Sau khi vượt qua cửa thành, tiến vào bên trong thành trì, Tô Mục và Lạc Thiên Thiên lần nữa cảm nhận được sự phồn hoa của huyện thành.
Các kiểu kiến trúc san sát nối tiếp nhau đến nỗi không nhìn thấy điểm cuối.
Từ cửa thành bắt đầu liền có thể nhìn thấy nhiều người có cách ăn mặc cùng nghề nghiệp khác nhau đang đi dạo ở trên đường. Tính sơ qua thì bên trong toà huyện thành này có ít nhất một triêu NPC sinh hoạt!
"Đây chính là thế giới sinh tồn của ta sao?. . ."
Nhìn thấy đám người đang rộn rằng trò chuyện cùng buôn bán, Tô Mục kìm lòng không được liền cảm thán.
Hắn hoài nghi rằng đây chỉ là một loại trò chơi bình thường thôi sao?
Khoa học kỹ thuật phải phát triển tới trình độ nào mới có thể thiết lập xây dựng được một trò chơi như thế này? Không chỉ có thể thiết kế ra công năng chứa đựng được số lượng hằng trăm triệu NPC, thậm chí còn khiến cho tất cả những NPC này đều có trí khôn, có được ký ức, có được lối sống sinh hoạt riêng của chính?
Nếu không phải có giao diện thuộc tính cùng các loại quy tắc trò chơi tồn tại thì sợ rằng đều sẽ có người cho rằng đây là một thế giới hiện thực a!
. ..
. ..
Sau khi tiến vào thành trì, Lạc Thiên Thiên lần nữa lấy bản đồ của mình ra.
Nàng biết được tin tức về buổi đấu giá bên trong « thế giới thứ hai » này chính là từ diễn đàn.
Người tổ chức buổi bán đấu giá này cũng chính là của người chơi. Nhưng mà dạng người chơi này không phải giống như là Lạc Thiên Thiên với thân phận lãnh chúa, cũng không phải các loại người chơi hiệp khách, thuật sĩ giang hồ, mà chính là của một đám người chơi tự do.
Nói chính xác thì đây là một công hội người chơi chuyên phụ trách hoạt động ở lĩnh vực thương nghiệp.
Tìm tòi một chút tin tức quá khứ của công hội người chơi này trên internet ở thế giới hiện thực, sau khi xác nhận công hội người chơi này có uy tín đảm bảo thì Lạc Thiên Thiên mới mang theo Tô Mục đến nơi này để tham gia buổi đấu giá lần này.
Trước căn cứ bên trên diễn đàn công bố ra cách thức liên lạc cùng với tên tuổi của người phụ trách, sau đó biết được vị trí cụ thể thì mới đến đây.
Đi hơn nửa giờ đồng hồ bên trong thành trì, bọn hắn mới đến được nơi cần đến.
Địa điểm tổ chức buổi đấu giá chính là một quán rượu có ba tầng.
Ở phía bên ngoài quán rượu có một quảng trường rộng lớn.
Đợi đến lúc Lạc Thiên Thiên mang theo Tô Mục đến nơi này thì phía bên ngoài quán rượu ở trên quảng trường chật kín người.
Trong đám người này thì chỉ có sốt ít là người chơi, đa số đều là NPC binh chủng được trang bị đầy đủ trang bị cùng vũ khí!
Binh chủng tiến giai trường đao binh, đao binh giáp nhẹ, trường cung binh, ném mâu binh, binh chủng tiến giai thương binh, thương binh giáp nhẹ. . .; Binh chủng tinh anh trọng giáp đao binh, thuẫn binh giáp, binh chủng liên nỗ, binh chủng tinh anh trường cung, thương thuẫn binh, khinh kỵ binh. ..
Liếc nhìn một chút thì.
Bao quát cả Tô Mục cũng ngờ ngàng nhìn đâu cũng thấy binh chủng tiến giai cùng binh chủng tinh anh!
Nếu không phải Lạc Thiên Thiên xác định nơi này chính là địa điểm buổi đấu giá thì Tô Mục cũng tưởng rằng nơi này chính là đại hội biểu diễn của binh chủng tiến giai cùng binh chủng tinh anh!
Ánh mắt đảo qua số lượng đến mấy ngàn NPC binh chủng, Tô Mục đi theo Lạc Thiên Thiên đi tới cổng của quán rượu.
Chỉ là.
Bọn hắn còn chưa tiến vào quán rượu thì liền được một nhân viên tiếp đãi có vóc dáng và khí chất cao ngăn lại: "Chào quý khách, xin hỏi quý khách đến tham gia buổi đấu giá sao?"
"Đúng vậy." Lạc Thiên Thiên hỏi: "Liên lạc viên của các ngươi nói nơi này chính là địa điểm tổ chức buổi đấu giá."
"Chính là ở chỗ này."
Vị nhân viên tiếp đãi kia mỉm cười nói: "Bất quá quy định của nội bộ buổi đấu giá là chỉ có thể cho người chơi tiến vào, xin quý khách vui lòng sau khi xắp xếp cho thuộc hạ xong xuôi rồi lại tiến vào hội trường."
"Như vậy sao được!"
Lạc Thiên Thiên có chút tức giận: "Thiệp mời mà các ngươi công bố trên diễn đàn cũng đâu nhắc đến điều này!"
"Thật xin lỗi, đây là sai sót của chúng tôi." Nhân viên tiếp đãi vẫn mỉm cười nói: "Bởi vì đây là lần đầu tiên mà chúng tôi ở « thế giới thứ hai » tổ chức đấu giá hội, cho nên tất cả thuộc hạ NPC của người chơi đều phải ở bên ngoài buổi đấu giá, chúng tôi cũng chỉ vì để đảm bảo sự an toàn của các người chơi."
"Quý khách cũng biết rằng ở « thế giới thứ hai » quá chân thực, cho nên hội trường của chúng tôi không có hệ thống quy tắc bảo vệ, vì vậy chỉ có thể lấy loại phương thức này để đảm bảo sự an toàn cho người chơi."
Nói xong, nhân viên tiếp đãi chỉ đến phía một đám NPC đang ở trên quảng trường có số lượng đạt đến mấy ngàn binh chủng tiến giai cùng binh chủng tinh anh, tiếp tục giải thích: "Xin mời quý khách nhìn, chúng tôi cũng không phải nhằm vào một mình quý khách. Mỗi một vị người chơi muốn tiến vào hội trường cũng đều như vậy. Cho nên nếu như quý khách vẫn kiên trì muốn dẫn thuộc hạ vào thì chúng tôi cũng chỉ có thể nói xin lỗi với quý khách. . . ."
Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên cũng tỉnh ngộ.
Thì ra đám NPC binh chủng có số lượng đông đảo ở trên quảng trường kia là được sắp xếp như vậy.
Sau khi biết được nguyên nhân, Lạc Thiên Thiên vẫn còn có chút không cam lòng: "Những lãnh chúa khác đều mang theo nhiều NPC binh chủng như vậy thì tự nhiên phải lưu lại. Nhưng ta chỉ dẫn theo một. . ."
"Được rồi Thiên Thiên."
Không đợi Lạc Thiên Thiên tiếp tục nhiều lời, Tô Mục liền đánh gãy nàng: "Ngươi đi vào đi, ta ở ngay bên này chờ ngươi. Sau khi buổi đấu giá kết thúc thì ngươi tìm đến ta là được."
"Được rồi. . ." Lạc Thiên Thiên bất đắc dĩ.
Mục đích tham gia của buổi đâu giá lần này chính là nhìn xem có thể mua được sách kỹ năng gì đó để giúp Tô Mục hay không. Không tham gia là không được, nhưng muốn tham gia thì cũng chỉ có thể chấp nhận điều kiện của buổi đấu giá.
Sau đó.
Lạc Thiên Thiên được một tên NPC người hầu dẫn dắt tiến vào quán rượu, Tô Mục thì ở ngay tại quán rượu gần đó.
Hắn đang quan sát đám NPC binh chủng đang ở trên quảng trường kia.
Mấy ngàn bên NPC binh chủng kém nhất cũng là binh chủng tiến giai. Số lượng binh chủng Tinh anh trọn vẹn đạt đến một phần ba!
Từ góc nhìn của người chơi thì đám NPC này chính là lực lượng quân sự của họ, nhưng theo Tô Mục thì toàn bộ là điểm tiềm năng khổng lồ! Nếu như có thể giết chết hết đám NPC này. . . Thì hắn có thể thu hoạch được mấy ngàn điểm tiềm năng!
Đáng tiếc.
Nơi này là huyện thành.
Nếu như là ở bên ngoài, Tô Mục thật lòng muốn xông vào chém giết một phen. Hắn muốn nếm thử mỗi một đao vung ra liền kiếm được mấy chục điểm tiềm năng là như thế nào!
Ngay khi Tô Mục đang dùng loại ánh mắt nhìn đám NPC binh chủng giống như ánh mắt của một gã thợ săn đang nhìn con mồi, thì một tên người chơi đi về phía hắn.
"A?"
"Đây là loại binh chủng gì?"
"Tại sao trước giờ ta không nhìn thấy?"
Mũ giáp màu đen, một bộ giáp nặng toàn thân màu đen.
Trong tay cầm Mạch đao màu đen dài đến hai mét, vác trên lưng một ống tên màu đen cùng một cây giáo (mâu) ngắn.
Trang phục của Tô Mục cũng không phải là những tên binh chủng tinh anh ở trên quảng trường kia có thể so sánh. Lại thêm cỗ khí thế sắc bén được sinh ra từ nhiều trận chiến đấu liên tiếp thì những tên binh chủng NPC bình thường kia lại càng không thể so sánh!
Cũng khó trách Tô Mục sẽ hấp dẫn ánh mắt của người chơi.
"Loại trang phục này chắc không phải là binh chủng tinh anh nhỉ?"
"Thế nhưng ta lại không nghe nói có ai mở ra được phương thức chuyển chức binh chủng đặc thù a! Lại nói nếu như có thì cũng đã chính thức công bố tin tức rồi, nhưng không phải cũng chỉ có lịch sử danh tướng mới có được chuyên môn binh chủng đặc thù sao? . ."
Trong miệng không ngừng lẩm bẩm, ngươi chơi kia chậm rãi tới gần Tô Mục.
Ngay tại lúc khoảng cách của người chơi kia và Tô Mục chỉ còn vài mét thì Tô Mục cũng nhìn thấy hắn.
Không có mở miệng, cũng không có động tác gì.
Ánh mắt của Tô Mục híp lại, dùng một loại ánh mắt cực kì nguy hiểm nhìn đến tên người chơi đang không ngừng tiếp cận mình, khí thế mạnh mẽ ở trên người được nuôi dưỡng từ những trận chiến lập tức ép tới phía của tên người chơi kia.
Oanh! ! !
"Mẹ nó!"
Kìm lòng không được lui về sau một bước, tên người chơi đột nhiên có cảm giác hắn không phải đang đi đến hướng của tên NPC kia, mà là đang lâm vào vực sâu vạn trượng!
Cảm giác sợ hãi nồng đậm từ đáy lòng dâng lên, hắn tựa hồ cảm giác được Tô Mục sau một khắc liền sẽ điên cuồng giết người!
Nhất là thanh Mạch đao màu đen này, đến nhìn thôi cũng khiến người ta sợ hãi. Tựa như lúc nào cũng sẽ giơ lên hướng về phía trên cổ của mình chặt xuống!
"Mẹ nó!"
Liên tiếp lui lại mấy bước, tên người chơi vẫn chưa tỉnh táo lại.
Ánh mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Tô Mục, hắn cũng không dám tới gần, mà là xa xa đi ra, tìm một nơi ngồi xổm xuống, len lén đánh giá hình ảnh Tô Mục.
"Trò chơi này cũng quá chân thật!"
"Một tên NPC liền có dạng khí thế này, thì võ tướng ở trong truyền thuyết thì sẽ đáng sợ bao nhiêu đây?"
"Chờ một chút!"
"Võ tướng?"
Giống như là nghĩ tới điều gì, tên người chơi bỗng nhiên đứng lên, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên nhìn chằm chằm Tô Mục đang ở phía xa: "Cái này. . . Không phải là NPC đặc thù chứ? !"
. ..
. ..
Tô Mục cũng không chờ quá lâu.
Bất quá hắn cũng chờ một tiếng đồng hồ mới thấy Lạc Thiên Thiên từ bên trong buổi đấu giá đi ra.
Không cần phải tìm kiếm, nàng liền nhìn thấy Tô Mục đang ở bên trong quán rượu gần đó. Tô Mục khác hẵn so với những tên binh chủng tiến giai hay binh chủng tinh anh có số lượng đông đảo kia, Tô Mục giống như hạc lạc giữa bầy gà. Sau khi xác định được phương hướng thì nàng liền bước nhanh đến, trên khuôn mặt lộ rõ vẻ vui mừng.
"Thu hoạch thế nào?"
Tô Mục mỉm cười, hỏi.
"Ba quyển sách kỹ năng!" Lạc Thiên Thiên vươn ba ngón tay, khoa tay một chút, cười hì hì nói ra: "Những người kia chơi trò công phu sư tử ngoạm, ba quyển sách kỹ năng liền dám bỏ hơn 100 lượng vàng để mua."
"Cuối cùng phải để ta ta dùng một trăm năm mươi lượng vàng mới có thể mua hết tất cả ba quyển sách kỹ năng này!"
Giai đoạn đầu của trò chơi thì vàng tương đối ít.
Bình quân năm mươi lượng vàng mới mua được một quyển sách kỹ năng, cái giá tiền này tuyệt đối không rẻ, cũng chỉ có tiêu diệt Hắc Sơn trại, trong tay cầm hơn ngàn lượng vàng thì Lạc Thiên Thiên mới có thể xem như là nhà giàu mới nổi một hơi mua hết ba quyển sách kỹ năng.
Bây giờ vẫn còn ở trên quảng trường, Tô Mục cũng không nóng lòng xem xét ba quyển sách kỹ năng kia là cái gì.
Hắn ngược lại hỏi: "Vậy không còn gì nữa sao? Ngươi không mua cho mình ít đồ à?"
"Đương nhiên là có a!"
Lạc Thiên Thiên lắc lắc đầu, trong tay của nằng xuất hiện một thanh trường kiếm: "Đây chính là ta mua được, thanh kiếm này có thể gia tăng 5% tốc độ đánh, ta phải bỏ ra hơn mười lượng vàng mới mua được đấy!"
Nhìn thấy thanh trường kiếm xuất hiện tại trong tay của Lạc Thiên Thiên kia, Tô Mục không còn gì để nói.
Dù sao hắn là NPC cũng có thể nhìn ra, thanh trường kiếm này cao nhất cũng là trang bị thanh đồng. Nếu so sánh thì tốt hơn một chút so với những vũ khí lấy được ở Hắc Sơn trại. Nhưng mà không có cách nào có thể so sánh với thanh huyền thiết Mạch đao cùng huyền thiết cung được ở trong tay hắn được.
"Được rồi, ngươi cao hứng là được."
Có chút bất đắc dĩ trả lời một câu, Tô Mục không nói thêm gì, chỉ yên lặng đem những tình nghĩa này ghi tạc trong lòng.
Sau đó.
Hắn lôi kéo Lạc Thiên Thiên đi đến một khách sạn gần đó.
Sách kỹ năng đã tới tay.
Dù hắn có sức mạnh không thể địch nổi, Tô Mục cũng không sợ có người chơi không có mắt chạy tới cướp đoạt. Nhưng những loại đồ vật như sách kỹ năng này thì nên nhanh chóng học tập, chuyển hóa thành lực lượng của mình là tốt nhất.
Cái gọi tiền tài không nên để lộ ra ngoài chính là như vậy.
Rất nhanh sau đó.
Hai người liền đi đến một khách sạn, sau khi Lạc Thiên Thiên trả tiền thì hai người dưới sự chỉ dẫn của tiểu nhị tiến vào bên trong một căn phòng.
"A, đây là ba quyển sách kỹ năng kia sao."
Từ bên trong thanh vật phẩm lấy ba quyển sách kỹ năng mua từ buổi đấu giá ra. Lạc Thiên Thiên ngóng nhìn Tô Mục, giống như là nàng đang chờ đợi sự khen ngợi đến từ hắn.
Nhẹ nhàng sờ cái đầu nhỏ của Lạc Thiên Thiên, Tô Mục mới bắt đầu xem xét ba quyển sách kỹ năng.
"Kiếm thuật cơ sở": Một bản ghi chép về kỹ xảo dùng kiếm, sau khi sử dụng thì ngươi có thể thu hoạch được cảm ngộ cùng cách vận dụng kỹ xảo đối với các loại vũ khí kiếm."
"Kích thuật cơ sở: Một bản ghi chép về kỹ xảo dùng kích, sau khi sử dụng thì ngươi có thể thu hoạch được cảm ngộ cùng cách vận dụng kỹ xảo đối với vũ khí là kích."
Hai quyển sách kỹ năng này không có gì khác biệt với quyển sách kỹ năng mà lúc trước Tô Mục lấy được.
Sau khi nhìn thoáng qua, hắn trực tiếp lựa chọn học tập.
"Kiếm thuật cơ sở" cùng "kích thuật cơ sở" lập tức xuất hiện bên trong bảng kỹ năng của Tô Mục. Kỹ năng bị động mà hắn đang nắm giữ gia tăng đến sáu loại.
Chỉ cần tăng hai kỹ năng này đến tinh anh cấp 10 thì điểm sức mạnh của Tô Mục liền có thể đột phá thẳng đến 70 điểm!
Sau đó,
Mới là quyển sách kỹ năng thứ ba.
"Thiết sa công: Một bản ghi chép cơ bản rèn luyện kỹ xảo, sau khi sử dụng thì năng lực phòng ngự của thân thể của ngươi sẽ được gia tăng."
Khi thấy miêu tả của quyển sách kỹ năng thứ ba này thì ánh mắt của Tô Mục có chút ngưng tụ.
Không giống.
Bởi vì quyển sách này cũng không phải là những loại kỹ năng thông dụng như thương thuật cơ sở, chùy thuật cơ sở,..
Mà chính là một. . . Kỹ năng du hiệp!
Ban đầu đã từng nói.
Những nghề nghiệp bên trong « thế giới thứ hai » không chỉ có một loại là lãnh chúa.
Hoặc là nói, lãnh chúa chỉ là thân phận của người chơi lựa chọn mà thôi. Sau khi trở thành lãnh chúa thì người chơi vẫn có thể lựa chọn trở thành võ tướng lãnh chúa huyết chiến sa trường, hay là lãnh chúa văn thần quản lý thành trì.
Mà ở bên ngoài lãnh chúa người chơi càng tồn tại những loại nghề nghiệp khác nhau như du hiệp, thuật sĩ, thương nhân, sinh hoạt.
Mỗi một nghề nghiệp đều có được kỹ năng riêng của mình, ngoài ra ở bên ngoài những nghề nghiệp này vẫn còn tồn tại những loại kỹ năng thông dụng khác.
Ví dụ như đao thuật cơ sở, kiếm thuật cơ sở, thương thuật cơ sở. . . Những loại kỹ năng này tất cả đều là kỹ năng thông dụng!
Thiết sa công chính là một loại kỹ năng du hiệp!
Vấn đề là "Chỉ có nghề nghiệp du hiệp mới có thể học tập"!
Nói cách khác thì sau khi thu hoạch được bản sách kỹ này thì mặc kệ là ngươi chơi nghề nghiệp du hiệp ra, hay là dạng NPC giống như Tô Mục thì tất cả đều có thể học tập kỹ năng này. Chỉ là có sự trừng phạt tồn tại bên trong nghề nghiệp khác với những người chơi theo nghề khác cùng NPC học tập thiết sa công chính là mỗi lần tăng lên một cấp đều phải cần có độ thuần thục gia tăng trên phạm vi lớn!
Có lẽ,
Cuối cùng cả đời của bọn hắn đều khó có thể tăng kỹ năng này đến max cấp.
Tô Mục không giống.
Kỹ năng hắn tăng lên không phải dựa vào độ thuần thuật mà là điểm tiềm năng! Chỉ cần có đầy đủ điểm tiềm năng thì hắn có thể trong nháy mắt tăng thiết sa công đến max cấp!
"Kỹ năng Du hiệp sao?"
"Có chút thú vị."
Trên khuôn mặt mang theo nụ cười, Tô Mục lựa chọn sử dụng quyển sách kỹ năng thứ ba này.
Sau đó, một kỹ năng hoàn toàn mới xuất hiện bên trong bảng kỹ năng của hắn.
. ..
"Thiết sa công": Du hiệp kỹ năng, kỹ năng bị động, cấp 1.
Miêu tả kỹ năng: Kỹ năng cơ sở rèn luyện kỹ xảo, có thể gia tăng lực phòng ngực của thân thể. Tăng cường độ thân thể có thể so với một kiện sa y.
. ..
"Sa y. . ."
Sau khi xem xét xong miểu tả kỹ năng của "Thiết sa công" xong thì gương mặt của Tô Mục nhịn không được co lại.
Một bộ trang bị áo có lực phòng ngự gần như không, chỉ sợ ngay cả một đao của dân binh cũng đỡ không nổi! Cái kỹ năng bị động giống như gân gà này cũng khó trách ngay cả yêu cầu nghề nghiệp cũng không có.
"Nhưng mà. . ."
"Đẳng cấp thấp nhất thì tương đương với một kiện sa y, nếu như tăng lên max cấp. . ."
Vuốt ve cằm của mình, Tô Mục nhìn thoáng qua số lượng điểm tiềm năng bên trên giao diện thuộc tính của mình thì trực tiếp lấy 9 điểm tiềm năng cộng cho "Thiết sa công", đem kỹ năng này tăng lên tới cấp độ cơ sở max cấp.
Sức mạnh của hắn tạm thời đã đủ dùng.
Hai kỹ năng "Kiếm thuật cơ sở", "Kích thuật cơ sở" này căn bản giống với các kỹ năng bị động khác, tạm thời mà nói thì Tô Mục vẫn cảm thấy hứng thú với kỹ năng du hiệp này.
Tốn hết 9 điểm tiềm năng, thiết sa công cũng đạt tới cấp 10 max cấp.
Sức phòng ngự tăng lên tương đương với hai ba kiện sa y cộng lại.
Không do dự, Tô Mục lần nữa lấy 1 điểm tiềm năng cộng vào "Thiết sa công", đem kỹ năng này từ kỹ năng cơ sở đề thăng thành kỹ năng tiến giai.
. ..
"Thiết y công": Kỹ năng du hiệp, kỹ năng bị động, cấp 1.
Miêu tả kỹ năng: Ngươi thu được tiến thêm một bước rèn luyện kỹ xảo, năng lực phòng ngự thân thể của ngươi tăng lên. Độ phòng ngự tương đương với một kiện bố giáp.
. ..
"Có vẻ như không tệ a!"
Con mắt của Tô Mục có chút sáng lên.
Độ phòng ngự của Sa y có thể bỏ qua không tính, nhưng bố giáp liền không giống nhau.
Bố giáp được chế tạo từ mấy kiện sa y chồng chất với nhau cho nên độ phòng ngự sẽ không kém. Năng lực phòng ngự của thân thể tương đương với một kiện bố giáp, vậy thì liền mang ý nghĩa lúc này Tô Mục có thể bỏ qua công kích của binh chủng cơ sở, thậm chí là binh chủng tiến giai và cung tiễn thủ!
Nhìn thoáng qua mình còn thừa lại 33 điểm tiềm năng, hắn lần nữa lấy 10 điểm tiềm năng cộng vào "Thiết y công", đem kỹ năng này từ kỹ năng tiến giai đề thăng thành kỹ năng tinh anh.
. ..
"Đồng bì công": Kỹ năng du hiệp, kỹ năng bị động, cấp 1.
(Đồng bì công: Công pháp da dẻ như đồng)
Miêu tả kỹ năng: Ngươi thu được kỹ thuật rèn luyện cao thâm, năng lực phòng ngự thân thể của ngươi được tăng lên trên diện rộng. Cường độ thân thể tương đương với một kiện giáp da.
. ..
Tiếp tục!
Lần nữa nhìn thoáng qua cấp độ kỹ năng "Đồng bì công", ngay sau đó, Tô Mục lấy 9 điểm tiềm năng cộng tiếp vào kỹ năng này.
Đồng bì công cấp 2!
Đồng bì công cấp 5!
Đồng bì công cấp 7!
Đồng bì công cấp 10!
Tốn thêm 9 điểm tiềm năng mới để "Đồng bì công" tấn thăng thành kỹ năng tinh anh, lần nữa được đề thăng đến cấp 10 max cấp!
Chỉ là. ..
Lần này kỹ năng "Đồng bì công" đạt tới kỹ năng tinh anh cấp 10 nhưng không có giống với những loại kỹ năng như "Đao thuật tinh anh", "Cung thuật tinh anh" đã đạt đến hạn mức. Ngay lập tức Tô Mục nhìn chăm chú thì trực tiếp trở nên bắt đầu mơ hồ!
"Đây là. . ."
"Kỹ năng biến dị? ? ?"
Giống như có một loại cảm giác thông suốt.
Lúc kỹ năng "Đồng bì công" xuất hiện loại biến hóa này thì Tô Mục tiếp tục đem tiềm năng liên tục cộng vào!
1 điểm!
3 điểm!
5 điểm!
10 điểm!
Thẳng đến khi hắn nhìn thấy số lượng điểm tiềm năng bên trên bảng kỹ năng của hắn còn lại 4 điểm thì cảm giác mơ hồ về kỹ năng này trở nên rõ ràng.
Lúc này.
Một loại kỹ năng hoàn toàn mới thay thế "Đồng bì công" xuất hiện ở bên trên giao diện thuộc tính của hắn.
. ..
"Mình đồng da sắt": Kỹ năng đặc thù, kỹ năng bị động.
Miêu tả kỹ năng: Ngươi nắm giữ kỹ xảo đặc biệt rèn thể. Trải qua vô số lần rèn luyện, năng lực phòng ngự thân thể của ngươi được tăng lên diện rộng, vạn người không được một. Người bình thường rất khó đánh vỡ lực phòng ngự thân thể của ngươi để tạo ra tổn thương cho thân thể của ngươi.
. ..
Kỹ năng đặc thù, mình đồng da sắt!
Sau khi tấn thăng lần nữa thì năng lực phòng ngự thân thể của Tô Mục đã được gia tăng cực lớn.
Bây giờ, năng lực phòng ngự thân thể của hắn có thể so với một kiện giáp nhẹ! Cho dù hắn không mang huyền thiết trọng giáp thì chỉ bằng vào lực phòng ngự thân thể của hắn thôi cũng đều đủ để bỏ qua công kích của các loại binh chủng phía dưới binh chủng tiến giai cùng binh chủng tinh anh.
Nhưng mà.
Lúc này sự chú ý của Tô Mục lại không phải ở trên thân thể của hắn.
Sự chú ý của hắn hoàn toàn bị hấp dẫn bởi âm thanh nhắc nhở của hệ thống xuất hiện trên giao diện thuộc tính!
"Ngươi thu được đặc tính 'Cứng cỏi' ."
Miêu tả: Sau khi Thiết sa công tiến giai thì không tăng sức mạnh, chỉ gia tăng phòng ngự!
Chỉ là tám chữ nhắc nhở của hệ thống cũng đủ làm cho Tô Mục có trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Từ khi hắn chuyển chức binh chủng tinh anh trọng giáp Mạch đao binh đến bây giờ cũng đã qua hơn mười ngày. Tin tức liên quan đến chuyển chức binh chủng đặc thù mà hắn có được cũng có hơn thời gian mười ngày.
Trong hơn mười ngày này, Tô Mục đã suy nghĩ nhiều nhất chính là sở trường của mình là cái gì, làm thế nào mới biến sở trưởng của mình thành đặc tính!
Nhưng hắn tốn hơn mười ngày vẫn không có cách nào đạt được.
Nhưng bây giờ.
Hắn chỉ tăng cấp cho một kỹ năng, nhưng trong lúc lơ đãng lại khiến hắn thu được đặc tính đầu tiên của mình, chính là "Cứng cỏi"!
Cứng cỏi cũng chỉ là một cái đặc tính.
Được hệ thống ban tặng cho riêng Tô Mục. Nó mang ý nghĩa rằng Tô Mục đã có năng lực phòng ngự thân thể vượt qua người thường, cùng với tăng cường bổ sung sức chịu đựng mạnh mẽ của thân thể.
Cái đặc tính "Cứng cỏi" này của bản thân hắn cũng không có kèm theo hiệu quả.
Nhưng sự xuất hiện của nó lại mang ý nghĩa, chỉ cần đẳng cấp của Tô Mục tăng đến cấp 20 thì hắn lúc nào cũng đều có thể chuyển chức từ binh chủng tinh anh tấn thăng thành binh chủng đặc thù!
Binh chủng đặc thù a. ..
Lại hướng lên nữa thì chính là võ tướng chân chính!
Có thể nói rằng khi Tô Mục có được đặc tính "Cứng cỏi" này thì khoảng cách trở thành võ tướng chân chính của hắn chỉ còn cách một bước nữa mà thôi!
. ..
"Tô Mục, ngươi làm sao vậy?"
Lúc Tô Mục học tập cùng tăng cấp cho kỹ năng thì Lạc Thiên Thiên một mực ở bên cạnh chờ đợi.
Nhìn thấy Tô Mục đột nhiên sửng sốt, trên mặt càng hiện rõ sự bối rối, nàng không kìm lòng được hỏi han.
"Không có việc gì, ta rất khỏe!"
"Cực kì tốt!"
Cười lớn một tiếng, Tô Mục nói ra: "Chờ đến lúc trở lại lãnh địa thì ta liền có thể chuyển chức binh chủng đặc thù rồi!"
"Thật sao?"
Lạc Thiên Thiên lập tức kích động, nàng vội vàng mở giao diện thuộc tính của Tô Mục ra.
Ở bên trên giao diện thuộc tính rất dài của Tô Mục thình lình có thêm một hàng thuộc tính mới có tên là đặc tính. Mà Tô Mục lại có được đặc tính "Cứng cỏi" được ghi chú ngay tại đằng sau của một cột đặc tính!
"Đúng là đặc tính a. . ."
Sau khi nhìn thấy Tô Mục đã thỏa mãn được điều kiện khó khăn nhất chính là đặc tính để chuyển chức trở thành binh chủng đặc thù thì Lạc Thiên Thiên ngạc nhiên hét lên một tiếng. Nàng ôm lấy Tô Mục, giật nảy mình: "Tô Mục Tô Mục, chúng ta lập tức về nhà đi!"
"Binh chủng đặc thù đó nha!"
"Chắc ta là người lãnh chúa đầu tiên bồi dưỡng ra được binh chủng đặc thù nhỉ?"
Nhìn thấy Lạc Thiên Thiên háo hức đang ôm mình, trên khuôn mặt của Tô Mục tràn đầy vui vẻ.
Sau một lúc, hắn mới đưa tay sờ cái đầu nhỏ của Lạc Thiên Thiên, khẽ cười nói: "Bình tĩnh một chút, cấp bậc của ta còn thiếu một chút nữa mới được. Lại nói buổi đấu giá không phải còn chưa kết thúc hay sao? Chúng ta cứ ở trong huyện thành này chờ thêm mấy ngày nữa đi, biết đâu có thể mua sắm được một ít đồ vật có ích."
"Đúng, đúng!"
Lạc Thiên Thiên liên tục gật đầu: "Mua, nhất định phải mua! Ba quyển sách kỹ năng đã có thể sinh ra một cái đặc tính cho ngươi, nếu như mua được nhiều thêm mấy quyển sách kỹ năng, đây chẳng phải là. . ."
Nếm được mùi vị ngon ngọt của buổi đấu giá, Lạc Thiên Thiên bắt đầu có chút mơ mộng.
. ..
Sau đó mấy ngày, Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên vẫn ở lại trong huyện thành.
Buổi trưa mỗi ngày, Lạc Thiên Thiên đều sẽ chạy đến buổi đấu giá một lần để nhìn xem ở bên trong buổi đấu giá có trang bị hoặc sách kỹ năng mà Tô Mục cần hay không. Còn những lúc khác thì hai người lại tìm kiếm khắp các nơi ở bên trong tòa thành trì to lớn này.
Hoặc là đi dạo phố để mua sắm một chút đồ vật mà trấn Phượng Vũ không có, hoặc là đơn thuần chỉ đi dạo để hưởng thụ cuộc sống sinh hoạt của người xưa một phen.
Ba ngày sau đó.
Buổi đấu giá cuối cùng cũng kết thúc.
Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên cũng chuẩn bị rời khỏi nơi này để trở về trấn Phượng Vũ.
Bên trong ba ngày đó, Lạc Thiên Thiên cũng không mua được sách kỹ năng mới. Cũng không phải là bên trong buổi đấu giá không có sách kỹ năng mới, mà là không xuất hiện sách kỹ năng thích hợp với Tô Mục.
Ngoại trừ một bản "Cung thuật cơ sở" cùng một bản "Đao thuật tiến giai" ra thì bên trong buổi đấu giá cũng xuất hiện rất nhiều sách kỹ năng, sách kỹ năng nhiều nhất chính là thuộc về nghề nghiệp du hiệp cùng thuật sĩ.
Dù sao.
Ở giai đoạn đầu của trò chơi thì nhiệm vụ chủ yếu của lãnh chúa người chơi vẫn là xây dựng lãnh địa. Có rất ít người sẽ rời khỏi lãnh địa của mình để đánh quái thăng cấp. Cho nên bọn hắn cũng có rất ít cơ hội thu hoạch được chiến lợi phẩm.
Ngược lại, người chơi theo nghề nghiệp giang hồ du hiệp và thuật sĩ thì đã từ rất sớm tranh thủ đi đánh quái thăng cấp rồi, bọn họ cũng càng dễ dàng thu hoạch được càng nhiều chiến lợi phẩm.
Nhưng mà.
Đa số kỹ năng hạn chế nghề nghiệp du hiệp cùng thuật sĩ thì lại rất hiếm.
Giống như loại kỹ năng "Thiết sa công" này thuộc về kỹ năng của du hiệp vậy, nhưng không có kỹ năng hạn chế nghề nghiệp thì ít càng thêm ít.
Ngược lại về phương diện trang bị thì Lạc Thiên Thiên đã mua được một món trang bị thanh đồng thích hợp với Tô Mục.
Chính là một cái túi đựng giáo.
Lúc trước Tô Mục lấy được ngọn giáo ngắn khi hắn chuyển chức thành lính ném giáo thì túi đựng giáo cấp thanh đồng có thể chứa được chín ngọn giáo ngắn. Nhưng mà chất liệu của giáo ngắn lại được làm bằng sắt, uy lực mạnh hơn rất nhiều so với giáo ngắn được làm bằng gỗ.
Mặt khác, túi đựng giáo có thuộc tính là khôi phục. Mỗi khi qua một giờ thì số lượng giáo ở trong túi liền sẽ tự động khôi phục một cây. Có túi đựng giáo này thì năng lực tác chiến liên tục của Tô Mục sẽ được tăng lên đáng kể.
Cuối cùng chính là lương thực.
Chừa lại phí tổn để Tô Mục chuyển chức binh chủng đặc thù, cũng chừa lại phí tổn để trấn Phượng Vũ thăng cấp thành Thành trấn cấp 3 cùng thành nhỏ xong thì Lạc Thiên Thiên nghe theo đề nghị của Tô Mục, nàng lấy hết vàng còn lại để mua tài nguyên!
Ngoại trừ vật liệu đá cùng vật liệu gỗ không có mua sắm ra thì còn lại lương thảo, quặng sắt, kim loại cao cấp, các loại bản vẽ kiến trúc có thể mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu, cho đến khi tiêu hết thỏi vàng cuối cùng!
Đợi đến khi tiêu xài hết tiền thì Lạc Thiên Thiên trọn vẹn tốn mấy trăm lượng vàng để mua lương thảo! Cho dù nông phu của trấn Phượng Vũ không trồng trọt lương thực trong một thời gian thì những lương thảo này cũng để trấn Phượng Vũ sử dụng trong một đoạn thời gian rất dài.
Cũng may mắn Lạc Thiên Thiên là người chơi.
Ở giai đoạn đầu của trò chơi thì những loại vật phẩm tư nguyên này có thể chồng chất lên nhau ở bên trong thanh vật phẩm. Nếu không thì nàng làm sao có thể đem những tư nguyên này mang về trấn Phượng Vũ, chuyện này cũng là một loại phiền phức không nhỏ.
Sau khi làm xong những việc này, Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên mới rời khỏi huyện thành để trở lại trấn Phượng Vũ.
Ngay đúng lúc khi bọn hắn vừa ra khỏi cửa thành thì có một người chơi lặng lẽ từ chỗ bí mật ở cửa thành đi tới.
Hắn nhìn thấy bóng lưng của Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên đã đi xa thì liền mở cột bảng hảo hữu của mình ra rồi gửi một đoạn tin tức.
"Lão đại, bọn hắn ra khỏi thành!"
"Phương hướng mà bọn hắn rời đi cũng chính là phương hướng mà lúc trước bọn hắn đến!"
Sau khi rời khỏi huyện thành với tốc độ như gió một đoạn thời gian thì tốc độ của Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên liền chậm lại.
Nhất là ngay tại lúc hai người xuyên qua một cánh rừng nhỏ, bọn hắn tận lực giảm tốc độ của ngựa xuống, lấy loại tốc độ nhàn nhã như đi bộ đi về hướng trấn Phượng Vũ.
Loại tốc độ này giống như là đang dạo chơi ở ngoại thành, lại giống như đang chờ đợi điều gì đó.
Con đường ở trong cánh rừng nhỏ này chỉ dài mấy trăm mét.
Lấy loại tốc độ đi bộ nhàn nhã này để tiến về phía trước thì đúng ngay lúc khoảng cách của Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên còn có hơn năm mươi mét thì có một giọng nói từ phía trước truyền đến.
"Thu dây ngựa lại đi."
"Chúng ta đã bị phát hiện."
Theo giọng nói đó vang lên, mấy chục bóng người từ bên trong rừng cây rậm rạp ở hai bên con đường đi ra. Không chỉ là trước người của bọn hắn, liền ngay cả phía sau bọn hắn đều có hơn mười bóng người đi ra chặn lại đường lui của con đường trong rừng.
Trước sau cộng lại gần sáu mươi tên.
Ở trong sáu mươi người này thì có hai mươi tên binh chủng tinh anh, hơn ba mươi tên binh chủng tiến giai, còn lại ba người là người chơi.
Sau khi đi ra thì ba người chơi với những món trang bị xa hoa nhất chắp tay với Lạc Thiên Thiên, nói ra: "Giới thiệu một chút, ta là Miên Thiên Sư, là hội trưởng phân hội Ích Châu của công hội "Quang Minh Đỉnh"."
Công hội "Quang Minh Đỉnh" ở trong trò chơi xếp hạng thứ hai.
Không so được với những siêu cấp công hội xếp hạng thứ nhất kia, động một tí là có mười mấy vạn, mấy chục vạn hội viên, nhưng công hội "Quang Minh Đỉnh" ở trong thế giới hiện thực cũng có được hơn mười ngàn người hội viên chính thức.
Loại công hội này mà ở trong trò chơi thì thực lực nhiên là không thể khinh thường.
Nhưng mà.
Ngay đúng lúc "Miên Thiên Sư" nói thân phận của hắn ra thì Lạc Thiên Thiên chỉ là nhíu mày, lãnh đạm nói ra: "Nguyên lai là 'Miên Thiên Sư' hội trưởng. Không biết 'Miên Thiên Sư' hội trưởng ngăn cản chúng ta lại là có ý gì đây? Chẳng lẽ ngươi bắt chước những tên thổ phỉ cường đạo để ăn cướp hay sao?"
"Ăn cướp?"
"Đương nhiên sẽ không!"
Miên Thiên Sư khẽ cười một tiếng, nói ra: "Chỉ là muốn mua bán với ngươi một chút mà thôi."
"Mua bán cái gì?"
Đợi đến lúc Lạc Thiên Thiên đáp lại thì ánh mắt của Miên Thiên Sư di chuyển từ trên người của Lạc Thiên Thiên chuyển đến trên người của Tô Mục. Hắn dò xét cẩn thận Tô Mục một lần rồi mới nói ra: "Vị NPC bên cạnh ngươi này hẳn là NPC đặc thù, hơn nữa hắn còn chưa nhận chủ nhỉ?"
"Nếu như ngươi từ bỏ nhiệm vụ thu phục vị NPC đặc thù này, sau đó chuyển nhiệm vụ sang cho ta. Thì để báo đáp lại, ta sẽ cho ngươi năm trăm lượng vàng. Mặt khác, ngươi cũng có thể gia nhập "Quang Minh Đỉnh", nếu sau này ngươi có phát sinh xung đột với người chơi khác, nếu là hội viên của "Quang Minh Đỉnh" thì ta cũng sẽ không làm như không thấy!"
"Đây là chuyện mua bán mà ngươi nói sao? !"
Lạc Thiên Thiên cố nén tức giận ở trong lòng.
Nếu không phải lúc hai người ra khỏi thành thì Tô Mục liền nói cho nàng biết là có người đang theo dõi bọn hắn, nếu không phải trước đó tiến vào con đường trong cánh rừng nhỏ này đầu này thì Tô Mục có dặn dò nàng là không nên tùy tiện tức giận, nếu không phải vừa rồi Tô Mục còn ở bên cạnh mịt mờ ám chỉ nàng chờ một chút thì nàng đã sớm bạo phát!
Nhìn thấy mặt mũi của Lạc Thiên Thiên tràn đầy tức giận, Miên Thiên Sư tưởng nàng bất mãn với giá tiền này, hắn cau mày nói: "Ngươi là người chơi tự do sao? Năm trăm lượng vàng đã không ít!"
"Năm trăm lượng vàng đầy đủ để ngươi có thể chiêu mộ năm mươi tên binh chủng tinh anh, chiêu mộ năm trăm tên binh chủng tiến giai. Cho dù là dùng để phát triển lãnh địa thì năm trăm lượng vàng này cũng đủ để xây dựng một khối lãnh địa từ thôn cấp 1 thăng cấp đến thành trấn cấp 3!"
"Huống hồ, không phải người nào cũng đều có tư cách gia nhập "Quang Minh Đỉnh"!"
Nhìn Tô Mục một chút, sắc mặt của Lạc Thiên Thiên tái xanh: "Nếu như ta không muốn bán thì sao?"
"Không muốn bán a. . ."
Miên Thiên Sư vuốt ve cái cằm trơn bóng của mình, làm vẻ đáng tiếc nói: "Trân quý của NPC đặc thù là tính trưởng thành của hắn, mà không phải cái khác. Một tên NPC đặc thù chưa trưởng thành. . . Chỉ sợ còn ngăn không được sự vây công của hai mươi tên binh chủng tinh anh cùng ba mươi bốn tên binh chủng tiến giai a?"
"Nếu như ngươi đã không muốn bán, vậy ta cũng chỉ có thể nói tiếng xin lỗi rồi."
"Người đâu, giết nàng!"
"Con tên NPC đặc thù kia nếu có thể khống chế thì khống chế, mang về lãnh địa chậm rãi tìm kiếm phương pháp thu phục. Khống chế không nổi... Thì trực tiếp giết!"
Một câu nói xong, sau khi Miên Thiên Sư cùng với hai người chơi khác lui về phía sau thì hai mươi tên binh chủng tinh anh cùng với ba mươi bốn tên binh chủng tiến giai trước sau phân biệt ra hai phe lập tức đánh tới Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên!
"Bảo vệ tốt chính mình."
Cánh tay giương lên, Tô Mục ném Lạc Thiên Thiên vào trong rừng rậm, hai chân của hắn dùng sức đạp mạnh xuống đất một cái, thân hình phóng thẳng lên trời!
Bên trong tiếng kêu rên thống khổ của con ngựa, thân thể của hắn giống như là một con đại điểu màu đen lao đến phía tên NPC binh chủng trước nhất!
Oanh!
Chỉ trong chốc lát, bóng dáng của Tô Mục đã lao vào bên trong đám NPC binh chủng kia. Lập tức thanh huyền thiết Mạch đao ở trong tay của hắn chém ra !
Vòng chém!
Xùy!
Âm thanh của lưỡi đao cắt đứt không khí vang lên.
Trong chớp mắt, máu tươi cùng với những bộ phận cơ thể bay lên, những tên binh chủng NPC ở gần Tô Mục bên trong phạm vi ba mét —— mặc kệ là binh chủng tinh anh hay là binh chủng tiến giai đều bị một đao chém ra thành hai mảnh!
"Mẹ nó!"
"Má ơi!"
"Công kích! Toàn lực công kích! Từ bỏ khống chế, không cần lưu thủ!"
Nhìn thấy cảnh này, ba tên người chơi đều hít vào một ngụm khí lạnh. Nhất là Miên Thiên Sư liều mạng mệnh lệnh toàn lực công kích, ngay cả ý nghĩ khống chế Tô Mục đem về lãnh địa để chậm rãi thu phục cũng biến mất.
Phải biết, đây chính là binh chủng tinh anh!
Sau khi biết được tin tức có một NPC đặc thù xuất hiện từ trong miệng của một tên tiểu đệ thì Miên Thiên Sư liền cố ý bỏ ra một số tiền lớn để chiêu mộ hai mươi tên binh chủng tinh anh cùng với hai mươi tên binh chủng tiến giai ở doanh trại bên ngoài huyện thành.
Đồng thời cẩn thận nghe ngóng phương hướng lúc đến của Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên, sau đó liền mai phục ở nơi này.
Dựa theo ý nghĩ của hắn thì hai mươi tên binh chủng tinh anh cộng thêm ba mươi bốn tên binh chủng tiến giai thì cho dù gặp phải loại địch nhân gì không đối phó được chứ? Đừng nói là một tên NPC đặc thù chưa trưởng thành, coi như một tiểu đội quân đội thì hắn cũng dám đối chọi!
Nhưng hôm nay. ..
Liền ngay cả trọng giáp đao binh am hiểu phòng ngự cũng đỡ không nổi một đao của tên NPC đặc thù này!
"Tên này sẽ không phải. . . Là một võ tướng chứ? !"
Một cái ý niệm từ trong đầu nổi lên, Miên Thiên Sư bắt đầu cảm thấy hối hận.
Oanh!
Tô Mục chém ra một đao thì chém giết gần như một nửa binh chủng tinh anh, ngay lập tức hắn nhanh chân bước ra, trong tay huyền thiết Mạch đao lần nữa chém xuống!
Chỉ cần hai đao!
Thì những NPC binh chủng tinh anh đang ngăn ở trước mặt ba tên người chơi kia liền chỉ còn lại mấy tên, liền ngay cả binh chủng tiến giai có số lượng nhiều nhất cũng đã tổn thất đi một nữa!
Ngay đúng lúc này,
Nguyên bản hơn mười tên binh chủng tiến giai ngăn ở phía sau liền cấp tốc xông lên phối hợp với NPC binh chủng ở phía trước cùng một chỗ giáp công Tô Mục.
Đáng tiếc rằng.
Những công kích của bọn hắn lên huyền thiết trọng giáp chỉ lưu lại những vết chém nhỏ mà không thể xuyên thủ được năng lực phòng ngự!
Về phần Lạc Thiên Thiên. ..
Lúc này đã không còn ai để ý tới Lạc Thiên Thiên nữa rồi.
Nếu như ở khoảng cách xa thì Miên Thiên Sư sẽ còn nghĩ đến việc phái một bộ phận binh lực đi công kích Lạc Thiên Thiên, để phân tán sự chú ý của tên NPC đặc thù Tô Mục này, hoặc là dứt khoát bắt Lạc Thiên Thiên đến uy hiếp Tô Mục.
Nhưng mà bây giờ, Tô Mục chỉ cách bọn họ còn mấy bước chân mà thôi, chẳng lẽ sẽ còn có người còn tâm tư chơi loại trò xiếc uy hiếp này chăng? !
Oanh!
Lại là một đao chém ra, sau khi chém giết hết địch nhân ở trước mắt, Tô Mục lần nữa vọt lên không trung, trực tiếp vượt qua mười tên binh chủng tiến giai còn sống sót, thân hình như một tên lửa lao về phía đám người Miên Thiên Sư!
"Ngăn lại!"
"Ngăn hắn lại!"
Biết rõ số lượng binh lực còn lại đã ngăn không được Tô Mục, Miên Thiên Sư liền truyền mệnh lệnh cuối cùng cho những tên NPC binh chủng này. Hắn cùng hai người chơi khác lập tức vọt sang bên đường, sau đó bò lên trên ngựa đã sớm có sẵn chuẩn bị thoát đi.
"Muốn chạy trốn sao?"
"Nào có dễ dàng như vậy!"
Nhìn thấy tình huống này, Tô Mục lập tức vọt đến trước mặt một tên binh chủng tiến giai ở trước mặt của mình, hắn dùng sức giẫm mạnh ngay trên đầu lâu của tên NPC đó! Lập tức tên binh chủng tiến giai kia đầu lâu trực tiếp bị giẫm bạo, còn Tô Mục lại là mượn cỗ lực phản chấn này lần nữa phóng lên không trung phóng về phía ba tên người chơi!
Ba mét!
Hai mét!
Một mét!
Ngay lúc này, ba tên người chơi kia đã leo lên trên ngựa liền bắt đầu lao vùn vụt ở trên đường nhỏ.
Có lẽ sau một giây, khoảng cách giữa bọn hắn liền sẽ lớn dần.
Nhìn thấy Tô Mục rơi xuống thì bọn hắn lập tức thúc dục ngựa tăng thêm tốc độ chạy khỏi nơi này. Lấy trạng thái toàn thân bao phủ một bộ giáp nặng như thế này của Tô Mục thì tuyệt đối khó đuổi kịp ba người chơi đang thúc dục ngựa chạy trốn với tốc độ siêu nhanh!
Thế nhưng mà...
Xùy!
Xen lẫn một tia ranh giới có tuyết ô mang lóe lên một cái rồi biến mất.
Người chơi chạy ở bên trái vội vàng né tránh công kích của Tô Mục, hắn chỉ là bị lưỡi đao lóe lên chặt đứt búi tóc, sau đó hắn hoảng loạn đổi vị trí chạy vào ở giữa. Còn Miên Thiên Sư vừa lúc nãy cũng đang bên trong tình trạng công kích của huyền thiết Mạch đao, thân hình của hắn trực tiếp bị chặt đứt, liền ngay cả người chơi chạy ở bên phải của hắn cũng bị một đao của Tô Mục chém ở trên lưng, chặt đứt cột sống.
Đợi đến lúc hắn từ trên lưng ngựa rơi xuống thì sớm đã mất mạng!
Một đao song sát! (1 đao giết hai mạng).
Chỉ có một người chơi may mắn nhất trốn khỏi một kiếp này, hắn mang theo lòng tràn đầy sợ hãi thoát đi, biến mất ở cuối con đường nhỏ bên trong khu rừng.
Ba tên người chơi cầm đầu liền có hai tên trực tiếp bị chém giết, một tên đã trốn thoát được. còn những NPC binh chủng sớm đã đã mất đi sĩ khí. Lúc Tô Mục chém giết hai tên người chơi kia rồi vòng trở lại thì không cần mấy phút liền chém giết toàn bộ.
Lúc này, Lạc Thiên Thiên mới từ trong rừng cây chạy đến.
"Chậc chậc. . ."
Cẩn thận tránh đi những vũng máu tươi cùng bộ phận trên cơ thể người rơi đầy trên mặt đất. Lạc Thiên Thiên đi đến bên cạnh Tô Mục, tấm tắc lấy làm kỳ lạ: "Hai mươi tên binh chủng tinh anh, ba mươi bốn tên binh chủng tiến giai ở trong tay của ngươi không đến năm phút liền bị ngươi giết sạch. . . Tô Mục, ngươi càng ngày càng mạnh mẽ!"
"Là bọn hắn quá yếu."
Nhàn nhạt trả lời một câu, Tô Mục mở bảng thuộc tính của mình ra.
Hai mươi tên binh chủng tinh anh, ba mươi bốn tên binh chủng tiến giai, tổng cộng cung cấp cho hắn 37 điểm tiềm năng. Lại thêm lúc ban đầu hắn còn lại 4 điểm nữa thì ngay lập tức khiến cho hắn nhiều lần lâm vào tình trạng khô kiệt điểm tiềm năng lần nữa tràn đầy.
Kiểm tra một lúc bảng kỹ năng của mình, Tô Mục liền lấy 29 điểm tiềm năng cộng vào "Kích thuật cơ sở", trực tiếp đem kỹ năng này tăng lên tới cấp bậc tinh anh max cấp.
Súc mạnh +6.
Còn lại 12 điểm tiềm năng thì Tô Mục cộng toàn bộ vào kỹ năng bị động thứ bảy của mình là "Cơ sở kiếm thuật", lập tức đem kỹ năng này cũng tăng lên tới "Kiếm thuật tiến giai" cấp 2.
Sức mạnh +1.
Đến tận đây thì điểm sức mạnh của Tô Mục lại lần nữa tăng mạnh, từ lúc ban đầu là 55 điểm trực tiếp tăng lên tới 62 điểm! Đuổi sát 69 điểm thuộc tính chính trị của Bạch Kỳ Sơn!.
"Đáng tiếc. . ."
"Nếu như Miên Thiên Sư mang nhiều thêm binh lính nữa thì việc lấy được điểm tiềm năng lại nhiều hơn một điểm. Vậy thì ta liền có thể đem 'Kiếm thuật tiến giai' cũng tăng lên tới cấp bậc tinh anh max cấp."
"Có lẽ. . ."
Ngay đúng lúc Tô Mục lâm vào trầm tư thì Lạc Thiên Thiên cũng hoàn thành việc thanh lý chiến trường.
Thi thể của binh chủng tinh anh cùng binh chủng tiến giai thì cũng không cần nhìn. Lấy điểm sức mạnh của Tô Mục phối hợp với huyền thiết Mạch đao chém xuống, không chỉ thân thể của những tên binh chủng NPC này bị một đao chém thành hai nữa, liền ngay cả trang bị cùng vũ khí ở trên người bọn chúng cũng không được hoàn chỉnh bao nhiêu.
Ngược lại Miên Thiên Sư cùng với một tên người chơi khác khi bị Tô Mục chém giết liền tuôn ra không ít vàng, số vàng này xem như lấp đầy kim khố đang cạn kiệt của Lạc Thiên Thiên.
Chỉ đáng tiếc rằng trang bị cùng vật phẩm ở trên người bọn họ cũng không có tuôn ra.
Lấy sự giàu có của Miên Thiên Sư thì sau khi hắn tham gia buổi đấu giá trong huyện thành thì bên trong thanh vật phẩm nhất định mang theo không ít đồ tốt!
"Thanh lý xong rồi!"
Nhìn thoáng qua số lượng vàng bên trên bảng lãnh chúa của mình lại tăng lên mấy trăm lượng, Lạc Thiên Thiên vui mừng chạy đến bên cạnh Tô Mục: "Chúng ta về nhà đi!"
"Không vội."
Ánh mắt của Tô Mục lóe lên một cái, nói.
"Sao vậy?"
Lạc Thiên Thiên có chút không hiểu.
"Thiên Thiên."
Ánh mắt của hắn nhìn về phương hướng mà tên người chơi may mắn sống sót, Tô Mục khẽ cười hỏi: "Ngươi có muốn thể nghiệm một chút cảm giác công thành hay không?"
"Hai người cưỡi một con ngựa, một trận chiến công thành!"
"Sao?"
"Hai người cưỡi một ngựa? Một trận chiến công thành sao?"
Nhìn thoáng qua ánh mắt của Tô Mục khi hắn đang nhìn về phương hướng mà tên người chơi kia chạy trốn. Lạc Thiên Thiên kìm lòng không được nuốt vào từng ngụm từng ngụm nước: "Ngươi là muốn tìm đếm lãnh địa của bọn hắn để khởi xướng công thành chiến sao?"
"Chỉ hai người chúng ta thôi sao?"
"Có gì không thể?" Tô Mục bình tĩnh nói ra: "Binh lực mà bọn hắn có thể lấy ra cũng bất quá như thế đi? Nhiều nhất lại nhiều hơn mấy lần. Ngươi cảm thấy lấy thực lực bây giờ của ta thì hai mươi tên binh chủng tinh anh cùng với hai trăm tên binh chủng tinh anh có khác nhau ở chỗ nào không?"
"Khó trách từ đầu đến cuối ngươi cũng không sử dụng mâu. . ."
Lạc Thiên Thiên bừng tỉnh đại ngộ: "Ngươi đã sớm có ý nghĩ này cho nên cố ý thả tên kia trốn đi có đúng hay không?"
Tô Mục không có phủ nhận, mà chỉ tiếp tục hỏi: "Có muốn thử một chút hay không"
"Nghĩ a!"
"Đương nhiên muốn a!"
Lạc Thiên Thiên hưng phấn nói ra: "Hai người cưỡi một ngựa, một trận chiến công thành! Oa! Chỉ cần nghĩ thôi cũng có cảm giác thật là lãng mạn a! Hừ, vừa rồi tên Miên Thiên Sư kia còn muốn ta bán ngươi cho hắn, không bán liền muốn giết chúng ta!"
"Chỉ giết hắn một lần thì khổng thể làm nguôi cơn giận của bản cô nương được, phải phá hũy lãnh địa của hắn một lần mới có thể giải mối hận trong lòng của ta!"
"Nếu đã như vậy thì đi thôi!"
Mỉm cười, Tô Mục thả người nhảy lên trên lưng ngựa, sau đó lại tiện tay nhấc Lạc Thiên Thiên lên đưa vào trong lồng ngực của mình, sau đó giục ngựa phi nhanh hướng về phía mà trên ngươi chơi kia trốn mất.
. ..
. ..
Khoảng cách lãnh địa của Miên Thiên Sư với huyện thành cũng không xa.
Xa xa theo dõi phía sau lưng tên người chơi kia. Vừa đi vừa nghỉ thì chỉ dùng nửa ngày thời gian, Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên liền thấy một tòa thành trấn.
Tòa thành trấn này là một tòa thành trấn cấp 3 cũng chính là lãnh địa của Miên Thiên Sư!
Nói đến đây, liền không thể không nói đến lợi thế của công hội người chơ.
Thí dụ như Miên Thiên Sư, bản thân chính là hội trưởng phân hội Ích Châu thuộc "Quang Minh Đỉnh". Cho dù nơi này không phải tổng bộ của "Quang Minh Đỉnh" nhưng thành viên "Quang Minh Đỉnh" tụ tập ở dưới trướng của hắn có đến mấy trăm người.
Mấy trăm người chơi này hoặc là trở thành lãnh chúa, hoặc là trở thành du hiệp, hoặc là trở thành người có chức nghiệp sinh hoạt, phân biệt phụ trách những hướng khác nhau.
Lúc những người chơi này nếu tập trung tinh thần để xây dựng một khối lãnh địa thì có tốc độ cùng hiệu suất mà người chơi tự do khó mà so sánh.
Thiếu vàng sao?
Nếu gom góp vàng ở trong tay của mấy chục hoặc mấy trăm tên lãnh chúa người chơi thì trong nháy mắt chính là một món tài sản khổng lồ!
Về nhân khẩu sao?
Nếu tập trung hết nông phu của mấy trăm tên lãnh chúa người chơi thì trong nháy mắt liền có thể hình thành một đại quân nông phu với số lượng hàng trăm hàng ngàn người!
Thiếu tài nguyên sao?
Ngay tại lúc then chốt thì người chơi cũng có thể hóa thân thành nông phu để tham dự các loại thu thập cùng khai thác tài nguyên, mà hiệu suất lại cao hơn so với nông phu!
Cũng chính là có dạng ưu thế này cho nên Miên Thiên Sư mới có thể trong thời gian ngắn như vậy liền xây dựng lãnh địa của mình thành cấp 3 thành trấn.
Mà Lạc Thiên Thiên thì sao?
Có Tô Mục tồn tại liền vượt mức hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, tiêu diệt một tòa sơn trại thu được hơn ngàn lượng vàng cùng hơn một ngàn ba trăm nông phu. Sau đó lại chiêu mộ được một tên NPC đặc thù Bạch Kỳ Sơn mà ngay ở giai đoạn đầu của trò chơi khó có tên NPC nào có thể sánh bằng.
Chính vì những điều này cho nên tốc độ phát triển của trấn Phượng Vũ mới nhanh lên được.
Trước khi Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên rời đi thì trấn Phượng Vũ vừa mới thăng cấp thành cấp 2 thành trấn. Trải qua nhiều ngày phát triển như vậy chắc có lẽ mới vừa vặn thăng cấp làm thành trấn cấp 3 rồi.
Sự chênh lệch giữa Công hội người chơi cùng người chơi tự do có thể thấy được lốm đốm!
Mà lại, không chỉ ở giai đoạn đầu.
Càng về sau thì sự chênh lệch giữa công hội người chơi cùng người chơi tự do liền sẽ càng lớn hơn.
Nhất là vào thời kì phát triển lãnh địa làm thành nhỏ.
Từ thành nhỏ bắt đầu thì chuyện chính của lãnh địa cần xử lý càng ngày càng nhiều, thời gian để xây dựng lãnh địa cũng càng ngày càng dài.
Đến lúc này thì tác dụng của NPC đặc thù cũng thể hiện rõ. Công hội người chơi không có NPC đặc thù thì còn có thể dùng số lượng lớn người chơi để thay thế, cho dù là hiệu suất rất chậm làm cho người tức giận nhưng tóm lại sẽ không sinh ra nhiễu loạn.
Người chơi tự do thì sao?
Một tên người chơi đã phải xử lý công việc của cả tòa thành trì, lại phải phụ trách việc xây dựng thăng cấp cho cả tòa thành trì. . Chỉ sợ chỉ cần một thời gian liền biến thành đồ đần a!
Trên cơ bản mà nói thì thành trấn cấp 3 chính là cực hạn của người chơi tự do.
Cũng chính bởi vì vậy cho nên khi biết được tin tức có một NPC đặc thù xuất hiện thì Miên Thiên Sư mới có thể không tiếc hao phí tiền bạc để chiêu mộ binh chủng, tiến đến chặn đường Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên.
Một trăm tên người chơi có thuộc tính chính trị là 20, buộc chung một chỗ thì cũng không sánh nổi một tên NPC đặc thù có thuộc tính chính trị là 50.
Nếu như có thể cướp được Tô Mục. . . Thì một đoạn thời gian rất dài theo đó, lãnh địa của Miên Thiên Sư sẽ tiến vào thời kì phát triển cao tốc!
Cho nên mới có tình cảnh lúc trước.
Đương nhiên, sự chênh lệch giữa công hội người chơi cùng người chơi tự do sẽ không bao gồm trấn Phượng Vũ.
Không cần đề cập tới Tô Mục.
Vẻn vẹn chỉ cần nói đến tên NPC Bạch Kỳ Sơn này thôi thì liền có thuộc tính chính trị đạt tới 69 điểm BUG tồn tại, cũng đủ để chèo chống sự phát triển của trấn Phượng Vũ sau một thời gian dài. Nếu như có một ngày Bạch Kỳ Sơn có thể đột phá cực hạn của mình, trở thành văn thần chân chính thì. ..
Coi như để hắn quản lỹ một tòa huyện thành cũng là chuyện hết sức dễ dàng!
. ..
. ..
Một đường đi theo.
Ngay đúng lúc khoảng cách giữa lãnh địa Miên Thiên Sư chỉ còn mấy trăm mét thì Tô Mục ngừng lại.
Hắn buông Lạc Thiên Thiên ra, Tô Mục trầm giọng nói: "Ngay lúc bắt đầu công thành thì ta rất có thể không bảo vệ được cho ngươi. Vì vậy bây giờ ngươi phải ở chỗ này trốn một lúc. Sau khi ta đánh sạch binh lực của tòa lãnh địa này xong xuôi thì ta sẽ phát tín hiệu ra để ngươi đi vào."
"Ừm ừm!"
Lạc Thiên Thiên nắm chặt nắm tay nhỏ, quơ quơ: "Tô Mục, ngươi an tâm chiến đấu là được, ta sẽ không để ngươi phân tâm đâu. Cố lên nha!"
"Ừm, vậy ta đi."
Nhẹ gật đầu, ánh mắt nhìn đến tòa thành trấn cách hắn mấy trăm mét, Tô Mục thở dài ra một hơi, thúc dục ngựa phi nhanh.
Lẻ loi một mình tiến đánh thành trì!
Dù cho đây chỉ là một tòa thành trấn cấp 3 thôi nhưng mà khi nghe cũng đủ điên cuồng, mặc kệ để đếm xem thì cũng chính là một loại hành vi tìm đường chết.
Nhưng Tô Mục biết.
Lần tiến đánh thành trì này chẳng những tỉ lệ thắng rất lớn, mà lại cơ hồ không nguy hiểm nào!
Điểm sức mạnh của hắn đã đạt đến 62 điểm cũng đủ để hắn đánh đâu thắng đó. Cộng thêm huyền thiết trọng giáp cùng "Mình đồng da sắt" mang tới cho hắn năng lực phòng ngự siêu mạnh để hắn giống như có thể bỏ qua các loại công kích của binh chủng.
Những thứ này cộng lại mới chính là lực lượng để hắn dám cả gan lẻ loi một mình tiến đánh thành trì!
Mà lại.
Lần công kích thành trì này không giống những lần trước kia! Bỏ qua cơ hội lần này thì hắn cũng không biết đến khi nào mới có cơ hội như vậy, để hắn có thể gần như vô hại thu hoạch điểm tiềm năng!
Một lúc sau.
Tốc độ của Tô Mục càng lúc càng nhanh.
Đợi đến lúc khoảng cách cửa thành của thành trấn chỉ có ba trăm mét thì huyền thiết Mạch đao ở trong tay của Tô Mục đã giương lên, chém về phía trước.
Sau đó. ..
Công kích!
"Địch tập!"
"Địch tập!"
Khoảng cách chỉ có mấy trăm mét, lính tuần tra trên tường thành đã phát hiện ra bóng dáng của Tô Mục.
Không cần mất bao lâu thời gian thì lập tức có một đội bao gồm binh chủng cơ sở cùng binh chủng tiến giai, cung tiễn thủ liền xuất hiện ở trên tường thành phát động công kích Tô Mục khi hắn đang tiến gần về phía thành trì.
Chỉ một thoáng.
Mưa tên bắn tới.
Nhưng mà bên trong sức công kích của những mũi tên này Tô Mục giống như là không cần để ý, hắn mặc kệ những mũi tên này đánh trúng thân thể của mình chỉ lưu lại những điểm trắng nhỏ khó có thể nhìn thấy ở trên áo giáp.
Tốc độ công kích chẳng những không chậm lại, mà càng lúc càng nhanh!
Ba trăm mét!
250 mét!
Hai trăm mét!
Một trăm năm mươi mét!
Nhận lấy hết công kích của mưa tên, khoảng cách của Tô Mục cách cánh cửa được làm bằng gỗ cao lớn của thành trấn càng ngày càng gần!
Ngay lúc này, một tên người chơi phát hiện Tô Mục gần đến trước mắt. Bất quá, hắn chẳng những không khẩn trương, ngược lại hắn dựa lưng vào tường thành, một mặt biểu lộ sự khinh thường. Sau khi chứng kiến được sự chắc chắn của cửa thành thì tên hắc giáp kỵ sĩ này sẽ làm sao đây.
Nói đùa.
Thành trấn của bọn hắn chính là thành trấn cấp 3 a!
Cửa thành kiên cố cao hơn ba mét được xây dựng bằng gỗ nặng cứng rắn, đừng nói là một tên hắc giáp kỵ sĩ, có xem như đến một quân đội nhỏ đều không thể phá vỡ dễ dàng!
Thậm chí, hắn còn tiện tay gửi một tin tức: "Lão đại, phát hiện một chuyện hay, có một tên hắc giáp kỵ sĩ một thân một mình tiến đánh thành trì của chúng ta!"
Trong phủ Lãnh chúa.
Miên Thiên Sư đã sớm sống lại.
Kiểm tra lại một chút tổn thất lần này, cho dù hắn giàu có cũng nhịn không được một trận đau lòng.
Hai mươi tên binh chủng tinh anh chính là hai trăm lượng vàng, ba mươi bốn tên binh chủng tiến giai chính là ba mươi bốn lượng vàng. Lại thêm lúc hắn tử vong liền rơi mất mấy trăm lượng vàng nữa. . . Lần ép mua ép bán này của hắn chẳng những không đạt được chỗ tốt gì, còn tổn thất gần tám trăm lượng vàng!
Cũng đúng lúc này, Miên Thiên Sư nhận được tin tức mà tiểu đệ gửi cho hắn.
"Một người chạy tới công thành sao?"
"Chờ một chút. . ."
"Hắc giáp kỵ sĩ? !"
Giống như là nghĩ tới điều gì, Miên Thiên Sư xanh mặt nhìn về phía tên người chơi trốn thoát duy nhất: "Lúc ngươi trở lại lãnh địa thì sau lưng có người đi theo hay không?"
"Ta cũng không có để ý a . ."
Mây thiên sư cũng nghĩ đến sự lo lắng mà Miên Thiên Sư đang nghĩ, lập tức sắc mặt đại biến: "Không thể nào? Nơi này chính là lãnh địa của chúng ta a! Cho dù tên hắc giáp NPC rất mạnh mẽ đi chăng nữa thì hắn cũng không có khả năng một mình tiến đánh lãnh địa của chúng ta chứ?!"
"Phế vật!"
Lạnh lùng nhìn Mây thiên sư một chút, Miên Thiên Sư lập tức xông ra khỏi phủ lãnh chúa chạy đến doanh trại.
Mây thiên sư còn ôm tâm lý may mắn, nhưng mà hắn không dám.
Tự mình trải qua trận đồ sát kia, Miên Thiên Sư biết rõ tên NPC mặc áo giáp đen kia một khi xông vào thành trấn thì sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng cỡ nào!
Mỗi một công ty lớn ở hiện thực cũng là một công hội ở trong trò chơi!
Làm hội trưởng phân hội Ích Châu thuộc "Quang Minh Đỉnh", Miên Thiên Sư còn là thành viên trung tầng của công ty. Nếu như lãnh địa bị hủy thì không chỉ địa vị ở trong game của hắn rớt xuống vực thẳm, mà ngay cả trong hiện thực. . . Kết cục của hắn cũng sẽ rất thảm!
"Chiêu mộ!"
"Bất kể giá lớn cũng phải chiêu mộ binh chủng!"
"Nhất định nhất định không thể để cho hắn xông vào thành trấn!"
. ..
Lúc này Tô Mục còn không biết động tác của Miên Thiên Sư, càng không biết Miên Thiên Sư đã chuẩn bị không tiếc bất cứ giá nào chiêu mộ binh chủng tinh anh để ngăn cản hắn xông vào thành trấn.
Lúc này, khoảng cách của hắn và cửa thành chỉ có không đến một trăm mét!
Mưa tên vẫn còn tiếp tục.
Công kích Tô Mục cũng vẫn còn tiếp tục.
Tên người chơi ở trên tường thành kia đã không còn mỉm cười, mà là lo lắng nhìn chằm chằm hình dáng của Tô Mục đang càng ngày càng gần.
Bởi vì hắn phát hiện ra rằng khoảng cách hơn hai trăm mét này nói ít cũng là bốn năm lần phát động mưa tên. Nhưng lại không thể gây sát thương cho tên hắc giáp kỵ sĩ này một chút nào! Bất kể những múi tên bắn về ngựa của hắn đều bị hắc giáp kỵ sĩ cản lại!
Một loại cảm giác không ổn ở trong lòng của hắn sinh sôi.
"Cung tiễn thủ tiếp tục! Đao thuẫn binh cùng trường thương binh. . . Tiến đến cửa thành!" Mệnh lệnh mười mấy tên đao thuẫn binh cùng trường thương binh ở cửa thành kết trận phòng ngự. Hắn vẫn như cũ khó có thể tin được "Tên hắc giắp kỵ sĩ này chắc không thể đánh tan được cửa thành chứ nhỉ?"
Tám mươi mét.
Năm mươi mét.
Ba mươi mét.
Mười mét!
Khoảng cách trăm mét chớp mắt liền tới.
Ngay lúc tên người chơi kia vừa ra lệnh binh lính phải một mực duy trì trạng thái công kích Tô Mục thì Tô Mục đã đến phía dưới cửa thành!
Lúc khoảng cách cửa cửa thành chỉ còn năm mét thì thân hình của Tô Mục phóng thẳng lên trời! Tốc độ lúc ban đầu của hắn liền lập tức được gia tăng thêm mấy phần.
Sau đó,
Huyền thiết Mạch đao mang theo lực lượng không thể địch nổi hung hăng chém lên cửa thành!
Oanh! ! !
Răng rắc!
Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, sau đó lại thêm một âm thanh sống động giống như một loại đồ vật bị phá vỡ lập tức vang lên sau đó.
Cửa thành nặng nề được làm bằng gỗ bị một đao toàn lực của Tô Mục bổ ra một vết nứt!
"Không được!"
Nghe được âm thanh thanh thúy "Răng rắc" kia thì tên người chơi ở trên tường thành bỗng nhiên mở to hai mắt, giống như bị điên hét lớn: "Nhanh! Đi đến cửa thành! Bằng mọi giá phải ngăn hắn lại!"
Đây chính là từng cây gỗ thô nhọn hợp lại cùng nhau, độ dày của cửa thành khoảng chừng nửa mét đấy nha!
Bình thường mà nói thì một cửa thành nặng như thế thì đừng nói là một tên hắc giáp kỵ sĩ, liền coi như xe công thành cùng máy ném đá cũng phải tốn một khoảng thời gian rất lâu mới có thể phá hay sao? !
Làm sao bây giờ. ..
Oanh!
Răng rắc!
Ngay đúng lúc tên người chơi này vừa ra lệnh cho binh chủng NPC thì lại một âm thanh vỡ vụn giòn vang tiếp tục truyền đến.
Cùng lúc đó cũng có một giọng nói khác truyền đến!
"Thuẫn binh giáp phía trước, trọng giáp thương binh ở phía sau, từ từ tiến lên"
"Liên nỗ binh, ném giáo binh cùng lính trường cung chuẩn bị! Chỉ cần có một tia khe hở. . . thì tấn công ngay cho ta!"
Miên Thiên Sư cuối cùng cũng tới.
Ngay lập tức xông ra lãnh chúa phủ, hắn nhanh chóng đến doanh trại. Miên Thiên Sư tiêu hao hết tất cả vàng ở trong tay của hắn trọn vẹn chiêu mộ ra hơn hai trăm tên binh chủng tinh anh!
Nhìn thấy trước đó Tô Mục biểu hiện ra lực sát thương kinh khủng thì bên trong hơn hai trăm tên binh chủng tinh anh này liền có khoảng chừng năm mươi tên thuẫn binh giáp có năng lực phòng ngự mạnh nhất.
Hơn một trăm năm mươi tên binh chủng tinh anh còn lại thì có năm mươi tên là trọng giáp thương binh, còn lại tất cả đều là liên nỗ binh tinh anh, ném mâu binh cùng binh chủng trường cung tinh anh.
Loại đội hình thủ thành như thế này rất bất lợi.
Nhưng loại phương thức binh chủng thủ thành này lại được Miên Thiên Sư nghĩ ra, hắn chính là nhằm vào phương thức binh chủng để khắc chế Tô Mục!
Thuẫn binh giáp ngăn cản công kích của Tô Mục, trọng giáp thương binh tùy lúc đánh lén, binh chủng trường cung tinh anh liên tục xạ kích. Loại phương thức này đúng là để đối phó với loại địch nhân giống như tên Tô Mục này.
Hoặc là nói,
Nếu như không có chỉ số sức mạnh vượt qua giai đoạn đầu của trò chơi, hoặc là không có huyền thiết trọng giáp có năng lực phòng ngự siêu mạnh, không có kỹ năng bị động mình đồng da sắt. . . Thì sách lược này đúng là có thể đối phó được Tô Mục.
Rất nhanh sau đó.
Năm mươi tên thuẫn binh giáp ngăn chặn cửa thành, năm mươi tên trọng giáp thương binh liền được sắp xếp ngay ở sau lưng thuẫn binh giáp. Đầu thương sắc bén từ sau lưng thuẫn binh giáp nhô ra, nhắm ngay cửa thành.
Còn số lượng binh chủng nhiều nhất thì là ở vị trí cao, phân biệt ra là liên nỗ, ném mâu cùng cung tiễn nhắm ngay cửa thành, nhắm ngay nơi mà Tô Mục sắp xuất hiện!
Oanh!
Răng rắc!
Tiếng vỡ vụn vẫn đang không ngừng vang lên.
Đây chỉ là thành trấn.
Cho nên không có được lực phòng ngự kiên cố như huyện thành, quận thành cùng đô thành. Ở trên tường thành cũng không có các thiết bị thủ thành như đá lăn, máy bắn đá,.... Về phần binh chủng ở trên tường thành duy nhất có thể quấy nhiễu được Tô Mục chính là cung tiễn cùng ném mâu.
Bỏ qua công kích của những mũi tên và mũi giáo che khuất bầu trời, Tô Mục vẫn nắm chặt trong tay huyền thiết Mạch đao, lần lượt liên tục chém lên trên cửa thành.
Một lần!
Hai lần!
Ba lần!
Sức mạnh không gì địch nổi kết hợp với huyền thiết Mạch đao sắc bén nặng nè, mỗi một lần chém đều sẽ tạo thành sức phá hoại to lớn cho cửa thành!
Cuối cùng.
Ngay đúng lúc đao thứ mười chém ra thì cánh cửa thành bằng gỗ có độ dày khoảng nữa mét ở trước mắt này đổ sập xuống!
Nương theo âm thanh vỡ vụn, Tô Mục vừa sải bước ra tiến vào thành trấn.
"Công kích! ! !"
Lúc thân hình cao lớn của Tô Mục với toàn thân giáp đen mũ đen từ trong bụi mù tiến vào thành trì, ngay lập tức Miên Thiên Sư quát lớn một tiếng.
Sau một khắc!
Mấy trăm mũi tên nõ, giáo ngắn cùng mũi tên hóa thành một màn mưa bao phủ Tô Mục.
Màn mưa tên này bao trùm mỗi một bộ phận quanh người hắn!
Nhưng mà.
Mặc cho những tên nỏ, đoản mâu cùng mũi tên này rơi trên người mình, Tô Mục nhận lấy những công kích dày đặc đánh tới, bộ pháp chậm chạp nhưng vẫn kiên định tiến lên phía trước!
"Cái này. . ."
"Làm sao có thể!"
Miên Thiên Sư ớn lạnh.
Số lượng hơn một trăm tên binh chủng bắn xa này đã là át chủ bài sau cùng của hắn. Theo như suy tính của hắn thì cho dù là võ tướng chân chính một khi hứng chịu loại cường độ công kích như thế cũng chỉ có thể tạm thời tránh mũi nhọn.
Mà Tô Mục thì sao?
Bỏ qua toàn bộ sát thương ư!
Không.
Cũng không phải là một chút hiệu quả đều không có.
Dưới sự công kích liên tục, Tô Mục lại liên tục không ngừng hứng chịu công kích to lớn. Cũng chính bởi vì nguyên nhân này mà tốc độ của hắn mới trở nên chậm lại.
Nhưng cũng chỉ là như thế.
"Toàn lực công kích! Không được dừng lại!"
Mặc dù tuyệt vọng nhưng công kích vẫn phải tiếp tục.
Ngoại trừ tiếp tục bảo trì thế công trước mắt thì Miên Thiên Sư không biết mình còn có thể làm cái gì.
Một bước hai bước.
Năm bước mười bước!
Nhận lấy lực trùng kích to lớn, cuối cùng Tô Mục cũng vượt qua cửa thành và tiếp cận thuẫn binh giáp ngay trước mắt. Sau đó huyền thiết Mạch đao ở trong tay hắn giơ lên cao, mang theo uy thế to lớn đột nhiên chém xuống!
Oanh!
Đao quang nổ tung!
Tô Mục lại khẽ ồ lên một tiếng.
Thuẫn binh giáp không hổ là binh chủng tinh anh có năng lực phòng ngự mạnh nhất.
Ngoại trừ mấy tên thuẫn binh giáp chính diện tiếp nhận một kích toàn lực của hắn bị lực trùng kích to lớn đánh chết ra, thì những tên thuẫn binh giáp khác ngay ở trong phạm vi uy lực của huyền thiết Mạch đao cũng chỉ bị đẩy lùi, bị thương nhẹ mà thôi!
Người khoác trọng giáp, cầm trong tay khiên chắn nặng nề cao cỡ nửa người.
Thuẫn binh giáp không có lực công kích nhưng lại là xác rùa đen ở trong các loại binh chủng tinh anh.
Một lần dò xét, Tô Mục không thể lãng phí thời gian ở trên người những tên thuẫn binh giáp này nữa, mà là dọc theo bên trong lỗ hổng mà mấy tên thuẫn binh giáp chết kia chừa lại liền vọt tới bên trong trận doanh trọng giáp thương binh.
Huyền thiết Mạch đao huy động,
Chém vòng!
Trong nháy mắt, hơn hai mươi tên trọng giáp thương binh bị một đao chẻ ra làm hai, bên trên giao diện thuộc tính của Tô Mục cũng có hơn hai mươi điểm tiềm năng cộng vào!
"Thật sảng khoái!"
"Đây mới là cảm giác mà ta muốn!"
Cảm giác thoải mái lâm ly từ bên trong cơ thể dâng lên, Tô Mục thét dài một tiếng, ngay sau đó tiến lên mấy bước, huyền thiết Mạch đao ở trong tay lần nữa chém ra!
Năm mươi tên thuẫn binh giáp, năm mươi tên trọng giáp thương binh, cộng thêm hơn một trăm năm mươi tên binh chủng bắn xa kia liền mang ý nghĩa rằng có hơn hai trăm điểm tiềm năng đang đợi hắn thu hoạch!
Nếu như lại tăng thêm binh chủng cơ sở cùng binh chủng tiến giai đang ở bên trong thành trấn. ..
Thì lần thu hoạch này của Tô Mục rất có thể sẽ vượt qua ba trăm điểm!
Có một đợt thu hoạch này thì trong một khoản thời gian Tô Mục sẽ không buồn phiền vì thiếu điểm tiềm năng. Và sau khi chuyển chức thành binh chủng đặc thù thì thực lực của hắn cũng sẽ lần nữa nghênh đón một lần tăng vọt!
Bị người chặn đường sao?
Bị người ép mua sao?
Bị người mạo phạm sao?
Tất cả đều là nói nhảm!
Một đống điểm tiềm năng trong dự tính trước đó mới là nguyên nhân công thành thật sự của Tô Mục mê hoặc Lạc Thiên Thiên!
Tạm thời không nhìn những thi thể của thuẫn binh giáp. Tô Mục xông vào bên trong trận doanh trọng giáp thương binh, lần lượt huy động thanh Mạch đao trong tay, đem mảng lớn địch nhân chém giết, hóa thành kinh nghiệm cùng điểm tiềm năng cho mình.
Rất nhanh.
Trọng giáp thương binh không có một tên nào may mắn còn sống sót.
Tiếp đó ánh mắt của Tô Mục liền chuyển hướng đến các loại binh chủng đánh xa có số lượng lớn kia.
Thế nhưng mà.
Ngay đúng lúc hắn chém chết tên trọng giáp thương binh cuối cùng thì lúc hắn vừa mới bước ra cửa thành, đang chuẩn bị xông vào trận doanh binh chủng đánh xa thì đột nhiên có một tiếng rống lớn vang lên đến từ Miên Thiên Sư sớm đã bị Tô Mục tàn sát mà trở nên dữ tợn!
"Chức nghiệp du hiệp. . . Tấn công!"
Sau một khắc.
Có ba bóng người từ phía trên tường thành lao xuống, thân hình thẳng tắp công kích đến trên người Tô Mục.
Ba bóng người này đều là người chơi, mà lại là người chơi nghề nghiệp du hiệp.
Nếu so với loại người chơi lãnh chúa như Miên Thiên Sư thì người chơi nghề nghiệp du hiệp chỉ chú trọng về thực lực cá nhân ở giai đoạn đầu của trò chơi cũng càng dễ dàng có được điểm sức mạnh to lớn.
Ba tên người chơi với nghề nghiệp du hiệp này chính là những người có điểm sức mạnh cá nhân cao nhất ở dưới trướng Miên Thiên Sư! Mỗi một tên du hiệp đều có điểm sức mạnh 40 trở lên!
Chiến đấu ở trên chiến trường thì ba tên người chơi nghề nghiệp du hiệp này có lẽ không kém hơn so với ba tên binh chủng tinh anh. Nhưng khi chiến đấu thì số lượng ba tên lại chiến với ba mươi tên thì thắng bại đã khó phân rồi, nhưng một khi số lượng lại biến thành ba trăm tên, thì chiến thắng chắc chắn sẽ thuộc về binh chủng tinh anh!
Chiến đấu trên chiến trường cũng không phải là sở trường của nghề nghiệp du hiệp.
Nhưng mà chiến đấu tay đôi hay là ám sát thì tác dụng của nghề nghiệp du hiệp lại vượt xa tác dụng của binh chủng tinh anh.
Ngay lập tức ba tên game thủ chuyên nghiệp nghề nghiệp du hiệp lao xuống tới.
Trong tay tất cả đều nắm đoản kiếm hoặc chủy thủ đang phát ra ánh sáng lấp lóe.
Tên du hiệp thứ nhất lao đến sau lưng của Tô mục, thanh đoản kiếm trong tay đâm đến vị trí đầu gối, tên thứ hai du hiệp nhào về phía bện cạnh Tô Mục, cây dao găm trong tay đâm về phía eo của Tô Mục.
Còn tên thứ ba du hiệp, cũng chính là tên có điểm sức mạnh cao nhất trong ba tên du hiệp lúc này cũng nhào về phía trước người Tô Mục!
Thân thể từ giữa không trung lao xuống, chủy thủ trong tay của hắn hóa thành một đạo ánh sáng tựa như tia chớp đâm về phía con mắt của Tô Mục!
Phòng ngự vô song của Huyền thiết trọng giáp.
Mặc kệ là binh chủng tinh anh hay là ba tên du hiệp này cũng đều khó có thể đột phá được.
Nhưng áo giáp có lực phòng ngự mạnh hơn cũng có nhược điểm. Những nhược điểm này của áo giáo có sự liên kết với nhau, cho nên cũng chính là vị trí mà ba tên du hiệp công kích. Nhất là ở vị trí mũ giáp có hỡ ra nữa khuôn mặt phía trên càng chính là nhược điểm lớn nhất của huyền thiết trọng giáp!
Ở trên chiến trường thì loại nhược điểm này không quan trọng!
Nhưng bên trong ám sát. . . Thì cũng đủ tạo ra cơ hội để ba tên du hiệp có thể cho Tô Mục một kích trí mạng!
Nếu như nói rằng hơn một trăm tên binh chủng đánh xa kia chính là át chủ bài của Miên Thiên Sư, vậy thì ba tên du hiệp này cũng chính là sự giãy dụa cuối cùng trước khi chết của hắn.
Chiến thuật đã thất bại.
Còn về kết quả ám sát của ba tên du hiệp này như thế nào liền quan hệ trực tiếp đến kết cục của tòa lãnh địa này của Miên Thiên Sư!
Tại thời khắc này, thời gian giống như chậm lại.
Toàn bộ sự chú ý của Miên Thiên Sư đều tập trung vào trên người Tô Mục, hắn đang chờ đợi kết quả của lần ám sát này.
Hắn thấy được tên du hiệp thứ nhất thuận lợi đâm trúng vị trí đầu gối của Tô Mục, cũng nhìn thấy tên thứ hai du hiệp dùng chủy thủ đâm xuyên qua phòng ngự yếu nhất của huyền thiết trọng giáp đếnvị trí eo của Tô Mục, càng thấy được tên thứ ba du hiệp sau khi thân thể rơi xuống liền đâm một kích tất sát vào con mắt Tô Mục!
Sau đó. ..
Đinh!
Đinh!
Liên tiếp hai tiếng âm thanh giòn vang lên.
Hai tên du hiệp đầu tiên ám sát xuyên qua được chõ yếu phòng ngự của huyền thiết trọng giáp, nhưng khi tiến sâu vào thì lại giống như là đâm trúng một lớp áo giáp khác, căn bản không tiến vào sâu hơn được nữa.
Còn tên du hiệp thứ ba. ..
Ngay đúc lúng hắn cầm trong tay cây chủy thủ phát ra một loại ánh sáng màu trắng đang đâm về vị trí con mắt thì Tô Mục ngẩng đầu lên, cắn trúng ngay cây chủy thủ mà tên du hiệp đâm tới.
Sau đó.
Huyền thiết Mạch đao chém vòng mà ra!
Một đao kinh hồn lập tức lướt qua thân thể của ba tên du hiệp!
Tô Mục dám một thân một mình chạy tới công thành, không chỉ vì dựa vào 62 điểm Sức mạnh và huyền thiết trọng giáp trên người.
Huyền thiết trọng giáp chỉ là trang bị.
Dù cấp bậc của nó có thể so với trang bị bạc, lực phòng ngự siêu mạnh, nhưng chung quy vẫn có nhược điểm. Ví như chỗ nối tiếp các bộ kiện của áo giáp, ví như mũ giáp nửa khép.
Thứ Tô Mục ỷ vào, là kỹ năng của hắn!
Huyền thiết trọng giáp có nhược điểm, nhưng kỹ năng “Mình đồng da sắt” thì không có nhược điểm. Giống như trong những tiểu thuyết mà kiếp trước Tô Mục đã đọc qua, những cường giả chuyên chú vào rèn luyện thể lực, kỹ năng “mình đồng da sắt” của họ là cường hóa mọi mặt!
Muốn thật sự tổn thương đến Tô Mục, hoặc phải đánh trúng hắn với lực công kích vượt qua hạn mức phòng ngự cao nhất của “mình đồng da sắt”; hoặc là, phải như những thuẫn binh giáp Tô Mục đã chém giết, lấy lực lượng không thể địch nổi để đánh chết hắn!
Trừ cái đó ra, chỉ còn phương thức không theo quy tắc thông thường: hỏa thiêu và dìm nước cho đến khi hắn chết.
…
…
Ba ngươi chơi du hiệp bỏ mình, cũng là nói rõ tính toán sau cùng của Miên Thiên Sư đã thất bại.
Trọng giáp thương binh tất cả đều đã chết.
Thuẫn binh giáp bước đi chậm chạp, chỉ có lực phòng ngự siêu mạnh, nhưng lại không theo kịp bước chân Tô Mục.
Khi Tô Mục xuyên qua từng màn mưa tiễn, xông vào trận liệt binh chủng viễn trình (tấn công tầm xa), tòa thành trấn này đã định cái kết.
Rất nhanh.
Binh chủng viễn trình cuối cùng đã bỉ xử sạch.
Tô Mục dọc theo con đường thành trấn, hướng tới phủ lãnh chúa.
Trên đường vẫn có lượng lớn NPC binh chủng và người chơi đột kích. Thế nhưng, ngay cả những chiến thuật được bố trí kín kẽ và chiến thuật ám sát đều không thể tổn thương đến Tô Mục, những binh chủng và người chơi Tiến Giai sao có thể là đối thủ của Tô Mục?
Một đường tiến, một đường đồ sát.
Tô Mục thậm chí còn để chậm bước chân, để Miên Thiên Sư có đầy đủ thời gian điều khiển và chiêu mộ thêm NPC binh chủng đến.
Mục đích của hắn chung quy chỉ là điểm tiềm năng.
Giống như hiện tại, không tốn sức nào đã có cơ hội kiếm được lượng lớn điểm kinh nghiệm, đúng là hiếm có. Bỏ qua cơ hội lần này, biết bao lâu sau, hắn mới có thể gặp được cơ hội như này!
Binh lực trong thành trấn suy cho cùng không phải vô cùng vô tận.
Sau khi đã chém giết rất nhiều binh chủng Tinh Anh, NPC binh chủng đột kích sau đó đều là người đã có sẵn trong thành trấn. Số lượng và chất lượng, ngay từ đầu đã không thể so sánh với binh chủng Tinh Anh rồi.
Còn người chơi sao?
Khi đã ý thức chênh lệch giữa mình và Tô Mục, dù cho Miên Thiên Sư điên cuồng ra lệnh bọn họ ngăn cản, thời gian dần qua không còn ai chịu đi chết nữa.
Họ đúng là thành viên “Quang Minh Đỉnh”.
Dù trong hiện thực họ cũng cầm tiền lương “Quang Minh Đỉnh”, làm việc cho công hội này.
Nhưng đẳng cấp người nào mà chả phải từng bước tăng lên? Ai nguyện ý bỏ thời gian tăng cấp, rồi lại đi chịu cái chết vô vị trở về con số không?
Thành trấn không còn thì bọn họ cũng không còn chỗ tốt nào nữa.
Nhưng Miên Thiên Sư mới là người phụ trách thành trấn này, tên kỵ sĩ giáp đen quái vật kia, cũng là bởi quyết định sai lầm của hắn mới bị chọc tới! Ngay cả cao tầng “Quang Minh Đỉnh” xuống dưới trách tội, người bị trừng phạt sẽ là Miên Thiên Sư, chứ không phải người khác!
Dưới tình huống đo, còn ai liều mạng vì hắn nữa?
Nửa giờ.
Tô Mục đi từ cửa thành tới trung tâm thành trấn.
Lại hướng tới phía trước, chính là tiêu chí của thành trấn, bia đá ở trung tâm quảng trường của thành trấn, tượng trưng cho một thành trì.
Đến giờ, trừ bỏ Miên Thiên Sư bị liên sát ba lần, cũng chỉ còn ba người chơi thủ ở đây.
NPC binh chủng bị giết sạch.
Vốn tòa thành có mấy trăm người chơi trấn thủ, không biết đã chạy trốn hay nấp đâu đó.
Miên Thiên Sư, cùng với ba người chơi kia, là lực lượng cuối cùng!
“Cũng kha khá rồi.”
Đứng trước bia đá trung tâm thành, nhìn hơn mười người chơi đang vội vã cuống cuồng, Tô Mục tìm lấy bó đuốc, nhét vào một nhà dân ở phụ cận quảng trường.
Không lâu sau, thân ảnh Lạc Thiên Thiên chạy từ bên ngoài thành vào, chạy đến bên người Tô Mục.
“Quả nhiên là ngươi!”
Khi thấy bóng dáng của Lạc Thiên Thiên, Miên Thiên Sư cắn răng nghiến lợi nói.
Tô Mục là đầu nguồn.
Nhưng Tô Mục cũng chỉ là một NPC, Miên Thiên Sư khó mà phát tiết sự phẫn nộ lên người Tô Mục được. Giống như LOL, một người chết trận, cũng sẽ không để phẫn nộ và ấm ức trong lòng mình trách tội lên binh lính trong game.
Dù là trò chơi “Thế giới thứ hai” chân thực đến cỡ nào, dù NPC này có trí tuệ cao bao nhiêu, trong đánh giá của Miên Thiên Sư, họ cuối cùng vẫn chỉ là ột NPC.
Người giống như Lạc Thiên Thiên, xem NPC như một người bạn, đồng thời còn cho họ sự tôn trọng không khác với con người… ít lại càng ít.
Cũng chính bởi vậy, Tô Mục mới nguyện ý lưu lại Phượng Vũ trấn.
Không thể tức giận lên thân Tô Mục, cũng không cách nào phát tiết lên người trong công hội, hắn chỉ có thể đặt nó lên người chơi như Lạc Thiên Thiên.
Vì thế.
Thời điểm Lạc Thiên Thiên xuất hiện, Miên Thiên Sư vô cùng giận dữ!
Tức giận và ấm ức từ trong đáy lòng bạo phát, một người hội trưởng vốn rất quả quyết giờ đã mất lý trí của mình, trực tiếp nắm lấy một thanh trường đao, đánh tới Lạc Thiên Thiên!
“Là ngươi đã hủy đi tâm huyết của ta!
“Ta giết ngươi!”
Vút.
Một tiếng vang nhỏ.
Lần thứ tư đánh chết Miên Thiên Sư, Tô Mục lắc lắc Mạch đao trong tay, cho máu trên lưỡi đao chảy xuống đất, sau đó nhìn ba người chơi còn lại đứng quanh bia đá, nói: “Các ngươi muốn tự mình ra tay… hay là để ta ra tay?”
“Để chúng tôi tự làm đi.”
Ba người chơi liếc nhau, một người chơi trong đó cười khổ một tiếng.
Mấy trăm bị giết đều bị giết không phải out thì cũng là chạy trốn. Ba người họ còn cso tác dụng gì đâu? Bọn họ sở dĩ xuất hiện ở đây, chẳng qua là không muốn để Miên Thiên Sư một mình đối mặt với giờ khắc này thôi!
Dù sao thì, Miên Thiên Sư đối đãi họ không tệ.
Bây giờ ngay cả Miên Thiên Sư sau khi bị giết đều không có lựa chọn sống lại, bọn họ tiếp tục lưu lại, cũng không còn ý nghĩa gì.
Không do dự nhiều, ba người chơi đều chọn tự sát.
Sau đó,
Tô Mục mới mang Lạc Thiên Thiên theo đến chỗ bia đá trước đó.
“Bắt đầu đi.”
Nghe Tô Mục nói, Lạc Thiên Thiên để một tay đặt lên bia đá trung tâm thành.
Một hạng mục lực họn xuất hiện trước mắt họ.
“Chiếm lĩnh, cướp đoạt or phá hủy.”
PS: Chữ “or” trong chương này là nguyên bản từ tác giả, không phải của người dịch đâu. Và nhớ thả tim, bình luận và đề cử cho truyện nhé. Các bạn có ý kiến cứ đóng góp.
Trong “Thế giới thứ hai”, có hai cách để công hãm thành trì.
Loại thứ nhất như Tô Mục đã làm, giết sạch tất cả lực lượng trong thành trì. Mất đi lực lượng chống lại, mất đi lãnh chúa vốn có, tòa thành trì tất sẽ bị công hãm.
Loại thứ hai là công kích bia đá trung tâm.
Trên mỗi quảng trường trong trung tâm thành trì đều có một bia đá làm tâm, bia đá tòa thành liên quan đến quyền sở hữu thành trì. Địch nhân công thành, chưa hẳn đã là muốn giết chết tất cả những người chống cự, chỉ cần để bia đá trung tâm bị phá là cả thành trì sẽ bị giam cầm.
Thời điểm công hãm thành trì xong, lãnh chúa công hãm có thể lựa chọn chiếm lĩnh thành trì, cướp đoạt hoặc phá hủy.
Loại đầu tiên, chiếm lĩnh thành trì.
Ý như tên, chính là chiếm cứ thành trì thuộc về bên mình.
Lựa chọn chiếm thành, bia đá trên quảng trường sẽ thuộc về thành mới. Lúc này, bia đá thủ hộ tâm thành sẽ thay đổi theo người đã phá hủy bia đá trước.
Chỉ khi thành công thủ hộ bia đá trung tâm, tòa thành trì mới coi là chiếm lĩnh thành công!
Loại hai, cướp đoạt thành trì.
Đoạt tất cả những tài nguyên cất trữ trong thành trì, không làm hư hao bản thân thành trì. Cái giá trả cho giữ lại thành trì, so với tài nguyên cướp đoạt không nhiều.
Dù sao thì, nhiều lúc, đánh hạ bản thân thành trì, cũng là một tài nguyên trân quý!
Loại thứ ba, phá hủy thành trì.
Trực tiếp phá hủy thành trì, để cả tòa thành biến thành phế tích. Trực tiếp phá hủy thành trì, tất nhiên không chiếm được chỗ tốt như thứ duy nhất có thể lấy được là tài nguyên.
Lúc này, Lạc Thiên Thiên gặp phải ba lựa chọ này.
“Lựa chọn phá hủy thành trì đi…”
Sau khi Lạc Thiên Thiên nói ba lựa chọn cho mình biết, Tô Mục hơi đau lòng nói.
Đây là một tòa thành trấn cấp 3.
Mà còn là một tòa thành sắp xây dựng xong, không bao lâu nữa liền có thể thăng cấp thành cấp 3 thành trấn! Đưa một toàn như vậy về phế tích, Tô Mục thấy đau lòng không thôi.
Nhưng mà, hệ thống cho ba lựa chọn, đây cũng là lựa chọn tốt nhất.
Phượng Vũ trấn mới là căn cơ của Tô Mục và Lạc Thiên Thiên, bọn họ không có thời gian tốn kém ở đây. Huống hồ, Miễn Thiên Sư là lãnh chúa của tòa thành trấn này, cũng liền mang nghĩa trong thành có hồ sơ “Quang Minh Đỉnh”.
Hắn không muốn thời khắc đối mặt với công hội trả thù, quấy rầy.
Cũng lý đó, cướp đoạt thành trì là không thể làm.
Sau khi bọn hắn rời đi, Miên Thiên Sư sẽ gần như không cần đưa giá đắt để cầm lại tòa thành trấn này.
Chỉ có phá hủy.
Lượng lớn tài nguyên có giá trị không thể nào so sánh được. Phượng Vũ trấn xây dựng cần những tài nguyên này. Thậm chí có thể nói, có tài nguyên này thêm vào, Phượng Vũ trấn có thể thăng cấp với tốc độ nhanh hơn, thăng cấp thành thằng nhỏ, thành trung, thậm chí có thể là thành lớn!
“Vậy thì… Phá hủy.”
Lặp lại lời nói của Tô Mục, Lạc Thiên Thiên chọn phá hủy trong ba lựa chọn.
Một giây sau.
Tiếng uỳnh đinh tai nhức óc từ bốn phía truyền đến.
Tô Mục và Lạc Thiên Thiên nhìn chăm chú, một tòa thành đủ dung nạp trên vạn người bắt đầu đổ sụp!
Bia đá trung tâm, phủ lãnh chúa, tiệm thợ rèn, tiệm may, cửa hàng, khu dân cư, tiễn tháp, tường thành… tất cả kiến túc trong thành bắt đầu đổ sụp!
Chỉ ngắn ngủi mấy phút, tòa thành trấn vốn phồn hoa lập tức thành một vùng đầy phế tích!
Trong thành trấn không chỉ có người chơi, có NPC binh chủng bị Tô Mục giết sạch, mà còn có nông phu, thợ săn, thợ rèn, thợ may, đủ loại NPC chuyên môn.
Chiến tranh bắt đầu, những NPC phổ thông này núp trong phòng của mình.
Khi thành trấn đổ sụp, trở thành phế tích, những NPC phổ thông này cũng xuất hiện bên ngoài phế tích, mờ mịt đối diện với mọi thứ trước mặt.
Nếu mang theo quân đội đến đây, nếu Phượng Vũ trấn cách gần đây, Tô Mục và Lạc Thiên Thiên còn có thể lựa chọn chiêu mộ những NPC thổ dân này, để họ trở thành cư dân Phượng Vũ trấn.
Nhưng hiện tại…
Trở thành lưu dân lưu vong khắp nơi, cuối cùng sẽ bị người chơi lãnh chúa nào đó chiêu mộ, đây là kết cục của tuyệt đại bộ phận NPC. Có lẽ, cũng sẽ có một phần nhỏ NPC trở thành loạn dân, thổ phỉ, cường đạo, cuối cùng là bị người chơi hoặc quan binh tiêu diệt.
Tô Mục đang nhìn thấy hết thảy.
Lạc Thiên Thiên cũng đang nhìn thấy hết thảy.
Có lẽ đã qua mười phút, hoặc một giờ gì đó.
Nông phu thứ nhất động đậy.
Cõng một cái túi sau lưng, mang theo cuốc của mình, rời đi mảnh phế tích.
Ngay sau đó, NPC khác cũng lần lượt rời đi, bước trên con đường lưu vong.
Thấy cảnh này, trong lòng Tô Mục ngổn ngang cảm xúc.
Hắn vừa bất hạnh, lại vừa may mắn.
Bất hạnh, hắn xuyên đến trò chơi này, trở thành một NPC. Hắn không phải người chơi, không có đặc quyền sau khi chết đi sẽ hồi sinh. Hắn không phải võ tướng, có sức mạnh cường đại, đủ để tung hoành thiên hạ. Hắn thậm chí còn không phải NPC đặc thù ẩn tàng có tính trưởng thành cực cao kia!
Ngay từ đầu, hắn chỉ là một NPC phổ thông, NPC nông phu!
May mắn, hắn có bàn tay vàng điểm tiềm năng.
Hắn có thể không ngừng trưởng thành, không ngừng lớn mạnh, tự mình khống chế vận mệnh của mình, mà không phải như những NPC trước mắt, chỉ biết bị động tiếp nhận mọi thứ!
Đột phá cực hạn binh chủng, tiến giai Võ tướng, cho tới nay luôn là chấp niệm của hắn.
Mà sau khi nhìn thấy một màn này, chấp niệm của hắn càng trở nên bức thiết!
Hắn không chỉ muốn trở thành Võ tướng, mà còn muốn trở thành Võ tướng cường đại nhất! Chí ít, trong thế giới trò chơi này, sẽ không ai có thể uy hiếp được hắn nữa!
Tô Mục trăm mối cảm xúc ngổn ngang, Lạc Thiên Thiên cũng đầy tâm sự nặng nề.
Hồi lâu sau.
Đợi đến NPC cuối cùng rời khỏi mảnh phế tích, bước lên con đường lưu vong, Lạc Thiên Thiên buồn bã nói: “Tô Mục.. Ta muốn về nhà.”
“Được.”
“Chúng ta về nhà.”
Nắm chặt tay Lạc Thiên Thiên, Tô Mục nhẹ nhàng trả lời một câu.
Về nhà.
Chuyển chức!
Vẫn là hai người một ngựa.
Trên đường trở về Phượng Vũ trấn, Lạc Thiên Thiên tựa người vào ngực Tô Mục một mực duy trì trầm mặc.
Tô Mục biết nguyên nhân Lạc Thiên Thiên trầm mặc, nhưng không có khuyên bảo.
Chuyện này, cần để Lạc Thiên Thiên tự vượt qua.
Đây là thời Tam Quốc của “thế giới thứ hai”.
Chưa nói đến tiến trình phát triển của trò chơi, thời điểm mà người chơi loạn chiến, công thành chiếm đất, đây chính là bối cảnh chiến tranh thời Tam Quốc, chủ đề vĩnh hằng và duy nhất ở đây.
Không qua ải này, sao Lạc Thiên Thiên có thể trưởng thành?
Không qua ải này, nàng dựa vào đâu để tiếp tục phát triển Phượng Vũ trấn, từ Phượng Vũ trấn thăng cấp thành Phượng Vũ thành, cuối cùng thăng cấp huyện thành, quận thành, thậm chí là đô thành?
Nói cũng buồn cười.
Lạc Thiên Thiên lâm vào ma chướng này, nguyên nhân căn bản nhất chính là do thái độ của nàng đối với trò chơi, đối với NPC trong trò chơi.
Nếu là dạng người chơi như Miên Thiên Sư, dù thấy thành trấn hủy diệt, thấy vô số NPC phổ thông mất nhà cửa, đạp lên con đường lưu vong, chỉ e sẽ chẳng có cảm tưởng gì.
Bởi vì bọn họ luôn nghĩ, đây chỉ là cảnh của hệ thống, những NPC lưu vong, cũng chỉ là số liệu đã sớm được thiết lập thành tổ chức!
Còn Lạc Thiên Thiên?
Bởi vì Tô Mục tồn tại, thái độ của nàng với NPC cũng bình đẳng hóa.
Tuy không thể nói bình đẳng đối đãi như với Tô Mục, hoàn toàn đem họ trở thành bạn bè của mình, cho mức tôn trọng giống như với nhân loại, nhưng ít nhất sẽ không coi những NPC như số liệu thuần túy.
Thời điểm chiến tranh, nàng chưa có cảm giác gì.
Nhưng khi tận mắt thấy vô số NPC phổ thông biến thành nạn dân, trôi dạt khắp nơi kia, nàng sa mình vào tự trách, đồng thời khó kiềm chế không hãm sâu vào trong đó.
Ải này, cần chính nàng tự vượt qua.
Không qua, Lạc Thiên Thiên vĩnh viễn chỉ có thể ở trong lãnh địa làm một lãnh chúa bù nhìn.
Nếu vượt qua được… nàng nhất định sẽ nhất phi trùng thiên, trở thành trợ lực lớn nhất trên con đường không ngừng lớn mạnh, không ngừng tiến giai của Tô Mục!
…
…
Thời gian thấm thoắt trôi.
Trải qua mấy ngày bôn ba, Lạc Thiên Thiên và Tô Mục rốt cuộc đã về đến Phượng Vũ trấn.
Tính thời gian, bắt đầu từ Phượng Vũ trấn đi huyện thành cho đến lúc trở về Phượng Vũ trấn, đã qua hơn mười ngày.
Đi hơn mười ngày, luôn có cảm giác về tới “nhà”.
Ngay cả Tô Mục cũng vậy.
Cũng đúng.
Ít ra trong thế giới trò chơi, đây đúng là nhà của hắn và Lạc Thiên Thiên.
Lúc này Phượng Vũ trấn đã thành trấn cấp 3.
Đứng bên ngoài cách Phượng Vũ trấn mấy chục mét nhìn lại, có thể thấy tường thành bằng đất cao hai mét, nhìn thấy NPC binh chủng đang tuần tra, thấy nông phu ra khỏi cửa thành đến điểm tài nguyên, thấy được đồng ruộng không rõ bờ!
Mọi thứ trước mắt, thật như một thành trấn cổ đại thực sự.
Thấy cảnh này, Lạc Thiên Thiên hiểu.
Nàng ngẩng đầu, nhìn Tô Mục đang ôm mình trong lòng, khuôn mặt đã im lặng thật lâu cuối cùng đã lộ ra nụ cười: “Tô Mục, ta đã thông suốt.”
“Ta chỉ là một lãnh chúa nhỏ bình thường, không nhìn rõ đại thế thiên hạ, cũng không quản được khó khăn nhân gian. Điều ta có thể làm, chỉ là xây dựng cho tốt lãnh địa của mình, để cư dân lãnh địa chúng ta an tâm sống cuộc sống ở đây.”
“Bảo vệ tốt cho họ, cho họ một hoàn cảnh ổn định, để họ có thể sống cuộc sống yên bình, đây là trách nhiệm của một lãnh chúa như ta.”
“Xem ra ngươi thật sự đã nghĩ thông suốt.”
Tô Mục nghe vậy, trên mặt cũng đầy ý cười: “Nghĩ thông thì tốt, an tâm phát triển lãnh địa, còn lại… ta tự nhiên sẽ giải quyết!”
“Ừm!”
Gật gật đầu, ánh mắt Lạc Thiên Thiên nhìn về phía những NPC trong Phượng Vũ trấn, yên lặng nói trong lòng: “Ta sẽ cùng với Tô Mục mau chóng mạnh lên.”
“Các ngươi nhất định, nhất định sẽ không phải tiếp nhận cảnh tượng mất nhà cửa, thống khổ trôi dạt khắp nơi”
“Dù cho… các ngươi chỉ là một hình thức sinh mệnh khác, chỉ là một số liệu!”
Tiếp đó.
Tô Mục đá đá tuấn mã, chạy thẳng đến hướng Phượng Vũ trấn.
Vào Phượng Vũ trấn, họ không tiến thẳng đến phủ lãnh chúa, mà là hướng thẳng đến doanh trại.
Trận chiến cùng Miên Thiên Sư, số địch nhân Tô Mục chém giết đã vượt quá một ngàn, chỉ tính binh chủng Tinh Anh đã có hai trăm. Lần chiến đấu này, không chỉ mang đến điểm tiềm năng khổng lồ cho hắn, mà còn đưa cấp bậc của hắn từ 19 lên cấp 23!
Cấp 23, giá trị Sức mạnh 62 điểm, và kỹ năng “Mình đồng da sắt” mang đến đặc tính “Cứng cỏi”… Hắn bây giờ đã thỏa mãn tất cả điều kiện chuyển chức binh chủng Đặc Thù!
Tô Mục chờ không kịp để chuyển chức binh chủng!
Rất nhanh.
Tuấn mã dừng lại trước doanh trại đã to hơn rất nhiều.
Tung người xuống ngựa, buông Lạc Thiên Thiên ra, Tô Mục nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu nhỏ của nàng, quay người hướng vào doanh trại.
“Tô Mục!”
“Ừm?”
“Cố lên!”
“Ừm!”
…
“Đã đạt điều kiện chuyển chức.”
“Mời lựa chọn tự mình chuyển chức hay lãnh chúa trợ giúp chuyển chức.”
Sau khi tiến vào doanh trại, hệ thống theo đó xuất hiện nhắc nhở cho Tô Mục.
Hoàn toàn giống như trước chọn tự mình chuyển chức, hắn bắt đầu xem xét phương hướng chuyển chức của mình.
Binh chủng Đặc Thù đã là giai cấp cao nhất trong các cấp bậc binh chủng. Có lẽ, trong binh chủng Đặc Thù cũng có khác biệt mạnh yếu, nhưng nhìn từ giai vị, binh chủng Đặc Thù chính là cực hạn chỉ dưới Võ tướng.
Nhìn lên, chính là Võ tướng thống soái một quân chinh chiến sa trường!
Đối với lầ chuyển chức cuối cùng dưới Võ tướng này, Tô Mục tất nhiên vô cùng thận trọng. Bởi vì lần chuyển chức này không chỉ quyết định hắn sẽ sử dụng phương thức tác chiến đó trong khoảng thời gian rất dài, rất có thể sẽ còn ảnh hưởng đến việc tiến giai Võ tướng của hắn!
Một lần cuối chuyển chức, lựa chọn cho Tô Mục cũng không nhiều.
Sau khi cho Tô Mục các mục lựa chọn, hệ thống chọn ra không ít. Nhưng tuyệt đại bộ phận nghề binh chủng trong đó, đều ở trạng thái ảm đạm không thể chọn!
Binh chủng Đặc Thù Tô Mục có thể chuyển chức có ba loại.
Theo thứ tự là: Huyền giáp cấm vệ, Huyền giáp thần xạ thủ, cùng Huyền giáp thiết kỵ!
Ba phương hướng chuyển chức.
Huyền giáp cấm vệ trước mặt Tô Mục không khác mấy với khi chọn trọng giáp Mạch đao, chỉ là tiến thêm một bậc; Huyền giáp thần xạ thủ giống như trang bị huyền thiết chiến giáp lực phòng bị siêu cường, chỉ là vũ khí đổi thành cường cung ba trăm cân, phạm vi trăm bước.
Sau cùng là Huyền giáp thiết kỵ…
Là binh chủng kỵ binh bao gồm cả năng lực và lực sát thương cơ động!
Ba loại phương hướng chuyển chức, ba loại binh chủng đặc thù.
Dù là Huyền giáp cấm vệ, Huyền giáp thần xạ thủ hay là Huyền giáp thiết kỵ, đều vượt xa binh chủng Tinh Anh Tô Mục từng thấy qua.
Bởi vì nghề nghiệp thuộc binh chủng Tinh Anh của Tô Mục chính là nghề nghiệp ẩn tàng, phương hướng ba loại nghề nghiệp của binh chủng Đặc Thù cũng là nghề nghiệp ẩn tàng. Tô Mục đoán chừng, trong toàn bộ nghề thuộc binh chủng Đặc Thù toàn bộ thời Tam Quốc, ba nghề này cũng phải đứng hàng đầu!
Chọn cái nào?
Huyền giáp cấm vệ lực phòng ngự mạnh nhất, lực công kích không yếu; Huyền giáp thần xạ thủ lực công kích mạnh nhất, gồm cả lực phòng ngự; Huyền giáp thiết kỵ tính cơ động là mạnh nhất, đồng thời cũng có lực phòng ngự và lực công kích không kém.
Dò xét ba nghề nghiệp này thêm một lần, không có mấy do dự, Tô Mục liền chọn phương hướng của mình.
“Ta lựa chọn, chuyển chức Huyền giáp thiết kỵ!”
Có sự tồn tại của kỹ năng “Mình đồng da sắt” hắn không cầm Huyền giáp cấm vệ siêu phòng ngự; có “Cung thuật Tinh Anh” và Thiết Thai cung, hắn bây giờ cũng không thua Huyền giáp thần xạ thủ.
Cho nên, Huyền giáp thiết kỵ mới là lựa chọn tốt nhất của hắn!
Theo lựa chọn của Tô Mục, giao diện thuộc tính cũng xuất hiện nhắc nhở của hệ thống.
Chuyển chức Huyền giáp thiết kỵ cũng cùng với điều kiện sở hữu.
Giá trị Sức mạnh, 40 điểm trở lên.
Thương thuật Tinh Anh, cấp 5 trở lên.
Trừ đó ra, còn cần một tuấn mã!
Hai điều trước Tô Mục đã đạt được, một điều cuối cùng, hắn trực tiếp chọn tuấn mã mình để lại ngoài doanh trại, trở thành tọa kỵ cho nghề binh chủng sau chuyển chức.
Sau đó, chuyển chức bắt đầu.
Từng dòng nước ấm dâng lên từ nội thể, không ngừng cường hóa thân thể của hắn. Theo sự cường hóa, trang bị trên người hắn cũng bắt đầu phát sinh biến hóa.
Không chỉ như vậy.
Khi Tô Mục chọn tuấn mã bên ngoài doanh trại làm tọa kỵ binh chủng, con tuấn mã cũng xuất hiện trong binh doanh, chịu sự cường hóa như hắn!
Cường hóa của Tô Mục, biểu hiện chủ yếu là ở trang bị và thuộc tính.
Cường hóa của tuấn mã, có thể phát hiện trực tiếp thông qua ngoại hình!
Xương cốt của nó đang sinh trưởng, đang lớn dần lên. Theo luồng nhiệt không ngừng dâng lên, trong ngắn ngủi mấy phút, nó đã lớn hơn vài vòng so với tuấn mã bình thường, hơn thế còn có vảy đen nhỏ sinh ra từ nội thể, tựa như một kiện áo giáp, bao trùm đến từng bộ phận cơ thể!
Hắc Lân mã!
Một thông báo xuất hiện trong đầu Tô Mục.
Tuấn mã dị chủng cao lớn cường tráng, thân khoác vảy đen này, chính là vật cưỡi chuyên dụng cho Huyền giáp thiết kỵ - Hắn Lân mã!
Căn cứ tin tức xuất hiện trong đầu, Hắc Lân mã thuộc tuấn mã dị chủng, trong nội thể chảy xuôi huyết mạch viễn cổ. Nó không chỉ có sức chịu đựng và năng lực vận tải siêu mạnh, vảy đen trên người cũng có lực phòng ngự không hề tầm thường.
Tương đương với áo giáp mặc cho tọa kỵ!
Như thế, khi bị công kích, Tô Mục không cần phải lo bảo hộ cho tọa kỵ bản thân nữa.
Không bao lâu sau khi Hắn Lân mã được cường hóa, cường hóa của Tô Mục cũng kết thúc.
Về trang bị,
Huyền thiết trọng giáp bị Huyền thiết chiến giáp thay thế.
So sánh với Huyền giáp trọng giáp, Huyền giáp chiến giáp cùng màu đen thuộc về loại giáp nhẹ, nhưng lực phòng ngự chẳng nhưng không giảm xuống, trái lại còn tăng lên không ít!
Nếu như nói Huyền thiết trọng giáp có thể so với trang bị bạc, chế tạo thành từ sắt thép binh thường dung nhập nhau, như vậy Huyền thiết chiến giáp chính là trang bị hoàng kim, toàn thân cũng được huyền thiết chế tạo thành!
Như thế, Huyền thiết chiến giáp mới có thể từ trọng giáp trở thành giáp nhẹ, dưới tình huống cần tính linh hoạt càng thêm nhẹ, lực phòng ngự còn tăng trên diện rộng.
Giống như Huyền thiết trọng giáp, Huyền thiết chiến giáp cũng có nón trụ, áo giáp, giáp tay và kính giáp, ngoại trừ mặt, những bộ phận khác đều đồng dạng màu đen, còn có thép bọc tinh xảo bao quanh.
Về vũ khí.
Huyền thiết Mạch đao vẫn tồn tại, chỉ là như Huyền thiết chiến giáp, thăng cấp thành trang bị hoàng kim huyền thiết thuần túy. Không chỉ thêm nặng, mà còn thêm sắc bén.
Sau khi chuyển chức thành Huyền giáp thiết kỵ, Tô Mục còn nhiều thêm một món vũ khí, huyền thiết chiến thương!
Huyền thiết chiến thương và huyền thiết mạch đao đều là vật phẩm có cùng phẩm chất, dài khoảng chừng hai mét năm, mũi thương dài chừng nửa thước lóe ra hàn quang. Xuống ngựa chiến bộ, huyền thiết Mạch đao uy thế vô song, lên ngựa chiến kỵ, huyền thiết chiến thương không có người nào địch được!
“Huyền thiết chiến giáp, Huyền thiết Mạch đao, Huyền thiết chiến thương…”
Dò xét cẩn thận trang bị mình có, ánh mắt Tô Mục chuyển hướng Hắc Lân mã: “Thêm Hắc Lân mã. Nếu đặt trong trò chơi kiếp trước, mình hình như là gom đủ trang bị hoàng kim rồi à?”
“Đáng tiếc, trang bị không có thuộc tính.”
Tự giễu một câu, Tô Mục mở bảng thuộc tính của mình ra.
So với trang bị, Tô Mục càng coi trọng thuộc tính của mình hơn.
Trang bị dù sao cũng chỉ là vật ngoài, cho dù sau chuyển chức hệ thống có phân phối trang bị, thì nó cũng sẽ tồn tại sự hư hao và mất dần khả năng.
Thuộc tính mới chính là thứ thuộc về mình!
Không ai có thể cướp được!
Chuyển chức từ binh chủng Tinh Anh trọng giáp Mạch đao binh làm binh chủng Đặc Thù Huyền giáp thiết kỵ, giá trị Sức mạnh của Tô Mục tăng lên 5 điểm, từ 62 lên thành 67 điểm.
Khoảng cách cách Bạch Kỳ Sơn 69 điểm chính trị, chỉ còn kém 2 điểm cuối cùng!
Rất nhanh thôi, 2 điểm chênh lệch này sẽ biến mất, giá trị Sức mạnh của Tô Mục sẽ vượt qua 69 điểm Chính trị của Bạch Kỳ Sơn!
Bởi vì,
Theo lần chuyển chức thứ năm này, tăng giai thành binh chủng Đặc Thù, rất nhiều kỹ năng Tinh Anh cấp 10 kia, đã có thể tiếp tục tăng cấp!
Trận chiến công thành mấy ngày trước đó, Tô Mục thu được tổng cộng 379 điểm tiềm năng.
Trong đó có hơn hai trăm điểm lấy từ hơn hai trăm binh chủng Tinh Anh, còn lại hơn một trăm điểm là lấy từ binh chủng Tiến Giai.
Chém giết người chơi không thu được điểm tiềm năng.
Về phần binh chủng Cơ Sở… Theo thực lực ngày càng mạnh của Tô Mục, giá trị Sức mạnh ngày càng cao, hắn hôm nay chém giết binh chủng Cơ Sở, đã không còn chiếm được điểm tiềm năng nào nữa rồi.
Cũng may.
379 điểm tiềm năng, đủ để hắn dùng trong một thời gian!
Hít sâu một hơi, Tô Mục bắt đầu tăng cấp kỹ năng.
Trước mắt hắn có một kỹ năng đặc thù, sáu kỹ năng bị động và một kỹ năng chủ động.
Trong 6 kỹ năng bị động, Đao thuật Tinh Anh, Cung thuật Tinh Anh, Thương thuật Tinh Anh, Chùy thuật Tinh Anh và Kích Thuật Tinh Anh đều đã max cấp. Chỉ có kiếm thuật còn dừng lại ở kiếm thuật Tiến Giai cấp 2.
Tính toán một chút số lượng điểm tiềm năng để đưa kiếm thuật tăng lên max cấp, Tô Mục trực tiếp đưa 18 điểm vào kiếm thuật, đưa kỹ năng này lên cấp 10 Tinh Anh.
Sức mạnh +2.
Sức mạnh +3.
Giá trị Sức mạnh của hắn lần nữa tăng lên, từ 67 lên 72 điểm! Chính thức vượt qua thuộc tính Chính trị của Bạch Kỳ Sơn!
Nhìn thoáng qua sáu kỹ năng bị động đều đạt tới cấp 10 Tinh Anh, lực chú ý của Tô Mục tại Đao thuật Tinh Anh và Thương thuật Tinh Anh.
Sau một đoạn thời gian dài, huyền thiết Mạch đao cùng huyết thiết chiến thương cũng là thủ đoạn tác chiến của hắn. Hai kỹ năng này cũng cần được tăng lên.
Dù sao,
Đẳng cấp kỹ năng càng cao, huyền thiết Mạch đao và huyền thiết chiến thương trong tay ra uy lực càng lớn.
Đầu tiên là Đao thuật Tinh Anh.
Không do dự, Tô Mục liền tăng 1 điểm tiềm năng thêm vào Đao thuật Tinh Anh.
1 điểm tiềm năng bị khấu trừ, Đao thuật Tinh Anh không có thay đổi, không nhập vào 1 điểm để thăng đến kỹ năng cấp cao hơn.
“Kỹ năng cấp bậc trên Tinh Anh, điểm cần tăng nhiều hơn sao?”
Tô Mục nhíu mày, song lập tức thoải mái.
Như vậy mới bình thường.
Nếu mỗi cấp kỹ năng chỉ cần 1 điểm tiềm năng là có thể tăng, vậy hơi quá dễ dàng. Chỉ cần thu hoạch nhiều điểm tiềm năng một chút, thu được nhiều kỹ năng một chút, giá trị Sức mạnh của hắn còn không phải mấy phút đã phá trăm?
Giá trị Sức mạnh là biểu hiện cho chiến lực tổng hợp của một người, tạm thời không nói giai đoạn trước, càng đến cuối, thì càng khó tăng lên!
Đồng dạng, đến cuối cùng, giá trị Sức mạnh của hai Võ tướng chỉ thua kém một điểm, trên chiến trường có lẽ sẽ là sự khác biệt ngày đêm!
Tỏng lòng hiểu rõ, Tô Mục tiếp tục thêm điểm tiềm năng vào Đao thuật Tinh Anh.
1 điểm, 2 điểm, 5 điểm, 8 điểm.
Đến khi 10 điểm tiềm năng đã được cho thêm, kỹ năng này vẫn không thay đổi gì, Tô Mục hơi luống cuống.
10 điểm tiềm năng vẫn chưa đủ để tăng đao thuật Tinh Anh lên cấp bậc cao hơn, phải chăng có ý là kỹ năng sau khi thăng cấp lên giai, cũng cần càng nhiều điểm tiềm năng?
Hắn bỗng cảm giác, 379 điểm tiềm năng mình công thành mà có kia… hình như không đủ a!
“Lão tử không tin!”
“10 điểm không đu, thì 20 điểm!”
“20 điểm không đủ, thì 50 điểm!”
Cắn răng, Tô Mục tiếp tục thêm điểm tiềm năng vào Đao thuật Tinh Anh.
10 điểm!
20 điểm!
50 điểm!
80 điểm!
Trọn vẹn 100 điểm tiềm năng điểm tiêu hao!
Ngay khi Tô Mục đau lòng nhe răng trợn mắt, bắt đầu hoài nghi kỹ năng Tinh Anh không có cấp cao hơn, đao thuật Tinh Anh rốt cục phát sinh biến hóa.
Không.
Không phải là kỹ năng đao thuật tinh anh phát sinh biến hóa.
Mà là bao gồm cả đao thuật Tinh Anh, sáu kỹ năng bị động của Tô Mục đều có thay đổi!
Ngay lúc Tô Mục đang nhìn chăm chú, đao thuật Tinh Anh, thương thuật Tinh Anh, cung thuật Tinh Anh, kích thuật Tinh Anh, kiếm thuật Tinh Anh, chùy thuật Tinh Anh, cả sáu kỹ năng đều trở nên mơ hồ.
Sau một giây!
Sáu kỹ năng bị động đều biến mất!
Thay vào đó là một kỹ năng hoàn toàn mới!
…
“Đại sư vũ khí”: Kỹ năng đặc thù, kỹ năng bị động.
Miêu tả kỹ năng: Rèn luyện thời gian dài, khiến ngươi nắm giữ được phương pháp vận dụng và kỹ thuật các vũ khí khác nhau. Bất kỳ vũ khí nào đến tay ngươi, đều có uy lực phát huy vượt xa bình thường. Lực công kích của mọi vũ khí tăng 60%.
…
Sáu kỹ năng bị động đổi lấy một kỹ năng bị động hoàn toàn mới, Tô Mục không biết là mình nên cao hứng, hay nên thất vọng.
Theo lý thuyết.
Đao thuật Tinh Anh max cấp có thể tăng lực công kích bằng đao là 30%, giả thiết có tồn tại kỹ năng cao cấp hơn, đưa đao thuật Tinh Anh lên cấp cao hơn, sau khi tăng lên cấp max, lực công kích cũng chỉ có thể tăng được 40%.
Đại sư vũ khí trực tiếp gia tăng 60% lực công kích, nhiều hơn 1/3 so với 40%!
Hơn thế, đại sư vũ khí tăng phúc là tăng lực công kích của toàn bộ loại vũ khí! Ngoại trừ sáu loại vũ khí mà Tô Mục đã nắm giữ, cho dù là vũ khí chưa sử dụng lần nào, đến tay hắn sẽ có lực công kích cộng thêm 60%!
Từ góc độ này, Tô Mục đã kiếm món hời.
Nhưng ở một góc độ khác, hắn đã thua lỗ!
Dù sao, nắm giữ một kỹ năng, tăng cấp một kỹ năng, đối với Tô Mục không chỉ là gia tăng lực công kích của vũ khí đó, mà còn kèm theo giá trị Sức mạnh tăng lên a!
Điểm 72 của giá trị Sức mạnh của Tô Mục, tất cả đều lấy được từ cách nào!
Có thể nói, sự xuất hiện của kỹ năng đặc thù Đại sư vũ khí, trực tiếp ngăn cản hắn học tập kỹ năng cấp Cơ Sở của hắn, đồng thời không thể lợi dụng khả năng quý giá tăng cấp kỹ năng lấy giá trị Sức mạnh!
Dù sao, tất cả vũ khí đã đạt đến cấp đại sư, hắn làm sao còn học được một kỹ năng cơ sở ngoài ý muốn đây?
“Dù sao đây cũng chỉ là một thế giơi trò chơi mà thôi…”
“Nào có nhiều lỗ hổng để ta chui được.”
Nói một câu như cảm thán, Tô Mục có chút bất đắc dĩ.
Việc đã đến nước này, hắn cũng chỉ biết tiếp nhận.
Sau đó.
Đợi xong xuôi cho điểm tiềm năng thêm vào các kỹ năng khác, Tô Mục phát hiện, bảng thuộc tính của mình chẳng biết từ bao giờ có thông báo.
“Ngươi thu được đặc tính mới.”
“Ngươi có thể tuyển chọn một trong các đặc tính dưới đây, làm đặc tính mới của mình.”
Đặc tính mới!
Trong lòng Tô Mục trở nên kích động.
Mặc dù hắn đã chuyển chức thành binh chủng Đặc Thù, không có nhu cầu bức thiết với như trước đây, nhưng một đặc tính mới xuất hiện, luôn làm cho người ta cao hứng.
Điều này đại biểu, hắn lại nhiều thêm một loại năng lực khác với người thường.
Đặc tính mới, được sinh ra khi đại sư vũ khí sinh ra.
Khi lực chú ý tập trung đến thông tin trên giao diện thuộc tính, trước mắt Tô Mục theo đó xuất hiện ba lựa chọn. Ba lựa chọn phân biệt đại diện cho ba loại đặc tính: Thần lực, linh hoạt, tinh chuẩn!
Theo tin tức nổi lên trong đầu, ba đặc tính tương ứng với ba phương hướng khác nhau.
Thần lực, chính là tăng cường sức mạnh cho Tô Mục.
Có đặc tính thần lực, thân thể Tô Mục sẽ được cường hóa, thu được sức mạnh hơn xa người thường. Khi sử dụng những loại vũ khí hạng nặng như trường đao, trường kích, chùy nặng, búa chiến (chiến phủ), trọng kiếm sẽ phát huy uy lực càng mạnh mẽ hơn.
Linh hoạt, chính là tăng cường phản ứng và kỹ thuật của Tô Mục.
Có đặc tính linh hoạt, thân thể Tô Mục cũng nhận được cường hóa lần nữa, thu được linh hoạt hơn xa người thường. Khi sử dụng các loại vũ khí hạng nhẹ như trường thương, song đao, đoản kiếm sẽ có hiệu quả làm ít công to.
Tinh chuẩn, chính là tăng cường thị lực và sự nhịp nhàng của Tô Mục.
Có đặc tính tinh chuẩn, thân thể Tô Mục lần nữa được cường hóa, thu được thị lực và sự nhịp nhàng hơn xa người thường. Khi sử dụng những vũ khí tầm xa như cung tiễn, liên nỏ (nỏ bắn liên hoàn), giáo sẽ thu được hiệu quả thiện xạ.
Ba loại đặc tính, ba hướng.
Dù lựa chọn đặc tính nào, cũng đều tăng cường chiến lực của hắn!
“Kỹ năng này, tựa hồ không quá tệ nhỉ!”
Nhìn ba hạng mục, mắt Tô Mục sáng lên.
Không thể tiếp tục học kỹ năng cơ sở để đổi lấy giá trị Sức mạnh, khiến hắn tràn đầy oán niệm. Nhưng lực công kích và đặc tính mới mà kỹ năng đại sư vũ khí mang tới, lại làm cho Tô Mục khá vui mừng và ngạc nhiên.
Dù tăng lực công kích trên vũ khí của ba đặc tính này cũng không trực tiếp gia tăng giá trị Sức mạnh của hắn,
Nhưng tăng phúc đối với chiến lực của hắn vẫn là sự thực!
Dưới tình trạng gá trị Sức mạnh không đổi, chiến lực lại tăng lên gấp bội, điều đó đồng nghĩa với việc tiềm lực của hắn cũng được tăng lên!
Tăng trưởng của tiềm lực này, không chút nào thua kém sự tăng trưởng của Sức mạnh!
Oán niệm cuối cùng đã biến mất, Tô Mục hơi tham lam khi nhìn ba hạng mục. Mặc kệ là thần lực, linh hoạt hay tinh chuẩn, thì đều là đặc tính rất mạnh mẽ.
Đáng tiếc.
Trong ba đặc tính, hắn chỉ có thể chọn một.
Hơi suy tư, Tô Mục lựa chọn “Thần lực” làm đặc tính thứ hai.
Huyền thiết Mạch đao và Huyền thiết chiến thương đều thuộc về binh khí hạng nặng, có đặc tính thần lực này, về sau mình mới có thể phát huy trình độ uy lực lớn nhất của chúng. Hơn nữa, trong mấy lần chiến đấu, hắn đã sớm cảm nhận được chỗ tốt của sức mạnh!
(huyền thiết chiến thương là trọng thương, không phải cây mộc thương hạng nhẹ)
Sự lựa chọn kết thúc, Tô Mục ngạc nhiên phát hiện, lực lượng của mình tăng lên mấy lần! Ngay cả huyền thiết Mạch đao có vẻ nặng sau lưng trang bị hoàng kim, giờ đã trở nên nhẹ nhàng.
“Nhất lực phá vạn pháp!”
“Đây mới là sự lãng mạn của nam nhân chứ!”
Lựa chọn đặc tính hoàn tất.
Tô Mục tiếp tục xem xét thông tin khác trên giao diện thuộc tính.
Ngoại trừ hai tin liên quan đến đặc tính, hắn còn có thêm ba tin nữa. Nội dung chủ yếu của ba tin tức này là… là cực hạn binh chủng!
Thời điểm ban đầu, Tô Mục đã được nghe từ cực hạn binh chủng từ Lạc Thiên Thiên.
Chỉ là,
Hắn không nghĩ tới mình đạt được cực hạn binh chủng nhanh như vậy!
Cái gọi là cực hạn binh chủng, chính là bất kỳ binh chủng nào, chỉ lần là NPC binh chủng, giá trị cực hạn của Sức mạnh chính là 75 điểm.
Đạt đến 75 điểm, chỉ có đột phá cực hạn này, chuyển chức thành võ tướng, giá trị Sức mạnh mới có thể tiếp tục tăng lên.
Bởi vì…
Mở đầu với 76 điểm, đã là phạm trù thuộc về Võ tướng!
Sau khi thu được kỹ năng đại sư vũ khí, Tô Mục cũng được tăng giá trị Sức mạnh. Hơn thế một lần tăng duy nhất là tăng 10 điểm Sức mạnh!
Kỹ năng tinh anh duy nhất nào đó đã cho thêm điểm Sức mạnh đó.
Nhưng mà , Tô Mục không phải Võ tướng.
10 điểm Sức mạnh có 3 điểm ăng giá trị Sức mạnh của hắn từ 72 lên 75 điểm, đạt đến giới hạn, còn lại 7 điểm thì trở thành số điểm cường hóa, chứa đựng trong hệ thống.
Chỉ cần hắn muốn, tùy thời có thể đưa 7 điểm cường hóa này lên ba thuộc tính khác!
Nói cách khác.
7 điểm sức mạnh chuyển hóa thành 7 điểm chỉ huy, hoặc thành 7 điểm trí tuệ, 7 điểm chính trị!
Trên bản chất, giá trị Sức mạnh Tô Mục lấy được từ tăng cấp kỹ năng, chính là cường hóa của hệ thống với hắn. Đồng dạng là cường hóa, khi đã tới cực hạn của giá trị Sức mạnh, không thể tiếp tục cường hóa nữa, dòng nhiệt… hoặc năng lượng Sức mạnh dung để cường hóa, tự nhiên cũng có thể dùng để cường hóa mặt khác.
Đây là bản chất Sức mạnh chuyển hóa làm chỉ huy, trí tuệ hoặc chính trị.
Sau khi biết rõ khái niệm này, Tô Mục khẽ nhíu mày, trong lòng thầm nói: “Mình không thể đưa 7 điểm Sức mạnh, chờ đợi đến lúc đột phá cực hạn binh chủng, lại thêm lên giá trị Sức mạnh sao?”
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, tin tức trong đầu hắn đã xuất hiện.
Đáp án là, không thể.
Về phần lý do?
Rất đơn giản.
Giống như một số trò chơi hắn đã thấy ở kiếp trước, trước khi thuộc tính nào đó đạt 20 điểm, 1 điểm thuộc tính tư do có thể tăng 1 điểm cho một thuộc tính; nhưng khi thuộc tính đạt 20 điểm, 10 điểm thuộc tính tự do chưa chắc đã có thể tăng 1 điểm thuộc tính!
Sau 75 điểm, là phạm trù Võ tướng.
Cùng là giá trị Sức mạnh, Sức mạnh của binh chủng với Sức mạnh của Võ tướng là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt. Tựa như chênh lệch của NPC binh chủng với danh tướng lịch sử vậy!
Cái trước có thể thấy ở khắp nơi, một chút tiền bạc vô nghĩa cũng có thể chiêu mộ.
Cái sau…
Chục ngàn người còn chưa có một người! Căn bản không phải là cái có thể cân nhắc bằng tiền!
Đối với Tô Mục, ngoại trừ kỳ ngộ và ban thưởng hệ thống, giá trị Sức mạnh sau 75 điểm ấy, cũng chỉ có thể tăng lên qua thu hoạch của kỹ năng Đại sư vũ khí.
“Có vẻ không phải là chuyện xấu.”
Nghĩ ngợi, Tô Mục mặc niệm trong lòng: “Đưa 7 điểm Sức mạnh chuyển sang điểm Chỉ huy!”