Ta Là Một Tên Trộm

Chương 143

"Ha ha..." tiếng cười trong kênh liên minh càng rộ.

"Mịa nó, mấy thằng ranh này cười đểu cái gì, không phải là cười lúc trước ta ở tân thủ thôn 110, ở trần trồng tồng nhồng chạy khắp đấy chứ" Mộ Dung Tiểu Thiên âm thầm lắc đầu cười, sau đó lại nháy mắt khôi phục lại khí thế chấn nhiếp nghiêm túc nói: "Lôi Đình dong binh đoàn, Chiến Lang dong binh đoàn, Huyết Sắc Mân Côi dong binh đoàn, Thiên Băng thành Trường Phong tám dong binh đoàn tất cả thành viên chính thức, thành viên ngoại vi, ta không cầu mong nhiều, chỉ hy vọng các ngươi trong vòng nửa giờ, ở nơi nào chặt chẽ bám trụ ở nơi đó như đinh đóng cột cho ta, bảo vệ cho ngôi nhà của chúng ta, nửa bước không lùi, xuất ra khí thế của các ngươi đi, xuất ra dũng khí của các ngươi đi, lớn tiếng nói cho ta biết, có thể làm được hay không?"

"Có thể"

"Tất thắng! Tất thắng!"

Tiếng rống chấn động thiên địa rung động toàn bộ khu Hoa Hạ, đánh sâu vào tâm linh địch nhân, giống như sấm sét xông thẳng lên tận chín tầng trời! Mộ Dung Tiểu Thiên trên mặt rốt cục cũng lộ ra nụ cừa vừa ý, mục đích của hắn đã đạt được, hiện tại ý chí chiến đấu của các huynh đệ tỷ muội đã dâng cao, trụ vững nửa giờ tuyệt đối là có thể mà có khi còn lâu hơn thế nữa.

Nửa giờ sao?

Vậy là quá đủ rồi.

Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn theo mái tóc Linh nhi bị gió thổi về phía sau nhẹ nhàng bay múa, đang mỉm cười, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, họa xuất một cái đường cong xinh đẹp, trong nội tâm càng tràn ngập tự tin.

Rốt cục cũng thấy được cánh cửa to lớn của Phượng Hoàng thành, Mộ Dung Tiểu Thiên tốc độ không giảm, tại dưới ánh mắt kinh dị của vô số người chơi, vượt qua, vọt vào trong thành.

Tới được truyền tống trận tại Phượng Hoàng thành, Mộ Dung Tiểu Thiên buông Bạch Vân xuống, phân phó Bạch Vân lập tức đi tới Thiên Băng thành ở ngoài phía bắc Thánh Hoa thành trợ giúp Phiêu Dật, bởi vì kỹ năng cơ quan bẫy rập của nàng, tới nơi đó mới có thể phát huy ra tác dụng lớn nhất.

Sau buông Bạch Vân xuống, Mộ Dung Tiểu Thiên cưỡi Nghê Vượn Thú Vương, mang theo Linh nhi trực tiếp vọt vào truyền tống trận, mục tiêu của hắn — Cự Long thành — trụ sở của Chiến Lang dong binh đoàn, tình huống nơi đó là nguy cấp nhất, là chỗ mà hắn rất không yên lòng.

"Tiểu Bạch, đi trụ sở của Chiến Lang dong binh đoàn" vừa đến truyền tống trận tại Cự Long thành, Mộ Dung Tiểu Thiên liền thả ngay Tiểu Bạch ra, đồng thời mình ngồi ở phía trước, để Linh nhi ngồi ở phía sau, tiếp theo lấy ra Phong Ấn Ám Chi Nhận cấp sáu màu xanh biếc.

"Giết" trường kiếm của Mộ Dung Tiểu Thiên hướng trụ sở của Chiến Lang dong binh đoàn chỉ tới, hai chân nhẹ nhàng thúc một cái, Nghê Vượn Thú Vương tựa như mũi tên sắc bén, phóng ra ngoài.

Trường kiếm màu xanh biếc lưu quang chớp động, mang theo khí tức sát phạt mãnh liệt, Mộ Dung Tiểu Thiên cưỡi Nghê Vượn Thú Vương mang theo sát khí đầy trời như lôi đình cuốn tới trụ sở của Chiến Lang dong binh đoàn...

Cưỡi ngựa điên cuồng hát, trường kiếm nắm trong tay, hỏi thiên hạ ai cùng ta tranh phong...

"Móa, quần áo đã rơi mất, vũ khí cũng đi theo luôn" tại điểm hồi sinh ở Thánh Hoa thành, Phần Tử Gây Sự vừa ra khỏi đã nổi giận gầm lên một trận, bị chết trở về, đã là một phần tử thuộc tập đoàn Niệm Thiên, lại là thành viên chủ yếu của Trường Phong dong binh đoàn, phải đi đầu hứng gió đó là chuyện đương nhiên.

"Ha ha, Phần Tử Gây Sự, quần áo cũng rớt nốt a, xem ra ông học theo kẻ trộm lão đại, cả người trần truồng chạy ra đường rất khá nha!"Theo tiếng cười nói, lại là hai thành viên Niệm Thiên từ điểm hồi sinh chạy đến. Chuyện Mộ Dung Tiểu Thiên trước kia tại tân thủ thôn 110 cả người trần truồng chạy khắp nơi, người không biết chỉ sợ không nhiều lắm.

Phần Tử Gây Sự trừng mắt lườm hai tên đồng nghiệp một cái, đang chuẩn bị nói chuyện, ánh mắt bỗng nhiên dừng lại, hắn nhìn thấy người của Gia Tộc Liên Minh từ điểm hồi sinh đi ra.

"Giết" Phần Tử Gây Sự bước dài một cái xông đi lên, một đường ôm lấy người chơi phe đối địch kia hung hăng cắn xuống cổ hắn một ngụm, người chơi kia bị Phần Tử Gây Sự gắt gao ôm lấy, không thể động đậy, trên cổ không ngừng truyền đến cảm giác đau đớn tan nát cõi lòng, phát ra một tiếng kêu yếu ớt, sau đó trực tiếp hôn mê, tiếp theo bị hệ thống cưỡng chế logout. ( vãi đạn ==’ game gì thổ dân vãi)

"Ha ha ha ha, kẻ trộm lão đại thật sự là anh minh a!" Phần Tử Gây Sự điên cuồng cười không thôi, tiếp theo hướng hai gã đồng lõa còn lại vung tay lên, điên cuồng hét lên nói: "Các huynh đệ, chúng ta canh giữ ở bên ngoài điểm hồi sinh, nhìn thấy có địch nhân đi ra, con mẹ nó chúng ta xông lên cắn chết nó."

Chẳng mấy chốc, toàn bộ khu Hoa Hạ đã lan truyền, nói rằng bên ngoài điểm hồi sinh ở Thánh Hoa thành xuất hiện mấy thằng điên, cầm đầu là một tên không mặc quần áo, chuyên cắn cổ người chơi chiến tuyến Thiên Hạ cùng với Gia Tộc Liên Minh, khiến cho người của Thiên Hạ cùng với Gia Tộc Liên Minh không chịu nổi kêu khổ không thôi, nhìn thấy mấy tên kia tựa như nhìn thấy quỷ vậy.

Mộ Dung Tiểu Thiên như thế nào cũng không nghĩ tới, lời mình mới nói, không ngờ đã khai sáng ra phương thức cắn chết người chơi bên trong game 《 vận mệnh 》. Mà vị Phần Tử Gây Sự kia cũng từ một lần cắn đó mà thành danh, về sau không ngờ cũng trở thành thủ hạ đắc lực một viên hãn tướng của Vô Phong.

Trong mấy chiến trường, thì Tuyệt Phong bọn họ ở Chiến Lang dong binh đoàn tính ra là gian khổ nhất, đối mặt với đám Tuyệt Đối Đơn Giản điên cuồng công kích, vẫn gắt gao thủ hộ tại chung quanh đoàn kỳ.

"Tuyệt Phong, tao xem mày còn có thể chống đỡ bao lâu?" Tuyệt Đối Đơn Giản quơ Vô Ky Côn, một bên cùng mấy chiến sĩ liên thủ giáp công Tuyệt Phong, một bên hung hăng nói: "Đừng tưởng rằng Ta Là Một Tên Trộm xuất hiện, nói vài câu ngông cuồng là chúng ta sẽ sợ, chỉ bằng một mình nó, có thể tạo nên sóng gió gì sao?"

"Hy vọng bọn mày về sau, còn có thể nói ra những lời này" Tuyệt Phong bình tĩnh trả lời, mũi thương liên tiếp đánh ra, hoa mai sáng chói.

"Con chym chết tiệt kia, có cơ hội lão tử sẽ nhổ trụi lông ngươi" Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ một bên hướng không trung kia ma thú cấp năm Ma Sư Thứu phóng ra một đao, một bên hung tợn mắng, Ma Sư Thứu kia quả thật rất cường hãn, tạo ra thương tổn rất lớn đối với ma pháp sư và triệu hoán sư của Chiến Lang dong binh đoàn.

Lôi Đình Phá lúc này vẻ mặt đã rất mệt mỏi, tại thời khắc mấu chốt này Lôi Đình Phá không thể không mở ra kỹ năng lá chắn một ngày chỉ có thể dụng một lần, thẳng đến khi hết sạch tất cả giá trị ma pháp hắn mới có thể ngừng lại. Có thể nói chỉ riêng việc Tuyệt Phong quyết định để Lôi Đình Phá chắn giữ ở tại chỗ này đã là tương đối anh minh rồi, không phải dựa vào hộ thuẫn của Lôi Đình Phá chống đỡ gian khổ mười mấy phút đồng hồ, bọn họ tuyệt đối không thể kiên trì đến hiện tại.

Lúc này ở chung quanh đoàn kỳ Tuyệt Phong bọn họ tổng cộng chỉ còn lại không đến hai mươi người, bên ngoài bọn họ đã bị người phe Thiên Triều phương gắt gao vây kín, mà thành viên từ điểm hồi sinh chạy trở về Chiến Lang dong binh đoàn căn bản là chưa vào trong được đã bị dòng người Thiên Triều bên ngoài bao phủ lại, dù vậy bọn họ vẫn bất khuất xông lên, tuyệt không lùi bước.

"Tuyệt Phong, các huynh đệ đến rồi đây"

Mấy thân ảnh của đám Lôi Đình Hiên vừa thét to vừa điên cuồng đánh tới, người đầy mồ hôi, vẻ mặt mỏi mệt, đồng thời mang theo một bụng lửa giận bị nhục tại trước cửa Tử Phong Các dong binh đoàn.

"Bà sẽ xử đẹp chúng bay, giết..." Lôi Đình Khí Phách giọng cao vút hét lên một tiếng, tiểu đội sáu người phối hợp đánh vào dòng người thế lực Thiên Triều, bắt đầu đại khai sát giới.

Lần này cùng với lúc tại lớn của Tử Phong Các dong binh đoàn đã có phần khác nhau, ở đó là nhằm vào cửa lớn của Tử Phong Các, thiếu tính linh hoạt, nhưng hiện tại lại rất bất đồng, chỉ cần công kích bừa bãi vào thế lực Thiên Triều đối với đám Tuyệt Phong mà nói, sẽ giảm bớt cho bọn họ áp lực không nhỏ.

Đám Lôi Đình Hiên Nghẹn một bụng tức giận rốt cục cũng bắt đầu phát tiết, sáu người xếp thành trận hình tròn chuyên hướng các nơi có nhiều ma pháp sư cùng với triệu hoán sư đánh tới, lập tức, khiến cho ma pháp của thế lực Thiên Triều sư không hình thành được công kích hữu hiệu đối với nhóm Tuyệt Phong nữa, triệu hoán sư buff máu cho chiến sĩ kỵ sĩ Thiên Triều phía trước cũng trở nên thưa thớt. Mà thành viên Chiến Lang dong binh đoàn hồi sinh lại liên tục chạy trở về cộng thêm đám biến thái Lôi Đình Hiên gia nhập, khiến bọn họ không chỉ là đảm đương làm vật hi sinh nữa, đã có thể phát huy ra một ít tác dụng của bản thân.

Cũng có một ít thành viên ngoại vi phương thế lực Thiên Triều chạy tới, tuy rằng tường bao của Lôi Đình dong binh đoàn đã bị hủy, nhưng đoàn kỳ chưa ngã, bọn họ vẫn chưa thể tiến vào trong phạm vi trụ sở của Chiến Lang dong binh đoàn, nhìn bên trong chém giết khí thế ngất trời, bọn họ cũng chỉ có thể giương mắt lên mà thôi.

Tuyệt Phong, Lôi Đình Phá, Diêu Qua Đích Hỏa, Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ, Tiểu Đậu Đinh còn có một ít thành viên còn lại vây quanh ở bên cạnh đoàn kỳ Chiến Lang dong binh đoàn, đám Lôi Đình Hiên thì đang điên cuồng đả kích ma pháp sư cùng với triệu hoán sư thuộc thế lực Thiên Triều, áp lực đã giảm, rốt cục cũng có thể nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Tuy rằng bọn họ đang ở trong hoàn cảnh xấu, nhưng hiện tại, bọn họ có trăm phần trăm kiên trì tin tưởng rằng Mộ Dung Tiểu Thiên sẽ đến.

Chiến hỏa vẫn đang tại tiếp tục, Tuyệt Phong bọn họ không thể nghi ngờ gì là vẫn đang ở trong hoàn cảnh xấu, nhưng so với trước kia rõ ràng đã tốt hơn nhiều rồi.

"Thiên Nhai, khi nào đánh xong phải dậy thêm cho ta cái gì mới mẻ đó" một cái thanh âm quái thanh quái khí từ trên bầu trời truyền đến, vừa ngẩng lên đã thấy một cái bóng màu trắng như tia sét phá không mà đến.

"A A!" Chứng kiến Tuyết Thần Điêu trên không trung, đám Tuyệt Phong hoan hô vang dội, Tuyết Thần Điêu tới rồi, như vậy Mộ Dung Tiểu Thiên cũng cách chỗ này chẳng còn bao xa.

"Tiểu Bạch, vài bữa không thấy ngươi, ngươi lại đã trưởng thành lên không ít a!" Thiên Nhai Lãng Khách ngửa đầu hô lớn, khi chiến đấu với Ma Quỷ dong binh đoàn, hắn đã cùng với Tiểu Bạch hợp tác đánh đập Lão Thiết.

"Cái đó là đương nhiên, xem bổn sự của ta đây" Tiểu Bạch lao vụt xuống, cặp vuốt bén nhọn trong nháy mắt đã kéo lên một gã người chơi Thiên Triều, đột ngột xé tung ra, người chơi kia sau khi bị Tiểu Bạch xé thành hai nửa lập tức hóa thành bạch quang tiêu thất.

"A, Tiểu Bạch ngươi thật là trâu bò nha, tiện thể đi đem tên to con kia xử lý nốt đi" Thiên Nhai Lãng Khách duỗi tay chỉ chỉ ma thú cấp năm Ma Sư Thứu ở không trung.

"Xời, muỗi..." Tiểu Bạch xoay tròn như tia chớp đánh về phía Ma Sư Thứu. Đồng thời dường như chợt nhớ tới cái gì cao giọng hô: "Thiên Nhai, có một việc quên nói cho ngươi biết, lão đại ta nói, ngươi đã dạy hư ta, sẽ không để yên cho ngươi đâu."

"A!" Thiên Nhai Lãng Khách mặt lập tức biến sắc so với kinh ngạc còn khó coi hơn.

"Ha ha, Thiên Nhai, ngươi cứ chờ Thiên ca tới thu thập ngươi đi" đoàn người đều lớn tiếng cười rộ lên, Tuyết Thần Điêu đã đến, như vậy Mộ Dung Tiểu Thiên còn có thể ở xa sao? Xem ra thời khắc phản công sắp tới rồi, đám người này tuy rằng đều đã thập phần mệt mỏi, nhưng tinh thần mỗi người lại đang cao ngất, sĩ khí dâng cao, bọn họ một mặt anh dũng chém giết, một mặt cùng đợi thời khắc Mộ Dung Tiểu Thiên xuất hiện kia!

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử:))
Bình Luận (0)
Comment