Chương 1087: Thịt này đưa đến bên miệng rồi sao?
Chương 1087: Thịt này đưa đến bên miệng rồi sao?Chương 1087: Thịt này đưa đến bên miệng rồi sao?
Chương 1087: Thịt này đưa đến bên miệng roi sao?
Cổ tộc ở phía bên này đang có suy nghĩ bậy bạ, dù sao bọn họ cũng đã thèm khói thịt Mị tộc này từ lâu rồi.
Ở phía bên kia, ba tên lão tổ của Mị tộc đã dẫn người tới liên hệ với Tinh Linh tộc.
Nói đến Tinh Linh tộc, bọn họ cũng là may mắn, bởi vì Cổ tộc đã rơi vào tình trạng ốc còn không mang nổi mình ốc, cho nên các nàng rất dễ dàng đã lấy lại được tổ địa.
Hơn nữa, mục tiêu hiện tại của năm đại bá tộc chính là tiêu diệt Nhân tộc, cho nên tạm thời không có thời gian để ý đến những thứ râu ria không đáng kể này.
"Ngươi nói Ba tên lão tổ của Mị tộc đã tới rồi sao?"
"Vâng.
Nghe tin Mi tộc cư nhiên chủ động tới cửa, năm tên lão tổ của Tinh Linh tộc đều lộ ra vẻ sửng sốt.
Phải biết rằng mối quan hệ giữa Tinh Linh tộc và Mi tộc không tốt, mặc dù không nói là kẻ thù sinh tử gì, nhưng cũng thuộc về cái loại có ý chướng mắt nhau.
Hơn nữa còn là cái loại cảm giác không quen nhìn ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Trước đó hai chủng tộc hoàn toàn không có tiếp xúc gì với nhau, càng đừng nói đến chuyện chủ động tới cửa bái phỏng.
Vì vậy mà ngay tại lúc nghe tin Mi tộc đến cửa, hơn nửa còn là ba tên lão tổ tự mình chạy đến, Tinh Linh tộc mới lộ ra vẻ kinh ngạc như thế.
Tuy nhiên, người ta cũng đã tới rồi, cho nên năm tên lão tổ của Tinh Linh tộc vẫn phái người mời các nàng vào bên trong.
Trong đại điện, lão tổ của hai bên gặp mặt, nguyên một đám đều xinh đẹp như nhau, nhưng khí chất lại hoàn toàn khác nhau.
Năm tên lão tổ của Tinh Linh tộc lại lộ ra vẻ mặt vô cảm mà hỏi.
“Chuyện gì?”
"Nha, sao lại lạnh lùng thế? Tốt xấu gì hai chủng tộc chúng ta cũng được vinh dự gọi là..."
"Bớt nói nhảm, không nói chúng ta sẽ tiễn khách."
"A, thật nhàm chán. Được rồi, ta đến đây chủ yếu là vì ta muốn Tinh Linh tộc các ngươi giúp chúng ta liên lạc với Nhân tộc."
"Các ngươi muốn làm gì?"
"Muốn đổi địa vị."
"A, thân là phó tộc của Cổ tộc, ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao?" "Tin hay không kia không phải chuyện của ngươi. Thân là phó tộc, các ngươi tựa hồ không có tư cách giúp thượng tộc của mình đưa ra quyết định."
Khi song phương gặp nhau là giống như mùi thuốc súng không nhỏ vậy, Tinh Linh tộc đương nhiên là không tin tưởng Mị tộc rồi.
Tuy nhiên, Mi tộc đảm bảo, bọn họ không cần biết vị trí của Nhân tộc, chỉ cần Tinh Linh tộc hỗ trợ liên hệ giúp là được, sau đó sẽ để lão tổ của Nhân tộc quyết định có gặp nhau hay không.
Tinh Linh tộc do dự một lúc, nhưng cuối cùng vẫn đồng ý.
Quả thực giống như theo như lời của Mi tộc đã từng nói, các nàng thân là phó tộc, cho nên chính mình không có tư cách thay mặt Nhân tộc đưa ra quyết định.
Chẳng bao lâu sau, Tinh Linh tộc đã liên lạc với Nhân tộc thông qua Hiển Ảnh trận bàn của Nhân tộc.
Trận pháp được kết nối, Thánh chủ Vân La xuất hiện ở phía đối diện.
Chỉ là lúc này, ở trong tay của Thánh chủ Vân La đang cầm một cái bát lớn, trong miệng còn hùng hổ quát lớn.
"Tê Hùng, tên chó chết kia, gươi mẹ nó mỗi ngày đều có thể ăn được đồ, thế mà lại đến cướp của ta, bắt nạt ta quá đáng lắm rồi đó."
Hả?
Ngay khi trận pháp được kết nối là đã trực tiếp bắt đầu chửi bới, điều này khiến Tinh Linh tộc và Mi tộc có mặt cũng như lão tổ của hai chủng tộc đều cảm thấy choáng váng.
Đây là lão tổ của Nhân tộc sao? Tại sao nhìn thế nào cũng giống mấy tên lưu manh vậy?
Sau một hồi giận dữ mắng mỏ, lúc này Thánh chủ Vân La mới chú ý tới màn sáng ở trước mặt, nhưng ngay khi hắn quay người lại thì nhất thời toàn thân đều ngây ngẩn cả người.
"Tình huống gì đây? Mi tộc?"
Khi Thánh chủ Vân La đang nói, ba tên lão tổ của Mi tộc mới hồi phục tỉnh thần lại, hành lễ rồi nũng nịu nói.
"Tham kiến Thánh chủ Vân La."
Hả?
Thánh chủ Vân La lập tức bị chỉnh ngốc, tại sao Mi tộc này lại chạy đến chỗ của Tinh Linh tộc rồi? Chẳng lẽ Tinh Linh tộc lại bị Cổ tộc một lưới bắt hết nữa sao? Cái bọn này thật đúng là vô dụng mà.
Lúc này mới vừa đoạt lại được tổ địa chưa bao lâu thì lại trở thành tù nhân của người ta nữa rồi.
Nhưng sau khi ba tên lão tổ của Mị tộc giải thích ý đồ của mình, Thánh chủ Vân La mới hồi phục tinh thần lại.
Thứ đồ gì vậy? Muốn trở thành phó tộc của Nhân tộc ta và thay đổi địa vị sao?
Hắn dùng ánh mắt sâu kín mà nhìn về phía ba tên lão tổ của Mi tộc ở bên kia bức màn ánh sáng, Thánh chủ Vân La cũng không sợ Cổ tộc như thế nào, dù sao Nhân tộc và Cổ tộc đều đã thành ra như vậy rồi.
Chỉ là do hắn không chắc liệu ở trong này có âm mưu gì đó hay không thôi.
Vừa đúng lúc này, Tê Hùng cũng đến gân màn sáng, nhưng ngay khi nhìn thấy ba tên lão tổ của Mị tộc, hai mắt của hắn đã lập tức sáng lên.
"Con mẹ nó, đây có phải là Mị tộc trong truyên thuyết sao?"
"Te lãng..."
Nhưng vừa dứt lời, từ bên trong màn sáng đã truyền đến một thanh âm lạnh lùng của một vị lão tổ ở trong đó của Tinh Linh tộc.
Giờ phút này nàng đang dùng ánh mắt lạnh lùng mà nhìn về phía Te Hùng ở bên trong màn sáng.
Con hàng này quả thực là muốn chết mà, một người lớn như nàng vẫn còn đang đứng ở đây như vậy, vậy mà ở trong mắt của tên nam nhân này chỉ có ba tên lão tổ của Mị tộc, thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn mình một cái.
Nghe được thanh âm này, Tê Hùng cũng không có chút hoảng hốt nào mà quay đầu lại, trên mặt lộ ra một nụ cười rồi cười nói.
"Bảo bối, ta đây không phải là lần đầu tiên nhìn thấy Mi tộc, cho nên mới cảm thấy có chút mới lạ sao? Ngươi đừng có hiểu lầm."
"Phải không, tròng mắt của ngươi sắp trừng rớt ra ngoài rồi."
"Chỗ nào chứ, trong lòng ta chỉ có ngươi thôi, chẳng lẽ ngươi không biết sao?"
"HU
Nhìn thấy Tê Hùng nói dối ma cũng không đỏ mặt, khiến cho Thánh chủ Vân La lập tức sắc mặt tối sầm.
"Đừng gây rối nữa, nói chính sự đi."
Chẳng lẽ người của Thánh địa Đạo Nhất này sinh ra đã là kẻ lừa đảo sao, từ trên xuống dưới, trong miệng sửng sốt không có một câu nói thật.
Hơn nữa còn mẹ nó lại là đệ nhất Thánh địa của Nhân tộc, quả thực không hợp thói thường mà.
Sau khi biết được ý đồ đến đây của Mi tộc, Thánh chủ Vân La không có lập tức hồi đáp mà chỉ yêu cầu Mị tộc đợi ở Tinh Linh tộc, sau đó là cắt đứt trận pháp.
Lúc này mọi người đang ở trong một cái sơn cốc, mà đám người Thánh chủ Vân La vừa hay gặp được đám nguoiTe Hùng sắp tới giờ cơm chiều.
Mà mọi người ăn một chầu cơm này cực kỳ thoải mái.
Lúc này, Thánh chủ Vân La, Ta Hùng, Vân Tiên Đài, Thạch Thanh Phong và các vị lão tổ khác đã tập hợp lại một chỗ với nhau để thảo luận về chuyện của Mị tộc.
"Mi tộc muốn trở thành phó tộc của chúng ta sao?"
"Nói thế đó."
"Chẳng lẽ là quỷ kế của Cổ tộc muốn dùng cái này để xác định tung tích của chúng ta sao?"
Mặc dù Mị tộc rất mê người, nhưng dù sao chúng lão tổ cũng đã sống được nhiều năm như vậy, cho nên đương nhiên là không có khả năng vừa nhìn thấy mỹ nhân là đã đi không nổi.
Cho nên trong lòng của bọn họ vẫn bảo tôn một phần nghỉ ngờ.
Nhưng nếu thịt đã được đưa đến bên miệng, không ăn cũng có chút không thích hợp.
"Nếu không thử một lần?"
"Thử thế nào?"
“Chúng ta làm như vậy...'
Sau khi mọi người thảo luận với nhau một hồi, một tràng khặc khặc cười quái dị truyền tới.
Lúc Diệp Trường Thanh đang nằm yên ở cách đó không xa nghe được một trận cười quái dị như thế, hắn đã biết đám người này lại bị nghẹn hỏng rồi.
Mà bên phía Mi tộc cũng không phải đợi lâu, chẳng bao lâu Thánh chủ Vân La đã liên lạc với các nàng.
Trận pháp đã được kết nối, Ba tên lão tổ của Mị tộc đã nhẹ nhàng nói.
"Thánh chủ Vân La đây là đã có quyết định rồi sao?"
"Muốn trở thành phó tộc của Nhân tộc ta cũng không phải không được, nhưng một đầu danh trạng* nho nhỏ cũng không phải là một yêu cầu quá đáng đúng không?”
(Đầu danh trạng: Là việc phải làm một số việc, để cam kết với một phía, đồng thời khóa khả năng trở cờ theo phía bên kia. )
"Đó là điều tự nhiên."
"Vậy thì được, một khi đã là như vậy, chỉ cần Mi tộc các ngươi làm chuyện này thành công thì Nhân tộc chúng ta sẽ đồng ý."
"Mời nói."
Yêu cầu của Nhân tộc không hề quá đáng, ba tên lão tổ của Mi tộc cũng không nghĩ nhiều, nhưng những lời tiếp theo của Thánh chủ Vân La nói vừa ra khỏi miệng đã làm cho ba tên lão tổ của Mi tộc lập tức nghe đến choáng váng.
Mẹ nó đây là chuyện mà một con người có thể nghĩ ra được sao? Thánh chủ Vân La lộ ra vẻ mặt tươi cười mà nói.
"Chuyện cũng rất đơn giản, các ngươi sẽ làm như thế này, các ngươi cứ giả vờ đầu nhập cho Thạch tộc, sau đó nói cho Cổ tộc biết là Thạch tộc uy hiếp các ngươi, các ngươi không được đắc ý quên hình* mà phải khơi mào đại chiến giữa hai chủng tộc. Một khi việc này thành công, vậy sau này Nhân tộc ta sẽ bảo vệ các ngươi các ngươi chu toàn, thế nào, đơn giản mà đúng không?”
(Đắc ý quên hình: Vì đắc ý mà quên đi dáng vẻ vốn có của mình)
Hả?