Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 455 - Chương 1145: Ta Đâu Rồi?

Chương 1145: Ta Đâu Rồi? Chương 1145: Ta Đâu Rồi?Chương 1145: Ta Đâu Rồi?

Chương 1145: Ta Đâu Rồi?

Tóm lại hiện tại Sơn Hổ này chính là một cục kẹo cao su, ai gặp cũng sợ nhưng tên nhóc này lại là một kẻ không chịu ngồi yên, mỗi ngày không đánh một trận thì cả người liền khó chịu.

Nghe nói chuyện xảy ra gần đây, Diệp Trường Thanh cười mắng.

"Ngươi a ở trong Thánh địa vẫn nên bớt quậy đi."

"Nhưng mà đại ca, người bảo ta phải cố gắng tu luyện mà."

"Ta... cũng không thể tùy tiện tìm người so tài, biết chưa."

""

Thực lực của tên nhóc này tăng lên đúng là nhanh, nghĩ lại từ khi hắn đến Trung Châu mới bao lâu, đã là Tử Phủ Cảnh rồi.

Cho dù là đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất, muốn từ Luyện Thể Cảnh tu luyện đến Tử Phủ Cảnh, không tốn mấy chục năm cũng không thể làm được.

Nhưng tên nhóc này thì sao, mới có bao lâu.

Hơn nữa tu vi cũng không nói, chiến lực của tên nhóc này càng khủng bố, tu vi Tử Phủ Cảnh cứng đối cứng với Nguyên Anh Cảnh, đã có thể làm được không rơi vào thế yếu.

Đây là sức mạnh thuần túy của thân thể.

Nói chuyện phiếm với mọi người một hồi, Diệp Trường Thanh liền đi hậu viện nghỉ ngơi.

Đến giờ cơm tối, Diệp Trường Thanh tùy tiện làm một bữa nhưng các đệ tử vẫn ăn rất vui vẻ.

Đã bao lâu rồi không được ăn đồ ăn do trưởng lão Trường Thanh làm, vì bữa cơm này, trời còn chưa tối một số đệ tử đã đến chờ ngoài Thực Đường.

Mà sự cạnh tranh có thể tưởng tượng được là rất gay gắt.

Ăn xong một bữa cơm, những đệ tử được ăn thì vô cùng phấn khích, cảm thấy cả người như sống lại.

Một ngày có cơm ăn và một ngày không có cơm ăn, thực sự không thể nói cùng một ngày, cảm thấy tu luyện cũng nhanh hơn một chút.

Còn hôm nay Diệp Trường Thanh cũng rất thoải mái, Xích Nhiêu khốn kiếp đó không có ở đây, cuối cùng cũng có thể để mình thoải mái một thời gian.

Còn Bách Hoa tiên tử và Tuyệt Ảnh, hừ, hai con nhóc, không đáng nhắc đến.

Đừng thấy hai người bây giờ là tu vi Đại Thánh Cảnh nhưng Diệp Trường Thanh cũng là Thánh Cảnh rồi, đối phó với hai người này không thành vấn đề.

Dù sao thì bọn họ cũng không giống Xích Nhiêu, con hàng đó thực sự hung dữ, không nói đến tu vi cao, hơn nữa còn xuất thân từ Mi tộc, đó là một kẻ có thiên phú dị bẩm, hoàn toàn không phải đối thủ.

Hiếm khi Diệp Trường Thanh được ngủ một giấc ngon nhưng sáng sớm hôm sau, Long Tượng Phong trực tiếp nổ tung.

Chỉ thấy sáng sớm, một nhóm đệ tử Long Tượng Phong định đến Đoán Thân Đường tu luyện.

Đoán Thân Đường này là thánh địa tu luyện do Long Tượng Phong chuyên môn xây dựng.

Bên trong không chỉ có cơ quan mộc nhân, còn có Thiết tướng quân, đồng thời khắc họa trận pháp, ở bên trong không thể vận chuyển linh lực, chỉ có thể dựa vào sức mạnh của thân thể.

Đây là một nơi không tệ để rèn luyện thân thể, hơn nữa, giá cả phải chăng, rất nhiều đệ tử Long Tượng Phong có thời gian đều sẽ đến Đoán Thân Đường rèn luyện.

Và đã từng bắt tay với Thiết tướng quân.

Nhưng sáng sớm ngày hôm đó, sau khi đội đệ tử này đăng ký, nộp điểm tông môn, vừa bước vào Đoán Thân Đường thì lập tức ngây người.

Đoán Thân Đường chia làm tiền viện và hậu viện, tiền viện là mộc nhân, dành cho những đệ tử có tu vi tương đối thấp.

Hậu viện là Thiết tướng quân, dành cho những đệ tử có tu vi cao.

Nhưng vừa vào cửa, bốn phía không có lấy một bóng người, các đệ tử sửng sốt.

"Mộc nhân đâu?”

Tiên viện này trống rỗng, ngay cả một bóng ma cũng không có, những mộc nhân ban đầu cũng không thấy đâu.

Thấy vậy, các đệ tử có chút nghi hoặc, sau đó lại đi vê phía hậu viện.

"Cũng không có?"

Điều này khiến mọi người nghi ngờ, lập tức nhanh chóng tìm chấp sự Đoán Thân Đường, người chấp sự nghe vậy cũng tỏ ra nghi ngờ, không thể nào, gần đây Đoán Thân Đường cũng không làm gì cả, mộc nhân và Thiết tướng quân đều ở đó.

Cho đến khi hai người chấp sự tận mắt nhìn thấy tiền viện trống rỗng thì ngây người ra.

Ngay sau đó, họ chạy vội về phía hậu viện, sau đó là một tiếng mắng chửi truyền đến.

"Đi đâu rồi? Thiết tướng quân của lão phu đâu? Đi đâu rồi?"

Tối hôm qua còn ở đây mà, hắn ta đã đích thân đến xem, sao một đêm thức dậy, lại không thấy đâu?

Một Thiết tướng quân to lớn như vậy của ta, nói không thấy là không thấy sao?

Các đệ tử đi theo phía sau, lúc này cũng đều ngơ ngác, ngay cả chấp sự cũng không biết? Có phải bị người ta trộm mất không? Nhưng trộm một đống sắt vụn này để làm gì? Thiết tướng quân mặc du gây rắc rối nhưng không có tác dụng gì cả.

Đầu tiên, Thiết tướng quân phải dựa vào trận pháp chuyên dụng mới có thể hoạt động, tức là Thiết tướng quân chỉ có thể di chuyển trong phạm vi nhất định.

Thứ hai, Thiết tướng quân chỉ dùng để rèn luyện thân thể, ngoài ra không có tác dụng gì khác, ai rảnh rỗi đến mức lấy một đống sắt vụn này chứ.

"Tra, nhất định phải tra ra, rốt cuộc là tên tiểu tử nào to gan lớn mật, dám động vào Thiết tướng quân của Đoán Thân Đường ta."

Hai chấp sự thực sự tức giận không thể kiêm chế.

Tên trộm này phản rồi, dám động vào đầu Thái tuế, hơn nữa ngươi trộm cái gì không trộm, lại đi trộm Thiết tướng quân, trên đỉnh chính có một kho báu lớn như vậy mà ngươi không thấy sao.

Ngay lập tức, hai chấp sự bắt đầu điều tra kỹ lưỡng vụ việc này.

Còn trên Long Tượng Phong, tin tức Thiết tướng quân, mộc nhân bị đánh cắp cũng nhanh chóng lan truyền.

Nhiều đệ tử đều nghi ngờ, Thiết tướng quân này cũng có thể mất sao? Không nên như vậy.

"Có phải là không biết nhìn hàng không?”

"Ngươi ngốc à, dám đến Thánh địa trộm đồ, còn có thể không biết nhìn hàng sao?"

"Vậy tại sao lại trộm Thiết tướng quân?"

"Ai mà biết được, khó nói là có mục đích gì khác."

Ngay cả Te Hùng cũng nghe nói đến chuyện này, lúc này nhìn gã chấp sự vẫn luôn đi theo mình hỏi.

"Ai sẽ đi trộm Thiết tướng quân chứ? Không có trận pháp thì Thiết tướng quân cũng vô dụng."

"Đúng vậy nhưng nghe nói Long Tượng Phong đã điều tra rồi."

"Thật kỳ lạ."

Te Hùng vẫn không nghĩ ra, tên trộm này trộm cái gì không trộm, lại đi trộm một đống sắt vụn.

Thiết tướng quân không có trận pháp, ngoài việc cứng hơn một chút thì còn tác dụng gì nữa?

Là coi thường kho báu trên đỉnh chính của ta sao?

Việc Thiết tướng quân biến mất ở khắp mọi nơi đều cho thấy sự kỳ lạ, hơn nữa, vì hoàn toàn không nghĩ rằng Thiết tướng quân có thể mất nên Đoán Thân Đường vẫn không có gì phòng bị.

Đến tối, chỉ có một đệ tử canh gác. Rốt cuộc thì ai mà nghĩ rằng thứ này còn có thể mất chứ.

Hai người chấp sự Đoán Thân Đường vội vàng tìm đến đệ tử phụ trách canh gác hôm qua, đó là một đệ tử nội môn của Long Tượng Phong.

"Ghi chép đêm qua đâu? Có ai đến Đoán Thân Đường không?”

Sắc mặt hai chấp sự khó coi, đệ tử này sửng sốt, rất nhanh liền giao ra ghi chép đêm qua.

Hai chấp sự nhanh chóng kiểm tra từng mục.

Nhưng càng xem, sắc mặt của hai chấp sự càng trở nên kỳ lạ.

"Chấp sự, các ngươi làm sao vậy?"

Thấy sắc mặt của hai người đều không tốt, đệ tử này tò mò hỏi, tối qua cũng không có gì cả mà.

Nghe vậy, một trong hai người quản lý chỉ vào một cái tên trên bản ghi chép.

"Người này hôm qua đã đến?"

Nghe vậy, đệ tử này nhìn kỹ, sau đó liên gật đầu.

"Đã đến."

"Vậy Trưởng lão Trường Thanh cũng đã đến?"

Trên bản ghi chép này, rõ ràng có ghi tên của Diệp Trường Thanh và Sơn Hổ.

Thấy Sơn Hổ, hai người chấp sự sửng sốt, còn thấy tên của Diệp Trường Thanh, hai người chấp sự trực tiếp tê liệt.

Diệp Trường Thanh là ai, trưởng lão chủ tọa, Đường chủ Thực Đường, quyên cao chức trọng, ngươi đắc tội với phong chủ Cầm Long cũng không thể đắc tội với hắn ta.

Nhưng nửa đêm Diệp Trường Thanh đến Đoán Thân Đường để làm gì? Hắn ta cũng luyện thể sao? Trước đây cũng chưa từng nghe nói.
Bình Luận (0)
Comment