Chương 1108: Vì cường giả của Nhân tộc ta mà nổi trống...rút lui.
Chương 1108: Vì cường giả của Nhân tộc ta mà nổi trống...rút lui.Chương 1108: Vì cường giả của Nhân tộc ta mà nổi trống...rút lui.
Chương 1108: Vì cường giả của Nhân tộc ta mà nổi trống...rút lui.
Nhìn thấy tinh thần chiến đấu rực cháy ở trong mắt các cường giả của Nhân tộc, Xích Nhiêu và các vị lão tổ của Mị tộc khác ở một bên đều lộ ra vẻ hơi phức tạp.
Mặc dù các nàng không biết nhiều về Nhân tộc, nhưng cũng biết là Nhân tộc thật sự được coi là tộc yếu đuối nhất.
Nói một cách nôm na chính là, trong số rất nhiều tộc có ở trong thế giới Hạo Thổ, bất cứ một tộc nào khi sinh ra đều sẽ mạnh hơn Nhân tộc.
Không nói đến năm đại bá tộc còn lại, chỉ cần lấy Mị tộc của bọn họ làm ví dụ.
Mị tộc mới sinh ra đã làm chủ được sức mạnh quyến rũ, ngay cả tinh thân lực cũng cường đại hơn rất nhiều so với lúc Nhân tộc mới sinh.
Còn Nhân tộc thì sao, sau khi được sinh ra, thậm chí là ngay cả mắt còn chưa mở, miệng không thể nói, tai không thể nghe.
Thậm chí là có không ít tộc còn chế giễu Nhân tộc là tộc bị Thiên Đạo vứt bỏ.
Nếu không thì tại sao ngay khi bọn họ mới sinh ra lại gây yếu đến mức đó chứ?
Nhưng hết lần này tới lần khác vẫn là một tộc như thế, vậy mà bọn họ lại phá vỡ được hạn chế của sự yếu đuối trời sinh này, không chỉ có thể sinh tôn ở trong thế giới Hạo Thổ tàn khốc, mà thậm chí còn có thể bước lên hàng ngũ sáu đại bá tộc.
Một tên lão tổ của Mi tộc ở trong đó đã lộ ra sắc mặc phức tạp mà hỏi Xích Nhiêu.
"Ngươi nghĩ xem đám Nhân tộc này rốt cuộc là loại tộc gì vậy?"
"Ai có thể biết được? Bọn họ trời sinh đã gầy yếu, nhưng lại giống như đánh không chết, mấy lần trải qua nguy cơ diệt tộc, nhưng cuối cùng lại có thể bước lên hàng ngũ sáu đại bá tộc."
"Vậy Nhân tộc có thể thắng trận chiến này không?"
"Có lẽ đi."
Mị tộc ngày càng cảm thấy tò mò hơn vê Nhân tộc, tộc này dường như rất khác biệt so với bất kỳ một tộc nào khác trong thế giới Hạo Thổ.
Đêm hôm đó, sau khi mọi người trong Nhân tộc ăn no một trận, nguyên một đám chỉ ngừng ăn cho đến khi không thể ăn được nữa.
"Hừ, thật thoải mái. Bữa ăn này thật thỏa mãn mà."
"Ha, lão già nhà ngươi, ngày mai đừng có mà chết đấy."
"Yên tâm đi, ngươi già như vậy còn chưa có chết, ta làm sao dám không góp sức chứ."
"Đồng ý rồi đấy, cả ngươi và ta đều không thể chết."
Sau khi cơm nước no nê, đám người đã tập hợp thành tốp năm tốp ba à ngồi một chỗ tán gau với nhau, sau khi nghe thì có vẻ như từng người một chỉ đang ở nơi đó nói chêm chọc cười, nhưng trên thực tế thì có không ít người quen đã nói lời cáo biệt.
Đừng nhìn ở đây đều là Thánh giả, Đại Thánh, nhưng không ai trong số họ có thể chắc chắn rằng mình có thể sống sót trong cuộc đại chiến sắp tới.
Bên dưới vẻ ngoài có vẻ vui vẻ này, trên thực tế là đang ẩn giấu sự tử biệt sinh ly sắp xảy ra.
Một bên khác, Tê Hùng, Vân Tiên Đài và đám người lão tổ đều ở đây, Xích Nhiêu cũng lộ ra sắc mặt nghiêm túc hỏi.
"Thật sự không cần chúng ta sao?"
"Không cần, chỉ cần các ngươi đối phó với những phó tộc đó thôi là được."
Nghe xong câu trả lời, Xích Nhiêu im lặng một lúc rồi gật nhẹ đầu.
"Được."
Việc bọn họ không cho Mi tộc được phép tham gia vào cuộc chiến giữa các bá chủ, trước hết là thực lực của Mị tộc không đủ.
Thứ hai là những phó tộc đó cũng cần có người đi đối phó.
Cuối cùng chính là sự bố trí của chính Nhân tộc ở phía bên này, cộng thêm việc Mị tộc hoàn toàn không biết gì về bay rập và chiến thuật gì đó của Nhân tộc.
Trong thời gian ngắn cũng hoàn toàn không có khả năng học được, nếu ở lại thì đừng nói đến việc giúp đỡ, thậm chí còn có khả năng kéo chân sau, đến lúc đó không cẩn thận một cái là lại trúng bẫy, như vậy mới rắc rối.
Vì vậy mà đến lúc đó, tộc nhân của Mị tộc sẽ rời khỏi Thạch Nguyên, sau đó phối hợp với phó tộc của Nhân tộc để cùng đối phó với phó tộc của tứ đại bá chủ.
Một đêm trôi qua nhanh chóng, sáng sớm hôm sau, Mi tộc đã rút lui khỏi Thạch Nguyên, còn Nhân tộc cũng đã chuẩn bị tốt cho việc nghênh đón sự xuất hiện của Liên minh Ngũ tộc.
Mà Liên minh Ngũ tộc cũng không để mọi người phải chờ đợi quá lâu, bộ dáng đó có thể nhìn ra là bọn họ cũng đang cảm thấy lo lắng về việc Nhân tộc sẽ lại bỏ chạy lần nữa.
Vì vậy mà bọn họ đã hành động rất nhanh chóng, hơn nữa là ngay khi vừa tiến tới là đã để phó tộc của từng người trực tiếp bao vây Thạch Nguyên chật như nêm cối.
Cộng thêm việc sau khi học được bài học lần trước, bọn họ còn có ý thức tìm kiếm sự tồn tại của bất kỳ Truyền Tống Trận nào hay không.
Sau khi mọi chuyện đã được xác định không có lầm xong, lúc này Liên minh Ngũ tộc mới dám chậm rãi tiến sâu hơn vào Thạch Nguyên.
Ở khu vực bên ngoài Thạch Nguyên, đông đảo cường giả của Nhân tộc đã chờ đợi ở đây từ lâu.
Với sự xuất hiện của Liên minh Ngũ tộc, hai bên cuối cùng đã gặp nhau. Nhìn thấy toàn bộ cường giả của Nhân tộc đều ở đây, Yêu tộc có thể nói là ngươi vui vẻ nhất, cuối cùng cũng tìm được rồi, lần này chúng nó tuyệt đối không thể để Nhân tộc lại chạy trốn lần nữa.
"Xác định không có vấn đề chứ?"
"Đừng lo lắng, bên ngoài đều đã vây chết rồi. Không đời nào lại để bọn họ chạy trốn được nữa."
"Vậy là tốt rồi."
Đối mặt với việc năm đại bá tộc liên thủ, Nhân tộc ở phía bên này rõ ràng là có phần đơn độc.
Nhân số của hai bên cũng hoàn toàn không ngang nhau, Liên minh Ngũ tộc đứng ở phía đối diện, khí thế của bọn họ dường như áp đảo Nhân tộc một đầu.
Về phần thế giới bên ngoài, lúc này rất nhiều Nhân tộc mới biết được chúng cường giả của Nhân tộc muốn làm gì.
"Đây là muốn khai chiến với năm đại bá tộc sao?"
"Cho nên mới nói là ngày hôm qua, đám người tông chủ đang chuẩn bị cho trận chiến này..."
"Có thể cùng lúc đối phó với năm đại bá tộc được không?"
"Im đi, không được cũng phải làm. Đó là cường giả của Nhân tộc chúng ta."
"Đúng, nhất định có thể làm được, tông chủ nhất định có thể làm được."
"Tới đây, rung chuông giúp ta, trên dưới Thiên Đạo cốc ta sẽ cổ vũ cho tông chủ."
"Vạn Kiếm các ta thê sẽ luôn ở bên tông chủ."
“Nương nương, ngươi đang làm gì vậy?"
"Ta muốn nổi trống trợ uy cho bệ hạ. Cho dù không thể sát cánh chiến đấu cùng bệ hạ, nhưng bổn cung vẫn muốn ở bên bệ hạ."
Trước đây là do đông đảo Nhân tộc hoàn toàn chưa từng nghĩ tới, tông chủ, gia chủ, bệ hạ của bọn họ thế mà lại thực sự có ý định đánh một trận quyết chiến với Liên minh Ngũ tộc.
Mọi việc mà bọn họ làm trước đây đều là vì để chuẩn bị cho trận chiến này, mà đủ loại hành động kỳ lạ trong ngày hôm qua cũng là vì trận chiến này.
Tất cả mọi người đều biết rất rõ ý nghĩa của trận chiến này là gì.
Nếu thắng, Nhân tộc từ nay sẽ là một bước lên trời, không ai có thể hạn chế sự quật khởi của Nhân tộc.
Nếu thua, e rằng đông đảo cường giả của Nhân tộc ở bên trong tổ địa sẽ không còn một ai sống sót.
Chư vị tông chủ, gia chủ, hoàng đế, lão tổ đang chiến đấu vì tương lai của Nhân tộc. Trong lúc nhất thời, trong cảnh nội của Nhân tộc vang lên tiếng trống trận rung trời.
Cho dù bọn họ không có cách nào có thể tiến vào tổ địa, nhưng bọn vẫn muốn ủng hộ cho cường giả của Nhân tộc chúng ta theo cách riêng của mình.
"Tất thắng, tất thắng..."
Theo tiếng trống trận vang lên, tinh thần chiến đấu ở trong lòng của rất nhiều Nhân tộc cũng dâng cao, tuy bọn họ không có cách nào có thể tham gia vào trận chiến này, nhưng bọn họ vẫn là một phần tử của Nhân tộc.
Trong khi mọi người ở đây đang chờ đợi đại chiến bùng nổ, ở bên trong tổ địa, sau khi đối mặt với Liên minh Ngũ tộc, Tề Hùng lại cười lạnh một tiếng.
"Sao thế, các ngươi cho rằng liên hợp ở bên nhau là có thể tiêu diệt Nhân tộc chúng ta sao?"
"Hừ, đừng vội càn rỡ, hôm nay chính là ngày tận thế của Nhân tộc các ngươi."
"Nói khoác mà không biết ngượng, thử một chút đi là biết."
"Sắp chết đến nơi còn mạnh miệng, giết."
Mắt thấy toàn bộ cường giả của Nhân tộc đang ở ngay trước mặt, Liên minh Ngũ tộc làm gì còn có thể nhịn được nữa, sau khi chúng lão tổ ra lệnh một tiếng, Liên minh Ngũ tộc đã trực tiếp phát động tấn công.
Bên ngoài quan kính, sau khi nhìn thấy Liên minh Ngũ tộc đã phát động tấn công, mọi người trong đều nhìn đến đỏ ngâu cả mắt.
Các trưởng lão và đệ tử của các đại tông môn, các tướng quân và binh lính của các đại hoàng triều đều lần lượt cao giọng hò hét.
"Chư vị, vì bệ hạ nổi trống trợ uyc."
"Chúng đệ tử, vì tông chủ nổi trống..."
Mọi người đều có thể dự đoán được một giây sau sẽ xảy ra loại đại chiến thảm liệt như thế nào, có lẽ tông chủ và bệ hạ của bọn hắn đều sẽ chết ở trong trận đại chiến này, nhưng bọn họ đều là anh hùng của Nhân tộc chúng ta... .
Tiếng trống rung trời, tiếng la phá tan trời cao, ánh mắt của mọi người đều đỏ ngầu, ý chí chiến đấu lên cao, nhưng một giây tiếp theo, đại chiến thảm liệt ở trong tưởng tượng lại không xảy ra.
Chỉ thấy sau khi Nhân tộc ở phía bên này đối mặt với sự tấn công của Liên minh Ngũ tộc, các cường giả lại không chút do dự mà trực tiếp quay người liền. . chạy... chạy luôn rồi...