Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 193 - Chương 883: Thánh Hỏa Ngút Trời

Chương 883: Thánh Hỏa ngút trời Chương 883: Thánh Hỏa ngút trờiChương 883: Thánh Hỏa ngút trời

Chương 883: Thánh Hỏa ngút trời

Phía trên chủ phong đột nhiên xuất hiện dị biến, rất nhanh đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều đệ tử.

Dưới sự chú ý của một đám các đệ tử trong Thánh địa Dao Trì, một đoàn ngọn lửa ở trên bầu trời của chủ phong vốn không lớn, nhưng ngay sau đó đã nhanh chóng tăng gấp đôi kích thước.

Chỉ trong hơn mười hơi thở, ngọn lửa phía ở trên bầu trời của chủ phong đã chói sáng rực rỡ đến lóa mắt như mặt trời thứ hai trên bầu trời.

"Đây là...

"Thánh Hỏa, ta đã từng đọc về nó ở trong sách cổ."

Có một vị đệ tử là người phản ứng lại trước, thân sắc trên gương mặt cũng đột nhiên trở nên vô cùng trắng bệch.

Nhìn thấy dáng vẻ của nàng, nguyên một đám nhóm sư tỷ muội ở xung quanh đều cảm thấy to mò mà hỏi.

"Sư tỷ, ngươi làm sao vậy? Thánh hỏa là cái gì?"

"Đúng đó, ngươi mau nói cho chúng ta biết, Thánh Hỏa là cái gì."

"Trong sách cổ có ghi chép, Tam đại Thánh địa của tộc ta, mỗi một Đại Thánh địa đều sẽ có một cái Thánh Hỏa. Ngay sau khi Thánh Hỏa được thắp lên thì sẽ bắt đầu một cuộc đại chiến, nhưng đó không phải là một cuộc đại chiến bình thường, mà là một cuộc đại chiến diệt tộc giữa hai chủng tộc với nhau."

"Đại chiến diệt tộc?"

"Cái này... Sao có thể..."

"Thánh chủ thắp sáng Thánh Hỏa, chẳng lẽ là Thiên Hồng quan? Bất tử tộc?"

Sau khi biết được ý nghĩa của Thánh Hỏa, một đám đệ tử của Thánh địa Dao Trì đều ngơ ngác và sững sờ nguyên tại chỗ, trong mắt cũng tràn đầy vẻ khó tin.

Tại sao lại nổ ra cuộc đại chiến diệt tộc chứ?

Nhóm đệ tử của thế hệ này chưa từng trải qua trận chiến tiêu diệt nào, đừng nói là các nàng, ngay cả những người có bối phận như Thánh chủ Dao Trì và các lão tổ cấp Đại Đế cũng chưa từng trải qua trận chiến diệt tộc.

Dù sao đã trôi qua vô số năm, ở tại vùng đại địa Trung Châu này chưa từng bùng nổ qua trận đại chiến diệt tộc nào.

Ngay trong lúc các đệ tử vì Thánh Hỏa dấy lên mà còn đang khiếp sợ không thôi thì thanh âm của Thánh chủ Dao Trì cũng hợp thời truyền đến. "Trong vòng mười lăm phút, tất cả các đệ tử sẽ tập trung ở chủ phong, từ chấp sự trở lên sẽ đi đến đại điện của tông môn."

Không phải đang nói giỡn mà là sự thật, trận chiến ở tiên tuyến Thiên Hồng quan nghiêm trọng hơn những gì mà bọn họ tưởng tượng.

Lũ Bất Tử tộc này hoàn toàn không phải chỉ tham gia vào một cuộc chiến quy mô lớn hơn một chút gì đó thôi mà là muốn phát động một cuộc chiến diệt tộc.

"Mau, đi đến chủ phong."

Các đệ tử sôi nổi lao về phía chủ phong, còn có một chúng chấp sự và trưởng lão cũng nhanh chóng lao về phía đại điện ở trên chủ phong mà đi.

Không lâu sau, bên trong đại điện của chủ phong, toàn bộ các trưởng lão và chấp sự có ở bên trong Thánh địa Dao Trì đêu đã đuổi tới.

Lấy Thánh chủ Dao Trì đứng đầu, ba vị lão tổ cấp Đại Đế cũng không nói nhảm mà nói thẳng không chút cố ky.

"Lần này Bất Tử tộc không đến với khí thế hung bạo mà là muốn bốc lên đại chiến diệt tộc."

"Qủa nhiên, nhưng tại sao bọn chúng dám..."

"Đại chiến diệy tộc, cho dù thắng hay bại, kết quả của nó đều là thảm liệt."

"Cho dù ngươi có là người chiến thắng thì số lượng người thương vong cũng là vô số kể, thậm chí còn có khả năng xuất hiện thời đại đứt gay. Nếu bại thì càng không cần phải nói, chủng tộc tiêu vong, từ đó tan biến vào bên trong thế giới Hạo Thổ này, từ đó chỉ có thể trở thành chuyện của quá khứ-"

Thời đại đứt gấy có ý nghĩa là các đại cường giả của một thời đại nào đó gần như là đã tử chiến.

Mà trước khi thế hệ đời sau trưởng thành, toàn bộ chủng tộc đó sẽ không có cường giả đứng đầu bảo hộ.

Vì vậy, cho dù thuộc chủng tộc nào thì cũng không dám dễ dàng khơi mào một cuộc đại chiến diệt tộc.

Tất cả mọi người có mặt đều bị tin tức này làm cho chấn động, nhưng lúc này, Thánh chủ Dao Trì lại lạnh lùng nói.

"1m lặng."

"Trận chiến này chúng ta đã không có lựa chọn nào khác, cũng không có cách nào có thể tránh được, Đại trưởng lão."

"Thánh chủ."

"Mở bảo khố ra, không giữ gì cả, toàn lực ứng phó chiến sự."

"Nhị trưởng lão." "Đan dược, phù trận và trận bàn được cất giữ ở trong Thánh địa đều mang ra hết, sau đó phân phát toàn bộ đến tay của mỗi người, một kiện cũng không lưu."

"Những người còn lại sẽ tổ chức đệ tử đi thu thập quân nhu, lập tức xông tới Thiên Hồng quan chuẩn bị khai chiến."

Bảo khố của tông môn, đan dược, phù trận và trận bàn, thứ gì cũng không giữ.

Sau khi nghe xong sự sắp xếp của Thánh chủ Dao Trì, mọi người có mặt đều trịnh trọng gật đầu.

Lan này chắc chắn không phải là đang nói đùa, mà thực sự là muốn dốc hết toàn lực, bởi vì chuyện này có liên quan đến sự tôn vong của toàn bộ Nhân tộc.

"Truyền Tống Trận sẽ được mở ra không gián đoạn, sau khi chuẩn bị sẵn sàng thì dàn xếp với các đại tông môn và tu sĩ các phương.

Theo sự sắp xếp của Thánh chủ Dao Trì, bảo khố của Thánh địa Dao Trì được mở ra, Truyền Tống Trận pháp bay thẳng lên trời và đại trận hộ tông cũng được kích hoạt hoàn toàn.

Ngoài ra, tất cả các thành trì ở xung quanh Thánh địa Dao Trì cũng không để ý đến sự tiêu hao linh thạch chút nào, Truyên Tống Trận pháp cũng được kích hoạt toàn diện.

Nhìn từ xa, lấy khu vực Thánh địa Dao Trì này làm trung tâm, hàng trăm đạo cột sáng từ Truyền Tống trận được kết nối với thiên địa, tràng diện vô cùng hùng vĩ.

Mà cùng lúc đó, ngay khi Thánh Hỏa được thắp lên, mọi người từ khắp nơi trong Nhân tộc đều có thể thấy rõ, trên bầu trời lại mạc danh kỳ diệu xuất hiện một mặt trời thứ hai.

Lúc đầu vẫn có một số người còn lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, thậm chí còn nói đùa.

"A, ta bị lóa mắt sao? Tại sao trên bầu trời lại có hai mặt trời?"

"Có phải tối hôm qua ngươi lại đến Câu Lan nghe hát rồi đúng không, cho nên vẫn chưa tỉnh rượu. Làm gì ở trên bầu trời lại có hai mặt trời được?"

“Thực sự có hai. Ngươi tự mình xem đi."

"Ta cũng không tin. Làm sao trên trời lại có... Chết tiệt...'

Mạc danh kỳ diệu lại tăng thêm một vâng mặt trời, mà điều này cũng làm cho đông đảo tu sĩ hoàn toàn ngây ngốc, không biết chuyện gì đang xảy ra.

Đây đều là các tu sĩ ở tâng dưới chót, mặc dù đã nghe qua truyền thuyết vê Thánh Hỏa, nhưng lại biết rất ít, thậm chí là trong lúc nhất thời hoàn toàn chưa từng nghĩ tới.

Nhưng lúc này, các đại tông môn, các đại hoàng triều, đều lâm vào tình trạng triệt để hỗn loạn.

Tất cả các cao tâng của tông môn đều cùng nhau ngẩng đầu nhìn về phương hướng của Thánh địa Dao Trì, nơi quả cầu lửa khổng lồ đó có thể sánh ngang với mặt trời thật sự.

Trên gương mặt của mỗi một người đều lộ ra vẻ chấn kinh, sắc mặt cũng ngưng trọng tới cực điểm.

"Thánh Hỏa..."

Có cường giả của thế hệ trước lẩm bẩm thì thầm.

"Lão tổ, ngươi nói Thánh địa thắp Thánh Hỏa lên sao?"

"Chỉ có Thánh Hỏa mới có sức mạnh như vậy, chuẩn bị đi."

"Nhưng hiện tại chỉ có Thánh địa Dao Trì..."

Nghe lão tổ nói như vậy, cái tên tông chủ ở một bên sao có thể chưa hiểu ý của hắn, điều này nói rõ Nhân tộc sắp nổ ra một cuộc đại chiến diệt tộc.

Chỉ là vị tông chủ này không muốn nghĩ đến điều này, bởi vì cuộc đại chiến diệt tộc này quả thực là cảnh tượng luyện ngục ở nhân gian.

Cho dù chưa từng trải qua nhưng chỉ cần nghĩ tới thôi cũng đủ để khiến người ta sợ hãi.

Cho nên tên tông chủ này vẫn như cũ không muốn tin, hiện tại sắp nổ ra một cuộc đại chiến diệt tộc.

Nếu một cuộc đại chiến diệt tộc thực sự nổ ra thì tại sao Thánh địa Đạo Nhất và Thánh địa Vân La lại...

Lời nói mới nói ra được một nửa, ở phương hướng Vạn Yêu Quan nơi Thánh địa Đạo Nhất tọa lạc và phương hướng Thiết Lao quan nơi Thánh địa Vân La tọa lạc, cũng có hai đám Thánh Hỏa đang điên cuồng bốc lên.

Không lâu sau thì đã sinh hoạt hô ứng lẫn nhau như của Thánh địa Dao Trì.

Trong lúc nhất thời, trên bầu trời ở cương vực của Nhân tộc, tam đại Thánh Hỏa chiếu rọi tứ phương, không giờ khắc nào không báo cho tất cả tu sĩ rằng thời khắc tôn vong sinh tử đã đến.

"Đi thôi, đây là chuyện tất cả mọi người đều trốn không thoát."

Nhìn thấy Thánh địa Đạo Nhất và Thánh địa Vân La cũng đang đốt lên Thánh Hỏa, vị lão tổ này thản nhiên nói.

Hắn biết một khi đối mặt với đại chiến diệt tộc thì cũng sẽ có một số người cảm thấy sợ hãi, nhưng việc sợ hãi trước tôn vong của cả tộc là việc không có ích lợi gì.

Một khi chiến bại, tất cả mọi người đều sẽ chết, tổ chim bị phá thì làm sao trứng còn có thể nguyên vẹn được?

Cho nên đối mặt với cuộc chiến diệt tộc chỉ có một lựa chọn duy nhất, đó chính là theo sát bước chân của Thánh địa và chiến đấu hết sức mình, từ đó mới giành được một đường sinh cơ.

Mặc dù ở trong lòng của cái tên tông chủ này đúng là sợ hãi thật, nhưng sau khi nghe lão tổ nói như vậy, bản thân hắn vẫn chậm chạm gật nhẹ đầu, sau đó cắn răng đáp.

"Vâng.
Bình Luận (0)
Comment