Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 132



Ma tượng gầm lên theo đó những người hóa thành ma nhân điên cuồng đánh tới quái vật, bầu trời ma khí phía trên chính là lợi thế của ma nhân.

Mỗi một lần bị thương hay đứt lìa cơ thể thì dùng ma khí để bù đắp, cái lũ quái vật này có chỉ là sức mạnh thể chất mạnh khủng khiếp mà thôi.

Kiến nhiều cắn chết voi là đạo lý ai cũng biết, mà mấy con kiến này biến thái cực hạn, khôi phục thương thế và sức mạnh bản thân đều tăng vọt khó tưởng.

"Tất cả những người khác tập hợp lại đây, hãy để bọn họ hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ chúng ta ra khỏi đây!"
Lam Huyền vung tay một đạo thanh âm khuếch tán thu hút mấy nhân tộc chưa ma hóa, bọn họ nhanh chân bay về phía Lam Huyền.

"Cô nương, bọn họ đã bị gì mà trở nên điên cuồng hung ác như vậy.

"
Một lão già khó hiểu chấp tay hỏi Lam Huyền, nàng cũng là thẳng thắng nói:
"Bọn họ muốn thực lực tăng mạnh nên đã từ bỏ tu vi của mình hóa thành ma nhân, trở nên cường đại và hung ác, nhưng lại mất đi lý trí và khó mà nghe lời người khác.

"
Mọi người trầm mặt nhưng không nói lời nào nữa, giờ họ chỉ một lòng nghe theo vị nữ tử và nam tử trước mắt.

Hàn Vũ Thiên phẩy tay liền khiến ma nhân tụ họp bao quanh nhân tộc, tạo thành mũi tên, hắn thấp giọng nói:

"Nhân tộc bảo vệ trên dưới trận pháp, ma nhân sẽ lo quái vật xung quanh, chúng ta đồng lòng mới mong có được tương lai mai này.

"
"Rõ!"
Nhân tộc hô hào, ma nhân gào thét cùng tiến thẳng về phía trước, nhân tộc làm thuyền, quái vật làm hải.

Vượt qua đại hải chính là vùng đất rộng lớn với vô số tài nguyên, hoặc cũng có thể vỡ thuyền nhận lấy sóng dữ ập tới tan tát chìm vào hải vực.

"Giết!"
Hàn Vũ Thiên rút kiếm chém tới một vệt bạch lôi mở đường phía trước, con thuyền lớn được mấy trăm vạn sinh linh hình thành bắt đầu di chuyển.

Từng cái quái vật bắt đầu hiển lộ thân hình, cũng có những con bay lượn trên trời lao xuống chém giết, nhưng cũng đều bị toàn lực nhân tộc liên thủ đánh lui.

"Gào!"
Từ trên trời xuất hiện mây đen kéo tới sấm chớp ì đùng, một con kỳ lân từ trong mây đen giáng hạ.

Phải, chính kỳ lân tộc bằng da bằng thịt, nó đang dẫn dắt mấy ngàn con quái vật khác tới đây.

"Gừ.

"
Theo một hiệu lệnh này vô số quái vật từ không trung hướng tới thuyền mỏng, Hàn Vũ Thiên không chút cảm xúc vung tay dung hợp 3 đầu khổng tước lại với nhau.

Hắc quang lóe lên cao tận trăm trượng, một con khổng tước 3 đầu 6 cánh xuất hiện, khổng minh vang vọng xòe ra đôi cánh và cái đuôi hắc ám.

Hàn Vũ Thiên hất tay khổng tước rống lên vỗ cánh đánh tới bầy quái vật, tuy nói chỉ là Thánh Nhân yêu cầm cấp bậc, nhưng là do 3 đầu khổng tước mô phỏng tu vi của Lam Huyền, Ngạc Tôn và Ý Hoan mà thành, hợp lại thành một không nói có thể so với Thánh Tông trong truyền thuyết, nhưng lại là so bì với Chí Thánh đỉnh tiêm không khác biệt là bao.

Cũng là Tổ Túc ai dám so bì trong Trụ Hư bình nguyên này? Thiên hạ chỉ mình nó rống sẽ là chúng sinh quỳ phục, cung phụng như thần.

"Hỏa Điểu!"
Theo lệnh của Hàn Vũ Thiên thì khổng tước lượn một vòng tròn sau đó lao tới với áp suất kinh người tạo ra hắc hỏa bao bọc cơ thể, nó xuyên qua 3 con quái vật liền khiến chúng bị xẻ đôi.

Hàn Vũ Thiên ném lên một tia lưu tinh giữa không trung, ầm vang một tiếng đã nổ thành mấy trăm lưu tính trên trời hạ xuống.

Một đầu hắc long luồng lách trong không trung điên cuồng tấn công mấy con quái vật gần tiếp cận được tới nhân tộc, Lam Huyền điều khiển hắc long để viện trợ bọn họ tránh né nguy cơ.

Kỳ lân trên cao nhìn xuống có vẻ đã coi trọng khổng tước 3 đầu, nó gầm lên tự mình xuất thủ, Hàn Vũ Thiên cũng là vung kiếm đánh tới một đạo bạch quang.

Nếu để nó tiếp cận khổng tước đang bị vây công, e là trạng thái hợp thể của nó sẽ bị tách ra, Hàn Vũ Thiên đạp không mà lên thi triển Thâm Uyên Ma Thể tăng tốc.


Một vệt ma quang và một vệt huyết quang va chạm vào nhau, chỉ một cú va chạm này đủ biết thực lực mạnh hay yếu.

Hàn Vũ Thiên phun máu nhưng đã được ma khí trị liệu, hắn bạo phát tử quang và bạch quang, vung tới 2 đạo ánh sáng vào kỳ lân.

Kỳ lân ánh mắt khinh thường một trảo vồ tới, nhưng vì sự khinh thường này của nó đã nhận lấy một cơn rối loạn chưa từng được nếm trải, ngũ tạng siết lại cùng với linh khí trong cơ thể phân tán khắp nơi không có quy luật, ngay phút chốc đã khiến nôn ra một ngụm máu lớn.

Tu vi cao tới đâu không cảnh giác tới một đòn nhắm tới nội lực và ngũ tạng, thì e là khó mà tránh khỏi trọng thương.

Kỳ lân bị phá ngũ tạng cũng xem như là một nổi sỉ nhục khó mà xóa nhòa đi được, là một thủ lĩnh giao thủ chỉ một chút đã trọng thương, xem ra vị trí của nó sau này sẽ bị những quái thú khác để mắt tới.

"Hỗn xược!"
Kỳ lân gầm lên cơ thể co rút lại từ mấy trăm trượng teo lại thành một khối cầu, khối cầu vỡ vụn là một nam tử trung niên, cái đuôi kỳ lân vẫn còn phía sau.

"Dám làm gia gia ngươi bị thương, chết đi nhân tộc bẩn thỉu.

"
Kỳ lân vung trảo đánh tới với huyết quang hung lệ, Hàn Vũ Thiên tạo lực đẩy mình lui về sau, 8 tia nước công tới, cứ nghĩ sẽ làm bị thương nó một chút, nhưng nhìn lại thì vảy của nó rất cứng không thể ảnh hưởng.

Hàn Vũ Thiên lật tay thanh kiếm xuất hiện, Thâm Uyên Ma Thể thu lại hình thể.

"Thiên, Địa, Nhân Tam Sát Kiếm, Tam Ý Định Thiên Hạ!"
Một kiếm này lấy đi một nửa sinh mạng của hắn, tóc đã đen đi một nửa, kiếm ý vô hình vụt tới làm cho kỳ lân khiếp hãi.

"Hoàng Lân Chiến Đế, Cổ Thân Lân Thể.

"
Kỳ lân phía sau xuất hiện thân ảnh một cự đại kỳ lân màu huyết hồng, thân mặc thần giáp uy nghiêm dũng mãnh.

"Là Huyết Thi Kỳ Lân tộc.

"
Hàn Vũ Thiên híp mắt kinh ngạc không thôi, hắn chẳng thể nào nghĩ tới trong một bầy quái vật không ra thể thống gì, lại trộn vào trong đó một đầu Huyết Thi Kỳ Lân.

Hư ảnh kỳ lân sau lưng lao tới kiếm ý vô hình, tưởng như sẽ cắt nó ra làm hai nửa, nhưng đành rằng chỉ ngang tài ngang sức.

Kỳ lân hình thái biến đổi đã là nửa nhân nửa kỳ lân.

Đối với long tộc ở hình thái nhân tộc thì là hơi yếu, triển lộ tu vi thì không thể bạo phát toàn bộ, long nhân hình thì có thể bộc phát hơn nửa huyết mạch long tộc trong cơ thể, đủ để đứng đầu chư thiên ngang vai thần thánh.


Nguyên hình long thể hoàn chỉnh càng là bộc lộ toàn bộ thực lực long tộc, so với mấy chục tên nhân tộc cùng cảnh giới thì chẳng thèm nhắc tới.

Còn đối với kỳ lân thì lại khác, ở trạng thái nhân hình thì kỳ lân bộc phát sức mạnh tương đối gần với bản thể, còn ở nửa kỳ lân nửa nhân tộc thì lại suy yếu tới đáng thương, ở trạng thái này khiến lân giáp suy yếu không thể cứng rắn chống chọi, miễn cưỡng chạy trốn chờ khôi phục còn may mắn sống sót, hậu quả của trạng thái này là do kích phát bản thể tới cực hạn, hoặc là dùng tới cấm chiêu của kỳ lân tộc.

Hàn Vũ Thiên nâng kiếm chuẩn bị truy sát thì vòi rồng đột nhiên hình thành từ tầng mây, bao phủ lấy kỳ lần rồi tiêu tán trong thiên địa.

Một thân hình dài mấy ngàn trượng mơ hồ xuất hiện trong tầng mây sau đó biến mất, Hàn Vũ Thiên cau mày thức hải truyền tới hình ảnh 4 phân thân bị thương không nhẹ, Chiêu Linh và Chiêu Hoa thì bất tỉnh ở trong một cái hang động.

"Quả nhiên nó mới là con dẫn đầu.

"
Hàn Vũ Thiên cau mày nhìn lên trời cao, hắn xoay người đối phó với mấy con quái vật còn lại.

Lam Huyền rút kiếm như là thần ma tái thế, mỗi một kiếm chém ra đều là hắc ám vô tận, như vậy mà là phong thái ma thần chuyển sinh.

Khổng tước rít lên đập cánh thẳng lên cửu thiên, cơ thể phát ra ngũ sắc hào quang, từng cái cột sáng ngũ sắc hạ xuống đánh chết quái vật.

Tuy đòn tấn công mạnh là vậy, nhưng bọn chúng vẫn kéo tới rất đông, nhân tộc và ma nhân kết thành thuyền cũng đang chật vật.

"Hàn Vũ Thiên, chúng ta còn chưa vượt qua một nửa đại hải đâu, mau tìm cách!"
Lam Huyền giờ phút này thấy được cảnh bất lợi liền quát lên, Hàn Vũ Thiên nâng ngón tay liền có một giọt nguyên hồn , nguyên hồn dung nhập vào trong mi tâm khiến cơ thể hắn trong suốt, khí tức tan biến như không hề tồn tại ở trên đời.

"Ngươi! "
Lam Huyền tức giận khi thấy Hàn Vũ Thiên dùng thủ đoạn này để chạy trốn, bỏ lại nàng ở đây cùng một đám người chờ chết.

Dưới chân bầy yêu thú có một thứ vô hình di chuyển rất nhanh, luồng lách qua từng ngõ ngách chạm vào một cái xác quái vật đã chết liền thôn phệ.

Từng cái từng cái đều không ai chú ý tới mà biến mất, ngay cả Lam Huyền cũng không thể phát giác sự hiện diện của thứ vô hình kia.




Bình Luận (0)
Comment