Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 254 - Chương 944: Bất Tử Tộc Đang Tiến Về Phía Chúng Ta?

Chương 944: Bất Tử tộc đang tiến về phía chúng ta? Chương 944: Bất Tử tộc đang tiến về phía chúng ta?Chương 944: Bất Tử tộc đang tiến về phía chúng ta?

Chương 944: Bất Tử tộc đang tiến về phía chúng ta?

Mối hận thù đó của Yêu tộc đối với Thánh địa Đạo Nhất tuyệt đối là sâu đến tận xương tủy.

Hiện tại ngẫm lại, lúc trước khi còn là Thánh địa Kình Thiên, bọn chúng đã có dạng cuộc sống như thế nào?

Thánh địa Kình Thiên hoàn toàn không dám chân ra khỏi Vạn Yêu quan, khiến cho khu vực ở bên ngoài Vạn Yêu quan chính là thiên hạ của Yêu tộc.

Nhưng từ khi Thánh địa Đạo Nhất xuất hiện thì sao, vậy đơn giản chính là một cái trên trời và một cái dưới đất.

Thánh địa Đạo Nhất đã biến Vạn Yêu quan trở thành một nơi giống như đang bảo hộ Nhân tộc bọn họ vậy, thỉnh thoảng bọn họ sẽ xuất hiện và giết chết không ít Yêu thú của chúng nó.

Hơn nữa cái Thánh địa này còn hết lần này tới lần khác rất tà môn, khiến cho Yêu tộc hoàn toàn không có một điểm biện pháp nào để ứng đối.

Nhưng bây giờ cuối cùng thì Yêu tộc cũng đã nắm bắt được một cơ hội ngàn năm có một này, cho nên chúng nó đương nhiên là sẽ không bỏ lỡ rồi.

Hiện tại, tất cả cường giả của Thánh địa Đạo Nhất đều đang ở Thiên Hồng quan, cho nên đây chính là cơ hội tuyệt hảo dành cho Yêu tộc chúng nó.

Cùng ngày hôm đó, Yêu tộc đã phát động cuộc tấn công vào Vạn Yêu quan.

Cùng lúc với việc Yêu tộc đột kích với quy mô lớn, ở hướng Thiên Hồng quan, Bất Tử tộc đã đưa ra quyết định bắt đầu lần lượt rút lui.

Thậm chí là vì phòng ngừa Nhân tộc truy kích, Bất Tử còn tiến hành rút lui theo từng đợt và sử dụng rất nhiều phương pháp để ẩn náu.

"Nhân tộc ở phía bên kia có động tĩnh gì không?”

"Tạm thời chưa có."

"Tốt lắm, nắm chặt thời gian, và tăng tốc đi."

"Vâng.

Các Bất Tử Đế vẫn luôn nhìn chằm chằm vào động tĩnh của bên phía Nhân tộc, nhưng cho đến tận bây giờ, Nhân tộc dường như chưa hề phát hiện ra, mà điều này cũng làm cho các Bất Tử Đế cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

Nếu sớm biết rằng sẽ thành ra cái dạng kết quả này, Bất Tử tộc tuyệt đối sẽ không bao giờ chọn Nhân tộc.

Dù sao lúc đó xem ra, Nhân tộc quả thực là sự lựa chọn tốt nhất, nhưng khi thực chiến thì lại hoàn toàn khác với trước đó.

Nếu sớm biết như thế thì Bất Tử tộc tình nguyện lựa chọn Yêu tộc và Man tộc, còn hơn là chọn Nhân tộc.

Còn nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì lãnh địa do Nhân tộc chiếm đóng rất màu mỡ.

Nhưng chuyện đã tới nước này, Bất Tử tộc cũng đã suy nghĩ cẩn thận, nếu như bọn họ tiếp tục dây dưa với Nhân tộc thì bọn chúng sẽ không có cơ hội chiến thắng.

Thay vì làm điều này, còn không bằng thay đổi mục tiêu khác, nói không chừng vẫn còn có được một con đường sống.

Ngày càng có nhiều Bất Tử tộc bí mật rút khỏi căn cứ và rút lui về phía sau.

Mục tiêu tiếp theo của chúng nó chính là Yêu tộc.

Trong hai ngày liên tiếp, Thiên Hồng Quan đều là một mảnh yên tĩnh, thẳng cho đến khi Bất Tử tộc rút khỏi hơn phân nửa thì bên phía Nhân tộc mới nhận thấy ra có điều gì đó không đúng.

"Bất Tử tộc đã rút lui?"

“Tại sao chúng nó lại rút lui?"

Thế mà đối với cái này, bên phía Nhân tộc cảm thấy nghi hoặc là nhất, đang đánh thật tốt mà, tại sao không tiến lên đánh với nhau thêm một trận rồi rút lui chứ?

Thánh chủ Dao Trì, Thánh chủ Vân La, Vân Tiên Đài và các Đại Đế của Nhân tộc khác còn cảm thấy bản thân nên tự mình đến xác nhận một phen trước.

Sau đó nguyên một đám phát hiện bên phía Bất Tử tộc thật đúng là đã thực sự rút lui.

"Xem ra là do chúng nó bị đánh sợ rồi."

"Muốn đánh thì đánh, muốn đi thì đi, làm sao có thể?"

"Đúng đấy."

Sau một trận chiến này, mặc dù bên phía Nhân tộc đã giành được thắng lợi, nhưng cái giá phải trả cũng không hề nhỏ.

Hiện tại Bất Tử tộc lại muốn thối lui đơn giản như vậy, đương nhiên là không có khả năng.

Nếu Bất Tử tộc đã thừa nhận chiến bại, vậy dĩ nhiên là phải trả giá đắt mới được.

Cùng ngày đó, Nhân tộc ở phía bên này đã rời khỏi Thiên Hồng quan và tấn công vào lãnh địa của Bất Tử tộc.

Nếu đã chiến bại thì việc cắt đất bồi thường không phải không phải là chuyện rất bình thường sao? Cho nên cứ đoạt lấy một vài mảnh đất của Bất Tử tộc trước vậy.

Đối mặt với cuộc xâm lược quy mô lớn của Nhân tộc, Bất Tử tộc đương nhiên là đã sớm dự đoán được, cho nên ngay khi nghe tin Nhân tộc đã rời khỏi Thiên Hồng quan, một chúng Bất Tử Đế lại lộ ra vẻ mặt bình tĩnh mà nói.

"Cho bọn hắn đi, dù sao cũng vô dụng." Tại sao lũ Bất Tử tộc lại điên cuồng phát động đại chiến diệt tộc như vậy, còn không phải vì sự tồn tại của Ma Quật sao?

Một khi Ma tộc giáng lâm, lãnh địa của Bất Tử tộc sẽ là nơi đứng mũi chịu sào, đến lúc đó cho dù có nắm ở trên tay cũng vô dụng.

Cho nên nếu Nhân tộc muốn, vậy cho bọn hắn.

Bất Tử tộc bây giờ càng cần tập trung tinh lực hơn nữa vào việc đối phó với Yêu tộc.

Bọn hắn đã đại bại một trận với Nhân tộc ở phía bên này, cho nên khi đối mặt với Yêu tộc tuyệt đối không được thất bại lần nữa.

Cứ như vậy, Nhân tộc cũng không gặp phải bất kỳ sự trở ngại nào và dễ dàng tiến vào lãnh địa của Bất Tử tộc.

Về phần Thánh địa Đạo Nhất, đám người Tề Hùng không đi theo hành động với Thánh địa Vân La và Thánh địa Dao Trì.

Thay vào đó là đang chuẩn bị gấp rút quay lại để tiếp viện cho Vạn Yêu quan.

Bởi vì trước đó bọn họ không ngờ Bất Tử tộc lại rút lui như thế này, hiện tại nếu Bất Tử tộc đã thừa nhận chiến bại và lựa chọn rút lui, Thánh địa Đạo Nhất đương nhiên sẽ phải quay trở về cứu viện.

Về phần Thiên Hồng Quan, có Thánh địa Vân La cùng Thánh địa Dao Trì, đủ để ổn định đại cục.

Đối với vấn đề này, Thánh chủ Vân La và Thánh chủ Dao Trì đều không có ý kiến gì, bởi vì bọn họ cũng đã biết chuyện liên quan đến Yêu tộc.

Chỉ là bọn họ vẫn cảm thấy có chút lo lắng mà nói.

"Nếu không để phân ra một nhóm người cùng đến chỉ viện Vạn Yêu quan thì sao? Dù sao lân này Yêu tộc cũng không phải là tiểu đả tiểu nháo đâu.”

"Đúng vậy, Bất Tử tộc đã rút lui, Thiên Hồng quan hiện tại cũng không có nguy hiểm gì."

Tuy nhiên đối với cái này, đám người Tê Hùng lại trực tiếp từ chối.

Nói đùa cái gì vậy, nếu muốn nói trên dưới Thánh địa Đạo Nhất bọn họ không sợ người nào nhất, vậy chắc chắn là Yêu tộc không thể nghi ngờ.

Trong mắt của Thánh địa Đạo Nhất, Yêu tộc kia còn không phải chỉ là một đám nguyên liệu nấu ăn thôi sao? Cái thứ đồ chơi này thì có gì phải sợ.

Mà chuyện này cũng giống như những người bình thường, bọn họ sẽ sợ hãi trước dê bò do chính mình nuôi nhốt sao?

Cho nên sau khi trực tiếp xin miễn lòng tốt của Thánh chủ Vân La và Thánh chủ Dao Trì, đám người Tề Hùng cũng vội vã mang theo đông đảo đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất mà chạy trở về Vạn Yêu quan. Tuy nhiên, ngay khi Thánh địa Đạo Nhất vừa rời đi, trong lòng của không ít người lại cảm thấy phiền muộn không thôi, bởi vì Diệp Trường Thanh cũng đi theo khiến bọn họ không còn cái để ăn.

Nhưng thế cục đã là như thế, cho nên mọi người cũng khó có thể nói thêm cái gì, chỉ có thể thâm nghĩ xem sau này có nên tìm thêm cơ hội đến Thánh địa Đạo Nhất ăn chực hay không.

Trận đại chiến ở Thiên Hồng quan cứ vô thanh vô tức kết thúc như vậy.

Mà các tộc nhân khác cũng lần lượt nhận được tin tức sau vài ngày.

Đặc biệt là Yêu tộc, hiện tại bọn chúng đang giao chiến nảy lửa ở Vạn Yêu quan.

Sau nhiều ngày thay phiên tiến công, Vạn Yêu quan đã lâm vào nguy cơ tràn ngập, về phân những người già yếu, bệnh tật và tàn tật lưu thủ ở bên trong Thánh địa Đạo Nhất, càng là những người không được chúng nó để vào mắt.

"Ha ha, được, nhiều nhất là ngày mai, Vạn Yêu quan có thể bị công phá."

"Lần phá quan này, bản đế nhất định phải khiến Thánh địa Đạo Nhất chó gà không tha, không còn một ngọn cỏ."

Một chúng Yêu Đế lộ ra ánh mắt lạnh bang và thả sát ý dạt dào mà nhìn về phía Vạn Yêu quan, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói.

Không chỉ là chúng nó, một đám người của Thánh địa Kình Thiên cũng giống như thế.

Bởi vì bọn họ cũng hận Thánh địa Đạo Nhất đến tận xương tủy, nhưng bây giờ, cuối cùng thì bọn chúng cũng đã nhìn thấy hy vọng có thể san bằng hoàn toàn Thánh địa Đạo Nhất.

Nhưng đúng lúc chúng Yêu Đế và Thánh địa Kình Thiên đang cảm thấy cao hứng, một tên Yêu Hoàng vội vã chạy tới, thân sắc ở trên mặt cũng cực kỳ khó coi.

Sau khi đi đến trước mặt chúng Yêu Đế, nó lại há miệng thở dốc, do dự nói.

"Khởi bẩm Yêu Đế, xảy... Xảy ra chuyện rồi."

“Chuyện gì?”

Chúng Yêu Đế nghe vậy thì thản nhiên hỏi, trước mắt có chuyện gì quan trọng hơn so với việc chiếm lấy Vạn Yêu quan và san bằng Thánh địa Đạo Nhất chứ?

Nhưng ngay giây sau, theo lời nói của tên Yêu Hoàng này, tất cả các Đại Đế của Yêu tộc và mọi người trong Thánh địa Kình Thiên đều ngu ngơ nguyên tại chỗ.

"Không... Bất Tử tộc rút lui, hơn nữa còn thay đổi phương hướng và đánh tới chúng ta sao?"

"Hả?"

Chúng Yêu Đế nhất thời không kịp phản ứng lại, phải mãi đến một lúc sau thì bọn chúng mới lộ ra vẻ không dám tin tưởng mà gầm lên.

"Ngươi vừa nói cái gì? Bất Tử tộc đang hướng tới chúng ta sao?"

“Tại sao? Nhân tộc đâu? Nhân tộc đang làm gì?” "Cái kia... Bất Tử tộc bị đánh bại, nhìn dáng vẻ đó hẳn là chúng muốn thay đổi mục tiêu." Đối mặt với ánh mắt nhìn chăm chú của nguyên một đám Yêu Để, tên Yêu Hoàng này chỉ có thể yếu ớt nói.
Bình Luận (0)
Comment