Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 105

Hàn Vũ Thiên cảm nhận được một điều khác lạ trong cơ thể, hiện tại nói hắn miễn cưỡng có thể so với ngụy Thánh Tông cũng không quá đáng.

"Giết!"

Thêm bốn vị vương gia đốt cháy sinh mệnh của mình, đổi lấy sức mạnh mà hoàng tộc luôn tôn kính.

Một đánh năm dù là sức mạnh hiện tại tăng, nhưng đối đầu với mấy kẻ đốt cháy sinh mệnh này, thì hắn thật không chắc mình sẽ thắng trận này.

Hàn Vũ Thiên bị vây công không có thời gian để quản những thứ xung quanh, sau cuộc chiến trước đó hoàng thành đã xuất hiện rất nhiều Thánh Nhân, dù Vạn Niên cung dẫn động toàn bộ người tới cũng phải chịu thiệt hại nặng nề ở đây.

Hàn Vũ Thiên tuy chỉ mới thích ứng được với trạng thái này, nhưng nếu đánh lâu dài thì hẳn là hắn sẽ có lợi thế hơn một chút.

"Kim Hoàng Trấn Quyền."

Năm phía đánh tới gần như cùng một chiêu thức, Hàn Vũ Thiên con ngươi co rút 6 cánh bao phủ quanh thân tạo ra một tầng hắc khí dày đặc.

Oanh một tiếng thổi tan toàn bộ nhà cửa xung quanh, khói bụi tiêu tán chỉ thấy 5 cái lỗ thủng ở khắp cánh khổng tước, từng dòng máu đen chảy xuống.

Hàn Vũ Thiên gầm lên một tiếng hắc khí thổi bay 5 vị vương gia, thân hình chớp động ma trảo chộp tới cổ một vị.

"Đừng hòng."

Một vị vương gia gần đó nhanh chân nắm lấy kẻ Hàn Vũ Thiên đang nhắm vào kéo ra sau, tránh được một trảo nguy hiểm vừa rồi a.

Ba phía khác lại lóe lên kim quang một lần nữa nện trêи người Hàn Vũ Thiên, toàn thân nhuốm máu tiếng rắc giòn tan vang lên trong thiên địa.

Xương của Thánh Nhân cứng cáp đến cực hạn, dù kẻ cùng cấp bậc cũng không dám chắc có thể phá được một bộ thánh thi.

Vậy mà vào lúc này một vị Thánh Nhân được hắc khí gia thân dễ dàng bị vỡ xương toàn thân, lực lượng như vậy kẻ nào dám không sợ hãi đây?

"Cung chủ!"

Bốn người Hỷ, Nộ, Ai, Ố khϊế͙p͙ sợ đồng thanh quát lên, cơ thể Hàn Vũ Thiên từ từ tan biến trước mắt mọi người.



Điều này khiến Vạn Niên sợ hãi toàn thân run rẩy, không một kẻ nào là không biết đại danh của Vạn Niên cung chủ.

Dám đe doạn đệ nhất tiên và ma thần, nhưng bây giờ nhìn lại đã tan biến theo gió nhẹ.

"Cung chủ Vạn Niên cũng chỉ tới đây thôi, thời gian có hạn mau tiêu diệt Vạn Niên."

Năm vị vương gia đắc ý chuẩn bị tách ra để đánh Vạn Niên cung, nhưng một âm thanh quen thuộc mang theo cảm giác lãnh khốc vô tình vang lên:

"Ta đã từng nói, bốn người các ngươi còn sống thì bản cung chủ sẽ không chết, ngược lại bản cung chủ còn sống thì các ngươi cũng không thể chết."

Từ sau lưng Nộ xuất hiện một cánh tay móng vuốt sắc nhọn, hắn nắm lấy vai của Nộ lấy đã nhảy ra khỏi lưng.

Hàn Vũ Thiên toàn thân không hề hao tổn một chút nào, nhưng khí tức lại hơi yếu đi hai phần so với trước.

"Khổng Quang Minh Tước!"

Chiếc đuôi khổng tước phía sau xòe ra, từng cái hoa văn trêи đó phát sáng ra hào quang bảy sắc kì quái, sau đó bắn ra vô số tia sáng bảy sắc mang theo công phá hủy diệt.

Mỗi một tia bắn xuống đều hủy diệt vô số binh lính phía dưới, một vị Thánh Nhân chống đỡ cũng bị đánh lui.

Từ bảy sắc chuyển hóa thành màu trắng tinh khiết, tia sáng càng to thêm vài phần, hủy diệt tường thành thành phế tích.

"Hoàng Uy Hộ Pháp."

Năm vị vương gia đừng cùng nhau tạo ra một hộ thuẫn vàng kim, ánh sáng màu trắng lại chuyển thành màu tím hủy diệt, sức công phá và phạm vị của nó lại lớn hơn.

Sinh mệnh của 5 vị vương gia cũng bắt đầu hao tổn nhanh hơn, Hàn Vũ Thiên mái tóc đã xuất hiện những sợi đen.

"Muốn thử sức với ta, xem ra các ngươi không đủ khả năng đó rồi."

Tia sáng màu tím hủy diệt càng lúc càng mạnh, hộ thuẫn rạn nứt đã sắp không chịu nổi nữa rồi.

5 vị vương gia đều đã như khúc cây khô héo, sinh mệnh đang dần tan biến một cách rất nhanh.



Tóc của Hàn Vũ Thiên cũng là điểm đen gần một nửa, hắn cũng là dùng tuổi thọ để thi triển ra một đòn này.

Về kiến thức hắn nhắn nhất định hơn mấy lão quái này, nhưng về số năm tu hành sau khi trùng sinh thì lại thua mấy ngàn năm.

Dù là nghịch thiên ra sao cũng chẳng thể đánh giết kẻ đạo hạnh hơn mấy ngàn năm, nhất định phải bỏ ra đại giới như hắn hiện tại..

"Tà Đạo đáng chết, cút cho lão phu."

Lại một vị Thánh Nhân đốt đi sinh mệnh của mình lao tới, Hàn Vũ Thiên bàn tay nâng lên bắn ra thêm một tia sáng tím hủy diệt, hắn hừ lạnh nói:

"Thắng là chính đạo, thua là tà đạo, ngươi thử một chút xem có thắng được ta không?"

Một tia hủy diệt này ập tới làm kẻ mới đốt cháy sinh mệnh kia khϊế͙p͙ hãi tế ra hộ thuẫn.

Chưa nói tới chỉ là một tia hủy diệt này, cánh của Hàn Vũ Thiên vẫn đang phe phẩy tạo ra từng đợt cuồng phong cắt xé da thịt bọn họ.

Tiêu hao sinh mệnh, nhục thân còn bị quấy nhiễu khiến hộ thuẫn đang rạn nứt lập tức sụp đổ, 5 vị vương gia theo một tia hủy diệt xuyên qua đã hóa thành thi thể nhiều vết bỏng.

Hàn Vũ Thiên khép đuôi khổng tước lại chuyển hướng sang tên còn lại, khí tức bùng nổ cũng đánh kẻ đó chết tươi.

Một thân tóc trắng đã có một nửa bị điểm đen, người khác già đi thì tóc sẽ bạc, còn hắn già đi mái tóc sẽ có màu đen.

Hàn Vũ Thiên đang chuẩn bị ra tay tiếp thì bị một quyền từ phía trêи nện xuống, xương sọ nứt ra nghe một tiếng rắc rất lớn.

Một tiểu hài đồng xuất hiện ở giữa không trung, nhìn thì là trẻ con nhưng là một tên ngụy Thánh Tông.

"Lão tổ vương gia."

Từng cái thế lực đều kinh sợ trong lòng, không một ai dám thất lễ lập tức quỳ xuống.

Lão tổ vương gia xuất hiện một quyền đánh bay Hàn Vũ Thiên, tiếp theo chính là đánh bay bốn người sử dụng đại trận.

Chỉ trong một thoáng ra tay của lão tổ vương gia đã khiến cục diện nghiêng về một phía.

Bình Luận (0)
Comment