Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 422 - Chương 1112: Thạch Tộc Làm Phản

Chương 1112: Thạch Tộc Làm Phản Chương 1112: Thạch Tộc Làm PhảnChương 1112: Thạch Tộc Làm Phản

Chuong 1112: Thach Toc Lam Phan

Sau khi nhìn vào vị trí bị Linh Thương đâm xuyên qua ngực, tên lão tổ của Cổ tộc này lập tức ngơ ngác, tại sao người bị thương lại là ta?

Trong mắt của hắn cũng tràn đầy sự kinh ngạc mà quay đầu nhìn lại, sau đó chỉ thấy ở đầu bên kia của Linh Thương đúng là tên lão tổ cấp Đại Đế của Thạch tộc đã liên thủ vây công với chính mình.

Cuối cùng là lộ ra vẻ tràn đây phức tạp mà cắn răng quát.

"Ngươi mẹ nó đang làm gì vậy? Xem chuẩn mà đánh chứ?"

Cho tới tận bây giờ mà cái tên lão tổ của Cổ tộc này tựa hồ vẫn không hiểu rõ tình huống, cho nên sau khi nghe hắn nói như vậy, Vân Tiên Đài và cái tên lão tổ của Thạch tộc này đều lộ ra vẻ có chút mơ hồ.

Không phải, chẳng lẽ đến mức này rồi mà ngươi cũng xem không rõ sao? Cái này mẹ nó là không thấy chuẩn? Không thấy chuẩn là có thể thọc một thương vào ngực của ngươi sao?

Vân Tiên Đài lập tức nhịn không được mà xì một tiếng, mà tiếng cười này cũng đã trực tiếp chọc giận tên lão tổ của Cổ tộc đó.

"Ngươi cười cái gì?"

“Ta nhớ tới chuyện vui thôi."

"Xi

"Ngươi lại cười chuyện gì?”

“Ta cũng nhớ tới chuyện vui."

Hả?

Lần này lại đến lượt tên lão tổ của Cổ tộc này phát ngốc, nhưng cũng may là không đến mức ngốc đến tận nhà, cho nên chẳng bao lâu sau thì hắn đã phục hồi tinh thần, nhưng ánh mắt của tên lão tổ trong Cổ tộc này khi nhìn về phía tên lão tổ của Thạch tộc kia đã hoàn toàn thay đổi.

"Ngươi... Thạch tộc các ngươi...'

Nhưng không đợi hắn kịp nói xong, tên lão tổ của Thạch tộc này đã trực tiếp ngắt lời.

"Đúng vậy, hôm nay Thạch tộc ta muốn làm phản."

Vừa dứt lời, Linh Thương cầm trong tay của tên lão tổ trong Thạch tộc này lại đột nhiên vẩy ra một cái, sau đó trực tiếp chém cái tên lão tổ của Cổ tộc này thành hai nửa.

Thân thể trực tiếp bị chia làm hai, nhưng một đòn công kích như vậy thì đương nhiên không thể trực tiếp giết chết một tên lão tổ cấp Đại Đế.

Chẳng bao lâu sau, cơ thể của tên lão tổ trong Cổ tộc này đã hợp nhất thành một và nhanh chóng hồi phục.

Chỉ là từ sắc mặt hơi tái nhợt và khí chất phù phiếm này thì lại có thể nhìn ra được, tên lão tổ của Gổ tộc này cũng đã bị thương không nhẹ.

Hắn cắn răng rồi nhìn về phía tên lão tổ của Thạch tộc kia, sau đó hung tợn nói.

"Đáng chết, Thạch tộc các ngươi thế mà dám phản bội đồng minh."

"Không có cách nào, Nhân tộc đã cho đi quá nhiều."

"Ngươi..."

"Cùng hắn nói nhảm làm gì? Giết hắn đi."

Vân Tiên Đài không cho tên lão tổ của Cổ tộc này có cơ hội nói chuyện, mà trực tiếp lao vê phía trước.

Tên lão tổ của Thạch tộc này thấy vậy cũng theo sát sau đó, khiến cho cục diện nhất thời xảy ra tình thế đảo ngược hoàn toàn.

Ngay từ đầu vốn là hai đánh một, mặc dù lúc này vẫn là hai đánh một, nhưng mục tiêu đã trở thành tên lão tổ của Cổ tộc này.

Tuy nhiên, sau khi đối mặt với sự liên thủ vây công của Vân Tiên Đài và lão tổ của Thạch tộc, tên lão tổ của Cổ tộc này từ bắt đầu đã rơi vào thế bất lợi.

Ngay tại thời kỳ toàn thịnh mà cũng đã khó có khả năng lấy một địch hai, chứ đừng nói đến chuyện vừa rồi chính mình còn bị lão tổ của Thạch tộc đánh cho trọng thương, mà điều này càng khiến cho tình hình trở nên tồi tệ hơn.

Hơn nữa là loại cảnh tượng này cũng không phải chỉ có một cái, mà khắp nơi trên toàn bộ chiến trường đều có thể thấy được.

Đặc biệt là tại chiến trường của Đại Thánh cảnh.

Khi nhóm Đại Thánh của Cổ tộc phản bội, ít nhất là đã có hơn mười mấy tên Đại Thánh đã bị giết chết ngay tại chỗ.

Cảnh tượng bất ngờ này đã làm cho cường giả của bốn tộc là Yêu tộc, Bất Tử tộc, Man tộc và Cổ đại đều xem đến choáng váng.

Nguyên một đám lập tức trợn mắt há hốc mồm mà nhìn về phía Thạch tộc.

"Các ngươi điên rồi sao?"

"Chết tiệt, các ngươi đã thông đồng với Nhân tộc từ khi nào vậy?"

Bởi vì bốn tộc còn lại đều không có chút phòng bị nào với Thạch tộc, cho nên Thạch tộc có thể dễ dàng đắc thủ như thế.

Có thể nói, việc Thạch tộc đột nhiên trở mặt như vậy đã đánh cho bốn tộc còn lại hoàn toàn trở tay không kịp.

Có Thạch tộc gia nhập, áp lực lên Nhân tộc ở phía bên này đã ngay lập tức giảm bớt đi rất nhieu.

Tề Hùng đã liên thủ với một tên lão tổ của Thạch tộc để đối phó với hai tên lão tổ của Man tộc và Bất Tử tộc.

Một chọi một, Tê Hùng đã thay đổi sự suy sụp trước đó và bắt đầu chủ động tấn công.

Còn tên lão tổ của Thạch tộc kia sẽ xuất thủ đối phó với lão tổ của Man tộc.

Chỉ là trong lúc chiến đấu, tên lão tổ của Thạch tộc này lại dùng đã giọng điệu có phần lạnh lùng mà nói chuyện với Tê Hùng.

"Hy vọng Nhân tộc các ngươi có thể tuân thủ lời hứa của mình."

"Yên tâm đi."

Đối với Thạch tộc mà nói, những điều kiện mà Nhân tộc đã hứa hẹn đó quả thực là không có cách nào có thể cưỡng lại được.

Cho dù đó là Khí Vận Kim Long hay thứ gì khác, đều là thứ mà Thạch tộc cần.

Đối mặt với tên lão tổ của Thạch tộc này, tên lão tổ của Man tộc đang giao thủ với hắn lại nghiến răng nghiến lợi, mà hung tợn nói.

"Thạch tộc các ngươi thật đúng là không có chút nào xấu hổ."

"Không có cách nào khác, chim khôn lựa cành mà đậu, Liên minh Ngũ tộc lại không có tiền đồ."

Nếu như ngay từ đầu, có đến tám phần là Thạch tộc sẽ không lựa chọn làm phản, mà sẽ kiên quyết đứng về phía Liên minh Ngũ tộc.

Nhưng vì xảy ra quá nhiều chuyện nên trong lòng của chính Thạch tộc cũng không cảm thấy chắc chắn.

Từ khi Liên minh Ngũ tộc thành lập cho tới nay, nó đã từng chiếm được chút tiện nghi nào ở trên tay của Nhân tộc không?

Vốn tưởng rằng sau khi năm đại bá tộc bọn họ liên thủ với nhau thì việc đối phó với Nhân tộc không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?

Nhưng sự thật đã chứng minh, từ khi năm đại bá tộc bọn họ liên thủ, lúc đối mặt với Nhân tộc là dường như vẫn như cũ không chiếm được bất cứ lợi thế nào.

Ngược lại là Liên minh Ngũ tộc bọn họ còn liên tiếp ăn phải thiệt thòi ở trên bàn tay của Nhân tộc.

Chẳng những không thể tiêu diệt được Nhân tộc, mà ngay cả sức mạnh từ khí vận của nhà mình còn bị Nhân Thạch tộc trộm mất.

Mà điều này đã nhanh chóng làm giảm di sự tự tin ở trong lòng của Thạch tộc, nếu ở chỗ của Liên minh Ngũ tộc này đã không thể nhìn thấy được hy vọng, mà vừa lúc Nhân tộc lại vứt ra một cành ôliu, như vậy thì việc Thạch tộc đưa ra lựa chọn như vậy cũng không có gì kỳ lạ. Dù sao thì nếu xét theo tình hình hiện tại mà nói, việc đi theo Nhân tộc rõ ràng là có tiền đồ hơn, cho dù kết quả sau này Nhân tộc có thể hùng bá thế giới Hạo Thổ, nhưng Thạch tộc bọn họ vẫn có thể đi theo phía sau mông húp miếng canh.

Cộng thêm việc Thạch tộc bọn họ lại không giống với Yêu tộc, Man tộc và Bất Tử Tộc đều có thâm cừu đại hận với Nhân tộc.

Tuy nói Thạch tộc bọn họ không có mấy thiện cảm với Nhân tộc, nhưng giữa hai tộc cũng không có thù hận gì quá lớn, dù sao khoảng cách cũng khá xa xôi, cho nên ngày thường cũng rất khó có thể chạm mặt nhau.

Mà điều này cũng đã mang lại cho Thạch tộc những điều kiện bẩm sinh để đầu nhập vào Nhân tộc.

Vì nhiều lý do khác nhau, Thạch tộc đương nhiên là sẽ có thiên hướng về phía Nhân tộc hơn.

Sau khi nghe tên lão tổ của Thạch tộc này trả lời, tên lão tổ của Man tộc đó lập tức trở nên vô cùng tức giận.

Đáng chết, quả thực là đáng chết mà.

Vốn dĩ là bọn họ đã nắm chắc phần thắng trong trận chiến này, cho dù Nhân tộc đã chuẩn bị rất nhiều, nhưng dưới sự chênh lệch về thực lực quá lớn như vậy, bọn họ vẫn không thể lay chuyển được bất cứ thứ gì.

Nhưng bây giờ thì lại không giống như thế.

Từ năm đánh một ban đầu đến lúc này đã trở thành lấy bốn chọi hai.

Không đúng, nói chính xác hơn thì phải là ba chọi hai.

Yêu tộc đã hoàn toàn phế đi rồi, tổng công trên dưới ở đó chỉ có tám tên lão tổ cấp Đại Đế, còn có mẹ nó ba tên là phản đồ của Nhân tộc người ta nữa.

Nếu không phải là do bọn họ vẫn luôn bận rộn với việc đối phó Nhân tộc, e rằng Yêu tộc đã bị đá ra khỏi hàng ngũ sáu đại bá tộc từ lâu rồi.

Mà ba đánh hai, ưu thế hiển nhiên là đã không còn rõ ràng được nữa, huống chi Nhân tộc này lại tà dị như vậy.

Từng người một không biết từ đâu lấy được đan dược, khiến cho chiến lực của bản thân tăng lên đến mức khoa trương, ngay cả cấp Đại Đế mà cũng có thể tăng lên được.

Cho nên lúc này, áp lực đã lập tức đè lên bên phía bốn tộc bọn họ.

Mà lần này còn hoàn toàn đánh cho bọn họ trở tay không kịp, bởi vì bọn họ làm sao biết Thạch tộc lại làm phản chứ?

"Đáng chết, Nhân tộc đã cho các ngươi cái gì, bốn tộc chúng ta cũng sẽ cho các ngươi."

"Thật xin lỗi, Nhân tộc cấp được nhưng các ngươi thì không." "Ngươi...'

Bọn họ còn muốn thử khuyên bảo Thạch tộc, chỉ là chúng lão tổ của Thạch tộc lại không hề động lòng chút nào, thứ nhất là vì bốn tộc thật đúng là không thể cho những thứ mà Nhân tộc cấp.

Thứ hai, nếu chơi hai mặt như vậy, cuối cùng cũng chỉ có thể rơi vào thế gặp phải kẻ hai mặt.

Mà một sự thật đơn giản như thế, các vị lão tổ của Thạch tộc sao có thể không biết được?

Cho dù Thạch tộc có đồng ý thì sau này bốn tộc kia sẽ còn tin tưởng chính mình sao? Vì vậy mà hiện tại Thạch tộc chỉ có thể đi theo con đường của Nhân tộc đến cùng.
Bình Luận (0)
Comment