rất vui vẻ.
[Nông phu có thể chuyển chức trở thành dân binh!]
Thu được một câu thông tin rất quan trọng, Tô Mục khá kích động: “Nông phu có thể chuyển chức thành dân binh, vậy dân binh có thể tiếp tục chuyển chức không?”
Cô bé suy nghĩ một chốc: “Để ta ngẫm lại… Dân binh thì không tham gia, không có trong liệt kê của binh chủng, sau khi lên tới cấp 5 có thể chuyển chức thành binh chủng Cơ Sở. Lính Cơ Sở sau khi đạt tới cấp 10 thì có thể chuyển chức thành binh chủng Tiến Giai, sau đó là binh chủng Tinh Anh.”
“Nghe nói trên binh chủng Tinh Anh còn có binh chủng Ẩn Tàng và binh chủng Đặc Thù…”
Theo miêu tả của cô bé dịu dàng, con ngươi Tô Mục càng thêm sáng.
Làm một nông phu trong thế giới trò chơi chắc chắn sẽ không có chút sức tự vệ nào. Dù chỉ là đối mặt với một tên thổ phỉ cũng có thể người chết hồn bay. Nhưng nếu có thể không ngừng chuyển chức… trở thành binh chủng Tinh Anh, thậm chí là binh chủng Ẩn Tàng và lính Đặc thù, năng lực tự vệ của hắn sẽ được nâng cao rất nhiều.”
Đương nhiên.
Mục tiêu của Tô Mục không chỉ là binh chủng Ẩn Tàng hay binh chủng Đặc Thù.
Hít sâu một hơi, ánh mắt hắn trở nên nóng rực: “Nếu như có thể đột phá cực hạn binh chủng Ẩn Tàng hay binh chủng Đặc Thù…”
“Trên binh chủng Ẩn Tàng và binh chủng Đặc Thù chính là Võ Tướng. Từ Võ tướng tuyến ba đến Võ tướng tuyến hai, cuối cùng là Đỉnh cấp Võ tướng và Tuyệt thế Võ Tướng…” Dường như đã hiểu rõ ý của Tô Mục, cô bé dịu dàng nhìn hắn, có chút do dự.
“Tô Mục, nếu như ngươi đồng ý gia nhập Phượng Vũ thôn, ta sẽ cố hết sức để bồi dưỡng cho ngươi.”
“Chỉ có điều, đó chỉ là suy đoán của những người chơi… những lãnh chúa như ta. Ai cũng không biết sau cùng nông phu có thật sự trở thành Võ Tướng được hay không…”
[Nông phu trưởng thành đến sau cùng, có thể trở thành Võ Tướng!]
Đạt được thông tin mình muốn nhất, Tô Mục vừa lòng thỏa ý, thẳng thừng không để ý đến câu nói sau đó của cô bé.
Không hiểu sao hắn có một niềm tin mãnh liệt.
Chỉ cần con đường từ nông phu đến Võ Tướng thông thuận… Mình nhất định có thể mạnh hơn, cuối cùng trở thành một võ tướng!
Sau đó.
Nhìn cô gái dịu dàng trước mặt, Tô Mục trịnh trọng chào hỏi.
“Như vậy…”
“Tô Mục, bái kiến lãnh chúa đại nhân!”
PS: Truyện mới vừa được công bố! Một câu chuyện mà nhân vật chính trong trò chơi từ một nông dân kém cỏi nhất, từng bước một trưởng thành trở thành một thần thoại Võ Tướng chinh phục thiên hạ, chắc chắn sẽ rất đặc sắc. Mong các bạn ủng hộ, đề cử~
Theo lời chào hỏi, thân phận trên giao diện thuộc tính của Tô Mục từ lưu dân biến thành thôn dân Phượng Vũ thôn.
Từ giờ về sau, hắn là một thành viên trong Phượng Vũ thôn.
Thời điểm Tô Mục chọn lựa gia nhập, trên bảng của Lạc Thiên Thiên (cô bé dịu dàng) rốt cuộc cũng xuất hiện thông tin của Tô Mục.
Nhìn thuộc tính cơ bản thì Tô Mục cũng không khác chín nông phu kia là bao, nhưng ở độ trung thành… Sau khi chín nông phu kia gia nhập Phượng Vũ thôn, độ trung thành với Lạc Thiên Thiên cũng phải 80 điểm, còn Tô Mục, 10 điểm!
Không chỉ như thế.
Chín nông phu đều là độ trung thành, chỉ riêng Tô Mục, lại là độ thiện cảm!
Khi nhìn thấy 10 điểm thiện cảm của Tô Mục với mình, Lạc Thiên Thiên chẳng những không tức giận, mà con mắt to tròn trong trẻo trái lại còn sáng lên, giống như đã phát hiện ra một chuyện gì đó rất kích thích.
Ngay sau đó, Lạc Thiên Thiên xếp ba nông phu đi khai khẩn đồng ruộng, ba nông phu chặt gỗ, ba nông phu tìm đá, để lại Tô Mục cho tự do hoạt động, bản thân thì chạy đến phòng làm việc của trưởng thôn, vội vàng out ra.
…
“Tự do hoạt động?”
Nhìn thân ảnh Lạc Thiên Thiên chậm rãi biến mất trong phòng trưởng thôn, lại nhìn chín nông phu kia làm như không thấy, Tô Mục cổ quái lắc lắc đầu.
Kiếp trước là một con người, hắn cũng là một kẻ rất yêu thích các trò chơi.
Trò chơi online, dù là những trò chơi hắn đã từng chơi ở kiếp trước, hay là trò chơi thực tế hiện tại vượt qua cả tưởng tượng của hắn, giai đoạn quan trọng nhất luôn là thời điểm trò chơi mới bắt đầu. Có câu là một bước dẫn trước vạn bước dẫn trước, người chơi muốn có được một chỗ đứng trong game, đều phải nắm chắc khoảng thời gian ban đầu này.
Còn Lạc Thiên Thiên…
Trò chơi mới bắt đầu được mấy phút đã vứt lại lãnh địa của mình out ra!
Gặp được lãnh chúa như thế này, không thể không nói đây là may mắn của Tô Mục.
Đúng vậy, may mắn!
Đối với một NPC chân chính trong trò chơi, gặp được lãnh chúa như vậy đương nhiên sẽ là điều bất hạnh với họ. Bởi vì đó có nghĩa lãnh địa chỗ họ có thể không phát triển nổi, chờ đến khi chiến tranh khả năng cao lãnh địa sẽ bị phá hủy, bản thân bị đồ sát hoặc trở thành tù binh của địch.
Nhưng Tô Mục không phải NPC chân chính!
Mặt khác chín nông phu kia đã được thiếpt lập sẵn, cố gắng xây dựng lãnh địa, sống an ổn trong lãnh địa, đó là mục tiêu của NPC nông dân; còn mục tiêu của Tô Mục lại là không ngừng chuyển chức, không ngừng mạnh lên, cuối cùng trưởng thành thành một Võ Tướng, hoành hành bên trong thế giới trò chơi!
Vì vậy, một ngốc manh lãnh chúa coi trọng mình, đồng thời cũng nguyện ý bồi dưỡng mình hết sức, càng thích hợp với Tô Mục hơn so với các lãnh chúa khác!
Tất nhiên.
Còn có điểm quan trọng nhất.
Dù mình có thể hiện bao nhiêu hành động độc lập, trong đa số mắt người chơi mình vẫn là một NPC, nhiều lắm thì là một NPC đặc thù như quả trứng bình thường được tô thêm vỏ. Có lẽ, chỉ có lãnh chúa ngốc manh như Lạc Thiên Thiên cho mỗi vị NPC đến đáp lễ, mới có thể cho mình sự tôn trọng đang có.
Chỉ với điểm này, dưới sự đảm bảo an toàn của bản thân, Tô Mục đã có đầy đủ lý do để gia nhập Phượng Vũ thôn.
Nếu so thì những khuyết điểm mà Lạc Thiên Thiên biểu hiện ra, gần như có thể không tính.
…
Trong khi Tô Mục đang tự do hoạt động, đi dò xét toàn bộ thôn, Lạc Thiên Thiên đã out khỏi trò chơi có tên “Thế giới thứ hai” này.
Nhưng mà.
Nàng cũng không vội vã rời khỏi khoang trò chơi, mà lại đăng nhập vào giao diện trong diễn đàn chính thức của “Thế giới thứ hai”.
Là một trò chơi siêu việt duy nhất có trình độ giả lập thế giới hiện thực đạt tới 99.99%, số lượng người chơi của “Thế giới thứ hai”
không cần nhiều lời, trò chơi vừa mới mở đã có vô số người chơi tràn vào.
Sau đó, trên diễn đàn chính thức của “Thế giới thứ hai” cũng thêm vô số bài đăng.
Trong những bài đăng đó có một số ít là bài phổ cập khoa học chính thức cho “Thế giới thứ hai”, miêu tả đơn giản chính là nội dung cơ bản và cách chơi cơ bản của các kiểu nhân vật trong “Thế giới thứ hai”, số đông còn lại là bài đăng của người chơi.
Mục tiêu của Lạc Thiên Thiên, chính là bài đăng của những người chơi này!
Hoặc nên nói, trong bài đăng của người chơi, nàng đã soát được một ngàn bài!
Tìm đến khung search.
Đưa vào cụm “NPC ẩn tàng và NPC đặc thù”.
Các bài đăng liên tiếp hiện ra trước mắt nàng.
Trong số mấy ngàn bài đăng, xếp ở hàng trên cùng, đồng thời cũng là bài đăng có lượt kích và tải lại nhiều nhất lập tức xuất hiện trước mắt Lạc Thiên Thiên.
“Phỏng đoán thứ chín của Bách Hiểu Sanh – Về NPC ẩn tàng và NPC đặc thù”
“Bài đăng trước chúng ta đã phân tích ưu thế và khuyết điểm của các kiểu nhân vật chơi, bài đăng lần này, chúng ta cùng nhau phân tích về NPC trong trò chơi.”
“Căn cứ vào thông tin chính thức được đưa ra, chúng ta đã biết bối cảnh trò chơi của các khu lớn (đại khu) trong “Thế giới trò chơi” là khác nhau. Ví dụ như bối cảnh của đại khu Viêm Hoàng là nước Viêm Hoàng thời Tam quốc, bối cảnh của đại khu Phù Tang là nước Phù Tang thời Chiến quốc, bối cảnh của đại khu Mặt Trời Không Lặn là thần thoại hồn thiêng của đế quốc mặt trời không bao giờ lặn (1)…”
(1) ”Đế quốc mặt trời không bao giờ lặn": Cụm từ được sử dụng để miêu tả những đế quốc với lãnh thổ rộng lớn đến nỗi luôn luôn có một phần lãnh thổ của nó nằm trong ban ngày. (sử dụng cho đế quốc Tây Ban Nha vào TK 16-17, đế quốc Anh TK 19-20).
“Nhưng dù là bối cảnh ở đại khu nào, thì đều có một điểm giống nhau.”
“Tương ứng với bối cảnh của đại khu, một trong những thời đại nổi tiếng nhất lịch sử đã có trong đại khu đó! Điểm đặc thù điển hình nhất, là những danh thần võ tướng lưu danh vô số sử sách cũng được hiện ra!”
“Lấy ví dụ như đại khu Viêm Hoàng, chỉ tính thời kì Tam Quốc, đã có khoảng mấy trăm võ tướng lưu danh sử sách.”
“Không thể nghi ngờ hơn, những danh thần võ tướng này chính là tài nguyên trân quý nhất mà người chơi phải hợp lực tranh đoạt trong game.”
“Thế nhưng!”
“So sánh với vô số người chơi đang tràn vào game, số lượng của những danh thần võ tướng là không bao giờ đủ! Dù chỉ người chơi loại hình lãnh chúa mới có thể chiêu mộ võ tướng, dù nghề nghiệp lãnh chúa điển hình cho một nghề thổ hào (giàu có, hào phóng), dù là nghề nghiệp có ít người chơi nhất, thì vẫn còn thiếu rất nhiều danh thần võ tướng để họ có thể chia cắt!”
“Vậy thì, phương pháp giải quyết ở đây là gì?”
“Theo thông tin chính thức được đưa ra, chúng ta đều biết: Để giảm độ khó trò chơi, ngay từ đầu những danh thần võ tướng đa số đều là những NPC nhân loại cấp thấp có trình độ trí tuệ không cao, cũng tương đương với nhân loại tồn tại thật ở ngoài. Cùng với tiến trình trò chơi, đến thời điểm giữa và cuối, những NPC cấp thấp này sẽ không thua gì trí tuệ của người chơi.”
“Nhưng không có gì là tuyệt đối.”
“Kể cả ở ban đầu trò chơi, thì cũng có khả năng tồn tại một số bộ phận NPC có trí tuệ khác hẳn với NPC phổ thông. Số NPC này, bổn nhân ta tự định nghĩa nó là NPC ẩn tàng và NPC đặc thù.”
“So với những danh thần võ tướng lưu danh sử sách, NPC ẩn tàng và NPC đặc thù có đẳng cấp và thuộc tính đều yếu đến đáng thương; nhưng so với những NPC cấp thấp chân chính, thì họ, lại có tính trưởng thành cực kỳ cao!”
“Trên lý thuyết, nếu phát hiện NPC như vậy, cùng đó đầu tư đầy đủ tài nguyên tiến hành bồi dưỡng, ngươi hoàn toàn có thể bồi dưỡng họ thành sự tồn tại không khác gì danh thần võ tướng chân chính!”
“Đương nhiên, chỉ có thể bằng với danh tướng phổ thông!”
“Muốn đưa một NPC ẩn tàng hay NPC đặc thù bồi dưỡng thành những tuyệt thế danh tướng như Lữ Bố, Triệu Vân, tỉ lệ thành công gần như bằng không.”
“Cho nên chúng ta có thể đoán rằng.”
“Trong tương lai, những danh thần võ tướng lưu sử xanh đó chỉ có người chơi lãnh chúa cấp cao nhất mới có tư cách tiếp xúc, hầu hết người chơi lãnh chúa có thể chiêu mộ… những người được bồi dưỡng từ tầng chót nhất lên rất có thể sẽ là danh thần võ tướng.”
“…”
“…”
“Cuồi cùng, ngoài ra ta có một câu khuyên nhủ.”
“’Thế giới thứ hai’ đã vượt qua ngoài tưởng tượng của chúng ta, những trò chơi giả lập hiện thực trước kia không bao giờ có thể sánh được. Nếu như ngươi may mắn thu được NPC đặc thù có tính trưởng thành, xin đừng đối đãi hắn như một NPC trong trò chơi!”
“Có lẽ… hắn đủ trí tuệ để lên làm tướng, chèn ép người chơi các ngươi!”
“Trên đây xin hết.”
Một bài đăng.
Mấy ngàn chữ lưu loát.
Lạc Thiên Thiên phải dùng trọn mười mấy phút mới xem xong, cùng lúc đem mỗi câu nói ghi tạc trong lòng.
Sau đó.
Nàng ngẩng đầu, trong đôi mắt to tròn đủ màu đang lấp lánh.
“Tô Mục… Là NPC đặc thù ẩn tàng (2) a!”
(2) NPC đặc thù ẩn tàng: NPC đặc biệt hơn các NPC khác, nhưng không rõ cụ thể là ai trong số những NPC thường gặp.
Lúc này Tô Mục hoàn toàn không biết, sở dĩ Lạc Thiên Thiên vội vàng out, là vì biểu hiện của mình khác biệt hoàn toàn với chín nông phu còn lại.
Càng không biết sau khi Lạc Thiên Thiên out, đọc kỹ càng một bài đăng, căn cứ theo đó định nghĩa mình như cái mà Bách Hiểu Sanh phỏng đoán, một NPC đặc thù.
Có điều…
Nếu như không để ý hai sự thật là Tô Mục là người xuyên không, còn mang theo trí nhớ kiếp trước, trí tuệ và biểu hiện của Tô Mục đúng thực phù hợp với phỏng đoán của Bách Hiểu Sanh.
Theo nghĩa đó, Lạc Thiên Thiên định nghĩa hắn là NPC đặc thù cũng không sai.
Lạc Thiên Thiên out, Tô Mục bắt đầu đi xem xét địa hình và hoàn cảnh chung quanh để làm quen với Phượng Vũ thôn.
Phượng Vũ thôn lưng tựa một vùng núi, phía trước là một vùng đồng bằng, còn có một con sông uốn lượn chảy qua. Trên ngọn núi tràn đầy cây cối rậm rại và đá lớn, có thể sẽ có khoáng vật được giữ ở trong.
Cứ như vậy, giai đoạn phát triển trước của thôn yêu cầu nước, vật liệu đá và gỗ không cần phải lo lắng nhiều.
Là một lãnh địa, vị trí của Phượng Vũ thôn khá phù hợp.
Tiếp theo.
Tô Mục bắt đầu làm việc.
Nghề nông phu, những việc như khai khẩn đồng ruộng, chặt cây, thu thập vật liệu đều có thể cho hắn thu hoạch kinh nghiệm. Trừ đó ra cũng chỉ còn việc đánh quái là có thể thu kinh nghiệm.
Nhưng trước khi chuyển chức thành dân binh đạt được sức tự vệ, Tô Mục sẽ không tùy tiện rời khỏi khu vực an toàn của thôn Tân Thủ tiến vào vùng hoang nguyên.
Ai mà biết trong cánh đồng hoang vu sẽ giấu cái gì?
Ngộ nhỡ gặp phải dã thú cỡ lớn thì cái mạng nhỏ này của hắn coi như tan.
Trở lại khu dân cư mình ra đời, Tô Mục tìm lấy một cái rìu, hướng đến đám cây cối sau thôn đi chặt cây lấy gỗ với ba nông phu khác.
Lưỡi rìu giơ cao liên tục bổ xuống.
Rung!
Dưới chân đại thụ chừa ra một lỗ hổng lớn, trước mặt Tô Mục cũng hiện lên nhắc nhở.
“Ngươi đã chặt cây cối.”
“Ngươi thu được 1 điểm kinh nghiệm.”
Nhìn nhắc nhở trên giao diện thuộc tính, Tô Mục vung lưỡi rìu lần nữa tiếp tục chặt.
Rung!
“Ngươi thu được 1 điểm kinh nghiệm.”
Rung!
“Ngươi thu được 1 điểm kinh nghiệm.”
Rung!
“Ngươi thu được…”
Làm liên tiếp 10 lần, Tô Mục lấy được 10 điểm kinh nghiệm, cây đại thụ lúc này ầm vang đổ xuống.
Không cần hắn phân phó, đã thấy hai nông phu tự mình tiến lên phía trước, kéo cái cây ngã xuống sang một bên, bắt đầu sửa sang các cành cây, biến nó trở thành vật liệu gỗ có thể sử dụng.
“Chặt một gốc cây thu được 10 điểm, nói cách khác, chỉ cần chặt thêm một gốc nữa, mình có thể từ cấp 1 lên cấp 2.”
Không chút do dự.
Tô Mục cầm theo rìu đến trước đại thụ thứ hai, bắt đầu chặt cây.
Rung!
“Ngươi thu được 1 điểm kinh nghiệm.”
Rung!
“Ngươi thu được 1 điểm kinh nghiệm.”
Rung!
“Ngươi thu được…”
Lại mười lần.
Khi cây đại thụ thứ hai ngã xuống, level Tô Mục thuận lợi từ cấp 1 lên cấp 2.
Tiếp đó.
Hắn mở bảng thuộc tính của mình ra.
…
"Họ tên": Tô Mục
"Thân phận": Thôn dân Phượng Vũ thôn
"Nghề nghiệp": Nông phu
"Đẳng cấp": Cấp 2. Kinh nghiệm: 0/50.
"Thuộc tính": Chỉ huy 2, Sức mạnh 5, Trí tuệ 8, Chính trị 6
"Kỹ năng": Tạm thời chưa có.
…
Ngoài việc nông phu từ cấp 1 lên cấp 2, sau khi thăng cấp kinh nghiệm từ 20 lên 50 điểm, thì thuộc tính cơ bản của hắn… không có bất kỳ thay đổi gì!
“Nông phu tầng chót không có nhân quyền a…”
Nhìn bảng thuộc tính của mình, Tô Mục không nhịn được thở dài.
Kỳ thật không phải là không có thay đổi. Thời điểm thăng cấp, Tô Mục cảm nhận rõ ràng một dòng nước ấm xuất hiện từ trong cơ thể mình, vọt lên lan khắp toàn thân, khiến cho thân thể của hắn càng thêm rắn chắc.
Chỉ là…
Sự cường hóa này quá mức yếu ớt, yếu đến mức thuộc tính không thể thể hiện được!
Cùng với thời điểm thăng cấp, trong đầu hắn xuất hiện một thông tin, NPC nông phu có tính trưởng thành, có thể nói là kém nhất trong các NPC! Mỗi lần tăng lên một cấp, thân thể sẽ cường hóa thêm một lần.
Nhưng phải trọn vẹn hai mươi lần cường hóa thì thuộc tính mới thể hiện ra sự thay đổi.
Nói như trong trò chơi…
Tức là khi tăng lên đến cấp 20, Tô Mục mới thu được 1 điểm Sức mạnh. Nếu đầy đủ kinh nghiệm, cho dù là đẩy mình lên tận cấp 100, sợ rằng Sức mạnh của hắn cũng chỉ là từ 5 điểm tăng lên thành 10 điểm!
Nông phu cấp 100, 10 điểm Sức mạnh, chỉ sợ ngay cả một người vừa mới chuyển chức binh chủng (lính) Cơ Sở cùng đánh không lại?
Chuyển chức!
Nhất định phải chuyển chức!
Tự mình cảm nhận được sự yếu kém của nghề nông phu, mong ước chuyển chức trong lòng Tô Mục càng thêm bức thiết!
Cắn răng, Tô Mục cầm theo lưỡi rìu tiếp tục đốn cây.
Lần này, hắn đốn cây không phải vì mục đích thu hoạch kinh nghiệm, tăng level, mà là vì giúp Lạc Thiên Thiên thu thập tài nguyên. Vật liệu gỗ và đá là vật liệu phải có để xây dựng doanh trại, chỉ khi số lượng đầy đủ, thân là lãnh chúa Lạc Thiên Thiên mới có thể xây dựng doanh trại được, Tô Mục mới có thể chuyển chức, từ nông phu biến thành dân binh!
…
…
Nửa giờ qua đi.
Xem hết tất cả bài đăng phỏng đoán của Bách Hiểu Sanh, cộng thêm việc xem qua một lần các bài phổ cập khoa học chính thức, Lạc Thiên Thiên lúc đó mới đăng nhập vào trò chơi, lần nữa đến phòng làm việc của thôn trưởng Phượng Vũ thôn.
“Ô?”
Vừa mới trở lại, nàng liền thấy trên bảng lãnh chúa số lượng vật liệu gỗ và đá cùng tăng vọt, không chỉ đạt đến điều kiện để xẩy dựng doanh trại, mà thậm chí còn dư thừa vật liệu gỗ để xây mới nhà cho dân.
Dựa theo bài hướng dẫn bên trên diễn đàn, lựa chọn tốt nhất lúc này của Lạc Thiên Thiên là tiếp tục xây dựng nhà dân mới, chiêu mộ nông phu, thu thập các loại tài nguyên.
Đợi đến khi số lượng nông phu và tài nguyên đạt đến mức nhất định, thời gian ba ngày an toàn của Tân Thủ thôn cũng sắp kết thúc, khi đó sẽ xây dựng doanh trại, đưa một bộ phận nông phu chuyển chức thành dân binh, như vậy mới có thể lợi dụng tối đa tài nguyên và thời gian.
Nhưng Lạc Thiên Thiên không như vậy.
Sau khi nhìn thấy điều kiện để xây dựng doanh trại, nàng trước hết chọn xây dựng doanh trại, sau đó mới đến nhà dân.
Dùng hết khả năng bồi dưỡng Tô Mục.
Đối xử Tô Mục như thái độ với bạn bè.
Trước hết là hứa hẹn của nàng với Tô Mục, sau đó mới đến lời đề nghị của Bách Hiểu Sanh đối với người chơi lãnh chúa.
Cả hai chuyện gộp lại, cộng thêm tính cách của Lạc Thiên Thiên, nàng đã làm ra quyết định như thế.
“Doanh trại quân đội!”
Khi quân doanh bắt đầu được xây dựng, Tô Mục là người trở lại thôn nhanh nhất tham dự vào cuộc xây dựng. Đối với Lạc Thiên Thiên, xây dựng doanh trại chỉ là một quyết định, còn đối với Tô Mục… đây lại là bước ngoặt cho cuộc đời hắn!
“Nông phu chuyển chức dân binh cần điều kiện gì?”
Tính cả Tô Mục, năm nông phu mất mấy tiếng mới xây xong được doanh trại.
Đứng trước doanh trại đơn sơ, To Mục hỏi vấn đề mình quan tâm nhất.
“Chỉ cần có một doanh trại, một nông phu cùng một đơn vị quặng sắt là có thể chuyển chức dân binh.” Thuận tiện để bốn nông phu kia tiếp tục đi xây dựng nhà dân mới, Lạc Thiên Thiên vui vẻ đáp: “Quặng sắt ngay từ đầu đã có 10 đơn vị, có đủ để chuyển chức 10 dân binh á!”
“Tô Mục ngươi nhanh nhanh bắt đầu đi, ta cũng muốn xem nông phu sau khi chuyển chức thành dân binh là như thế nào!”
“Ừm.”
Nặng nề gật đầu.
Tô Mục cố nén tâm trạng kích động của mình bước tới doanh trại.
Tiếp đó.
Hắn cảm giác được một luồng ý thức uy nghiêm to lớn đột ngột giáng lâm, kết nối đến ý thức của mình!
Hệ thống trò chơi xuất hiện!
“Đạt điều kiện chuyển chức, bắt đầu chuyển chức!”
Theo nhắc nhở trên giao diện, một luồng nhiệt mạnh mẽ gấp mấy chục lần lúc hắn thăng cấp dâng lên từ trong cơ thể, Tô Mục cảm giác được thân thể của mình đang nhanh chóng được cường hóa.
Loại cường hóa này chỉ kéo dài ngắn ngủi trong nháy mắt.
Đợi đến khi hắn lấy lại tinh thần, luồng nhiệt đã biến mất, thân thể của hắn cũng xảy ra thay đổi rất lớn.
Vốn là một thân thể yếu ớt gầy gò giờ trở nên rắn chắc, áo ngắn vải thô may chồng chất trên người thay thế bằng một bộ giáp, trong bàn tay ban đầu trống rỗng lại có thêm một thanh trường đao hậu bối cổ xưa!
“Đây là dân binh à…”
Cảm nhận thân hình rắn chắc hơn mấy lần, Tô Mục mở bảng thuộc tính của mình ra.
…
"Họ tên": Tô Mục
"Thân phận": Thôn dân Phượng Vũ thôn
"Nghề nghiệp": Dân binh
"Đẳng cấp": Cấp 3. Kinh nghiệm: 73/100
"Thuộc tính": Chỉ huy 2, Sức mạnh 10, Trí tuệ 8, Chính trị 6
"Kỹ năng": Đao thuật cơ sở (Cấp 1)
"Trang bị": Trường đao cổ
…
Chức nghiệp từ nông phu biến thành dân binh, đẳng cấp và kinh nghiệm không thay đổi. Bốn thuộc tính… Chỉ huy, Trí tuệ, Chính trị cũng không thay đổi, Sức mạnh của hắn từ đầu là 5 điểm giờ tăng tới 10 điểm!
Tăng gấp đôi!
Mà còn nhiều thêm một kỹ năng Đao thuật cơ sở!
"Đao thuật cơ sở": Kỹ năng bị động, cấp 1.
Miêu tả kỹ năng: Kỹ thuật dùng đao cơ bản nhất, có thể tăng cảm ngộ đao pháp ở mức nhỏ. Lực công kích dạng đao tăng lên 1%.
…
Không hổ là nghề nghiệp chiến đấu a nghề nghiệp chiến đấu.
Dù nghề chiến đấu dân binh vẫn nằm ở tầng chót nhất, nhưng tính trưởng thành so với làm nông phu phải lên 20 cấp ròng rã mới tăng được 1 điểm Sức mạnh, thì với Tô Mục, đây chính là sự chuyển biến chất lượng!
10 điểm Sức mạnh + kỹ năng bị động Đao thuật cơ sở + trường đao cổ sau khi chuyển chức, bây giờ cho Tô Mục cùng lúc đối mặt với bốn, năm nông phu cũng có thể chém giết không sứt mẻ gì!
Hơn nữa.
Đây mới chỉ là lần chuyển chức thứ nhất!
Sau cấp 5, hắn có thể tiến hành chuyển chức lần thứ hai, từ dân binh chuyển sang binh chủng Cơ Sở.
Sau cấp 10, hắn có thể tiến hành chuyển chức lần thứ ba, từ binh chủng Cở Sở chuyển thành binh chủng Tiến Giai.
Sau cấp 15, hắn có thể tiến hành chuyển chức lần thứ tư, từ binh chủng Tiến Giai chuyển thành binh chủng Tinh Anh.
Cứ như thế, chỉ cần tốc độ chuyển chức và tài nguyên cần có để chuyển chức theo kịp nhau… Có lẽ, không cần phải quá lâu, hắn có khả năng đột phá giới hạn binh chủng, trở thành một Võ Tướng chân chính!
“Bước đầu tiên để mạnh lên đã được thực hiện…”
“Tiếp theo sẽ là tăng cấp để chuẩn bị cho lần chuyển chức thứ hai!”
Thở ra một hơi dài, Tô Mục bước ra khỏi doanh trại.
“Thành công rồi?”
Khi thấy thân ảnh Tô Mục trở nên cường tráng từ trong doanh trại bước ra, mặt mũi Lạc Thiên Thiên cũng tràn đầy sự ngạc nhiên, hỏi.
Với Tô Mục, lần chuyển chức này chỉ là bước đầu tiên để hắn mạnh lên;
Với Lạc Thiên Thiên, còn không phải là bước đầu tiên nàng bồi dưỡng ra một vị Võ Tướng sao?
“Ừm.”
Nhìn mỹ nữ lãnh chúa cười vui như hoa trước mặt, Tô Mục gật gật đầu.
“Vậy thì… Ta có thể xem thuộc tính của ngươi không?”
Mừng rỡ qua đi, Lạc Thiên Thiên cẩn thận hỏi thăm một câu.
Có lẽ là vì tính đặc thù của Tô Mục.
Sau khi chuyển chức thành dân binh, trên bảng lãnh chúa Lạc Thiên Thiên thấy vẫn chỉ là những thông tin cơ bản của Tô Mục, level và bốn thuộc tính. Muốn xem thông tin như kỹ năng hay trang bị thì cần được Tô Mục đồng ý.
Đó giống như là việc người chơi muốn nhìn thấy thuộc tính hay kỹ năng của một danh thần hay danh tướng lịch sử, thì cần mức độ thiện cảm đạt một mức nhất định, thậm chí chiêu mộ thành thuộc hạ của mình thì mới có thể xem được.
Điều này xuất hiện càng làm cho Lạc Thiên Thiên chắc chắn Tô Mục là NPC đặc thù!
Không do dự, Tô Mục mở ra thông tin của mình cho Lạc Thiên Thiên.
Trước mắt, vị lãnh chúa Lạc Thiên Thiên này làm hắn thấy khá hài lòng, trong quãng thời gian tương lai sắp tới, việc trưởng thành lên cấp của hắn đều phụ thuộc vào vị người chơi lãnh chúa này. Huống chi, Tô Mục còn cảm thấy thuộc tính của mình không có gì tốt để mà che giấu cả.
Tốc độ trưởng thành của mình càng nhanh, Lạc Thiên Thiên sẽ càng xem trọng, càng muốn đầu tư nguồn lực đến mình nhiều hơn.
Cớ sao không đồng ý.
Sau khi được Tô Mục chấp nhận, Lạc Thiên Thiên mở ra giao diện thuộc tính của hắn.
Từng chữ từng chữ, nàng xem xét mỗi một thuộc tính còn cẩn thận hơn Tô Mục, Lạc Thiên Thiên ngạc nhiên phát hiện, hảo cảm Tô Mục với nàng đã tăng lên thành 15 điểm!
Độ thiện cảm tăng lên so với việc Tô Mục chuyển chức thành công càng làm cho Lạc Thiên Thiên cảm thấy vui mừng hơn.
Thậm chí không cần Tô Mục nhiều lời, Lạc Thiên Thiên đã trực tiếp bày tỏ thái độ: “Dân binh chuyển chức làm binh chủng Cơ Sở cần đẳng cấp của ngươi tăng lên cấp 5, ngoài ra còn cần 2 doang trại và 5 đơn vị quặng sắt. Ngươi chỉ cần an tâm thăng cấp, trong hôm nay, ta nhất định sẽ phát triển thôn chúng ta đến mức đủ cho ngươi chuyển chức!”
“Được.”
Bình tĩnh nhìn Lạc Thiên Thiên một lúc, Tô Mục cười.
Lại một lần nữa.
Hắn cảm thấy gia nhập thôn Phượng Vũ là một quyết định chính xác cỡ nào.
Đổi một người khác dù biết hắn là NPC đặc thù hay ẩn tàng, chỉ sợ cũng sẽ không cho quá nhiều tài nguyên để bồi dưỡng hắn, càng không có khả năng như Lạc Thiên Thiên, lấy sự phát triển của cả thôn vây quanh việc chuyển chức của Tô Mục như vậy!
Doanh trại cấp 2 cần thôn cấp 2.
Thôn cấp 2, không chỉ cần có số lượng nông phu nhất định, mà còn cần có cở sở kiến trúc như vựa lúa, nơi xay bột, cám. Nên xây dựng nhà dân chiêu mộ nông phu, hay xây dựng cơ sở kiến trúc thì đều cần không ít tài nguyên.
Sau khi cam đoan với Tô Mục, Lạc Thiên Thiên quay sang tập trung đến việc thu thập tài nguyên và phát triển thôn.
Còn Tô Mục…
Tiếp tục tự do hoạt động!
Nàng tin, với trí tuệ không thua kém người chơi mà Tô Mục biểu hiện, để hắn tự do hoạt động mới là lựa chọn đúng đắn nhất.
Lạc Thiên Thiên cuối cùng đã thể hiện thái độ vốn có của một lãnh chúa, bắt đầu toàn lực phát triển Phượng Vũ thôn, còn Tô Mục thì ra khỏi khu vực an toàn xung quanh Phượng Vũ thôn, đến phía sau núi.
Nghề nghiệp đã chuyển từ nông phu thành dân binh, Tô Mục không thể tếp tục thu hoạch kinh nghiệm từ việc chặt cây, thu vật liệu đá được nữa.
Làm một nghề chiến đấu, đánh quái mới chính là cách chính xác để hắn thu hoạch được kinh nghiệm.
Mỗi một dã thú cấp thấp ở phụ cận lãnh địa thôn mới là nguồn tài nguyên kinh nghiệm tốt nhất của hắn.
…
Thời gian trôi qua.
Bất tri bất giác mấy tiếng đã trôi qua.
Trong rừng núi cách Phượng Vũ thôn mấy trăm mét, Tô Mục lách mình tránh thoát khỏi tấn công của con sói lạc đàn, trường đao cổ trong tay vung ra như tia chớp, liên tục chém lên thân con sói.
Chỉ một đao, con sói ngay lập tức bị chặt gãy xương sống lưng, ngã trên mặt đất.
“Ngươi đã giết ‘Sói lạc đàn’.”
“Ngươi thu được 20 điểm kinh nghiệm.”
20 điểm kinh nghiệm tới tay.
Luồng nhiệt quen thuộc từ trong cơ thể dâng lên, đẳng cấp của Tô Mục chính thức từ cấp 4 lên cấp 5, đủ tiêu chí cho lần chuyển chức thứ hai.
Chỉ cần chờ Lạc Thiên hoàn tất xây dựng doanh trại cấp 2, hắp lập tức có thể chuyển chức từ dân binh lên thành binh chủng Cơ Sở!
Mang theo niềm vui sướng, Tô Mục mở bảng thuộc tính của mình ra.
…
“Họ tên”: Tô Mục
“Thân phận”: Thôn dân Phượng Vũ thôn
“Nghề nghiệp”: Dân binh
“Cấp”: Cấp 5. Kinh nghiệm: 0/500.
“Thuộc tính”: Chỉ huy 2, Sức mạnh 10, Trí tuệ 8, Chính trị 6
“Kỹ năng”: Đao thuật cơ sở (Cấp 1)
“Trang bị”: Trường đao cổ
“Điểm tiềm năng”: 4 điểm
…
Cấp 3 lên cấp 4, cần 100 điểm kinh nghiệm; cấp 4 lên cấp 5, cần 200 điểm kinh nghiệm. Từ cấp 5 lên cấp 6, lại cần tận 500 điểm kinh nghiệm!
“Sói lạc đàn” được coi là quái tinh anh trong mảnh rừng núi này, mà mỗi con cũng chỉ cho Tô Mục 20 điểm kinh nghiệm. Nói cách khác, từ cấp 5 lên cấp 6, hắn cần giết đủ 25 con “Sói lạc đàn”.
Nếu như săn giết dã thú yếu kém hơn, số lượng cần thiết lại càng gia tăng.
“Cấp 5 cũng đủ thỏa mãn điều kiện chuyển chức lần thứ hai của mình.”
“Nhưng mà, dựa theo thời gian xây dựng doanh trại cấp 1, lúc này hẳn Lạc Thiên Thiên còn chưa xây được doanh trại cấp 2. Mình còn thời gian để tăng thêm cấp.”
“Nông phu và dân binh đều phải cấp 20 mới được tăng một lần điểm Sức mạnh, Tăng Sức mạnh của binh chủng Cơ Sở ít nhất cũng phải cấp mười mấy. Nói cách khác, dưới cấp 10, mấy lần chuyển chức cũng sẽ không ảnh hưởng đến giá trị Sức mạnh mình thu được.”
“Vậy thì… Tiếp tục thăng cấp thôi!”
Im lặng suy tư trong lòng một phen, Tô Mục nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính không có mấy biến hóa của mình, chuẩn bị tiếp tục đánh quái thăng cấp.
Cũng đúng lúc này, hắn ngây ra.
Hắn phát hiện dười cùng bảng thuộc tính của mình, chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện một dòng mới, “Điểm tiềm năng”!
Ánh mắt Tô Mục dời đến dòng “Điểm tiềm năng”, một thông tin bỗng xuất hiện trong đầu hắn. Nội dung của thông tin chính là tác dụng của điểm tiềm năng!
Điểm tiềm năng xuất hiện như thế nào thì tạm thời chưa biết.
Tác dụng của điểm tiềm năng là tăng cấp kỹ năng của Tô Mục! Khá giống với điểm kỹ năng trong các game mà Tô Mục đã chơi ở kiếp trước!
Nhưng… đây đâu phải là một trò chơi bình thường!
Trong cuộc nói chuyện với Lạc Thiên Thiên, Tô Mục nhớ rằng Lạc Thiên Thiên đã từng đề cập tới chuyện không chỉ có NPC binh lính, mà ngay cả võ tướng hay người chơi cũng không hề có điểm kỹ năng!
Cho dù hắn là NPC binh lính hay là võ tướng, người chơi, sau khi thu được một kỹ năng thì chỉ có thể liên tục sử dụng để tăng sự thuần thục, đạt tới một độ thuần thục nhất định mới có thể tăng cấp kỹ năng.
Trừ điều đó ra cũng chỉ có thể tùy vào kỳ ngộ.
Hiện tại, thiết lập này lại bị đánh vỡ ngay trên người Tô Mục!
“Chẳng lẽ… đây chính là bàn tay vàng mình tự mang tới?”
Kích động nhìn 4 điểm tiềm năng, Tô Mục dời ánh mắt lên kỹ năng duy nhất ở trên. Lúc này, kỹ năng “Đao thuật cơ sở” đang hiện sáng ở trạng thái có thể tăng cấp.
“Thử xem xem hiệu quả thế nào!”
Tâm niệm Tô Mục vừa động, 1 điểm tiềm năng đã được tiêu hao, kỹ năng “Đao thuật cơ sở” của hắn cùng lúc cũng tăng từ cấp 1 lên cấp 2.
“Tiếp tục!”
Lại 1 điểm tiềm năng được tiêu hao, “Đao thuật cơ sở” từ cấp 2 lên cấp 3.
Nhìn thoáng qua 2 điểm tiềm năng còn lại, Tô Mục đưa hết vào kỹ năng “Đao thuật cơ sở”. Kỹ năng của hắn, cũng từ cấp 3 lên cấp 5!
…
“Đao thuật cơ sở”: Kỹ năng bị động, cấp 5.
Miêu tả kỹ năng: Kỹ thuật dùng đao cơ bản nhất, có thể làm tăng cảm ngộ với đao pháp. Lực công kích bằng đao tăng lên 5%.
…
“Đao thuật cơ sở” tăng lên cấp 5, cảm ngộ dùng đao của Tô Mục cũng tăng lên một chút, kể cả hiệu ứng tăng lực công kích cũng từ 1% lên 5%.
Không chỉ như vậy!
Mỗi một lần kỹ năng tăng cấp, hắn đều cảm thấy thân thể của mình lớn mạnh thêm một lần.
Dựa theo biên độ lớn mạnh này, chỉ cần hắn đưa kỹ năng “Đao thuật cơ sở” tăng đến cấp 10… Ngay lập tức hắn có thể thu được một phần mười sức mạnh! Cũng chính là giá trị Sức mạnh +1!
10 điểm với 11 điểm sức mạnh nhìn thì không có mấy khác biệt.
Nếu tình cờ gặp một Võ Tướng, động chút đã có Sức mạnh mấy chục mấy trăm thì chắc chắn sẽ bị miểu sát. (giết chết chỉ trong một giây)
Nhưng với Tô Mục, đây đã là một khởi đầu vô cùng tốt đẹp.
Cấp 10 đao thuật cơ sở có thể cho hắn 1 điểm Sức mạnh, nếu vậy cấp 10 đao thuật Tiến Giai thì sao? Cấp 10 đao thuật Tinh Anh thì sao? Hơn thế, khi kỹ năng đao thuật tăng cấp, hắn lại tiếp tục thu thêm kỹ năng khác từ Lạc Thiên Thiên, lại tiếp tục tăng cấp kỹ năng đó…
Khi kỹ năng hắn có được đủ nhiều, level kỹ năng đủ cao…
Dù chỉ là NPC binh lính, thì mình cũng có thể đánh bại được Võ Tướng!
Màn đêm buông xuống, Tô Mục trở về Phượng Vũ thôn.
Khi nhìn thấy Tô Mục quay về, Lạc Thiên Thiên bị bộ dáng của hắn dọa đứng.
Lúc này trên người Tô Mục dính đầy bụi đất, bộ giáp coi như có thể phòng ngự tràn đầy lỗ hổng, trên thanh trường đao cổ thì dính đầy vết máu khô.
Bộ dạng này như thể hắn vừa mới trở về từ chiến trường.
“Tô Mục, ngươi…”
Nghĩ rằng Tô Mục gặp phải địch, Lạc Thiên Thiên vội vã mở giao diện thuộc tính xem tình trạng của hắn.
Nhưng mà.
Chỉ mới liếc mắt, nàng đã ngây ngẩn người.
…
“Họ tên”: Tô Mục
“Thân phận”: Thôn dân Phượng Vũ thôn
“Nghề nghiệp”: Dân binh
“Đẳng cấp”: Cấp 7. Kinh nghiệm: 273/1700
“Thuộc tính”: Chỉ huy 2, Sức mạnh 11, Trí tuệ 8, Chính trị 6
“Kỹ năng”: Đao thuật Cơ Sở (cấp 10)
“Trang bị”: Trường đao cổ
…
Từ lúc rời đi level từ cấp 3 lên cấp 7, Sức mạnh từ 10 lên 11, đẳng cấp Đao thuật Cơ Sở…là từ cấp 1 lên cấp 10!!!
Nếu như đẳng cấp và Sức mạnh tăng lên, chỉ có thể khiến Lạc Thiên Thiên vui mừng.
Vậy đẳng cấp Đao thuật Cơ Sở tăng lên, hoàn toàn làm cho Lạc Thiên Thiên kinh sợ.
Thân là một người chơi, nàng càng hiểu rõ hơn Tô Mục rằng kỹ năng khó tăng cấp như thế nào. Nhưng bây giờ, chỉ chưa đến một ngày, Tô Mục đã đưa Đao thuật Cơ Sở của mình từ cấp 1 lên cấp 10!
Độ khó của nó, còn khó khăn hơn vô số lần so với việc nàng tăng từ cấp 1 lên cấp 10 trong vòng một ngày!
“Đây là tính trưởng thành của NPC đặc thù ẩn tàng ư…”
“Quá, quá mạnh!”
Lẩm nhẩm một câu, trong hai mắt Lạc Thiên Thiên tràn đầy dị sắc, đuổi theo thân ảnh của Tô Mục.
Rất nhanh.
Thân ảnh Tô Mục xuất hiện phía trước doanh trại, Lạc Thiên Thiên cũng đuổi sát theo.
“Đã chuẩn bị xong hết chưa?”
Nhìn một vòng doanh trại lớn trước mặt, Tô Mục nhẹ giọng hỏi.
“Đã chuẩn bị xong.” Lạc Thiên Thiên nhìn Tô Mục với ánh mắt kinh thán, đáp lại: “Doanh trại cấp 2, 5 đơn vị quặng sắt và số tiền để chuyển chức đều đã chuẩn bị xong. Chỉ cần ngươi muốn, lúc nào cũng có thể tiến hành chuyển chức lần thứ hai!”
“Như vậy, bắt đầu đi!”
Cười cảm kích với Lạc Thiên Thiên, Tô Mục bước vào trong doanh trại.
Rất nhanh, hệ thống xuất hiện.
Một thông báo nhắc nhở cũng xuất hiện giao diện thuộc tính của hắn.
“Đã đạt điều kiện chuyển chức.”
“Mời chọn tự mình chuyển chức hoặc lãnh chúa trợ giúp chuyển chức.”
Nhắc nhở này, là để chuẩn bị cho những NPC phổ thông. Hướng đi mà NPC phổ thông chuyển chức thuộc vào sự không chế từ lãnh chúa, chỉ có một sự tồn tại đặc biệt như Tô Mục mới có thể tự quyết định phương hướng chuyển chức của mình.
Không do dự chọn tự mình chuyển chức, nhắc nhở lần thứ hai lần nữa xuất hiện trên giao diện.
“Mời lựa chọn phương hướng chuyển chức.”
“Đao thuẫn binh, trường thương binh, cung tiễn thủ.”
Ba nghề nghiệp, đại diện cho ba phương hướng chuyển chức.
Đao thuẫn binh, có lẽ là phướng hướng chuyển chức chính thống cho dân binh lấy trường đao làm vũ khí như Tô Mục. Nhưng hai chức nghiệp binh chủng Cơ Sở khác cũng xuất hiện, có nghĩa là hắn có thể chuyển chức theo hai phương hướng kia.
Ba chức nghiệp, nên chọn cái nào?
Yên lặng suy tư một phen, đao thuẫn binh bị hắn loại bỏ đầu tiên.
Về phần nguyên nhân…
Nếu như là NPC phổ thông, từ dân binh cầm đao thành đao thuẫn binh, trừ trang bị vũ khí được cải tiến, thay đổi lớn nhất có lẽ là giá trị Sức mạnh và đẳng cấp của kỹ năng Đao thuật Cơ Sở.
Nhưng Tô Mục thì khác.
Sự tồn tại của điểm tiềm năng, khiến kỹ năng của hắn tăng lên cấp 10 max chỉ chưa đầy một ngày. Nếu chọn đao thuẫn binh, chẳng những không thể tăng cấp kỹ năng Đao thuật Cơ Sở, mà trái lại còn không có cơ hội thu được kỹ năng mới khác!
Do vậy, chọn một trong hai lính trường thương và cung tiễn thủ, mới là lựa chọn chính xác!
“Lính đao thuẫn và lính trường thương đều là chức nghiệp cận chiến.”
“Có cấp 10 ‘Đao thuật Cơ Sở’, dù không phải là lính đao thuẫn, vũ khí trong tay mình vẫn có thể phát huy sức mạnh uy lực của lính đao thuẫn. Nếu vậy, hiệu quả của lính trường thương cũng sẽ gần giống như thế…”
“Cung tiễn thủ, mới là lựa chọn tốt nhất!”
“Cận chiến có trường đao, viễn chiến có cung tiễn. Như vậy năng lực chiến đấu của mình sẽ được tăng lên rất nhiều!”
Một lần nữa phân tích ưu khuyết điểm của ba loại nghề nghiệp, Tô Mục đã có lựa chọn cho mình: “Ta chọn, chuyển chức làm cung tiễn thủ!”
Giống như chuyển chức lần thứ nhất.
Khi Tô Mục nói xong, một luồng nhiệt dâng lên trong cơ thể hắn, nhanh chóng cường hóa thân thể của hắn.
Kết thúc cường hóa, bố giáp trên người Tô Mục đã đổi thành giáp da, thêm một bậc phòng ngư, bàn tay trước đó trống không, trường đao đã được để ngoài doanh trại, giờ xuất hiện thêm một cung tên gỗ màu đen cứng cáp!
Lần chuyển chức thứ hai kết thúc.
Thích ứng với thân thể sau khi cường hóa, Tô Mục mở bảng thuộc tính của mình lên.
…
“Họ tên”: Tô Mục
“Thân phận”: Thôn dân Phượng Vũ thôn
“Nghề nghiệp”: Cung tiễn thủ (binh chủng Cơ Sở)
“Đẳng cấp”: Cấp 7. Kinh nghiệm: 273/1000.
“Thuộc tính”: Chỉ huy 2, Sức mạnh 16, Trí tuệ 8, Chính trị 6
“Kỹ năng”: Đao thuật Cơ Sở (cấp 10), Cung thuật Cơ Sở (cấp 1)
“Trang bị”: Cung tên gỗ cứng, trường đao cổ
“Điểm tiềm năng”: 6 điểm
…
“Cung thuật Cơ Sở”: Kỹ năng bị động, cấp 1.
Miêu tả kỹ năng: Kỹ thuật cung tiễn cơ bản nhất, có thể tăng nhẹ cảm ngộ với cung tiễn. Lực công kích bằng cung tăng lên 1%.
…
Khi thấy trên thanh kỹ năng xuất hiện kỹ năng bị động thứ hai không khác mấy so với “Đao thuật cơ sở”, Tô Mục thở dài nhẹ nhõm.
Phỏng đoán của hắn đã chính xác.
Cho dù chuyển chức thành cung tiễn thủ, kỹ năng “Đao thuật Cơ Sở” sẽ không bị mất đi, hắn cũng như nguyện thu được kỹ năng thứ hai cho mình. Đợi đẳng cấp của hắn lên cấp 10, tiến hành chuyển chức lần thứ ba, “Cung thuật Cơ Sở” sẽ được giữ lại, biến thành năng lực của hắn!
So với dân binh, tính trưởng thành của cung tiễn thủ chính thức có cao hơn, những cũng không cao hơn bao nhiêu.
Nhưng giá trị Sức mạnh đã từ 10 điểm của dân binh thì tăng lên thành 15 điểm, Sức mạnh của Tô Mục giờ đã là 16 điểm.
Đợi đẳng cấp của “Cung thuật Cơ Sở” tăng lên, giá trị Sức mạnh của Tô Mục cũng sẽ tăng lên.
Đáng nhắc tới hơn cả đó là.
Tìm tòi hơn nửa ngày, hắn nhận ra “Điểm tiềm năng” đúng thật là bàn tay vàng của mình. Ngoài trừ hắn thì người chơi hay NPC cao cấp, đều không thấy được sự tồn tại của dòng chữ này.
Dù cho hắn muốn cho họ xem họ cũng không thể thấy được.
Kỹ năng của hắn tăng nhanh như bay, trong mắt NPC cao cấp hắn có thiên phú dị bẩm, trong lý giải của người chơi thì hắn có tính trưởng thành cực cao!
Kể từ đó, hắn không lo có tai họa ngầm!
Sau đó.
Tô Mục bước ra ngoài doanh trại.
Lạc Thiên Thiên đã sớm ở ngoài, chờ Tô Mục đi ra lập tức mở giao diện xem xem thuộc tính của hắn sau lần thứ hai chuyển chức.
Nhìn thấy thuộc tính của Tô Mục lần nữa tăng mạnh, lại còn thêm một kỹ năng, Lạc Thiên Thiên mừng rỡ dị thường.
Chỉ là ngay sau đó nàng lại bối rối: “ Tô Mục, chuyển chức binh chủng Tiến Giai cần doanh trại cấp 3 và 10 đơn vị quặng sắt, 10 đơn vị quặng sắt ngày mai có thể góp, nhưng còn doanh trại cấp 3…”
Doanh trại cấp 3 cần thôn cấp 3.
Thôn cấp 3, không chỉ cần thêm nhiều nông phu hơn, mà còn cần gia tăng số lượng tài nguyên và cơ sở kiến trúc.
Thôn cấp 1 lên thôn cấp 2, Lạc Thiên Thiên mất nửa ngày, nhưng thôn cấp 2 lên cấp 3, chỉ một ngày mai thôi có thể không đủ thời gian.
Cái Lạc Thiên Thiên lo lắng là, sau khi đẳng cấp Tô Mục tăng lên, đạt điều kiện để chuyển sang binh chủng Tiến Giai thì mình lại không kịp thời xây doanh trại cấp 3, còn khiến 23 điểm thiện cảm hiện tại của Tô Mục sẽ giảm xuống.
Nàng đã quyết tâm toàn lực bồi dưỡng Tô Mục.
Nếu chỉ vì điều này mà giảm độ thiện cảm, vậy nàng thật sự sẽ khóc không ra nước mắt mất.
“Cứ theo kế hoạch của ngươi là được.”
Nghe được sự lo lắng của Lạc Thiên Thiên, Tô Mục thấu hiểu: “Trước kia người từng đề cập rằng kỳ an toàn của thôn chỉ có 3 ngày. Sau ba ngày đó sẽ xuất hiện quân địch, đúng không?”
“Ừm ừm!”
Cái đầu nhỏ của Lạc Thiên Thiên gật điên cuồng.
“Vậy đi,” Tô Mục nghĩ nghĩ, nói: “Cứ hoàn thành chuyển chức trước khi hết kỳ an toàn là được. Ngoài ra, nếu tài nguyên có đủ, thì chiêu mộ thêm dân binh hoặc binh chủng Cơ Sở.”
Tô Mục không biết hai ngày sau họ sẽ gặp quân địch như thế nào, Lạc Thiên Thiên cũng không.
Có điểm tiềm năng ở đây, sự phát triển của Tô Mục là vô hạn.
Nhưng hắn còn chưa đủ trưởng thành.
Hắn chưa đạt đến trình độ có thể một mình đối diện với quân địch sắp tới.
Yêu cầu giúp đỡ vẫn là điều cần thiết.
Sau khi trao đổi với Lạc Thiên Thiên xong, Tô Mục trở về nhà dân Lạc Thiên Thiên tạo ra cho mình nghỉ ngơi. Đối với người chơi như Lạc Thiên Thiên, đây nhiều nhất cũng chỉ là trò chơi có độ chân thực cao.
Còn với Tô Mục, đây chính là thế giới sinh tồn của hắn!
Vì thế việc nghỉ ngơi vẫn phải làm.
…
…
Sáng sớm hôm sau.
Lạc Thiên Thiên đăng nhập trở lại sau một đoạn thời gian nghỉ ngơi, nàng bắt đầu chỉ huy nông phu thu thập tài nguyên và xây dựng kiến trúc, tiếp tục phát triển thôn.
Còn Tô Mục, trên lưng đeo trường đao cổ, mang theo cung tên một lần nữa tiến vào rừng núi.
Lần này.
Mục tiêu của hắn không chỉ là muốn tăng lên cấp 10, đạt tới điều kiện chuyển chức lần thứ ba, mà còn phải thu hoạch hết mức điểm tiềm năng!
Nguồn gốc của điểm tiềm năng, Tô Mục đã rõ ràng.
Chỉ cần hắn đánh quái – mặc kệ là săn giết thú hoang hay quái hình người, thì đều có thể thu hoạch điểm tiềm năng!
Nhưng điểm tiềm năng có một vấn đề: Lợi ích giảm dần.
Hai lần chuyển chức trước đó, Tô Mục chỉ cần giết một con “Sói lạc đàn” là có thể thu được 1 điểm tiềm năng. Sau hai lần chuyển chức, thực lực Tô Mục tăng vọt, có lẽ hắn phải chém hai thậm chí ba đầu “Sói lạc đàn” mới có thể thu được 1 điểm tiềm năng.
Nói cách khác, theo thực lực ngày càng tăng mạnh của Tô Mục, điểm tiềm năng nhận được từ quái cấp thấp sẽ càng ngày càng nhỏ. Lấy thực lực hiện tại của hắn để chém giết quái vật cấp thấp như on thỏ, con hoẵng (một trong những loài hươu cổ nhất), điểm tiềm năng nhận được sẽ suy giảm đến mức gần như không có.
Chỉ có chém giết quân địch cùng cấp độ với mình, hắn mới có thể thu được điểm tiềm năng hoàn chỉnh!
Vào trong rừng.
Tô Mục trực tiếp đưa thêm 6 điểm tiềm năng vào kỹ năng “Cung thuật Cơ Sở”, kỹ năng bị động thứ hai từ cấp 1 tăng lên cấp 7, tiến thêm một bước trên con đường phát triển, sau đó, hắn bắt đầu hành trình thăng cấp của mình.
Vút!
Nương theo tiếng xé gió rất nhỏ, một mũi tay bay ra như tia chớp, bắn xuyên qua đầu con Thanh lang (sói xanh) cách mấy chục mét.
Tô Mục nhìn lên giao diện, điểm tiềm năng cuối cùng đã tăng thêm 1 điểm.
“Cũng nên về đi thôi.”
Nhìn qua sắc trời, hắn chuẩn bị quay trở về thôn.
Lần lên núi này, hắn ở đây chờ đợi hai ngày. Ngoài việc mấy lần trở về thôn để bổ sung mũi tên, tất cả thời gian Tô Mục gần như đều đi tìm dã thú rồi giết.
Thời gian dài với cường độ chiến đấu cao cũng mang cho hắn thu hoạch khá khá quan.
Cấp 7 từ lúc rời thôn đến giờ đã thành cấp 12. Điểm tiềm năng trừ hết cho “Cung thuật Cơ Sở” lên cấp 10 max, thì còn lại 22 điểm!
Có điều, đây đã là cực hạn.
Hai ngày, hắn đã giết vài lần các dã thú có trong phạm vi mấy ngàn mét quanh thôn Phượng Vũ, suýt nữa khiến cả mảnh rừng lâm vào trạng thái sinh linh tuyệt diệt, cũng trực tiếp dọn sạch chỗ luyện cấp cho các tân thủ.
Muốn tiếp tục đánh quái thăng cấp, thì cần đi chỗ xa hơn.
Nơi ấy, tính ra không thuộc vị trí luyện cấp của tân thủ Phượng Vũ thôn, ai cũng không rõ có sự tồn tại mạnh mẽ nào ở đó hay không. Trong thời gian ngắn, Tô Mục không có ý định sẽ một mình đi thăm dò những địa phương đó.
Tiếp theo.
Hắn thu dọn trang bị của mình, đi về hướng thôn Phượng Vũ.
Lại qua nửa tiếng, Tô Mục mới đi ra khỏi rừng núi.
Chưa đến gần Phượng Vũ thôn, hắn đã nhìn thấy một bóng hình nhỏ nhắn đứng ở cổng thôn si ngốc chờ đợi.
Thấy cảnh này, trong lòng Tô Mục có chút cảm động, tốc độ dưới chân cũng tăng nhanh hơn.
“Tô, Tô Mục!”
Khi Tô Mục đến gần thôn hơn, Lạc Thiên Thiên cuối cùng đã nhận ra được thân ảnh của hắn, vội vàng chạy đến: “Ngươi đã về! Ta cứ nghĩ rằng…”
Vừa nói, trên gương mặt tinh xảo của Lạc Thiên Thiên hiện lên mấy phần ủy khuất.
“Nghĩ là ta chạy?”
Không kìm được lòng vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Lạc Thiên Thiên, Tô Mục cười nói: “Yên tâm đi, ta sẽ không chạy. Huống hồ… rời khỏi Phượng Vũ thôn, ta tìm đâu ra một lãnh chúa tốt như vậy?”
Hai ngày.
Tô Mục về cũng chỉ để bổ sung mũi tên rồi lại vội vàng rời đi, cũng không nhìn thấy Lạc Thiên Thiên.
Chưa nói đến Lạc Thiên Thiên vị cô nương ngốc này, nếu đứng ở vị trí lãnh chúa, ngay cả Tô Mục cũng sẽ nghĩ rằng NPC đặc thù ẩn tàng mình đang bồi dưỡng đã chạy mất.
Được bàn tay dày rộng của Tô Mục vỗ nhẹ nhàng lên đầu mình, Lạc Thiên Thiên híp mắt, rụt cổ như một con mèo nhỏ, sau đó kéo Tô Mục vào trong thôn, như đang muốn khoe khoang.
“Tô Mục, ngươi nhìn đi, đây là thôn đã xây xong của chúng ta đó!”
Thực ra không cần Lạc Thiên Thiên giới thiệu, Tô Mục đã thấy được sự biến hóa của thôn Phượng Vũ.
So sánh với lúc còn cấp 2, Phượng Vũ thôn cấp 3 có diện tích lớn hơn gấp mấy lần. Không chỉ có thêm các công trình có công dụng khác, chỉ tính riêng nhà dân cho nông phu ở cũng đã có khoảng vài chục tòa.
Dù sắc trời đã tối, đa số nông phu đã trở về nghỉ ngơi thì toàn bộ thôn vẫn tràn đầy sức sống.
Nếu giao diện thuộc tính và Lạc Thiên Thiên không tồn tại, Tô Mục chắc chắn đã cho rằng mình không xuyên đến trò chơi, mà là xuyên về môt thôn trang nhỏ thời cổ đại.
Rất nhanh.
Lạc Thiên Thiên lôi kéo Tô Mục đến đứng trước doanh trại cấp 3.
Doanh trại một lần nữa lại to hơn, Tô Mục chưa vội bước vào, mà là hỏi: “Chiêu mộ dân binh và binh chủng Cơ Sở thế nào rồi?”
“Dân binh chiêu mộ được năm người, đao thuẫn binh chiêu mô được ba.”
“Ít như vậy?” Tô Mục nhíu mày, “Tài nguyên không đủ sao?”
Dựa theo trí nhớ của hắn, ngày mai sẽ là ngày kết thúc kỳ an toàn, thời điểm quân địch tập kích, Phượng Vũ thôn ít nhất cũng phải có mười dân binh và năm binh chủng Cơ Sở thì mới có thể bảo đảm được an toàn cho thôn.
Bây giờ số lượng dân binh và binh chủng Cơ Sở lại thiếu non nửa!
Lý do duy nhất, chỉ có thể là tài nguyên không đủ.
“Đẳng cấp doanh trại đủ rồi, quặng sắt cũng đã cất trữ hơn một trăm đơn vị.” Khuôn mặt Lạc Thiên Thiên có hơi xoắn xuýt: “Nhưng… nhưng mà tiền của chúng ta không đủ dùng…”
“Không đủ tiền?”
“Chuyển chức dân binh mất 50 đồng xu, chuyển chức cung tiễn thủ mất 5 đồng bạc. Lần thứ ba chuyển chức thành binh chủng Tiến Giai cần tiêu tốn 5 đồng vàng…” Lạc Thiên Thiên yếu ớt nói: “Nếu tiếp tục chiêu mộ dân binh và binh chủng Cơ Sở, ta sẽ không có tiền cho ngươi chuyển chức…”
“Vậy bọn họ thì sao?” Chỉ vào mấy dân binh đang đi tuần tra, Tô Mục hỏi.
“Chiêu mộ, một dân binh 10 đồng xu, đao thuẫn binh 1 đồng bạc; về huấn luyện, một dân binh 5 đồng xu, đao thuẫn binh 50 đồng xu…”
(Chú thích của tác giả: Chiêu mộ ở đây là triệu hồi lính tương ứng trực tiếp từ trong doanh trại; huấn luyện, cũng giống như Tô Mục, thăng cấp và chuyển chức, nâng đơn vị binh chủng hiện tại lên đơn vị binh chủng cấp cao hơn)
Tô Mục đã hiểu.
Người chơi lãnh chúa như Lạc Thiên Thiên, chắc chắn ban đầu sẽ có tiền vốn.
Tô Mục đoán chừng số tiền ban đầu người chơi lãnh chúa có có lẽ là 10 đồng vàng.
Hai lần chuyển chức trước đó mình tiêu mất 5 đồng bạc và 50 đồng xu, lần thứ ba chuyển chức cần 5 đồng vàng, tức là so với binh chủng cùng bậc, phí chiêu mộ mình gấp hơn năm lần, phí huấn luyện hơn gấp mười lần!
Lại thêm thăng cấp doanh trại và thăng cấp cơ sở vật chất cũng cần một số tài chính… Cũng khó trách Lạc Thiên Thiên không nỡ chiêu mộ dân binh và binh chủng Cơ Sở.
Không phải hệ thống cho số tiền vốn ít, cũng không phải Lạc Thiên Thiên không nỡ chiêu mộ, mà do là, nàng đưa hầu hết số tiền cho mình chuyển chức!
“Cô nhóc này…”
“Đúng là khờ…”
Tâm trạng phức tạp nhìn Lạc Thiên Thiên đang thận trọng với mình, Tô Mục yên lặng thở dài trong lòng.
“Tô Mục, ngươi đừng lo lắng!” Thấy Tô Mục nhìn mình không nói lời nào, Lạc Thiên Thiên hơi hoảng hốt: “Ta, ta rất có tiền! Chỉ, chỉ cần có thể nạp tiền, chúng ta lập tức sẽ có tiền!”
Một câu nói bừa, e rằng những danh thần võ tướng kia cũng khó có thể hiểu được.
Tô Mục thì hiểu rõ ý tứ của Lạc Thiên Thiên.
Nàng dự định đi theo con đường nạp tiền, lấy tiền trong hiện thực đổi lấy tiền trong trò chơi.
“Được rồi.”
Một dòng nước ấm lan trong lòng, Tô Mục vỗ vỗ Lạc Thiên Thiên, ôn nhu nói: “Trước cứ chuyển chức để ứng phó với nguy cơ ngày mai đã. Tiền cần để phát triển cho con và lần chuyển chức tiếp theo... Chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp.”
Nói rồi, Tô Mục bước vào trong doanh trại.
“Đã đạt điều kiện chuyển chức.”
“Mời lựa chọn tự mình chuyển chức hoặc lãnh chúa trợ giúp chuyển chức.”
Khi Tô Mục bước vào doanh trại, một nhắc nhở cùng lúc xuất hiện trên giao diện thuộc tính.
Chọn tự mình chuyển chức giống như trước đây, Tô Mục bắt đầu tiếp tục chọn chức nghiệp Tiến Giai.
Binh chủng Cơ Sở là cung tiễn thủ, nên hắn có được hai phương thức chuyển hướng chính thống, theo thứ tự là trường cung thủ và binh ném mâu (lính ném giáo).
Cùng thuộc một nghề viễn chiến, trường cung thủ là dạng cường hóa của cung tiễn thủ, binh ném mâu thì là biến thể từ cấp dưới. So với trường cung thủ, số lượng đoản mâu (giáo ngắn) mà binh ném mâu có thể mang theo chắc chắn ít hơn nhiều so với số lượng mũi tên của cung tiễn thủ, năng lực duy trì tác chiến yếu kém, nhưng cường độ công kích lại vượt xa!
Ở trong phạm vi khoảng cách, binh ném mâu ném đoản mâu, lực công kích có thể hơn cung tiễn gấp mấy lần!
Hơn thế.
Bởi vì có kỹ năng bị động là “Đao thuật Cơ Sở”, ngoài hai nghề Tiến Giai như trường cung thủ và binh ném mâu ra, Tô Mục còn có thể chuyển chức sang những nghề không chính thống như trường đao binh (Chú thích của tác giả: đao lưỡi dài có cán dài, trước đó là trường đao kiểu cổ lưỡi dài nhưng cán ngắn), đao binh giáp nhẹ…
Sáu chức nghiệp Tiến Giai xuất hiện trước mặt Tô Mục.
Chỉ suy tư một lúc, Tô Mục quyết định nghề Tiến Giai của mình.
“Ta chọn, chuyển chức thành binh ném mâu!”
Theo lựa chọn của hắn, một luồng nhiệt dâng lên từ trong nội thể, nhanh chóng cường hóa thân thể của Tô Mục. Đợi đến khi cường hóa kết thúc, ngoại hình của hắn cũng biến hóa một lần nữa.
Trên người vẫn mặc giáp da.
Nhưng so với khi là cung tiễn thủ thì trông tinh xảo hơn nhiều, cũng cứng cỏi hơn nhiều.
Trên lưng có nhiều thêm một túi đeo lưng, bên trong đựng chín đoản mâu bằng gỗ, mũi nhọn, vỏ ngoài bao một lớp sắt.
Trừ cái đó ra, Sức mạnh của Tô Mục tăng hơn 5 điểm so với lúc là cung tiễn thủ, hơn nữa còn thêm một kỹ năng nữa.
Kỹ năng này, là kỹ năng chủ động!
…
“Thuật ném mâu Sơ cấp”: Kỹ năng chủ động, cấp 1.
Miêu tả kỹ năng: Kỹ thuật ném giáo cơ bản nhất, có thể tăng sức mạnh và tốc độ khi ném giáo. Lực công kích bằng giáo tăng 1%.
…
“Ở dưới mới là điểm quan trọng nhất nhỉ!”
Nhìn toàn thể thuộc tính của mình, Tô Mục chuyển chú ý lên điểm tiềm năng của mình.
Trong hai ngày tích được điểm tiềm năng, trên cơ bản đủ để thực lực của hắn tăng thêm một bậc!
Đầu tiên, là “Thuật ném mâu Sơ cấp”.
Sau đó là “Đao thuật Cơ Sở” và “Cung thuật Cơ Sở”.
Sau khi chuyển chức làm binh chủng Tiến Giai, hai kỹ năng bị động vốn max cấp lại có thể tiếp tục tăng lên.
Suy nghĩ một chút, Tô Mục đưa 1 điểm tiềm năng đẩy “Cung thuật Cơ Sở” lên “Cung thuật Tiến Giai”, lại đưa 9 điểm đưa “Cung thuật Tiến Giai” tăng lên cấp cao nhất.
Tiếp theo.
Giá trị Sức mạnh của Tô Mục trực tiếp tăng thêm 2 điểm!
“Kỹ năng Tiến Giai khi max cấp là tăng 2 điểm Sức mạnh mà không phải 1 điểm?”
“Không biết về sau kỹ năng Tinh Anh trên kỹ năng Tiến Giai, có thể tăng 3 đến 4 điểm hay không nhỉ…”
Nhìn lại giá trị Sức mạnh của mình lần nữa, Tô Mục như có điều suy nghĩ, lập tức đưa 3 điểm tiềm năng vào “Đao thuật Cơ Sở” đề thăng thành “Đao thuật Tiến Giai”, đưa nó lên cấp 2.
Đúng lúc này.
Thuộc tính của hắn đã xảy ra thay đổi rất lớn!
…
“Họ tên”: Tô Mục
“Thân phận”: Thôn dân Phượng Vũ thôn
“Nghề nghiệp”: Binh ném mâu (binh chủng Tiến Giai)
“Cấp”: Cấp 12. Kinh nghiệm: 4591/9700
“Thuộc tính”: Chỉ huy 2, Sức mạnh 25, Trí tuệ 8, Chính trị 6
“Kỹ năng”: Đao thuật Tiến Giai (cấp 2), Cung thuật Tiến Giai (cấp 10), Thuật ném mâu Sơ cấp (cấp 10)
“Trang bị”: Đoản mâu, cung tên gỗ cứng, trường đao cổ
“Điểm tiềm năng”: 0 điểm
…
“Đao thuật Tiến Giai”: Kỹ năng bị động, cấp 2.
Miêu tả kỹ năng: Ngươi có kỹ thuật dùng đao thuần thục, kỹ thuật có thể tăng cảm ngộ đao pháp với biên độ nhỏ. Lực công kích bằng đao tăng 12%.
“Cung thuật Tiến Giai”: Kỹ năng bị động, cấp 10.
Miêu tả kỹ năng: Ngươi có kỹ thuật dùng cung tiễn thuần thục, kỹ thuật có thể tăng cảm ngộ dùng cung tiễn với biên độ nhỏ. Lực công kích bằng cung tiễn tăng 20%.
“Thuật ném mâu Sơ cấp”: Kỹ năng chủ động, cấp 10.
Miêu tả kỹ năng: Kỹ thuật ném mâu cơ bản nhất, có thể tăng sức mạnh và tốc độ khi ném giáo. Lực công kích bằng giáo tăng 10%.
…
Xem hết thuộc tính hiện tại từ trên xuống dưới, Tô Mục không kìm lòng được nở một nụ cười.
Lần chuyển chức thứ ba kết thúc.
Chỉ đơn thuần nhìn vào giá trị các thuộc tính, giá trị Sức mạnh của mình chỉ tăng 8 điểm, nhưng thực tế sức chiến đấu đã tăng lên gấp nhiều lần!
Tô Mục cảm giác, hắn của bây giờ cùng lúc đối mặt với mấy lần hắn trước khi chuyển chức… đều có thể đánh bại dễ như trở bàn tay!
Thực lực như thế, cũng đủ để đối phó với nguy cơ ngày mai rồi!
Trên mặt hiện ra một nụ cười nhẹ nhõm, Tô Mục thở một hơi thả lỏng, rời khỏi daonh trại.
“Thành công chứ?”
Thấy khuôn mặt đầy ý cười khi Tô Mục bước ra khỏi doang trại, Lạc Thiên Thiên trong lòng cũng mừng rỡ vô cùng, dù biết là binh lính chuyển chức không có khả năng thất bại nhưng vẫn không nhịn được hỏi.
“Thành công.”
Tô Mục mỉm cười nói: “Ngươi xem thuộc tính đi.”
Nghe theo hắn, Lạc Thiên Thiên không chờ đợi mở bảng thuộc tính ra.
“Đây là…”
Nhìn thấy điểm thuộc tính của Tô Mục, Lạc Thiên Thiên phải kêu thốt lên: “Thật mạnh!”
“So với võ tướng chân chính có thể còn chênh lệch rất lớn. Nhưng để đối phó với địch nhân ngày mai, hẳn sẽ đủ.” Ý cười đầy mặt, vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Lạc Thiên Thiên một chút, Tô Mục nói khẽ: “Đêm nay nghỉ ngơi cho thật tốt, qua ngày mai, thôn của chúng ta sẽ được xây dựng xong.”
“Ừm!” Lạc Thiên Thiên cười tươi như hoa, liên tục gật đầu.
Sáng sớm hôm sau.
Tô Mục không vào rừng để đánh quái thăng cấp nữa, mà trước tiên hắn mang theo dân binh và đao thuẫn binh đi tuần tra bốn phía thôn, chờ đợi quân địch đến.
Lạc Thiên Thiên cũng không tiếp tục sắp xếp nông phu đi thu thập tài nguyên, mà cho họ trốn vào trong nhà dân.
Đối mặt với quân địch sắp đến, sức chiến đấu của nông phu căn bản không phát huy được tác dụng gì cả. Cưỡng ép họ tham gia chiến đấu sẽ chẳng có chỗ nào tốt, ngược lại còn có thể sinh ra hiệu quả trái ngược.
Chỉ là một nhiệm vụ tân thủ thôi.
5 dân binh, 3 đao thuẫn binh, thêm hắn là ném mâu binh thuộc binh chủng Tiến Giai, đã đủ!
Thời gian trôi từng chút một.
Rất nhanh.
Nửa tiếng đã qua.
Đợi đến khi mặt trời mọc lên hoàn toàn, 3 ngày của kỳ bảo hộ tân thủ cũng kết thúc.
Gần như bằng với thời điểm kết thúc kỳ an toàn, trên cánh đồng xa xa xuất hiện một đám người hướng đến bên này.
“Tô Mục, Tô Mục!”
Không nhìn thấy những thân ảnh kia, Lạc Thiên Thiên khẩn trương bắt lấy tay Tô Mục: “Ở bên kia! Quân địch đang đến!”
Chưa cần Lạc Thiên Thiên nhắc nhở, hắn đã thấy rõ địch nhân tới đánh.
“Một, hai, ba…”
“Mười lăm người?”
Đếm số lượng địch, Tô Mục để lại 3 đao thuẫn binh đứng ở của thôn, năm dân binh đứng đằng sau đao thuẫn binh, còn mình thì lôi kéo Lạc Thiên Thiên đến một bên, chờ đợi mười lăm địch nhân tới gần.
Năm trăm mét.
Ba trăm mét.
Hai trăm mét.
Khi mười lăm địch nhân chỉ còn cách cổng thôn một trăm mét, Tô Mục híp mắt lại.
Trường đao cổ giắt eo bên trái, túi mâu vác ở sau lưng, tay trái của hăn giơ cây cung của cung tiễn thủ lên, cài tên, kéo căng.
Vút!
Theo tiếng xé gió, mũi tên bay ra như tia chớp, nháy mắt đã vượt qua khoảng cách hơn trăm mét vọt tới thân ảnh của địch nhân!
Không xảy ra điều gì ngoài ý muốn.
Khi mũi tên bay đến, một thân ảnh trực tiếp bị xuyên thủng trán, ngã trên đất.
“Ngươi đã giết chết ‘Loạn dân’.”
“Ngươi thu được 50 điểm kinh nghiệm.”
“Chỉ là ‘Loạn dân’ à…” Một tên bắn chết địch, Tô Mục tranh thủ liếc bảng thuộc tính của mình, cảm thấy yên lòng.
Loạn dân và dân binh, đều không tính là lớp chiến đấu như binh chủng Cơ Sở. Nếu quân địch tập kích lần này chỉ là loạn dân, đừng nói là mười lăm, cho dù có hơn trăm loạn dân đột kích, hắn chắn chắn vẫn tiêu diệt hết!
Loạn dân thứ nhất ngã xuống, Tô Mục tiếp tục kéo cung bắn tên giết tên thứ hai.
Lúc này, loạn dân còn lại chỉ còn cách Phượng Vũ thôn vẻn vẹn 90 mét.
Loạn dân thứ ba ngã xuống, chín mươi mét; loạn dân thứ tư ngã xuống, hơn tám mươi mét; loạn dân thứ năm ngã xuống, tám mươi mét… Đến khi mười lăm loạn dân đều bị bắn chết, loạn dân xông đến gần nhất thậm chí còn cách Phượng Vũ thôn năm mươi mét!
“Tô Mục, ngươi thật lợi hại!”
Tận mắt nhìn Tô Mục làm thế nào giết được quân địch, trong đôi mắt to của Lạc Thiên Thiên tràn đầy niềm hưng phấn. Nàng càng ngày cảm thấy mình đặt trọng tâm phát triển thôn lên Tô Mục, là một quyết định vô cùng chính xác.
Chỉ mới binh chủng Tiến Giai, Tô Mục đã mạnh như vậy, nếu thật sự có thể bồi dưỡng hắn thành Võ tướng, vậy hắn sẽ mạnh đến mức nào?
“Chỉ có những địch nhân này sao?”
Nhìn một mảnh yên tĩnh bên ngoài, Tô Mục hỏi.
“Đây là đợt tập kích thứ nhất.” Lạc Thiên Thiên nói, “Mười phút sau, sẽ có đợt địch nhân tập kích thứ hai, lại qua mười phút, đợt thứ ba sẽ đến. Chỉ cần tiêu diệt ba đợt địch nhân này, thôn của chúng ta có thể giữ vững!”
“Có ngươi ở đây, ta tin chắc chúng ta nhất định sẽ giữ được!”
“Mười phút?” Tô Mục gật gật đầu, mở bảng thuộc tính của mình ra.
So với dã thú trong rừng, kinh nghiệm thu được từ loạn dân phong phú hơn nhiều, Mười lăm loạn dân, không chỉ cho hắn 750 điểm kinh nghiệm, mà còn cho hắn 1 điểm tiềm năng. Nếu săn giết dã thú đều cấp thấp như trong rừng, chỉ sợ năm mươi con còn chưa đủ cho hắn 1 điểm tiềm năng.
Tăng thêm 1 điểm tiềm năng vào “Đao thuật Tiến Giai”, “Đao thuật Tiến Giai” từ cấp 2 tăng lên cấp 3, Tô Mục vẫn đứng cạnh thôn yên lặng chờ đợi lần tập kích thứ hai.
Mười phút rất nhanh đã kết thúc.
Đợt địch nhân thứ hai rất đúng hẹn, như cũ xuất hiện trên cánh đồng hoang.
Chỉ có điều.
Số lượng địch lần này lại là ba mươi lăm.
Ngoài hai lăm loạn dân cấp 1, trong đợt thứ hai còn có thêm mười thổ phỉ! Chỉ riêng một thổ phỉ đã đạt cấp 5, giá trị Sức mạnh đạt tới 15 điểm, sự tồn tại bằng với binh chủng Cơ Sở!
Không chút do dự.
Lần tập kích thứ hai đến gần, Tô Mục tiếp tục kéo cung bắn tên.
25 điểm Sức mạnh, lại thêm “Cung thuật Tiến Giai” tăng 20% lực công kích, khiến Tô Mục vẫn có thể một tiễn mất mạng. Mặc kệ là loạn dân hay thổ phỉ, đều khó mà cản nổi mũi tên bay đến như lưới điện.
Rất nhanh gọn, địch nhân đợt tập kích thứ hai bị giết sạch.
Ngoại trừ có ba địch nhân vọt tới cửa thôn bị Tô Mục tiện tay chém, các địch nhân còn lại vẫn nằm chết trong quá trình bắn tên của Tô Mục, ngã xuông trên cánh đồng hoang.
Ba mươi lăm địch nhân, không chỉ cho hắn hơn ba ngàn điểm kinh nghiệp, mà còn mang cho hắn 4 điểm tiềm năng.
Lại cho 4 điểm đó vào kỹ năng “Đao thuật Tiến Giai, tăng từ cấp 3 lên cấp 7, Tô Mục hoạt động ngón tay cứng nhắc chờ đợi đợt tập kích cuối cùng của địch nhân.
Đợt thứ nhất có mười lăm người.
Đợt thứ hai có ba mươi lăm người.
Đợt thứ ba có thể số lượng địch nhân sẽ lên đến 40, 50 người.
Mà mũi tên trong ống tên của hắn, cũng chỉ còn lại 10 mũi tên (một ống đựng được 60 tên), phải một giờ sau mới có thể bổ sung từ doanh trại. Coi như tính cả 9 ngọn đoản giáo sau lưng hắn, cũng chỉ có thể giết chết được mười chín địch nhân.
Còn lại, chỉ có thể cận chiến.
“Hy vọng đợt đột kích cuối cùng địch không quá mạnh…”
Mặc niệm một câu, Tô Mục nắm chặt cung gỗ trong tay, ánh mắt âm trầm nhìn phương hướng địch nhân sẽ tới.
Nhanh thôi.
Lại mười phút qua đi.
Một vùng quân địch xuất hiện ở nơi xa xa.
Chỉ nhìn thoáng qua, Tô Mục đã ngay lập tức biến sắc: “Thiên Thiên, về thôn! Đao thuẫn binh và dân binh giữ vững cổng thôn, không được để một tên địch nào tiến vào trong làng!”
Cũng khó trách Tô Mục sẽ thất thố như vậy.
Bởi vì khi so sánh hai đợt địch nhân trước đó, thì đợt thứ ba này địch nhân quá mạnh mẽ!
Số lượng của đợt địch nhân thứ ba là năm mươi mốt người.
Bên trong năm mươi mốt người này có ba mươi lăm tên là loạn dân cấp 1, mười tên thổ phỉ cấp 5, năm tên cường đạo cấp 10, cùng một tên Đại Cường Đạo Tặc cấp bậc đạt tới cấp 15!
Loạn dân cũng giống như là dân binh, thổ phỉ thì giống binh chủng Cở Sở như đao thuẫn binh, còn cường đạo thì giống như binh chủng Tiến Giai như ném mâu binh.
Còn một tên duy nhất đang cưỡi ngựa thì trong tay cầm trường thương chính là Đại Cường Đạo Tặc. Điểm Sức mạnh đạt tới 25 điểm, cấp độ còn cao hơn một cấp so với Tô Mục, chính là binh chủng Tinh anh!
Đại Cường Đạo Tặc là binh chủng tinh anh nhưng lại ở phía trận doanh của dã ngoại, cho dù thực lực hiện tại của Tô Mục cũng phải cẩn thận đối đãi.
Lại thêm số lượng trọn vẹn đạt tới năm mươi tên binh chủng khác nữa, cũng khó trách Tô Mục sẽ biến sắc.
. ..
Ngay thời điểm Tô Mục hô lên một tiếng kia thì Lạc Thiên Thiên không có tùy hứng, nàng trực tiếp chạy vào trong thôn.
Nàng lo lắng cho thôn trang, cũng lo lắng cho Tô Mục.
Nhưng nàng cũng biết rằng với điểm Sức mạnh ít ỏi kia của nàng, ở lại chẳng những không giúp được Tô Mục mà sẽ còn làm cho Tô Mục phân tâm. Chỉ có dưới tình huống không có lo lắng thì Tô Mục mới có thể phát huy được thực lực của mình, vượt qua nguy cơ lần này.
Nhìn thấy Lạc Thiên Thiên trốn vào bên trong phòng làm việc của thôn trưởng, Tô Mục nhẹ nhàng thở ra.
Hắn không sợ đối mặt với kẻ thù, chỉ sợ là ngay tại thời khác đối mặt với loại kẻ thù mạnh mẽ này lại bị lãnh chúa của mình khóc lóc om sòm, muốn chết muốn sống ở lại quấy nhiễu mình, còn nói ra những lời đẹp đẽ như là muốn cùng mình vượt qua khó khăn này nọ.
Cũng may, Lạc Thiên Thiên không phải loại não tàn kia.
Nàng rất rõ ràng mình phải làm gì.
Bây giờ, Lạc Thiên Thiên đã trốn vào bên trong phòng làm việc của thôn trưởng. Ba tên đao thuẫn binh cùng năm tên dân binh cũng ngăn chặn tại cửa ra vào, và cũng ngăn chặn con đường duy nhất để vào thôn. Bây giờ hắn cũng có thể tập trung tinh thần để chiến đấu.
Kéo cung cài tên.
Ngay khi địch nhân vừa tiến vào phạm vi một trăm mét thì mũi tên ở trong tay của Tô Mục giống như tia chớp bay ra, lập tức bắn chết tên địch nhân thứ nhất.
"Ngươi đã giết 'Thổ phỉ' ."
"Ngươi thu được 100 điểm kinh nghiệm."
Không nhìn đến số lượng loạn dân nhiều nhất, Tô Mục chỉ công kích từ xa nhóm mục tiêu đầu tiên, đó là 10 tên thổ phỉ.
"Ngươi đã giết 'Thổ phỉ' ."
"Ngươi thu được 100 điểm kinh nghiệm."
Bên trong ống tên chỉ còn lại 9 mũi tên liên tục bay ra.
Dưới tác dụng của "Cung thuật Tiến Giai" max cấp, trong vòng trăm mét, Tô Mục hoàn toàn có thể bắn không trượt một phát nào. Mỗi một mũi tên đều có thể mang đi một sinh mệnh của địch nhân. Đợi đến lúc cả 9 mũi tên tất cả đều dùng hết thì 10 tên thổ phỉ cũng chỉ còn lại một tên cuối cùng!
Lúc này.
Khoảng cách còn lại của bốn mươi hai tên địch với thôn Phượng Vũ là hơn 70m.
Không chút do dự vứt bỏ cung gỗ cùng ống tên, Tô Mục từ phía sau lưng cầm ra một cây đoản mâu.
Vù!
Một tiếng xé gió rất nhỏ vang lên, cây đoản mâu thứ nhất bay ra, lập tức xuyên thủng thân thể của tên thổ phỉ cuối cùng, đem thân thể của hắn đính trên cánh đồng hoang.
"Ngươi đã giết 'Thổ phỉ'."
"Ngươi thu được 100 điểm kinh nghiệm."
Mười tên thổ phỉ đạt tới cấp binh chủng Cơ sở đều đã bị giết chết, Tô Mục nhẹ nhàng thở ra.
Cho dù loạn dân có số lượng nhiều đi chăng nữa thì cuối cùng cũng chỉ con gà cấp 1, Tô Mục không xuất thủ thì đám loạn dân này cũng rất khó công phá được ba tên đao thuẫn binh cùng năm tên dân binh đang bảo vệ cửa thôn.
Chỉ cần giết chết thổ phỉ, cường đạo cùng với một tên Đại Cường Đạo Tặc duy nhất . . . Thì đợt địch nhân đột kích lần này trên cơ bản coi như thắng lợi.
Hít một hơi thật sâu.
Nhìn thấy địch nhân đã tiến vào phạm vi sáu mươi mét, Tô Mục cầm ra cây đoản mâu thứ hai.
Max cấp "Thuật ném giáo Sơ cấp" cộng thêm 25 điểm Sức mạnh cũng đủ để cho hắn tại bên trong phạm vi sáu mươi mét phát ra uy lực lớn nhất của đoản giáo!
Vù!
Cây đoản giáo thứ hai bay ra!
Một tên cường đạo trong tay cầm khiên gỗ lập tức có phản ứng, hắn liền giơ cao tấm khiên gỗ của mình ngăn ở trước người, muốn ngăn lại một kích này của Tô Mục.
Nhưng mà.
Ngay tại lúc đoản giáo phóng đến va chạm với khiên gỗ thì tấm khiên gỗ trong tay của hắn trực tiếp bị lực trùng kích to lớn đánh nát. Tốc độ của đoản giáo vẫn không giảm, lập tức xuyên qua thân thể của hắn, tên cường đạo binh chủng Tiến Giai cấp 10, giá trị Sức mạnh đạt tới 15 điểm này bị găm ngay trên mặt đất.
Cùng là binh chủng Tiến giai, có lẽ cường đạo có thể ngăn cản được một tên của Tô Mục khi hắn bắn ở cự ly xa, nhưng tuyệt đối không chịu nổi một mâu khi hắn phóng đến ở cự ly gần!
"Ngươi đã giết 'Cường đạo'."
"Ngươi thu được 300 điểm kinh nghiệm."
Tên cường đạo thứ nhất bị giết.
Ngay sau đó, Tô Mục cầm ra cây đoản mâu thứ ba, lần nữa ném mạnh đi.
Vù!
"Ngươi đã giết 'Cường đạo' ."
"Ngươi thu được 300 điểm kinh nghiệm."
Mỗi một lần đoản mâu bay ra, đều đại biểu cho một tên cường đạo bị giết. Liên tục năm cây đoản mâu được phóng ra cũng tức là năm tên cường đạo đều bị giết chết, bị từng cây đoản giáo ghim ngay trên cánh đồng hoang.
Lúc này, Tô Mục còn thừa lại ba cây đoản mâu.
Địch nhân còn thừa lại ba mươi sáu người.
Khoảng cách của địch nhân với Phượng Vũ thôn đã không đến năm mươi mét.
Cũng ở thời điểm này, tên Đại Cường Đạo Tặc duy nhất đạt đến cấp độ binh chủng Tinh anh cũng đã giơ lên trường thương ở trong tay của mình công kích về phía Tô Mục.
Cho dù là cách mấy chục mét, Tô Mục cũng có thể cảm nhận được, khí thế công kích của tên Đại Cường Đạo Tặc này rất mạnh mẽ!
"Tên cuối cùng!"
"Chỉ cần đánh chết tên Đại Cường Đạo Tặc này, chúng ta sẽ thắng!"
Thân thể đứng tại chỗ không di chuyển, Tô Mục cầm ra cây đoản mâu thứ bảy.
Thuật ném mâu Sơ cấp phát động!
Tiếng xé gió thê lương truyền đến, cây đoản mâu kia mang theo lực đạo to lớn lao về phía tên Đại Cường Đạo Tặc.
Nhưng mà. ..
Keng!
Tiếng va đập kịch liệt truyền đến, bên trong đợt công kích này của Tô Mục thì tên Đại Cường Đạo Tặc chẳng những không có bị đoản mâu xuyên thủng cơ thể, ngược lại hắn chỉ tiện tay quét một thương là đánh bay đoản giáo mà Tô Mục phóng đến!
25 điểm Sức mạnh cân bằng với Tô Mục.
Cấp độ binh chủng Tinh anh, còn cao hơn Tô Mục một giai vị.
Lợi thế mà Tô Mục hơn hắn đơn giản chỉ là thêm ra mấy cái kỹ năng mà thôi.
Nếu muốn đánh giết thổ phỉ và cường đạo dễ dàng như vậy, muốn một kích miễu sát tên Đại Cường Đạo Tặc này hiển nhiên là không thể nào.
Đại Cường Đạo Tặc vẫn tiếp tục xông lên, khoảng cách của hắn chỉ có hơn ba mươi mét.
Tô Mục lần nữa lấy ra đoản mâu, lần nữa dùng sức phóng thật mạnh.
Keng!
Hoàn toàn như trước đó, cây đoản mâu này cũng bị Đại Cường Đạo Tặc đón đỡ đánh bay.
Lúc này, Đại Cường Đạo Tặc cách hắn chỉ có hơn hai mươi mét khoảng cách. Tại bên trong khoảng cách này thì Tô Mục thậm chí có thể thấy rõ được trên khuôn mặt của Đại Cường Đạo Tặc đang rất khát máu, cây trường thương mà hắn cầm trong tay lóe ra ánh sáng màu xám!
Tô Mục lấy ra cây đoản mâu cuối cùng, hắn nín thở và ngưng tụ con mắt chăm chú nhìn chằm chằm đến tên Đại Cường Đạo Tặc đang đến công kích.
Hai mươi mét.
Mười lăm mét.
Mười mét!
Ngay tại thời khắc mà tên Đại Cường Đạo Tặc cách Tô Mục chỉ có hơn mười mét, cây trường thương lấp lóe ánh sáng của hắn như sắp muốn đâm đến trên người của Tô Mục thì ngay lúc đó, Tô Mục lần nữa xuất thủ!
Vù!
Bên trong tiếng xé gió thê lương, cây đoản giáo bằng gỗ lóe lên một cái rồi biến mất.
Đại Cường Đạo Tặc lông tóc không tổn hại, nhưng con ngựa mà hắn cưỡi lại trực tiếp bị đoản mâu đánh nát đầu, hướng xuống mặt đất mà ngã!
Không sai!
Mục tiêu ngay từ đầu của Tô Mục cũng không phải là Đại Cường Đạo Tặc, mà chính là con ngựa mà hắn cưỡi! Hai lần tập kích lúc trước chỉ là vì để che giấu mục đích thực sự của mình mà thôi!
Tuấn mã ngã xuống đất, Đại Cường Đạo Tặc cũng bị mất cân bằng, thân thể cường tráng và thi thể tuấn mã ngã cùng một chỗ.
Cũng chính là ở thời điểm này!
Ở trong tay của Tô Mục sớm đã có một thanh trường đao, đường đao giống như một đạo dải lụa màu trắng, hung hăng chém tới cái cổ của hắn!
Một đao chém xuống.
Đại Cường Đạo Tặc mất đi trạng thái thăng bằng, hắn giống như không có năng lực phản kháng.
Thậm chí hắn ngay cả nâng lên trường thương để đón đỡ một đao chém xuống này của Tô Mục cũng đều làm không được, lập tức bị Tô Mục đem hết toàn lực chém một đao chí mạng trên cổ.
Phốc phốc!
Một tiếng rên khẽ vang lên, máu tươi đỏ thắm phun ra ngoài. Đầu lâu của Đại Cường Đạo Tặc cũng từ đó bay lên, xa xa rơi xuống bên trên mặt đất.
Oanh!
Đến giờ phút này, thi thể to lớn của tuấn mã mất đi khống chế do tác dụng của quán tính đâm vào hàng rào chắn bằng gỗ, tạo ra một tiếng động nhỏ.
"Ngươi đã giết 'Đại Cường Đạo Tặc' ."
"Ngươi thu được 5000 điểm kinh nghiệm."
Không để ý đến âm thanh nhắc nhở của giao diện thuộc tính, Tô Mục tiến lên mấy bước, hắn nhặt lấy trường thương của Đại Cường Đạo Tặc lên rồi quay sang hướng loạn dân đang cách hắn khoảng mấy chục mét.
"Ngươi đã giết 'Loạn dân' ."
"Ngươi thu được 50 điểm kinh nghiệm."
"Ngươi đã giết 'Loạn dân' ."
"Ngươi thu được 50 điểm kinh nghiệm."
"Ngươi đã giết 'Loạn dân' ."
"Ngươi thu được 50 điểm kinh nghiệm."
Trường thương dài hơn hai mét trọn vẹn xuyên thủng ba bộ thân thể của loạn dân mới triệt để mất đi lực di động. Mà ở thời điểm này, Tô Mục đã cầm trường đao cổ mang theo ba tên đao thuẫn binh cùng năm tên dân binh kia giết về phía hướng loạn dân!
"Ngươi đánh chết 'Loạn dân' ."
"Ngươi thu hoạch được 50 điểm kinh nghiệm."
"Ngươi đánh chết 'Loạn dân' ."
"Ngươi thu hoạch được 50 điểm kinh nghiệm."
"Ngươi đánh chết. . ."
25 điểm vũ lực giá trị, "Đao thuật Tiến giai" cao đến 7 cấp, lại thêm ở trong tay có trường đao cổ, khiến cho Tô Mục giống như mỗi lần hắn chém một đao liền chém chết một tên loạn dân, tên loạn dân này liền biến thành thi thể ngã trên mặt đất.
Ngắn ngủi không đến một phút liền đã có hơn mười tên loạn dân bị hắn chém chết!
Đợi đến lúc ba tên đao thuẫn binh và năm tên dân binh gia nhập vào chiến đấu thì loạn dân đã chỉ còn lại hai mươi mấy tên, lúc này bọn chúng cũng đã bắt đầu hỗn loạn.
Tô Mục lấy sức một mình chém giết thủ lĩnh của bọn hắn, chém giết năm tên cường đạo cùng mười tên thổ phỉ, còn chém giết gần một nửa loạn dân. Loại hành động gần như không có khả năng hoàn thành này đã triệt để phá hủy tinh thần của bọn hắn!
Lác đác vẫn còn có mấy tên loạn dân vẫn còn đang chống cự.
Một bộ phận lớn loạn dân đã bắt đầu tán loạn rồi chia nhau chạy trốn.
Hậu bối trường đao (trường đao có lưỡi đao to bản) ở trong tay của Tô Mục giơ lên cao, một đao chém xuống liền chém rời một cái đầu của một tên loạn dân đang còn chống cự. Tô Mục nhặt thanh đoản đao của tên loạn dân kia lên rồi phóng mạnh về một phía, một đao này xuyên thủng thân thể của một tên loạn dân cách khoảng mấy chục mét.
Sau đó, đột nhiên hắn quát lớn!
"Người đầu hàng không chết!"
"Kẻ chống cự và chạy trốn. . . Giết không tha! ! !"
Một tiếng quát lớn này giống như là sấm rền ở trên đất bằng vang lên. Ngay tại lúc Tô Mục hô lên một tiếng này thì liền có mười tên loạn dân vứt bỏ vũ khí trong tay, té quỵ trên đất.
Còn lại mấy tên loạn dân nhìn thấy Tô Mục cả người nhuốm máu, giống như hung thần ác sát thì ở trong lòng cũng bắn run lên, bọn hắn vội vàng vứt bỏ vũ khí trong tay, quỳ rạp xuống đất biểu thị thần phục. Bọn hắn sợ mình thần phục chậm một chút thì sau một khắc nữa sẽ bị thanh đao đang nhuốm máu kia sẽ chém lên người của mình.
"Tô Mục, Tô Mục!"
"Ngươi có làm sao không? !"
Giọng nói trong trẻo vang lên.
Lúc chiến đấu vừa kết thúc thì Lạc Thiên Thiên liền vọt tới bên cạnh Tô Mục, quan sát thương thế của hắn.
"Ta không sao."
Tô Mục có chút mỏi mệt lắc đầu, hắn chỉ đến chỗ có hơn hai mươi tên loạn dân đang quỳ gối dưới đất, hỏi: "Những người này có thể chiêu mộ không?"
Tra xét giao diện thuộc tính của Tô Mục xong, sau khi xác định Tô mục không bị thương thì Lạc Thiên Thiên mừng rỡ nói: "Có thể chiêu mộ! Chỉ cần địch nhân đầu hàng là lãnh chúa có thể chiêu mộ, gia nhập thôn của chúng ta. Chỉ cần huấn luyện một chút thì bọn hắn chính là dân binh của thôn chúng ta rồi!"
Một trận chiến đấu, chẳng những không có bất kỳ thương vong nào, ngược lại có được thêm hai mươi tên dân binh.
Loại kết quả này lại làm cho Lạc Thiên Thiên cảm thán sự mạnh mẽ của Tô Mục.
"Trước đoạt vũ khí của bọn hắn." Tô Mục gật gật đầu, nói ra: "Chờ đến lúc bọn hắn gia nhập thôn, huấn luyện thành dân binh thì trả lại cho bọn hắn. Mặt khác, phái người dọn dẹp chiến trường, thu thập chiến lợi phẩm đi."
"Ừm ừm!"
Thẳng đến lúc Lạc Thiên Thiên chỉ huy đao thuẫn binh cùng dân binh đoạt vũ khí của hai mươi mấy tên loạn dân này xong, liền giam giữ bọn hắn ở bên trong binh doanh (doanh trại). Đến lúc bắt đầu dọn dẹp chiến trường thì Tô Mục mới đặt mông ngồi xổm ở trên mặt đất.
Chiến đấu liên tục trong ba mươi phút, nhìn như không lâu nhưng lại làm cho tình trạng của Tô Mục kiệt sức.
Nhất là đợt địch nhân thứ ba.
Bắn giết thổ phỉ, đánh giết cường đạo, thậm chí tại ngay một khắc cuối cùng giết chết được Đại Cường Đạo Tắc cấp độ binh chủng tinh anh, tinh thần của Tô Mục cũng không dám buông lỏng chút nào. Bởi vì hắn biết rằng trong ba đợt địch nhân công kích này nếu xảy ra bất kì vấn đề gì thì đều sẽ tạo ra tổn thất nặng nề cho thôn Phượng Vũ.
Nhất là lúc Đại Cường Đạo Tặc xuất hiện, vô cùng có khả năng tạo ra sự hủy diệt đối với thôn Phượng Vũ!
Thẳng đến khi chiến đấu kết thúc thì hắn mới có thời gian nghỉ ngơi hẳn hoi một chút.
Cũng may, tất cả những nỗ lực này đều đáng giá.
Thôn Phượng Vũ không chỉ được bảo vệ hoàn hảo, thực lực tăng nhiều, mà ngay cả chính Tô Mục cũng có thu hoạch nổi bật!
Ba đợt địch nhân có tổng cộng một tên binh chủng tinh anh, năm tên binh chủng tiến giai, hai mươi tên binh chủng cơ sở, bảy mươi lăm tên loạn dân không có chỗ ở. Tổng cộng lại thì Tô Mục có được hơn 10000 điểm kinh nghiệm, trực tiếp để đẳng cấp của hắn từ cấp 12 tăng lên tới cấp 13 còn tăng thêm một nửa thanh EXP!
Nhất là Đại Cường Đạo Tặc.
Dưới sự tăng phúc kinh nghiệm khi vượt cấp đánh quái thì chỉ cần giết chết một tên binh chủng tinh anh, đã mang đến cho hắn năm ngàn điểm kinh nghiệm!
Tiếp theo là điểm tiềm năng.
Đợt địch nhân thứ ba mang đến cho Tô Mục 1 điểm tiềm năng, để hắn thăng cấp "Tiến giai đao thuật" từ đẳng cấp 2 tăng lên tới cấp 3.
Đợt địch nhân thứ hai mang đến cho Tô Mục 4 điểm tiềm năng, để hắn thăng cấp "Tiến giai đao thuật" từ đẳng cấp cấp 3 tăng lên tới cấp 7.
Đợt địch nhân thứ ba....
Chém giết gần hai mươi tên loạn dân mang đến cho hắn 1 điểm tiềm năng, mười tên thổ phỉ mang đến 2 điểm tiềm năng, năm tên cường đạo mang đến 5 điểm tiềm năng, một tên Đại Cường Đạo Tặc mang đến 5 điểm tiềm năng (tăng phúc khi vượt cấp).
Nói cách khác thì đợt địch nhân thứ ba này trọn vẹn mang đến cho hắn 13 điểm tiềm năng!
Vẻn vẹn những điểm tiềm năng lấy được này cũng đủ để thực lực của Tô Mục lần nữa tăng lên một cấp bậc!
Có 13 điểm tiềm năng, Tô Mục suy nghĩ một chút liền cộng 3 điểm vào "Đao thuật Tiến giai", kỹ năng "Đao thuật Tiến giai" lập tức từ đẳng cấp 7 tăng lên tới max cấp cấp 10.
Cái kỹ năng thứ hai cuối cùng cũng max cấp.
Tô Mục cũng lần nữa thu được ban thưởng điểm vũ lực +2.
Đến giơ phút này thì thuộc tính của hắn đã biến thành:
. ..
"Họ tên": Tô Mục
"Thân phận": Thôn dân thôn Phượng Vũ
"Nghề nghiệp": Lính ném giáo (binh chủng Tiến Giai)
"Đẳng cấp": Cấp 13. Kinh nghiệm: 3650/16500
"Thuộc tính": Chỉ huy 2, sức mạnh 5, trí tuệ 8, chính trị 6
"Kỹ năng": Đao thuật Tiến giai (cấp 10), cung thuật tiến giai (cấp 10), Thuật ném mâu Sơ cấp (cấp 10)
"Trang bị": Đoản mâu, cung tên gỗ cứng, hậu bối trường đao (vẫn là trường đao cổ)
"Điểm tiềm năng": 10 điểm
. ..
Trước mắt ba bộ kỹ năng toàn bộ tăng lên tới max cấp, còn ngoài ý muốn dư ra tới 10 điểm tiềm năng.
Trước khi Tô Mục thực hiện lần chuyển chức thứ tư thành binh chủng tinh anh, hoặc là thu hoạch được kỹ năng mới thì điểm tiềm năng của hắn cũng chỉ có thể là điểm tiềm năng, không thể sử dụng để tăng cao thực lực cho mình.
Lại một lần nữa nhìn các hạng mục thuộc tính, Tô Mục đóng bảng thuộc tính của mình lại.
Lúc này.
Lạc Thiên Thiên cũng mang theo những tên đao thuẫn binh, dân binh cùng nông phu quét dọn chiến trường xong xuôi thì một mặt vui mừng chạy về phía Tô Mục. Nàng vừa đi vừa lẩm bẩm một mình "Giàu rồi, giàu rồi".
"Nhiệm vụ hoàn thành rồi sao?" Tô Mục nhíu mày, khẽ cười hỏi.
"Ừm ừm!"
Lạc Thiên Thiên gật gật đầu, kích động nói: "Hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ, thôn của chúng ta lập tức có thể tiếp tục thăng cấp! Chỉ cần từ thôn cấp 3 thăng cấp thành trấn nhỏ cấp 1 thì chúng ta sẽ có thể xây dựng doanh trại Tinh anh. Chỉ cần có doanh trại Tinh anh thì Tô Mục ngươi lập tức có thể tiếp tục chuyển chức á!"
"Hơn nữa. . ."
Nói tới chỗ này, Lạc Thiên Thiên tươi cười từ trong ngực móc ra một túi kim tệ: "Tô Mục ngươi nhìn đi! Chỉ trong thời gian ngắn nhất mà chúng ta hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ thôn, mà lại không để cho một tên địch nhân nào có thể tiến vào thôn, không có một người nào của thôn bị thương vong."
"Lúc quét dọn chiến trường thì chúng ta trọn vẹn lấy được 56 lượng vàng, 132 lượng bạc cùng 91 lượng đồng!"
"Ngoài ra còn có hơn mười bộ giáp da cùng mấy chục thanh vũ khí!"
"Giàu rồi, giàu rồi!"
56 đồng vàng, 132 đồng bạc, quy đổi ra là 69 đồng vàng và 2 đồng bạc. Nếu so sánh tình hình tài chính lúc ban đầu của Lạc Thiên Thiên chỉ có 10 đồng vàng thì số tiền bây giờ đúng là không nhỏ.
Chỉ là. ..
Ánh mắt lạnh nhạt nhìn Lạc Thiên Thiên đang còn vui mừng, Tô Mục nhẹ giọng hỏi: "Số tiền này, rất nhiều sao?"
"Đương nhiên nhiều a!"
Lạc Thiên Thiên giống như một cô nàng tham tiền, phấn khởi giải thích: "Đây là phần thưởng cho chúng ta khi hoành thành xuất sắc nhiệm vụ bảo vệ thôn, cho nên mới có thể thu được nhiều tiền như vậy. Cho tới bây giờ chúng ta chưa từng có nhiều tiền như vậy đâu a!"
"Vậy. . ."
"Ngươi suy nghĩ lại một chút về chuyện lần sau ta chuyển chức cần bao nhiêu tiền. . ."
Tô Mục vừa hỏi câu này xong thì Lạc Thiên Thiên giống như bị sét đánh, cả người giống như là bị hóa đá.
Lần thứ nhất chuyển chức, Tô Mục tiêu hao 5 lượng đồng.
Lần thứ hai chuyển chức, Tô Mục tiêu hao 5 lượng bạc.
Lần thứ ba chuyển chức, Tô Mục tiêu hao 5 lượng vàng.
Dựa theo cái quy luật tăng lên gấp mười này thì khi mỗi lần chuyển chức, cũng chính là Tô Mục từ binh chủng tiến giai chuyển chức thành binh chủng tinh anh. . . Rất có thể sẽ tiêu hao 50 lượng vàng!
69 đồng vàng này tuy không ít.
Nhưng khi trừ đi chi phí 50 lượng vàng cho Tô Mục sau khi chuyển chức thì tiền còn dư của Lạc Thiên Thiên liền ít đến đáng thương.
Lại thêm xây dựng thôn cùng thăng cấp kiến trúc cũng cần phải tốn tiền, còn lại chỉ có 10 đồng vàng thì rất có thể còn chưa đủ.
"Ta, cuối cùng ta vẫn nghèo rớt mồng tơi a. . ."
Lạc Thiên Thiên vô cùng đáng thương nhìn Tô Mục một chút, nàng cẩn thận cất đi túi tiền rồi lần nữa từ trong ngực lấy ra một vật, đưa tới trước mặt Tô Mục: "Vậy cái này thì sao?"
"Ta từ trên người của tên Đại Cường Đạo Tặc kia lấy được, chắc cũng đủ để cho chúng ta vui mừng một chút chứ nhỉ?"
"Đây là. . ."
Ngay tại lúc thấy rõ Lạc Thiên Thiên lấy ra vật đó thì Tô Mục đang ngồi dưới đất nghỉ ngơi liền lập tức nhảy lên, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào vật nằm trong tay của Lạc Thiên Thiên.
Một cuốn sách kỹ năng!
Là một loại trò chơi siêu thực tế, Tô Mục biết rõ là trò chơi này khác biệt hẳn so với những trò chơi mà kiếp trước hắn đã từng chơi. Cuốn sách kỹ năng này cũng là phần thưởng của Lạc Thiên Thiên khi lãnh chúa người chơi hoàn thành nhiệm vụ tân thủ.
Chỉ là trò chơi này áp dụng hình thức lấy chiến lợi phẩm cấp cho người chơi.
Không còn nghi ngờ gì nữa.
Nếu như hệ thống ban thưởng cho người chơi thì cuốn sách kỹ năng này chắc chắn Lạc Thiên Thiên có thể học tập!
Thế nhưng mà,
Dù cho biết điểm này, Tô Mục vẫn không nhịn được sự khát vọng ở trong lòng của mình đối với sách kỹ năng.
Có điểm tiềm năng cùng bàn tay vàng tồn tại thì mỗi lần thu hoạch được một kỹ năng, với hắn mà nói cũng chính là thực lực lại một lần nữa được tăng lên. Dù chỉ là kỹ năng cơ sở cấp 1 đi chăng nữa thì khi đặt ở trên người của Tô Mục cũng đại biểu cho sức mạnh của hắn được tăng thêm một điểm hay thậm chí là vài điểm.
Mà giá trị của sức mạnh cao hay thấp thì quan hệ trực tiếp đến việc hắn có thể sống sót tại cái thế giới này hay không!
Hắn rất muốn.
Nhưng không mở miệng được.
Ba lần chuyển chức mình đã hao tốn kim tệ của Lạc Thiên Thiên hơn phân nửa, lần chuyển chức thứ tư này sẽ còn tốn càng nhiều. Đối mặt với một cuốn kỹ năng mà mình cùng Lạc Thiên Thiên đều có thể sử dụng, cho dù da mặt của mình có dày hơn nữa, cũng khó mà mở miệng được.
"Ngươi muốn sao?"
Nhìn thấy Tô Mục đột nhiên trầm mặc xuống thì trên khuôn mặt tinh xảo của Lạc Thiên Thiên lộ ra giảo hoạt, nàng mỉm cười: " Nếu muốn. . . Vậy liền cho ngươi là được!"
Không có một chút do dự.
Lạc Thiên Thiên đem cuốn sách kỹ năng kia bỏ vào trong tay của Tô Mục.
"Thật sự cho ta?"
"Vậy ngươi. . . Không cần tăng thực lực sao?"
Sách kỹ năng nằm trong tay, Tô Mục có chút không chân thực mà hỏi.
Người chơi cũng phải cần tăng thực lực.
Thậm chí, đối với phần lớn bộ phận người chơi mà nói thì việc tăng lên thực lực của mình là ưu tiên hàng đầu so với việc tăng thực lực cho NPC dưới trướng của mình. Cho dù là NPC ẩn tàng đặc thù cũng không ngoại lệ.
Dù sao, con người ai cũng đều có tư tâm muốn lấy đồ tốt để lại cho chính mình sử dụng.
Cho nên, cho dù Tô Mục đã sớm biết được Lạc Thiên Thiên đã đem sự phát triển của thôn đặt ở trên người mình, nhưng lúc nàng không có một chút do dự đã đem sách kỹ năng đưa cho mình thì Tô Mục vẫn có cảm giác kinh ngạc.
"Trước tiên nên tăng thực lực của ngươi lên mới là quan trọng!"
Lạc Thiên Thiên nháy mắt mấy cái, ngọt ngào nói ra: "Thực lực của ngươi mạnh mẽ thì không phải mang ý nghĩa thực lực của thôn chúng ta cũng mạnh mẽ sao? Mà lại, thực lực của ngươi mạnh mẽ thì chúng ta có thể thu được đồ tốt càng nhiều hơn! Đến lúc đó thì những đồ vật kia toàn bộ đều là của ta! Ta gọi cái này là đầu tư sớm!"
"Nhanh thử hiệu quả của sách kỹ năng này như thế nào đi!"
Đối với những lí do thoái thác này của Lạc Thiên Thiên, Tô Mục không thể không chấp nhận.
Hắn âm thầm ghi nhớ những gì mà Lạc Thiên Thiên đã làm cho mình.
Sau đó.
Hắn mở sách kỹ năng ra.
Lập tức có một ánh sáng nhỏ yếu từ sách kỹ năng tỏa ra liền hóa thành một luồng ánh sáng trắng tiến vào cơ thể của hắn. Ngay sau đó liền có một dòng kiến thức lớn từ trong đầu của hắn hiện lên.
. ..
"Thương thuật cơ sở": Kỹ năng bị động, cấp 1.
Miêu tả kỹ năng: Kỹ thuật dùng thương cơ bản nhất, có thể tăng sự cảm ngộ của ngươi đối với thương pháp. Sử dụng lực công kích khi dùng thương tăng lên 1%.
. ..
Một kỹ năng rất bình thường.
Ngoại trừ vũ khí mà đối tượng sử dụng là trường đao, cung tiễn và đoản mâu đổi thành trường thương thì kỹ năng được cuốn sách kỹ năng này mang tới không khác gì những kỹ năng mà lúc Tô Mục chuyển chức lấy được.
Nhưng mà. ..
Nhưng mà!
Cả hai ý nghĩa này lại hoàn toàn khác biệt!
Mỗi một lần chuyển chức, Tô Mục đều có thể thu hoạch được một bộ kỹ năng mới. Từ lúc ban đầu đến bây giờ thì hắn đã chuyển chức được ba lần, từ một tên NPC nông phu tầng chót nhất biến thành binh chủng tiến giai ném mâu binh như hiện tại, hắn liên tục lấy được 3 loại kỹ năng khác nhau.
Nhưng loại chuyển chức này lại có hạn chế.
Ở tương lai Tô Mục có thể từ binh chủng tiến giai chuyển chức thành binh chủng tinh anh cũng thu hoạch được bộ kỹ năng thứ tư, có lẽ còn có thể từ binh chủng tinh anh chuyển chức thành binh chủng đặc thù, cũng thu hoạch được bộ kỹ năng thứ năm.
Sau đó thì sao?
Phía trên binh chủng đặc thù chính là võ tướng!
Cho dù có tự tin như thế nào thì Tô Mục cũng biết rằng từ binh chủng đặc thù đến võ tướng, khoảng cách ở giữa đó giống như là một ranh giới khó có thể vượt qua! Nếu không có cơ duyên to lớn thì cho dù hắn có điểm tiềm năng bàn tay vàng này đi chăng nữa thì hắn cũng rất khó vượt qua cái ranh giới binh chủng đặc thù trở thành võ tướng!
Nói cách khác, trong tương lai hắn tương đối dễ dàng thu được hai bộ kỹ năng.
Nhưng về sau sẽ chính là bình cảnh của hắn.
Nhưng mà.
Sách kỹ năng xuất hiện lại phá vỡ đi loại bình cảnh này.
Chỉ cần có thể thu hoạch được đầy đủ sách kỹ năng, hắn liền có thể không ngừng đạt được kỹ năng, lại thông qua điểm tiềm năng tăng để thăng cấp kỹ năng, rồi tăng thêm điểm sức mạnh của mình.
Cho dù cấp độ của hắn vẫn ở binh chủng đặc thù thì hắn vẫn như thường có thể thông qua loại phương thức này để tăng thêm sức mạnh của bản thân, không ngừng trưởng thành!
Cho nên nói!
Dù là kỹ năng "Thương thuật cơ sở" này không mang tới được ích lợi gì lớn cho Tô Mục, nhưng lại đại biểu ý nghĩa rằng ngoại trừ chuyển chức tiến giai ra thì hắn lại tìm được con đường thứ hai gia tăng sức mạnh của mình!
Hoặc có thể nói,
Lúc trước hắn chỉ là suy đoán, cho tới bây giờ thì hắn mới có thể xác định rằng khi thông qua sách kỹ năng thu hoạch kỹ năng, cũng giống như hắn có thể gia tăng thêm sức mạnh!
. ..
"Phù. . ."
Nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính kỹ năng của mình, Tô Mục thở ra một hơi.
Mang theo một loại tâm tình kích động, hắn đem tất cả 10 điểm tiềm năng còn thừa trước đó đều cộng vào "Thương thuật cơ sở".
"Thương thuật cơ sở" tăng lên tới cấp 10 max cấp, Tô Mục lần nữa thu được 1 điểm sức mạnh, khiến cho điểm sức mạnh của hắn từ 27 điểm tăng lên tới 28 điểm.
Còn lại một điểm tiềm năng cuối cùng thì hắn cộng vào "Thương thuật cơ sở" thăng cấp thành "Thương thuật tiến giai".
Đến tận đây.
Bảng kỹ năng của Tô Mục biến thành:
Đao thuật tiến giai (cấp 10), cung thuật tiến giai (cấp 10), thương thuật tiến giai (cấp 1), Thuật ném mâu Sơ cấp (cấp 10).
Điểm tiềm năng cũng tiêu xài sạch sẽ.
"Đểm tiềm năng không đủ dùng a. . ."
Lần nữa nhìn thoáng qua bảng kỹ năng của mình, Tô Mục nhịn không được thở dài.
Theo sự tăng lên của cấp độ cùng kỹ năng thì điểm tiềm năng mà hắn cần cũng sẽ càng ngày càng nhiều.
Không nói những cái khác.
Vẻn vẹn chỉ sau này khi hắn chuyển chức thành binh chủng tinh anh thôi thì tất cả hạn mức cao nhất của kỹ năng cũng theo đó tăng lên thành Tinh Anh cấp cấp 10, hắn phải cần đủ 39 điểm tiềm năng mới có thể đem tất cả kỹ năng đều tăng lên tới max cấp!
Đương nhiên.
Nếu kỹ năng tinh anh được tăng đến max cấp thì cũng sẽ mang đến cho hắn càng thêm nhiều điểm sức mạnh.
"Mục tiêu tiếp theo là phải nhanh chóng đạt đến cấp 15, đạt được điều kiện chuyển chức thành binh chủng tinh anh mới được. Mặt khác phải cố hết sức tích lũy càng nhiều điểm tiềm năng. . ."
Xác định xong mục tiêu tiếp theo, Tô Mục đóng bảng thuộc tính của mình lại.
"Thế nào thế nào?"
"Kỹ năng mới có mạnh mẽ không?"
Vừa mới xem xét xong giao diện thuộc tính, Tô Mục liền thấy cái đầu nhỏ của Lạc Thiên Thiên.
"Tự mình xem đi." Tô Mục cười nói.
"Sức mạnh cộng được thêm 1 điểm. Kỹ năng. . ." Cẩn thận tra xét giao diện thuộc tính của Tô Mục, Lạc Thiên Thiên kìm lòng không nổi liền hét lớn: "Oa! Vừa mới học tập liền đạt đến đẳng cấp tiến giai rồi!"
"Tô Mục, quả nhiên ngươi là người mạnh mẽ nhất!"
"Ta quyết định!"
"Về sau chỉ cần đạt được sách kỹ năng, trước hết cho ngươi sử dụng. Sách kỹ năng nào mà ngươi không cần thì ta sẽ học tập!"
Tra xét thuộc tính của Tô Mục xong thì biểu hiện của Lạc Thiên Thiên so với Tô Mục còn vui mừng hơn, nàng lôi kéo hắn đi đến bên trong thôn Phượng Vũ.
Nhiệm vụ bảo vệ thôn đã kết thúc.
Chiến trường cũng thanh lý hoàn tất.
Sau đó chính là tiêp tục chiêu mộ nông phu, thu thập tài nguyên, phát triển thôn.
Hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ thôn cũng liền mang ý nghĩa là lãnh địa của người chơi hạn mức cao nhất đã được giải trừ. Chỉ cần gom góp đầy đủ tài nguyên cùng tương quan kiến trúc thì thôn Phượng Vũ liền có thể từ thôn cấp 3 thăng cấp thành trấn cấp 1, đồng thời mở ra doanh trại tinh anh.
Sau đó chính là sự phát triển của thôn Phượng Vũ liền là nhanh chóng xây dựng doanh trại tinh anh, đem cấp độ của Tô Mục từ binh chủng tiến giai tăng lên tới binh chủng tinh anh!
Lôi kéo Tô Mục đi đến phòng thôn trưởng.
Đi được nữa đường thì Lạc Thiên Thiên theo thói quen mở bảng lãnh chúa ra xem, nàng xem xét số liệu thôn của mình.
Sau đó, sắc mặt của nàng đột nhiên liền trở nên cổ quái.
Nàng đang nhìn kênh chat của mình.
Kênh chát là chức năng đặc quyền của người chơi.
Cho dù Tô Mục là một nhân vật đặc thù cũng không nói chuyện được trên kênh chát này.
Kênh chát bên trong « Thế giới thứ hai » được chia làm kênh quận, kênh quốc gia cùng kênh thế giới. Người chơi ở bên trong kênh quận phát biểu thì chỉ có người chơi ở khu quận mới có thể nhìn thấy. Cũng đồng dạng như ở kênh quốc gia cùng kênh thế giới mà muốn phát biểu thì cũng phân biệt ra người chơi thuộc quốc gia đó hoặc là toàn bộ người chơi trên thế giới có thể nhìn thấy.
Mặc kệ là kênh nào thì khi muốn phát biểu cũng cần phải tốn tiền.
Cho dù là kênh quận thì mỗi lần phát biểu liền tốn 1 đồng vàng. Phát biểu ở kênh quốc gia cùng kênh thế giới càng cao hơn khiến người chơi khó có thể chịu nổi.
Từ trước đến này thì Lạc Thiên Thiên vẫn duy trì trạng thái ẩn ở kênh chat.
Bởi vì nàng đã không có tiền để lên tiếng, cũng không có hứng thú nhìn những loại tin tức chiêu mộ người chơi của các công hội ở từng kênh phát lên.
Cho đến tận bây giờ khi nhiệm vụ bảo vệ thôn Phượng Vũ kết thúc thì nàng mới có dấu hiệu sôi máu ở trong người liền mở kênh chat ra nhìn.
Sau đó.
Hàng ngàn hàng chục ngàn tin tức tại ở trên kênh chát liên tục đổi mới!
Những tin tức này chỉ có số nhỏ tin tức của người chơi phát ra. Đa số đều là hệ thống nhắc nhở! Không phải nhằm vào người nào đó hệ thống nhắc nhở, mà là giống như loại nhắc nhở tin tức của hệ thống!
Hàng ngàn hàng chục ngàn tin tức này đều có nội dung như nhau, tất cả những tin tức này đều nói rõ rằng có những người chơi nào thất bại nhiệm vị bảo vệ hoặc là lãnh địa bị hủy diệt!
Đổi mới nhắc nhở chỉ là ở kênh châu.
Nhưng dù chỉ là ở quận của nàng thôi thì số lãnh địa của các người chơi liền có hàng ngàn hàng chục ngàn thôn không có hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ, bị địch nhân hủy diệt lãnh địa! Có thể nghĩ rằng toàn bộ những khu vực lớn của quốc gia, thậm chí toàn bộ trò chơi liền có bao nhiêu lãnh địa của người chơi bị hủy diệt.
Những lãnh địa may mắn sống sót thì ngay cả một phần mười cũng chưa tới!
Người chơi chết còn có thể hồi sinh.
Lãnh địa bị phá hủy thì bọn hắn còn có thể chuyển chức trở thành thuật sĩ, trở thành du hiệp (1), làm những nghề nghiệp khác để tiếp tục chơi trò chơi. Hoặc là dứt khoát xóa nick cày lại, tiếp tục lấy thân phận lãnh chúa một lần nữa xây dựng lại một khối lãnh địa.
NPC chết rồi. . . Thì chính là hoàn toàn chết đi!
Vừa nghĩ tới thôn của mình có khả năng bị hủy diệt, Tô Mục. . . Cũng sẽ vĩnh viễn biến mất, trong lòng của Lạc Thiên Thiên liền hiện ra một loại cảm giác khó mà có thể dùng lời nói để có thể diễn tả được.
Trải qua chỉ có mấy ngày, mà NPC này lại chiếm một vị trí đặc biệt ngay tại trong nội tâm của nàng.
"Sao vậy?"
Phát giác được Lạc Thiên Thiên lôi kéo tay của mình đột nhiên lực mạnh hơn rất nhiều, Tô Mục dò hỏi.
"Không có gì."
Nhẹ nhàng đóng kênh chát lại, Lạc Thiên Thiên lôi kéo tay của Tô Mục mạnh hơn, nàng mỉm cười: "Chỉ là đột nhiên có cảm giác, sau này ta phải thật cố gắng. Tô Mục, ngươi yên tâm thăng cấp là được, ta nhất định sẽ xây dựng thôn của chúng ta thật tốt, sẽ không làm chậm bước chân của ngươi!"
Tại thời khắc này.
Tô Mục cảm thấy Lạc Thiên Thiên giống như bỗng phát sinh một chút biến hóa.
Loại biến hóa này thật giống như. ..
Lúc trước, thái độ của Lạc Thiên Thiên đối với trò chơi chỉ coi là một trò chơi mà thôi. Cho dù nàng rất xem trọng Tô Mục, lấy thái độ của đồng bạn hoặc bạn bè để đối đãi với Tô Mục, còn đối với những NPC ở trong thông cũng rất lễ phép, nhưng cuối cùng cái này cũng chỉ là một trò chơi.
Nhưng ngày từ giờ khắc này, thái độ của Lạc Thiên Thiên lại chuyển biến, nàng nghĩ chăm chú làm vài việc.
Lạc Thiên Thiên giác ngộ!
Đã nhận ra loại biến hóa này, Tô Mục vui mừng cười.
Đi theo một vị lãnh chúa không có chí cầu tiến, thì mình có được tự do hành động cùng suy nghĩ. Nhưng ngược lại, khi đi theo dạng lãnh chúa này thì tốc độ phát triển của Tô Mục sẽ rất chậm, mục tiêu tấn thăng thành võ tướng của hắn sẽ rất khó có thể thực hiện được.
Chỉ có một vị lãnh chúa đủ mạnh mẽ coi trọng mình, tin tưởng mình mới chính là trợ giúp tốt nhất trên con đường tấn thăng của Tô Mục!
Tô Mục mạnh mẽ cùng lãnh địa cường đại, vốn là quan hệ hỗ trợ lẫn nhau.
Gặp được một vị lãnh chúa coi trọng mình, đó là may mắn của Tô Mục.
Gặp được Lạc Thiên Thiên coi trọng, tín nhiệm, lại nguyện ý cố gắng phát triển lãnh địa, trợ giúp mình thì càng là may mắn của Tô Mục!
"Như vậy. . ."
"Một lời đã định?"
Tràn ngập thâm ý nhìn Lạc Thiên Thiên một chút, khuôn mặt của Tô Mục nở một nụ cười giơ tay phải lên.
Ba.
Bàn tay nhỏ trắng bóc của Lạc Thiên Thiên đập vào trên tay phải của Tô Mục.
"Một lời đã định!"