Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái ( Dịch Full)

Chương 31 - Chương 609: Khuất Phục Cường Giả

dx83yy4k

Hoặc là trong lòng đứa trẻ này không có tình yêu tỷ đệ nồng đậm.

Vẻ mặt Tần Cửu Ca khác lạ, nhưng đến cả người mang tình tiết tình yêu mẹ con còn có, tình yêu tỷ đệ hình như cũng không phải là không có khả năng.

Trong lòng Yến Thánh chết lặng, từ từ quỳ xuống.

Tần Cửu Ca: ???

Thực sự có nhân vật chính của khí vận ngốc như thế á?

Đúng là tuyệt.

Sau khi Tần Cửu Ca nói xong câu này, đều có cảm giác Yến Thánh sẽ không quỳ.

Dù sao thì những nhân vật chính của khí vận trước đây không phải là kiểu ngông nghênh vô địch, quỳ trời, quỳ đất, quỳ phụ mẫu, quỳ sư tôn, những cái khác thì nhất quyết không quỳ.

Chương 609: Khuất phục cường giả Chương 609: Khuất phục cường giả

Nhưng đến phiên Khí Vận Thần Tử – Yến Thánh này sao lại có thể có tình huống này?

Xem ra trong lòng của Khí Vận Thần Tử Yến Thánh chắc chắn có tình tiết tình yêu tỷ đệ, nếu không thì sao lại ngốc thế được.

Hoặc là nói hắn thực ra đang hình thành một loại tâm ma là cực kỳ muốn có được Yến Trần Nguyệt?

Mà còn có thêm một điều là hắn cũng không để ý đến tôn nghiêm của bản thân lắm.

Nhưng mà Tần Cửu Ca cũng không có đam mê như thế.

“Đùa ngươi đấy.”

Tần Cửu Ca thuận thế giải trừ khống chế cho Yến Trần Nguyệt, nhìn Yến Thánh bằng ánh mắt chứa sự cười nhạo.

Nhân vật chính của khí vận ngốc quá.

Đùa ngươi, mà ngươi lại coi là thật.

Yến Trần Nguyệt được Tần Cửu Ca giải trừ khống chế, nhìn Yến Thánh bằng ánh mắt lạnh lùng, đối với chuyện này, với đệ đệ không biết cách nhau mấy đời này, nàng vốn dĩ không có ác ý.

Nhưng hiện tại là dần dần có ác ý rồi.

“Tinh, chúc mừng chủ nhân nhận được năm ngàn Khí Vận Điểm.”

“Tinh, chúc mừng chủ nhân nhận được năm ngàn Khí Vận Điểm.”

“Tinh, chúc mừng chủ nhân nhận được năm ngàn Khí Vận Điểm.”

Rất nhanh, tiếng của hệ thống nhanh chóng vang lên trong đầu Tần Cửu Ca.

Yến Thánh đang quỳ trên mặt đất như muốn bùng nổ, hắn bị chơi xỏ?

Trong lòng Yến Thánh, hắn không để ý tới tôn nghiêm của bản thân.

Từ lâu rồi, hắn đã quen với phép tắc cơ bản nhất của Tiên Vực, chính là tôn kính và khuất phục cường giả.

Nên khuất phục một chút thì khuất phục một chút, chỉ cần có thể đạt được những gì mình muốn thì không gì là không thể.

“Ta…”

Yến Thánh cũng không biết phải biểu đạt gì vào lúc này mới có thể thể hiện được sự phẫn nộ của mình.

Đây hoàn toàn là trêu đùa hắn như đồ đần.

Cũng trách vừa rồi thế mà lại tin, hắn bây giờ hận không thể tát cho bản thân ấy cái mới hả giận.

“Thú vị, ngươi là người đầu tiên để ta nhìn thấy dáng vẻ này.”

Tần Cửu Ca mỉm cười, nhìn Yến Thánh, có khi ban nãy, đến Yến Trần Nguyệt cũng nhìn Yến Thánh như nhìn đồ ngốc.

“Ngươi…”

Yến Thánh đỏ mặt, mặc dù hắn không biết lần đầu tiên mà Thần Châu Đạo Tử này nói là gì, nhưng chắc chắn không phải là lời gì tốt đẹp.

“Một Khí Vận Thần Tử nhỏ bé mà thôi, đến làm món khai vị cho ta cũng không đủ tư cách.”

Tần Cửu Ca thản nhiên nhìn Yến Trần, thầm nghĩ, còn không phải là nói láo, trong mắt Tần Cửu Ca, điểm quý giá nhất của loại Khí Vận Thần Tử dựa vào giá trị nhan sắc này là trên người hắn có năng lực hấp dẫn người khác giới.

“Hệ thống, ta muốn đoạt năng lực kia của hắn thì cần phải tiêu bao nhiêu điểm khí vận.”

Tần Cửu Ca nói với hệ thống trong đầu, dù hắn đã đủ đẹp trai, nhưng ai lại ghét mình đẹp tải thêm chút nữa chứ?

Dù sao hắn cũng không ghét mình đẹp thêm ít nữa.

“Tinh, chủ nhân có thể đoạt bảy phần mười năng lực của Yến Thánh, ba phần còn lại chủ nhân không đoạt được ở giai đoạn hiện tại.”

m thanh của hệ thống vang lên trong đầu Tần Cửu Ca.

“Thế cũng đủ rồi.”

Tần Cửu Ca thầm nói, năng lực này của Yến Thánh rất tốt, dù là bảy phần mười cũng lọt vào mắt của Tần Cửu Ca.

“Tinh, tước đoạt bảy phần mười năng lực thiên phú của Khí Vận Thần Tử Yến Thánh, tiêu hao một trăm ngàn điểm khí vận.”

Theo tiếng của hệ thống, Yến Thánh đang đứng trước mặt Tần Cửu Ca bỗng nhiên cảm thấy xung quanh mình có một luồng không khí kỳ lạ.

Mà loại không khí này khiến cho Tần Cửu Ca rung động, càng ngày càng nhiều.

Yến Trần Nguyệt liếc mắt nhìn Tần Cửu Ca.

Nàng cảm thấy trên người Tần Cửu Ca thay đổi không ít, mặc dù dung mạo không thay đổi nhưng hình như trên người hắn có một loại khí nào đó càng ngày càng nồng đậm.

Loại khí chất này đang gia tăng một cách vô hình.

Thường được gọi là khí chất vô hình, mà khí chất vô hình lại trí mạng nhất.

Đến cũng không khỏi nhìn thêm mấy lần.

Mà lúc này, trong lòng Yến Thánh lập tức dậy sóng.

Vừa nãy hắn cảm thấy mình thiếu đi một thứ gì đó rất quan trọng.

“Được rồi, ngươi có thể cút rồi, đừng ở đây ảnh hưởng việc lát nữa chúng ta làm.”

Tần Cửu Ca chậm rãi nói với Yến Thánh.

Cây rau hẹ này vẫn còn lưu hương, dù sao thì cũng không chạy thoát khỏi lòng bàn tay mình được, lại nói, nhân vật chính của khí vận chỉ dựa vào giá trị nhan sắc để ăn bám.

Tần Cửu Ca còn muốn xem Yến Thánh hấp dẫn những nữ chính thực lực mạnh mẽ như thế nào.

Hoặc là nói Tần Cửu Ca muốn xem sau khi Yến Thánh mất đi bảy phần năng lực còn có thể dùng những năng lực nào bù lại.

Đợi đến khi Yến Thánh bù được năng lực của bản thân, Tần Cửu Ca sẽ xuất hiện.

Cái này gọi là chuẩn bị nguồn năng lượng dự phòng.

Tần Cửu Ca muốn lấy lúc nào thì lấy lúc đó.

Năng lực của Yến Thánh còn được Tần Cửu Ca yêu thích.

“Ngươi…”

Yến Thánh tự động không để ý đến nửa câu đầu của Tần Cửu Ca, trong lòng suy nghĩ sâu xa về nửa câu sau, lát nữa phải ở đây làm rõ chuyện trong câu nói này.

Nhưng nơi đây là đại điện của Yến Trần Nguyệt.

Muốn làm gì ở đây?

Còn phải để hắn ra ngoài, lại kết hợp với vẻ cười cượt của tên Thần Châu Đạo Tử lúc đó, trong lòng Yến Thánh từ từ nứt ra.

Tại sao mấy ngày nay tên Thần Châu Đạo Tử này đều ở Linh Nguyệt Tiên Tông.

Đủ loại chuyện cộng lại khiến trong lòng Yến Thánh tức khắc hiểu rõ chuyện gì.

Lúc nãy nhìn Yến Trần Nguyệt trong tay Thần Châu Đạo Tử là một chút sức chống cự cũng không có.

“Các người… Các người thế mà lại ở đây…”

Chương 610: Thế này cũng thú vị Chương 610: Thế này cũng thú vị

Yến Thánh càng nghĩ càng thấy bản thân phát hiện ra chuyện rất ghê gớm.

Vì sao đường đường là Thần Châu Đạo Tử lại giúp đỡ Linh Nguyệt Tiên Tông, hoá ra là thế.

“Được rồi, ngươi có thể cút rồi.”

Tần Cửu Ca phất tay, ném Yến Thánh ra ngoài cung điện.

Từ từ, Tần Cửu Ca nhìn vị tông chủ của Linh Nguyệt Tiên Tông – Yến Trần Nguyệt bằng ánh mắt tràn đầy ý cười.

“Tông chủ, chúng ta nên làm tròn lời hứa rồi, là tông chủ của một tông, ngươi không được nuốt lời đâu.”

“Nuốt lời trong tình huống này sẽ huỷ hoại danh dự của ngươi, nếu lần sau còn có người đánh vào Linh Nguyệt Tiên Tông, tông chủ lại nghĩ ra điều kiện để ta ra tay, vậy lần sau đúng là không biết có nên ra tay không.”

Tần Cửu Ca nhìn vẻ mặt thờ ơ có chút đỏ hồng của Yến Trần Nguyệt.

Nói xong, Tần Cửu Ca từ từ tiến lại gần Yến Trần Nguyệt, mà Yến Trần Nguyệt cũng bất giác mà lùi ra sau một bước.

Giống như Tần Cửu Ca là mãnh thú ăn người.

“Ta đáng sợ à?”

Tần Cửu Ca nhìn Yến Trần Nguyệt lùi ra sau, cười nói.

“Đừng quên là đây là chuyện ngươi hứa với ta.”

“Ta không ép ngươi.”

“Chuyện ngươi tự chọn, lại không dám tự gánh à?”

Bàn tay Tần Cửu Ca từ từ chạm lên mặt Yến Trần Nguyệt, sau đó từ từ đưa xuống.

Ban đầu, trong lòng Yến Trần Nguyệt vẫn còn chút kháng cự, nhưng đột nhiên nhớ tới chuyện Hoàng Kim Cự Nhân tộc.

Đôi mắt Yến Trần Nguyệt từ từ nhắm lại, bản thân còn có tông môn và hai người muội muội.

Đối đầu với Thần Châu Đạo Tử này chắc chắc là đâm đầu vào chỗ chết.

Lại thêm chuyện này là do bản thân đồng ý trước.

Thần Châu Đạo Tử chiếm lý lẽ.

“Da thịt mềm nhẵn, tông chủ bảo dưỡng không tệ.”

Tần Cửu Ca cảm nhận cảm xúc trong tay mình, nhẹ nhàng nói.

Đừng nói nữ tử trong tiên vực dù lớn tuổi như thế cũng rất non.

“Yến Thánh còn ở bên ngoài, vẫn chưa đi.”

Yến Trần Nguyệt nhắm mắt lại như đang nhận lệnh, nhưng nàng vẫn chú ý tới mặt mũi, trong giọng nói bình tĩnh lại mang theo sự run rẩy.

Vừa nãy, Yến Thánh không bị Tần Cửu Ca ném bay bao xa, bây giờ vẫn đang ở bên ngoài đại điện.

“Thế này càng thú vị.”

Yến Trần Nguyệt: “…”

“Cầm thú.”

Yến Trần Nguyệt hít một hơi thật sâu, cũng không biết nên nói những gì, chỉ có thể nói hai chữ này.

“Cảm ơn đã nâng đỡ.”

Giọng nói của Tần Cửu Ca lại vang lên bên tai Yến Trần Nguyệt, khiến Yến Trần Nguyệt chết lặng.

Ngươi nói ngươi là Thần Châu Cấm Kỵ Đạo Tử, muốn kiểu con cái nào mà chẳng có, sao cứ phải nhớ thương nàng – xử nữ không biết đã bao nhiêu năm.

Yến Trần Nguyệt nhắm mắt lại, vẻ mặt tĩnh lặng trở lại, tiếp theo coi như bị chó nhìn đi.

“Ngươi tự cởi hay là ta cởi.”

Câu nói này khiến cho lửa giận trong lòng Yến Trần Nguyệt thực sự bùng lên, nhưng vẫn bị nàng ép xuống.

“Ta tự làm.”

Bị hắn thoát y, đoán là cũng không biết bị lợi dụng bao nhiêu.

Cho nên nàng nghĩ rằng vẫn là mình tự làm.

“Thôi vậy, ta tự làm.”

Bên ngoài đại điện lúc này, vẻ mặt Yến Thánh dữ tợn, hắn không nghe thấy âm thanh bên trong, nhưng cảnh bên trong hắn đã tưởng tượng trong đầu rồi.

Thường gọi là “màn ảnh nhỏ”.

“Ngươi cứ nhắm mắt lại làm gì, ta có làm gì ngươi đâu.”

Trong đai điện, Tần Cửu Ca từ từ buông bàn tay trên vai Yến Trần Nguyệt xuống rồi nói.

Hắn thật sự không làm gì mà.

Thật đấy.

Hắn lại không phải loại người không có nhân phẩm như thế.

Nghe thấy câu nói này, Yên Trần Nguyệt từ từ mở mắt ra, ánh mắt chứa đựng sự phức tạp.

Thực sự lúc nàng nhắm mắt, tên Thần Châu Đạo Tử này không làm gì nàng cả.

Chính vì vậy nên sắc mặt nàng mới phức tạp như thế.

Dù sao thì bắt ép để xem cơ thể của một nữ tử, ngẫm lại sẽ biết nội tâm người con gái ấy sẽ kích động như thế nào.

Bình thường không phải là đòi sống đòi chết à.

Nàng đã nghĩ cả rồi, sau này sẽ bế quan ở hậu sơn của Linh Nguyệt Tiên Tông, không đến Thiên Tôn cấp cao thì không ra khỏi tông.

Dù cho ra khỏi tông cũng tuyệt đối không đến Thần Châu, cũng không muốn gặp tên Thần Châu Đạo Tử này nữa.

Cho đến lúc nãy, cách nhìn nhận của Yến Trần Nguyệt đối với Tần Cửu Ca luôn là kẻ háo sắc, không biết sau này còn hại bao nhiêu cô gái.

Nhưng giờ phút này lại có một ít thay đổi.

Tối thiếu là không động tay động chân với nàng trước.

Không thừa dịp này để nhân cơ hội ăn nàng.

“Ngươi… Ngươi không thừa cơ làm chuyện đó với ta?”

Yến Trần Nguyệt im lặng một lúc rồi nói nhỏ, mặc dù biết mình không bị mạo phạm, nàng cảm thấy rất vui, nhưng trong lòng lại có một chút cảm giác mất mát.

Kiểu mất mát này rất kỳ diệu.

Nhưng lúc Yến Trần Nguyệt nói ra, rất nhanh đã hối hận.

Bản thân nói ra câu này giống như những nữ tử mua vui đó.

Nhưng không nói sẽ thấy hơi khó chịu, dù nói sao thì mình vẫn là Linh Nguyệt Tiên Chủ danh chấn Càn Châu, mỹ nhân nổi danh Càn Châu.

Một người con trai rõ ràng có cơ hội, có điều kiện để làm một số chuyện với mình, nhưng người ta không làm.

Bày ở trước mắt cũng không làm.

Nàng không chỉ là tông chủ của Linh Nguyệt Tiên Tông mà còn là tiên tử đỉnh cấp ở Càn Châu.

Dù sao nàng cũng có lòng yêu cái đẹp.

Hoặc nói là mặc kệ là nữ tử trẻ tuổi hay gì, trong lòng nàng cũng có.

Cảm thấy tên Thần Châu Đạo Tử này đối với nàng không giống như thế, có cảm giác không ưng nàng.

Chê dung mạo của nàng?

Không cho ngươi, nhất định là ta cương quyết không cho ngươi mới được chứ không phải là ngươi không vừa mắt nên không muốn.

Trước là nàng chủ động, sau lại là coi thường dung mạo của nàng.

“Làm gì cơ?”

Chương 611: Thiên Địa Thông Đạo Chương 611: Thiên Địa Thông Đạo

Tần Cửu Ca chậm rãi bước tới cửa đại điện, cười nói, người thuần khiết như mình sao biết làm chuyện đó là chuyện gì.

Những người ngày ngày nghĩ đến chuyện đó (một ít độc giả) chính là đồ háo sắc.

Mà Tần Cửu Ca là người đứng đắn.

Sau khi Tần Cửu Ca dứt lời, mặt Yến Trần Nguyệt bỗng nhiên đỏ lên.

Lần đầu tiên gặp chuyện kiểu này, thậm chí nàng còn coi Thần Châu Đạo Tử sẽ thừa cơ làm chuyện đó với nàng.

Chẳng lẽ là mình hiểu lầm hắn?

Nghĩ tới đây, trong lòng Yến Trần Nguyệt không khỏi tự cười giễu cợt chính mình, có lẽ nàng đã nghĩ sai từ ban đầu.

Nam tử này có thân phận gì, nàng biết, không chỉ biết, nàng còn biết thân phân đó khủng bố bao nhiêu.

Muốn có được nữ tử có dung mạo như nàng không phải là quá đơn giản à.

Yến Trần Nguyệt im lặng, không lên tiếng, hiện giờ, tình hình này mới tốt.

Từ đầu nàng cảm thấy chán ghét Thần Châu Đạo Tử hơn là cảm kích, nhưng giờ thay đổi rồi.

Không thể không nói tình cảm của con gái đùng là dễ thay đổi.

Không biết mọi người có cảm thấy không, Tần Cửu Ca lại cảm thấy thế.

“Tinh, Khí Vận Nữ Chủ Yến Trần Nguyệt thay đổi cách nhìn về chủ nhân, chúc mừng chủ nhân thu được tám ngàn điểm khí vận.”

m thanh của hệ thống vang lên trong đầu Tần Cửu Ca.

Lúc Tần Cửu Ca nhìn Yến Trần Nguyệt lúc này, trong mắt có sự khác thường, tình huống gì đây?

Thế mà giờ còn có cảm giác tốt về ta.

Sự khác biệt này đúng là thần kỳ.

Giống như ban đầu ta muốn đạt được cơ thể của ngươi, người cảm thấy đau khổ đến mức đòi sống đòi chết, nhưng ngươi chỉ có thể đồng ý, nhưng đợi mấy ngày lại nói với ngươi chỉ muốn miệng và tay của ngươi thôi.

Ngươi bắt đầu mang ơn.

Người văn hoá kiểu này gọi là trước và sau khác biệt, nhưng trong mắt Tần Cửu Ca chính là “tiện”.

“Ngươi phù phiếm quá.”

Bỗng nhiên, Tần Cửu Ca nói với Yến Trần Nguyệt.

Thoáng cái, khiến cho mặt của Yến Trần Nguyệt càng đỏ hơn.

“Sau này gặp.”

Tần Cửu Ca cười một tiếng, đi đến bên Yến Trần Nguyệt, nâng gương mặt đỏ ửng của Yến Trần Nguyệt lên rồi nói.

Yến Thánh ở đây không cần quan tâm nhiều, trong tay hắn, Yến Thánh không thể tạo lên sóng gió gì cả.

Yến Thánh bị hắn coi như heo mà nuôi, qua mấy ngày rồi thu hoạch.

Năng lực đó của hắn, Tần Cửu Ca cần hơi nhiều.

Giống như nhân vật chính của khí vận luôn bị Tần Cửu Ca giám sát, không thể chạy thoát.

Lúc này, bà ngàn châu của Châu Vực, mỗi một châu đều có số lượng khác nhau về thông đạo do trời đất mở ra.

Ai cũng không biết những Thiên Địa Thông Đạo đó sẽ đóng vào lúc nào.

Nhưng lại biết rằng những Thiên Địa Thông Đạo đó không phải thần linh bước vào, cảnh giới cao nhất là Bán Bộ Thần Linh.

Ngoài mặt là hạn chế thế lực bên trong các đạo thống cổ xưa.

Nhưng vẫn có người trong Cổ Tộc Đạo Thống nghĩ ra cách giải quyết từ lâu.

Rất nhiều Thiên Tôn trong Cổ Tộc Đạo Thống biết về chuyện của chiến trường Chư Thiên có thực lực dừng ở mức Thiên Tôn tầng chín hoặc Bán Bộ Thần Linh.

Như thế thì đợi đến khi bọn họ đi vào sẽ đột phá thành Thần Linh, đối với ai cũng có lợi.

Đối với Thiên Tôn cấp cao có cảnh giới Sinh Linh mà nói, thu được tài nguyên tốt ở bên trong, đương nhiên quan trọng nhất là đồ vật loại Thần Cách.

Thần Cách chính là điều kiện phải có để thành thần, đối với đa số sinh linh mà nói chính là như thế.

Đương nhiên có hơi kinh khủng, Thiên Tôn Sinh Linh sẽ thiêu đốt Thần Hoả Đại Đạo của mình sau đó trở thành Tiên Thiên Thần Linh.

Hợp lại với Thần Cách trở thành Thành Linh chính là Hậu Thiên Thần Linh, thần linh thiêu đốt Thần Hoả Đại Đạo của bản thân chỉ là Tiên Thiên Thần Linh.

Giữa Tiên Thiên Thần Linh và Hậu Thiên Thần Linh không hề giống nhau.

Nơi nào đó ở Tiên Hoàng Châu Vực.

“Tâm Nhiên, ngươi không phải đi theo thế lực của đạo thống đến chiến trường Chư Thiên, chúng ta đi lẻ.”

Gần Hư Không Thông Đạo nào đó, Y Tâm Nhiên nhìn về phía thông đạo đang chậm rãi ngưng kết nhưng không thấy gì.

Đạo Châu có bảy Hư Không Thông Đạo do thiên địa tạo thành, gần sát ranh giới của Tiên Hoàng Châu Vực có một Hư Không Thông Đạo.

Nơi này đã có không ít người đến quan sát, trong rất nhiều đôi mắt đều là cảm giác nóng như lửa.

Nếu như có thể tìm được tạo hoá trong chiến trường Chư Thiên, đối với cuộc đời của chính mình cũng là một sự thay đổi cực kỳ lớn.

“Ngươi và những tộc nhân của người đi cùng nhau, đừng nói các người có thể thu được bảo vật tốt hay không, dù cho các người thu được bảo vật cực kỳ tốt, vậy cũng là của những lão tổ trong tộc của các ngươi, và ngươi sẽ không có quan hệ gì, biết chưa?”

Giọng nói đó vang lên trong đầu Y Tâm Nhiên.

Y Tâm Nhiên không được coi trong trong tộc như Thần Châu Đạo Tử, trong tộc, đạt được bảo vật, người được chọn đầu tiên chắc chắn không phải Y Tâm Nhiên, vậy Y Tâm Nhiên có thể đạt được tạo hoá gì chứ?

Chỉ có độc hành mới có thể có được bảo vật đầy đủ.

“Được rồi!”

Nghe được lời sư tôn Cửu U của mình này thì Y Tâm Nhiên trầm mặc một lúc rồi gật đầu đồng ý.

Nếu như có bất kỳ thân nhân nào của Y Tâm có mặt tại nơi này thì chắc chắn sẽ phát hiện vẻ mặt của nàng hiện tại khác hoàn toàn với lúc thông thường.

Nàng hiện rõ ra một khí chất như đã bước vào Ma Đạo.

Chương 612: Chí Tôn Cốt ở trước mặt cũng không đoạt được! Chương 612: Chí Tôn Cốt ở trước mặt cũng không đoạt được!

“Đồ nhi ngoan, không phải là cùng một chỗ tiến nhập Ma Đạo với vi sư sung sướng hơn rất nhiều sao? Những nam nhân xấu xa kia sao có thể thú vị hơn việc nhập Ma Đạo được? Đồ nhi thấy thế nào?”

Cửu U – Sư tôn của Y Tâm Nhiên nói những lời này với gương mặt tràn đầy ý cười, bản thân quả nhiên không nhìn lầm, đồ nhi này của mình chắc chắn sở hữu một tiềm năng làm một cự đầu trong Ma Đạo.

Trong lòng không có nam nhân thì sẽ không bị ảnh hưởng tới tốc độ rút đao.

Nam nhân là cái thá gì chứ?

“Ta nhớ hắn.”

Ngay vào lúc Cửu U đang nhìn Y Tâm Nhiên với vẻ mặt đầy ý cười thì Y Tâm Nhiên nói ra một câu, lời này trực tiếp khiến cho Cửu U như muốn phun máu.

Cái quỷ gì thế?

Không phải là sau khi chặt đứt tơ tình, nhập vào Ma Đạo thì ngươi sẽ không còn những tình cảm nam nữ này vướng bận sao? Đáng ra lúc này ngươi phải một lòng hướng đạo chứ?

Sao lại có thể xảy ra tình huống này được?

Sao ngươi có thể nhớ hắn được? Không lẽ ngươi muốn làm sư phụ tức chết hay sao?

Hiện tại trong lòng Cửu U ngứa ngáy khó nhịn, tên đồ này này của mình không lẽ đang muốn làm mình tức chết hay sao?

“Chắc chắn ngươi sẽ không đạt được khối Chí Tôn Cốt đó đâu, nhưng nói đi thì phải nói lại, căn cơ của ngươi quá kém, thế nên sau này gặp phải bất kỳ thể cốt kỳ lại nào thì ngươi nhất định phải đoạt lấy, có biết không?”

Cửu U chuyển sang giọng lạnh lùng rồi lên tiếng.

Đồ nhi này của mình bất kỳ điểm nào cũng vô cùng tốt, chỉ có tư chất là hơi kém một chút thôi, trên con đường tu hành này thì thiên tư cùng tư nguyên chính là hai thứ quan trọng nhất.

Nhưng Y Tâm Nhiên hoàn toàn không sở hữu cái nào trong cả hai.

Thật là tiếc Chí Tôn Cốt kia, không biết sau này có cơ hội gặp lại được cơ hội tốt như thế không nữa, nếu như sau này còn có thể gặp lại thì nhất định nàng phải bắt Y Tâm Nhiên đoạt lấy, đó chính là Chí Tôn Cốt đó.

Có truyền thuyết nói rằng trong Thiên Đình có một vị thần sở hữu Thiên Phú Thần Thông là Chí Tôn Cốt.

Nó có năng lực thông thiên triệt địa.

Khi nàng biết rõ người sở hữu Chí Tôn Cốt là Tử Linh Hi đã thức tỉnh ký ức của tiền kiếp thì Cửu U giận tới mức mém chút nữa đã chụp chết đồ nhi của mình.

Ngay cả Chí Tôn Cốt ở trước mặt mà cũng không đoạt lấy được, ngươi còn có tác dụng gì nữa chứ?

May mà sau này đồ nhi nàng cũng coi như là có chút lương tâm, chịu đạp vào Ma Đạo, Y Tâm Nhiên quả nhiên vẫn là một hạt giống tốt của Ma Đạo.

Tuy nhiên dù vậy tư chất của nàng cũng quá kém.

Tuyết Yêu Cung.

Sâm Hàn nhìn Yến Thánh với một vẻ mặt lãnh đạm tới cùng cực, trong đó không giấu nổi sự mệt mỏi, trước kia nàng còn xem Yến Thánh rất thuận mặc nhưng hiện tại thì khác, nàng càng nhìn y thì nàng càng cảm thấy tức giận.

Nàng không thể nói được tên Yến Thánh thiếu cái gì, nhưng giờ y đã không hấp dẫn được nàng nữa rồi.

Yến Thánh cũng đồng thời sở hữu cảm giác này.

Sau khi rời khỏi Linh Nguyệt Tông thì Yến Thánh cảm giác như bản thân hắn đã mất đi một thứ gì đó.

“Sâm tỷ tỷ, lưng ngươi có đau lắm hay không, hay là để cho Thánh Nhi xoa bóp cho ngươi được không?”

Yến Thánh nhìn vị Sâm trưởng lão của Tuyết Yêu Cung này với gương mặt nịnh nọt rồi nói.

Căn cơ của mình vẫn còn ở Tuyết Yêu Cung này, vị Sâm trưởng lão trước mắt dù sao cũng là trợ lực lớn nhất của bản thân.

“Lăn, ai cho ngươi kêu ta Sâm tỷ tỷ.”

Sâm Hàn trực tiếp bạt một bạt tai lên mặt Yến Thánh.

Tên Yến Thánh này kém chút nữa đã khiến cho nàng đắc tội với Hoàng Kim Cự Nhân Tộc, lúc ấy bản thân cũng ngu ngốc thật, sao lại không ngăn cản tất cả!

Giờ suy nghĩ lại thì nàng thấy mình ngu ngốc vô cùng.

Đáng ra nàng không nên mang tên chuyên môn tìm tai họa như thế này tới Tuyết yêu Cung.

May mà đương thời vị kia vẫn còn tồn tại, nếu không thì Tuyết Yêu Cung các nàng thật sự không dám tới Càn Châu này.

Hoàng Kim Cự Nhân Tộc có thể nói là mạnh hơn Tuyết Yêu Cung các nàng nhiều.

“Vâng, vâng, vâng!”

Yến Thánh ngã xuống đất với vô số nghi hoặc, không phải Sâm trưởng lão đã từ từ bị mình hấp dẫn rồi sao?

Sao hiện tại lại xảy ra chuyện này được?

Chuyện xảy ra giữa Y Tâm Nhiên cùng với Yến Thánh đều nằm trong khống chế của Tần Cửu Ca, còn về phần bản thân hắn thì hắn đang làm chuyện có ích cho bản thân.

Bảo đảm là chuyện có ích cho cơ thể.

Đây là một việc cực kỳ có lợi cho cơ thể, chứ không phải là những chuyện mờ ám mà các ngươi đang nghĩ trong đầu.

“Thế nào? Có dễ chịu hay không!”

Trên Tiên Thiên Ngọc Sàng.

Tần Cửu Ca lại tiếp tục chỉ đạo Viêm Linh Cơ tu luyện Viêm Tuyết Song Tu Đại Pháp, đây chính là một công pháp tốt đó.

Tuyệt đối thích hợp Viêm Linh Cơ cùng Hư Nhược Tuyết vô cùng.

Mấy ngày sau Tần Cửu Ca sẽ trở về Tiên Cổ Tần Tộc để chuẩn bị cho Chư Thiên Chiến Trận.

Vì thế hắn phải đảm bảo việc thuộc hạ của mình có thực lực mạnh mẽ, như thế thì hắn mới không bị mất mặt được.

“Công tử, ta cảm giác nếu như có thể để nàng cùng tu luyện một chỗ với ta thì chắc chắn hiệu quả của công pháp này sẽ được nhân lên gấp nhiều lần.”

Chương 613: Tề Thiên Đại Thánh Chương 613: Tề Thiên Đại Thánh

Viêm Linh Cơ liếm một vệt trắng bên miệng của nàng rồi nói một cách cực kỳ thân thiện.

Viêm Tuyết Song Tu công pháp đáng ra là công pháp cho cả nàng và Hư Nhược Tuyết cùng nhau tu luyện mới đạt được hiệu quả tốt nhất, nhưng giờ chỉ có một mình nàng tu luyện với công tử thì đương nhiên không có hiệu quả bằng rồi.

“Ngươi muốn…”

Tần Cửu Ca khi nhìn sang Viêm Linh Cơ thì đã lộ ra một vẻ mặt bất ngờ.

Đương nhiên Tần Cửu Ca biết rõ người mà Viêm Linh Cơ vừa nhắc tới là ai.

Việc cho các nàng đồng thời tu công pháp này thì có chút…

“Công tử sao thế, Linh Cơ nói sai ở đâu sao?”

Viêm Linh Cơ cười một cách quyến rũ, ánh mắt nàng lóe lên một vệt sáng không tên.

Vừa nhìn liền biết Hư Nhược Tuyết thua Viêm Linh Cơ trên phương diện này rất nhiều.

Ở phương diện này thì Viêm Linh Cơ có thể nói là tuyệt đối tự tin.

Tiếp theo thì Viêm Linh Cơ và Tần Cửu Ca lại tiếp tục quá trình tu luyện này.

Sau đó Viêm Linh Cơ cùng Tần Cửu Ca trờ về Nội Viện của Thiên Đế Thư Viện.

Lúc này dòng người trong Nội Viện của Thiên Đế Thư Viện vẫn rất lớn, nhiều thiên tài yêu nghiệt đang bế quan đã xuất quan để tiến đến Thiên Đế Thư Viện.

Nguyên nhân là vì Chư Thiên Chiến Trường.

Đồng thời trên Tiên Vực không có tiếng vang tý nào, vô cùng vô tận linh khí nhanh chóng tán ra khắp Chư Thiên Vạn Giới.

Một đại điện cổ lão trong Thiên Đế Thư Viện.

“Sau khi Chư Thiên Chiến Trường mở ra thì tất cả sinh linh ở khắp Chư Thiên Vạn Giới đều có thể tiến vào, Thiên Đế Thư Viện cũng sẽ thu hoạch được một cơ duyên to lớn.”

Một âm thanh cổ lão vang lên giữa cung điện này.

Vào giờ phút nào Tiên Vực cùng Chư Thiên Vạn Giới cũng có mầm mống Cường Giả được sinh ra.

Yêu Châu.

Đây chính là căn cứ của đại đa số Yêu Tộc trong Thái Cổ Tiên Vực, nơi đây Yêu Khí trùng thiên, có Kim Sí Đại Bằng Điểu vỗ cánh, Chân Long ngao du, Ngũ Thải Kỳ Lân đạp không, Tiên Hoàng bay múa.

Lúc này tại một nơi tên là Hoa Quả Sơn.

Đây chính là một Đạo Thống mới sinh ra gần vạn năm của Yêu Tộc.

Trên đó cư trú vô số Yêu Hầu, mỗi một con đều dũng mãnh thiện chiến.

Sơn chủ của bọn chúng chính là Tề Thiên Đại Thánh danh chấn Yêu Châu, yêu khí thông thiên, coi trời bằng vung, trên diệt cứu thiên dưới kích cửu u.

Vô số lôi đình hạ xuống tòa cự sơn trước mắt này.

“Đại vương đột phá, đại vương đột phá.”

Nhiều hầu tử tại Hoa Quả Sơn nhìn lôi đình trên bầu trời sau đó hô to.

Đây chính là đại vương của bọn hắn, bá chủ yêu châu, Tề Thiên Đại Thánh, tu vi thông thiên triệt địa, truyền thuyết thân hắn có Tiên Cốt, thiên khó diệt địa khó táng.

“Các huynh đệ, theo ta giết vào Chư Thiên Chi Địa, đoạt tạo hóa của Thiên Địa này.”

Không chỉ có yêu tộc của Yêu Châu mà còn rất nhiều chủng tộc kỳ lạ khác đang đi thẳng về Chư Thiên Chiến Trường.

Không ai biết Chư Thiên Bất Hủ Chiến Thế Giới được hình thành như thế nào, cũng không ai biết nó lớn bao nhiêu, dù sao nó nơi ở một nơi cực kỳ kỳ diệu, chỉ có thể đi vào từ Hư Không Thông Đạo được hình thành ở Tiên Vực hoặc được một vị Thần Linh mở thông đạo trong một thời điểm đặc thù.

Không ai biết rõ những thông đạo đó sẽ đóng lại vào khi nào, nhưng sau khi đóng thì mười năm sau nó sẽ không mở ra.

Có thể nói rằng chỉ cần ngươi tiến vào Chư Thiên Chiến Trường thì phải sinh tồn trong đó ít nhất mười năm.

Trong đó vẫn có sinh linh, được gọi là thổ dân.

Diện tích của Chiến Trường rất lớn, lớn đến mức không thể tưởng tượng được.

Sau khi sinh linh tiến vào từ Hư Không Thông Đạo thì sẽ bị truyền tống đến vị trí ngẫu nhiên, không ai biết nơi đó là nơi nào bởi vì tất cả sẽ bị phân tán ra.

Chỉ có những thông đạo mà Thần Linh mở ra vào thời điểm đặc biệt thì mới có thể bảo đảm được những người đi cùng xuất hiện cùng vị trí với mình.

Điều này đối với đại đa số sinh linh tại Chư Thiên cực kỳ không công bằng, nhưng trên Tiên Vực này làm gì có công bằng chứ.

Việc tham gia Chư Thiên Chiến Trường đã là cơ hội cực kỳ lớn đối với bọn hắn rồi.

“Sau khi chia tay đến nay thì tiểu đạo cô không có vấn đề gì chứ?”

Vừa về tới Thiên Đế Thư Viện thì người đầu tiên mà Tần Cửu Ca gặp lại chính là Đạo Quân Tiên của Đạo Tộc, trên người nàng vẫn tràn đầy cảm giác Cấm Dục quen thuộc, bất kỳ nam nhân nào tiếp xúc với nàng đều sẽ không dám có suy nghĩ khinh bạc nàng.

Chỉ là hiện tại Đạo Quân Tiên đang đi bên cạnh một nam tử có hình dáng kỳ lạ, trên trán của y lại sinh ra một con mắt.

Đạo Quân Tiên khi thấy Đạo Tử Thần Châu đang đi thẳng về phía mình thì không khỏi hừ lạnh một tiếng.

Nàng đang muốn quay mặt để rời khỏi thì Tần Cửu Ca đột ngột lên tiếng.

“Ta vừa tới thì ngươi liền quay đi, có phải là hơi không lễ phép không?”

Tần Cửu Ca sau khi nói xong thì lập tức bay tới trước mặt cản đường đi của Đạo Quân Tiên, khóe miệng hắn hiện rõ nét mỉm cười.

Đạo Quân Tiên chỉ hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm.

Nhưng mà nam tử ba mắt bên người của Đạo Quân Tiên thì lại nhìn chằm chằm vào Tần Cửu Ca.

“Các hạ, đây chính là Đế Nữ của Đạo Tộc, ngươi làm như thế có phải là có chút quá mức rồi không?”

Chương 614: Dùng Thiên Địa Đại Thế luyện đan Chương 614: Dùng Thiên Địa Đại Thế luyện đan

Sau khi nhìn Tần Cửu Ca một lúc lâu thì nam tử bên người của Đạo Quân Tiên kia cũng bắt đầu lên tiếng.

Nhưng điều khiến y tức giận hơn chính là dù bị nói như thế nhưng nam nhân kia vẫn không thèm quan tâm tý nào, hắn vẫn nói chuyện vui vẻ với Đạo Quân Tiên.

Bản thân y chính là Ngũ Hoàng Tử đương đại của Tam Nhãn Thần Tộc, thế lực của hắn có thực lực thông thiên.

Hiện tại Tam Nhãn Thần Tộc bọn hắn sắp xuất thế là vì muốn trấn áp tứ phương.

“Ting, phát hiện Khí Vận Chí Tôn, Tà Tôn.”

“Tu vi: Nửa Bước Thần Linh.”

“Thân phận: Đại Hoàng Tử đương đại của Tam Nhãn Thần Tộc (Thần Tử)”

“Con đường Khí Vận: Vô Địch.”

m thanh của hệ thống vang lên bên tai của Tần Cửu Ca, điều này khiến hắn hơi nheo mắt lại để nhìn thanh niên đứng cạnh Đạo Quân Tiên từ đầu tới giờ này.

Đây chính là một trong các tộc từ viễn cổ, Tam Nhãn Thần Tộc.

Loại Cổ Tộc này cực kỳ cường đại, thậm chí bọn hắn còn được xướng tên trong sách sử của Tần Tộc nữa, bọn hắn chỉ thua những Cấm Kỵ Thế Lực mà thôi.

Tần Cửu Ca nghe những lời của tên kia mà không nói gì, hắn vẫn đứng chắp tay như cũ, chỉ liếc mắt sang nhìn tên Tam Nhãn Thần Tộc kia một cái.

Tên tộc nhân trước mắt của Tam Nhãn Thần Tộc này không phải là Khí Vận Chí Tôn Tà Tôn mà hệ thống vừa thông báo.

Nhưng mà trên người của y vẫn có một số ít Khí Vận quấn quanh người, có vẻ là bằng hữu hoặc thân hữu gì đó với tên Tà Tôn kia.

Khi Tần Cửu Ca bắt đầu nhìn thẳng vào tên Tam Nhãn Thần Tộc kia thì xung quanh cũng bắt đầu xuất hiện một số năng lượng không tên.

“Phốc!”

Tà Việt lập tức phun một ngụm máu tươi từ miệng ra, thân thể của y đã bị uy áp vừa rồi phát ra từ người Tần Cửu Ca trấn trụ.

Đạo uy áp đó mạnh tới mức áp chế y tới mức không thể mở miệng nói gì được, không thể không phun một ngụm máu tươi ra.

“Ngươi!”

Tà Việt nhìn nam tử vừa đi tới bên cạnh Đạo Quân Tiên với ánh mắt cay độc, đạo uy áp vừa rồi đánh về phía mình chắc chắn là do tên nam tử trước mắt này phát ra.

“Chán thật, chút thực lực như thế mà cũng muốn đi cua gái sao?”

Tần Cửu Ca thấy thế thì thở dài rồi lên tiếng.

Không cần nhìn thì Tần Cửu Ca cũng có thể biết tên này có ý đồ không tốt với Đạo Quân Tiên.

Nhưng mà thân thể của Đạo Quân Tiên đã bị hắn tiếp xúc rồi, thế nên nàng chỉ có thể là của hắn mà thôi.

Sau khi Tần Cửu Ca vừa dứt lời thì sắc mặt của Đạo Quân Tiên lập tức chuyển lạnh, tên Đạo Tử Thần Châu này vẫn luôn trực tiếp như vậy!

Mặt tên Tam Nhãn Thần Tộc kia lúc trắng lúc xanh, từ trước đến nay chưa từng có người nào nói chuyện như vậy với hắn cả.

“Tiểu tử, đừng nghĩ rằng ngươi là người của Thiên Đế Thư Viện thì ta không dám động tới ngươi!”

Tà Việt nhìn Tần Cửu Ca với thần sắc rét lạnh, mặc dù Tam Nhãn Thần Tộc bọn hắn khá là kiêng kỵ Thiên Đế Thư Viện, có quy định là không thể động thủ với người của thư viện trong Thư Viện.

Nhưng chỉ cần ra khỏi Thiên Đế Thư Viện thì Tam Nhãn Thần Tộc vẫn có biện pháp đối phó.

“Mau cút đi chỗ khác, muốn cướp nữ nhân của ta à?”

Tần Cửu Ca không có hứng thú gây sự với tên này, y vẫn còn chưa đủ tư cách.

“Ngươi nói cái gì?”

Sắc mặt của Tà Việt càng trở nên tái nhợt, tên kia hoàn toàn không để mình vào mắt mà.

Vào lúc này trên Đế Sơn Tiên Giai xuất hiện quang mang to lớn.

“Có người đi vào Tầng Chín Mươi của Tiên Giai.”

Bỗng nhiên có người nhìn về phía Tiên Giai rồi kinh hô lớn.

Đây chính là người thứ hai trong thời đại này có thể bước lên được Tầng Chín Mươi của Tiên Giai.

Người đầu tiên đương nhiên là Tần Cửu Ca, còn người thứ hai chính là thiên tài thần bí trên kia.

Ngay lúc này một luồng quang mang khác lại xuất hiện.

Đây chính là người thứ ba có thể bước vào Tầng Chín Mươi của Thiên Đế Thư Viện.

Oanh, lại một quang mang khác bùng nổ, đây chính là tên thứ tư bước vào Tầng Chín Mươi.

Tà Việt sau khi thấy được ba đạo quang mang trên Tiên Giai thì không khỏi phấn chấn.

Bởi vì một trong số người vừa bước lên Tầng Chín Mươi kia chín là ca ca của y, Tà Tôn.

Tộc nhân có cảnh giới Nửa Bước Thần Linh của Tam Nhãn Thần Tộc.

“Tên kia vậy mà lại dùng Thiên Địa Đại Thế trên Tiên Giai để luyện Đan Dược.”

Một tiếng kinh hô vang lên, trong giọng nói mang theo đầy vẻ hoảng sợ cùng không thể tin.

Không ai ngờ có một thiên tài yêu nghiệt sau khi kháng trụ được Thiên Địa Đại Thế lại còn dám sử dụng nó để luyện đan dược.

Điều này rất đáng sợ, nó chứng minh rằng tên Chí Tôn Yêu Nghiệt kia hoàn toàn có khả năng chống lại Thiên Địa Đại Thế.

Đế Sơn Tiên Giai.

Hiện tại dưới chân núi đã bu đầy người rồi, trong mắt của mỗi một người đều hiện rõ vẻ chấn động,

Lại có người có thể sử dụng Thiên Địa Đại Thế trong Tầng Chín Mươi của Tiên Giai để luyện đan dược.

“Đây là ai, sao có thể khủng bố đến như thế?”

Đây là câu hỏi trong đầu rất nhiều thiên tài đang có mặt tại đây, việc sử dụng Thiên Địa Đại Thế để luyện đan dược quả là một chuyện bất khả tư nghị.

Việc này không chỉ yêu cầu một thiên phú cực cao trong chuyện luyện đan mà nó còn cần một Đạo Tâm vững chắc cực kỳ, từ lúc nào Thiên Đế Thư Viện bọn hắn xuất hiện một thiên tài như thế này?

“Nhìn bộ dạng của hắn thì có vẻ như hắn là người thuộc Tam Tộc Thần Nhãn gần nhất vừa mới xuất thế tại Đạo Châu.”

Một tên thiên tài với vốn kiến thức khá rộng nhanh chóng lên tiếng phỏng đoán.

Đạo Châu dù sao cũng là một đại châu trong Thái Cổ Tiên Vực, trong khoảng thời gian này thì nơi đó có không ít các Cổ Tộc cổ lão xuất thế, đứng đầu trong số chúng chính là Tam Nhãn Thần Tộc.

Chương 615: Huyền Thiên Đạo Đan Chương 615: Huyền Thiên Đạo Đan

“Vậy mà hắn lại đang luyện đan dược cho Thiên Tôn, tên đó là một Luyện Đan Sư Thiên Tôn Cấp.”

“Thiên Kiếp gia thân, là một Luyện Đan Sư cấp Thiên Tôn.”

Tất cả mọi người xung quanh Đế Sơn khi thấy được một màn này thì đều sợ hãi than nhẹ, một màn này quả thật là quá bất khả tư nghị, có thể nói là vượt khỏi tầm hiểu biết của không ít người ở đây, chưa từng ai có thể nghĩ tới việc luyện đan ở trong Đế Sơn Tiên Giai cả.

“Không ngờ tên Thần Tử của Tam Nhãn Thần Tộc này lại còn là một tên Luyện Đan Sư cấp Thiên Tôn nữa.”

“Đúng vậy, xem ra đương thời Tam Nhãn Thần Tộc muốn quật khởi rồi.”

Không ít người thuộc Thiên Đế Thư Viện đứng xung quanh khi thấy một màn này đều lộ ra sắc mặt ngưng trọng, tên Thần Tử đương đại của Tam Nhãn Thần Tộc này quả thật là quá nghịch thiên rồi.

Không chỉ có thiên phú tu luyện yêu nghiệt tới cực độ mà còn sở hữu một thiên phú luyện đan quỷ tài như vậy.

Vào giờ phút này trên tầng thứ chín mươi của Tiên Giai, có một thân ảnh đang bình tĩnh ngồi xếp bằng.

Thân thể của y toàn bộ như đang được một luồng Thần Quang nhàn nhạt bao phủ.

Trước mắt của người này có một Cổ Đỉnh màu đồng thau, trên Đỉnh xuất hiện chín hư ảnh Thanh Long bao vây lấy, mỗi một đầu Thanh Long đều sở hữu một khí tức sâu không thấy đáy dù hình dáng cực kỳ nhỏ nhắn.

“Thanh Long Đỉnh, đây quả thật là chí bảo luyện đan đó.”

Tà Tôn thân mặc hắc y từ từ mở hai mắt của mình ra, hắn sở hữu tới ba con mắt nhưng chưa tới thời khắc chiến đấu thì hắn sẽ không mở con mắt thứ ba của mình ra.

“Nghe nói trong Thiên Đế Thư Viện này có một vị Đan Tu, vị lão tổ ấy ít nhất cũng là Thần Linh trở nên, trong tay hắn có một đạo Dị Hỏa Đế Viêm, không biết ta có thể thu được đạo Dị Hỏa đó từ tay hắn không nữa.”

Tà Tôn nghĩ thầm trong lòng, hắn đến Thiên Đế Thư Viện này không phải là vì cảm thấy chán.

Theo như nguồn tin chính xác mà hắn nhận được thì trong Thiên Đế Thư Viện có một vị Lão Tổ ít nhất là Thần Linh Cảnh đang sở hữu một đạo Dị Hỏa vô cùng cường đại cùng cổ lão, nó tên là Đế Viêm.

Dị Hỏa Đế Viêm.

Nếu như người sở hữu đạo Dị Hỏa này chỉ là một Đạo Thống Cổ Tộc bình thường thì Tà Tôn đã sớm ra lệnh cho cao tầng của Tam Nhãn Thần Tộc đi đoạt về rồi, nhưng xui rằng đối phương lại là Thiên Đế Thư Viện.

Sự cổ lão cùng cường đại của Thiên Đế Thư Viện khó mà diễn tả bằng lời được, chỉ là một Tam Nhãn Thần Tộc vẫn chưa đủ sức đối chọi với quái vật khổng lồ này.

Trong Thiên Đế Thư Viện có một sinh linh cứu cực trên con đường tiến hóa, ai mà không sợ chứ?

Bất kỳ thế lực đạo thống nào sở hữu một át chủ bài như vậy thì đều không thể bị coi thường, ngay cả Cấm Kỵ Cổ Tộc cũng không tùy tiện đắc tội.

Huống chi chỉ là một Tam Nhãn Thần Tộc bọn hắn?

“Hi vọng ta có thể hấp dẫn được vị lão tổ kia hiện thân.”

Tà Tôn nghĩ thầm sau đó tiếp tục làm việc của mình.

Dị Hỏa Đế Viêm có thể nói là một thứ cực kỳ trọng yếu đối với hắn, Tà Tôn cũng có dã tâm của riêng mình.

Hiện hắn đã bước đến cảnh giới Nửa Bước Thần Linh rồi, hắn muốn chuẩn bị đầy đủ đề bước vào Thần Linh, nhưng Tà Tôn lại không muốn sử dụng Thần Cách để tấn thăng Thần Linh.

Nếu như sử dụng Thần Cách để tấn thăng Thần Linh Cảnh thì đó chỉ là Hậu Thiên Thần Linh mà thôi, với dã tâm của mình thì Tà Tôn không cho phép bản thân là một Hậu Thiên Thần Linh, hắn muốn trở thành một Tiên Thiên Thần Linh.

Dị Hỏa Đế Viêm chính là một trong những đồ vật mà hắn cần chuẩn bị để tấn thăng thành Tiên Thiên Thần Linh.

Oanh, ầm ầm.

Ngay vào lúc Tà Tôn đang suy nghĩ miên mang thì giữa thiên địa bỗng vang lên vô số tiếng sấm, đây chính là Thiên Kiếp của Luyện Đan.

Nếu như bất kỳ đan dược nào đạt tới phẩm cấp Thiên Tôn thì chắc chắn sẽ dẫn tới Lôi Kiếp giáng lâm.

Lôi Kiếp cực kỳ kinh khủng, âm thanh ầm ầm vang lên khiến cho toàn bộ vùng hư không trên Đế Sơn như xuất hiện vết rách.

“Cửu Thiên Huyền Tiên Kiếp.”

Khi thấy Thiên Lôi Kiếp khắp nơi trên bầu trời thì có một vị nữ đệ tử nhỏ giọng thầm thì.

Dạng Lôi Kiếp như Cửu Thiên Huyền Tiên Kiếp chỉ xuất hiện khi đan dược kia là đan được Cực Phẩm trong Thiên Tôn mà thôi.

“Đó chính là Huyền Thiên Đạo Đan.”

Khi mọi người thấy được viên đan dược đang bị vô số Lôi Kiếp đánh vào trên trời kia thì một vị trưởng lão của Thiên Đế Thư Viện cũng nhận ra lai lịch của viên đan dược đó.

Đây chính là Huyền Thiên Đạo Đan đó.

Là một loại Đan Dược dù là Thiên Tôn Cảnh khi ăn vào cũng sẽ đạt được chỗ tốt cực lớn.

“Lần này có thể dẫn Dược Thần xuất quan được không?”

Vị trưởng lão của Thiên Đế Thư Viện này nói nhỏ một tiếng.

Yêu nghiệt có thể luyện được Huyền Thiên Đạo Đan thì chắc hẳn sẽ được Dược Thần tiếp kiến một lần.

Mà Dược Thần chính là trưởng lão có tạo nghệ sâu nhất trên Đan Đạo của Thiên Đế Thư Viện.

Luyện chế đan dược đối với Dược Thần quả thật là quá đơn giản.

Dù sao đây cũng là người đã từng luyện chế ra được Thần Đan, Dược Thần.

Khi vị trưởng lão này vẫn còn đang suy nghĩ lung tung thì đan cũng đã thành, đan hương phiêu tán khắp nơi.

Huyền Thiên Đạo Đạo chính thức được ra lò.

Chương 616: Dược Tiên – Dược Vân Vận Chương 616: Dược Tiên – Dược Vân Vận

“Huyền Thiên Đạo Đan này vậy mà lại có thể sinh ra linh trí!”

Không ít người đứng xung quanh Đế Sơn đều nhìn viên đan dược đang tỏa ra Đan Hương trên bầu trời kia với vẻ khiếp sợ.

Viên đan dược này vừa được luyện thành liền liều mạng chạy về tứ phía, giống như nó biết rằng nếu nó không chạy thì nó sẽ bỏ mạng vậy.

Đan dược bay rất nhanh, tốc độ của nó có thể sánh ngang được một cường giả Thiên Tôn thông thường, nhưng mà may là nơi này là tầng chín mươi của Đế Sơn Tiên Giai.

Áp lực đến từ Thiên Địa Đại Thế đã ép cho viên đan dược này không thể động đậy hay chạy đi đâu hết.

“Không tồi, có thể luyện ra được Huyền Thiên Đạo Đan, rất không tệ.”

Bỗng nhiên một âm thanh từ tốn vang lên giữa thiên địa, sau khi nghe được âm thanh này thì Từ Tôn dần trở nên kích động.

Trong Thiên Đế Thư Viện hiện tại thì người có đủ khả năng đưa ra lời bình luận như vừa rồi chỉ có Dược Thần mà thôi.

Đây cũng là nguyên nhân chính hắn đến Thiên Đế Thư Viện.

Theo lời đồn thì vị Dược Thần này tính tình hỉ nộ vô thường, nhưng có một ưu điểm là thích bồi dưỡng hậu bối mà bản thân xem trọng.

Đương nhiên mục đích chủ yếu của Tà Tôn không phải là để vị Dược Thần này bồi dưỡng hắn, mục đích của hắn chính là Dị Hỏa Đế Viêm trong tay của Dược Thần.

“Đa tạ Dược Thần khích lệ.”

Tà Tôn đáp lại một cách đầy cung kính, đây chính là Dược Thần của Thiên Đế Thư Viện, tối thiểu cũng là một tồn tại Thần Linh, người này đáng được sự tôn trọng của hắn.

“Đây chính là Dược Thần, trong truyền thuyết đây chính là vị Thần Linh luyện dược, không ngờ trong đời ta lại có thể nghe được âm thanh của y.”

Một vị học sinh của Thiên Đế Thư Viện lên tiếng một cách kích động.

Trên trời có hai thân ảnh xuất hiện, một là một vị lão giả, người còn lại là một nữ tử, một nữ tử tuyệt mỹ.

Chỉ cần là người thuộc Thiên Đế Thư Viện thì đều có thể biết được vị nữ tử tuyệt sắc đứng bên cạnh lão giả kia là ai, đó chính là một trong Tam Tiên của Thiên Đế Thư Viện, Dược Tiên – Dược Vân Vận.

“Tiểu gia hỏa này ngươi rất có tiềm lực, lại còn là yêu nghiệt của Tam Nhãn Thần Tộc nữa, không tệ.”

Lão giả đứng kia vuốt vuốt râu mình rồi lên tiếng.

Tam Nhãn Thần Tộc từ trước đến nay không phải là một thế lực giỏi về luyện đan, trình độ luyện đan của bọn hắn thua kém rất nhiều người, vậy mà Tà Tôn lại có thể trở thành một Luyện Đan Sư Thiên Tôn, khó có được.

“Vận nhi, không phải ngươi luôn nói thiên phú luyện đan của ngươi vạn cổ vô song sao? Ở đây cũng có một vị thiên tài của Tam Nhãn Thần Tộc này, ngươi có muốn lên đài thi đấu cùng hắn không? Xem ai trình độ hơn một bậc?”

Lão giả nhìn thoáng qua viên đan dược tỏa ra Thần Quang trong tay của Tà Tôn rồi nói với vị nữ tử tuyệt sắc đứng cạnh.

Vị nữ tử tuyệt sắc kia mặc đồ luyện đan, khí chất trang nhã vô cùng, nhưng sau khi nghe được những lời vừa rồi thì sắc mặt nàng lạnh xuống.

“Đồ nhi chắc chắn thuật luyện đan của mình càng cao hơn một bậc.”

“Ha ha ha, Vận nhi nhà ta lại có lòng tin lớn như thế sao? Được rồi, chờ các ngươi cùng lên đài luyện đan là biết liền chứ gì, đan dược ai luyện tốt hơn thì ta đáp ứng một thỉnh cầu cho người đó, thế nào?”

Lão giả kia cười ha ha một tiếng, đồ nhi này của mình vẫn luôn nhăm nhe viên Dị Hỏa của mình, mấy ngày nay mình đã muốn đưa viên Dị Hỏa đó cho nàng rồi.

Nhưng sau khi thấy được gia hỏa Tam Nhãn Thần Tộc này thì trong lòng của y sinh ra một kế hoạch.

Đồ nhi của lão giả tên là Dược Vân Vận, chính là một trong Tam Tiên của Thiên Đế Thư Viện, Dược Tiên.

Nàng là người lấy luyện đan để nổi danh trong Thiên Đế Thư Viện.

Là yêu nghiệt luôn tu hành bên người của Dược Thần.

Nhưng lần này bởi vì Chư Thiên Chiến Trường nên mới xuất thế sớm hơn dự tính.

Trong Tam Tiên của Thiên Đế Thư Viện thì nàng là người có tu vi cường đại nhất, nàng nổi danh sớm hơn hai người còn lại trong Tam Tiên rất nhiều, hiện tại nàng đã là một cường giả Thiên Tôn Cảnh.

Lão giả thầm nghĩ là sẽ đưa viên Dị Hỏa trong tay mình cho Vân Vận, nhưng mà khi thấy tên thiên tài yêu nghiệt luyện đan thuộc Tam Nhãn Thần Tộc này thì trong lòng hắn có một xíu suy nghĩ khác.

Đồ nhi này của mình trên con đường tu luyện cũng không phải là quá xuất sắc, nhưng trên con đường luyện đan thì phải công nhận nàng là một chí tôn yêu nghiệt không thể chối cãi.

Đây là một chuyện tốt, nhưng ở một góc độ nào đấy thì cũng là một chuyện xấu, nếu như không thể tìm được một đối thủ xứng đôi thì khó mà kích phát được tiềm lực trong người nàng ra một cách tối đa.

Dược Vân Vận hiện tại đang trong giai đoạn bình cảnh, thiên phú của nàng quá mức vô song nên không ai có thể lọt vào mắt của nàng cả.

Lão giả không muốn tình huống này diễn ra.

Mau mà hiện tại các Cổ Tộc viễn cổ đang dần dần xuất thế, vô số yêu nghiệt hiện thân, không thiếu những kỳ tài Luyện Đan vang danh chư thiên.

Chương 617: Chắc chắn không thất bại Chương 617: Chắc chắn không thất bại

“Nếu như Dược Thần đã nói vậy thì vãn bối đương nhiên nguyện ý.”

Thần sắc Tà Tôn hiện rõ vẻ vui sướng, thật đúng là đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, đến khi có được chẳng tốn công, đúng là chỗ tốt từ trên trời rơi xuống mà.

Dù cho lần này không thể đạt được Dị Hỏa Đế Viêm thì đạt được một lời hứa hẹn của Dược Thần cũng không lỗ.

Nếu như may mắn thì có thể dùng hứa hẹn đó để đổi lấy Đế Viêm mà.

“Được!”

Ánh mắt của Dược Thần khi nhìn sang Dược Vân Vận mang theo một xíu ý cười.

“Đồ nhi, nếu như ngươi có thể thắng thì ta sẽ lấy Đế Viêm trong tay ta đưa cho ngươi.”

Dược Thần nói một tiếng, đây chính là khích lệ một cách công khai.

Đồ nhi này của bản thân vẫn luôn muốn viên Dị Hỏa Đế Viêm kia, hiện tại mình để cơ hội ngay trước mắt nàng, chỉ cần có thể thắng liền có thể đạt được, đây cũng là dụng ý của Dược Thần.

“Nếu như ngươi không thắng được thì…”

Trong mắt Dược Thần lộ ra vẻ buồn cười cùng không tin, thực lực của đồ nhi mình rất mạnh, Dược Thần nghĩ rằng hắn chỉ cần hơi đẩy một xíu thôi là có thể kích phát được tiềm năng trong người của đồ đệ mình rồi.”

Tên Tam Nhãn Thần Tộc kia tuy cũng là thiên tài nhưng vẫn còn kém đồ nhi này của mình không ít.

Lời vừa rồi của Dược Thần chỉ là thuận miệng mà thôi, chứ trong thâm tâm của hắn chưa từng nghĩ tới khả năng tên Tam Nhãn Thần Tộc này sẽ thắng đồ nhi của mình.

Nhưng mà còn chưa đợi hắn nói xong thì Vân Vận đứng cạnh đã hừ lạnh một tiếng.

Nếu như so tài về thiên phú luyện thì nàng biết rõ bản thân mình không bằng người khác, nhưng nếu nói về thiên phú luyện đan thì nàng có thể tự tin rằng bản thân nàng vô địch cùng cảnh giới.

Ai có thể có thiên phú luyện đan cao hơn nàng được?

“Đồ nhi chắc chắn không thể thất bại!”

Dược Vân Vận nói một cách bình tĩnh, sao nàng có thể thua chứ? Ngoại trừ một số ít tồn tại được ghi chép ở trong Cổ Sử thì tại thế hệ này không có ai đủ khả năng phân cao thấp với nàng cả.

Chính nàng cũng đã nhìn ra được ý đồ của sư tôn mình, y chỉ đơn giản là thấy thiên phú trên con đường luyện đan của tên này khá là cường đại nên muốn nàng so tài với tên này.

Cuối cùng thì cũng muốn lấy tên Tam Nhãn Thần Tộc này ra để khích lệ bản thân, giúp cho bản thân nàng tiến xa hơn, hoặc ít nhất thì sư tôn muốn xem thử xem trình độ của nàng có sự tiến bộ hay không.

Nhưng mà dù cho thiên phú luyện đan của tên Tam Nhãn Thần Tộc này cũng khá là cường đại nhưng nàng hoàn toàn không có chút lo lắng nào.

“Được, vậy vi sư rửa mắt mà đợi.”

Dược Thần nhìn xem đồ nhi đắc ý nhất đời này của mình rồi cười ha hả nói, đồ nhi này của hắn có thiên phú không thể chê vào đâu được, chỉ có tính cách là hơi kiêu ngạo mà thôi.

Ngoại trừ si mê với luyện đan thì nàng hoàn toàn không có bất kỳ sở thích nào khác.

Vân Vận quay đầu lại và nhìn Tà Tôn một cách bình tĩnh, Huyền Thiên Đạo Đan khi nãy tên Tam Nhãn Thần Tộc này luyện ra thì nàng cũng có thể làm được, nếu như lấy ra so sánh thì không thể so ra được gì.

“Sau khi ngươi thắng ta thì ngươi có thể có được một giọt máu Bất Tử Thần Dược.”

Dược Vân Vận lên tiếng một cách nhẹ nhàng,

Khi Tà Tôn nhìn thẳng vào Dược Vân Vận thì không khỏi cảm thấy kinh diễm, nữ tử này thật đẹp mắt.

Khí tức phát ra trên người của nữ tử này giống như một gốc dược liệu vậy, thanh tân đạm nhã, tinh tế vô cùng.

Dù đứng xa hắn cũng có thể ngửi được mùi dược liệu mê người trên người nàng.

“Được!”

Tà Tôn thân cũng là một người quả quyết, hắn vô cùng tự tin vào kỹ thuật luyện đan của bản thân.

Hắn tin rằng khi đặt vào cùng thời đại thì chưa chắc Dược Thần có thể tốt hơn hắn.

“Nếu như tiên tử chiến thắng thì tại hạ đưa cho tiên tử hai giọt Dược Huyết của Bất Tử Thần Dược.”

Tà Tôn cười một tiếng rồi nói, hắn thân là Thần Tử của Tam Nhãn Thần Tộc nên không thể keo kiệt được, mặc dù hai giọt Dược Huyết của Bất Tử Thần Dược cũng trân quý nhưng không phải là hắn không lấy được.

So tài giữa Tà Tôn với Dược Tiên trong Tam Tiên nhanh chóng truyền ra khắp Thiên Đế Thư Viện.

Không ai ngờ được tên Tam Nhãn Thần Tộc kia lại có thiên phú cao tới mức đạp lên được tầng chín mươi của Đế Sơn Tiên Giai, tuy như vậy hắn lại còn có một thiên phú luyện đan hiếm có.

“Ting, phát hiện Khí Vận Nữ Chủ Dược Vân Vận.”

“Tu vi: Thiên Tôn Tam Trọng.”

“Thể chất: Thiên Dược Thần Thể.”

Ở một bên khác thì âm thanh của hệ thống vang lên trên đầu Tần Cửu Ca.

Tần Cửu Ca không có hứng thú chơi đùa với tên Ngũ Hoàng Tử của Tam Nhãn Thần Tộc này nữa, vừa rồi hắn đã trấn áp y rồi.

Cướp gái của hắn sao?

Ngoại trừ tử lộ thì không còn đường nào khác đâu.

“Bọn hắn muốn thi đấu luyện đan?”

Tần Cửu Ca nghĩ thầm một xíu, Khí Vận Chi Tử so tài luyện đan với Khí Vận Nữ Chủ, không cần suy nghĩ cũng biết chắc chắn Khí Vận Chi Tử sẽ thắng.

Hơn nữa đây chắc chắn là lần đầu gặp mặt của cả hai.

“Đi qua nhìn một xíu xem sao.”

Chương 618: Ai cũng là kẻ có tiền Chương 618: Ai cũng là kẻ có tiền

Sau khi biết được tin tức Đại Hoàng Tử (Thần Tử) của Tam Nhãn Thần Tộc sắp thi đấu với Dược Tiên danh chấn Thiên Đế Thư Viện thì mọi người đều sôi trào hết cả lên.

Đặc biệt là các đệ tử theo luyện đan trong Thiên Đế Thư Viện, ngay cả những người này cũng khó mà thấy Dược Tiên luyện đan chứ đừng nói là những đệ tử mới.

Không mất quá nhiều thời gian, mọi người đã bắt đầu thảo luận xem kết quả của cuộc thi đấu này là như thế nào.

Có người nhận định là chắc chắn Dược Tiên thắng, cũng có người nghĩ là Thần Tử của Tam Nhãn Thần Tộc sẽ thắng,

Dù sao Thần Tử của Tam Nhãn Thần Tộc là một địa vị không thấp.

Hơn nữa mọi người vẫn còn bị uy thế của chuyện dùng Thiên Địa Đại Thế luyện đan trên Đế Sơn Tiên Giai kia chấn động, viên Huyền Thiên Đạo Đan kia là một viên đan dược Thiên Tôn Cấp đó.

Đương nhiên người nghĩ Dược Tiên thắng vẫn nhiều hơn, thanh danh của nàng lan rộng ra khắp Thiên Đế Thư Viện từ rất lâu rồi, khó mà tiêu trừ trong chóc lát được.

Vì thế nên mọi người trong Thiên Đế Thư Viện bắt đầu cược, bọn hắn cược xem ai có thể thắng.

Đã có không ít người đã tham gia vào cuộc cá cược này.

Trong một cung điện nơi mà đang tụ tập người của Tam Nhãn Thần Tộc.

“Cơ hội kiếm lớn đây rồi, chúng ta mở hàng cược hết vào đại ca đi, tiện thể kiếm một món hời lớn luôn.”

Trong đại điện, tên Ngũ Hoàng Tử vẫn luôn đi sau Đạo Quân Tiên khi nghe thấy thông tin này thì vô cùng kích động.

Đại hoàng tử, đại ca của hắn, đồng thời cũng là Thần Tử của Tam Nhãn Thần Tộc sắp so tài luyện đan với người khác sao?

Vậy mà lại có người dám so tài luyện đan với đại ca hắn?

Bản thân hắn biết rõ trình độ luyện đan của đại ca mình cường đại cỡ nào.

“Thông tin này chính xác sao?”

Tà Việt hỏi lại một cách đầy hưng phấn.

Tà Việt dám khẳng định chắc rằng đại ca của hắn chắc chắn sẽ thắng trong cuộc tranh tài này.

Thế nên hắn muốn lợi dụng lần này để thu thập tài nguyên cho bản thân.

Trong Thiên Đế Thư Viện này thì tên nào cũng là kẻ có tiền.

Gần như tất cả đệ tử ở đây đều có một đạo thống cổ tộc không tệ duy trì sau lưng.

Tài nguyên quý hiếm chắc chắn không thiếu.

“Đã hỏi thăm rõ ràng rồi, có rất nhiều đệ tử của Thiên Đế Thư Viện đều tranh luận về kết quả của cuộc tranh tài này, thế nên chỉ cần chúng ta mở để cho tất cả mọi người đặt cược thì tuyệt đối sẽ lời to.”

Một tộc nhân khác của Tam Nhãn Thần Tộc lên tiếng một cách cung kính.

Nhiều đệ tử trong Thiên Đế Thư Viện tranh luận kịch liệt về chuyện này,

“Được rồi, vậy chúng ta sẽ mở đặt cược, chúng ta cược đại ca thắng.”

Tà Việt nói với thần sắc hưng phấn, kỹ thuật cùng với trình độ luyện đan của đại ca hắn chắc chắn là chấn động cổ kim.

Mình thân là đệ đệ nên mới biết được, còn người khác thì sao có thể biết được!

Cái này gọi là chênh lệch tin tức, nếu như bọn hắn quen thuộc đại ca như mình thì còn lâu bọn hắn mới nghĩ Dược Tiên sẽ chiến thắng.

Đúng là buồn cười tới cực điểm.

Đại ca của hắn là gì? Là một kỳ tài ngút trời, không chỉ có thiên phú tu luyện vô song mà còn có một thiên phú cực cao trong luyện đan.

“Lấy tất cả tài nguyên mà trong tộc cung cấp để cược đại ca ta thắng, chúng ta tự mình cầm cái, chắc chắn sẽ lời một vố lớn.”

Tà Việt càng nói càng kích động, giống như những tài nguyên kia đã tới tay hắn rồi.

Nhưng đây là một thời cơ kiếm tiền tốt.

“Cái này… Việc này không ổn một xíu nào, ngũ hoàng tử, chuyện này Đại Hoàng Tử có biết không?”

Tộc nhân của Tam Nhãn Thần Tộc có mặt trong đại điện hơi hơi do dự một chút, những tài nguyên mà Tam Nhãn Thần Tộc cung cấp quá trân quý.

Mặc dù lợi nhuận rất nhiều nhưng phải biết một khi thua thì lỗ cũng sẽ rất nhiều.

“Đại ca ta có biết thì chắc chắn sẽ đồng ý, yên tâm đi, không lẽ đại ca ta còn có thể thất bại hay sao?”

Vẻ không vui thoáng hiện trên mặt của Tà Việt, một chí tôn yêu nghiệt như đại ca hắn sao có thể thất bại được chứ?

Trong mắt của hắn thì lần so tài này không khác gì đưa không tài nguyên cho Tam Nhãn Thần Tộc hắn cả.

“Nhanh làm đi, nếu có được hỏi thì nói là ngũ hoàng tử ra lệnh làm.”

Ngày mai là ngày quyết đấu giữa Tà Tôn cùng với Dược Tiên, thế nên có không ít người đã đánh hơi được lợi nhuận trong này và đã bắt đầu mở ra những phiên đặt cược, trong đố Tam Nhãn Thần Tộc là người tổ chức lớn nhất.

Nếu như cược Tà Tôn thắng thì ăn được 1.2, còn nếu như cược Dược Tiên thắng thì ăn gấp ba.

Chỉ cần thắng là ăn được vô số tư nguyên.

Chỉ có điều giờ mọi người vẫn chưa rõ được ai sẽ là người chiến thắng.

Nhưng mà khi thấy tỷ lệ của Tam Nhãn Thần Tộc đưa ra thì có nhiều người bắt đầu tin vào Tà Tôn hơn, nhưng trong Thiên Đế Thư Viện còn rất nhiều fan của Dược Tiên nên hai bên cũng một nửa một nửa.

Khi thấy được con số đặt cược thì thần sắc của Tà Việt kích động vô cùng, nếu như thắng thì bản thân có thể lấy được vô số tài nguyên đó

Nhiều tới mức có khi còn không thể đếm được.

Những lão gia hỏa trong tộc kia chắc chắn sẽ vui mừng vô cùng

Đồng thời Tà Việt cũng đang tìm kiếm xem tung tích của nam tử đánh mình hôm trước!

Chương 619: Kiếm một vố lớn Chương 619: Kiếm một vố lớn

Tên kia quả thật là an gan hùm mật gấu mới dám đánh hắn!

Không biết hắn là ai sao?

Thân là ngũ hoàng tử của Tam Nhãn Thần Tộc, đệ đệ ruột của Thần Tử Tam Nhãn Thần Tộc, phải biết rằng đại ca của hắn là nhà vô địch trong tương lai.

Áp chế cùng thế hệ, chỉ có duy nhất đại ca hắn vô địch.

Thông Thiên Thần Phong.

Sau khi Tần Cửu Ca trở về Thiên Đế Thư Viện thì đã bị Tần Ấu Vi cuốn lấy.

“Tu luyện thế nào rồi?”

Tần Cửu Ca nhìn xuống Tần Ấu Vi rồi lên tiếng, Tần Cửu Ca vẫn rất coi trọng Hỗn Độn Đạo Thể của Tần Ấu Vi.

“Không biết khi nào ngươi mới có thể trưởng thành được nữa.”

Tần Cửu Ca thở dài trong lòng một cái, thiên phú của Tần Ấu Vi quả thật là không chê vào đâu được, chỉ có đều là tuổi đời hơi nhỏ mà thôi.

“Khục, Đạo Tử vừa về đã nhịn không nổi mà đi thăm Ấu Vi rồi, quả nhiên là ưa thích nàng ta dữ.”

Một âm thanh thanh thúy vang lên trong đại điện.

Khi câu nói này vừa dứt thì Tấn Ấu Vi trong ngực của Tần Cửu Ca bỗng cúi đầu thấp xuống.

Người vừa tới không phải ai khác ngoài Tần U Tiên, tỷ tỷ đồng tộc của Tần Cửu Ca.

“Có muốn kiếm lời hay không?”

Tần Cửu Ca không có tâm tư nói chuyện trời đất cùng với Tần U Tiên.

“Sao, kiếm lời như thế nào?”

Tần U Tiên nghe vậy thì nhanh chóng đáp trả, nhìn dáng vẻ của đệ đệ mình thì chắc chắn hắn đang có ý đồ xấu gì đó.

“Chuyện trong thư viện chắc hẳn ngươi phải rành hơn ta.”

“Chọn Dược Tiên sẽ thắng.”

“Cược hết tất cả, có bao nhiêu thì chơi bấy nhiêu.”

“Sắp tới chúng ta cũng phải quay về trong tộc rồi, kiếm thêm chút đỉnh không thơm sao?”

Tần Cửu Ca nhìn Tần U Tiên một cái rồi lên tiếng nói tiếp, mặc dù hắn biết chỉ cần hắn cược tên nhân vật chính Tà Tôn này thì chắc chắn sẽ chỉ lời không lỗ, nhưng tiền đề là không có sự xuất hiện của một Tần Cửu Ca như hắn.

Giờ hắn đã lựa chọn xuất thủ rồi thì đương nhiên phải bẫy Tam Nhãn Thần Tộc kia một vố rồi.

Vừa rồi Tần Cửu Ca đi một vòng quanh Đế Sơn và đã thu được tin tức Tà Tôn sắp so tài luyện đan với Dược Tiên cùng với việc Tam Nhãn Thần Tộc bắt đầu mở phiên cá cược.

Không ngờ bọn chúng lại dám để tỷ lệ một ăn ba, thật sự là khiến Tần Cửu Ca vui không gì để tả.

Với tất cả tiền bạc trên người Tần Cửu Ca thì một khi Tam Nhãn Thần Tộc thua chắc chắn bọn hắn sẽ đền tới cái quần lót cũng không còn.

Tuy làm như vậy thì hơi thất đức nhưng có liên quan gì tới hắn?

Chính bọn hắn để tỷ lệ như vậy, có chuyện thì bọn hắn phải chịu mà thôi.

Tam Nhãn Thần Tộc dám thiếu nợ hắn thử xem, ngày thứ hai sẽ có Thần Linh của Tần Tộc ẩn hiện trước cửa nhà bọn hắn ngay.

Tam Nhãn Thần Tộc dù thiếu ai thì thiếu nhưng chắc chắn không dám thiếu nợ Tần Cửu Ca.

“Gia hỏa nhà ngươi rất hư đó.”

Tần U Tiên nhìn Tần Cửu Ca rồi hừ lạnh một tiếng, tên đệ đệ Đạo Tử này của mình quả nhiên là một bụng ý đồ xấu.

“Nhưng mà ngươi dám chắc chắn rằng Dược Tiên có thể thắng sao?”

Tần U Tiên trầm mặc một hồi rồi hỏi dò lại, các trưởng lão trong Thiên Đế Thư Viện cũng không đoán ra được ai là người thắng mà.

“Có thể.”

Tần Cửu Ca vẫn nói một cách cực kỳ bình tĩnh.

Tại phụ cận của một cung điện gần Đế Sơn, nơi này đang có vô số sinh tinh tụ tập.

“Ta cược một trăm ngàn cực phẩm Linh Thạch, ta cược Tà Tôn thắng.”

Có người hô vang.

“Ta cược ba kiện bảo vật Thiên Tôn, cược chắc chắn Dược Tiên sẽ thắng.”

Lại có một người khác lớn tiếng kêu lên, điều này khiến cho không ít người xung quanh cảm thán, người giàu quả nhiên chỗ nào cũng có.

Con trai của địa chủ quả nhiên là hào khí tận mây.

“Cược ba gốc Bất Tử Thần Dược cùng với một kiện Thần Khí.”

Một âm thanh lạnh lùng vang lên giữa đám người.

Mẹ nó.

Mọi người có mặt nghe vậy đều ngây người.

Bọn hắn không nghe lầm chứ, Bất Tử Thần Dược và thần khí?

Đây là thứ mà bọn hắn có thể chơi được sao, là Bất Tử Thần Dược và thần khí đó.

Thằng ngốc này đến từ nhà địa chủ nào vậy chứ?

Vậy mà lại có Bất Tử Thần Dược và thần khí?

Chắc là lừa đảo rồi, thật vớ vẩn.

Không sợ bị trưởng bối trong tộc hoặc Tam Nhãn Thần Tộc đập chết sao.

Vậy mà dám nói đến Bất Tử Thần Dược và thần khí?

Nếu là giả, người của Tam Nhãn Thần Tộc sẽ đánh chết ngươi. Nếu là thật, ngươi dám chắc lão tổ nhà mình sẽ không nhảy ra từ quan tài tìm ngươi, sau đó lấy nắp quan tài đập vào đầu ngươi sao.

Đánh chết thứ con cháu bất hiếu như ngươi.

Lấy thần dược và thần khí mà gia tộc khó khăn lắm mới có được ra đánh cược?

Cho dù giàu đến đâu cũng không nên chơi như vậy.

“Kẻ nào đang gây rối ở đây?”

Người của Tam Nhãn Thần Tộc không kiên nhẫn xua tay.

Tên phiền phức này ở đâu ra vậy, hắn có thể lấy ra thần dược và thần khí sao?

Ngay cả thần tử của Tam Nhãn Thần Tộc bọn hắn cũng không có.

“Mở cửa làm ăn, có vậy cũng không dám sao?”

Giọng nó đó lại vang lên, nhưng lần này lại toát ra hàn ý, khiến cho nhiều người có mặt ở đây phải quay đầu lại nhìn.

Tiểu tử này khá lắm, không nhìn thì không biết, vừa nhìn một cái đã khiến sắc mặt mọi người trở nên kỳ quái.

Nếu như là người khác, cho dù là thiên tài yêu nghiệt trong các cổ tộc như bọn hắn nói không chừng cũng không thể lấy ra những thứ đó.

Nhưng nếu là người này thì thật sự có thể lấy ra.

Chương 620: Bất Tử Thần Dược Chương 620: Bất Tử Thần Dược

“Ngươi là…”

Tộc nhân của Tam Nhãn Thần Tộc mở trận đánh cược lúc này cũng không phải đồ ngốc. Nó nhìn cảnh tượng xung quanh, trong lòng lập tức biết rằng, người vừa thốt ra những lời ngông cuồng đó, thực sự có thể lấy ra những thứ đó, chắc hẳn là một nhân vật lớn.

“Ta cược Dược Tiên thắng.”

Tần Cửu Ca nhìn người của Tam Nhãn Thần Tộc, chậm rãi nói.

Vừa nói, hắn vừa lấy trong tay ra một cây ánh sáng tỏa ra thần quang.

“Rít rít rít, rít rít rít.”

Cây ánh sáng toả ra thần quang trong tay Tần Cửu Ca kêu lên không ngừng kêu lên.

“Đừng sờ chỗ đó, sắp mất râu rồi.”

“Nếu cứ sờ chỗ đó, người ta sẽ chết mất.”

Lúc cây ánh sáng trong tay Tần Cửu Ca lớn tiếng kêu lên, ánh mắt của những người xung quanh đều nhìn về phía Tần Cửu Ca.

Vị Thần Châu Đạo Tử này chịu chơi thật, chẳng lẽ đệ tử cổ tộc như bọn hắn đều chơi như vậy sao?

Chẳng qua, sau khi cảm nhận được mùi thuốc nồng đậm và những lời huyên thuyên phát ra từ thứ này, có lẽ đây là một cây Bất Tử Thần Dược.

Bởi vì chỉ có Bất Tử Thần Dược mới có thể sinh ra trí tuệ như vậy.

“Ngươi còn kêu nữa, tối nay sẽ lấy máu ngươi cho Y Y ăn.”

Tần Cửu Ca vui vẻ trong lòng, cây Bất Tử Thần Dược này là cây nói nhiều nhất mà hắn từng thấy.

Bất Tử Thần Dược trong tay Tần Cửu Ca nghe vậy, đặc biệt là khi nghe thấy hai chữ Y Y từ miệng của Tần Cửu Ca, toàn thân nó lập tức run lên bần bật.

Nó có một quá khứ nghĩ lại mà sợ hãi.

Đó là một đêm tối mưa gió bão bùng đầy bi thương và bất lực, xảy ra trên một chiếc giường.

Bất Tử Thần Dược nó! Đường đường là một Bất Tử Thần Dược mà lại bị một con gấu ôm lấy liếm.

Liếm một cách điên cuồng.

Chỗ nào cũng liếm, liếm một cách sạch sẽ.

Đúng là nghiệp chướng, kể từ đó nó không muốn gặp con gấu đó nữa.

Bất Tử Thần Dược ngậm miệng, nó thà bị ăn chứ không muốn bị con gấu đó liếm nữa.

“Vị công tử đây thật thực sự có thể lấy ra Bất Tử Thần Dược và thần khí để đặt cược.”

Người của Tam Nhãn Thần Tộc nói với vẻ mặt nghiêm nghị. Chuyện ở cấp bậc này, hắn không làm chủ được.

Ít nhất cũng phải có người như hoàng tử mới xử lý được.

“Hừ.”

Tần Cửu Ca thờ ơ đáp lại. Nếu như Tam Nhãn Thần Tộc không làm ăn với hắn, hắn sẽ phá hỏng chuyện của bọn chúng.

Không làm ăn với hắn mà dám lảng vảng ở đây?

Lúc này, những người nghe thấy tiếng hừ của Thần Châu Đạo Tử đều thay đổi sắc mặt. Vị Thần Châu Đạo Tử này đúng là có tiền có thế.

Lấy Bất Tử Thần Dược cùng thần khí ra đánh cược, nếu như hắn thua, ngay cả với thân phận của hắn, cũng chưa chắc có thể gánh được hậu quả.

Đương nhiên, đó là bởi vì bọn hắn không biết gia sản của Tần Cửu Ca. Nếu không phải sợ đám người của Tam Nhãn Thần Tộc này không dám đặt cược, Tần Cửu Ca thậm chí còn định lấy ra thần vương khí.

Nhưng chơi vậy thì quá nổi rồi.

Hơn nữa, phần lớn người của Tam Nhãn Thần sẽ không dám đánh cược thần vương khí với Tần Cửu Ca, tài nguyên đó vượt xa phạm vi của bọn chúng.

Thực ra, Tần Cửu Ca cũng sợ rằng ba cây Bất Tử Thần Dược và thần khí đã vượt quá phạm vi tài nguyên của bọn chúng, sợ bọn chúng không dám đánh cược.

“Được, xin công tử chờ một chút.”

Vẻ mặt của người trong Tam Nhãn Thần Tộc vô cùng nghiêm trọng. Đây là kèo đặt cược lớn nhất cho đến hiện tại, nếu như thành công, Tam Nhãn Thần Tộc bọn chúng sẽ phát tài.

Không lâu sau đó, một nam tử mặc áo choàng tím xuất hiện bên phía Tam Nhãn Thần Tộc với khí thế vô cùng mạnh mẽ.

“Là ngươi.”

Người áo tím đi tới chính là ngũ hoàng tử của Tam Nhãn Thần Tộc Tà Việt ở bên cạnh Đạo Quân Tiên, bị Tần Cửu Ca đánh lăn xuống đất lần trước.

Vẻ mặt của Tà Việt trở nên khó hiểu, nó đã ra lệnh cho tộc nhân điều tra xem nam tử đã trấn áp nó là ai.

Trong vòng vài tiếng, tộc nhân đã thông báo cho nó biết về vị đạo tử cấm kỵ của Đạo Châu này.

Lúc đó hắn đã kiềm chế sự ngột ngạt ở trong lòng, Tam Nhãn Thần Tộc ở giai đoạn này thật sự không phải là đối thủ của cấm kỵ.

Cho dù lão tổ vẫn đang ngủ say của Tam Nhãn Thần Tộc bọn chúng tỉnh lại, cũng không có tác dụng gì, thậm chí có thể nói là hoàn toàn vô dụng.

Nhìn Thần Châu Đạo Tử trước mặt, cộng với những gì tộc nhân vừa nói với mình, trong đầu Tà Việt đã có một kế hoạch.

Nó không thể dựa vào sức mạnh của cổ tộc sau lưng để trả thù, nhưng nó có thể dựa vào trí tuệ của chính mình.

Vừa rồi tộc nhân của nó đã nói, Thần Châu Đạo Tử này đã đặt cược ba cây Bất Tử Thần Dược và một thần khí cho Dược Tiên chiến thắng trong cuộc thi đan dược.

Nếu Thần Châu Đạo Tử này dùng những thứ đó đặt cược cho ca ca Tà Tôn của nó, nó thật sự sẽ không dám đánh cược. Bởi vì trong lòng nó, ca ca của nó nhất định sẽ chiến thắng.

Làm thế chẳng phải tặng thần dược và thần khí này cho tên Thần Châu Đạo Tử này sao?

Nhưng nếu hắn đặt cược cho Dược Tiên thì… Khóe miệng của Tà Việt khẽ nhếch lên.

Nó muốn lấy Bất Tử Thần Dược và thần khí từ tên Thần Châu Đạo Tử này.

“Đạo tử à, chuyện xảy ra hôm qua là do tại hạ không đúng, xin đạo tử thứ tội.”

Tà Việt cung kính khom người, nói với Tần Cửu Ca.

Điều này khiến người khác tự hỏi, nó có phải là ngũ hoàng tử của Tam Nhãn Thần Tộc không.

“Đạo tử, vật đặt cược này có hơi lớn, nếu như đạo tử thua… Bọn ta cũng khó xử lắm.”

Tà Việt nghiêng đầu cười nói. Hắn làm như vậy gọi là lấy lùi làm tiến, nói trước đánh sau.

Ta đã nói trước với ngươi rồi đó, ta không muốn đánh cược với ngươi, bởi vì ta sợ nếu ta thắng, cổ tộc chống lưng cho ngươi không giao đồ ra, ta cũng không làm gì được ngươi…

Đây là những gì Tà Việt nghĩ trong lòng, nó muốn tên Thần Châu Đạo Tử này sập bẫy.

Chương 621: Có chơi có chịu Chương 621: Có chơi có chịu

Một ý tưởng táo bạo loé lên trong đầu Tà Việt, nó muốn lừa lấy thần khí và Bất Tử Thần Dược trong tay Thần Châu Đạo Tử.

Nó vẫn còn nhớ thảm kịch bị trấn áp ngày hôm qua, mà nó lại là người có thù tất báo.

Nếu đã không thể sử dụng cổ tộc sau lưng mình để trấn áp, nó phải dùng trí tuệ của mình thôi.

“Đạo tử, chúng ta chỉ là chỗ đặt cược nhỏ, thắng hay thua thì cũng phải phải thừa nhận. Cho dù đó là chí bảo như Bất Tử Thần Dược hay thần khí, nhưng nếu đạo tử thua thì… bọn ta sẽ khó xử lắm.”

Tà Việt lại cung kính nói, giọng điệu giống như đang nghĩ cho Tần Cửu Ca.

“Nếu đạo tử muốn đánh cược, hãy lấy những thứ nhỏ một chút sẽ tốt hơn.”

Giọng nói của Tà Việt cũng vang lên bên tai các để tử của Thiên Đế Thư Viện.

Những gì Tà Việt nói cũng không sai.

Thân phận Thần Châu Đạo Tử của ngươi quá cao, ta sợ cho dù có thắng cược, thế lực chống lưng cho Thần Châu Đạo Tử ngươi cũng sẽ không đưa cho ta, như vậy chẳng phải là ta mất trắng sao?

Nếu ta thắng, ta không dám tới đòi ngươi. Còn nếu ngươi thắng, ta không dám không đưa.

Chuyện này hoàn toàn không công bằng.

“Không sao, ba cây Bất Tử Thần Dược và một thần khí, ta vẫn có thể lấy ra được. Nếu như ta thua, mọi thứ sẽ là của ngươi.”

Tần Cửu Ca nhìn Tà Việt, mỉm cười nói. Trong đầu tên Tà Việt đang nghĩ những gì, Tần Cửu Ca biết rất rõ.

Sợ thân phận của hắn, nhưng lại muốn lấy Bất Tử Thần Dược và thần khí của hắn sao.

Cảm xúc này mâu thuẫn thật đấy.

Bây giờ phải nói rõ trước đã, đợi đến khi hắn thua cược, nếu như hắn quỵt nợ sau khi nói những lời này trước mặt người khác, điều đó sẽ làm hỏng danh tiếng của Thần Châu Đạo Tử và danh tiếng của Tần Tộc của hắn.

Các cổ tộc càng lâu đời, càng quan tâm đến danh tiếng của gia tộc mình.

Nếu như đệ tử trong tộc làm mất mặt cổ tộc của mình ở bên ngoài, không cần người khác phải ra tay, cổ tộc của người đó sẽ tự mình trấn áp những đệ tử làm mất mặt cổ tộc ở bên ngoài.

Nếu vị Thần Châu Đạo Tử này đã ở đây khoe khoang, vậy thì cứ nói trước tình hình trước mặt người khác. Nếu sau khi thua mà hắn không thừa nhận, Tần Tộc sẽ rất nhục nhã.

Sau đó Tần Tộc chắc chắn sẽ gửi Bất Tử Thần Dược và thần khí đến, để bảo toàn thanh danh của Tần Cửu Ca.

Đương nhiên, vì Tần Cửu Ca địa vị đủ cao, cổ tộc sẽ tình nguyện trả giá để bảo toàn danh tiếng cho đệ tử.

“Đạo tử suy nghĩ kỹ một chút.”

Tà Việt đè nén sự vui mừng trong lòng. Thần Châu Đạo Tử này thật đúng là một tên ngốc lắm tiền, không biết được giá trị của Bất Tử Thần Dược và thần khí.

Thần Châu Đạo Tử này có tài nguyên nhưng ngu xuẩn, đây không phải là cơ hội tốt của nó sao?

“Không cần nghĩ nữa, có chơi có chịu. Dù thắng hay thua, ta cũng sẽ nhận, ở đây có rất nhiều người có thể làm chứng cho chúng ta.”

Tần Cửu Ca bình tĩnh nhìn Tà Việt nói. Đệ đệ của Khí Vận Chí Tôn này đúng là biết lợi dụng thời cơ.

Nhân vật chính của Vô Địch Lộ mang lại một cảm giác vô địch, một thần thoại bất bại cho những người xung quanh nó.

Đương nhiên, nếu như không có hắn, tên Tà Việt kia thực sự có thể kiếm được một bộn tiền nhờ cơ hội này.

“Đạo tử đang nghĩ…”

Tà Việt còn chưa nói xong thì đã bị Tần Cửu Ca cắt ngang.

“Ván cược này ngươi có chơi hay không?”

Tần Cửu Ca lại lạnh giọng nói, giống như đang nói không làm thì ta đi.

“Cược, cược, ta sẽ cược.”

Tà Việt nghe vậy thì vội vàng gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn. Tài nguyên của tên đạo tử ngu ngốc này không lấy thì phí quá, hắn vẫn phải lấy thôi.

“Tốt lắm, vậy thì cứ làm theo quy củ, lập văn tự đi.”

Tần Cửu Ca nói.

“Vậy thì cứ theo ý của đạo tử, tất cả đều nghe theo ý của đạo tử.”

Tà Việt cung kính thấp giọng nói, chỉ là ở nơi sâu nhất trong mắt nó lại loé lên một tia sáng.

Thần Châu Đạo Tử này đã sập bẫy của nó.

...

Trong một toà cung điện.

“Khốn kiếp, Bất Tử Thần Dược và thần khí là thứ ngươi muốn cược là cược sao?”

Bộp một tiếng, Tà Việt của Tam Nhãn Thần Tộc vừa rồi còn đang cung kính nói chuyện với Tần Cửu Ca ở bên ngoài, bây giờ đã bị tát ngã xuống mặt đất.

“Ca ca, Thần Châu Đạo Tử kia rất ngu xuẩn, vậy mà dám lấy ra Bất Tử Thần Dược và thần khí ra đặt cược, tài nguyên như vậy lẽ nào chúng ta không lấy? Hơn nữa, chắc chắn chúng ta sẽ thắng ván cược này.”

Tà Việt ngã xuống mặt đất, che mặt của mình, khó hiểu nói.

Trong mắt nó, đây là một trò chơi tranh đoạt tài nguyên, tại sao lại không lấy một món hời như vậy?

“Ca ca, Thần Châu Đạo Tử kia vậy mà lại lấy ra ba cây Bất Tử Thần Dược và thần khí để đặt cho Dược Tiên giành chiến thắng, đây không phải là đang cho chúng ta tài nguyên sao?”

Tà Việt tức giận nhìn nam tử áo đen ngồi trên chủ vị ở trong đại điện.

Mặc dù ánh mắt của nam tử này rất bình tĩnh, nhưng không khó để nhìn ra sự cương quyết ở nơi đáy mắt.

Nó là Tà Tôn- thần tử của Tam Nhãn Thần Tộc, được xuất thế trước thời hạn để chiến đấu cho Tam Nhãn Thần Tộc bọn chúng.

Chương 622: Tam Tiên Chương 622: Tam Tiên

“Tại sao mỗi lần nhắc đến Thần Châu Đạo Tử, trong lòng ta lại thấy sôi máu?”

“Giống như hắn là kẻ thù của đời ta vậy.”

Tà Tôn không để ý đến Tà Việt trong đại điện, trong lòng nó có một cảm giác khó hiểu. Mỗi lần nhắc đến tên Thần Châu Đạo Tử đó, trong lòng hắn sẽ có cảm giác này.

Giống như Thần Châu Đạo Tử này là kẻ thù lớn trong cuộc đời của nó vậy.

“Hơn nữa, cảm giác này ngày càng mãnh liệt hơn.”

Tà Tôn suy nghĩ một lúc, vẻ mặt ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn.

Đây chắc chắn không phải là chuyện đùa, nhân vật có cấp bậc như hắn mới có được cảm giác chân thật này.

Thần Châu Đạo Tử đó chắc chắn sẽ gây khó dễ với nó trong tương lai.

“Lần này bỏ đi, ta sẽ không nói gì ngươi nữa, nhưng lần sau ngươi còn dám ở trong tộc nói đến Bất Tử Thần Dược và thần khí, ta sẽ không tha cho ngươi.”

Tà Tôn nhìn đệ đệ, bình tĩnh nói. Đó là Bất Tử Thần Dược và thần khí, ngươi là cái thá gì mà dám đánh cược mấy thứ đó với người khác.

Nếu không phải lần này nó đích thân xuất trận, nắm chắc được phần thắng, nó chắc chắn sẽ đánh chết đệ đệ mình mới cam lòng được.

“Nếu còn có lần sau, ta sẽ rút gân của ngươi.”

Lúc Tà Tôn nghe được tin này, vẻ mặt có chút khó chịu. Cái đồ phá gia chi tử, ngươi biết Bất Tử Thần Dược và thần khí quý giá cỡ nào không?

Bọn chúng được người trong tộc cho Bất Tử Thần Dược và thần khí, nhưng với số lượng cực kỳ ít, vậy nên những thứ đó vô cùng quý giá. Chỉ để bọn chúng dùng khi tiến vào Chư Thiên Chiến Trường, hiện tại bọn chúng vẫn chưa dùng được.

Nghe ca ca nói như vậy, Tà Việt không nhịn được nở một nụ cười. Hắn biết rõ ca ca của mình, nếu hiện tại ca ca nói như vậy, có nghĩa là chuyện này đã qua.

Dù sao thì Thần Châu Đạo Tử đã đặt cược cho đối thủ của ca ca, đương nhiên ca ca với quyết tâm chiến thắng đã coi ba cây Bất Tử Thần Dược và thần khí kia là của mình rồi.

Nói không chừng trong lòng ca ca bây giờ đang rất vui mừng, khả năng rất cao chính là như vậy.

Ha ha, nếu như lần trước ngươi đánh ta, lần này ta sẽ lấy hết Bất Tử Thần Dược và thần khí của ngươi, đến lúc đó ngươi nhất định sẽ phải hối hận.

Luyện Đan Đạo Trường, đây là đạo trường trong Thiên Đế Thư Viện dành riêng cho các đệ tử và môn nhân luyện đan, bây giờ nơi này đã chật kín người.

Rất nhiều người biết lát nữa ở đây sẽ xảy ra chuyện gì.

Chí tôn yêu nghiệt Tà Tôn của cổ tộc viễn cổ sẽ so tài luyện đan với Dược Vân Vận- luyện đan chí tôn của Thiên Đế Thư Viện.

Không ai dám nói người nào trong hai người sẽ thắng.

“Ta nghĩ Dược Tiên sẽ thắng.”

Xung quanh đạo trường có người nghiêm túc nói. Vừa rồi hắn đã đặt cược rất nhiều vào Dược Tiên, trong lòng đương nhiên muốn Dược Tiên thắng rồi.

Có người nghe vậy thì khẽ lắc đầu, hắn cảm thấy có thể Tà Tôn kia sẽ thắng.

Nói thế nào thì Tà Tôn cũng là yêu nghiệt chí tôn còn sót lại từ thời viễn cổ, chắc chắn thuật luyện đan cũng phải ở đỉnh phong.

Đột nhiên, trong lúc mọi người xung quanh đạo trường đang thảo luận.

Từ xa, một nữ tử mặc đồ trắng được bao bọc bởi sức sống chậm rãi bước ra. Mặc dù chỉ bước một bước, nhưng nàng đã đến trung tâm của đạo trường.

“Dược Tiên, Dược Tiên, Dược Tiên.”

Xung quanh võ đường rất nhiều nam đệ tử của Thiên Đế Thư Viện kích động kêu lên, trong đó có một vài ánh mắt lộ ra vẻ khao khát.

Thiên Đế Thư Viện vốn có ba đại thiên tiên.

U Tiên Tần U Tiên, Quân Tiên Đạo Quân Tiên, Dược Tiên Dược Vân Vận.

Ba nữ tử tài hoa tuyệt sắc này đã là tam tiên từ khi đệ nhất chưa đến Thiên Đế Thư Viện.

U Tiên lạnh lùng kiêu ngạo, trấn áp tứ phương, bất khả chiến bại trong thế hệ của mình.

Quân Tiên cấm dục, đại đạo như tiên, tài sắc vẹn toàn.

Dược Tiên trầm lặng, điềm tĩnh động lòng người, đan thuật thông thiên.

Mỗi một nhân vật trong số ba vị thiên tiên này đều có những đặc điểm riêng biệt.

Sau này, lúc đệ nhất đến Thiên Đế Thư Viện, nữ tử tuyệt đẹp Viêm Linh Cơ dần dần có xu hướng trở thành thiên tiên thứ tư của Thiên Đế Thư Viện sau khi xếp hạng thứ mười một.

Nhưng dù có thêm một thiên tiên vào Thiên Đế Thư Viện, bọn hắn cũng không có cảm xúc gì, bởi vì chuyện đó không liên quan gì đến bọn hắn.

Thật đáng buồn.

Thiên tiên thứ tư Viêm Tiên Viêm Linh Cơ không liên quan gì đến bọn hắn cả.

Ba vị thiên tiên kia còn có thể mong đợi được một chút, nhưng vị thiên tiên thứ tư Viêm Tiên này thật vô vọng.

Theo lời đồn đại, thiên tiên thứ tư Viêm Tiên đã sớm ở trong Thông Thiên Thần Phong của đệ nhất.

Hơn nữa, thiên tiên thứ tư cũng đích thân nói, đệ nhất chính là chủ nhân của nàng.

Lúc đó, các đệ tử của Thiên Đế Thư Viện biết được chuyện này đã vô cùng ghen tị và buồn bã.

Bọn hắn không tin đệ nhất không làm bất cứ chuyện gì với thiên tiên thứ tư.

Chuyện gì ở đây chính là những chuyện nam tử có thể nghĩ ra. Đương nhiên là có hai tình huống, khiến thiên tiên thứ tư vẫn giữ được sự trong trắng của mình.

Một là đệ nhất là bậc tu hành một lòng hướng đạo, không màng thế sự, không động lòng với bất kỳ nữ tử nào.

Hai là đệ nhất không thích thiên tiên thứ tư Viêm Tiên này.

Tuy nhiên, xác suất để hai tình huống trên xảy ra là vô cùng nhỏ.

Vậy nên tiên thiên thứ tư Viêm Tiên đã mất rồi.

Thân thể nàng đã không còn nữa. Những tiên tử đã bị nam nhân đè xuống, sẽ mất đi một phần thần tính trong lòng bọn hắn.

Lúc này, Dược Tiên bước ra, đứng trên hư không, trong tay nàng xuất hiện một cái đỉnh, trên đó có khắc chín con rồng màu tím vàng.

“Tử Kim Long Đỉnh, đó là dược đỉnh được Dược Thần sử dụng khi ở cảnh giới thiên tôn.”

Nhìn cái đỉnh trong tay Dược Tiên đang đứng thẳng trong không trung của đạo trường, đã có lão sư trong Thiên Đế Thư Viện kinh ngạc thốt lên.

Đó chính là Tử Kim Long Đỉnh.

Nó đã đạt đến chí bảo Bán Bộ Thần Khí.

“Tà Tôn cũng đến rồi.”

Có người nhìn về hướng khác nói.

Khí thế xuất trận của thần tử Tam Nhãn Thần Tộc thực sự không nhỏ, sau lưng hắn vậy mà lại có cự đầu Thiên Tôn Cảnh Giới đi theo.

Nam tử đứng sau Tà Tôn lúc này là Tà Việt, người đang đánh cược với Tần Cửu Ca.

Có thể thấy được tâm trạng của Tà Việt đang rất phấn khởi, giống như lát nữa sẽ có chuyện gì đó rất vui.

Sự thật cũng là như vậy, ai nghĩ đến việc lát nữa mình sẽ có ba cây Bất Tử Thần Dược và thần khí trong tay mà lại không vui cho được?

Chương 623: Nhất cố khuynh nhân thành Chương 623: Nhất cố khuynh nhân thành

“Dược Tiên đến sớm vậy.”

Tà Tôn nhìn Dược Tiên đứng trên không trung của đạo trường, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Với thân phận của mình, nó đã từng thấy rất nhiều nữ tử tuyệt đẹp, bất kể đó là người của chủng tộc nào, nó cũng đã nhìn qua rất nhiều.

Hiện tại nó đang âm thầm đánh giá các nữ tử tuyệt đẹp bằng khí chất của các nàng.

Khí chất càng cao thì càng hấp dẫn.

Mặc dù Dược Tiên này chỉ lặng lẽ đứng đó, giống như cách ly khỏi thế giới.

Nhưng sự trầm lặng đó cùng với hương thuốc tỏa ra từ người nàng, tất cả những điều này càng khiến nữ tử tuyệt đẹp này chiếm được vị trí cao trong lòng Tà Tôn.

Thế nhưng, Dược Tiên giống như không nghe thấy những lời của Tà Tôn, nàng vẫn lặng lẽ đứng đó, xa cách mà độc lập.

Bắc phương hữu giai nhân,

Tuyệt thế nhi độc lập.

Nhất cố khuynh nhân thành,

Tái cố khuynh nhân quốc.

Chính là đang nói về Dược Tiên Dược Vân Vận.

Ngay cả khi Dược Vân Vận chỉ đứng đó mà không nói gì, cũng khiến người ta có cảm giác không nỡ nhìn thẳng.

“Đệ nhất kìa.”

“Là đệ nhất đó.”

Đột nhiên, Tà Tôn còn chưa kịp nói tiếp, một nam tử tuấn tú toả ra thần quang đại đạo, chậm rãi bước ra từ trong hư không, vẻ mặt bình tĩnh, chắp tay đứng thẳng.

Nam tử này vừa xuất hiện, đã nhanh chóng làm cho nơi này chấn động. Dù sao thì trong Thiên Đế Thư Viện này không ai là không biết đến danh tiếng của đệ nhất. Hắn vừa vào thư viện đã trở thành chí tôn xếp đệ nhất ở trong danh sách.

“Không ngờ ngay cả đệ nhất cũng tới.”

Xung quanh có đệ tử của Thiên Đế Thư Viện kinh ngạc nói, đệ nhất cũng có hứng thú với đan dược sao?

“Ngươi không biết sao, đệ nhất đã đặt ba cây Bất Tử Thần Dược và thần khí cho Dược Tiên, đánh cược Dược Tiên sẽ chiến thắng.”

Có người cười khà khà nói, phổ cập kiến thức cho người không biết gì ở kế bên.

Tin sốc như vậy sao có thể để hắn chấn động một mình được?

Lấy Bất Tử Thần Dược và thần khí ra đánh cược, ở Thiên Đế Thư Viện này, ngoại trừ đệ nhất ra, thì không ai dám làm như vậy.

“Giàu đến mất nhân tính.”

Đây là điều duy nhất bọn hắn có thể nói về hành động của đệ nhất.

“Bái kiến Dược Thần.” Đột nhiên, hư không của đạo trường bị xé rách, một lão giả chậm rãi bước ra từ trong hư không.

Những người nhìn thấy thân ảnh này, bất kể là người thuộc chủng tộc nào, miễn là người ở đây đều sẽ lên tiếng một cách kính trọng.

Đây là Dược Thần, một vị thần linh chân chính, là chí tôn ở trên cao nhìn xuống Tiên Vực.

Một ý niệm trong đầu hắn cũng có thể nhìn thấu một Tinh Thần Giới.

“Ngươi nhìn Dược Tiên làm gì?”

Một mùi thơm đánh úp lại, Tần U Tiên đứng bên cạnh Tần Cửu Ca, cười nhạt một tiếng.

“Ta nói cho ngươi biết, cả đời Dược Tiên chỉ si mê đan dược, không quan tâm đến nữ nhi tình trường.”

“Hơn nữa, nàng đã từng nói nàng muốn gả cho nam tử nào có thuật luyện đan cao hơn mình.”

“Ngươi có biết luyện đan dược không?”

Tần U Tiên che miệng cười một tiếng. Đạo tử đệ đệ này của nàng tu vi thiên phú thì không cần phải nói, nhưng chưa từng nghe nói về việc hắn biết luyện đan.

“Ai nói ta không biết luyện đan?”

Tần Cửu Ca nghe vậy, vẻ mặt bình tĩnh lộ ra một tia kỳ quái. Hắn không biết luyện đan, nhưng hắn có hệ thống, có thể hack game.

“Ngươi biết luyện đan?”

“Đừng nói mớ nữa.”

Tần U Tiên bật cười không chút do dự. Cuối cùng nàng cũng có thể chế giễu hắn về vấn đề này.

Chủng tộc càng lâu đời, càng sợ chí tôn yêu nghiệt đỉnh phong trong tộc bị phân tâm, đương nhiên chí tôn yêu nghiệt đỉnh phong ở đây là chỉ những người giống như bọn hắn.

Những thiên tài yêu nghiệt bình thường, ai quan tâm đến ngươi luyện cái gì?

Cho dù ngươi tu hành đan đạo và trận đạo cùng một lúc, cũng không ai quan tâm đến ngươi.

Nhưng nếu ngươi là chí tôn yêu nghiệt đỉnh phong, điều đó sẽ rất khó khăn.

Những lão tổ trong tộc sẽ không đồng ý cho ngươi tu hành nhiều môn cùng một lúc, trừ phi ngươi thực sự có thiên phú vô song trong những môn đó, có lẽ bọn hắn sẽ đồng ý.

Luyện đan? Luyện trận?

Chỉ cần tu vi đủ cao, những thứ này đều không thành vấn đề. Hơn nữa, trong một cổ tộc lớn mạnh, số người làm được chuyện này đang tăng lên, cũng không thiếu được phần của ngươi.

Đó là lý do tại sao Tần U Tiên lạnh lùng nói với Tần Cửu Ca mà không hề do dự.

Tiểu tử non nớt, không biết lông tóc đã mọc hết chưa, mới chừng ấy tuổi mà dám vọng tưởng đến đan đạo.

Tính đi tính lại thì tu luyện cũng chưa được hai mươi năm, làm sao tu luyện được đan đạo?

Đan Quân chuyển thế sao?

Cho dù Tần Cửu Ca có biết một chút về đan đạo, thì theo suy đoán của Tần U Tiên, chắc cũng chỉ biết sơ sơ mà thôi.

“Nếu ta biết thì sao?”

Tần Cửu Ca nhìn Tần U Tiên, nói một cách bình tĩnh. Đương nhiên là hắn không biết, nhưng một người nam nhân không thể nói hai chữ không biết trước mặt một nữ tử.

Không biết là sự xúc phạm lớn nhất mà một nữ nhân dành cho nam nhân.

Tần U Tiên lại che miệng cười nhẹ, cũng không đáp lại nữa. Nói thế nào đi nữa, đệ đệ này của mình cũng là đạo tử trong tộc, vậy nên vẫn phải chừa cho hắn một chút mặt mũi.

Chương 624: Thân phận quá cao Chương 624: Thân phận quá cao

“Hắn là Thần Châu Đạo Tử.”

Ngoài mặt, Tà Tôn bình tĩnh liếc nhìn Tần Cửu Ca, nhưng trong lòng nó lại đang cảm thấy vô cùng nghiêm trọng.

“Nhưng tại sao khí tức trên người hắn lại khiến ta khó chịu như vậy?”

Tà Tôn suy nghĩ trong lòng, khí tức từ Thần Châu Đạo Tử này phát ra khiến hắn cảm thấy rất bí bách, rất khó chịu.

Nó có dã tâm muốn áp đảo Thần Châu Đạo Tử này, hơn nữa còn rất mãnh liệt.

Thậm chí còn có một sự chán ghét trời sinh.

“Phụ thân nói ta là người có khí vận hiếm có ở vạn cổ. Trời không diệt được, đất không chôn được, chỉ cần ta không tự tìm đường chết, ta nhất định sẽ áp đảo thời gian.”

Tà Tôn âm thầm nhớ lại lời phụ thân nói với mình khi còn bé. Từ nhỏ, vận khí của hắn đã rất tốt, gặp nạn sẽ có bảo vật. Hầu như chỉ cần nó rơi vào nơi nguy hiểm, nó có thể tìm ra vài bảo vật ở trong đó.

Tất nhiên, điều kỳ lạ nhất là những người chống lại nó, thê thiếp của hắn thậm chìa nữ nhi của hắn cũng sẽ thích nó một cách kỳ lạ.

Đây là điểm khiến nó có nghĩ thế nào cũng không ra.

Thật không thể tin được, rõ ràng nó là kẻ thù của những người đó, nhưng trải qua một số chuyện, nữ nhi của những người đó lại yêu nó một cách vô cớ.

Điều này cũng chứng thực rằng, trên người nó có vận khí rất lớn.

“Chẳng lẽ vị Thần Châu Đạo Tử này cũng là một người có đại khí vận?”

Tà Tôn chỉ có thể nghĩ như vậy, mới giải thích được tại sao mình lại có cảm giác thù địch với vị Thần Châu Đạo Tử chưa từng gặp mặt này.

“Có lời đồn đại ở thời viễn cổ rằng, giết chết người có đại khí vận có thể nhận được khí vận của bọn hắn, nhưng không biết nó có phải là sự thật không?”

Đôi mắt của Tà Tôn lóe lên một chút tham lam. Thuyết khí vận chỉ là chuyện hư ảo, nhưng không ai dám nói nó không có thật cả.

Người có thực lực càng mạnh, càng chú trọng đến khí vận.

Gặp được sinh linh có khí vận lớn giống như mò kim đáy bể, gần như là chuyện không thể.

“Thế nhưng, thân phận của hắn quá cao để có thể giết được.”

Tà Tôn nghĩ về vấn đề này, từ từ kìm nén tâm trạng trong lòng.

Mặc dù có khí vận tốt, nhưng cũng phải còn sống để tận hưởng.

“Không biết hắn có động thủ với ta hay không?”

Nếu nó đã có cảm giác cực kỳ chán ghét Thần Châu Đạo Tử, thì Thần Châu Đạo Tử rất có khả năng cũng có cảm giác này với hắn.

Tà Tôn vô cùng cảnh giác vị Thần Châu Đạo Tử này.

Thứ chưa biết mới là thứ đáng sợ nhất.

Trên hư không của đạo trường.

“Các ngươi bắt đầu luyện chế đi. Trong vòng một ngày, ai luyện chế ra đan dược có phẩm cấp cao hơn người đó sẽ thắng.”

Vừa rồi, Dược Thần của Thiên Đế Thư Viện cũng liếc nhìn Tần Cửu Ca, Tần Cửu Ca ở đây đang tản ra dao động rất lớn.

Ngay cả khi hắn nhìn thêm vài lần, thần quang đó vẫn sáng ngời, sau lưng có một cỗ uy lực không thể giải thích được, đây là một vị Đại Đạo Thần Tử.

Hắn chưa từng nhìn thấy nhân vật như vậy trong một thời gian dài.

Bình Luận (0)
Comment