Ta Là Chí Tôn

Chương 295

- Con đường tu hành kỳ thực không khác với tranh dành trục lợi trong hồng trần. Có người vì công danh lợi lộc vì vậy liều mạng theo đuổi, người có vận khí tốt cố nhiên là đạt được công danh lợi lộc, nhưng cũng bởi vì vất vả lâu ngày mà mang một thân bệnh tật. Lại có người, thân thể khỏe mạnh, nhưng công danh lợi lộc lại vô duyên với họ, khó hưởng vinh hoa phú quý, nhưng lại có vô số người, có thể vô bệnh vô tai, phú giáp thiên hạ, đó là người có số mệnh, có vận khí, điều này khó mà cưỡng cầu, mà dù cưỡng cầu, cũng khó có người có thể đạt thành! Người cưỡng cầu mà đạt được thành tựu, lác đác không có mấy!

Trên mặt người mặc tinh bào lộ thần sắc xa xăm:

- Đao, ngươi hiểu ý ta chứ?

Trong thế giới rét lạnh này, hàn phong thấu xương như muốn cắt bỏ da thịt người thường. Nhưng lúc này, trên mặt Đao Tôn Giả lại đổ đầy mồ hôi.

Hắn có thể hiểu rõ, tôn thượng nói gần nói xa, kỳ thực chính là có ý muốn từ bỏ hắn.

Nếu chỉ là một tên Xuân Hàn Tôn Chủ cùng với một cái Xuân đường, còn xa xa không đủ quan trọng. Nhưng nếu bất kỳ một người nào trong Đao Kiếm Tuyết Sương Băng vẫn lạc, như vậy Tứ Quý lâu hoàn toàn có lý do để huyết tẩy giang hồ!

Người mặc tinh bào xoay người, ánh mắt lạnh như băng, nhìn lên mặt Đao Tôn Giả.

Đao Tôn Giả chỉ thấy như có một thùng nước đá dội lên đầu, ưỡn lồng ngực:

- Vì lão đại, Đao muôn chết cũng không hối hận!

Người mặc tinh bào dùng ánh mắt sắc lẹm nhìn qua Đao Tôn Giả, một hồi lâu sau, lần nữa mở miệng nói:

- Trong Cửu Tôn, người còn sống là ai?

Đao Tôn Giả:

- Từ tình huống trước mắt, hẳn là cơ hội còn sống của Phong Tôn vượt qua tám thành.

- Phong Tôn?!

Người mặc tinh bào thản nhiên nói:

- Vậy lần trước xuất hiện dị hỏa là cái gì?

Đao Tôn Giả nhất thời nghẹn lời.

Người mặc tinh bào thì thầm:

- Cửu Tôn Quy Nguyên, Thiên băng Địa liệt, Giang hồ Thiên hạ, Độc tôn Độc tài... Hắc hắc... Ý nghĩa của những lời này, hẳn là... Người may mắn sống sót có thể tu đủ hết công pháp của tám người còn lại đi, cửu đại kỳ công hội tụ trên một người, chẳng những có thể là Phong Tôn hay Hỏa Tôn, mà là có thể là bất kỳ một Tôn nào...

- Thực sự cho rằng bản tọa vẫn không thể đoán được ý nghĩa trong đó sao...

Người mặc tinh bào hừ một tiếng:

- Là giả, tất cả đều chỉ là giả. Cửu Tôn hiện tại chỉ còn một người! Điều này, không thể nghi ngờ!

- Nói cách khác, chỉ cần tìm ra người kia và xử lý, truyền thuyết Cửu Tôn, sẽ vĩnh viễn biến mất!

Người mặc tinh bào trầm tĩnh nói:

- Trước mắt mặc dù đã tổn thất toàn bộ Xuân đường, nhưng cũng có thể xác định gia hỏa sống tạm bợ này đang ở Thiên Đường thành! Chỉ cần có thể xác định chuyện này, tổn thất Xuân đường cũng không tính là lỗ vốn!

- Nếu Cửu Tôn chỉ còn lại người cuối cùng, như vậy...

Người mặc tinh bào quay đầu nhìn Đao Tôn Giả:

- Bản thân ngươi trở về Hồn Sơn cốc dưỡng thương, chờ khỏi bệnh lại gọi Tuyết, sau đó mang bốn năm người đến Thiên Đường thành âm thầm làm việc. Khi nào thành công chém giết người cuối cùng của Cửu Tôn, lúc đó mới được trở về!

- Vâng!

- Chuyện đối phó với Sâm La đình và Xuân Thu Môn...

Khẩu khí người mặc tinh bào băng lãnh:

- Ngươi không cần xuất thủ.

- Vâng, đa tạ lão đại!

Đao Tôn Giả nhất thời thở một hơi.

Nếu chỉ là chuyện nhằm vào một tên dư nghiệt Cửu Tôn, nhưng vậy hoàn toàn không có vấn đề nguy hiểm. Mặc dù đám Cửu Tôn đều có dị năng huyền ảo, lúc nào lại có thể có một người hội tụ cửu tướng, thực lực càng thêm cường hãn hơn, nhưng từ trận Thiên Huyền nhai lúc trước, hoàn toàn có thể nhận thấy tu vi của mỗi người trong Cửu Tôn đều cực yếu.

Hiện tại cách lúc đột kích mới được hơn một năm, kẻ sót lại trong Cửu Tôn dù có tiến cảnh kinh người thế nào, cũng nhất định có hạn, hơn nữa, chỉ tinh tu một môn dị năng đã rất khó, người kia cửu tướng đồng quy, cho dù gặp đại cơ duyên, đại kỳ ngộ, tiến cảnh có nhanh cũng không thể đến đâu, Đao Tôn Giả tự tin nếu đối mặt với tên này, chỉ cần một đao là đủ!

Lão đại an bài như thế, chẳng khác nào đang bảo toàn tính mạng cho hắn, không muốn hắn mạo hiểm!

Thực sự là một đại nhân tình!

- Không nên vui mừng quá sớm, ta còn có một câu nhắc ngươi.

Người mặc tinh bào ngẩng đầu, để bông tuyết đầy trời rơi lên mặt, thản nhiên ói:

- Lần này nếu ngươi vẫn không thể bắt được dư nghiệt Cửu Tôn, vậy cũng không cần trở lại nữa. Mà coi như ngươi bắt được dư nghiệt Cửu Tôn... Nhưng nếu tu vi của ngươi không thể đột phá trong thời gian tới, ngươi cũng không cần trở về, bởi lúc đó ngươi đã không còn tác dụng nữa!

- Vâng!

Đao Tôn Giả đổ mồ hôi lạnh, lập tức thầm hạ quyết tâm.

Vô luận thế nào, nhất định phải bắt được gia hỏa kia! Mặc kệ hắn núp ở chỗ nào, nhiệm vụ lần này nhất định phải hoàn thành!

Hơn nữa, lần này hắn nhất định phải đột phá, dù có luyện tới chết cũng phải đột phá.

Lão đại đã nói như vậy, chỉ sợ lần này thực sự là cơ hội cuối cùng mà lão đại dành cho hắn!

Cái loại mặt hàng không còn tác dụng, sao có thể hưởng tôn hiệu một phương trong Tứ Quý lâu?!

- Truyền Thiên Địa lệnh của ta!

Người mặc tinh bào thản nhiên nói:

- Băng Sương đi Sâm La đình, hạ Tứ Quý chiến thư, chiếu cáo thiên hạ!

- Kiếm đi Xuân Thu Môn.

- Ngoài ra, truyền Tứ Quý chiến thư, hiệu lệnh giang hồ, các đại môn phái đại gia tộc cùng tất cả võ giả trong thiên hạ, yêu cầu bọn hắn không được can thiệp cuộc chiến lần này! Người vi phạm, giết không tha!

- Truyền, Thiên Địa lệnh, hạ tuyệt sát lệnh đối với Bạch Y Tuyết, phàm là người giúp đỡ hắn đối kháng bổn lâu, tru di cả tộc, cửu tộc đều phải gặp nạn!

- Tạm thời như thế.

- Vâng.

Đao Tôn Giả cung kính hành lễ, thấy tôn thượng không còn sai bảo nữa, quay người rời đi.

Ttrong khung cảnh tuyết lớn đầy trời.

Người mặc tinh bào ngửa mặt nhìn trời, vẻ băng hàn trên mặt không chút biến đổi.

- Trên đời này, cuối cùng vẫn có một bộ phận tồn tại siêu thoát quy tắc...

Người mặc tinh bào hít sâu một hơi, lẩm bẩm nói:

- Độc Cô Sầu, Lăng Tiêu Túy, Quân Mạc Ngôn... Xem ra, ta cần đi tìm mấy lão bằng hữu này nói chuyện...

Thân thể hắn đột nhiên lóe lên, trong tuyết lớn mệnh mông đột nhiên hiện tinh quang lấp lóe, tinh quang ngày càng thịnh, trực tiếp hóa thành một dải Tinh Hà, Tinh Hà kéo dài bay lên, tạo thành một quỹ tích huyền ảo, tụ hợp vào trong miếu thờ nho nhỏ kia, chợt biến mất không chút dấu vết.

Sau một chốc, vị tôn thượng này vốn mặc tinh bào, đã chuyển thành một thân đồ đen, lại thấy thân thể hắn nhoáng một cái, lăng không bay lên, ống tay áo phất một cái, tuyết lớn đầy trời bắt đầu tập trung về một chỗ.

Chỉ trong nháy mắt, cả tòa miếu thờ đã bị tuyết dày che phủ.

Quần sơn bao la, khắp nơi đầu là tuyết trắng, không còn nửa điểm vết tích.

Sau một khắc, thân ảnh tôn thượng áo đen cũng biến mất trong gió tuyết.

...

Giang hồ Thiên Huyền đại lục vốn yên lặng đã lâu, đột nhiên lại gió nổi mây phun.

Chỉ trong một đêm, đã bắt đầu toàn diện sôi trào.

Theo mai lệnh bài kỳ quái chợt hiện, lập tức chấn động toàn bộ giang hồ!

Miếng lệnh bài kia có tạo hình đặc dị, lục giác mang tinh. Trên đó chia sáu phần, trong đó có có bốn cái biểu tượng, thứ tự là một cành liễu xanh nhạt, một mặt trời rực rỡ, một khung cảnh lá đỏ, và một khung cảnh tuyết trắng, hai phần còn lại phân biệt chính là hai chữ Thiên Địa đối xứng.

Vị trí trung tâm, chính là một vòng tròn, trong vòng tròn, chỉ có một chữ.

Niên!

Cùng với sự hiện diện của miếng lệnh bài kỳ lạ này, lập tức dẫn đến sự hoảng loạn của một số võ giả lâu đời, rất nhiều người bắt đầu di chuyển, không phải muốn trờ về nhà, thì chính là muốn tìm một chỗ đủ an ổn để dừng chân!

Mặc kệ chuyện trong tay quan trọng thế nào, có thể mau chóng kết thúc thì mau chóng kết thúc, không thể mau chóng kết thúc thì dứt khoát trực tiếp từ bỏ.

Thần thái trước khi xuất phát đều rất vội vàng.

Trong lòng tất cả mọi người đồng thời có một dự cảm: thời đại binh hoang mã loạn trên giang hồ, lần nữa lại đến!

Tứ Quý chiến thư, Thiên Địa lệnh bài, tái hiện giang hồ!

Cái này có thể nói là đại sự hạng nhất ngàn năm qua trên Thiên Huyền đại lục.

Bát đại gia tộc, lục đại môn phái, còn có các đại thương hội có sinh ý trải rộng thiên hạ, không hẹn mà cùng dùng một biện pháp.

Tất cả nhân viên bên ngoài, lập tức triệu hồi.

Tất cả chuyện bên ngoài, lập tức kết thúc!

Tất cả giao dịch mua bán, lập tức thu lại!

Sau đó trong mấy ngày tiếp theo, một cái lệnh bài kỳ quái, chưa bao giờ xuất hiện cũng lần lượt hiện diện, một chút lão giang hồ kiến thức rộng rãi nhanh chóng nhận ra: đó là mệnh lệnh triệu hồi của mấy môn phái trong Thượng Cổ thập đại tông môn.

Triệu tập tất cả đệ tự bên ngoài trở về sơn môn, tránh cho chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Sâm La đình cũng lập tức phát lệnh triệu tập khẩn cấp: Tất cả Kim Bài sát thủ sở thuộc Sâm La đình, lập tức chấm dứt nhiệm vụ trên tay, trong vòng mười ngày, nhất định phải trở lại tổng bộ chờ lệnh!

Tổ chức sát thủ Vô Tình lâu nổi tiếng sánh ngang với Sâm La đình cũng tuyên bố: tất cả sát thủ ở ngoài, lập tức ở tại chỗ chờ lệnh! Trước khi có chỉ lệnh mới, Vô Tình lâu không nhận nhiệm vụ!

Trong không trung lập tức xuất hiện một một bầu không khí kiềm chế khiến người khó thở.

Mỗi người đều vội vàng đi lại, mặt mày nặng nề.

Cho dù là những Huyền giả lịch duyệt thấp, không biết lợi hại trong đó, cũng đều có thể cảm nhận được sự kiềm chế khó hiểu.

- Tiền bối, chuyện gì vậy?

- Ha ha... Mau về nhà đi, giang hồ này, hiện tại không thể tiếp tục xông xáo.

- Vì cái gì?

- Tự giải quyết cho tốt.

...

- Huynh đài, xin hỏi rốt cục là có chuyện gì xảy ra? Tại sao ai nấy đều như phát điên vậy?

- Khuyên ngươi một câu: không nên hỏi, tránh cho tự rước lấy họa. Mau chóng về nhà mới là đúng đắn, đắp chăn ôm lão bà ngủ mới có thể được an ổn.

- Đến cùng là thế nào a? Sao lại đúng đắn, sao lại an ổn?!

- Lòng hiếu kỳ hại chết mèo nhỏ, lời không hợp ý không nói hơn nửa câu, cáo từ!

...

- Gia gia, sao lại phải vội vã như vậy? Chúng ta mới ra ngoài được có hai ngày a... Ta còn chưa chơi chán đâu.

- Tiểu tổ tông, thời thế hôm nay đã thay đổi... Thế mà ngươi còn muốn đi chơi? Chuyện duy nhất hiện tại nên làm chính là mau về nhà! Lần này ngươi phải nghe lời gia gia! Chậm một ngày, sẽ xảy ra chuyện lớn!

- Đến cùng là chuyện gì a? Gia gia, ngài nói rõ chuyện này được không?

- Một câu đơn giản, Hạo kiếp giang hồ đã xuất hiện...

...

Tại một số nơi bí mật không biết tên, cũng có người đang trò chuyện.

- Thấy được chứ?

- Tứ Quý lâu, đã bắt đầu bố võ thiên hạ, như vậy sau đó chẳng phải là huyết tẩy giang hồ a!

- Vốn dĩ đã lâu không có hành động lớn... Lần này sao lại đột nhiên bắt đầu a?

- Hừ... Dù sao cũng nhất định là có nguyên nhân. Trước mắt có muốn truy cứu căn nguyên cũng không có tác dụng, vẫn là tranh thủ rút khỏi chỗ thị phi, về nhà an ổn sinh hoạt, không nên dây vào cái vũng nước đục này.

- Không sai, nếu đã về nhà mà còn bị ảnh hưởng, vậy cũng chỉ có thể trách bản thân không may. Nhưng nếu tiếp tục hành tẩu giang hồ mà bị liên lụy, như vậy chết là phải, lời hay khó khuyên quỷ đáng chết...

- Đúng đúng, mau đi nhanh! Chúng ta đều đi!

- Hạo kiếp a!
Bình Luận (0)
Comment