Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 354 - Chương 1044: Nhân Tộc Đã Trở Thành Một Thảm Họa Lớn.

Chương 1044: Nhân Tộc Đã Trở Thành Một Thảm Họa Lớn. Chương 1044: Nhân Tộc Đã Trở Thành Một Thảm Họa Lớn.Chương 1044: Nhân Tộc Đã Trở Thành Một Thảm Họa Lớn.

Chương 1044: Nhân Tộc Đã Trở Thành Một Thảm Họa Lớn.

Mục tiêu của Yêu tộc rõ ràng là Tê Hùng, dưới sự vây công của mấy tên Yêu Đế của Yêu tộc, Tê Hùng cũng rơi vào tình trạng hai quyền khó địch bốn tay.

Cộng thêm việc chính mình lại mạc danh kỳ diệu biến thành mồi câu, khiến cho trong lòng hắn càng tức giận không thôi.

Hắn không quan tâm đến bất cứ điều gì khác, chỉ chăm chăm giận dữ hét vào mặt Vân Tiên Đài.

Vân Tiên Đài nghe vậy cũng không thèm để ý, trong lòng của tên nghịch đồ này có chút oán giận như vậy cũng có thể hiểu được, ai kêu chính mình là sư tôn của hắn chứ?

"Đồ nhi ngoan chịu khó một chút, vi sư tới liền đây."

"Ta...

Tề Hùng thực sự tê dại rồi, mẹ nó làm gì có cái tông môn nào lại để Thánh chủ của mình làm mồi nhử chứ, ta mịa nó là Thánh chủ, Thánh chủ đấy.

Trận chiến vẫn tiếp tục, với sự hỗ trợ của Vân Tiên Đài, áp lực của Tề Hùng quả thực là đã giảm đi rất nhiều.

Mà nhìn chung toàn bộ chiến trường, Thánh địa Đạo Nhất không hề yếu hơn Yêu tộc một chút nào.

Có thể một mình đối chọi lại toàn bộ Yêu tộc, mà cái này cũng đủ cho thấy sự tăng lên của Thánh địa Đạo Nhất khủng bố đến mức nào.

Không nói những cái khác, chỉ trong một tháng ngắn ngủi này mà bên trong Thánh địa Đạo Nhất đã có hơn mười người đột phá đến Thánh Cảnh.

Ngay cả các vị phong chủ và trưởng lão khác không đột phá được Đại Thánh thì cũng đã lần lượt đột phá đến gan với cảnh giới Đại Thánh.

Ví dụ như đám người Mạc Du.

Và dạng đề thăng này không chỉ dành cho mỗi một mình Thánh địa Đạo Nhất, mà các tông môn khác của Nhân tộc cũng đều giống như thế.

Càng đánh tâm tình càng nặng nề, sắc mặt của một chúng Yêu Đế cũng trở nên âm trầm tới cực điểm.

Lúc này mới qua bao lâu thời gian, Nhân tộc đã trở nên cường đại đến tình trạng như vậy rồi.

Mà Yêu tộc ở nơi này cũng tự cảm thấy có vấn đề.

Dù sao, trong lúc giao thủ với Thánh địa Đạo Nhất, Yêu tộc vẫn luôn là phe chịu thua thiệt, ngay cả sức lực cũng bị hao tổn không hề nhỏ. Nhưng cho dù có là như thế thì cũng không có khả năng bị Thánh địa Đạo Nhất bức đến tình trạng như này.

Chỉ có thể nói, sự trưởng thành của Nhân tộc đã vượt quá sứ tưởng tượng của mọi người, sức mạnh công đức đó quả thực là đã khiến Nhân tộc giống như được thoát thai hoán cốt vậy.

Nhân tộc... Đã thành họa lớn rồi.

Trong lòng của chúng Yêu Đế thầm nghĩ đến, chỉ cân một mình Thánh địa Đạo Nhất thôi đã là như thế, nếu Nhân tộc sử dụng sức mạnh của cả tộc, chỉ sợ hiện giờ vạn tộc trong thế giới Hạo Thổ sẽ không có bất cứ một chủng tộc nào có thể địch lại được.

Đánh mãi không xong, thậm chí nương tựa theo những bay rap đã chuẩn bị từ trước, Thánh địa Đạo Nhất còn dân dần chiếm được lợi thế.

Chúng Yêu Đế thấy bản thân không thể làm gì được, cho nên chúng nó chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi hét lên.

"Rút."

Vốn dĩ chúng nó định thừa cơ giết chết Tê Hùng, nhưng ai có thể ngờ rằng không chỉ Tề Hùng không có việc gì, ngược lại là bản thân chúng nó lại bị tổn thất nặng nề.

Mà hiện tại cho dù chúng nó có muốn rút lui thì làm gì có chỗ nào dễ dàng được như vậy.

Thánh địa Đạo Nhất đương nhiên không có khả năng để để chúng nó rời đi dễ dàng được.

Một đường theo đuổi không bỏ, cuối cùng lại có hai tên Yêu Đế bị bỏ lại phía sau, còn các Yêu tộc khác mới lập tức chạy trối chết.

"Thu hoạch rất tốt."

"Đủ để tiêu hao thêm một đoạn thời gian."

Sau khi kiểm kê xong chiến lợi phẩm và lại bổ sung thêm không ít nguyên liệu nấu ăn, lúc này mọi người mới hài lòng dẹp đường hồi phủ.

Chỉ là trên đường trở về, Tê Hùng lộ ra vẻ mặt đen như đáy nồi, sau đó dùng ánh mắt âm trâm đến đáng sợ mà nhìn về phía một chúng sư đệ Ngô Thọ, Thạch Tùng, Hồng Tôn.

"Các ngươi đã sớm biết rồi phải không?”

Hắn cắn răng hỏi, nhưng đối với cái này, Ngô Thọ và Thạch Tùng lại hai mặt nhìn nhau rồi lập tức lắc đầu.

"Lúc đầu thì không biết, sau đó sư tôn mới nói cho chúng ta biết."

"Các ngươi cho ta là tiểu hài tử lên ba sao?”

Te Hùng hoàn toàn không tin, hiện tại hắn không tin bất cứ kẻ nào, đám chó, các ngươi đều là một đám chó, nguyên một đám mẹ nó không có một điểm nghĩa khí nào.

Te Hùng thực sự rất tức giận, thân là đồng môn sư huynh đệ với nhau, các ngươi lại đối xử với ta như vậy, cả một đời người của Tê mỗ ta vì tông môn cẩn trọng, hết lòng hết sức, nhưng cuối cùng thì sao, thế mà lại bị chính sư tôn nhà mình bán đi.

Cho dù đã trở lại tông môn, Tề Hùng cũng chỉ hừ lạnh một tiếng rồi lập tức đi thẳng.

“Đại sư huynh..."

"Để hắn bình tĩnh lại một chút đi."

Thánh địa Đạo Nhất ở phía bên này đại thắng mà trở lại, còn về phần Yêu tộc thì phải thật vất vả lắm mới chạy thoát được, nhưng vừa mới trở vê Yêu Tổ thành, mỗi một tên Yêu Đế còn sót lại đều cảm thấy biệt khuất tới cực điểm.

Một trận chiến này lại tổn thất thêm hai tên Yêu Đế.

Hiện tại Yêu Đế còn sót lại đã không còn đủ số lượng hai bàn tay, trong đó đã tính cả nhóm lão tổ Kình Thiên đã từng là Thánh địa.

Nói cách khác, hiện tại mẹ nó có đến gần một nửa số tồn tại cấp Yêu Đế đã từng là Đại Đế của Nhân tộc.

Hơn nữa, theo số lượng Yêu Đế ở phía bên này không ngừng giảm bớt, ba tên lão tổ của Thánh địa Kình Thiên cũng đã sinh ra có một số suy nghĩ nhỏ khác nhau.

Sau khi nhìn cái đám sự tồn tại cấp Yêu Đế đang ngồi còn sót lại ở đây, ba đối năm, có vẻ như gần giống với bọn họ rồi.

"Hừ, cái ánh mắt này của các ngươi là có ý gì đấy?"

"Chúng ta thế nào?"

Một tên Yêu Đế ở trong đó vốn là đã tràn đầy lửa giận ở trong lòng, nhưng khi nhìn thấy tròng mắt nhỏ giọt của ba người loạn chuyển, chỉ cần liếc một chút là đã biết bọn gia hỏa này không có nín cái rắm gì tốt, cho nên lúc này nó lập tức khó chịu quát lớn.

Nhưng lần này, ba gã lão tổ của Thánh địa Kình Thiên không he ẩn nhẫn giống như trước nữa, mà lại nở ra một nụ cười khúc khích mà đáp lại một câu.

"Ngươi...

Đối với cái này, tên Yêu Đế này càng tức muốn chết, tại cái đám phản đồ Nhân tộc này vậy mà lại dám chống đối mình?

Mặc dù trước đó ba gã lão tổ đã gia nhập vào Yêu tộc, nhưng trên thực tế là bọn họ vẫn luôn nén giận.

Cho nên mỗi lần đối mặt với chúng Yêu Đế, chỉ cần có thể tránh thì sẽ tận lực tránh, cho dù có bị khinh bỉ thì cũng chỉ có thể yên lặng chịu đựng.

Nhưng bây giờ, bọn họ lại dám mở miệng chống đối.

Lúc này, tên Yêu Đế này lập tức nheo mắt nhìn về phía ba người, chẳng lẽ bọn họ muốn làm tạo phản sao?

Một bên khác, ba tên lão tổ của Thánh địa Kình Thiên đối với cái này lại không hề tỏ ra chút sợ hãi nào, hai bên đối mặt nhìn nhau, khiến cho bầu không khí trong đại điện nhất thời trở nên quỷ dị.

"Được rồi."

Ngay khi tên Yêu Đế này muốn lên tiếng quát lớn lần nữa, những tên Yêu Đế khác đã ra mặt ngăn cản nó.

Sau đó bọn chúng lại dùng ánh mắt tràn ngập thâm ý mà nhìn về phía ba vị lão tổ của Thánh địa Kình Thiên.

Đối với tình hình hiện tại, chỉ cân không phải là kẻ ngốc thì đều có thể hiểu được, Yêu tộc đã bị tổn thất nặng nề, thực lực đã không thể so sánh nổi từ lâu.

Chỉ còn lại có năm tôn Yêu Đế tọa trấn, việc người ta sinh ra hai lòng tự nhiên cũng là chuyện khó tránh khỏi.

Suy cho cùng, bọn họ cũng không mang huyết mạch của Yêu tộc.

Nhưng hiện tại không phải lúc để trở mặt với ba gã lão tổ của Thánh địa Kình Thiên, thành thật mà nói, với sự tổn thất liên tục của Yêu tộc, lúc này chúng nó ngược lại là rất cần ba gã lão tổ của Thánh địa Kình Thiên.

Bằng không mà nói, Yêu tộc chúng nó sẽ chỉ còn lại năm tôn Yêu Đế.

Huống chỉ, năm đấu ba, mặc dù bọn chúng vẫn chiếm cứ được ưu thế, nhưng rõ ràng là không thể áp chế được đối phương.

Có thể nói là mặc dù từ lúc mới bắt đầu là hoàn toàn thân phục, nhưng giờ đây đã chuyển biến thành mối quan hệ cùng kiêng kị và cùng cần thiết lẫn nhau.

Vì vậy, Yêu tộc hoàn toàn không có khả năng sử dụng phương pháp trước đó để đối phó với Thánh địa Kình Thiên nữa.

Sự tình đã đến nước này, dù không muốn cũng phải thừa nhận, tên Yêu Đế này âm thâm thở dài, mặc dù trong lòng không muốn tiếp nhận, nhưng lại không còn cách nào khác.

"Nhân tộc hiện tại đã thành họa lớn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, Yêu tộc ta rất có thể sẽ là người đứng mũi chịu sào mất."

Những chuyện này cũng không cần lo lắng nữa, hiện tại quan trọng nhất chính là Nhân tộc, chúng nó cần phải nghĩ biện pháp đối phó với Nhân tộc ngày càng cường đại này.

Nếu cứ tiếp tục như thế này, một ngày nào đó Yêu tộc sẽ phải chịu tai hoạ ngập đầu đến từ Nhân tộc.

Nghe vậy, những tên Yêu Đế khác cũng im lặng gật đầu, đúng vậy, Nhân tộc bây giờ thật sự đã trở thành mối lo ngại lớn đối với Yêu tộc, thật giống như một con dao treo trên đỉnh đầu, giống như một mối nguy hiểm có thể rơi xuống bất cứ lúc nào, nhưng hết lần này tới lân khác chúng nó lại không có cách nào để đối phó với mối nguy hiểm này.

.
Bình Luận (0)
Comment