Ta Là Sát Thủ

Chương 41

EDIT: NIỆM

NGUỒN: KHỞI PHONG DIỆP VŨsát thủ 12

“Chú ý, chú ý, khoảng cách mục tiêu đến khách sạn còn có năm phút, Over.” Ở bên ngoài bãi đổ xe của khách sạn, tai của mọi người bên trong một chiếc xe không có gì là nổi bật đều vang lên giọng nói trầm thấp của Hứa Cường.

“Đã rõ, Over.”

Hứa Thiên Hiền quay đầu cùng Tần Khả Tuyên nói: “Nhạc Nhạc, những gì tôi nói vừa rồi, em nhớ kỹ hết rồi chứ? Đến lúc đó chú ý nghe mệnh lệnh của tôi, tôi bảo em làm như thế nào thì làm như thế đó.”

“Vâng.” Tần Khả Tuyên gật đầu.

“Tốt, giờ em hãy đi vào đi.”

Tần Khả Tuyên mở cửa xe đi xuống, từ bãi đổ xe đi tới cổng khách sạn, trong tai nghe thấy “Mục tiêu đã đến cổng khách sạn”, thì liền nhìn thấy một chiếc xe hơi dừng lại ở cổng, từ phía trên đi xuống đúng là hai tên gián điệp thần tượng, theo sát phía sau bọn chúng chính là người quản lý và vệ sĩ của chúng, theo sau chiếc xe này đến khách sạn còn có một nhóm lớn phóng viên, nhưng đều bị bảo an khách sạn ngăn ở bên ngoài, nếu không phải Tần Khả Tuyên nhìn nhỏ tuổi, trang phục lại không giống fan cuồng nhiệt, đoán chừng cũng sẽ bị ngăn ở bên ngoài.

Tần Khả Tuyên nghiêng người đi tới quầy tiếp tân của khách sạn, cùng mục tiêu bảo trì một khoảng cách nhất định đi đến quầy, cô từ trong túi xách mà Hứa Mỹ Lệ đưa lấy ra thẻ chứng minh thư của thân phận thứ hai, đưa cho nhân viên tiếp tân, lặp lại lời nói của Hứa Thiên Hiền trong tai, “Cho tôi một phòng đơn.”

“Dạ vâng, xin vui lòng chờ một chút.” Nữ tiếp tân dịu dàng nói.

Mục tiêu ở bên cạnh đã giải quyết xong thủ tục nhận phòng, khi một người trong số chúng nhận lấy chìa khóa phòng từ nữ tiếp tân, Tần Khả Tuyên giả vờ đưa tay lên làm như vô tình vén vén tóc, lấy tay che mặt lại, tầm mắt nhanh chóng đảo qua hướng bên kia, đem mã số phòng nhớ kỹ.

Người phụ trách tiếp đón Tần Khả Tuyên hỏi: “Xin hỏi quý khách muốn ở bao nhiêu ngày?”

“Một đêm.”

“Dạ vâng, đây là chìa khóa phòng của quý khách, cảm ơn quý khách đã đến ở khách sạn của chúng tôi.”

Tần Khả Tuyên nhận lấy thẻ chìa khóa phòng từ nữ tiếp tân, theo nhân viên phục vụ dẫn đường đi vào thang máy, nói thật, cảm giác của cô đối với căn phòng nhỏ này rất xấu, nó vừa ngừng chuyển động thì cảm thấy không thoải mái, không biết là vì nguyên cớ gì.

“Tiểu thư, đến phòng của cô rồi, chúc tiểu thư vào ở vui vẻ.” Nhân viên phục vụ khom người nói rồi đi.

Tần Khả Tuyên cầm cái gọi là thẻ chìa khóa phòng, nhìn cửa không có lỗ chìa khóa, nhíu nhíu mày, quay đầu đang muốn kêu tiểu nhị trở lại mở cửa cho mình, thì nhìn thấy vị khách trước cửa phòng bên cạnh dùng thẻ chìa khóa phòng đưa tới cái máy cạnh mép cửa quét một cái, thì cửa liền tự động mở ra.

Cô học người đó đem thẻ chìa khóa phòng ở cái máy trước mặt quét một cái, không phản ứng, đưa tay đẩy cửa, không mở, cô lại quét thêm lần nữa, vẫn cứ không mở, lại quét…

“Phụt ~”

Tần Khả Tuyên mặt không thay đổi ngoảnh đầu nhìn người phát ra tiếng cười kia, “Thế nào? Anh có ý kiến?”

“Không, không có, nhưng mà cô… cầm ngược thẻ chìa khóa phòng rồi.”

Giọng của người này có chút là lạ, không sai, người này chính là một thành viên của Thiếu Cơ Boys, tên thành viên còn lại im lặng không lên tiếng mà vẻ mặt lạnh lùng đứng ở bên cạnh hắn, đám vệ sĩ lúc nào cũng đi theo bên cạnh hai người bọn chúng cũng không thấy đâu nữa, là vì không muốn người khác chú ý? Tần Khả Tuyên nhíu mày, nhưng cô nhớ rõ chìa khóa phòng mà bọn chúng nhận được cũng không phải là ở tầng này, xem ra bọn chúng đã cùng đồng bọn đổi phòng, đúng thật là đổi phòng ngẫu nhiên nhỉ, nếu bọn chúng không trùng hợp đổi đến phòng bên cạnh cô như thế, còn bị cô gặp được, không thì ở một khách sạn lớn có nhiều phòng như vậy tìm được phòng của bọn chúng xem ra là có chút khó khăn.

“Các anh là ngôi sao mở buổi biểu diễn hôm nay?” Tần Khả Tuyên nhàn nhạt hỏi, cô là đang nhắc nhở thành viên ở đầu dây bên kia, mục tiêu của bọn họ đã xuất hiện.

“Đúng vậy, sao, cô muốn xin chữ ký?” Tên con trai chủ động cùng Tần Khả Tuyên nói chuyện cười híp mắt hỏi.

Tên con trai vẻ mặt nghiêm túc từ đầu chưa từng mở miệng nói chuyện dùng tiếng H khẽ thì thầm với Cười híp mắt mấy câu, rồi kéo Cười híp mắt đi vào trong phòng, Cười híp mắt vẻ mặt áy náy cùng Tần Khả Tuyên nói: “Thật không phải, lần sau lại ký tên cho cô.” Vừa nói xong, cửa liền khép lại.

Ngón tay Tần Khả Tuyên nhanh nhẹn đảo một cái, quét thẻ chìa khóa phòng trong tay qua cái máy, cửa phòng răng rắc tự động mở ra, cô lách mình đi vào trong khép nhẹ cánh cửa phía sau lại, cũng không bật đèn, lập tức đá bay đôi giày cao gót vướng víu trên chân xuống, nhảy mấy bước đạp lên sô pha rồi nhảy đến bên bức tường cùng mục tiêu cách nhau, đem tai áp vào trên vách tường, tập trung tinh thần lắng nghe trong chốc lát, nhưng lại không nghe được chút động tĩnh nào.

“Nhạc Nhạc, tình hình hiện giờ thế nào?”

“Bọn chúng đã vào ở phòng bên cạnh tôi, nhưng trong phòng lại không có động tĩnh nào, e là có điều đáng ngờ.”

“… Nhạc Nhạc, làm sao em nghe được không có động tĩnh nào?”

“Áp tai vào vách tường đối diện nghe.” Tần Khả Tuyên cùng bộ đàm báo cáo đúng sự thật.

“…Eh, em phải biết rằng đây chính là khách sạn năm sao, tường cách âm nhất định có hiệu quả rất tốt, tiếng động bình thường cũng không nghe được.”

Tần Khả Tuyên không tin mà đập đập trên mặt tường, hiện tại nội lực của cô đã khôi phục được bảy tám phần rồi, lại có thể bó tay đối với bức tường này?

“Nhạc Nhạc, em nghe đây, bây giờ là một cơ hội tốt, em hãy đi ra ban công xem xét một chút coi có thể nghĩ cách đi vào phòng của bọn chúng hay không.”

Tần Khả Tuyên đi ra ban công, khoảng cách của ban công phòng bên cạnh cách nhau có hơn một trượng, “Không vấn đề, có thể đi qua.”

“Tốt, kế tiếp nên làm như thế nào, chắc em cũng rõ rồi nhỉ?”

“Vâng.”

“Em đừng căng thẳng, bọn chúng khẳng định không phải là đối thủ của em. Chúng tôi sẽ ở bên ngoài chuẩn bị sẵn để tiếp viện em, một khi xảy ra điều bất trắc, thì cũng có chúng tôi hỗ trợ phía sau em, trợ giúp em.”

“Vâng.” Tần Khả Tuyên bình tĩnh nói, có thể dùng giết người như ma để hình dung cô từ lâu đã không biết cảm giác căng thẳng ra sao rồi.

“Giờ em hãy bắt đầu chuẩn bị một chút, năm phút sau tôi sẽ cùng Hứa Vụ chạy tới gần đây tiếp viện, Hứa Cường ở tòa nhà đối diện khách sạn phụ trách quản chế toàn cục, Mỹ Lệ ở trên xe đợi lệnh, năm phút sau bắt đầu hành động!”

“Đã rõ!”

Năm phút sau, Tần Khả Tuyên đang dựa vào tường vừa nghe đến hai chữ “hành động”, hai mắt trong bóng tối lóe sáng mở ra, đi tới ban công, đề khí đạp lên thanh chắn của ban công nhảy một cái thì lập tức không tiếng động mà đáp xuống ban công bên cạnh, cô nửa nằm sấp ở trên sàn nhà, nhìn thấy một người đưa lưng về phía cô đang ngồi ở trên sô pha xem thời sự trên ti vi, cô quét mắt nhìn toàn bộ phòng khách một cái, không thấy người kia.

Tần Khả Tuyên đứng lên đi tới mục tiêu đang xem ti vi, chân không mang giày đi trên mặt đất không có tiếng động nào, cô đi tới phía sau mục tiêu, giơ tay lên muốn đánh ngất hắn.

“&%¥#!”

Nam lạnh lùng vừa mới từ trong phòng tắm bước ra nhìn thấy cái người tên Tần Khả Tuyên này không biết từ đâu xuất hiện vào phòng không xin phép, thì lập tức hướng về phía đồng bọn đang ở hiểm cảnh không biết gì quát to một tiếng, cùng lúc đó, hắn đã xông tới phía Tần Khả Tuyên tay đấm chân đá.

Tần Khả Tuyên một tay nắm lấy áo choàng, cái tay còn lại vừa định đánh ngất Cười híp mắt đang chăm chú xem ti vi chỉ có thể thu về chặn lại nắm đấm của Nam lạnh lùng, muốn đưa chân ngăn cản chân của Nam lạnh lùng đang đá tới, lại phát hiện hắn vừa mới tắm rửa xong, chỉ khoác trên hông một cái khăn, nếu như cô dùng chân chặn, vậy thì bề mặt chân của bản thân sẽ cùng chân của đối phương tiếp xúc thân mật.

Tần Khả Tuyên bề ngoài rất hiện đại, bên trong lại rất cổ đại, mặc dù giết người vô số nhưng cũng không giống như con gái cổ đại coi trọng sự khác biệt nam nữ như vậy, nhưng suy cho cùng vẫn còn là một cô gái chưa trải qua chuyện đời, thực sự rất không muốn cùng một tên con trai gần như va chạm, thế là nghiêng người né tránh thế tấn công của tên con trai đang ở trần. Nhưng cùng lúc đó lại nhìn thấy Cười híp mắt đã lấy di động ra định gọi cứu viện, cô lập tức kéo một góc áo choàng ra, quất vào di động trên tay của Cười híp mắt, điện thoại di động bị một lực mạnh tác động lập tức rớt bể.

Đợt tấn công thứ hai của Nam lạnh lùng theo đó mà đến, Tần Khả Tuyên rút áo choàng về, quăng một cái quấn lấy cổ tay của Nam lạnh lùng như linh xà, một cái tay khác của Nam lạnh lùng đánh tới, Tần Khả Tuyên kéo một phần của áo choàng, đem cái tay khác của hắn cũng trói lại.

Không có tay còn có chân, Nam lạnh lùng thét lớn đá về phía Tần Khả Tuyên, Tần Khả Tuyên nắm áo choàng kéo một cái, tên Nam lạnh lùng liền bị ngã trên mặt đất, hắn dùng tiếng H hốt hoảng kêu to.

Tần Khả Tuyên dùng chân đá vào huyệt Thái Dương của Nam lạnh lùng một cái, Nam lạnh lùng liền kêu lên một tiếng đau đớn rồi bất tỉnh, Cười híp mắt biết hắn không phải là đối thủ của Tần Khả Tuyên, liền nhanh chân chạy ra cửa, muốn chạy ra đi tìm cứu viện, dù cho tìm không được cứu viện, lẫn được vào trong đám người cũng an toàn.

Tần Khả Tuyên lập tức nhặt điện thoại bên cạnh lên nện vào đầu gối của hắn, sau đó nhảy vọt qua đạp một cước lên lưng của Cười híp mắt, Cười híp mắt quỳ rạp trên mặt đất, quay đầu khó khăn nói: “Cô rốt cuộc là ai? Muốn làm gì…”

Tần Khả Tuyên không đợi hắn nói hết, ngồi sát xuống, tay lên tay xuống, bổ một thủ đao vào cổ hắn thì hắn liền bị đánh ngất.

“Báo cáo, hai tên mục tiêu đã bị đánh ngất xỉu.” Tần Khả Tuyên nói vào bộ đàm.

“Nhanh như vậy?!”

“Đúng vậy.”

“Tốt! Giờ tôi giả làm nhân viên phục vụ, em hãy ra mở cửa cho tôi đi vào.”

Tần Khả Tuyên cởi áo choàng đang trói hai tay của Nam lạnh lùng xuống choàng lên như lúc đầu, mở cửa cho Hứa Thiên Hiền đang giả làm nhân viên phục vụ đi vào, Hứa Thiên Hiền giơ ngón tay cái lên, được lắm, trong khoảng thời gian ngắn như vậy thì đã im hơi lặng tiếng giải quyết được hai người, nghe nói hai người này vốn là cao thủ Taekwondo.

Tần Khả Tuyên mặt không cảm xúc nhìn Hứa Thiên Hiền đeo bao tay vào, trực tiếp xem nhẹ Nam lạnh lùng đang nằm ở trên sàn nhà bên hông chỉ quấn có một cái khăn, bắt đầu lục lọi trên người của Cười híp mắt, nhưng lại không tìm được vật mà họ cần tìm, lại tìm ở mỗi góc gách trong phòng hồi lầu, đều không tìm được. Hắn nhăn mày lại nói vào bộ đàm: “Mỹ Lệ, có chắc thông tin mà Tổng bộ cung cấp cho chúng ta là chính xác không?”

“Tin tức mà Tổng bộ cung cấp là, bọn chúng giấu tài liệu ở trên một cây bút Parker*, mang theo trên người.”

*Bút Parker: Loại bút máy nỗi tiếng, giá rất cao thường từ 5 triệu cho đến hơn 20 triệu cũng có.

“Chết tiệt! Không có! Toàn bộ căn phòng đều đã tìm qua khắp nơi, không có là không có!” Hứa Thiên Hiền phát điên.

Tần Khả Tuyên lặng lẽ ngồi xuống, túm lấy cổ áo của Cười híp mắt, ngón cái ở trên huyệt Nhân Trung* của hắn nhấn một cái, cười híp mắt liền kêu đau tỉnh lại, vừa mở mắt ra nhìn thấy Tần Khả Tuyên liền muốn lớn tiếng kêu to.

*Huyệt Nhân Trung: Là phần rãnh môi trên thẳng từ mũi xuống.

Tần Khả Tuyên nhanh chóng đưa tay bóp lấy cổ họng hắn, đem tiếng quát tháo của hắn bóp chết ở giữa họng, đôi mắt lạnh lẽo vô tình nhìn chằm chằm vào hắn, mở miệng lạnh lùng nói: “Nếu như dám kêu một tiếng nữa, thì tôi sẽ bóp đứt cổ họng anh.”

Sát khí trên người Tần Khả Tuyên phát ra làm Cười híp mắt không dám hoài nghi độ chân thực của câu nói đó, cái loại ánh mắt ấy, chỉ cần hắn kêu một tiếng, thì một giây sau cổ họng của hắn sẽ bị đứt trên tay của cô ta.

“Nói, anh giấu quân sự cơ mật trộm đi ở đâu?” Tần Khả Tuyên buông lỏng tay một chút, không đến mức làm cho hắn không thể mở miệng nói chuyện.

“Khụ khụ, quân sự cơ mật gì? Tôi không biết.”

Tần Khả Tuyên lại dùng lực tay bóp chặt, “Không nói? Vậy thì đành phải để anh chết thôi, như vậy anh cũng không có cách nào mang cơ mật về nước, còn có thể giải quyết được hai tên gián điệp.”

Hứa Thiên Hiền đang lục tung căn phòng bên kia thấy thế, vội vàng nhỏ giọng nói vào bộ đàm: “Hứa Nhạc Nhạc, em đừng nên manh động! Chúng ta không được động bọn chúng tí nào!”

Phiền phức! Sở trường của cô chính là giết người như thế nào chứ không phải là tra khảo như thế nào! Bất quá sinh sống ở tổ chức sát thủ lâu như vậy, cho dù cô chưa từng ăn thịt heo cũng xem qua heo chạy! Cô quay đầu cùng Hứa Thiên Hiền nói: “Có châm không?”

Hứa Thiên Hiền khẩn trương hỏi: “Em muốn làm gì?”

“Tra khảo, tôi cam đoan, nếu như châm của anh đủ nhỏ, thì sẽ không để lại dấu vết rõ ràng.” Tần Khả Tuyên nhếch khóe môi lên, cô vốn mặt không biểu cảm mà mỉm cười như thế, thoáng chốc khiến Cười híp mắt đang bị bóp cổ sởn tóc gáy, sợ xanh mặt.
Bình Luận (0)
Comment