Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 150



Giao lão toàn thân máu tươi đã không thể chống chọi thêm được nữa, lão ánh mắt suy kiệt có chút sụp xuống, nhưng vẫn cắn lưỡi để tinh thần tĩnh táo trước 3 tên ngụy thánh tông này.

"Công tử, lão phu nhất định không để công sức mấy năm qua của công tử! phải đổ sông đổ biển bởi một đám người như vậy!"
Giao lão bùng nổ pháp tắc như sóng kình quất bay toàn bộ cao thủ trong khuôn viên 20 dặm ra xa, toàn thân không gian pháp tắc cấp cao mơ hồ ẩn hiện Thánh Tông cấp bậc.

"Lão già! Ta đây tới hỗ trợ ngươi!"
Một thân long giáp xích hồng cũng với Long Xích Thương cưỡi chiến mã bốc lửa, điên cuồng chạy trên không trung càn quét vô số Tây Phỉ.

"Hải Kình.

"
Một cuộn giấy trải dài 10 dặm từ bên trong trào ra từng cơn sóng dữ, Phùng Huy mang theo 2 vị Thiên Thánh ngăn cản Tiêu Hạo.

"Nào, huynh đệ chúng ta trảm sát hết thôi.

"
Hàn Vũ Đạo toàn thân băng khí vụt thẳng lên trời cao, bỏ qua đối thủ đang ngơ ngác, cùng lúc đó 4 hướng khác cũng có 4 bóng người lao tới.

Lấy Hàn Vũ Đạo làm trung tâm hóa ra băng tuyết, lam quang phồn thịnh bắt đầu hóa ra đại trận.

"Băng Liên Tuyết Sương!"
Một cái đại trận băng liên xoay tròn bắn xuống hàng vạn phi tiêu băng, phi tiêu băng lao xuống khiến cho tốc độ của cường giả Tây Phỉ giảm mạnh, những kẻ tu vi thấp thì trực tiếp bị phi băng giết chết.

Người của Vạn Niên cung mặc một y phục đặc biệt phát ra lam quang, khiến cho phi tuyết không ảnh hưởng tới tốc độ mà còn giúp cho họ tốc độ ngày càng tăng cao.

Thải Thuận Nhi từ trong Vạn Niên thành lao ra, nàng mang theo một bất ngờ cho tất cả mọi người, sau lưng nàng chính là một đầu giao long cầm kiếm được kết hợp bởi dòng thủy lưu của Thải Thuận Nhi.


"Hừ, Tuyết Liệt Trảm!"
Giao long khổng lồ trăm trượng rút ra thánh kiếm chém ngang qua, một đạo băng kiếm hòa lẫn với thủy lưu lao tới, một tiếng nổ ầm vang cột băng cao chục trượng, bên trong chính là những tu sĩ Tây Phỉ không tránh kịp mà chết ở trong đó.

"Tam Âm Tam Tử Thanh.

"
Từ trên tâng mây lao ra một con hổ ba đầu vỗ cánh, 3 cái miệng rống ra 3 luồng sóng âm khác nhau, đỏ, xám và đen.

Ba đạo thanh âm dung hợp đâm xuống mắt đất tạo ra hố sâu vạn trượng, bên trong chôn vùi vô số thi cốt không còn nguyên vẹn.

Trên đầu hổ 3 đầu kia chính là Ngạc Tôn đang ngạo nghễ nhìn xuống, chưa ai kịp phản ứng thì từ trong hố sâu vang leo một tiếng khỉ rống.

Một thân hình cuồng cuộn cơ bắp xuất hiện, 6 cánh tay nắm lại thành quyền nện xuống mắt đất, hào quang màu vàng đất khuếch tán khiến vô số Tây Phỉ tu sĩ không thuộc Thánh Nhân chết đi.

Mặt đất lại đột nhiên trồi lên rất nhiều gai đá màu nâu xuyên thủng từng cái tu sĩ mất cảnh giác, một con tắc kè mũi nhọn từ dưới đất chui lên.

Trời bổng nhiên tối lại, hay nói đúng hơn là bị một cái bóng to lớn che phủ, rầm một tiếng mặt đất rạn nứt, một con cáp mô màu đen tuyền xuất hiện.

"Liệt Diễm Hùng Sư!"
— QUẢNG CÁO —
"Hắc Viêm Bạo Nộ!"
Từ Vạn Niên cung bắn tới 2 quả cầu lửa một vàng, một đen thẳng tiến về phía 3 vị ngụy thánh tông đang vây công giao lao, một con sơn dương đột nhiên xuất hiện cõng lấy Giao lão chạy khỏi chiến trường.

3 vị cường giả muốn truy giết nhưng bị một tiếng ầm chấn động, cơ thể văng xa cháy khét một mãn lớn da thịt trên người.

Hàn An và Hàn Phúc hai bên trái phải toát ra sát ý nhắm vào một vị ngụy thánh tông, Chu Hoàn lướt trên không trung một kích nhắm vào cổ của vị ngụy thánh tông khác.

Mạch Liên ở không trung vuốt chòm râu dài của mình, kiếm trong tay chém ra một đạo kiếm ý kinh người.

Hồng Thiên ở phía xa thì hóa thành cự nhân cao vài trăm trượng, nâng búa lợn nện xuống theo luồng kiếm khí của Mạch Liên.

Thổ Tương đột nhiên xuất hiện thân hình lóe lên đã nắm được cổ áo của 3 vị ngụy thánh tông ném ra sau, lão phất tay một màn sáng màu lục nhạt xuất hiện, ngăn cản toàn bộ đòn tấn công của người Vạn Niên cung.

"Hừ!"
Từ phía trên một thanh cự kiếm hắc ám của giao long bổ xuống, theo sau đó là vuốt hổ, hầu quyền, sừng nhọn và lưỡi độc của 4 con yêu thú trấn thủ Vạn Niên cung.

Nhưng điều khiến bọn chúng kinh sợ chính là Thổ Tương đảo tay rút ra một ngọn giáo phát ra hồng quang ngăn cản.

5 đòn liên thủ của Chí Thánh cũng phải bị chặn đứng, pháp tắc cấp cao vừa hiện thì khí tức Chí Thánh đã khóa chặt chúng lại.

"Ta có thân thể Thánh Tông, các ngươi có chí thánh sinh khí khóa chặt pháp tắc, nếu đánh e là không biết khi nào mới phân thắng bại.

"
Thổ Tương kiêu ngạo nhìn 5 con yêu thú đang ở phía xa, nhưng chưa kịp mở lời tiếp theo thì hắc hỏa cuộn trào hất bay lão đi.

Yết Huyên nâng tay bão cát ập tới đè ép Thổ Tương không thể cử động được, từ trong cát lại lao ra những sợi xích hắc ám trói chặt lão, chưa dừng lại ở đó.

Thải Thuận Nhi dùng thủy lưu làm cát ẩm ướt và nặng nề hơn, Hồng Thiên một búa nện xuống khiến Thổ Tương càng lúng sau hơn trong cát, Mạch Liên vung tay 32 lá bùa trận pháp bay trên không trung, Yết Huyên bóp tay vào không trung thì cát bắt đầu rút lại hóa thành một lăng mộ nhốt Thổ Tương.

Một cái lỗ to bằng miệng giếng được mở hở ra để 32 lá búa phong ấn chui vào dán chặt trên người của Thổ Tương.

"Các ngươi dám!"

Thổ Tương kinh hãi rống to, miệng lão vừa gầm lên thì một viên đan dược đã được ném vào miệng, viên đan dược này vừa được ngậm vào trong miệng liền tỏa ra mùi khó chịu, khiến máu trong cơ thể lão bắt đầu đông lại.

"Phượng Ấn!"
Hàn Vũ Đao lao xuống lăng mộ tay bấm pháp quyết điểm lên trán của Thổ Tương một ấn ký băng phượng, ấn ký phát sáng bắt đầu làm cho xương cốt của lão tê dại không thể cử động.

"Cứu ta!"
Thần hồn của lão gầm lên âm thanh vang vọng mấy trăm dặm.

Tất cả cường giả Tây Phỉ ai cũng rối loạn tấn công bừa về phía người của Vạn Niên cung.

— QUẢNG CÁO —
Cây anh đào nở hoa, từ trong thân cây xuất hiện một bóng người, ngón chân nàng vừa chạm đất đã làm cho toàn bộ cánh hoa rơi rụng trên đất bay lên.

Kế tiếp đó là tầng phong ấn phía trước bắt đầu rạn nứt bởi hào quang màu hồng, một bộ tóc hồng dài gần bằng mắt cá chân chậm chậm tung bay.

Dáng người yêu kiều thướt tha bay trong gió, cấm chế lặng lẽ tan rã không một ai phát giác, phía sau cây anh đào nở rộ kia cũng đã biến mất bí ẩn, cũng như cách nó xuất hiện vậy.

Người của Vạn Niên cung liên tục thoái lui bởi sự đáp trả điên cuồng của Tây Phỉ quân, 7 vị ngụy Thánh Tông đồng loạt ra tay hướng lăng mộ, ý định phá bỏ nó để cứu Thổ Tương.

Từ trong không gian xé toạt ra một cây anh đào, thân cây cứng tới mức đòn liên thủ của 7 vị ngụy thánh tông cũng bị chặn lại.

"Hả?"
"Cái gì vậy?"
"Một cái cây à?"
7 vị ngụy thánh tông trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc không thôi, 2 thế lực thấy sự xuất hiện của cây anh đào kia liền trở về bên phe của mình.

Vạn Niên cung người ít thế yêu, Tây Phỉ người đông thế mạnh, nhưng tới hiện tại vẫn không toàn lực tấn công ngay từ ban đầu, chính là 6 đầu yêu thú và gợn sóng vô hình do Thổ Tương cảm nhận được.

Tham dò từng bước nâng cao sức mạnh của Tây Phỉ, từ 3 vị ngụy thánh tông tăng lên từ từ, tiếp đó là đại quân hai trăm vạn, đột nhiên tăng thêm hai trăm vạn.

Những thứ thực lực tăng theo thời gian này khiến Vạn Niên cung tổn thất mấy chục vạn đệ tử, thân truyền đệ tử chôn ở trong đó cũng không ít.

"Các ngươi là kẻ nào? Ngang nhiên tấn công và sát hại đệ tử Vạn Niên cung như vậy, không sợ sẽ phải trả giá à?"
Một bóng nữ tử từ trên trời hạ xuống ngồi trên một cành cây của cây hoa anh đào, Kiều Nguyệt Nga một thân tốc đỏ đã hóa thành màu hồng phấn.

Nàng ấy không đợi đám người kia trả lời liền đưa tay tới phía phe Vạn Niên cung.

"Diệu Thủ Hồi Xuân.

"
Hàng vạn cánh hoa anh đào lập tức bay tới quấn lấy đám đệ tử và quản sự bị trọng thương, cánh hoa lướt qua tạo thành gió ấm mùa xuân chữa lành mọi thương thế, mấy vị trưởng lão cũng là khôi phục thương thế một cách chậm rãi.

"Mau kệ nàng ta, cứu lấy Thổ Tương.

"
Phùng Huy lóe lên hào quang muốn bay tới phá lăng mộ, nhưng đột nhiên cánh hoa xuất hiện hóa ra 2 đầu cự xà màu hồng nhạt cắn tới, khiến lão kinh sợ dụng pháp bảo đỡ lấy lui ra sau vài bước.

Hai đầu cự xà quấn quanh cây anh đào, Kiều Nguyệt Nga ngồi ở giữa gốc cây, gác hai tay lên đầu của cự xà như là một chiếc ghế vậy.

"Ta cho các ngươi thời gian là 3 phút để cút ra khỏi đây, nếu không đừng trách ta độc ác.

"
Kiều Nguyệt Nga dùng ngón tay xoay xoay tóc mái vẻ mặt có chút âm trầm.


Chưa kịp đợi Tây Phỉ thị uy thì Kiều Nguyệt Nga đã phóng ra khí tức như vũ bão, một khí tức gần như là một vị Thánh Tông chân chính.

— QUẢNG CÁO —
"Nàng ấy?"
Tàn hồn Hàn Vũ Thiên con ngươi co rút, thật không thể ngờ tới cảm ngộ của nàng đã một bước phi thiên, thời gian mấy chục năm chạm vào pháp tắc Thánh Tông, một thiên phú khó ai có thể đạt được.

"Cút!"
Một lời này phát ra âm thanh khuếch tán hóa thành pháp tắc thổi bay mấy vị ngụy thánh tông ra xa trăm trượng.

"Rút, chúng ta cần phải bàn kế sách cứu Thổ Tương.

"
Phùng Huy vung tay ra hiệu cho đại quân ngừng tiến tới, bọn họ từ từ lui về rồi ồ ạt chạy về quân doanh cách đây 100 dặm.

"Thương vong lần này quá thảm trọng, lão phu nào có ngờ tới, từng cái đệ tử đều được Vạn Niên cung nuôi dạy tỉ mỹ, không trả ơn thì đừng dùng oán đền đáp.

"
Giao lão ngồi ở trên đất nhìn mấy thi thể lẫn lộn của Vạn Niên đệ tử và Tây Phỉ, lão ánh mắt đột nhiên trở nên hung ác nói:
"Lập tức điều tra lai lịch tất cả bọn chúng, dùng máu của gia tộc bọn phản tặc chôn theo những đệ tử đã chết, không được phép bất cứ gia tộc nào của những kẻ sống sót được tồn tại thêm một phút giây nào nữa!"
Mạch Liên hai tay chấp sau lưng đang bóp chặt chuôi kiếm nói:
"Lật lại cho ta! Toàn bộ đệ tử ở Đan Hoàn Sơn phản bội, đều phải trả giá!"
Hồng Thiên một búa nện lên đất cuồng phong thổi quét một cơn sát ý còn kinh khủng hơn cả khi đối đầu với người của Tây Phỉ.

"Búa này của ta chỉ rèn pháp bảo và đập nát kẻ thù, nay ta muốn nó bổ chết toàn bộ phản tặc nơi đây.

"
3 vị lão nhân xuất hiện từ lúc Vạn Niên cung mới được thành lập, cho đến lúc bước được lên đài cao vinh quang, thì lại bị một đám đệ tử đi theo mình mấy mươi năm phản bội.

Cách đó một tháng đột nhiên Ngũ Hành Hộ Trận của Vạn Niên cung mở ra, một đám đệ tử rút kiếm chém giết đồng môn, trong đó cũng có vài vị quản sự ngang nhiên đả thương đệ tử của mình.

Cũng lúc nội loạn Tây Phỉ quân xuất hiện từng đợt dày vò kéo dài tới một tháng, chúng muốn vắt kiệt sức của người Vạn Niên cung, để ép vị cung chủ thần bí kia xuất hiện.

Kết cục lại là gần 37 vạn đệ tử bỏ mạng, thi cốt lẫn lộn còn ghê rợn hơn cả lúc ở biên giới Tây Phỉ, Kiều Nguyệt Nga đứng ở giữa bề mặt huyết hồ gần đó, nàng hai tay nâng lên miệng đọc lẫm nhẩm:
"Đất về với đất, bụi về với bụi, Vạn Thi Hóa Thụ!"
Từng hạt cát hào quang màu hồng nhạt bay khắp trời cao, từng hạt quang nhỏ thẩm thấu vào trong thi cốt, đột nhiên thi thể khô héo rồi mọc lên từng cái cây xanh ngát khó mà tin được.

Máu tươi như sông hồ cũng đã ngấm vào đất tự nhiên phân bốn làm cho tốc độ của cây sinh trưởng nhanh hơn.

Từ một mảnh đất bằng phẳng đã hóa thành sâm lâm 40 dặm, Kiều Nguyệt Nga ngẩn đầu nhìn trời nói:
"Các ngươi khi sống là vì Vạn Niên cung, đến chết cũng còn một tác dụng lớn đối Vạn Niên cung, ta hứa sẽ báo thù cho các ngươi.

".


Bình Luận (0)
Comment