Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 97

Các vị ma tướng Thánh Nhân đã lao vào chiến đấu, ma tộc đại quân vậy mà có mấy chục vị tồn tại Thánh Nhân.

Vẫn còn 4 vị Thánh Nhân ma tộc chưa xuất thế cung kính đứng ở bên chiếc kiệu kia.

"Mẹ nó!"

Một trung niên Hóa Thần rút ra chùy gai nện xuống phía kiệu vàng, một vị ma tộc đứng ở bên trái bàn tay nâng lên chặn được một chùy.

Phải, chỉ dùng tay không chặn lấy không cần pháp tắc hay pháp lực, hắn vung tay liền khiến trung niên nhào lộn mấy vòng đập vào tảng đá.

"Viên mãn Thánh Nhân!"

Ai cũng trố mắt nhìn một màn này, thật sự chỉ có thể là một viên mãn Thánh Nhân mới có thể làm được như vậy.

"Ngươi hỗn xược như vậy, chết cũng không hết tội."

Ma tộc kia nâng tay lên như thái sơn áp đỉnh khóa chặt trung niên kia lại, một đạo ma khí ép xuống phanh thây thành trăm mảnh.

Một màn đầy máu me này rơi vào trong mắt, bọn họ căn cứng cả người không ai dám manh động.

Sức mạnh của một vị Thánh Nhân viên mãn cũng chỉ có thế mà thôi, oanh xác những kẻ khác như là giết một con kiến hôi không hơn không kém.

Cũng vào lúc này cách xa 500 dặm có 6 bóng người đang bay tới, khí tức phỏng chừng đều là Hóa Thần viên mãn.

"Tiên đạo các ngươi xem ra cũng có kẻ tu tà pháp a."

Âm thanh mị hoặc lúc trước lại vang lên, khiến cho nhân tộc ai nấy đều run run không thể khống chế.

Nàng ta vén màn lên nhìn về phía xa, dung nhan này làm cho vô số kẻ thất thần không thôi.



Ai cũng đờ dẫn bỏ qua đối thủ nhìn lấy nữ nhân tuyệt đẹp trước mắt, vẻ đẹp này không lời nào tả hết được, Lam Huyền đứng ở đó thu hút được vô số ánh mắt nhìn tới.

Cuối cùng 6 bóng người khí thế áp đảo từ phía nam bay tới, bọn họ triển lộ chính là Hóa Thần viên mãn.

2 phân thân của lão Quân trong chớp mắt đã tới nơi đầu tiên, khí tức bạo phát khiến Lam Huyền trêи môi nở ra một nụ cười kì quái.

"Ngươi là ma nữ dẫn đầu ma tộc?"

Lão Quân bên phải âm thanh tràn đầy sức sống hỏi.

Nói là lão Quân, nhưng hắn lại là Quân Hiến Tử tuổi trung niên kiên cường bất khuất.

Còn Quân Hiến Tử bên trái chính là thời thiếu niên tuổi trẻ bồng bột.

Một trung một trẻ nhìn thì khác biệt độ tuổi, nhưng khí tức phóng ra cùng với dung mạo có thể đoán là cùng một người.

"Phân thân của lão Quân tiền bối."

Một nữ tử tiên tộc không nhịn được kinh hỷ trong lòng mà hô to, Lam Huyền ồ lên một tiếng có chút chán ghét nói:

"Chỉ là 2 đạo phân thân, nếu như bản thể đích thân tới cũng có thể đánh vài hiệp với ta, a."

Chữ a cuối cùng nàng ta nhẹ nhàng nói ra mị hoặc nam nhân vô cùng, toàn bộ chấn kinh cắn đầu lưỡi để khôi phục ý thức.

"Bản thể của ta đang bận rồi, hiện tại hãy để bọn ta tiếp ngươi."

Quân Hiến Tử trung niên rút ra một thanh ma đao, Lam Huyền cười nhẹ ma khí bồng bềnh trong không trung, theo cánh tay nàng nắm hư không hình thành một thanh hắc kiếm.

Bọn họ chưa kịp giao thủ thì một bóng người bổng nhiên xuất hiện, Hàn Vũ Thiên ngồi xếp bằng ở không trung chống cắm nhàm chán nhìn mấy người đang trò chuyện.



"Từ khi nào?"

Lam Huyền và 2 Quân Hiến Tử lúc này mới nhận ra sự hiện diện của hắn, Hàn Vũ Thiên nở một nụ cười gãi gãi một bên tai.

"Hai ngươi động thủ nhanh lên, nói nhiều như vậy rất nhàm chán."

"Hỗn xược, thằng nhãi chỉ mới tu vi Nguyên Anh, ai cho ngươi lên tiếng."

Lời này là của vị nữ tử Hóa Thần lúc trước, 3 đạo sát ý tràn ngập đánh tới phanh thây nàng ra thành sương máu.

"Chậc chậc, không cần phải làm điều nhẫn tâm đó với một nữ nhân đâu."

Hàn Vũ Thiên cười rất thoải mái, tính cách hiện tại đột nhiên thay đổi làm cho Lam Huyền và 2 Quân Hiến Tử có chút khó hiểu.

Hàn Vũ Thiên ở trước mắt chỉ là một cái phân thân với tính cách khác mà thôi, hắn cười nói:

"Còn không mau giao thủ, ta ở đây để xem đánh nhau mà."

Lam Huyền đánh lên một đạo ma khí về phía Hàn Vũ Thiên, chỉ thấy hắn biến nhất không thấy tung tích.

"Ma thần đại nhân, hung dữ quá."

Hàn Vũ Thiên không biết từ khi nào đã ngồi ở trong kiệu, vén màn cửa sổ ra cười nói.

Bốn vị ma đầu định xuất thủ đuổi Hàn Vũ Thiên ra thì bị thắt tím lại, điều này đã nói rõ ma hoàng không thích bọn họ làm vậy.

Lam Huyền hóa thành ma khí bay lên, 2 vị Quân Hiến Tử cũng là lao về phía nàng ta.

Khí thế trung thiên áp bức toàn bộ chiến trường, ai cũng là chằm chằm nhìn lên trận chiến giữa không trung.

Bình Luận (0)
Comment