Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái ( Dịch Full)

Chương 27 - Chương 515: Ma Thần Tượng

dx83yy4k

Nam tử tuấn dật trong lòng suy nghĩ một chút, xem ra Lục Trần cung chủ trong miệng đám hắc y nhân kia chính là nhân vật chính xuyên không.

Không nghĩ rằng hắn lại xuất hiện ở đây.

“Vũ Đế bọn họ bây giờ cũng ở gần Tử Trần Tiên Triều.”

“Chó cắn chó?”

“Trước tiên tìm hiểu tình hình một chút.”

Tần Cửu Ca khẽ nói trong lòng, hắn có thể tin tưởng chỉ cần có đại cơ duyên thì sẽ không thiếu đi sự xuất hiện của những nhân vật chính kia.

Đặc biệt là những đại cơ duyên kia ở bên cạnh bọn họ.

“Trước tiên nhìn nhân vật chính này, đây chính là nhân vật chính đầu tiên của ta.”

“Vũ Đế bọn họ cũng ở chỗ này.”

Chương 515: Ma Thần Tượng Chương 515: Ma Thần Tượng

“Tâm Nhiên tỷ tỷ, chúng ta đi nhanh đi.”

Tử Linh Hi có chút sốt ruột nhìn nữ tử xinh đẹp bên cạnh mình nói, nàng không muốn làm nữ nhân của Vạn Cổ Ma Cung cung chủ kia đâu.

Nàng vừa nghĩ đến cung chủ Vạn Cổ Ma Cung kia đã mấy chục vạn tuổi thì trong lòng nàng liền muốn nôn.

Còn muốn trâu già ngặm cỏ non?

Còn là nàng vẫn còn non nớt như vậy?

Nằm mơ giữa ban ngày à.

“Có chuyện gì với ngươi vậy? Có người đuổi giết ngươi sao?”

Y Tâm Nhiên nhìn biểu muội này của mình khẽ nói, mẫu thân nàng là tỷ tỷ ruột của mẫu thân nàng, cho nên hai người bọn họ tất nhiên là quen biết nhau.

“Vạn Cổ Ma Cung cung chủ muốn cưỡng hôn ta, ta không muốn gây áp lực cho tộc, cho nên một mình trốn thoát.”

Tử Linh Hi lè ra đầu lưỡi nhỏ của mình, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn tỷ tỷ của mình nói.

Cũng không biết vốn dĩ trước đây Vạn Cổ Ma Cung bị những đạo thống cường đại kia vây đánh vì sao lại không có việc gì, bây giờ lại càng ngày càng cường đại.

Phải biết rằng lúc trước nghe đồn cung chủ Vạn Cổ Ma Cung Lục Trần bị trọng thương.

Nhưng bây giờ chỗ nào giống bị trọng thương chứ?

“Cung chủ Lục Trần của Vạn Cổ Ma Cung? Lão ma đầu kia?”

Vẻ mặt khi Y Tâm Nhiên nghe được lời của biểu muội này của mình nói thì hơi biến đổi, Lục Trần cung chủ này đang rất có danh tiếng ở Tiên Hoàng Châu Vực.

Dù sao khu vực quanh đây cũng không có đỉnh phong đạo thống của Thần Linh kia tọa trấn, cho nên lão ma đầu có được Cảnh Giới Thiên Tôn Đỉnh Phong quả thật có thể hoành hành bá đạo ở khu vực này.

“Nghe nói lần trước mấy đại đạo thống vây đánh tấn công Vạn Cổ Ma Cung, lão ma đầu Lục Trần kia lại mở ra Ma Thần Tượng ngàn vạn năm chưa từng mở ra của Vạn Cổ Ma Cung bọn họ, trấn áp bốn phương.”

“Hơn nữa lúc ấy ma đầu kia lộ ra tu vi không hề giống như bị trọng thương.”

Trong mắt của Tử Linh Hi hiện lên một tia bất đắc dĩ nói, bởi vì lần trước Tử Trần Tiên Triều bọn họ cũng vây đánh trong đạo thống của Vạn Cổ Ma Cung.

Lão ma đầu kia lúc này muốn cưỡng hôn nàng phỏng chừng chính là vì trả thù lần trước Tử Trần Tiên triều lão tổ vây công Vạn Cổ Ma Cung.

“Tâm Nhiên tỷ, chúng ta đi nhanh đi, đệ tử lão ma đầu kia ở ngay phía sau.”

Vẻ mặt của Tử Linh Hi hơi lo lắng nhìn biểu tỷ của mình nói, nàng đang chạy trốn khỏi sự truy bắt của đệ tử trong cung của lão ma đầu kia, thật không ngờ lại gặp được vị tỷ tỷ này của mình ở trên đường.

“Muội về tộc với ta đi.”

Y Tâm Nhiên trầm mặc một chút nhìn Tử Linh Hi nói, trước đây nàng đã rời khỏi Đế Sơn, bởi vì trong tộc của nàng có tin tức truyền đến nói nơi này muốn mở ra một cấm địa.

Đương nhiên cũng không ai biết được tin tức của nơi cấm địa kia, chỉ là dựa theo kinh nghiệm trong quá khứ mà cảm thấy lần này có một vài cơ duyên.

Thế nhưng ai mà ngờ được bây giờ lại gặp phải chuyện này, mà Tử Linh Hi có quan hệ vô cùng tốt với nàng, nếu là ngồi yên không để ý thì trong lòng nàng nhất định sẽ không yên tâm.

.......

Một tòa Thông Thiên Sơn Mạch, nơi này ma khí ngập trời, cho dù là xung quanh người Linh Dược Tiên Thảo cũng có ma khí nhàn nhạt vờn quanh.

Ma Cung Điện, nơi ở của cung chủ đương nhiệm Lục Trần của Vạn Cổ Ma Cung.

“Ha ha ha, lúc trước những lão già kia còn vây đánh tiểu gia ta, thật sự là không biết sống chết.”

Vẻ mặt của Lục Trần ngồi trên vị trí chủ vị của Ma Cung Điện có chút hưng phấn, đương nhiên không chỉ có một ngày này làm cho hắn hưng phấn như thế, phải biết rằng lúc hắn xuyên qua chỉ là một thanh niên bình thường không có gì cả.

Kỳ thật nói hắn là thanh niên bình thường đều là coi trọng hắn rồi, nói cách khác phù hợp với thực tế hơn chính là kẻ thua cuộc.

Nhưng bây giờ hắn chính là hoàng đế ở đây, không, còn hơn cả hoàng đế.

Bởi vì hắn có thực lực chí cao vô thượng, tuy rằng hiện tại tu vi của hắn vẫn chưa khôi phục được thực lực mà thân thể này của hắn vốn có, nhưng bây giờ tay cầm ma thần tượng, hơn nữa còn có một loại đan dược có thể khiến hắn ra tay hết sức ba lần, hắn chính là tồn tại vô địch ở đây.

Hơn nữa thân thể này của hắn còn là một tòa cung chủ của đại đạo thống, thủ hạ có rất nhiều người có thể cung cấp cho hắn sử dụng.

Một câu nói của hắn có thể khiến cho toàn bộ thành viên của đạo thống không biết đã tồn tại bao nhiêu năm này động đậy.

“Những lão già kia còn muốn vây đánh ta, tiểu gia ta vô cùng thống hận.”

Lục Trần lạnh lùng khẽ cười trong lòng, nếu không phải Khí Vận của hắn phi phàm, cơ duyên xảo hợp đánh thức Ma Thần Tượng trong Vạn Cổ Ma Cung, hơn nữa còn có một viên đan dược có thể khiến cho mình toàn lực xuất thủ ba lần, nói không chừng giờ phút này hắn đã hóa thành một đống xương trắng rồi.

“Thái Cổ Tiên Vực là nơi tốt, Tiên Tử Thần Nữ lại nhiều, nếu mình không hưởng thụ một chút thì thật có lỗi với bản thân.”

Trong lòng Lục Trần hiện lên một tia tà niệm, nơi hắn sống kiếp trước cũng có một số tác giả văn học trên mạng đang viết tiểu thuyết, trong đó người để lại cho hắn ấn tượng nhất chính là Tiểu Hà do Anh Tuấn viết, cũng không tệ lắm.

Còn luôn luôn bỏ phiếu cho hắn, đều nói là người bỏ phiếu là người đẹp trai nhất, lúc ấy sau khi hắn bỏ phiếu của mình thì quả nhiên phát hiện mình đã trở nên đẹp trai.

Mà mỗi một người xuyên không dưới ngòi bút của tác giả đều có một xưng hô thống nhất, gọi là nhân vật chính.

Khí Vận ngập trời, muốn gì có đó.

Tuy thỉnh thoảng những nhân vật chính này gặp phải một vài nguy hiểm, nhưng đây chắc chắn là điềm báo cơ duyên của những người như bọn họ.

Mà những Thiên Tôn Cự Đầu vây công Vạn Cổ Ma Cung lần trước, lúc ấy tình huống rất là nguy cấp, nhưng khi hắn vừa tới, liền có kinh vô hiểm giải quyết vấn đề.

“Bây giờ vẫn phải khiêm tốn một chút, nhưng thật ra chỉ cần không xuất hiện đã đụng phải boss thì sẽ không có chuyện gì to tất với ta.”

Chương 516: Càn quét hết những nơi không phục Chương 516: Càn quét hết những nơi không phục

Lục Trần đè nén tà niệm trong lòng mình khẽ nói, vẫn phải khiêm tốn một chút mới là an toàn nhất.

Dựa theo kịch bản mà nói, hiện tại cơ hội gặp được boss của hắn còn nhỏ hơn là việc chỉ nạp tiền một lần là được Vinh Quang Thủy Tinh.

“Bẩm báo cung chủ, đã có không ít đạo thống thần phục, nhưng vẫn có một vài đạo thống Cổ Tộc không thần phục.”

Bỗng nhiên, ở trên tòa đại điện này, một nam tử mặc hắc y vẻ mặt cung kính nói với Lục Trần.

Đây là cung chủ chắc chắn sẽ được ghi vào sử sách Vạn Cổ Ma cung của bọn họ, bởi vì Lục Trần cung chủ đã cứu vãn Truyền Thừa Ma Cung.

“A, vẫn còn đạo thống?”

Trong mắt Lục Trần toát ra sát ý nhàn nhạt, tuy rằng hắn chỉ mới tới Tiên Vực này, nhưng vẫn hiểu một số đạo lý, chính là ngàn vạn lần không nên có lòng nhân từ.

“Ba ngày sau tập kết đệ tử Ma cung đi càn quét những người không phục.”

Trong mắt Lục Trần lóe lên vẻ tàn nhẫn, đạo thống xung quanh hắn đều hiểu rõ tình hình thực lực cơ bản, không ai có thể so sánh với Ma Thần Tượng của mình.

Đương nhiên điểm quan trọng nhất chính là bây giờ hắn là cung chủ của Vạn Cổ Ma Cung, muốn lập uy, thì phải lập uy vào thời khắc này.

Không thể để cho người bên ngoài cảm thấy thực lực hiện tại của Vạn Cổ Ma Cung Cung Chủ bị giảm xuống, thậm chí ngay cả thực lực của Thiên Tôn cũng không có.

Khoảng thời gian trước Vạn Cổ Ma Cung bị một vài đạo thống vây đánh, nếu như hắn không xuyên qua thì không chừng nguyên thân kia sẽ bị thất bại thảm hại.

Vốn dĩ là chủ nhân của thân thể này đang tìm kiếm cơ duyên trong một cấm địa, nhưng thật không ngờ lại bị trọng thương.

“Cũng không biết những người đó sao lại biết trên người nguyên thân bị trọng thương?”

Lục Trần yên lặng nghĩ ở trong lòng, nguyên thân bị trọng thương, dựa vào tính cách của hắn nhất định sẽ không nói cho những người khác.

Nhưng nếu những người đó không biết nguyên thân bị trọng thương thì ai dám vây đánh Vạn Cổ Ma Cung?

“Hoặc là bên người nguyên thân có nội quỷ, căn cứ vào nguyên thân không giống như bình thường mà có thể đoán được, hoặc là lúc nguyên thân bị trọng thương, có người ở bên cạnh âm thầm nhìn thấy.”

Trong đầu Lục Trần cẩn thận suy nghĩ những vấn đề này, tuy hắn là người xuyên việt, nhưng bây giờ thực lực của hắn không cường đại cho lắm, cho nên có thể cẩn thận một chút thì vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Chỉ có cẩn thận mới có thể có được càng nhiều mỹ nhân tuyệt sắc trong tương lai.

“Thôi trước không cần quan tâm, hiện tại việc cấp bách là tất cả mọi người tin tưởng thực lực của ta không giảm xuống là được.”

Lục Trần phất phất tay ý bảo nam tử áo đen quỳ trong đại điện đi ra ngoài, hiện tại hắn nhất định phải cường thế bá đạo đối với bên ngoài, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể chấn nhiếp những người không có ý tốt.

“Tiên Vực Chí Tôn ta đã quyết định rồi.”

“Chúa Giê-xu đến cũng vô dụng.”

.......

Trong khoảng thời gian này Tiên Hoàng Châu Vực ào ào vũ bão, mà bàn tay to sau lưng rất nhiều người đều biết là ai.

Cung chủ Lục Trần của Vạn Cổ Ma Cung.

Ai cũng không ngờ tới, tin tức Vạn Cổ Ma Cung cung chủ bị trọng thương là giả, ngày đó đỉnh cấp đạo thống lão tổ của rất nhiều nơi ở đây xuất thủ lại bị Lục Trần đánh trở về.

Hơn nữa Lục Trần còn buông lời tàn nhẫn, hắn muốn sau một tháng những đạo thống này bồi thường đủ thứ cho hắn, bằng không hắn sẽ ra tay đồ sát tộc.

Lần này, có rất nhiều đạo thống Cổ Tộc trong Tiên Hoàng Châu Vực rất sợ hãi, dù sao trong mắt bọn họ, tu vi của Lục Trần vẫn luôn ở Thiên Tôn Đỉnh Phong Cảnh, tu vi như vậy chính là vô địch ở Tiên Hoàng Châu Vực.

Đạo Nguyệt Tiên Triều.

“Bái kiến công tử.”

Trong một tòa đại điện kim bích huy hoàng, nam tử mặc tử kim long phục chấn động cúi thắt lưng của mình xuống, đầu cũng không dám ngẩng cực kỳ cung kính nói.

Nếu có người của Đạo Nguyệt Tiên Triều nhìn thấy thân phận của vị này cúi thắt lưng này thì sợ là sẽ sợ ngây người.

Bởi vì đây là Tiên Chủ đương nhiệm của Đạo Nguyệt Tiên Triều, uy chấn Tiên Hoàng Châu Vực, chính là một Cự Đầu của Thiên Tôn Cảnh Giới.

Thế nhưng giờ phút này lại cúi đầu với một nam tử tuấn dật trong cung điện của mình.

“Công tử tới đây có chuyện gì sao?”

Y Thần rất cẩn thận nhìn bạch y nam tử đang ngồi trên ghế điện nói, ngữ khí rất là thấp kém, xem ra là rất sợ khiến cho nam tử này phản cảm, tim hắn vẫn luôn đập thình thịch cho đến bây giờ.

Loại nhân vật này tới đây làm gì?

Có biết ngươi xuất hiện ở đâu thì ở đó liền rất căng thẳng hay không.

“Có một số việc phải làm mà thôi.”

“Không cần phải căng thẳng như vậy.”

Tần Cửu Ca nhàn nhạt nhìn chủ của Tiên Triều này nói, tuy rằng Tần Tộc không có đạo thống nào rất cường đại nào ở Đạo Châu, nhưng là có một Thần Linh ở đây.

Trước kia chủ của Tiên Triều này từng nhận ân huệ của Thần Linh kia, cho nên sau khi biết Tần Cửu Ca muốn đi đến Tiên Hoàng Châu Vực, vị Thần Linh kia đã sớm thông báo cho Y Thần và Tần Cửu Ca.

Coi như là để cho Tần Cửu Ca thông qua đạo thống địa phương để hiểu rõ tình huống hắn phải biết, dù sao nhiều người vẫn dễ làm việc hơn.

Và đó là người địa phương.

“Điều tra những chuyện xung quanh Vạn Cổ Ma Cung trong khoảng thời gian này, phải tỉ mỉ một chút.”

Tần Cửu Ca nhìn Y Thần khẽ nói, bây giờ hắn đang suy nghĩ làm thế nào để xử Khí Vận Đạo Tử xuyên việt này.

Có lẽ là đồng hương gặp đồng hương, nhưng có lẽ cũng không phải, dù sao ai mà biết hắn đến từ đâu?

“Tuân mệnh.”

Chủ của Đạo Nguyệt Tiên Triều này cung kính nhìn vị bạch y nam tử trước mặt mình nói, hắn biết thân phận của nam tử này, mà chính là bởi vì biết cho nên hắn hiểu rõ nếu Tiên Hoàng Châu Vực đạo thống Cổ tộc biết vị công tử này tới, sợ là toàn bộ Tiên Hoàng Châu Vực đều phải run lên.

“Công tử có cần một vài…hầu hạ”

Chương 517: Sao tỷ không nói gì thế? Chương 517: Sao tỷ không nói gì thế?

Mắt của Đạo Nguyệt Tiên Chủ hơi nâng lên nhìn thoáng qua vị trước mặt mình, lộ ra một chút thần sắc.

Ẩn ý của hắn là nói công tử có cần một ít nữ tử đến hầu hạ hay không.

Dù sao cũng nghe nói tuổi của công tử này còn nhỏ, đang ở thời điểm huyết khí phương cương, sợ là không có sức chống cự với nữ tử xinh đẹp.

Mà chỉ cần thông qua quan hệ này để lấy lòng công tử này, hắn cảm giác đời này của mình đã có hy vọng rồi.

“Không cần, ngươi đi xuống đi.”

Tần Cửu Ca nhàn nhạt nói với chủ của Tiên Triều này, hắn không giống thú ngựa, đến đâu ai dâng lên nữ tử hắn đều muốn.

“Được.”

Đạo Nguyệt Tiên Chủ cúi đầu cung kính nói với vị công tử này, tuy rằng Đạo Nguyệt Tiên Triều hắn là đạo thống không hề tồi ở Tiên Hoàng Châu Vực, bọn họ có hai vị Thiên Tôn Cự Đầu.

Nhưng ở trước mặt công tử này hoàn toàn là chuyện không đáng nhắc tới.

Sau đó, Đạo Nguyệt Tiên Chủ chậm rãi ra khỏi tòa đại điện này.

“Hô, Tồn Tại như vậy sao có thể tới Tiên Hoàng Châu Vực? Nhưng đây có lẽ là cơ duyên của Đạo Nguyệt Tiên Triều ta.”

Đạo Nguyệt Tiên Chủ ra khỏi đại điện thở dài một hơi âm thầm nói trong lòng.

Cổ thoại nói, chỗ nguy hiểm khẳng định có đại cơ duyên, mà chỗ càng nguy hiểm lại càng có đại cơ duyên bên cạnh.

Mặc gì bây giờ vị Thần Châu Đạo Tử này là một Tồn Tại có thể lấy mạng hắn bất cứ lúc nào, nhưng nếu hắn có thể lợi dụng tốt cơ hội này, nói không chừng sẽ có thông thiên đại cơ duyên đến với mình.

“Tâm Nhiên sắp trở lại rồi, có muốn. . .”

Y Thần trong lòng khẽ tự hỏi một vài chuyện, nhưng hắn vẫn rất tôn trọng suy nghĩ của nữ nhi của mình.

......

“Tâm Nhiên tỷ tỷ, nghe nói khoảng thời gian trước tỷ tới Thiên Đế Thư Viện phải không?”

Ánh mắt Tử Linh Hi cong cong giống như một vầng trăng nhỏ, kéo cánh tay Y Tâm Nhiên, xinh đẹp nhìn biểu tỷ của mình hỏi.

Với thân phận của nàng thì nàng có thể biết được những tin tức này.

“Ừm.”

Khi Tử Linh Hi nhắc tới Thiên Đế Thư Viện, theo lòng rõ ràng chính là không yên lòng, trong mắt chợt lóe, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

“Gần đây nghe nói Thần Châu Đạo Tử kia tới Thiên Đế Thư Viện, hơn nữa vừa vào thư viện chính là Đệ Nhất Danh Sách, Tâm Nhiên tỷ tỷ đã từng nhìn thấy hắn chưa?”

Khi Tử Linh Hi nhắc tới người này, sắc mặt có chút hồng nhuận, kỳ thật Tiên Hoàng Châu Vực cách rất xa nơi ở của Thiên Đế Thư Viện.

Nhưng sau khi thanh danh của một người lớn đến một mức độ nhất định thì có thể bỏ qua một vài khoảng cách.

“Ừm, sao Tâm Nhiên tỷ tỷ lại không nói lời nào?”

Hình như cảm thấy Tâm Nhiên tỷ tỷ của mình trầm mặc, trong ánh mắt Tử Linh Hi lộ ra một tia tò mò, tỷ tỷ này của mình luôn luôn không giấu giếm mình chuyện gì.

Bây giờ lại làm sao vậy?

“Không có gì, sắp đến hoàng cung rồi, chúng ta đi vào đi.”

Y Tâm Nhiên nhìn mặt muội muội bên cạnh mình nộ ra một nụ cười, mình có thể nói gì đây?

Nói tỷ tỷ Tâm Nhiên của ngươi bị vị Thần Châu Đạo Tử kia cự tuyệt ở trước mặt rất nhiều người?

“Được rồi.”

Tử Linh Hi khẽ híp mắt lại, nàng dựa vào cảm giác của mình kết luận Tâm Nhiên tỷ tỷ của mình chắc chắn là có chuyện gì đó.

.....

“Đạo thống tiếp theo là nhà nào?”

Lục Trần hơi nghiêng tựa vào ghế dựa của mình, ánh mắt bình tĩnh nhìn một vị nữ tử bên cạnh mình nói, hắn muốn xuất thủ lập uy ở Tiên Hoàng Châu Vực này.

Vừa rồi hắn đã để cho các đệ tử và trưởng lão của Vạn Cổ Ma Cung ra tay tiêu diệt một đạo thống chỉ có Nửa Bước Thiên Tôn.

Nửa bước Thiên Tôn kia lại cứng rắn, chính là cái gọi là chính đạo khí tức mười phần.

Mà Lục Trần sao có thể để ý nghiền nát bọn họ chứ?

Bây giờ đang lập uy!

“Hồi bẩm cung chủ, là Đạo Nguyệt Tiên Triều, bọn họ có được hai vị Thiên Tôn.”

Nữ tử đứng ở bên cạnh Lục Trần cung kính nói, nàng vốn là con gái của một vị trưởng lão trong Vạn Cổ Ma cung. Nhưng trong trận chúng đạo vây công Vạn Cổ Ma Cung, phụ thân của nàng đã chết.

Vốn nàng cũng muốn chết, nhưng ngay tại thời khắc bị oanh nát, vị Ma Cung cung chủ này của mình ra tay cứu nàng.

Cho nên nàng liền chủ động ở bên cạnh Lục Trần hầu hạ.

“Hai vị Thiên Tôn sao? Lại có thể gặm được, lệnh cho chúng đệ tử trưởng lão đi tới Đạo Nguyệt Tiên Triều.

Khi Lục Trần nói xong câu đó, bên cạnh hắn có ma khí ngập trời bộc phát, rất nhiều yêu thú che trời, người mặc hắc y tản ra khí tức cực kỳ cường đại đồng thanh đáp.

Vạn Cổ Ma Cung cung chủ cường thế càn quét Tiên Hoàng Châu Vực.

“Cung chủ, phía trước chính là biên giới của Đạo Nguyệt Tiên Triều.”

Trâm Lạc cung kính nhìn Lục Trần cung chủ của Vạn Cổ Ma Cung bên cạnh mình. Xung quanh Lục Trần lúc này là ma khí ngập trời, vô số đại ma khét tiếng ở Tiên Hoàng Châu Vực cũng đang vây quanh hắn.

Cảnh tượng này đúng là vạn ma tề tụ, yêu quái nhảy múa.

“Đừng quên mối thù xương máu mà Đạo Nguyệt Tiên Triều gây ra với Vạn Cổ Ma Cung ta lần trước.”

Lục Trần lúc này đang ngồi trên ma bằng với đôi cánh dang rộng hơn một nghìn thước, cố gắng kìm nén tâm trạng của mình, đưa mắt nhìn đệ tử của Ma Cung ở xung quanh, bình tĩnh nói.

Mặc dù giọng nói của hắn rất bình thản, nhưng uy lực trong đó lại vô cùng mạnh mẽ.

Ma khí xung quanh gần như đã đạt tới mức độ thực chất hóa.

Chương 518: Ngoại trừ cái mạng ra thì không còn gì cả Chương 518: Ngoại trừ cái mạng ra thì không còn gì cả

“Hồi bẩm cung chủ, bọn ta không quên.”

Sau khi nghe Lục Trần nói vậy, vô số đệ tử của Vạn Cổ Ma Cung bên cạnh hắn đều trầm giọng nói. Ánh mắt của rất nhiều người bọn hắn đã trở nên đỏ như máu.

Lần trước Đạo Nguyệt Tiên Triều và các đạo thống khác đã bao vây tấn công Vạn Cổ Ma Cung, khiến Vạn Cổ Ma Cung bọn hắn phải gánh chịu thương vong nặng nề, phần lớn trung tầng của Nhân Hoàng Cảnh Giới đều đã chết.

Ngoài cung chủ, một vị thái thượng trưởng lão thuộc Thiên Tôn Cảnh Giới cũng phải chịu vết thương đại đạo.

Mặc dù là người trong ma đạo, nhưng bọn hắn cũng có người thân và bằng hữu của mình, và phần lớn đều đang ở trong Vạn Cổ Ma Cung.

Những người đã chết lần trước đương nhiên có người thân và bằng hữu của bọn hắn.

Nếu như cung chủ không xuất sơn, thì bọn hắn thân là đệ tử của Vạn Cổ Ma Cung chắc chắn cũng không tránh khỏi cái chết.

“Tốt, vậy thì tốt.”

“Các nhi lang, chúng ta hãy tiến thẳng đến Đạo Nguyệt Tiên Triều. Nếu bọn hắn không chịu thần phục, chúng ta sẽ khiến nơi đó máu chảy thành sông.”

Lục Trần đột nhiên rời khỏi ghế của mình, bước vào trong hư không với vẻ mặt bình thản. Hắn mặc một chiếc áo choàng màu đen, chắp hai tay sau lưng, sau lưng mơ hồ xuất hiện hư ảnh của Ma Long.

“Tuân lệnh cung chủ.”

Các đệ tử của Vạn Cổ Ma Cung có mặt nhìn cung chủ đứng trong hư không, lớn tiếng hét to. Đây là người mạnh nhất của Tiên Hoàng Châu Vực, là ma đạo cự nghiệt có cảnh giới Thiên Tôn Cửu Trọng Đỉnh Phong Cảnh Giới.

Bầu trời ở đây dường như đã trở nên âm u đáng sợ vì những tên yêu ma này, khiến nơi này giống như một luyện ngục trần gian.

Lục Trần ở trên hư không quét mắt nhìn xung quanh, mặc dù hắn vẫn mang vẻ mặt thản nhiên, nhưng trong lòng hắn lúc này lại vô cùng vui vẻ.

Nói thế nào đi nữa, trước khi đến Tiên Vực này, hắn chỉ là một tên thanh niên cực kỳ bình thường, không có địa vị trong xã hội, muốn tiền không tiền, muốn gái không gái. Ngoại trừ cái mạng của mình ra, hắn chẳng còn gì cả.

Nhưng ở đây thì khác, hoàn toàn khác. Ở đây hắn là cung chủ của Vạn Cổ Ma Cung, thủ lĩnh của đại đạo thống, có quyền điều khiển vô số ma đầu.

Ngoài ra, hắn còn là đỉnh phong cự đầu Thiên Tôn Cửu Trọng. Có ai mà không nể hắn? Có ai mà không sợ hắn?

Hắn có thể làm bất cứ điều gì hắn muốn, những nữ tử tuyệt đẹp từng nằm ngoài tầm với giờ đã nằm trong tầm tay hắn.

“Tiên Vực, vạn cổ tuế nguyệt, ai có thể đứng trên đỉnh cao. Nay ta đã đến, đỉnh cao đó sẽ là của ta.”

Lục Trần lúc này đang đứng trong không trung, chắp hai tay sau lưng, áo choàng đen nhảy múa trong gió, nhìn về phía xa nhẹ giọng nói. Chỉ có lúc này hắn mới cảm thấy mình thật ngầu.

“Đạo Nguyệt Tiên Triều, có thể bị diệt trong tay của ta, cũng xem như là vinh dự của các ngươi.”

...

Đạo Nguyệt Tiên Triều.

Vô số đại điện nguy nga lộng lẫy toạ lạc, trên bầu trời ngập tràn linh khí nồng đậm. Đây là hoàng thành của Đạo Nguyệt Tiên Triều, đồng thời cũng là thành trì thông thiên- nơi sinh sống của hoàng thất Đạo Nguyệt Tiên Triều.

Lẽ ra Đạo Nguyệt Hoàng Thành lúc này phải ồn ào náo nhiệt, nhưng bây giờ lại có phần hiu quạnh.

“Ma khí ngập trời, chắc hẳn là do đại ma tụ tập xung quanh hoàng thành.”

Trên bầu trời của Đạo Nguyệt Tiên Triều, ánh mắt Đạo Nguyệt Tiên Chủ nhìn về phía xa, trầm giọng nói. Hắn đã cảm nhận được ma khí ngút trời kia.

“Người của Vạn Cổ Ma Cung đã đến, có vẻ như lão ma này không hề bị thương. Bằng không, sao lại dám ra tay với Đạo Nguyệt Tiên Triều ta.”

Đạo Nguyệt Tiên Chủ nói với giọng nặng nề. Lúc trước, trong những đạo thống tấn công Vạn Cổ Ma Cung có Đạo Nguyệt Tiên Triều bọn hắn.

Mặc dù lần trước bọn hắn cũng tấn công Vạn Cổ Ma Cung, nhưng phải biết rằng Đạo Nguyệt Tiên Triều của hắn cũng rất mạnh. Cho dù là Vạn Cổ Ma Cung muốn lập uy, cũng không nên chọn người mạnh trước như vậy.

Trừ phi cung chủ của Vạn Cổ Ma Cung có tự tin rất lớn.

Bằng không, nếu bọn hắn không thể nuốt được Đạo Nguyệt Tiên Triều, điều đó sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí của các đệ tử và trưởng lão của Vạn Cổ Ma Cung, tổn hại đến thể diện của Vạn Cổ Ma Cung.

Hơn nữa, nếu như bọn hắn thất bại, các đạo thống cổ tộc khác ở ngoại giới sẽ đối xử với Vạn Cổ Ma Cung thế nào?

Do đó, nếu bây giờ Vạn Cổ Ma Cung tấn công Đạo Nguyệt Tiên Triều bọn hắn, điều đó không hề có lợi với Vạn Cổ Ma Cung, bởi vì Đạo Nguyệt Tiên Triều cũng không phải là quả hồng mềm.

“Nếu như trước đây ngươi đến, ta còn sợ ngươi bảy phần, vậy mà ngươi lại đến ngay lúc này.”

Đạo Nguyệt Tiên Chủ cười nhạo trong lòng nói. Lục lão ma đầu của Vạn Cổ Ma Cung chắc chắn không phải là tên ngốc, vậy nên hắn dám khẳng định Lục lão ma đầu đã nắm được gì đó.

Nếu như là lúc trước, có lẽ hắn đã cầu cứu ngoại viện. Còn bây giờ sao, Lục lão ma đầu ngươi có mạnh đi nữa, thì có dám vượt qua vị công tử kia tấn công nơi này không?

Chương 519: Chí Tôn Cốt Chương 519: Chí Tôn Cốt

“Tần điện hạ, sao ngài lại ở đây?”

Bên ngoài Tiên Ngọc Điện.

Y Tâm Nhiên mặc kim tơ hoa lệ nhìn nam tử áo trắng đang cho cá ăn bên ao cá, nói với vẻ mặt kinh ngạc.

Nơi đây là cung điện của phụ thân nàng, còn nàng là công chúa đương thời của Đạo Nguyệt Tiên Triều, nhưng tại sao Tần điện hạ vang danh Thiên Đế Thư Viện lại xuất hiện ở đây.

“Là ngươi?”

Tần Cửu Ca nhìn nữ tử từng lên tiếng muốn đi theo mình ở Thiên Đế Thư Viện, cười khẽ nói. Trên đời này, chữ duyên vẫn là thứ khiến người ta khó hiểu nhất.

Tuy nhiên, Tần Cửu Ca nhanh chóng bị thu hút bởi nữ tử tuyệt đẹp bên cạnh Y Tâm Nhiên. Đương nhiên không phải là hắn háo sắc, mà là âm thanh của hệ thống trong đầu hắn phát ra.

“Ting, phát hiện Khí Vận Thần Nữ Tử Linh Hi.”

“Tu vi: Thái Hư Ngũ Trọng.”

“Thể chất: Sở hữu Chí Tôn Cốt.”

“Khí Vận Lưu: bị khoét Chí Tôn Cốt, thức tỉnh Chí Tôn Thần Huyết.”

“Tâm Nhiên tỷ tỷ, ngươi biết vị điện hạ và tỷ tỷ này sao?”

Trong mắt Tử Linh Hi loé lên một tia tò mò, nhìn nam tử tuấn tú đang ngồi trên xe đẩy lúc này, thật sự quá đẹp mắt.

Đúng là tuyệt sắc mỹ nam, giống như đại đạo chung linh. Cho dù ngồi trên xe đẩy cũng có cảm giác như khí tức tiên linh đang vây quanh hắn, đại đạo nổ vang ở bên cạnh hắn.

Còn nữ tử mặc váy dài đỏ như lửa đứng sau lưng đẩy xe cho hắn cũng là một mỹ nhân hiếm có ở Tiên Vực.

Vốn dĩ nàng cảm thấy mình và Tâm Nhiên tỷ tỷ đã là đệ nhất mỹ nhân ở Tiên Vực, nhưng bây giờ, nàng lại không sánh được với nữ tử tuyệt đẹp trước mặt này.

Đó là bởi vì khí chất của nữ tử tuyệt đẹp này quá xuất chúng.

“Một người đến từ Thư Viện.”

Tần Cửu Ca cười khẽ nhìn Khí Vận Thần Nữ này. Thật sự rất thú vị, hắn phát hiện ra rằng Khí Vận Chi Nữ hay Khí Vận Nữ Chủ không ai là không đẹp, tất cả đều là tuyệt sắc thiên hương.

“Sư huynh ở Thiên Đế Thư Viện.”

Tử Linh Hi kinh ngạc thốt lên sau khi nghe nam tử tuấn tú đáp lại. Ở Đạo Châu, chỉ cần đạo thống cổ tộc nào có cự đầu ở Thiên Tôn Cảnh Giới, sẽ biết được sự đáng sợ của Thiên Đế Thư Viện.

Đột nhiên, dường như Tử Linh Hi nghe thấy điều gì đó, kinh ngạc nhìn nam tử đang ngồi trên xe đẩy với đôi mắt long lanh.

“Ngươi là Tần điện hạ?”

Tử Linh Hi kinh ngạc nhìn nam nhân trước mặt nàng lúc này. Không ngờ hôm nay nàng vừa mới nhắc tới Tần Cửu Ca xếp hạng nhất trong danh sách của Thiên Đế Thư Viện hôm qua, bây giờ hắn đã ở ngay trước mặt nàng.

Ánh mắt nhìn Khí Vận Thần Nữ của Tần Cửu Ca loé lên. Dáng vẻ của Khí Vận Thần Nữ có chút ngốc nghếch.

“Không biết hiện tại nàng đã gặp được Khí Vận Nam Chủ của mình chưa?”

“Hiện tại con đường khí vận của nàng vẫn chưa mở ra, xem ra Khí Vận Nam Chủ vẫn chưa xuất hiện.”

“Thật thú vị, phải bị người khác khoét Chí Tôn Cốt mới có thể mở được con đường khí vận của mình.”

Tần Cửu Ca nhìn Tử Linh Hi với vẻ mặt khó tả. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nhân vật chính chưa mở ra con đường khí vận của mình.

Hắn cảm thấy đây lại là một Khí Vận Thần Nữ mà hắn có thể chơi được.

Mà lúc này, vẻ mặt của Y Tâm Nhiên vẫn luôn chú ý đến Tần Cửu Ca đã có hơi cứng lại.

Nàng cảm thấy hình như Tần điện hạ có hứng thú với biểu muội của mình. Nếu không thì tại sao Tần điện hạ lại nhìn biểu muội của mình nhiều như vậy.

Suy nghĩ một lát, Y Tâm Nhiên đột nhiên hạ cánh tay đang ôm Tử Linh Hi xuống, nụ cười hoà nhã trên mặt nàng cũng từ từ biến mất, khiến Tử Linh Hi lúc này có chút khó xử.

Nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều, chỉ là tỷ tỷ ở trước mặt vị Tần điện hạ này hình như không được tự nhiên cho lắm.

Lúc Tử Linh Hi đang định nói gì đó, một luồng khí tức ngột ngạt đã đè xuống Đạo Nguyệt Hoàng Thành.

“Không ổn, là người của Vạn Cổ Ma Cung.”

Lúc Tử Linh Hi cảm nhận được luồng khí tức này, vẻ mặt lập tức căng thẳng. Cung chủ của Vạn Cổ Ma Cung kia muốn cướp nàng về làm phu nhân.

Một lão ma đầu lớn tuổi lại còn muốn gặm cỏ non như nàng.

Mỹ nhân như nàng sao có thể đồng ý?

Mặc dù Tử Linh Hi chưa từng nhìn thấy Tần lão ma đầu- cung chủ của Vạn Cổ Ma Cung trong truyền thuyết, nhưng ở Tiên Hoàng Châu Vực có tin đồn rằng Lục lão ma đầu này mặt xanh nanh vàng, suốt ngày giương nanh múa vuốt.

“Tâm Nhiên tỷ tỷ, những lão ma đầu kia đến rồi.”

Tử Linh Hi lo lắng nhìn Tâm Nhiên tỷ tỷ của mình, vội vàng nói. Sức mạnh đáng sợ của những lão ma đầu kia không phải đạo thống nào của Tiên Hoàng Châu Vực cũng có thể chống lại. Phải nhanh chóng báo cho phụ thân mình mới được.

Như vậy các nàng mới có thể phản kháng một chút.

Nhưng ngoài dự đoán của Tử Linh Hi, hình như Tâm Nhiên tỷ tỷ của nàng lúc này lại không hề lo lắng.

...

Trong khoảng không cách xa Đạo Nguyệt Hoàng Thành, lúc này có vô số thân ảnh toả ra ma khí vây quanh bầu trời. Ngoài ra còn có rất nhiều yêu thú đang bay lượn trên không trung, cảnh tượng này khiến người ta vô cùng chấn động.

“Bẩm báo cung chủ, bảy vị vương điện đã đến, chúng ta có thể tấn công Đạo Nguyệt Hoàng Thành bất cứ lúc nào.”

Trâm Lạc kính cẩn nói với Lục Trần đang đứng trên ma bằng. Vốn dĩ Vạn Cổ Ma Cung bọn hắn có mười tám vị vương điện, nhưng trong cuộc tấn công lần đó đã có tám vị vương điện đã chết và ba vị vương điện khác bị trọng thương. Hiện tại, bọn hắn đang tu dưỡng ở trong ma cung.

Vậy nên lần này chỉ có bảy vị vương điện và một vị thái thượng trưởng lão đến Đạo Nguyệt Tiên Triều.

Vốn dĩ thực lực của Vạn Cổ Ma Cung bọn hắn đã giảm đi rất nhiều, nhưng vì một trong bảy vị vương điện kia đã đột phá, vậy nên bọn hắn hiện tại đã có ba vị cự đầu Thiên Tôn.

Chiến lực đỉnh phong cũng được tăng cường.

Đương nhiên, điều quan trọng hơn là tu vi của cung chủ Vạn Cổ Ma Cung bọn hắn đã đạt đến Thiên Tôn Cửu Trọng, và Ma Thần Tượng ở trong tay hắn.

Đây mới là nguyên nhân chính khiến bọn hắn dám tấn công Đạo Nguyệt Tiên Triều.

Chương 520: Thần phục hay chết Chương 520: Thần phục hay chết

“Tốt lắm, đầu tiên hãy khiến nơi này đổ một chút máu.”

Lục Trần nhìn đám đệ tử và trưởng lão toát ra khí tức ma đạo, bình thản nói. Mặc dù giọng nói của hắn không lớn, nhưng tất cả sinh linh có mặt đều có thể nghe thấy.

Đột nhiên, mấy chục thân ảnh xuất hiện trên bầu trời, và người đứng đầu đương nhiên là Đạo Nguyệt Tiên Chủ.

“Thế nào, Lục cung chủ muốn đến đây uống trà sao?”

Đạo Nguyệt Tiên Chủ nhìn Lục Trần ở trên hư không, cười lạnh nói. E rằng hôm nay Lục lão ma đầu ra ngoài không xem lịch rồi.

Mới vừa rồi hắn truyền âm cho công tử hỏi phải làm thế nào. Công tử chỉ nói với hắn một chữ.

Giết.

Như vậy là có ý gì?

Nghĩa là bảo hắn cứ mạnh tay giết sạch đám người này.

Vốn dĩ hắn còn hơi lo lắng, nhưng bây giờ thì không còn nữa.

“Có vẻ như ngươi đang rất tự tin.”

Lục Trần nhìn về phía Đạo Nguyệt Tiên Chủ đang mặc long phục tím vàng cách hắn không xa, lạnh lùng nói. Vốn dĩ hắn còn nghĩ có thể thu phục Đạo Nguyệt Tiên Triều này, dù sao thì Đạo Nguyệt Tiên Triều quả thực là có thực lực.

Nhưng hiện tại xem ra không được rồi.

“Bổn cung chủ sẽ đi thẳng vào vấn đề, thần phục hay là chết.”

“Thần phục hay là chết.”

Giọng nói này giống như mang theo sức mạnh của đại đạo, truyền khắp toàn bộ Đạo Nguyệt Hoàng Thành.

Lúc Lục Trần nói ra câu này, sau lưng có một cỗ ma lực ngút trời, vô số đệ tử ma đạo xung quanh hắn cũng tỏa ra ma lực của mình, khiến trời đất ở đây dường như biến thành Ma Vực.

“Làm sao đây tiên chủ?”

Đã có rất nhiều cường giả của Đạo Nguyệt Tiên Triều nhìn Vạn Cổ Ma Cung Cung Chủ với ánh mắt sợ hãi. Hắn thực sự rất mạnh, cả Tiên Hoàng Châu Vực này không biết có thể tìm được người nào mạnh giống Lục lão ma đầu hay không.

Vào lúc Đạo Nguyệt Tiên Chủ chuẩn bị lên tiếng, ánh mắt Lục Trần đột nhiên đầy vẻ chấn động.

Hắn cảm thấy có một vị tuyệt thế cự đầu đang ở đây.

Nhưng hắn không thể lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì hiện tại hắn đã là cung chủ của Vạn Cổ Ma Cung.

“Công tử đã nói, giết hết những người này, không chừa lại một ai.”

Đột nhiên, một tiên tử tuyệt đẹp mặc váy dài đỏ rực như lửa xuất hiện giữa trời đất. Trên tay nàng cầm một toà bảo tháp, nhìn Lục Trần lạnh lùng nói.

Người đến đương nhiên là Viêm Linh Cơ.

“To gan, ngươi dám vô lễ trước mặt cung chủ.”

Lục Trần còn chưa kịp lên tiếng, một giọng nói nghiêm nghị đã vang lên từ nơi đang toả ra ma khí mạnh mẽ.

Hắn vừa mới đột phá Thiên Tôn Cảnh Giới, vốn dĩ còn đang định tìm người thử sức, không ngờ lại có người đưa tới cửa sớm như vậy. Bây giờ hắn phải thể hiện thật tốt trước mặt cung chủ mới được.

“Huyết Vương Điện, Huyết Vương Điện ra tay rồi.”

Sau khi giọng nói nghiêm nghị này vang lên trong không trung, rất nhiều đệ tử và trưởng lão của Vạn Cổ Ma Cung đều trở nên kích động. Bởi vì Huyết Vương Điện là một trong ba Thiên Tôn mà Vạn Cổ Ma Cung bọn hắn hiện đang sở hữu.

“Thiên Tôn Nhất Trọng, nàng không phải là người đang núp trong bóng tối kia. Để Huyết Vương Điện kiểm tra trước cũng tốt, cho dù có thua cũng sẽ không có vấn đề gì lớn.”

Trong lòng Lục Trần khẽ nói. Vừa rồi hắn thực sự cảm nhận được một áp lực vô cùng mạnh mẽ.

“Đúng là một nữ tử xinh đẹp, nếu có được nàng thì tốt quá rồi.”

Ánh mắt Lục Trần lộ ra vẻ thèm muốn, bởi vì nữ tử mặc y phục đỏ như lửa này thực sự quá đẹp. Cho đến hiện tại, nàng là nữ tử đẹp nhất mà hắn từng thấy.

Lục Trần cảm thấy nếu như mình có được nàng thì tốt biết mấy.

“Cút.”

Lúc Huyết Vương Điện của Vạn Cổ Ma Cung ra tay đánh về phía Viêm Linh Cơ với vẻ mặt dữ tợn, một ngọn lửa đại đạo lập tức thiêu đốt tất cả đệ tử của Vạn Cổ Ma Cung.

“Aaaaa!”

Ngọn lửa hừng hực lập tức thiêu sống biển người vô tận của các đệ tử của Vạn Cổ Ma Cung. Thoáng chốc, một số lượng lớn đệ tử của ma cung đã bị thiêu rụi thành tro bụi.

“Ngươi dám.”

Nhìn ngọn lửa ngút trời xung quanh nữ tử, vẻ mặt của Huyết Vương Điện trở nên dữ tợn. Nữ tử kỳ lạ này hiện đang tàn sát các đệ tử của Vạn Cổ Ma Cung hắn, làm vậy chả khác nào đáng thẳng vào mặt Vạn Cổ Ma Cung hắn trước mắt vô số người.

“Ta sẽ bắt ngươi phải trả giá.”

Huyết Vương Điện giận dữ gầm lên. Nữ tử này đã khiến hắn bẽ mặt trước mặt cung chủ, hắn nhất định phải hạ nữ tử này. Bằng không, đường đường là vương điện của Vạn Cổ Ma Cung như hắn, sao có thể tung hoành ở Tiên Hoàng Châu Vực này được nữa?

Ngay lập tức, núi thây biển máu xuất hiện sau lưng Huyết Vương Điện của Vạn Cổ Ma Cung. Quả nhiên hắn là kẻ đã tàn sát hàng trăm vạn người.

“Huyết Hải Phù Đồ.”

Trong mắt Huyết Vương Điện loé lên huyết sắc, đây là chiêu thức hắn lĩnh ngộ được khi mới đột phá Thiên Tôn Cảnh Giới. Huyết Hải Phù Đồ hủy diệt vạn vật, vô cùng mạnh mẽ. Cả bầu trời lúc này đã bị nhuộm thành màu đỏ như máu.

“Nhãi nhép.”

Chương 521: Huyết Hải Phù Đồ Chương 521: Huyết Hải Phù Đồ

Một giọng nói lạnh nhạt đột nhiên vang lên trong không gian, đạo hoả ngút trời trực tiếp vây quanh huyết hải, phát ra âm thanh xèo xèo, huyết hải lập tức bốc cháy với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

“Không thể nào, Huyết Hải Phù Đồ của ta, aaaaa.”

Huyết Vương Điện nhìn cảnh này với vẻ mặt chấn động. Hắn ở cảnh giới Thiên Tôn Nhất Trọng, nữ tử kỳ lạ này cũng ở cảnh giới Thiên Tôn Nhất Trọng.

Nhưng hắn lại thấy mình hoàn toàn không phải đối thủ của nữ tử kỳ lạ này.

“Đủ rồi.”

Một giọng nói vang lên giữa trời đất, khiến hàng vạn dặm ngập tràn ma khí.

“Ta bảo dừng tay.”

Nhìn thấy nữ tử tuyệt sắc này liên tiếp đánh lui thuộc hạ của mình, Lục Trần lúc này cũng không thể ngồi yên. Phải biết rằng lần này Vạn Cổ Ma Cung bọn hắn đến đây để trả thù. Nếu như một vị Thiên Tôn vương điện bị thương nặng lúc này, Vạn Cổ Ma Cung bọn hắn còn mặt mũi nào nữa sao?

Nhưng sau khi nghe Lục Trần lên tiếng, Viêm Linh Cơ lại cười lạnh một tiếng, ngươi là cái thá gì mà dám ra lệnh cho ta?

Trên đời này chỉ có công tử mới có thể ra lệnh cho nàng, những người khác đều không thể.

Lúc giọng nói của Lục Trần vang lên, Viêm Linh Cơ không những không dừng lại mà còn ra tay nặng hơn.

“Aaaaaa.”

Vẻ mặt của Huyết Vương Điện hiện lên sự đau đớn. Những ngọn lửa ngút trời này đều là lửa của đại đạo, là sức mạnh đại đạo có thể thiêu đốt cả Thiên Tôn.

“Thật tàn nhẫn.”

Nhìn thấy nữ tử tuyệt sắc thiêu đốt Huyết Vương Điện bằng lửa đại đạo, Lục Trần biết nếu bây giờ hắn còn không ra tay, mọi chuyện sẽ kết thúc tại đây.

Lục Trần hít một hơi thật sâu, âm thầm kích động đan dược trong đan điền của mình. Đan dược này có thể khiến hắn phát huy thực lực vô thương của nguyên thể.

Thực lực của nguyên thể là tuyết thế cự đầu Thiên Tôn Cửu Trọng Cảnh Giới, cũng là nhân vật không ai trong Tiên Hoàng Châu Vực có thể đánh bại được.

Mà Ma Thần Tượng kia còn đáng sợ hơn, nhưng hắn sẽ không dùng nó tùy tiện, bởi vì với trình độ của Ma Thần Tượng nhiều nhất cũng chỉ ra tay được vài lần.

Bây giờ chỉ cần hắn đích thân ra tay một lần ở đây, hắn có thể một lần nữa tuyên bố với Đạo Nguyệt Tiên Triều rằng, sức mạnh của hắn không hề suy giảm.

“Lui xuống đi.”

Ngay khi Lục Trần chuẩn bị trấn áp nữ tử này, một thần trận xuất hiện từ trong hư không bắt đầu bao vây hắn.

“Trước tiên, hãy tiêu diệt hết những người này.” Một giọng nói lạnh nhạt vang lên giữa trời đất, thần quang ngút trời toả ra khắp nơi, khí tức tiên đạo cũng dâng trào. Thần trận dường như có uy lực ngút trời, trực tiếp vây lấy Tần lão ma đầu- cung chủ của Vạn Cổ Ma Cung ở Tiên Hoàng Châu Vực.

“Làm sao có thể? Mẹ nó, không lẽ ta vừa ra trận đã gặp phải boss?”

Lúc này, Lục Trần đang bị thần trận vây lấy đứng yên tại chỗ, không thể tưởng tượng nổi nói.

Phải biết rằng vừa rồi hắn đã bí mật kích động một lần đan dược, chứng tỏ tu vi hiện tại của hắn đã là cảnh giới Thiên Tôn Cửu Trọng Cảnh Giới rồi.

“Kẻ nào đang vây hãm cung chủ?”

Nhìn thấy cung chủ nhà mình bị bao quanh bởi trận pháp không biết từ đâu đến, vẻ mặt của tất cả đệ tử và trưởng lão của Vạn Cổ Ma Cung đều lập tức thay đổi.

Cung chủ Lục Trần của bọn hắn là tuyệt thế cự đầu Thiên Tôn Cửu Trọng, sao có thể bị một trận pháp khống chế?Nhưng hiện tại sự thật đang ở ngay trước mặt, khiến bọn hắn không thể không tin.

Và điều này cho thấy rằng chắc chắn có một vị đại năng thông thiên đang ẩn mình trong bóng tối.

“Không nghe thấy công tử nói gì sao? Giết hết những người này cho ta.”

Viêm Linh Cơ nhìn đám người Đạo Nguyệt Tiên Triều, lạnh lùng nói. Nói xong thì đi thẳng vào trong ma vân bắt đầu tàn sát, giống như đang đi vào cõi không người vậy.

Bất cứ nơi nào nàng đi qua đều vang lên tiếng kêu gào thảm thiết, ma khí cũng dần dần tiêu tan.

“Không.”

Lúc Lục Trần bị kẹt trong thần trận nhìn thấy cảnh này, trong mắt lóe lên tơ máu. Những người của Vạn Cổ Ma Cung này đều là thuộc hạ của hắn, là xuất thân của hắn từ sau khi xưng bá ở Tiên Hoàng Châu Vực.

Trong lúc vô số đệ tử của Vạn Cổ Ma Cung đang chết thảm, Lục Trần cũng không cam lòng chịu vây hãm, trực tiếp bộc phát Đại Đạo Pháp Tắc, mạnh mẽ tác động lên thần trận bao quanh hắn, nhưng lại không có tác dụng gì.

Mỗi khi hắn bộc phát khí tức tấn công thần trận, nhiều lắm cũng chỉ có thể phát ra một vài âm thanh nhỏ.

“Không phải ta vừa ra trận đã gặp phải boss thật chứ?”

Nhìn nữ tử tuyệt đẹp đang đại sát tứ phương trên bầu trời, Lục Trần lúc này mới bình tĩnh suy nghĩ.

Chẳng lẽ trong khoảng thời gian này hắn đã quá nóng nảy, hay là Đạo Nguyệt Tiên Triều này có thế lực đằng sau rất lớn. Nếu không sao lại có người có thể dùng thần trận vây hãm một đỉnh phong cự đầu có tu vi Thiên Tôn Cửu Trọng như mình.

“Hắn là ai?”

Đột nhiên, Lục Trần đang bị bao vây bởi thần trận nhìn thấy một nam tử áo trắng ở phía xa đang bước lên hư không.

Lục Trần cảm thấy trận pháp vây quanh mình là do nam tử này tạo ra.

“Hắn đang nhìn ta.”

Vẻ mặt Lục Trần hơi thay đổi, bởi vì hắn nhìn thấy nam tử áo trắng đang nhìn mình với nụ cười đầy hàm ý.

Nụ cười đó khiến hắn rùng mình, đây là cảm xúc chưa từng xuất hiện ở hắn, giống như mọi thứ mình làm đều nằm trong kiểm soát của hắn.

“Aaaaa.”

Lục Trần tức giận hét lên. Hắn cảm nhận được đại trận này đang luyện hóa hắn, khiến hắn vô cùng đau đớn.

“Mặt trời mọc ở phương đông, vì ngươi bất bại. Ngươi cho rằng ngươi là Đông Phương Bất Bại, nhưng ta có thể cho ngươi trở thành Đông Phương Bất Bại.”

Tần Cửu Ca đứng trong hư không nhìn Lục Trần trong thần trận với ánh mắt lạnh nhạt.

Chương 522: Đông Phương Bất Bại thất sự Chương 522: Đông Phương Bất Bại thất sự

Nếu khẩu hiệu của ngươi đã là mặt trời mọc ở phương đông, duy ta bất bại, vậy thì ta sẽ cho người trở thành Đông Phương Bất Bại, cũng xem như là phúc lợi của kẻ xuyên không như ngươi.”

Vừa nghĩ tới đây, trong lòng Tần Cửu Ca có một sự xấu xa khó tả. Mấy kẻ xuyên không như thế này muốn làm gì, hắn còn không rõ sao?

Đương nhiên là trái ôm phải ấp, thê thiếp đầy nhà, muốn chọn ai thì chọn.

Tất nhiên, đây cũng là suy nghĩ của rất nhiều nam tử.

“Hệ thống, có thể sử dụng Khí Vận Điểm triệt tiêu khí vận phản phệ không?”

Tần Cửu Ca hỏi thầm hệ thống của mình. Hiện tại chắc chắn không thể giết được Khí Vận Đạo Tử này, nhưng hắn có thể dùng Khí Vận Điểm để triệt tiêu một lần phản phệ do làm tổn thương nam chính. Chỉ cần không phải là loại phản phệ như kiểu giết chết nhân vật chính là được.

“Ting, hồi bẩm chủ nhân có thể.”

Người xuyên không gặp người xuyên không, chắc chắn phải có đại lễ, sao có thể thiếu phần của hắn được?

“Ta sẽ cho ngươi trở thành Đông Phương Bất Bại thực sự.”

Ánh mắt Tần Cửu Ca lộ ra ý cười. Suy nghĩ đầu tiên của người xuyên không đến đây chắc chắn sẽ là xưng vương xưng bá, sau đó là vô địch thiên hạ.

Đương nhiên, điều mà hầu hết nam tử xuyên không muốn làm liên quan rất nhiều đến phần thân dưới của bọn hắn.

Nhưng nếu đã là người xuyên không giống nhau, đương nhiên Tần Cửu Ca sẽ cho “đồng loại” một vài phúc lợi.

“Tốt, hệ thống lát nữa hãy dùng Khí Vận Điểm của ta triệt tiêu phản phệ của khí vận.”

Tần Cửu Ca nói khẽ với hệ thống trong lòng. Hắn muốn biến người xuyên không này thành những “nam nhân” trong hoàng cung kiếp trước.

Lúc Tần Cửu Ca nói chuyện với hệ thống xong, ánh mắt nhìn về phía Lục Trần lúc này đang bị vây trong thần trận, ma uy vạn dặm, quả nhiên là cự ma.

Lúc này, Tần Cửu Ca mơ hồ nhìn thấy thôn phệ đại đạo xuất hiện ở phía sau.

Phải dùng Đại Đạo Pháp Tắc với tên Lục Trần này mới được, bởi vì chỉ có vết thương do Đại Đạo Pháp Tắc gây ra mới đủ mạnh. Đương nhiên, nếu như tu vi của bản thể Lục Trần cao hơn Tần Cửu Ca, thì vẫn có cơ hội phục hồi.

Nhưng ai bảo tu vi của Khí Vận Đạo Tử hiện tại mới hồi phục đến Nhân Hoàng Cảnh Giới?

Sức mạnh nguyên thân của hắn không phải là sức mạnh của hắn.

“Vì hạnh phúc của Khí Vận Nữ Chủ tương lai của ngươi, ngươi sẽ phải làm quan trong cung ít nhất một vạn năm nữa.”

...

Lục Trần đang giãy dụa trong thần trận lúc này đã có linh cảm không thể giải thích được. Trước giờ hắn chưa từng có cảm giác này, nên nó khiến hắn có chút sợ hãi.

Hơn nữa, hắn cảm thấy cảm giác sợ hãi này càng ngày càng nghiêm trọng.

“Chuyện này là sao vậy?”

Lục Trần hít sâu một hơi, ánh mắt dần dần trở nên nghiêm trọng, loại cảm giác này sẽ không đến một cách tình cờ, vậy nên hắn lúc này mới hết sức chú ý.

Lục Trần bất an âm thầm lấy ra một bức tượng từ trong Nhẫn Trữ Vật của mình. Đây là vũ khí bí mật của hắn, Ma Thần Tượng.

“Không ổn, kẻ nào đã cố định thực lực của ta?”

Vẻ mặt của Lục Trần lạnh như băng, vốn dĩ hắn cũng xuyên không tới đây không lâu, tu vi Thiên Tôn Cửu Trọng của nguyên thân cũng chỉ mới khôi phục đến Nhân Hoàng Tam Trọng.

Nhưng hắn đã khôi phục với một tốc độ rất nhanh.

Chẳng qua là sau khi kích hoạt đan dược trong cơ thể mình, tu vi của hắn đã lên đến Thiên Tôn Cửu Trọng.

“Sức mạnh của ta đang từ từ giảm xuống, trận pháp này đang làm tu vi của ta giảm dần.”

Ngay sau đó, Lục Trần đã phát hiện ra có điều gì đó không ổn với mình, tu vi Thiên Tôn Cửu Trọng của hắn đang từ từ giảm xuống.

“Thiên Tôn Bát Trọng rồi.”

“Thiên Tôn Thất Trọng rồi… không thể hạ thấp hơn nữa.”

Lục Trần nhìn nam tử áo trắng tuấn mỹ ở phía xa với vẻ mặt kinh ngạc. Trong lòng hắn cảm thấy hắn đã thực sự gặp phải boss ngay khi mới ra trận, lại còn là boss lớn nữa chứ.

“Không thể nào, ta chỉ mới xuất hiện thôi, sao lại gặp phải boss như vậy? Theo diễn biến của cốt truyện, ít nhất cũng phải đợi đến khi ta hồi phục đến Thiên Tôn Cảnh Giới, thì loại boss này mới xuất hiện mà.”

Lục Trần sợ hãi nghĩ thầm trong lòng, lúc này hắn không thể duy trì vẻ mặt bình thản nữa rồi, bởi vì hắn biết rõ, nếu lộ ra chuyện mình không phải Thiên Tôn Cửu Trọng, hắn sẽ phải chết rất thảm.

“Không thể tụt xuống nữa, nếu tụt xuống nữa là xong đời, phải mau trốn đi thôi.”

Lục Trần giận dữ gào lên trong lòng, ma quang trong tay chấn động mạnh, đây là uy lực của Ma Thần Tượng.

Ma Thần Tượng mạnh hơn nhiều so với Thiên Tôn Cảnh Giới, nhưng đương nhiên là không thể đạt đến sức mạnh của Thần Linh.

Chẳng qua là giữa Thần Linh và Thiên Tôn, nếu như phân chia một cách chặt chẽ, thì Ma Thần Tượng đang ở Bán Bộ Thần Linh.

Nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ.

Ầm ầm ầm.

Lục Trần kích động Ma Thần Tượng trong tay, trong trận pháp lúc này dường như có Thông Thiên Thần Ma đang âm thầm do thám.

Ma khí âm u vô tận vờn quanh trong thần trận.

“Sao đến cả Ma Thần Tượng cũng không thể phá vỡ trận pháp này.”

Chương 523: Gặp boss Chương 523: Gặp boss

Vẻ mặt Lục Trần vô cùng kinh ngạc, tình huống hiện tại đã hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn.

Những gì hắn nghĩ là chỉ cần hắn tế ra Ma Thần Tượng thì sẽ có thể thoát khỏi đây, nhưng trong tình huống này, Ma Thần Tượng chỉ có thể rung chuyển trận pháp được một chút mà thôi.

“Đúng là gặp phải boss mẹ nó rồi.”

Hai mắt Lục Trần đỏ như máu, chỉ nghĩ đến việc mình vừa xuất trận đã gặp phải boss, hắn cảm thấy cả người đều bất ổn. Trong tiểu thuyết mạng viết bởi mấy nhà văn chết tiệt kia đâu có viết như vậy.

“Mẹ nó dám gạt ta.”

Lục Trần căm hận trong lòng, hắn thề rằng nếu có thể quay lại, hắn sẽ kề dao vào đầu những tên tác giả viết truyện trên mạng kia, mẹ nó toàn là viết bậy viết bạ.

Ngươi dám gọi đây là tiểu quái lấy kinh nghiệm?

“Cung chủ.”

Các đệ tử và trưởng lão của Vạn Cổ Ma Thần xung quanh thấy cung chủ của mình vẫn bị mắc kẹt trong trận pháp thì kinh ngạc trong lòng, sau đó cũng không thể ngăn được cảm giác sợ hãi.

Phải biết rằng Lục Trần cung chủ Vạn Cổ Ma Cung của bọn hắn là nhân vật bất khả chiến bại trong Tiên Hoàng Châu Vực, nhưng hiện tại lại bị một trận pháp nhỏ bé như vậy vây hãm. Nếu chuyện này lan truyền ra ngoài, sẽ tạo ra một cơn địa chấn trên toàn bộ Tiên Hoàng Châu Vực.

“Còn quan tâm đến cung chủ của mình? Các ngươi không quan tâm tính mạng của mình sao?”

Trong ma vân vạn trượng này, một nữ tử giống như chiến thần trong lửa trực tiếp đánh ra vô số ngọn lửa thiêu đốt cả trời đất.

Thoáng chốc, ma vân cuồn cuộn biến thành hoả vân vạn dặm, chiếu sáng toàn bộ Đạo Nguyệt Hoàng Thành.

“Tỷ tỷ này mạnh quá.”

Tử Linh Hi dựa vào người Y Tâm Nhiên, nhỏ giọng nói. Nàng cảm thấy nữ tử tuyệt đẹp trong bộ váy đỏ rực này còn mạnh hơn cả phụ thân nàng.

“Tâm Nhiên tỷ tỷ, nàng và Tần điện hạ là tình lữ sao?”

Tử Linh Hi đưa mắt nhìn Tâm Nhiên tỷ tỷ của mình nói. Nàng mới chỉ nghe danh tiếng của Tần Cửu Ca đứng đầu Thiên Đế Thư Viện, còn về danh tiếng của người khác thì chưa từng nghe tới.

Nàng cảm thấy tỷ tỷ tuyệt đẹp bên cạnh Tần điện hạ có lẽ là tình lữ của Tần điện hạ, dù sao thì hai người cũng là trai tài gái sắc như vậy mà.

“Không đâu, chắc là tỳ nữ của hắn.”

Y Tâm Nhiên im lặng một lúc rồi nhìn Tử Linh Hi nói nhỏ, không khó để nghe ra được sự cô đơn trong giọng nói của nàng.

Nàng biết tên của nữ tử tuyệt đẹp này, và cũng biết nàng là chí tôn xếp hạng thứ 11 của Thiên Đế Thư Viện, và cũng là người đi theo hạng nhất. Nhưng trên thực tế, bất cứ ai tinh mắt đều có thể nhìn ra được hạng thứ 11 này là tỳ nữ thiếp thân của hạng nhất.

“Ồ, một nữ tử xinh đẹp và mạnh mẽ như vậy mà lại là tỳ nữ của Tần điện hạ.”

Trong mắt Tử Linh Hi loé lên sự bất ngờ, rốt cuộc ánh mắt của Tần điện hạ kia phải cao đến mức nào?

...

“Mẹ kiếp, ta bị sao vậy?”

Lúc này, sức mạnh của Lục Trần trong thần trận đang từ từ suy giảm. Hiện tại hắn chỉ là cảnh giới Thiên Tôn Nhị Trọng. Chẳng qua là cũng có một tin tốt, đó là hắn đã từ từ khoét được một lỗ nhỏ trên thần trận bằng Ma Thần Tượng.

Chỉ cần một lúc nữa, Lục Trần nghĩ rằng mình có thể ra ngoài.

“Không ổn.”

Đột nhiên, Lục Trần phun ra một ngụm máu, hai tròng mắt hắn cảm giác như sắp bay ra ngoài.

Sau đó hắn run rẩy dùng một tay chạm vào phần dưới của mình.

Không đụng vào thì không sao, vừa đụng vào thì hai mắt Lục Trần đã đầy tơ máu.

“Mẹ nó, lão tử muốn ** ngươi.”

Lục Trần dường như vẫn chưa thể tin được, tay còn lại cũng run rẩy đưa xuống sờ nửa thân dưới của mình.

Nhưng dù có sờ thế nào, hắn cũng không thể sờ được đồ chơi của hắn.

Trống rỗng và lạnh lẽo, giống như nơi này chưa từng có thứ gì trước đây.

Nó là cả mạng sống của hắn đó.

“Aaaaa.”

Hai mắt Lục Trần đỏ bừng, hắn bây giờ cảm thấy cuộc đời này không còn gì để luyến tiếc.

Nó là cả mạng sống của hắn. Không có thứ đồ chơi đó, cho dù hắn có quyền lực và sức mạnh to lớn đến đâu, thì cũng không thể cảm thấy vui vẻ.

Bởi vì hắn là một nam tử bình thường với tình yêu dành cho những mỹ nhân tuyệt đẹp, chứ không phải là mấy tên thái giám trong hoàng cung ở kiếp trước.

“Thật tàn nhẫn, đây là vết thương của đại đạo. Với sức mạnh hiện tại của ta, không thể nào khôi phục lại được. Xem ra cho dù là Thiên Tôn đang sử dụng đại dược cũng không thể nào khôi phục lại được.”

Lúc Lục Trần sờ vào phần dưới của mình, hắn chỉ muốn chết đi cho rồi.

Phải biết rằng trong khoảng thời gian này, hắn luôn nghĩ cách thống trị Tiên Hoàng Châu Vực, sau đó thì tận hưởng hạnh phúc với mỹ nhân.

Đạo thống cổ tộc nào ở đây cũng có mỹ nhân tuyệt sắc, hắn đã nghe ngóng xong xuôi từ lâu rồi.

Chỉ cần đợi đến khi hắn thống trị nơi đây, hắn sẽ ra tay với những nữ tử tuyệt đẹp đó.

Nhưng không ngờ rằng hắn còn chưa được hưởng thụ giây phút đó, đã mất đi “công cụ” của mình rồi.

Phải biết rằng hắn vẫn luôn âm thầm trị thương trong thời gian này, nên hắn không hề đi mua vui ở đâu cả.

Bởi vì hắn cũng không phải là kẻ ngốc, hắn vẫn biết chuyên nào nặng, chuyện nào nhẹ.

Nhưng hiện tại…

Chương 524: Thiến Lục Trần Chương 524: Thiến Lục Trần

“Mạng sống của ta, ta phải báo thù cho ngươi.”

Lục Trần cúi đầu gầm lên, vẻ mặt vô cùng tức giận. Ma Thần Tượng trong tay nổi lên ma quang, toàn bộ thần trận lập tức ngập tràn khí tức yêu ma.

Huyết quang ngút trời, mái tóc đen của Lục Trần lúc này đã chuyển sang màu đỏ như máu, trông cực kỳ quái dị, đây chính là Thông Thiên Yêu Ma.

“Ta mẹ nó phải gặp được ngươi.”

Lục Trần cầm Ma Thần Tượng trong tay giống như ma đạo thần vương, hung hăng đánh vào thần trận đang vây hãm hắn.

của hắn mất rồi, hắn còn gì để tính phúc nữa?

Chuyện này khiến Lục Trần mất đi lý trí.

Trong khoảng không ở phía xa.

Trong mắt Tần Cửu Ca đứng trong hư không hiện lên sự vui vẻ. Thôn phệ đại đạo thực sự rất hữu dụng, trực tiếp thiến đi * của Lục Trần.

Chẳng qua ánh mắt Tần Cửu Ca nhìn lên bầu trời lúc này lại có một sự dao động không thể giải thích được.

Hẳn là Đại Đạo Khí Vận đang tác oai tác quái. Dù sao thì Tần Cửu Ca đã tạm thời phế đi * của Khí Vận Đạo Tử Lục Trần.

Tuy nói là tạm thời, nhưng sau này Tần Cửu Ca sẽ biến cái tạm thời đó trở thành vĩnh viễn. Nhưng mà cái tạm thời đó ít nhất cũng phải kéo dài một vạn năm, trừ phi Lục Trần hiện tại hack game, trực tiếp đạt đến cảnh giới Thần Linh.

Nhưng điều này rõ ràng là rất khó xảy ra.

“Nếu bây giờ không giết được hắn, vậy thì cứ giữ lại giày vò cũng được.”

Tần Cửu Ca nói thầm trong lòng, nhìn Lục Trần thi triển ma uy bên trong thần trận.

Phản phệ của Khí Vận Đạo Tử quá lớn, nhưng Tần Cửu Ca tin rằng với sự may mắn của Khí Vận Đạo Tử, cơ duyên của Lục Trần trong tương lai chắc chắn sẽ không nhỏ.

Vẫn nên giữ hắn lại một thời gian nữa, như vậy sẽ vui hơn một chút.

Tần Cửu Ca vừa suy nghĩ, vừa tiện tay khoét một lỗ trên thần trận, cố ý để cho Lục Trần trốn thoát.

Trong lòng Tần Cửu Ca biết, thực lực vốn có của Khí Vận Đạo Tử này chắc chắn không phải là Thiên Tôn Cảnh Giới, chỉ là trong tay có một vài bảo vật mà thôi.

“Cơ hội tốt.”

Sau khi Tần Cửu Ca cố ý để lộ ra một lỗ hổng trong thần trận, vẻ mặt Lục Trần đột nhiên sửng sốt. Không ngờ vừa rồi mình không để ý đến chỗ này, nếu không thì hắn đã ra ngoài từ lâu rồi.

“Cho ngươi nổ tan nát này.”

Tâm trạng Lục Trần càng trở nên cáu kỉnh từ khi con * của mình bị thiến.

Đương nhiên, với bất kỳ nam tử nào để ý đến việc tính phúc nửa đời sau của mình, cũng không thể giữ được sự bình tĩnh.

Đây là tính phúc đó.

“Cung chủ ra rồi, cung chủ ra rồi.”

Lúc này, trong đám đệ tử của Vạn Cổ Ma Cung đang kêu gào thảm thiết, có người hét lớn nói. Vạn Cổ Ma Cung bọn hắn lúc này đã chịu thương vong nặng nề, nữ tử yêu dị kia thực sự quá đáng sợ.

Xung quanh nàng toả ra đạo hoả ngút trời, thiêu sống bọn hắn từ từ cho đến chết.

Ngoài ra, xung quanh còn có cường giả của Đạo Nguyệt Tiên Triều hỗ trợ.

“Chỉ cần cung chủ ra ngoài, chúng ta sẽ được cứu.”

Một trong những đệ tử của Vạn Cổ Ma Cung trong biển lửa hừng hực hét lên với những người xung quanh. Ngoài cung chủ ra, không ai trong Vạn Cổ Ma Cung bọn hắn có thể là đối thủ của nữ tử yêu dị này.

“Mọi người cố lên, một lúc nữa thôi yêu nữ này sẽ chết.”

Tên đệ tử vừa nói lại rống lên lần nữa, trong lòng bọn hắn luôn tin tưởng rằng, cung chủ của bọn hắn là bất khả chiến bại. Sở dĩ cung chủ bị vây hãm, chắc chắn là do đám người này đã dùng thủ đoạn bẩn thỉu.

Nhưng những thủ đoạn này thường không đến được nơi thanh nhã, sức mạnh cũng chỉ là cơ bản.

“Muốn ta chết sao? Nhưng bây giờ người chết là người.” Một giọng nói yêu kiều vang lên trong biển lửa. Ầm một tiếng, biển lửa lập tức thiêu rụi đám đệ tử vừa lên tiếng, ngay cả tro cốt cũng không còn.

Đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên, ma khí ngút trời tràn ra tứ phía, quét qua mọi thứ trong phạm vi vạn dặm.

Nó thậm chí còn nuốt chửng cả biển lửa này.

“Cung chủ của chúng ta ra rồi, cung chủ ra rồi.”

Lúc ma khí quét qua nơi này, các đệ tử của Vạn Cổ Ma Cung còn sót lại không khỏi cười lớn nói.

Bây giờ cung chủ của bọn hắn đã thoát ra, người ở đây sao có thể chống lại bọn hắn?

“Mặt trời mọc ở phía đông, chỉ có cung chủ là bất bại.”

“Mặt trời mọc ở phương đông, chỉ có cung chủ là bất bại.”

“Thiên thu vạn tái, nhất thống giang hồ.”

“Thiên thu vạn tái, thống nhất giang hồ.”

Những đệ tử còn sót lại của Vạn Cổ Ma Cung sau khi nhìn thấy cung chủ ma khí ngút trời của bọn hắn thoát ra, rất nhiều người đã không kiềm được lớn tiếng reo lên, lộ ra tâm trạng vui sướng và sùng bái cung chủ của bọn hắn lúc này.

Hai câu này là do cung chủ truyền ra, vậy nên bọn hắn đoán rằng cung chủ thích hai câu này. Thậm chí đã có trưởng lão ma cung quy định dùng hai câu này làm nghi thức của đệ tử trong cung với cung chủ.

“Mặt trời mọc ở phương Đông, vì ta bất bại, hahaha.”

Hai mắt Lục Trần lúc này đỏ như máu, tức giận bật cười, tiện tay đánh mấy tên đệ tử ma cung đang vui vẻ reo hò bên cạnh mình vào sâu trong đất.

Nếu như trước đây nghe được hai câu này, chắc chắn hắn sẽ rất vui vẻ.

Vì điều đó chứng tỏ hắn là người có quyền lực tối cao ở đây. Nhưng hiện tại nghe thấy mấy câu này, hắn chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo ở đũng quần của mình.

Hắn đã thực sự trở thành

“Đông Phương Bất Bại.”

Chương 525: Trở thành thái giám thật rồi Chương 525: Trở thành thái giám thật rồi

Lục Trần giẫm lên hư không, nhìn nam tử áo trắng phía xa với ánh mắt dữ tợn, trong lòng ngập tràn sát khí.

Sau khi bị thiến, hắn cảm thấy bản thân không thể nói chuyện giống như trước nữa.

“Ta nhất định phải giết ngươi, không, ta nhất định phải thiến ngươi.”

Lục Trần cảm thấy thân dưới của mình trống rỗng khó tả, sát khí mạnh mẽ cứ tuôn ra từ trong lồng ngực.

Hắn trở thành thái giám thật rồi.

“Bây giờ ta không thể tính phúc nữa.”

“Trở thành thái giám trong hoàng cung kiếp trước rồi.”

Lục Trần ở trên hư không nhỏ giọng nói, trong mắt không biết từ bao giờ đã có một giọt lệ.

Hai tay hắn đan chặt vào nhau, gân xanh nổi lên đến mức mắt thường có thể nhìn thấy, ma khí xung quanh tàn phá bừa bãi, hỗn loạn đến cực điểm.

Hắn không cam tâm.

Hắn đã thực hiện được ước mơ của bao người?

Phải biết rằng xuyên không đến dị giới là ước mơ của rất nhiều người ở đó!

Cứ nghĩ rằng mình xuyên không về quá khứ sẽ xưng vương xưng bá. Tiên nữ, thần nữ, thánh nữ, yêu nữ, ma nữ tuyệt đẹp sẽ để hắn tùy ý lựa chọn. Nhưng bây giờ, cho dù hắn có sức mạnh thế nào đi nữa, nhưng… hắn lại không còn khả năng làm chuyện đó nữa.

Hắn đang cực kỳ khổ, đây là một trong những nỗi đau lớn nhất của nam nhân. À không, có thể gọi đó là nỗi buồn đầu tiên lớn nhất.

Lúc Lục Trần xuyên không, hắn vẫn cảm thấy có chút kỳ quái, tại sao mình không được vào cốt truyện phế vật nghịch tập thường gặp?

Nhưng mình xuyên không vào tình huống này lẽ nào không tốt sao?

Trở thành cung chủ ma cung, có vô số đệ tử và trưởng lão dưới trướng để chỉ huy, ngoài ra còn có một sức mạnh khủng khiếp.

Tuy rằng lúc đầu gặp rất nhiều nguy hiểm, nhưng không phải cũng bị hắn hoá giải hết sao?

Chẳng phải điều đó chứng tỏ hắn là nhân vật chính trong các tiểu thuyết mạng ở kiếp trước sao?

Ngoài ra, hắn cũng là người cực kỳ cẩn thận và khiêm tốn. Hắn đã phải xem xét rất kỹ lai lịch, thực lực và tình hình hiện tại của các đạo thống rồi mới quyết định ra tay.

Không phải đến Tân Thủ Thôn đánh tiểu yêu quái sao?

Nhưng bây giờ…

“Ta cũng muốn ngươi trở thành thái giám.”

Vừa nghĩ tới sau này hắn sẽ là thái giám, các mỹ nhân tuyệt đẹp sẽ không liên quan gì đến hắn nữa, đôi mắt đỏ như máu của Lục Trần nhìn chằm chằm nam tử áo trắng ở phía xa, tức giận nói.

Nếu không tự mình trải qua nỗi đau này, chắc chắn sẽ không bao giờ hiểu được.

Vô số mỹ nhân tuyệt đẹp của hắn.

Đã không còn nữa rồi.

“Mau nộp mạng ra đây.”

Lục Trần gầm lên đánh về phía nam tử áo trắng. Hiện tại hắn đang tận dụng sức mạnh Thiên Tôn Cảnh Giới còn dư lại của mình, xem thử có thể hạ gục nam tử áo trắng này hay không.

Nếu hắn không ra tay với nam tử áo trắng bây giờ, hắn sẽ cảm thấy có lỗi với bản thân, cảm thấy có lỗi với thứ trong đũng quần mình.

“Ma Vực Tôn Thiên.”

Trong lòng Lục Trần vô cùng phẫn nộ, vậy nên vừa ra tay đã là sát chiêu, toàn bộ ma khí giữa trời đất lập tức vây lấy Lục Trần.

Một trận vực khổng lồ có một không hai được hình thành, bên trong ma khí dâng lên ngút trời, giống như sắp được chuyển hóa thành thực chất.

“Thế nào, muốn ra tay với ta sao?”

Tần Cửu Ca nhìn cảnh này cười lạnh. Bây giờ chỉ mới thiến ngươi, mà đã như vậy rồi sao?

Vẫn còn non lắm.

Có thể học người khác làm Đông Phương Bất Bại không đây!

Thiến thì cũng bị thiến rồi.

Không làm nam tử thực sự được nữa rồi sao?

“Điện hạ cẩn thận, người ta đồn rằng ma đầu này có tu vi Thiên Tôn Cửu Trọng Cảnh Giới.”

Đột nhiên, Tử Linh Hi vẫn luôn kéo tay Y Tâm Nhiên hét lên với Tần Cửu Ca. Mặc dù nàng không biết vừa rồi Tần điện hạ làm sao giam được lão ma đầu này, nhưng phải biết lão ma đầu này hiện tại đã ra ngoài rồi.

Hơn nữa, tu vi của lão ma đầu này là Thiên Tôn Cửu Trọng, còn Tần điện hạ hiện tại chỉ được đồn là Thiên Tôn Nhị Trọng mà thôi.

Cho dù Tần điện hạ có yêu nghiệt đến đâu, cũng không thể đánh bại được Lục lão ma Thiên Tôn Cửu Trọng với tu vi Thiên Tôn Nhị Trọng của mình.

Lúc Tử Linh Hi lên tiếng, Lục Trần lập tức nở một nụ cười dữ tợn, hắn cảm thấy dao động khí tức trên người nam tử áo trắng này chỉ có Thiên Tôn Nhị Trọng.

Mặc dù bản thân hiện tại đã giảm mất mấy tầng cảnh giới, không còn là cảnh giới Thiên Tôn Cửu Trọng ban đầu, nhưng hắn vẫn còn cảnh giới Thiên Tôn Ngũ Trọng.

“Đợi ta bắt được ngươi, ta sẽ thiến ngươi ngay lập tức. Nhìn ngươi trắng trẻo yếu ớt thế này, nếu như bị ném vào trong tay mấy nam tử trong cung, bọn hắn chắc hẳn sẽ thích kiểu như ngươi lắm.”

Lục Trần cười lạnh trong lòng. Tuy rằng vừa rồi hắn bị thần trận trấn áp, nhưng không có nghĩa là trong tay nam tử áo trắng này vẫn còn thần trận như vậy.

Hơn nữa, tu vi của nam tử áo trắng này chỉ là Thiên Tôn Nhị Trọng, nên đối phó với hắn cũng không phải là quá khó.

“Không ổn.”

Chương 526: Cung chủ bỏ trốn Chương 526: Cung chủ bỏ trốn

Vừa tới gần nam tử áo trắng, hắn đột nhiên nhìn thấy nam tử áo trắng lấy ra một trận bàn toả ra đại đạo thần quang.

Hắn rất quen thuộc với thứ đồ chơi này, chẳng phải đây là trận bàn vừa mới khống chế hắn sao?

“Tại sao hắn vẫn còn nó?”

Lục Trần sửng sốt trong lòng, sao ngươi mẹ nó vẫn còn nó.

Chết tiệt, đây không phải là boss cuối của ta sao, chỉ là xuất hiện bây giờ thì có hơi sớm rồi.

Lúc này, trong lòng Lục Trần đã đoán được nam tử áo trắng này hẳn là chí tôn yêu nghiệt của đỉnh cấp đạo thống. Nói không chừng còn là Chí Tôn của cấm kỵ cổ tộc trong ký ức của nguyên thân.

Bằng không, sao trên người hắn lại có nhiều thần trận có sức mạnh đáng sợ như vậy.

“Phải mau chóng rút lui, nếu không sẽ bị kẹt trong thần trận này một lúc nữa. Nếu như tu vi của mình lại bị tụt xuống, một khi bị những người này nhìn thấy, mình sẽ tiêu đời.”

Lục Trần cắn lưỡi mình thật mạnh, buộc hắn lúc này phải giữ bình tĩnh.

Nếu bây giờ manh động, hắn sẽ còn mất đi nhiều hơn cây gậy sinh mạng của mình. Nếu như tu vi của mình bị lộ ra ngoài, rất có khả năng sẽ bị người của Tiên Hoàng Châu Vực quốc này đánh chết.

“Tiểu tử, ngươi chờ đó cho ta, sau này ta sẽ khiến ngươi trở thành thái giám.”

Lục Trần thầm nói những lời cay nghiệt với nam nhân áo trắng. Nếu không làm gì đó, hắn cảm thấy mình sẽ tức chết mất. Cho dù có bỏ chạy cũng phải mắng rồi mới chạy.

Nói xong, Lục Trần lập tức lấy ma khí ngút trời đi về hư không vụn vỡ phía xa, trong lòng hắn lúc này đang vô cùng bất an.

Nếu lần này mình dùng hết sức mạnh của viên đan dược, bị người khác phát hiện ra ngươi không phải là tu vi Thiên Tôn Cửu Trọng, vậy thì mọi chuyện sẽ thực sự kết thúc.

“Cung chủ, ngươi làm sao vậy?”

“Cung chủ, cung chủ.”

Nhìn cung chủ mình đưa ma khí vô tận đến trước mặt nam tử áo trắng, bọn hắn còn nghĩ rằng mình đã được báo thù.

Nhưng không ngờ rằng cung chủ vừa mới đến trước mặt nam tử áo trắng, đã lập tức quay đầu đi về phía hư không vụn vỡ ở hướng ngược lại.

Điều này khiến bọn hắn hoang mang, phải biết rằng thực lực của Lục Trần là Thiên Tôn Cửu Trọng, đứng đầu ma đạo của Tiên Hoàng Châu Vực.

Nhưng bọn hắn nhanh chóng hiểu ra được điều gì đó, nhìn nam tử áo trắng đứng trong hư không với ánh mắt sợ hãi.

“Mau chạy đi.”

Vài đệ tử còn sót lại của Vạn Cổ Ma Cung đột nhiên hét lên, xung quanh có vô số người lập tức chạy trốn.

Nếu vừa rồi bọn hắn còn có dã tâm phản kháng, thì bây giờ đã hoàn toàn biến mất.

Vì cung chủ của bọn hắn đã bỏ trốn.

Vậy bọn hắn còn ở lại chịu chết sao?

“Đến cũng đến rồi, còn muốn rời đi?”

Lúc bọn hắn đang muốn chạy trốn, một ngọn lửa vô tận lập tức vây lấy thiêu sống bọn hắn.

“Tỷ tỷ này thật là lợi hại. Tâm Nhiên tỷ tỷ, tỷ thấy có đúng không?”

Tử Linh Hi đứng cách xa biển lửa, nhìn Viêm Linh Cơ với vẻ ngưỡng mộ nói. Tỷ tỷ bên cạnh Tần điện hạ mạnh quá.

Bây giờ nàng đã có thể chắc chắn rằng tỷ tỷ này mạnh hơn phụ thân nàng.

Nghe những lời của muội muội đứng bên cạnh mình nói, trong lòng Y Tâm Nhiên không khỏi dậy sóng.

Vạn Cổ Ma Cung.

Đây là căn cứ của Vạn Cổ Ma Cung, cũng là Ma Đầu Cung khét tiếng ở Tiên Hoàng Châu Vực.

“Phụt!”

Đột nhiên, một nam tử được bao quanh bởi ma khí bước ra từ trong hư không vụn vỡ của ma sơn. Tóc hắn đỏ như máu, trong mắt cũng ngập tràn tơ máu.

“Aaaaa, ta muốn phế ngươi, ta muốn phế ngươi.”

Lục Trần ở trên đỉnh ma sơn phẫn nộ gầm lên. Giọng nói của hắn lúc này có chút chói tai.

Trên đỉnh Vạn Cổ Ma Sơn không có đệ tử ma cung nào, vậy nên không ai nghe thấy được giọng nói chói tai của Lục Trần lúc này.

Nếu như giọng nói của Lục Trần lúc này bị đệ tử của hắn nghe thấy, Lục Trần không dám đảm bảo rằng mình có ý muốn giết người hay không.

“Giọng của ta, giọng của ta.”

Lục Trần bây giờ cũng cảm thấy mình có gì đó không ổn, vội vàng che miệng của mình lại.

Thậm chí hắn còn cảm thấy râu mình đang rụng xuống.

Thứ ở đũng quần của hắn không phải là vết thương da thịt, mà là vết thương do Đại Đạo Pháp Tắc gây ra.

Điều này khiến hắn hoàn toàn bất lực.

“Không, không được, ta nhất định phải khôi phục nó, nhất định phải khôi phục bản thân, nếu không trên đời này còn có gì vui nữa?”

Trong mắt Lục Trần đầy sự đau khổ. Nếu như không có thứ đồ chơi này, thế giới hắn đang sống còn gì vui nữa?

“Vết thương của Đại Đạo Pháp Tắc phải dùng linh dược quý giá nhất mới chữa được. Theo trí nhớ của nguyên thể, tuy trong cung có vô số linh dược quý giá, nhưng linh dược có thể chữa lành vết thương do Đại Đạo Pháp Tắc gây ra cho thiên tôn thì e rằng không có.”

Lục Trần lúc này đang cố gắng lục lọi trí nhớ, hắn sắp phát điên lên rồi, chỉ cần hắn bình tĩnh lại, nửa thân dưới của cơ thể sẽ có cảm giác trống rỗng.

Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, Lục Trần từ từ nhắm mắt lại. Một lúc sau, hắn mới hít sâu một hơi rồi mở mắt ra.

Hắn phải bình tĩnh lại, phải bình tĩnh lại.

Chương 527: Phù hợp với cốt truyện Chương 527: Phù hợp với cốt truyện

“Lai lịch của nam tử áo trắng đó rất lớn, hắn xuất hiện ngay lúc này chắc là để mình lập mục tiêu xa, nhưng sau này chắc chắn hắn sẽ bị ta giẫm dưới chân.”

Lục Trần cẩn thận nhớ lại một vài cốt truyện được viết trong tiểu thuyết của các tác giả mạng ở kiếp trước.

“Anh Tuấn Của Tiểu Hà từng viết rằng, nhân vật chính xuất hiện kiểu này chắc chắn là để tạo ra kẻ địch lớn nhất trong tương lai ngay từ lúc bắt đầu, sau đó sẽ làm bẽ mặt nhân vật chính, nhưng sẽ không hại được nhân vật chính, bởi vì những nhân vật phản diện đó khinh thường nhân vật chính.”

Sau khi bình tĩnh lại một lúc, Lục Trần từ từ nhớ lại những cốt truyện mà hắn từng đọc trên mạng.

“Nhân vật phản diện rất kiêu ngạo, không coi nhân vật chính yếu ớt ra gì. Sau đó nhân vật chính phấn đấu trở nên mạnh hơn, cơ duyên không dứt, làm gì cũng thành công.”

“Các mỹ nhân tuyệt đẹp ngày đêm nhung nhớ… Bỏ đi, cái kế tiếp.”

Lục Trần vừa nghĩ đến chuyện đó lại cảm thấy đau lòng, bên trong đũng quần vô cùng lạnh lẽo.

“Hừ, hiện tại hoàn cảnh của ta hoàn toàn phù hợp với cốt truyện mà tác giả trên mạng đã miêu tả. Gặp phải đại phản diện, bản thân không địch lại chịu nhục nhã, nhưng lúc đó lại không chết được, có lẽ là vì đại phản diện khinh thường việc giết mình, hoặc là sức mạnh của mình khiến đại phản diện không thể ra tay sát hại.”

“Đúng, đúng vậy, tình huống của ta hoàn toàn phù hợp với cốt truyện của những tác giả trên mạng kia.”

Lục Trần cười lớn trong lòng nói. Xem ra sau này mình chắc chắn sẽ khôi phục lại được đồ chơi của mình, hạ bộ của hắn chỉ bị phế tạm thời mà thôi.

“Đợi sau này vùng lên, ta nhất định sẽ khiến ngươi trở thành thái giám, nữ tử tuyệt sắc bên cạnh ngươi sẽ phải dâng lên cho ta.”

Lục Trần cười điên cuồng không dứt, chỉ là trong mắt vẫn còn những giọt lệ. Không biết cuối cùng sẽ như thế nào, nhưng tình hình hiện tại chính là hắn đã không còn chức năng của hạ bộ.

“Người đâu, truyền lệnh xuống. Bế sơn một năm, mở ra Hộ Cung Đại Trận.”

Lục Trần đột nhiên hét lớn về phía chân núi. Vạn Cổ Ma Cung này chính là căn cơ của hắn, nếu như nó bị phá hủy hoàn toàn, chắc chắn sau này hắn sẽ gặp bất lợi.

Giọng nói của Lục Trần xuyên qua mây xanh, bay thẳng đến tất cả các cung điện dưới Vạn Cổ Ma Sơn.

“Vâng.”

Sau khi nghe mệnh lệnh của cung chủ, mặc dù những đệ tử của Vạn Cổ Ma Cung ở lại đây lúc này không biết nguyên do, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc bọn hắn thi hành mệnh lệnh.

Trong Vạn Cổ Ma Cung, cung chủ Lục Trần chính là hoàng đế.

...

Lục Trần cung chủ của Vạn Cổ Ma Cung đã dẫn vô số đệ tử và trưởng lão đột kích Đạo Nguyệt Tiên Triều, nhưng điều khiến mọi người không ngờ tới là, ngoại trừ Lục lão ma đầu cung chủ của Vạn Cổ Ma Cung ra, toàn bộ đều đã bị giết sạch.

Vụ việc này đã gây náo động cả Tiên Hoàng Châu Vực, rất nhiều người đều đang đoán rằng, rốt cuộc là ai đã giết nhiều người của Vạn Cổ Ma Cung như vậy.

Chẳng qua có tin đồn rằng đó là do hai thanh niên Chí Tôn có xuất thân vô cùng hùng mạnh đã ra tay.

Sau đó, rất nhiều đạo thống cổ tộc của Tiên Hoàng Châu Vực đã có suy nghĩ, đây không phải là lúc Vạn Cổ Ma Cung suy yếu nhất sao?

Tên thiên tôn vương điện của Vạn Cổ Ma Cung kia được đồn rằng đã bị đã bị một nam tử áo trắng Chí Tôn trấn áp.

Vậy nên Vạn Cổ Ma Cung hiện tại chỉ còn hai tên thiên tôn, hơn nữa trong đó còn có một tên lúc trước đã bị trọng thương.

Nghe nói Lục lão ma đầu bị mắc kẹt trong thần trận lần này cũng đã bị thương không ít. Bằng không, hắn đã không chạy trốn mà bỏ qua tính mạng của đệ tử và trưởng lão trong cung như vậy.

Đạo Nguyệt Tiên Triều.

Trong hoàng cung của Đạo Nguyệt Tiên Triều lúc này, Y Tâm Nhiên trầm mặc nhìn ngọc bội trong tay mình, vẻ mặt có chút ảm đạm. Hiện tại, nàng không dám nói chuyện khi ở bên cạnh hắn.

Hắn hoàn mỹ như vậy, còn mình thì không chỉ thiên phú và đạo tâm không bằng tỳ nữ bên cạnh hắn, mà ngay cả dung nhan mình thường kiêu ngạo cũng không so được với nữ tử bên cạnh hắn.

“Thế nào rồi, đã nghĩ kỹ chưa? Trên người vị muội muội kia của ngươi đang có Chí Tôn Cốt trong truyền thuyết đấy.”

Đột nhiên, một giọng nói chậm rãi phát ra từ nhân trung của Y Tâm Nhiên.

“Chỉ cần ngươi khoét xương của nàng, cấy ghép vào cơ thể của chính mình, chẳng phải thiên phú của ngươi sẽ tăng vọt hay sao? Đến lúc đó, ngươi có ở bên cạnh hắn cũng không cần phải tự ti nữa.”

“Bởi vì đó chính là Chí Tôn Cốt sở hữu sức mạnh cực lớn. Chỉ cần ngươi có nó, cho dù ngươi ở bên cạnh hắn, ngươi cũng sẽ không yếu hơn nữ tử kia đâu.”

“Thế nào, ngươi vẫn không động tâm sao?”

Giọng nói này âm u lạnh lẽo giống như người ở dưới Cửu Tuyền.

“Biến đi, nàng là muội muội của ta, làm sao ta có thể khoét xương của nàng được.”

Y Tâm Nhiên siết chặt ngọc bội trong tay, khóe miệng cười lạnh nói.

“Haha, muội muội thì sao chứ? Ngươi phải nghĩ cho kỹ, nếu ngươi không có Chí Tôn Cốt kia, thì với thiên phú của mình, phải mất bao nhiêu năm nữa ngươi mới đuổi kịp người mình muốn theo đuổi?”

“Tin ta đi, nếu ngươi đợi đến khi muội muội ngươi yêu người đó, muốn ở bên cạnh ngươi đó, thì nghĩ thử xem, với Chí Tôn Cốt nàng sở hữu, ngươi có nghĩ rằng hắn sẽ từ chối không?”

“Nhưng chỉ cần ngươi có được Chí Tôn Cốt, thì nói không chừng người ở bên cạnh hắn sẽ là ngươi. Hãy suy nghĩ thật kỹ, đồ nhi ngoan.”

Chương 528: Bí cảnh Chương 528: Bí cảnh

Đạo Nguyệt Tiên Triều.

“Điện hạ, bên ngoài có rất nhiều người muốn bái kiến công tử.”

Tử Linh Tây mặc váy tiên màu tím chớp đôi mắt to nhìn Tần Cửu Ca nói.

Vị Thần Châu Đạo Tử này uy lực như vậy, đầu tiên đã nhốt Lục lão ma đầu tu vi Thiên Tôn Cửu Trọng vào trong thần trận, sau đó còn một mình doạ cho Lục lão ma đầu sợ hãi bỏ chạy.

Thực lực của bản thân vô cùng mạnh mẽ, vừa ra tay đã trấn áp ma cung Huyết Vương Điện bỏ chạy.

“Điện hạ, bọn hắn đều là người của đạo thống cổ tộc của Tiên Hoàng Châu Vực, bọn hắn đều muốn tới gặp điện hạ.”

Tử Linh Hi nhìn Tần Cửu Ca đang cho cá ăn, mỉm cười hoà nhã nói.

Tần điện hạ này không chỉ tuấn tú, mà còn rất mạnh mẽ.

“Có Cổ Tiên Triều, Linh Tâm Tiên Triều, Vạn Nguyệt Tiên Triều và rất nhiều đạo thống lâu đời và hùng mạnh khác đều đã tới.”

Tử Linh Hi nhìn Tần điện hạ giống như người ở trong tranh lúc này, hiện tại chỉ vì Tần điện hạ mà rất nhiều đạo thống cổ xưa hùng mạnh đã đến thăm Đạo Nguyệt Tiên Triều.

“Điện hạ, ngươi có muốn đi không?”

Tử Linh Hi nhìn Tần Cửu Ca, khóe miệng cong lên cười nói.

Lần này, không chỉ có các vị trưởng bối của đạo thống tới đây, mà còn có rất nhiều yêu nghiệt chí tôn nổi danh của Tiên Hoàng Châu Vực.

“Nghe nói lát nữa sẽ có cuộc thảo luận về chuyện bí cảnh, không biết điện hạ có hứng thú không?”

Tử Linh Hi nhìn Tần điện hạ đang ngồi trên xe đẩy cho cá ăn, nhỏ giọng nói. Lần này phụ thân nàng cũng tới.

“Ồ, có bí cảnh sao?”

Tần Cửu Ca nhìn bóng dáng xinh đẹp giống như tử tiên tinh linh cách mình không xa, trong mắt hiện lên một tia nghi ngờ.

Hắn không nghi ngờ về việc những người đó muốn thảo luận về bí cảnh, mà chỉ thắc mắc không biết khi nào cốt truyện khí vận của Khí Vận Thần Nữ này sẽ được mở ra. Đến lúc đó, Khí Vận Thần Nữ này sẽ hấp dẫn hắn hơn.

Hiện tại Tử Linh Hi vẫn chưa mở cốt truyện khí vận, nên nàng không hề hấp dẫn trong mắt Tần Cửu Ca.

“Đúng vậy, nghe nói bí cảnh lần này khá lớn, có rất nhiều người muốn vào trong đó.”

Cảm thấy Tần điện hạ dường như có hứng thú với bí cảnh mà mình đang nói, Tử Linh Hi lập tức vui vẻ.

Nàng đang định giải thích kỹ hơn với Tần điện hạ, nhưng tỷ tỷ của nàng đã xuất hiện cắt ngang.

“Công tử, phụ hoàng có lời mời.”

Y Tâm Nhiên mỉm cười dịu dàng, chậm rãi đến gần Tần Cửu Ca nói khẽ.

“Đi xem thử vậy.”

Tần Cửu Ca im lặng một lúc, nhìn Y Tâm Nhiên cười nhẹ nói. Nếu đã là bí cảnh, hắn cảm thấy nó phải có quan hệ gì đó với nhân vật chính.

Lúc Tần Cửu Ca nói xong, Y Tâm Nhiên phát hiện hạng 11 không ở bên cạnh Tần Cửu Ca, nên định tiến lên đẩy xe cho Tần Cửu Ca.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, Y Tâm Nhiên cảm thấy hơi khó chịu.

“Tâm Nhiên tỷ tỷ, Tâm Nhiên tỷ tỷ, ngươi cứ bận việc của mình đi, ta sẽ đưa điện hạ tới đó.”

Tâm Linh Hi vẫn luôn nở nụ cười trên môi, chớp chớp mắt nhìn Tâm Nhiên tỷ tỷ của mình nói.

Nhưng trước khi Y Tâm Nhiên kịp nói gì, Tử Linh Hi đã cầm lấy tay của xe đẩy sau lưng Tần Cửu Ca.

“Tâm Nhiên tỷ tỷ, Linh Hi đi trước đây.”

Tử Linh Hi mỉm cười tinh nghịch, nói với Y Tâm Nhiên đang đứng đờ tại chỗ.

Nói xong, nàng đẩy chiếc xe Tần Cửu Ca đang ngồi, chậm rãi đi về phía cổ điện.

Mà hai bàn tay của Y Tâm Nhiên lúc này đã bắt đầu nắm chặt.

...

Đạo Nguyệt Cổ Điện.

Toà cổ điện này là đại điện để Đạo Nguyệt Tiên Triều tiếp đãi khách từ bên ngoài tới.

Trong đại sảnh xa hoa lộng lẫy, mấy chục thân ảnh toát ra khí thế mạnh mẽ đang đứng ở trong đó.

“Đạo Nguyệt Tiên Chủ, ta và ngươi là người quen cũ, rốt cuộc vị đó có lai lịch như thế nào?”

Một trong mấy chục thân ảnh nhìn về phía Đạo Nguyệt Tiên Chủ nói với nụ cười thân thiện, trong mắt hắn lóe lên tia sáng.

Vị thiên tôn có thể trấn áp Lục lão ma đầu thực sự khiến bọn hắn tò mò về thân thế của hắn.

“Phải, phải, Đạo Nguyệt Tiên Chủ không được úp mở như vậy.”

Sau khi nghe tiên chủ của Cổ Tiên Triều nói vậy, rất nhiều tiên chủ của các tiên triều có mặt cũng hùa theo. Không biết từ khi nào mà Đạo Nguyệt Tiên Triều lại có một vị thiên tôn uy lực như vậy.

Vừa ra tay đã trấn áp được Lục lão ma đầu.

Mặc dù Lục lão ma đầu đã trốn thoát, nhưng không ai phủ nhận sức mạnh khủng khiếp của thiên tôn trấn áp Lục lão ma đầu trong tin đồn.

Sau khi nghe tin Lục lão ma đầu bị một thiên tôn trấn áp, rất nhiều nhân vật của Tiên Hoàng Châu Vực đã vô cùng kinh hãi.

Đó là Lục lão ma đầu đó.

Còn có tin đồn rằng tu vi của thiên tôn áo trắng đó chỉ là Thiên Tôn Nhị Trọng. Tin tức này không những không làm cho những lão hồ ly như bọn hắn khinh thường, mà càng khiến bọn hắn chú ý tới thiên tôn áo trắng đó hơn.

Có thể nắm giữ thần trận nhốt được Thiên Tôn Cửu Trọng, thì thân phận của thiên tôn áo trắng đó chắc chắn không tầm thường.

“Được rồi, lát nữa các ngươi đừng ăn nói bậy bạ trước mặt người đó. Cổ tộc sau lưng người đó có thể dễ dàng xử lý chúng ta.”

“Nếu như chúng ta chọc giận người đó, Tiên Hoàng Châu Vực cũng không cần tồn tại nữa.”

Đạo Nguyệt Tiên Chủ nhìn những tiên chủ đạo thống ở Tiên Hoàng Châu Vực như mình bình tĩnh nói.

Đây thực sự không phải là hắn đang nói quá, mà Thần Châu Đạo Tử thực sự có sức mạnh như vậy.

“Thật mạnh.”

Chương 529: Còn trẻ như vậy sao? Chương 529: Còn trẻ như vậy sao?

Sau khi nghe Đạo Nguyệt Tiên Chủ nói vậy, sắc mặt của rất nhiều chủ nhân đạo thống đã có chút thay đổi.

Đạo Nguyệt Tiên Chủ đã nói như vậy, có nghĩa là xuất thân của thiên tôn áo trắng này phải cực kỳ lớn.

Đột nhiên, vẻ mặt của Đạo Nguyệt Tiên Chủ đông cứng lại.

“Bái kiến công tử.”

Đạo Nguyệt Tiên Chủ nhìn thấy thân ảnh ngồi trên chiếc xe đẩy vừa tiến vào đại điện thì kính cẩn nói.

Những người xung quanh cũng không phải kẻ ngốc, tất cả đều cung kính hô to.

“Công tử, đây là chút tâm ý của ta, xin ngươi nhận cho.”

Sau khi nhìn thấy thiên tôn áo trắng nổi danh ở Tiên Hoàng Châu Vực mấy ngày nay, tiên chủ Cổ Tiên Triều dẫn đầu lấy ra một đoá hoa chín màu từ Nhẫn Trữ Vật của hắn.

“Công tử, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Đây là Tiên Ngọc Đạo Hoa, xin công tử nhận lấy.”

Thái độ của tiên chủ Cổ Tiên Triều rất hèn mọn, cung kính đặt Tiên Ngọc Đạo Hoa ở trước mặt Tần Cửu Ca.

Sau đó, những người khác trong đại điện nhìn thấy cảnh này, cũng lập tức lấy ra những thứ mà bọn hắn cho là tốt từ trong Nhẫn Trữ Vật của mình ra, cung kính đưa đến trước mặt Tần Cửu Ca.

“Đây chính là thiên tôn trấn áp Lục lão ma đầu sao? Nhìn khí tức trên người, hắn nhất định còn rất trẻ.”

“Còn trẻ như vậy sao?”

Phía sau những vị chủ nhân tiên triều có không ít người có tu vi yếu hơn đang nhỏ giọng bàn tán.

Tuy bọn hắn không cảm nhận được tuổi tác cụ thể của thiên tôn áo trắng, nhưng thông qua dao động xung quanh thiên tôn áo trắng, bọn hắn có thể cảm nhận được rằng tuổi tác của hắn không lớn.

Tần Cửu Ca nhìn cảnh này với vẻ mặt bình tĩnh, đương nhiên hắn biết những người này đang suy nghĩ những gì.

“Đa tạ công tử đã giúp bọn ta diệt trừ một tai hoạ lớn của Tiên Hoàng Châu Vực.”

Nhìn thấy vị thiên tôn áo trắng này không nói gì, Cổ Tiên Chủ cũng không dám lộ ra vẻ thất lễ, cung kính nói.

Sức mạnh này thật khủng khiếp, mạnh hơn hắn rất nhiều.

“Sau này nếu như công tử có chuyện gì, ngươi có thể phân phó cho bọn ta.”

Cổ Tiên Chủ cười khẽ nhìn Tần Cửu Ca. Hắn cảm thấy thiên tôn áo trắng này nhất định có lai lịch không tầm thường.

Người làm tiên chủ tiên triều như hắn cũng không phải làm chơi, con mắt nhìn người vẫn còn rất tốt.

“Đây là tiểu nữ Cổ Huân Nhi, mau lại đây, diện kiến công tử.”

Cổ Tiên Chủ nói với một nữ tử trong đám hậu bối trẻ tuổi ở phía sau, trong mắt hiện lên vẻ cưng chiều.

Đây là hậu bối mà hắn yêu thương nhất, nếu không cũng không dẫn theo bên mình như vậy.

Sau khi Cổ Tiên Chủ nói xong, một nữ tử thướt tha trong bộ váy màu xanh bước ra từ phía sau những vị tiên chủ, xuất hiện trước mặt Tần Cửu Ca.

Mặc dù không phải quá xinh đẹp, nhưng khí chất trên người nàng lại làm cho người ta rung động.

“Diện kiến điện hạ.”

Cổ Huân Nhi nhìn nam tử tuấn tú trước mắt, mỉm cười nhẹ nhàng nói. Nữ tử trong Tiên Hoàng Châu Vực sẽ xưng hô với chí tôn yêu nghiệt nam là điện hạ, để đại diện cho lễ nghi.

Tần Cửu Ca nhìn Cổ Huân Nhi khẽ gật đầu, xem như là đã biết.

“Đến đây, đến đây.”

“Các ngươi mau đến đây làm quen với công tử.”

Sau khi Cổ Tiên Chủ để nữ nhi của mình lộ mặt trước vị thiên tôn áo trắng có lai lịch phi phàm này, rất nhiều tiên chủ tiên triều có mặt tại đó cũng bắt hậu bối của mình diện kiến Tần Cửu Ca.

Có thể làm người đứng đầu của những đạo thống hàng đầu trong Tiên Hoàng Châu Vực, không ai là kẻ ngốc cả. Thiên tôn áo trắng này vừa nhìn đã biết là người của đạo thống có lai lịch rất lớn rồi.

Nếu có thể kết chút giao tình với hắn, không biết sẽ có bao nhiêu lợi ích.

“Tại hạ Diệp Lương Thành bái kiến thiên tôn.”

Một nam tử anh tuấn mặc trường phục xanh nhạt nhìn Tần Cửu Ca nói với vẻ mặt đầy ẩn ý.

“Tại hạ…”

“Tại hạ…”

Sau một lúc, các thiên tài yêu nghiệt của Tiên Hoàng Châu Vực được các trưởng bối của bọn hắn đưa đến trước mặt Tần Cửu Ca.

Điều thú vị là khi đối mặt với Tần Cửu Ca, các thiên tài yêu nghiệt nam có người thì tỏ ra nịnh nọt, có người thì tỏ ra cực kỳ bình tĩnh. Trong khi phần lớn các thiên tài yêu nghiệt nữ lại hành động như thể đang chờ được chọn vậy.

Nếu những người ở Tiên Hoàng Châu Vực kia nhìn thấy nữ thần trong lòng bọn hắn quyến rũ một nam nhân trước mặt nhiều người, không biết bọn hắn sẽ nghĩ gì.

“Thật thú vị.”

Tần Cửu Ca cũng có thể nhìn thấy rõ ràng có vài nữ yêu nghiệt đang ngang nhiên quyến rũ mình.

Tần Cửu Ca cảm thấy nếu hôm nay ra bảo các nàng lên giường mình, các nàng cũng sẽ nguyện ý.

Phần lớn thiên tài yêu nghiệt của Tiên Hoàng Châu Vực có mặt ở đây đều ở cảnh giới Thái Hư, mà Tần Cửu Ca ở trước mặt bọn hắn lại là cự đầu Thiên Tôn Cảnh Giới.

“Bọn ta muốn cùng nhau tiêu diệt Vạn Cổ Ma Cung. Không biết công tử nghĩ thế nào?”

Chương 530: Hai phần ba Chương 530: Hai phần ba

Sau khi các thiên tài yêu nghiệt đều đã bái kiến thiên tôn áo trắng, Cổ Tiên Chủ cung kính nhìn Tần Cửu Ca nói.

Lúc Cổ Tiên Chủ nói ra câu này, bất kể là chủ nhân tiên triều hay tộc trưởng cổ tộc đều mang vẻ mặt nghiêm nghị.

Thực ra đây cũng là một trong những nguyên nhân chính khiến bọn hắn đến đây. Bọn hắn muốn nhân cơ hội này tiêu diệt Vạn Cổ Ma Cung trong một lần, nhưng trong lòng bọn hắn vẫn còn kiêng kỵ Vạn Cổ Ma Cung.

Bởi vì Lục lão ma đầu thực sự đã nổi tiếng ở Tiên Hoàng Châu Vực quá nhiều năm, nên hầu hết những người ở đây đều khiếp sợ trước danh tiếng hàng nghìn năm của Lục lão ma đầu.

Bọn hắn đến Đạo Nguyệt Tiên Triều bái kiến thiên tôn áo trắng trấn áp Lục lão ma đầu trong truyền thuyết là để xem người này có muốn ra tay hay không. Nếu như hắn muốn ra tay, bọn hắn có thể nắm chắc hơn.

“Các ngươi cứ xử lý toàn bộ cung điện của Vạn Cổ Ma Cung. Cung chủ của bọn hắn đương nhiên không cần các ngươi đối phó.”

Tần Cửu Ca nhìn vẻ mặt của những chủ nhân tiên triều này lập tức biết được bọn hắn đang nghĩ gì.

Chẳng qua Tần Cửu Ca cũng thích vẻ đẹp của người trưởng thành.

Hắn muốn cho Lục Trần- người xuyên không giống mình một bất ngờ lớn.

“Đa tạ công tử, đa tạ công tử.”

Sau khi nghe thấy câu trả lời của Tần Cửu Ca, tất cả mọi người có mặt đều nở nụ cười, kính cẩn đáp lại.

Có sự tham gia của nhân vật này, lần này Vạn Cổ Ma Cung chắc chắn sẽ tiêu đời.

“Công tử, có một bí cảnh sắp được mở ra ở đây. Nếu như công tử không chê, hai phần ba vật phẩm mà Cổ Tiên Triều của ta thu được sẽ thuộc về công tử.”

Đột nhiên, Cổ Tiên Chủ ở bên cạnh lại một lần nữa cung kính nói với Tần Cửu Ca.

Trong mắt hắn loé lên tia sáng, rất nhiều lợi ích dành cho nam tử áo trắng có lai lịch phi phàm và Thiên Tôn Cảnh Giới này đều đã được hắn nghĩ kỹ trước khi tới đây.

Nhìn thì có vẻ hắn thiệt thòi, nhưng nếu có thể thân thiết hơn với vị công tử này, thì có chi gấp mười lần hắn cũng không ngại.

Sau khi Cổ Tiên Chủ nói xong, rất nhiều tiên chủ của các tiền triều khác đều thầm mắng hắn là cáo già.

Làm như vậy mặc dù Cổ Tiên Triều mất đi vài thứ trong bí cảnh, nhưng rất có khả năng hắn sẽ nhận được sự hảo cảm của thiên tôn áo trắng này.

“Có lòng là được rồi.”

Giữa hai hàng lông mày của Tần Cửu Ca lộ ra ý cười, xem ra ở đâu cũng không thiếu những người như vậy.

Nhưng đây thường là loại người có cuộc sống tốt nhất.

Tần Cửu Ca không từ chối, đương nhiên cũng sẽ không đồng ý.

“Đến lúc đó rồi hẵng nói.”

Tần Cửu Ca thờ ơ nhìn Cổ Tiên Chủ. Với thân phận của mình ở đây, có cái gì mà hắn không có được.

Cho dù hắn muốn Cổ Huân Nhi, e rằng vị Cổ Tiên Chủ này cũng sẽ ngoan ngoãn tắm rửa sạch sẽ cho nàng, sau đó đưa nàng lên giường của mình.

“Được rồi, ta phải nghỉ ngơi rồi.”

Tần Cửu Ca hiện tại vẫn muốn quay trở lại hướng dẫn Viêm Linh Cơ luyện Viêm Linh Song Tu Đại Pháp.

Đó là điều mà Tần Cửu Ca muốn làm bây giờ.

...

Năm ngày sau.

Tiên Hoàng Châu Vực lại một lần nữa dậy sóng, rất nhiều đạo thống đã hợp lực lại để chuẩn bị bao vây tấn công Vạn Cổ Ma Cung một lần nữa.

Phải biết rằng lúc này mới cách cuộc tấn công Vạn Cổ Ma Cung lần trước chưa được bao lâu.

Các đệ tử và trưởng lão của Vạn Cổ Ma Cung nghe được tin này đều lộ ra vẻ kinh hãi.

Vạn Cổ Ma Cung.

“Không thể, không thể nào, những kẻ đó sao lại dám tấn công ta?”

Trong đại sảnh vang lên một giọng nói vô cùng chói tai, sắc mặt Lục Trần lúc này trắng bệch, ngồi trên chủ vị của đại điện hét lớn.

Phải biết rằng lúc hắn xuyên không đến đây, là vào khoảnh khắc Vạn Cổ Ma Cung đang bị rất nhiều đạo thống vây công, nhưng lúc đó đã bị hắn mạnh mẽ trấn áp.

Đó là lý do mà những người đó không dám ra tay với hắn.

“Chắc chắn là do hắn tổ chức, chính là hắn.”

Đột nhiên, trong lòng Lục Trần lập tức khẳng định rằng nam tử áo trắng kia chính là kẻ cầm đầu cuộc tấn công của Vạn Cổ Ma Cung lần này.

“Ngươi khiến ta trở thành thái giám, lại còn muốn vây quét căn cứ của ta.”

“Lần này, chỉ cần ngươi tới đây, ta sẽ cho ngươi xuống dưới Hoàng Tuyền.”

Khuôn mặt trắng bệch của Lục Trần hiện lên sự hung dữ, trong Vạn Cổ Ma Cung này hắn có một chiêu thức bí mật.

Có thể giết chết bất kỳ người nào dưới Thần Linh.

“Lúc trước nguyên thân có để lại Thần Vương Chú ở đây. Vốn dĩ ta định để nó lại để đánh boss lớn, nhưng không ngờ vừa tới đây đã gặp phải boss.”

“Thử hỏi xem có người xuyên không nào xui xẻo như ta không?”

Giọng nói bén nhọn của Lục Trần vang lên trong đại điện trống rỗng. Hắn còn có một vũ khí thông thiên, nhưng vũ khí này phải mượn bối cảnh và Ma Thần Tượng của Vạn Cổ Ma Cung.

Chương 531: Người đứng đầu của Thiên Đế Thư Viện Chương 531: Người đứng đầu của Thiên Đế Thư Viện

Đó là vũ khí không thể sử dụng được cho đến khi Vạn Cổ Ma Cung bị phá hủy.

Thần Vương Chú.

Nghe đồn, nó có thể giết chết bất kỳ người nào dưới Thần Linh.

Thậm chí chỉ cần tu vi của người sử dụng đủ mạnh, thì ngay cả Thần Linh cũng có thể bị thương.

Tuy nhiên, một khi Thần Vương Chú được sử dụng, Vạn Cổ Ma Cung tồn tại nhiều năm sẽ biến mất.

“Ta không quan tâm nữa, ngươi cắt đường con cháu của ta, ta sẽ hủy đi thần hồn của ngươi.”

Lục Trần u ám nói. Vốn dĩ hắn còn muốn đợi mình mạnh hơn rồi mới nghĩ cách đối phó nam tử áo trắng.

Nhưng nam tử áo trắng kia vậy mà lại dẫn người tấn công Vạn Cổ Ma Cung. Có vẻ như hắn đã sẵn sàng để tiêu diệt mình và Vạn Cổ Ma Cung.

“Đây là ngươi tự tìm đến, đừng trách ta.”

...

“Công tử, tất cả đều đã chuẩn bị xong.”

Trên bầu trời Đạo Nguyệt Tiên Triều, vô số người toát ra khí tức mạnh mẽ, nhìn thiên tôn áo trắng ngồi trên chiếc xe đẩy ở đằng xa.

Mặc dù trên người hắn lúc này không có khí tức của tu vi, nhưng không một ai ở đây dám khinh thường hắn.

Trong khoảng thời gian này, rất nhiều chủ nhân của đạo thống tiên triều nhận được một vài tin tức của Đạo Nguyệt Tiên Chủ.

Vị công tử này là người xếp hạng nhất của Thiên Đế Thư Viện.

Nói cách khác, trong khoảng thời gian này, Đạo Châu đang có Thần Châu Đạo Tử uy danh lừng lẫy.

Những thiên tôn như bọn hắn chỉ cần nghe ngóng một chút là biết được lai lịch của Thần Châu Đạo Tử.

“Ừm.”

Tần Cửu Ca nhìn đội quân tiên triều đông đúc ở đây, trong lòng vô cùng bình tĩnh. Những đội quân này có chiến lực rất tốt, sẽ càn quét mọi thứ trong bất kỳ Tinh Thần Giới nào.

Nhưng nó lại chẳng là gì ở Tiên Vực.

Mỗi trận chiến giữa các đạo thống Tiên Vực vẫn lấy chiến lực đỉnh phong làm trọng.

Những đội quân tiên triều này chỉ có nhiệm vụ dọn dẹp tàn tích sau các trận chiến mà thôi.

“Được rồi, khởi hành đến Vạn Cổ Ma Cung.”

Sau khi nhận được lời khẳng định của Thần Châu Đạo Tử, Cổ Tiên Chủ bay tới trước vô số đại quân hét lớn.

Lần trước cũng là những đạo thống này, nhưng lần này lại còn đông hơn lần trước.

Lần này, bọn hắn chủ yếu tiết lộ một vài tin tức cho các đạo thống khác trong Tiên Hoàng Châu Vực.

Đó là lý do tại sao bọn hắn sẵn sàng hợp sức tấn công Vạn Cổ Ma Cung.

“Linh Hi, hắn thực sự là Đạo Tử Thần Châu sao?”

Phía sau vô số đội quân là một nhóm nam nữ anh tuấn xinh đẹp. Trên người mỗi người bọn hắn đều toát ra thần quang rực rỡ.

“Ừm.”

Tử Linh Hi nhìn Tiêu Ngọc Nhi, người được mệnh danh là đệ nhất yêu nghiệt của Tiên Hoàng Châu Vực gật đầu, xem như đã trả lời.

Đây là Tiêu Ngọc Nhi, người được mệnh danh là đệ nhất Yêu Nghiệt và tiên tử của Tiên Hoàng Châu Vực.

“Quả nhiên là có uy lực như trong truyền thuyết.”

“Người ta đã là Thiên Tôn Nhị Trọng rồi, mà ta lớn tuổi hơn hắn cũng chỉ mới ở Nhân Hoàng Cảnh Giới.”

Một nữ tử cao gầy có đôi chân dài mảnh khảnh, thở dài nhìn Tử Linh Hi nói.

Phải biết rằng nàng được gọi là yêu nghiệt chưa từng thấy ở Tiên Hoàng Châu Vực vạn năm, nhưng hiện tại nàng cũng chỉ mới đột phá Nhân Hoàng Cảnh Giới.

“Cũng không biết đến bao giờ mới có thể trở thành Thiên Tôn.”

Tiêu Ngọc Nhi ủ rũ thở dài. Đừng thấy hiện tại nàng đã là Nhân Hoàng, nhưng không biết nàng còn cách Thiên Tôn bao xa nữa đây.

“Ngọc Nhi tỷ tỷ cố lên, Linh Hi tin Ngọc Nhi tỷ tỷ.”

Tử Linh Hi nhìn nữ tử nổi danh ở Tiên Hoàng Châu Vực đã lâu, vẫy vẫy nắm tay trắng nõn của mình, nở một nụ cười thân thiện nói.

Bất cứ ai gặp phải một người như Tần điện hạ đều sẽ có tâm trạng như vậy.

...

Vạn Cổ Ma Sơn.

Dãy núi dài vô tận bao quanh ma sơn thông thiên, ma khí ngút trời, vô số tu sĩ ma đạo lúc này đều đặt chân vào trong hư không.

Những tu sĩ ma đạo ở đây đều có vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.

Bọn hắn đều biết lát nữa là thời điểm nguy hiểm nhất với Vạn Cổ Ma Cung, nếu như làm không tốt sẽ có nguy cơ bị tiêu diệt.

“Các nhi lang, có người muốn hại đến ma cung của ta, các ngươi nói phải làm sao đây?”

Đột nhiên, một nam tử toả ra khí tức ma đạo cực kỳ nồng đậm giẫm lên hư không, phía sau hắn mơ hồ xuất hiện ma vượn thông thiên.

Hắn là vị Thiên Tôn cuối cùng của Vạn Cổ Ma Cung, ngoài Lục Trần cung chủ và Huyết vương điện.

Lần trước hắn đang dưỡng thương ở ma cung, nên không đi cùng đại quân càn quét Tiên Hoàng Châu Vực.

“Giết, giết, giết.”

“Tiêu diệt bọn hắn.”

Nơi này được vây quanh bởi ma khí, cả bầu trời đã được bao trùm bởi huyết sắc.

“Được rồi, sau khi tiêu diệt bọn hắn, Vạn Cổ Ma Cung của chúng ta sẽ có thể kiểm soát hoàn toàn Tiên Hoàng Châu Vực.”

“Đến lúc đó, Vạn Cổ Ma Cung ta sẽ cai trị Tiên Hoàng Châu Vực.”

Vẻ mặt của Quỷ Thiên Vương vô cùng đáng sợ, trong lòng hắn đương nhiên biết rõ lần này Vạn Cổ Ma Cung bọn hắn có nhiều nguy hiểm như thế nào, nhưng thân là thái thượng trưởng lão của Vạn Cổ Ma Cung, cho dù có chạy trốn, hắn tin rằng đám tiên chủ của Tiên Hoàng Châu Vực cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.

Không làm thì thôi, nếu đã làm thì phải làm cho đến chót. Dứt khoát liều mạng đánh một trận, biết đâu sẽ có bước ngoặt như lần trước.

Nơi sâu nhất của Ma Cung Điện.

Chương 532: Thần Vương Chú Chương 532: Thần Vương Chú

Nơi đây cực kỳ tối tăm, xung quanh toàn là hài cốt của sinh linh. Ngay giữa đại điện có một huyết trì cuồn cuộn. Bên trong huyết trì thỉnh thoảng sủi bọt như suối nước nóng.

Yêu dị đến cực điểm, âm u đến đáng sợ.

Tiếng keng, keng, keng đột nhiên vang lên trong đại điện, khiến cho huyết trì đại điện lúc này càng ngập tràn cảm giác kỳ quái.

“Là ngươi ép ta.”

Vẻ mặt Lục Trần lúc này rất dữ tợn, bây giờ hắn chỉ còn một cơ hội dùng đan dược để sử dụng sức mạnh của nguyên thân, nhưng lần trước hắn đã nhìn thấy trong tay nam tử áo trắng có vẻ là boss kia còn một thần trận nữa.

Nếu lần này hắn sử dụng cơ hội cuối cùng của mình mà vẫn không diệt trừ được hắn, vậy thì đến lúc đó, người gặp nguy hiểm sẽ là bản thân mình.

“Một khi Thần Vương Chú thoát ra, mặc dù Vạn Cổ Ma Cung sẽ sụp đổ trong ít nhất là mười vạn năm nữa, nhưng miễn là bản thân có thể báo được mối thù này, Vạn Cổ Ma Cung có biến mất thì đã sao, sau này ta có thể xây lại một cái khác.”

Ánh mắt Lục Trần thoáng hiện lên một tia tàn nhẫn. Hắn cảm thấy từ khi đệ đệ mình không còn nữa, tâm trạng hắn càng thích nổi giận hơn.

Lúc trước, hắn không thích giết người tùy ý, nhưng hắn đã giết rất nhiều đệ tử của Vạn Cổ Ma Cung trong thời gian này.

Và lý do tại sao các đệ tử của ma cung bị giết là vị bọn hắn đã hô khẩu hiệu mặt trời mọc phương đông, vì cung chủ bất bại.

“Ta sẽ tiêu diệt ngươi trước, sau đó nữ tử kia của ngươi sẽ là của ta.”

Giọng nói như vịt của Lục Trần vang lên trong đại điện u ám.

“Thần Vương Chú cần máu tươi của vô số sinh vật để làm chất dẫn, may là nguyên thân đã thu thập rất nhiều trong những năm qua, thêm phần của ta nữa chắc là đủ rồi.”

“Sử dụng chú này giết ngươi, để xem ngươi dùng cách nào để trốn thoát.”

“Hửm?”

“Có ai đó đang âm thầm ra tay với ta?”

Vẻ mặt của Tần Cửu Ca hơi thay đổi, ánh mắt nhìn về phía Vạn Cổ Ma Sơn, hắn cảm thấy có người đang bí mật ra tay với hắn.

“Thật thú vị, có vẻ như là Lục Trần rồi.”

Tần Cửu Ca lúc này đang đứng trong hư không, ánh mắt nhìn về phía Vạn Cổ Ma Sơn.

Cảm giác đó có chút kỳ lạ.

“Muốn dùng thần chú giết ta sao?”

“Uy lực của thần chú này cũng không tồi.”

Tần Cửu Ca hơi nheo mắt lại, cảm nhận sự khác biệt ở bản thân. Đây là khí tức của Đại Đạo Pháp Tắc, cảm giác như thần chú này dùng máu của vô số sinh linh hiến tế để gọi chú ngữ đại đạo của Tiên Vực đến.

“Nếu thiên tôn của người bình thường thì chắc chắn sẽ mất mạng, nhưng nếu là ta thì… Người nằm xuống sẽ là ngươi.”

Tần Cửu Ca nhắm mắt lại giống như đang cảm nhận điều gì đó.

Đột nhiên, trong mắt Tần Cửu Ca lóe lên tia sáng, cảm giác bị đại đạo chú ngữ vây quanh đã biến mất.

Thần chú của Đại Đạo Pháp Tắc sẽ làm tổn thương đến Thiên Tôn khác, nhưng với Tần Cửu Ca hắn thì không hề hấn gì.

Vạn Cổ Ma Sơn lúc này.

Lục Trần đang ngồi trong huyết trì phun ra một ngụm máu, cả khuôn mặt đều đã đỏ như máu.

“Không thể, không thể nào.”

“Tuyệt đối không thể như vậy.”

Lục Trần tức giận rống to, vừa rồi hắn đã sử dụng Thần Vương Chú.

Lúc đầu hắn cảm thấy mình sử dụng Thần Vương Chú rất tốt, nhưng chỉ một khắc sau, Thần Vương Chú dường như không còn giá trị.

“Thần Vương Chú có thể giết chết bất kỳ ai dưới Thần Linh. Đó là sức mạnh của Đại Đạo Pháp Tắc, làm sao có thể thất bại được?”

Ánh mắt Lục Trần đầy vẻ khó tin, phải biết rằng Thần Vương Chú gắn liền với sức mạnh của Đại Đạo Pháp Tắc thần bí và khó lường nhất.

“Không, ta không cam tâm.”

Giọng nói khàn khàn của Lục Trần vang lên trong Huyết Hải Đại Điện. Hắn không cam tâm, Thần Vương Chú là vũ khí lớn nhất trong tay hắn. Nếu vũ khí này không thể tiêu diệt nam tử áo trắng, sau này mình chắc chắn phải co đầu rụt cổ trước hắn rồi.

Bình Luận (0)
Comment